Cổ Đại: Ta Dựa Vào Gieo Trồng Dược Liệu Để Làm Giàu
Chương 44:
Sương Bạch Nguyệt Minh
25/08/2024
Quả nhiên, ánh mắt của người đàn ông bán thịt sáng rực lên, rìu khá cứng, hơn nữa trong nhà lại có sẵn, cũng không cần phải đi rèn một con dao mới.
"Được được, ta sẽ làm đúng theo yêu cầu của hai người."
Sau khi giải quyết xong nguyên liệu chính là thịt và cá, Lý Tiểu Hàn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, còn phải chuẩn bị thêm đậu phụ, đồ khô, muối, đường, tương, dấm,…
Lý Tiểu Hàn và Vương thị chuẩn bị bữa ăn, trong khi đó Lý Hiền Đông sẽ đi thông báo cho các thành viên trong gia tộc.
Chuyển đến nhà mới là một việc lớn và đến tận cửa để thông báo mới thể hiện được sự tôn trọng, đặc biệt là những người đức cao vọng trọng trong tộc.
Mấy ngày nay Lý Hiền Đông đều bận xử lý chuyện này, không thể lơ là cẩu thả, nếu không sẽ đắc tội với người ta.
Ông cũng phải đến nhà kho của tộc để mượn bàn, ghế, bát đĩa và hẹn những người trong tộc thời gian để vận chuyển chúng đi.
…
Bữa tiệc được tổ chức vào ngày 25 tháng 9.
Sáng ngày 24 tháng 9, một nhà Lý Hiền Đông đã dậy từ sớm và bắt đầu bận rộn.
Vương thị và Lý Tiểu Hàn cọ cọ rửa rửa từ sáng, Lý Hiền Đông đã mượn bàn ghế của tộc, nhưng đống bàn ghế này đã lâu không dùng nên cần phải lau chùi cẩn thận.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lý Quý Tiền và Triệu thị mang hai người con dâu đến giúp đỡ.
Thật ra Triệu thị không hiểu tại sao bản thân phải đi giúp chị em dâu không cùng trực hệ với mình.
Cũng không phải Vương thị không có chị em dâu trực hệ, rõ ràng Lý Hiền Đông còn có hai huynh đệ cùng cha khác mẹ.
Đối mặt với sự khó hiểu của Triệu thị, Lý Quý Tiền giải thích như thế này:
“Là do phụ thân phân phó.”
Lý Quý Tiền suy nghĩ một chút, lại bổ sung thêm một câu:
"Nhà Hiền Đông nấu món thịt chưng và cá chiên ngon lắm, ta rất thích, bà dẫn con dâu đến giúp đỡ một chút, đồng thời xem xem có thể học hỏi được gì không."
Triệu thị không phục, bà ấy là người phụ trách việc nấu ăn trong nhà, cả nhà lớn bé chưa từng chê một câu nào, bây giờ đột nhiên lại khen đồ ăn của nhà người khác nấu ngon là có ý gì?
Chả nhẽ là đang ám chỉ nhà mình nấu không ngon sao?
Nhưng Triệu thị và Lý Quý Tiền đã lấy nhau cả nửa đời người, bà ấy biết Lý Quý Tiền sẽ không nói dối, nếu trượng phu của mình đã khen ngon thì món đó chắc chắn là ngon thật.
Vì thế Triệu thị đã đến giúp với tâm trạng nghi ngờ và không phục.
Chẳng qua cho dù là vậy, trên mặt bà ấy lại không hề để lộ một chút khó chịu nào, vừa đến nơi đã mỉm cười nói:
“Đệ muội à, nghe nói tay nghề nấu ăn của muội rất giỏi. Từ sáng sớm đương gia nhà ta đã kêu ta tới đây để giúp đỡ, thuận tiện học hỏi vài kỹ năng bếp núc của muội.”
Ngày thường Vương thị rất ít tiếp xúc với mọi người nên khi được Triệu thị khen như vậy, trong lòng bà tất nhiên là vui mừng không thôi, nhưng đồng thời cũng có chút không tin.
Vương thị ngập ngừng giơ gáo nước lên, trong lúc nhất thời hoàn toàn không biết phải nói gì.
Vẫn là Lý Tiểu Hàn chủ động nói:
"Bá mẫu Quý Tiền, chắc chắn là bá Quý Tiền nói quá rồi ạ. Trong lúc xây nhà, bá Quý Tiền vẫn luôn khen bá mẫu làm bánh nướng rất ngon, nghe thôi đã khiến con cảm thấy vô cùng thèm ăn rồi. Hôm nay vừa đẹp, bá mẫu và mẫu thân giao lưu ‘tay nghề’ một chút đi ạ, con rất muốn nếm thử bánh nướng của bá mẫu."
Quả thật Triệu thị rất tự hào về tay nghề làm bánh nướng của mình.
Nhà bọn họ mỗi lần tiêu tiền đều tính toán chi li cẩn thận, sử dụng những nguyên liệu rẻ tiền nhất để làm ra những chiếc bánh nướng ngon nhất.
Mà muốn làm được như vậy Triệu thị cũng đã phải nghiên cứu rất nhiều.
Lý Tiểu Hàn chỉ là ngẫu nhiên nghe thấy đám người Lý Quý Tiền thuận miệng nói một lần, nhưng khi nàng nói ra thì giống như Lý Quý Tiền thật sự khen ngợi vợ mình trước mặt người khác, nụ cười của Triệu thị lập tức mang theo vài phần chân thành.
"Được được, ta sẽ làm đúng theo yêu cầu của hai người."
Sau khi giải quyết xong nguyên liệu chính là thịt và cá, Lý Tiểu Hàn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, còn phải chuẩn bị thêm đậu phụ, đồ khô, muối, đường, tương, dấm,…
Lý Tiểu Hàn và Vương thị chuẩn bị bữa ăn, trong khi đó Lý Hiền Đông sẽ đi thông báo cho các thành viên trong gia tộc.
Chuyển đến nhà mới là một việc lớn và đến tận cửa để thông báo mới thể hiện được sự tôn trọng, đặc biệt là những người đức cao vọng trọng trong tộc.
Mấy ngày nay Lý Hiền Đông đều bận xử lý chuyện này, không thể lơ là cẩu thả, nếu không sẽ đắc tội với người ta.
Ông cũng phải đến nhà kho của tộc để mượn bàn, ghế, bát đĩa và hẹn những người trong tộc thời gian để vận chuyển chúng đi.
…
Bữa tiệc được tổ chức vào ngày 25 tháng 9.
Sáng ngày 24 tháng 9, một nhà Lý Hiền Đông đã dậy từ sớm và bắt đầu bận rộn.
Vương thị và Lý Tiểu Hàn cọ cọ rửa rửa từ sáng, Lý Hiền Đông đã mượn bàn ghế của tộc, nhưng đống bàn ghế này đã lâu không dùng nên cần phải lau chùi cẩn thận.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lý Quý Tiền và Triệu thị mang hai người con dâu đến giúp đỡ.
Thật ra Triệu thị không hiểu tại sao bản thân phải đi giúp chị em dâu không cùng trực hệ với mình.
Cũng không phải Vương thị không có chị em dâu trực hệ, rõ ràng Lý Hiền Đông còn có hai huynh đệ cùng cha khác mẹ.
Đối mặt với sự khó hiểu của Triệu thị, Lý Quý Tiền giải thích như thế này:
“Là do phụ thân phân phó.”
Lý Quý Tiền suy nghĩ một chút, lại bổ sung thêm một câu:
"Nhà Hiền Đông nấu món thịt chưng và cá chiên ngon lắm, ta rất thích, bà dẫn con dâu đến giúp đỡ một chút, đồng thời xem xem có thể học hỏi được gì không."
Triệu thị không phục, bà ấy là người phụ trách việc nấu ăn trong nhà, cả nhà lớn bé chưa từng chê một câu nào, bây giờ đột nhiên lại khen đồ ăn của nhà người khác nấu ngon là có ý gì?
Chả nhẽ là đang ám chỉ nhà mình nấu không ngon sao?
Nhưng Triệu thị và Lý Quý Tiền đã lấy nhau cả nửa đời người, bà ấy biết Lý Quý Tiền sẽ không nói dối, nếu trượng phu của mình đã khen ngon thì món đó chắc chắn là ngon thật.
Vì thế Triệu thị đã đến giúp với tâm trạng nghi ngờ và không phục.
Chẳng qua cho dù là vậy, trên mặt bà ấy lại không hề để lộ một chút khó chịu nào, vừa đến nơi đã mỉm cười nói:
“Đệ muội à, nghe nói tay nghề nấu ăn của muội rất giỏi. Từ sáng sớm đương gia nhà ta đã kêu ta tới đây để giúp đỡ, thuận tiện học hỏi vài kỹ năng bếp núc của muội.”
Ngày thường Vương thị rất ít tiếp xúc với mọi người nên khi được Triệu thị khen như vậy, trong lòng bà tất nhiên là vui mừng không thôi, nhưng đồng thời cũng có chút không tin.
Vương thị ngập ngừng giơ gáo nước lên, trong lúc nhất thời hoàn toàn không biết phải nói gì.
Vẫn là Lý Tiểu Hàn chủ động nói:
"Bá mẫu Quý Tiền, chắc chắn là bá Quý Tiền nói quá rồi ạ. Trong lúc xây nhà, bá Quý Tiền vẫn luôn khen bá mẫu làm bánh nướng rất ngon, nghe thôi đã khiến con cảm thấy vô cùng thèm ăn rồi. Hôm nay vừa đẹp, bá mẫu và mẫu thân giao lưu ‘tay nghề’ một chút đi ạ, con rất muốn nếm thử bánh nướng của bá mẫu."
Quả thật Triệu thị rất tự hào về tay nghề làm bánh nướng của mình.
Nhà bọn họ mỗi lần tiêu tiền đều tính toán chi li cẩn thận, sử dụng những nguyên liệu rẻ tiền nhất để làm ra những chiếc bánh nướng ngon nhất.
Mà muốn làm được như vậy Triệu thị cũng đã phải nghiên cứu rất nhiều.
Lý Tiểu Hàn chỉ là ngẫu nhiên nghe thấy đám người Lý Quý Tiền thuận miệng nói một lần, nhưng khi nàng nói ra thì giống như Lý Quý Tiền thật sự khen ngợi vợ mình trước mặt người khác, nụ cười của Triệu thị lập tức mang theo vài phần chân thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.