Cổ Đại: Ta Dựa Vào Gieo Trồng Dược Liệu Để Làm Giàu

Chương 46:

Sương Bạch Nguyệt Minh

25/08/2024

Lý Tiểu Hàn là người hướng dẫn về mặt lý thuyết, nhưng về sau chính Vương thị mới là người điều chỉnh mức lửa để chiên cá cho đến khi giòn rụm nhưng không bị cháy.

Cho dù là Lý Tiểu Hàn cũng không thể chiên cá giỏi như Vương thị, bởi vì nàng không biết cách khống chế mức lửa.

Chắc có lẽ là do Vương thị nấu cám lợn nhiều nên cũng đã quen rồi.

Lý Tiểu Hàn nhìn Vương thị và Triệu thị giao lưu tay nghề, nàng lặng lẽ bước ra ngoài – đứng trong căn bếp này thật sự rất nóng.

Hơn nữa, trong thôn này mẫu thân nàng cũng không có ai để nói chuyện, Triệu thị và hai cô con dâu chính là những người đầu tiên ‘kết nối’ với nhà họ.

Dựa trên sự hiểu biết của nàng về bá Quý Tiền trong vài ngày qua, nàng cảm thấy thê tử của bá Quý Tiền - Triệu thị cũng là một người đáng để kết giao.

Quả nhiên, sau khi Lý Tiểu Hàn rời đi, Vương thị và Triệu thị nói chuyện cũng ngày càng hòa hợp.

Món ăn chính của bữa chiều là món bánh nướng của Triệu thị.

"Bá mẫu ơi, món bánh này của bá mẫu thật sự rất ngon đó ạ. Bảo sao bá Quý Tiền lại nhớ mãi không quên."

Lý Tiểu Hàn vừa ăn vừa lên tiếng khen ngợi.



Món bánh nướng này thật sự không tồi, so với bánh nướng thông thường vừa khô vừa khó ăn, bánh nướng do Triệu thị làm ra có rất nhiều lớp, ngoài giòn trong dai vô cùng ngon miệng.

"Bánh nướng này muốn ngon thì phải nhào bột cho thật kỹ, con làm nhiều lần là sẽ quen thôi."

Triệu thị vui tươi hớn hở nói.

Hôm nay bà ấy dẫn hai cô con dâu tới học cách chiên cá của Vương thị, đổi lại sẽ dạy cách làm bánh nướng cho Vương thị và Lý Tiểu Hàn.

"Con không thể làm được như bá mẫu đâu ạ. Vừa rồi con thấy bá mẫu dùng rất nhiều sức để nhào bột, con thì lại không có nhiều sức như vậy."

Lý Tiểu Hàn hoàn toàn là ăn ngay nói thật.

Phụ nữ ở thời đại này đúng là tiếc đồ không tiếc sức, vì để tiết kiệm nhất có thể, hơn nữa còn phải ăn ngon, Triệu thị đã nhào bột bằng tay, tạo ra cảm giác bánh nướng này không khác gì bánh ngàn lớp.

Bản thân Lý Tiểu Hàn thực sự không có lực tay và sự kiên trì như vậy.

“Ha ha ha, chờ con lớn hơn một chút là sẽ có sức thôi.”

Triệu thị cười nói, cũng không nói là sau khi kết hôn và sinh con, bế con nhiều là lực tay sẽ tăng lên.

Hôm nay tới đây, Triệu thị cảm thấy mình giống như mới hiểu rõ một nhà Lý Hiền Đông.



Trước kia nghe nói Lý Tiểu Hàn và mẫu thân nàng rất vụng về, thậm chí không biết dệt vải mà chỉ biết nấu cám lợn.

Nhưng hôm nay tiếp xúc thì lại thấy, Lý Hiền Đông và Vương thị tuy không nói chuyện nhiều, nhưng nhìn kho chứa củi nhà họ chất đầy củi, nước trong bể trong veo sạch sẽ, nhà bếp cũng gọn gàng và ngăn nắp.

Chưa kể đến kỹ năng nấu ăn, kỹ năng nấu rượu đều vô cùng tuyệt vời, hoàn toàn trái ngược với những lời đồn thổi ở trong thôn.

Hơn nữa Triệu thị tin rằng một người bình tĩnh như Vương thị, dù có là cá suối rẻ tiền cũng có thể chế biến thành một món ăn thơm ngon, và chính bà ấy - người không tiếc công sức nhào bột để làm ra một chiếc bánh nướng ngàn lớp, cả hai đều cùng là một loại người.

Dưới sự cố ý thúc đẩy của hai bên, hôm nay Triệu thị và Vương thị ở chung với nhau rất vui vẻ.

Trước khi rời đi, Vương thị còn chủ động múc một bát cá chiên đưa cho Triệu thị:

“Tẩu tử, hôm nay mọi người đã vất vả rồi. Tẩu mang cá chiên về cho mấy đứa nhỏ ở nhà ăn thử nhé! Tẩu cũng biết chỗ cá chiên này không đáng bao nhiêu, chỉ có mỡ là đắt tiền thôi, còn lại đều là mọi người bỏ công bỏ sức, thế nên ta mong tẩu đừng từ chối!”

Công sức của con người không đáng giá tiền - Đây là nhận thức chung của mọi người ở thôn Bình Sơn.

“Được rồi, tẩu tử nhận ý tốt của muội, sáng mai chúng ta sẽ lại đến đây.”

Triệu thị sảng khoái nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cổ Đại: Ta Dựa Vào Gieo Trồng Dược Liệu Để Làm Giàu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook