Cổ Đại: Ta Dựa Vào Gieo Trồng Dược Liệu Để Làm Giàu
Chương 49:
Sương Bạch Nguyệt Minh
01/09/2024
Không lâu sau, Lý Tín Hòa ở bên dưới, mang theo một đám tiểu bối đến kính rượu, người nào người nấy đều lần lượt gọi một tiếng thúc Hiền Đông.
Lý Tiểu Hàn vừa ăn vừa quan sát các thành viên trong gia tộc Lý thị, bàn chính gồm những vị có chức sắc cao nhất – gồm tam thúc công và tộc trưởng, bầu không khí có thể nói là vô cùng hài hòa.
Ở bàn phụ, Lý Tiểu Hàn chú ý tới người con trai do lí chính dẫn đến, trên mặt người nọ không có một chút ghét bỏ nào, chỉ có một biểu cảm duy nhất là vui mừng.
Có thể con trai của lí chính đã ‘tu luyện ra hình ra dáng’, khiến mọi người không thể chỉ dựa vào vẻ mặt mà thăm dò được suy nghĩ của hắn; hoặc cũng có thể người này đến đây với tâm thế chúc mừng thật, dù sao ở trong mắt của lí chính, gia tộc Lý thị quả thật không thể khinh thường.
Vì sao lại nói là gia tộc Lý thị chứ không phải là phụ thân của nàng, tất nhiên là bởi vì Lý Tiểu Hàn biết phụ thân của nàng chắc chắn không thể khiến lí chính nhìn bằng con mắt khác, những thứ mà họ nhận được hiện giờ đều là nhờ ‘ánh sáng’ của gia tộc Lý thị.
Các thành viên khác của gia tộc Lý thị phần lớn đều khá gầy gò, nhưng trông cũng không có vẻ gì là ‘đói ăn, khát uống’.
Người nào người nấy đều từ tốn dùng bữa, cũng không hề thô lỗ dành thức ăn, cười đùa nói chuyện, bầu không khí có thể nói là vô cùng hài hòa.
Mà những người mang theo con cháu trong nhà tới, mấy đứa trẻ cũng được dạy dỗ rất tốt.
Lý Tiểu Hàn nhớ tới Lý thị có tộc học, phụ thân của nàng, đường huynh đệ của nàng, bất kể thiên tư thế nào, ít nhiều gì cũng phải tới tộc học để nhận biết một vài con chữ.
Mặc dù gia tộc Lý thị đã suy tàn trong những năm gần đây, nhưng chí ít căn cơ vẫn còn.
Sống trong một gia tộc như vậy, trước khi bản thân có thể tự lực cánh sinh thì tốt nhất không nên phá vỡ quy tắc ở trong tộc.
Lý Tiểu Hàn âm thầm đưa ra quyết định ở trong lòng, ánh mắt lại nhìn về phía bàn chính: Trên bàn chính, đối mặt với những người đến kính rượu, Lý Hiền Đông có thể nói là ai đến cũng không từ chối, đồ ăn chẳng ăn được bao nhiêu, nhưng rượu lại uống rất nhiều.
Có thể nhìn ra, dù nơi này là ‘sân nhà’ của phụ thân nàng, nhưng phụ thân nàng cũng không hề chiếm thế chủ động.
Ông hoàn toàn không biết phải làm gì…
Lý Tiểu Hàn thở dài trong lòng, quyết định giúp phụ thân một tay.
Muốn khiến người cứng nhắc dè dặt chủ động lên tiếng, thì chỉ có thể ‘đánh’ vào điều mà ông cảm thấy quen thuộc và tự hào nhất.
"Phụ thân ơi, Tín Hòa ca và mọi người nói muốn đi thăm nhà mới, người cũng đừng vui mừng quá mức mà quên mất phong tục ạ."
Sau khi ăn tiệc xong, mọi người có thể thăm quan từng phòng trong căn nhà mới.
Mà ở thời đại này cũng không có bất cứ sự kiêng kị nào, mọi người có thể tự do thăm quan căn nhà.
Mục đích đầu tiên là để gia chủ có thể khoe khoang thành quả lao động của bản thân, mục đích thứ hai là giúp mọi người có thể học hỏi thêm về cách xây nhà.
"Đúng vậy đúng vậy."
Tam thúc công cười nói.
Ngày nào ông ta cũng nghe tôn tử Lý Đức Hữu nói nhà của Lý Hiền Đông được xây vô cùng khang trang, thợ xây còn xây theo phong cách ở trong thành.
"Ta nghe nói nhà của cháu có rất nhiều chỗ hay ho, cháu có thể giới thiệu với mọi người được không?"
Vừa chuyển chủ đề sang ngôi nhà đáng tự hào của Lý Hiền Đông, ông lập tức mở miệng nói:
"Vâng, tam thúc công, để cháu chỉ cho thúc. Căn nhà này của cháu, đầu tiên là gian nhà chính này, thúc thấy đấy, vô cùng sạch sẽ và bằng phẳng đúng không ạ? Cháu đã nhờ thợ xây trát thêm một lớp vôi vữa, dù là mưa rơi hay tuyết rơi nền đất cũng sẽ không bị sình lầy."
Mọi người đều cúi đầu nhìn, sau đó lập tức lên tiếng tán thưởng:
"Thảo nào, mới đầu ta đã cảm thấy sàn nhà có gì đó là lạ. Hóa ra là như vậy.”
Lý Tiểu Hàn vừa ăn vừa quan sát các thành viên trong gia tộc Lý thị, bàn chính gồm những vị có chức sắc cao nhất – gồm tam thúc công và tộc trưởng, bầu không khí có thể nói là vô cùng hài hòa.
Ở bàn phụ, Lý Tiểu Hàn chú ý tới người con trai do lí chính dẫn đến, trên mặt người nọ không có một chút ghét bỏ nào, chỉ có một biểu cảm duy nhất là vui mừng.
Có thể con trai của lí chính đã ‘tu luyện ra hình ra dáng’, khiến mọi người không thể chỉ dựa vào vẻ mặt mà thăm dò được suy nghĩ của hắn; hoặc cũng có thể người này đến đây với tâm thế chúc mừng thật, dù sao ở trong mắt của lí chính, gia tộc Lý thị quả thật không thể khinh thường.
Vì sao lại nói là gia tộc Lý thị chứ không phải là phụ thân của nàng, tất nhiên là bởi vì Lý Tiểu Hàn biết phụ thân của nàng chắc chắn không thể khiến lí chính nhìn bằng con mắt khác, những thứ mà họ nhận được hiện giờ đều là nhờ ‘ánh sáng’ của gia tộc Lý thị.
Các thành viên khác của gia tộc Lý thị phần lớn đều khá gầy gò, nhưng trông cũng không có vẻ gì là ‘đói ăn, khát uống’.
Người nào người nấy đều từ tốn dùng bữa, cũng không hề thô lỗ dành thức ăn, cười đùa nói chuyện, bầu không khí có thể nói là vô cùng hài hòa.
Mà những người mang theo con cháu trong nhà tới, mấy đứa trẻ cũng được dạy dỗ rất tốt.
Lý Tiểu Hàn nhớ tới Lý thị có tộc học, phụ thân của nàng, đường huynh đệ của nàng, bất kể thiên tư thế nào, ít nhiều gì cũng phải tới tộc học để nhận biết một vài con chữ.
Mặc dù gia tộc Lý thị đã suy tàn trong những năm gần đây, nhưng chí ít căn cơ vẫn còn.
Sống trong một gia tộc như vậy, trước khi bản thân có thể tự lực cánh sinh thì tốt nhất không nên phá vỡ quy tắc ở trong tộc.
Lý Tiểu Hàn âm thầm đưa ra quyết định ở trong lòng, ánh mắt lại nhìn về phía bàn chính: Trên bàn chính, đối mặt với những người đến kính rượu, Lý Hiền Đông có thể nói là ai đến cũng không từ chối, đồ ăn chẳng ăn được bao nhiêu, nhưng rượu lại uống rất nhiều.
Có thể nhìn ra, dù nơi này là ‘sân nhà’ của phụ thân nàng, nhưng phụ thân nàng cũng không hề chiếm thế chủ động.
Ông hoàn toàn không biết phải làm gì…
Lý Tiểu Hàn thở dài trong lòng, quyết định giúp phụ thân một tay.
Muốn khiến người cứng nhắc dè dặt chủ động lên tiếng, thì chỉ có thể ‘đánh’ vào điều mà ông cảm thấy quen thuộc và tự hào nhất.
"Phụ thân ơi, Tín Hòa ca và mọi người nói muốn đi thăm nhà mới, người cũng đừng vui mừng quá mức mà quên mất phong tục ạ."
Sau khi ăn tiệc xong, mọi người có thể thăm quan từng phòng trong căn nhà mới.
Mà ở thời đại này cũng không có bất cứ sự kiêng kị nào, mọi người có thể tự do thăm quan căn nhà.
Mục đích đầu tiên là để gia chủ có thể khoe khoang thành quả lao động của bản thân, mục đích thứ hai là giúp mọi người có thể học hỏi thêm về cách xây nhà.
"Đúng vậy đúng vậy."
Tam thúc công cười nói.
Ngày nào ông ta cũng nghe tôn tử Lý Đức Hữu nói nhà của Lý Hiền Đông được xây vô cùng khang trang, thợ xây còn xây theo phong cách ở trong thành.
"Ta nghe nói nhà của cháu có rất nhiều chỗ hay ho, cháu có thể giới thiệu với mọi người được không?"
Vừa chuyển chủ đề sang ngôi nhà đáng tự hào của Lý Hiền Đông, ông lập tức mở miệng nói:
"Vâng, tam thúc công, để cháu chỉ cho thúc. Căn nhà này của cháu, đầu tiên là gian nhà chính này, thúc thấy đấy, vô cùng sạch sẽ và bằng phẳng đúng không ạ? Cháu đã nhờ thợ xây trát thêm một lớp vôi vữa, dù là mưa rơi hay tuyết rơi nền đất cũng sẽ không bị sình lầy."
Mọi người đều cúi đầu nhìn, sau đó lập tức lên tiếng tán thưởng:
"Thảo nào, mới đầu ta đã cảm thấy sàn nhà có gì đó là lạ. Hóa ra là như vậy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.