Cổ Đại: Ta Dựa Vào Gieo Trồng Dược Liệu Để Làm Giàu
Chương 9:
Sương Bạch Nguyệt Minh
18/05/2024
Dù là mưu kế tỉ mỉ sau khi cân nhắc kỹ lưỡng hay là nhìn thấu lòng người rồi thuận thế mà làm, suy cho cùng vẫn không thể coi thường vị đường ca này.
Mang theo nghi vấn ở trong lòng, Lý Tiểu Hàn đi theo Lý Hiền Đông và Vương thị ra ngoài, cả nhà ngồi xuống vị trí quen thuộc.
Bữa cơm hôm nay, trong đầu mọi người đều không đặt tâm vào đồ ăn, chỉ tùy tiện ăn cho xong bữa.
Ăn cơm đã không sai biệt lắm, Lý Sinh Lễ ho nhẹ một tiếng, nói:
"Sẵn tiện mọi người đều ở đây, ta muốn thông báo cho mọi người một chuyện."
“Ta và mẫu thân các con đều đã lớn tuổi, mỗi người trong số các con đều đã lập gia và lập nghiệp. Hiện tại cũng đã đến lúc con cái lớn lên và chia nhà. Phần lớn gia sản trong nhà sẽ do ta và mẫu thân các con giữ để dưỡng lão. Ba huynh đệ các con tuổi đời còn trẻ, có thể tự mình làm việc chăm chỉ. Hiền Đông, con là đại ca, con ra ngoài xây nhà để ở trước, ta sẽ cho con năm xâu tiền để xây nhà. Hiền Nam Hiền Tây còn nhỏ, ta và mẫu thân các con sẽ giúp đỡ chúng nó thêm vài năm nữa. Về phần đất đai, ta sẽ cho con hai mẫu ruộng nước và ba mẫu ruộng cạn.”
"Hiền Đông, con là đại ca, ta luôn tin tưởng và yên tâm về con, con thấy thế nào?"
Lý Hiền Đông cúi đầu, một lúc lâu sau, mới mang theo một tia tuyệt vọng trả lời:
"Con đều nghe theo phụ thân."
Chính phụ thân nói giữ tiền dưỡng lão thì làm sao mà phản đối được? Mặc dù mọi người đều biết số tiền dưỡng lão cuối cùng sẽ vào túi ai.
Nghe Lý Hiền Đông trả lời, Lý Sinh Lễ rất hài lòng, nhưng vẫn quay về phía mọi người nói:
“Tuy rằng ra ở riêng, nhưng mọi người phải nhớ các con là huynh đệ, là người một nhà. Đặc biệt chúng ta là người đọc sách, nhất định phải có một thanh danh tốt. Cũng đừng trách ta thiên vị, chỉ cần Tài Vinh làm nên tiền đồ, sẽ có một ngày có thể lãnh đạo tất cả mọi người, đến lúc đó các con sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của ta."
Lý Hiền Nam và Lý Hiền Tây kìm nén sự phấn khích, gật đầu đồng ý, trên mặt Trần thị không giấu được ý cười nhưng lại cố tỏ ra bình tĩnh.
Lý Tài Vinh thì cúi đầu bày ra vẻ ngượng ngùng.
Lý Tiểu Hàn không nhịn được mà trợn trắng mắt ở trong lòng, đánh rắm.
"Tổ phụ, phụ thân con rất kính trọng người, đương nhiên ông ấy sẽ không phản đối những gì người nói."
Lý Tiểu Hàn chậm rãi nói, giọng điệu cực kỳ lo lắng:
“Chỉ là con cũng lo lắng cho phụ thân con. Hôm nay ông ấy đã dập đầu trước mộ tổ mẫu mấy lần, nói với tổ mẫu những điều ở trong lòng, con thật sự rất sợ phụ thân sẽ luẩn quẩn trong lòng."
Lý Tiểu Hàn vừa nói vừa nhìn Lý Hiền Đông.
Hôm nay Lý Hiền Đông khóc lóc trước mộ mẫu thân một hồi, hiện giờ hai mắt vẫn còn hồng hồng, trên đầu còn có dấu vết dập đầu nhiều lần.
Bây giờ mọi chuyện đã qua, lại bị con gái gợi lại, người thành thật như Lý Hiền Đông chỉ biết xấu hổ cúi đầu.
Lý Tiểu Hàn rất muốn nói ông ấy có việc gì mà phải xấu hổ, rõ ràng tổ phụ làm việc ác còn không hề hổ thẹn.
Quả nhiên, khi Lý Tiểu Hàn nhắc tới người vợ cả La thị đã chết từ lâu của mình, vẻ mặt Lý Sinh Lễ đột nhiên trở nên rất khó coi, vẻ mặt cũng trở nên khó coi còn có tổ mẫu kế Trần thị.
Lý Tiểu Hàn không để ý đến bọn họ, tiếp tục lo lắng sốt ruột nói:
"Hiện tại một nhà ba người chúng con cũng không còn hy vọng gì. Con không phải con trai, thân thể phụ thân mẫu thân cũng không tốt, không biết có thể sống được bao lâu nữa. Chẳng qua nếu không thể sống nữa thì cùng lắm là đi theo tổ mẫu thôi, cuối cùng mọi người cũng được ở bên nhau như một gia đình. Người yên tâm, nhà con tuyệt đối sẽ không làm liên luỵ đến thanh danh của tổ phụ, cũng sẽ không làm trì hoãn việc học của Tài Vinh ca.”
Nói xong những lời này, vẻ mặt Lý Sinh Lễ càng thêm khó coi, Lý Tài Vinh ngẩng đầu, hung hăng nhìn chằm chằm Lý Tiểu Hàn.
Mang theo nghi vấn ở trong lòng, Lý Tiểu Hàn đi theo Lý Hiền Đông và Vương thị ra ngoài, cả nhà ngồi xuống vị trí quen thuộc.
Bữa cơm hôm nay, trong đầu mọi người đều không đặt tâm vào đồ ăn, chỉ tùy tiện ăn cho xong bữa.
Ăn cơm đã không sai biệt lắm, Lý Sinh Lễ ho nhẹ một tiếng, nói:
"Sẵn tiện mọi người đều ở đây, ta muốn thông báo cho mọi người một chuyện."
“Ta và mẫu thân các con đều đã lớn tuổi, mỗi người trong số các con đều đã lập gia và lập nghiệp. Hiện tại cũng đã đến lúc con cái lớn lên và chia nhà. Phần lớn gia sản trong nhà sẽ do ta và mẫu thân các con giữ để dưỡng lão. Ba huynh đệ các con tuổi đời còn trẻ, có thể tự mình làm việc chăm chỉ. Hiền Đông, con là đại ca, con ra ngoài xây nhà để ở trước, ta sẽ cho con năm xâu tiền để xây nhà. Hiền Nam Hiền Tây còn nhỏ, ta và mẫu thân các con sẽ giúp đỡ chúng nó thêm vài năm nữa. Về phần đất đai, ta sẽ cho con hai mẫu ruộng nước và ba mẫu ruộng cạn.”
"Hiền Đông, con là đại ca, ta luôn tin tưởng và yên tâm về con, con thấy thế nào?"
Lý Hiền Đông cúi đầu, một lúc lâu sau, mới mang theo một tia tuyệt vọng trả lời:
"Con đều nghe theo phụ thân."
Chính phụ thân nói giữ tiền dưỡng lão thì làm sao mà phản đối được? Mặc dù mọi người đều biết số tiền dưỡng lão cuối cùng sẽ vào túi ai.
Nghe Lý Hiền Đông trả lời, Lý Sinh Lễ rất hài lòng, nhưng vẫn quay về phía mọi người nói:
“Tuy rằng ra ở riêng, nhưng mọi người phải nhớ các con là huynh đệ, là người một nhà. Đặc biệt chúng ta là người đọc sách, nhất định phải có một thanh danh tốt. Cũng đừng trách ta thiên vị, chỉ cần Tài Vinh làm nên tiền đồ, sẽ có một ngày có thể lãnh đạo tất cả mọi người, đến lúc đó các con sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của ta."
Lý Hiền Nam và Lý Hiền Tây kìm nén sự phấn khích, gật đầu đồng ý, trên mặt Trần thị không giấu được ý cười nhưng lại cố tỏ ra bình tĩnh.
Lý Tài Vinh thì cúi đầu bày ra vẻ ngượng ngùng.
Lý Tiểu Hàn không nhịn được mà trợn trắng mắt ở trong lòng, đánh rắm.
"Tổ phụ, phụ thân con rất kính trọng người, đương nhiên ông ấy sẽ không phản đối những gì người nói."
Lý Tiểu Hàn chậm rãi nói, giọng điệu cực kỳ lo lắng:
“Chỉ là con cũng lo lắng cho phụ thân con. Hôm nay ông ấy đã dập đầu trước mộ tổ mẫu mấy lần, nói với tổ mẫu những điều ở trong lòng, con thật sự rất sợ phụ thân sẽ luẩn quẩn trong lòng."
Lý Tiểu Hàn vừa nói vừa nhìn Lý Hiền Đông.
Hôm nay Lý Hiền Đông khóc lóc trước mộ mẫu thân một hồi, hiện giờ hai mắt vẫn còn hồng hồng, trên đầu còn có dấu vết dập đầu nhiều lần.
Bây giờ mọi chuyện đã qua, lại bị con gái gợi lại, người thành thật như Lý Hiền Đông chỉ biết xấu hổ cúi đầu.
Lý Tiểu Hàn rất muốn nói ông ấy có việc gì mà phải xấu hổ, rõ ràng tổ phụ làm việc ác còn không hề hổ thẹn.
Quả nhiên, khi Lý Tiểu Hàn nhắc tới người vợ cả La thị đã chết từ lâu của mình, vẻ mặt Lý Sinh Lễ đột nhiên trở nên rất khó coi, vẻ mặt cũng trở nên khó coi còn có tổ mẫu kế Trần thị.
Lý Tiểu Hàn không để ý đến bọn họ, tiếp tục lo lắng sốt ruột nói:
"Hiện tại một nhà ba người chúng con cũng không còn hy vọng gì. Con không phải con trai, thân thể phụ thân mẫu thân cũng không tốt, không biết có thể sống được bao lâu nữa. Chẳng qua nếu không thể sống nữa thì cùng lắm là đi theo tổ mẫu thôi, cuối cùng mọi người cũng được ở bên nhau như một gia đình. Người yên tâm, nhà con tuyệt đối sẽ không làm liên luỵ đến thanh danh của tổ phụ, cũng sẽ không làm trì hoãn việc học của Tài Vinh ca.”
Nói xong những lời này, vẻ mặt Lý Sinh Lễ càng thêm khó coi, Lý Tài Vinh ngẩng đầu, hung hăng nhìn chằm chằm Lý Tiểu Hàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.