Cổ Đạo Kinh Phong

Quyển 1 - Chương 9: Kiếp kiếp tương liên

Cổ đạo kinh hồng

19/03/2013

Trên bàn cờ đã hạ thành tứ kiếp liên hoàn mà thiên cổ hiếm thấy, trong lúc tất cả mọi người cho rằng Sở Phong sẽ thừa cơ hướng Quỷ Tử Tiên Sinh cầu hoà, Sở Phong lại làm một cái cử chỉ làm cho tất cả mọi người trố mắt đứng nhìn.

Hắn lại đi một nước cờ, không có tiếp tục đả kiếp, mà là chủ động tiêu kiếp!

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, ngay cả thanh bào nữ tử cũng "A" một tiếng kinh hô. Quỷ Tử Tiên Sinh có chút ngạc nhiên, nhưng y đương nhiên sẽ không nương tay, quân đen điểm xuống, lập tức bắt đi một mảnh quân cờ trắng.

Thoáng cái vứt bỏ một mảnh quân cờ, còn có thể tiếp tục sao?

Chỉ thấy Sở Phong quân trắng kéo dài, quân đen nối, quân trắng bay, cuối cùng lặng lẽ mà hướng về long đầu đại long của cờ đen bao vây. Có người phát giác ý đồ của Sở Phong, ý nghĩ kỳ lạ của hắn dĩ nhiên là muốn vây bắt long đầu đại long của cờ đen!

Đương nhiên, nếu như có thể chặt bỏ long đầu, không chỉ có thể trung hoà một mảnh quân cờ vừa rồi bị vứt bỏ, thậm chí có thể một lần hành động chuyển bại thành thắng, nhưng điều này có thể sao? Chủ động thí hơn mười quân cờ đi vây kín long đầu cờ đen, không thể nghi ngờ là đem mình thiết lập vào tử địa rồi sau đó sinh, hung hiểm có thể nghĩ!

Quỷ Tử Tiên Sinh đương nhiên sẽ không làm cho Sở Phong thực hiện được, quân đen lập tức củng cố, muốn tiếp ứng cho hắc long đầu, quân trắng bẻ, quân đen chọc, quân trắng khoét, quân đen phong, quân trắng cắt, quân đen chống cắt, trên bàn cờ nhất thời kinh tâm động phách, ky phong truy đuổi lẫn nhau, hai người hiển nhiên là đi nước cờ tranh giành đánh trực diện, kịch liệt ẩu đả.

Tất cả mọi người trong lòng run sợ nhìn chằm chằm bàn cờ, trái tim cũng bị cầm lên tới cổ họng, không dám lên tiếng, cũng không dám thở dốc, mồ hôi hột từng giọt từng giọt rơi xuống!

Quân trắng hổ, quân đen chạy, quân trắng chèn, quân đen kẹp, quân trắng bay công, quân đen bay đè áp, quân trắng kẹp lại, quân đen 'độ' (1)qua, đi đến giai đoạn này, đại long đầu của quân đen đã cùng long thân an toàn nối lại, tuy nhiên cũng thẳng đến lúc này, mọi người mới phát hiện, quân trắng của Sở Phong vây kín hắc long đầu cư nhiên chỉ là phô trương thanh thế, hắn đã vô thanh vô tức đem hơn mười mắt ở trung tâm vây quanh, thu hết vào trong túi.

(1)độ :nối quân mình về qua dưới chân quân địch ở trên biên gọi là 'độ'.

- Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương!(2)

Lần này ngay cả Quỷ Tử Tiên Sinh cũng khẽ gật đầu, lộ ra thần sắc tán thưởng. Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thắng bại muốn nhìn cũng phải sau khi thu quan tử.

Quỷ Tử Tiên Sinh cùng Sở Phong cũng không có đi thêm nước cờ nào, bởi vì ai thắng ai thua đã trở nên không quan trọng, một ván cờ này đủ để cho mọi người suốt đời khó quên. Cả ván cờ bày ra các loại biến hóa tinh diệu, lý giải đối với kỳ đạo, bất luận người nào cũng cảm khái vô cùng!

Tuy nhiên vẫn là có người hiểu chuyện, tinh tế một chút đi tính toán ván cờ, kết quả trên bàn cờ quân đen so với quân trắng nhiều hơn hai, bởi vậy Sở Phong cuối cùng thua Quỷ Tử Tiên Sinh hai quân.

Sở Phong đứng dậy vái chào, nói:



- Tiền bối kỳ đạo cao thâm mạc trắc, vãn bối thụ giáo chịu thua!

Quỷ Tử Tiên Sinh cười ha ha, nói:

- Tốt! Tốt! Lão phu rất lâu rồi không có chơi qua ván cờ sảng khoái lại kinh tâm động phách như vậy, tự mình thí hơn mười quân cờ chủ động tiêu kiếp, hảo khí phách! Hảo khí khái! Thực sự là anh hùng xuất thiếu niên!

Sở Phong vội vàng nói:

- Tiền bối khích lệ, nếu không có người từ bên cạnh chỉ điểm, vãn bối đã sớm thua.

Nói xong, liếc trộm nhìn phía thanh bào nữ tử.

Thanh bào nữ tử bỗng nhiên mở miệng nói:

- Ta nghe nói phương pháp của Đông Doanh phân định ván cờ thắng bại là tính số 'mục' mà không đếm quân cờ, án theo cách này, quân trắng chưa bại![3]

Quỷ Tử Tiên Sinh loát râu mép nói với thanh bào nữ tử:

- Cô nương cho rằng, đạo cờ vây, thích hợp số mục hay là số quân.

Thanh bào nữ tử không thể đáp.

Quỷ Tử Tiên Sinh nói:

- Cờ vây vốn dĩ lấy sống là căn bản, mắt vị mặc dù tại bên mình, là sự sống còn của cờ, sao lại có thể xâm chiếm để tính toán. Cờ vây là do tiên tổ hoàng đế sáng chế, truyền tới Đông Doanh, Đông Doanh không giải thích được kỳ đạo, lấy vây lãnh địa là căn nguyên, mà không biết cờ sống mới là phải, xằng bậy tự bóp méo, không biết đã mất căn bản!

Thanh bào nữ tử trầm tư chỉ chốc lát, thật sâu hạ thấp người nói:

- Một lời nói của tiên sinh, dạy người hiểu ra, hôm nay mới ngộ được đạo cờ vây!

Quỷ Tử Tiên Sinh mỉm cười gật đầu.



Sở Phong nói:

- Lão đạo sĩ cũng nói qua, đạo cờ vây, cờ sống mới là phải!

Quỷ Tử Tiên Sinh nói:

- Đạo cờ vây, thanh với thần, hội và ý, nước với hình. Tiểu huynh đệ, cậu sơ lược cũng tới kỳ thần rồi, giả lấy thời gian tất thành châu báu! Không biết tiểu huynh đệ có nguyện ý hay không bái lão hủ làm thầy?

Mọi người vừa nghe thì rất là kinh ngạc: Quỷ Tử Tiên Sinh thành danh hơn mười năm, chẳng bao giờ thu đồ đệ, không ngờ hôm nay như vậy phá lệ với tiểu tử lam sam trước mắt có chút ngớ ngẩn này.

Sở Phong lại vái chào, nói:

- Đa tạ đã lọt vào mắt xanh của tiền bối! Tuy nhiên vãn bối vẫn là thích trường kiếm giang hồ, tiêu dao thiên hạ!

Mọi người không khỏi lắc đầu thở dài, Quỷ Tử Tiên Sinh cũng vẻ mặt thất vọng, tuy nhiên cũng không có miễn cưỡng. Ông tiện tay lấy lên hai quân cờ, một đen một trắng, đưa cho Sở Phong, nói:

- Hai quân cờ này coi như là tiểu lễ vật lão hủ tặng cho tiểu huynh đệ. Nhớ kỹ! Thế sự như kỳ, trên bàn cờ hắc bạch phân minh, nhưng thế sự thường thường hắc bạch cũng không phân minh. Kỳ đạo, nhân đạo, thiên đạo, đạo đạo tương thông; sinh kiếp, tử kiếp, thiên kiếp, kiếp kiếp tương liên! Ghi nhớ kỹ! Thận trọng!

***

[2]Kế của Lưu Bang: Để che mắt các nước Tam Tần, ngay khi vào Thục, Lưu Bang cho đốt đường sạn đạo (con đường nối vùng đất phong của mình với Tần) khiến các nước này không chú ý tới mình.

Tháng tám năm 206 TCN, Hàn Tín được phong làm đại tướng, bắt đầu ra quân bình định Tam Tần, do các vua chư hầu Chương Hàm (Ung vương), Tư Mã Hân (Tắc vương) và Đổng Ế (Địch vương) án ngữ làm phên giậu cho Sơn Đông để cản đường Lưu Bang. Ông giả cách sai người đi sửa đường sạn đạo, vốn mất rất nhiều công sức thời gian, khiến Tam Tần yên trí rằng quân Hán còn lâu mới ra được cửa ải. Nhưng thực ra Hàn Tín dẫn đại quân đi theo đường Trần Thương đi qua huyện Cố Đạo đánh úp Ung Vương Chương Hàm. Chương Hàm đón đánh quân Hán ở Trần Thương. Ung vương bị thua chạy về, dừng lại đánh đất Hạo Trĩ, lại thua trận, bỏ chạy đến Phế Khâu. Hán vương đuổi theo, bình định đất đai của Ung vương, đi về đông đến Hàm Dương, lại cho một cánh quân riêng vây Ung vương ở Phế Khâu, còn sai các tướng bình định Lũng Tây, Bắc Địa, Thượng Quận.

Năm 205 TCN, Hàn Tín lại điều quân đánh Tắc Vương Hân, Địch vương Ế. Bị đánh bất ngờ, Tư Mã Hân và Đổng Ế đầu hàng. Hàn Tín kéo về đông, Hà Nam vương Thân Dương cũng đầu hàng theo.

Sau khi giết Hàn vương Thành, Hạng Vũ cho người thân tín của mình là Trịnh Xương làm Hàn Vương. Hàn vương không chịu đầu hàng Hán. Hàn Tín mang đại quân đánh bại Xương.

[3]: Cách phân định thắng bại của Nhật Bản và trên thế giới hiện nay là tính số 'mục' (mắt):Số giao điểm trống chiếm được. Còn Trung Quốc là tính số quân,chỉ áp dụng tại trong nước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cổ Đạo Kinh Phong

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook