Cổ Đạo Kinh Phong

Quyển 19 - Chương 401: Thần Thủy tiễn đồng

Cổ đạo kinh hồng

19/03/2013

Giờ tý đã qua nhưng còn chưa thấy Thần Thủy cung chủ hiện thân, Sở Phong vô cùng thất vọng, thầm nghĩ: bà cung chủ này thì ra không nói chữ tín!

Đang nghĩ ngợi, "cộc cộc" chợt vang lên hai tiếng gõ cửa. Sở Phong vui mừng, vội đưa tay giật lại cửa phòng, bên ngoài nhưng không có một bóng người, tuy nhiên Thần Thủy mộc lệnh treo ở ngoài đã không thấy đâu.

"Vù vù" phía sau vang lên hai tiếng gió, hai bóng người xuyên cửa sổ lao vào. Sở Phong vội xoay người, chỉ thấy hai người y phục xanh thắm, hai búi tóc cột cao, cánh tay thon dài, eo như dương liễu, đôi mi cong cong, má phấn ửng hồng, thanh nhã thoát tục, thanh lệ vô song, vẻ đẹp tuyệt trần không cách nào hình dung, chính là hai Thần Thủy sứ của Thần Thủy cung, Vi Sương và Tiểu Vũ!

Hai người trừng to đôi mắt trong suốt nhìn Sở Phong, có vài phần đưa tình.

Sở Phong ngạc nhiên:

- Sao lại là hai cô?

Hai người ngạc nhiên nói:

- Công tử tưởng là ai?

- Cung chủ các người sao không đến?

- Công tử muốn gặp cung chủ của chúng tôi?

- Tôi. . .tôi muốn phẩm trà với cung chủ các người!

- Cung chủ đã trở về Thần Thủy cung!

- Vậy hai người nhanh đi mời bà ấy tới đây!

- Được!

Vi Sương và Tiểu Vũ xoay người đang muốn đi thì Sở Phong gọi lại:

- Hãy khoan! Mời cung chủ tới cần bao lâu?

- Nhanh thì 3,4 ngày, chậm thì 5, 6 ngày.

Cái gì?" Sở Phong cơ hồ bị tức đến ngã quỵ:

- Không cần mời, bà ấy chưa tới thì tôi đã gặp Diêm vương gia rồi!

Vi Sương và Tiểu Vũ nhìn nhau, cùng nói:

- Vậy công tử muốn thế nào?

Sở Phong đăm mắt quan sát Vi Sương và Tiểu Vũ, điều này ngược lại làm cho Vi Sương và Tiểu Vũ có chút xấu hổ, hơi cúi đầu, không dám nhìn Sở Phong.

Sở Phong đột nhiên nói:

- Này, võ công hai người thế nào?

- Công tử muốn nhìn hả?

- Được! Đến đây đi!

Sở Phong song chưởng thủ thế trên dưới trước ngực, hắn cũng không dám sơ suất, không biết võ công của hai vị Thần Thủy sứ này cao thâm bao nhiêu.

- Công tử cẩn thận đấy!

Vi Sương và Tiểu Vũ đồng thời xuất chưởng, hai bàn tay vỗ tới hai vai Sở Phong. Sở Phong nghiêng mình qua bên, xuyên qua giữa hai chưởng, Vi Sương và Tiểu Vũ đan vào nhau, trao đổi vị trí, bàn tay vỗ thẳng phía sau lưng Sở Phong.

Sở Phong thoắt cái biến mất, thoáng xuất hiện phía sau hai người, song chưởng đồng thời vỗ về phía sau lưng hai người. Vi Sương và Tiểu Vũ phân ra chợt lướt tới hai bên Sở Phong, bàn tay một trái một phải bổ tới Sở Phong. Sở Phong mở hai tay, đột nhiên như kim xà vươn ra cuốn lấy hai tay Vi Sương và Tiểu Vũ!

"Hì hì!" Sở Phong có chút đắc ý nói:

- Thân pháp cũng khá tốt, tuy nhiên chưởng pháp thì. . .

Lời hắn còn chưa dứt, lại giống như chạm phải độc xà vội buông ra hai tay đang cuốn lấy cánh tay Vi Sương và Tiểu Vũ, cả người văng về phía sau, "Bành" va vào trên bàn, cả cái bàn bị đụng đổ ụp ra đất.

Thì ra trên hai tay còn lại của Vi Sương và Tiểu Vũ không biết khi nào đã cầm lấy hai cái Thần Thủy tiễn đồng, chỉ thẳng vào hắn. Hai người không ngờ Sở Phong có phản ứng lớn như vậy, bốn mắt nhìn nhau, đồng thời tiến lên trước hai bước:

- Công tử không sao chứ?

- Không! Không! Hai người đừng tới đây, thu hồi tiễn đồng trước! Thu hồi tiễn đồng trước đã!

Sở Phong lại lăn về sau hai bước.

Vi Sương và Tiểu Vũ cười khì một tiếng, cổ tay khẽ run lên, hai Thần Thủy tiễn đồng phút chốc thu vào trong tay áo.

Sở Phong đứng lên, vừa nâng dậy cái bàn bị đổ, vừa buồn bực:

- Thật vô lại, bản lĩnh không bằng lại mượn hai thủy đồng tới hù người!

Vi Sương và Tiểu Vũ nói:

- Thần Thủy tiễn đồng là vũ khí của Thần Thủy cung chúng tôi, đâu có tính vô lại?

Sở Phong láo liên tròng mắt, tự mình dọn ra hai cái ghế đặt ở bên cạnh bàn, cười dài nhìn hai người nói:



- Hai vị Thần Thủy sứ mời ngồi!

Vi Sương, Tiểu Vũ thấy Sở Phong đột nhiên cười thân thiết nhìn mình, vẻ mặt giảo hoạt, không biết hắn muốn giở trò gì, bèn nói:

- Chúng tôi đứng được rồi!

Sở Phong thân mật tiến lên kéo ống tay áo hai người đi tới bên cạnh bàn, nói:

- Hai cô không cần khách khí, mời ngồi! Mời ngồi!

Vi Sương, Tiểu Vũ chỉ có ngồi xuống, Sở Phong cũng ngồi xuống đối diện, tự mình châm hai ly trà, hai tay dâng cho Vi Sương, Tiểu Vũ nói:

- Hai vị Thần Thủy sứ mời dùng trà!

Vi Sương, Tiểu Vũ nhìn nhau, bị hành động của Sở Phong khiến cho không hiểu đầu đuôi, nâng chung trà lên hơi hớp một ngụm, thấy Sở Phong nhìn mình con ngươi thì đảo không ngừng, đỏ mặt nói:

- Công tử. . .

Sở Phong nói:

- Uống trà đi đã, chúng ta xem như là người một nhà, vậy tôi cũng nói thẳng, tôi muốn cầu hai vị một việc!

Vi Sương, Tiểu Vũ nhìn nhau, tiểu tử này vừa dọn ghế, vừa châm trà, thì ra là có việc muốn nhờ, mới nói:

- Công tử mời nói!

- Tôi muốn nhờ hai vị ngày mai bảo hộ công chúa vượt qua Thập cửu chiết cốc?

- Cung chủ? Cung chủ chúng tôi đang ở Thần Thủy cung, sao lại phải qua Thập cửu chiết cốc?

(công chúa và cung chủ đọc như nhau nên hiểu lầm ở đây)

- Ôi, không phải là cung chủ hai người mà là công chúa của chúng tôi!

- Cung chủ các ngươi?

- Chính là hòa thân công chúa! Tôi muốn mời hai người bảo hộ hòa thân công chúa!

- Điều này. . .

Vi Sương, Tiểu Vũ nhìn nhau:

- Cung chủ không có phân phó chúng tôi như vậy!

Sở Phong vội nói:

- Không phải là cung chủ hai cô phân phó, là tôi phân phó hai cô, hai cô không phải là người của tôi còn gì?

- Chúng tôi sao lại là người của công tử?

- Hôm đó cung chủ hai cô không phải đã nói, chỉ cần tôi gia nhập Thần Thủy cung, hai cô sẽ là người của tôi mà?

- Nhưng ngày đó công tử không có đáp ứng?

Ai, Sở Phong hận đến giậm chân, lại vội cười bồi nói:

- Hiện tại tôi đáp ứng cung chủ các người, hiện tại tôi là thiếu cung chủ, các cô có thể bảo vệ công chúa được rồi chứ?

Vi Sương, Tiểu Vũ lắc đầu:

- Ngươi muốn gia nhập Thần Thủy cung thì phải chịu Thần Thủy mộc lễ!

- Hả?

Sở Phong giật mình:

- Thần Thủy mộc lễ? Đó chẳng phải ngay cả xương cốt cũng không còn?

Vi Sương, Tiểu Vũ cười khì, nói:

- Công tử yên tâm, Thần Thủy mộc lễ không phải là Thần Thủy tiễn đồng, là một dòng suối trên núi Thần Thủy chúng tôi!

- Vậy núi Thần Thủy của các người ở đâu?

- Khi công tử gia nhập Thần Thủy cung tự sẽ biết!

- Nói như vậy, hai cô không chịu bảo hộ công chúa hả?

Vi Sương, Tiểu Vũ lắc đầu:

- Chúng tôi chỉ phụng mệnh cung chủ lưu ý công tử!

- Vậy. . . bảo hộ tôi chắc được rồi chứ?

- Cung chủ cũng không phân phó qua như vậy!

Sở Phong bực bội:



- Hai cô sao lại nghe lời bà cung chủ như vậy, bả cho hai cô rất nhiều lợi ích sao?

Vi Sương, Tiểu Vũ nói:

- Tính mệnh chúng tôi là của cung chủ, cung chủ bảo chúng tôi làm gì thì chúng tôi sẽ làm cái đó!

- Thôi! Thôi!

Sở Phong tức giận nói:

- Uổng nãy giờ tôi phí nước bọt, đi đi, đến cũng phí công!

Vi Sương vươn tay, trong lòng bàn tay là tấm mộc lệnh, nói:

- Vậy tấm Thần Thủy mộc lệnh. . .

- Lấy đi! Lấy đi! Ai thèm mộc lệnh này!

Vi Sương chỉ cười, đặt mộc lệnh ở trên mặt bàn rồi cùng Tiểu Vũ xoay người rời khỏi, mới vừa đi tới cửa, Sở Phong đã lướt tới che người ở trước cửa, cười nói:

- Hai vị Thần Thủy sứ cũng không cần đi vội mà!

- Ngươi muốn thế nào?

Vi Sương, Tiểu Vũ thấy Sở Phong cười giảo hoạt, hơi lui lại một bước.

- Tôi muốn. . .

Sở Phong nhìn vào ống tay áo hai người:

- Tôi muốn mượn Thần Thủy tiễn đồng của hai cô dùng một lát!

- Gì chứ? Ngươi muốn Thần Thủy tiễn đồng?

- Không phải là 'muốn', là 'mượn', yên tâm, tôi sẽ trả lại!

- Thần Thủy tiễn đồng không được rời khỏi người, cung chủ nói. . .

- Cung chủ cung chủ, các cô đừng có suốt ngày cung chủ có được không!

Vi Sương, Tiểu Vũ không lên tiếng, Sở Phong lại vội cười bồi:

- Yên tâm, chỉ cần qua Thập cửu chiết cốc thì tôi sẽ trả lại, tuyệt không nuốt lời, tôi thề đấy!

Vi Sương, Tiểu Vũ vẫn không lên tiếng.

Sở Phong suy nghĩ một chút, nói:

- Cung chủ hai cô rất muốn tôi gia nhập Thần Thủy cung, đúng không?

Vi Sương, Tiểu Vũ gật đầu.

Sở Phong lại nói:

- Hiện tại tôi là tống giá tướng quân, rất hung hiểm, rất nhiều người muốn giết tôi, các cô biết chưa?

Hai người lại gật đầu.

- Nếu như tôi chết, cung chủ các người sẽ cảm thấy rất đáng tiếc, đúng không?

Vi Sương, Tiểu Vũ lại gật đầu.

- Vậy cho tôi mượn tiễn đồng dùng một lát, cung chủ các cô có biết hẳn là sẽ không phản đối, huống hồ, các cô cũng không đành lòng nhìn tôi chết, đúng không?

- Nhưng mà nếu như cung chủ biết chúng tôi đưa tiễn đồng cho ngươi, cung chủ sẽ. . .

Sở Phong vừa nghe trong lòng mừng thầm, nghe giọng này biết là đã có cơ hội, lại vội nói:

- Hai cô yên tâm, tôi chỉ mượn một ngày, nhất định hoàn bích quy Triệu, tôi không nói, hai cô không nói, cung chủ sẽ không biết đâu!

- Nhưng. . .

- Đừng nhưng nhị gì cả, tôi biết hai cô đều là người lương thiện, có một trái tim thuần khiết giống như ánh trăng trên bầu trời. . .

Sở Phong khuơ môi múa mép một hồi, quả thật đã giúp hắn "mượn" được Thần Thủy tiễn đồng, lúc gần đi Vi Sương, Tiểu Vũ luôn dặn mãi:

- Công tử, việc này nhất thiết đừng để cho cung chủ biết, bằng không. . .

- Yên tâm yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp hai cô bảo mật, con người tôi luôn giữ được bí mật!

Vi Sương, Tiểu Vũ đi rồi, Sở Phong vô cùng đắc ý cầm lấy hai cây Thần Thủy tiễn đồng, có hai cây tiễn đồng này, ngày mai có thể liều mạng rồi.

Hắn đắc ý tung hứng một hồi, đột nhiên giật bắn người, hô to "Hỏng rồi!", thì ra hắn nhất thời vui mừng quá mức nên quên hỏi làm sao phóng ra Thần Thủy!

----------oOo----------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cổ Đạo Kinh Phong

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook