Quyển 18 - Chương 392: Thất Tâm chưởng
Cổ đạo kinh hồng
19/03/2013
Hoa Dương Phi và Mai đại tiểu thư trở lại bên cạnh hai cỗ thi thể đệ tử Hoa Sơn, Hoa Dương Phi nói:
- Là công tử tóc xõa kia đã giết họ?
Mai Ảnh Tuyết gật đầu:
- Mấy tháng trước Không Động có một đệ tử ở dưới chân núi bị người. . . hạ độc thủ, ta tra xét tới phụ cận, thấy bầu trời chợt có tia chớp, giống như tín hiệu cầu cứu, vì vậy vội vàng tới đây, nhưng thấy họ đã bị treo ở trên cây, tên đó đang cầm hai quả tim đang. . . nuốt chửng!
- Hả? Cô nương nói hắn nuốt tim của hai người? - Hoa Dương Phi vô cùng khiếp sợ.
Trong Triều Dương cung trên Triều Dương phong Hoa Sơn, chưởng môn Hoa Trấn Nhạc đang xem xét hai cổ thi thể, Hoa Dương Phi, Mai đại tiểu thư thì đứng ở bên cạnh. Chợt Hoa Trấn Nhạc hỏi Mai đại tiểu thư:
- Mai cô nương, cô nương đã từng thấy kẻ đó nuốt chửng tim của họ?
- Đúng! Tận mắt nhìn thấy! Ta vừa muốn quát hỏi thì hắn đã nhằm vào ta xuất thủ, may mà Hoa công tử chạy tới kịp!
- Trong miệng hắn không ngừng cười quái dị?
- Đúng vậy, có phần phát cuồng!
- Hắn một câu cũng chưa từng nói qua?
- Không có, chỉ cười suốt!
Hoa Trấn Nhạc không có hỏi lại, sắc mặt càng lúc càng ngưng trọng, Hoa Dương Phi nói:
- Cha, có phải đã phát hiện gì rồi không?
Hoa Trấn Nhạc nói:
- Là Thất Tâm chưởng!
- A?
Hoa Dương Phi và Mai đại tiểu thư đồng thời kinh hãi.
Hoa Trấn Nhạc nói:
- Thất Tâm chưởng là một trong những môn võ công tà môn nhất trong chốn võ lâm, phàm kẻ tu luyện Thất Tâm chưởng thì trước tiên sẽ mất tâm! Cho nên người tu luyện cứ cách một đoạn thời gian sẽ thất tâm mà điên cuồng, tu luyện càng sâu thì càng điên cuồng, phải nuốt tim người sống mới có thể ức chế được!
Hoa Dương Phi và Mai đại tiểu thư kinh sợ, Hoa Trấn Nhạc nói tiếp:
- Bởi vậy Thất Tâm chưởng bị coi là cấm học của võ lâm, các phái có người dám học trộm Thất Tâm chưởng, không chỉ phải trục xuất sư môn, còn phải bị người trong thiên hạ truy sát!
Hoa Dương Phi nói:
- Nhưng Thất Tâm chưởng đã thất truyền nhiều năm, sao lại. . .
Hoa Trấn Nhạc nói:
- Mặc dù tâm pháp sớm đã bị hủy, nhưng vẫn có người âm thầm ghi nhớ, chỉ là len lén tu luyện, không dám lộ diện! Xem ra giang hồ sắp không yên bình!
- Ý cha là gì?
- Dương Phi, giang hồ yên bình, những võ công tà môn này sẽ không dám ngang nhiên hiện thế, xem ra cũng phải thông báo cho các đại môn phái khác một tiếng!
Mai Ảnh Tuyết ở lại trên núi một đêm, ngày hôm sau cáo từ xuống núi. Hoa Dương Phi đưa tiễn tới dưới chân núi, Mai Ảnh Tuyết nói:
- Hoa công tử không cần tiễn nữa, mời!
Hoa Dương Phi nói:
- Mai cô nương dự định đi đâu?
Mai Ảnh Tuyết nói:
- Ta dự định tiếp tục điều tra tung tích của người kia, hình như Hoa công tử cũng chuẩn bị đi xa?
Hoa Dương Phi nói:
- Ta dự định tương trợ một vị bằng hữu đi Tây Vực!
- Ờ?
- Hắn gọi Sở Phong!
- A? Là hắn à!
Mai Ảnh Tuyết hơi kinh ngạc:
- Vị bằng hữu này của công tử hình như danh tiếng không tốt lắm?
Hoa Dương Phi cười nói:
- Ta kết giao bằng hữu không quan tâm danh tiếng!
Mai Ảnh Tuyết nói:
- Nghe nói hiện tại hắn làm tống giá tướng quân, đang hộ tống công chúa hòa thân?
- Đúng vậy! Người Ma giáo đang mưu đồ bí mật chặn giết công chúa!
- Nghe nói chuyện hòa thân lần này quan hệ rất trọng đại, đã như vậy, ta cùng với Hoa công tử hộ tống công chúa một đoạn đường!
Hoa Dương Phi vui vẻ nói:
- Như vậy ta thay mặt Sở huynh cảm tạ Mai đại tiểu thư!
***
Xá Thân nhai là địa phương thần bí nhất trên núi Nga Mi, dưới vách núi sâu bao nhiêu thì không người biết được, đứng ở trước Xá Thân nhai, tự có một loại khát vọng thả người bay lên, bởi vậy mấy nghìn năm qua lưu truyền đủ loại truyền thuyết, thậm chí thuật lại từ Xá Thân nhai nhảy xuống thì có thể đắc đạo thành tiên!
Diệu Ngọc đang ngồi xếp bằng ở trên Xá Thân nhai, đối mặt với biển mây mênh mông trước mắt, dưới biển mây lại sâu không thấy đáy. Nàng khẽ hợp hai mắt, hai tay ngoại phược, ngón giữa hai tay hợp lại dựng đứng, kết Tam Muội Da ấn, Thanh Kim thạch đang đặt ở trên đỉnh đầu nàng.
Diệu Ngọc bắt đầu thầm vận Thiền Mộc quyết, Thanh Kim thạch từ từ tràn ra một tầng quang mang vàng xanh, quang mang từ từ bao trùm xuống phía dưới, bao lấy toàn thân Diệu Ngọc, Diệu Ngọc rất nhanh tiến nhập vào thiền định, cả người tản ra vẻ linh khiết tinh thuần.
Trên Kim Đỉnh, Nga Mi thất tử đang luyện kiếm, Diệu Châu và Diệu Tâm đấu với nhau, chợt Diệu Châu thu lại trường kiếm và nói:
- Diệu Tâm, sao ngươi không tập trung gì vậy? Có phải nghe được Sở công tử lên làm tống giá tướng quân, nên lo lắng đến an nguy của người ta?
Diệu Tâm đỏ mặt:
- Diệu Châu, ngươi nói bậy gì đấy?
Diệu Ngôn ngắt lời:
- Hơn phân nửa là đúng rồi, Sở công tử người ta tới cùng đã khoác cho Diệu Tâm một bộ trường sam, còn ôm qua nữa mà!
Mặt Diệu Tâm càng hồng:
- Diệu Ngôn, ngay cả ngươi cũng dám nói bậy, cẩn thận ta xé nát cái miệng ngươi bây giờ!
Nhắc tới Sở Phong, thất tử khác cũng dừng lại, bắt đầu nhao nhao nghị luận.
Diệu Tâm nói:
- Sở công tử cũng lớn gan thật, lại lên làm tống giá tướng quân! Nghe nói có mấy đạo nhân mã đã xuất thủ, cũng may Sở công tử chặt được hết!
Diệu Ngôn nói:
- Nhưng mà ma giáo còn chưa xuất thủ, nếu như ma giáo xuất thủ, chỉ một mình Sở công tử, sợ rằng chỉ có chịu chết!
Mọi người trầm mặc một hồi, Diệu Tâm nói:
- Sở công tử ba lần bốn lượt đã cứu chúng ta, chúng ta chung quy không thể thấy chết không cứu?
Diệu Thiện nói:
- Nhưng sư phụ không cho phép chúng ta xuống núi, chúng ta cũng đành chịu thôi?
Diệu Châu nói:
- Nếu như Diệu Ngọc không bị phạt diện bích, để tỷ ấy đi cầu sư phụ, sư phụ có thể sẽ đáp ứng!
Diệu Tâm nói:
- Hay là chúng ta cùng đi cầu sư phụ, sư phụ nói không chừng sẽ đáp ứng?
Diệu Thiện nói:
- Không được, nói như vậy không chừng sẽ làm sư phụ tức giận!
Diệu Tâm nói:
- Sư phụ có giận cũng sẽ không đuổi chúng ta xuống núi đâu, chúng ta đi thử xem!
Diệu Tâm đi đầu, mọi người quả nhiên cùng đi tới thiện phòng của Vô Trần, khom người gọi:
- Sư phụ!
Vô Trần đang ở thiện phòng ngồi xếp bằng tĩnh tư, chợt thấy thất tử cùng đi tới, hơi khó hiểu, bèn hỏi:
- Chuyện gì?
Thất tử ngươi nhìn sang ta, ta nhìn sang ngươi, nhất thời cũng không dám mở miệng.
Vẫn là Diệu Tâm mở miệng nói:
- Chúng con cầu sư phụ chấp thuận chúng con xuống núi. . .
Vô Trần ngắt lời:
- Ta đã nói qua, việc triều đình Nga Mi chúng ta không tiện nhúng tay!
- Nhưng Sở công tử ba lần bốn lượt đã cứu chúng ta, chúng ta. . .
- Hiện tại hắn là tống giá tướng quân, là người trong triều đình, các ngươi không cần xen vào việc của người khác!
Thất tử đồng thời quì một gối và nói:
- Cầu sư phụ chấp thuận chúng con xuống núi tương trợ Sở công tử!
Vô Trần đột nhiên đứng lên, mở bừng hai mắt:
- To gan! Đứng lên!
Thất tử đứng lên, có vẻ hơi thấp thỏm.
Vô Trần quát:
- Lập tức trở lại luyện kiếm, không được nhắc lại việc này!
Thất tử chỉ có thất vọng đi khỏi đó, cả đám có vẻ ủ rũ.
Có một đệ tử vội vàng đi tới, chính là tiểu sư muội Diệu Chỉ chuyên môn thăm dò tin tức, nàng khom người nói với Vô Trần:
- Sư phụ, vừa nhận được phái Hoa Sơn truyền tin!
Nói xong đưa một mảnh giấy cho Vô Trần, Vô Trần tiếp nhận, vừa nhìn đã kinh hãi. Thất tử lúc này đang đi về hướng hậu sơn, tức thì vây quanh Diệu Chỉ hỏi này hỏi kia.
Vô Trần đi tới ngôi mộ tổ sư ở hậu sơn, Tịnh Diệt cũng không có ở trước mộ, Nàng vào ngôi mộ, đi thẳng tới trước linh đường tổ sư, khom người, nhưng nhất thời không lên tiếng.
- Vô Trần, ngươi đã đến rồi? - Linh đường truyền ra thanh âm hơi già nua của Tịnh Diệt.
Trong lòng Vô Trần đau xót:
- Sư tôn. . . khỏe chứ?
- Ta rất tốt! Diệu Ngọc tiến triển thế nào?
- Diệu Ngọc đang ở Xá Thân nhai diện bích tư quá, con đã truyền cho nó tầng thứ 8 Thiền Mộc quyết, đã tiến triển rất nhanh!
- Ừm, xem ra Thanh Kim thạch quả thực rất có trợ giúp với nó!
- Sư tôn, vừa nhận được truyền tin của phái Hoa Sơn, Thất Tâm chưởng tái hiện giang hồ!
Linh đường trầm mặc một hồi, sau đó truyền ra tiếng Tịnh Diệt nói:
- Linh Nữ sư tổ năm đó tự tay thiêu huỷ Thất Tâm tàn phổ, tới cùng vẫn có người len lén ghi nhớ. Giang hồ rối loạn, yêu tà tất xuất, tới cùng không chịu tịch mịch!
Vô Trần nói:
- Sư tôn, con muốn tự mình tới Thiên Sơn một chuyến!
- Ngươi muốn kiểm tra Thánh hỏa?
Vô Trần nói:
- Nếu như Thánh hỏa sắ bị tắt thì phải lập tức thông tri cho mỗi đại môn phái để mà đề phòng!
Tịnh Diệt nói:
- Vô Trần, hôm nay Nga Mi hoàn toàn là nhờ vào ngươi, hành sự thế nào thì ngươi tự quyết định đi!
Vô Trần khom người nói:
- Đệ tử xin cáo lui!
Nàng vừa mới xoay người, linh đường lại truyền ra tiếng Tịnh Diệt:
- Thánh hỏa thần điện ở Thiên Sơn trên đỉnh Thác Mộc Nhĩ, Vô Trần, thần điện là tế điện thần thánh của Phi Phượng tộc, không được tùy tiện xông vào, ngươi phải cẩn thận!
- Đa tạ sư tôn!
. . .
----------oOo----------
- Là công tử tóc xõa kia đã giết họ?
Mai Ảnh Tuyết gật đầu:
- Mấy tháng trước Không Động có một đệ tử ở dưới chân núi bị người. . . hạ độc thủ, ta tra xét tới phụ cận, thấy bầu trời chợt có tia chớp, giống như tín hiệu cầu cứu, vì vậy vội vàng tới đây, nhưng thấy họ đã bị treo ở trên cây, tên đó đang cầm hai quả tim đang. . . nuốt chửng!
- Hả? Cô nương nói hắn nuốt tim của hai người? - Hoa Dương Phi vô cùng khiếp sợ.
Trong Triều Dương cung trên Triều Dương phong Hoa Sơn, chưởng môn Hoa Trấn Nhạc đang xem xét hai cổ thi thể, Hoa Dương Phi, Mai đại tiểu thư thì đứng ở bên cạnh. Chợt Hoa Trấn Nhạc hỏi Mai đại tiểu thư:
- Mai cô nương, cô nương đã từng thấy kẻ đó nuốt chửng tim của họ?
- Đúng! Tận mắt nhìn thấy! Ta vừa muốn quát hỏi thì hắn đã nhằm vào ta xuất thủ, may mà Hoa công tử chạy tới kịp!
- Trong miệng hắn không ngừng cười quái dị?
- Đúng vậy, có phần phát cuồng!
- Hắn một câu cũng chưa từng nói qua?
- Không có, chỉ cười suốt!
Hoa Trấn Nhạc không có hỏi lại, sắc mặt càng lúc càng ngưng trọng, Hoa Dương Phi nói:
- Cha, có phải đã phát hiện gì rồi không?
Hoa Trấn Nhạc nói:
- Là Thất Tâm chưởng!
- A?
Hoa Dương Phi và Mai đại tiểu thư đồng thời kinh hãi.
Hoa Trấn Nhạc nói:
- Thất Tâm chưởng là một trong những môn võ công tà môn nhất trong chốn võ lâm, phàm kẻ tu luyện Thất Tâm chưởng thì trước tiên sẽ mất tâm! Cho nên người tu luyện cứ cách một đoạn thời gian sẽ thất tâm mà điên cuồng, tu luyện càng sâu thì càng điên cuồng, phải nuốt tim người sống mới có thể ức chế được!
Hoa Dương Phi và Mai đại tiểu thư kinh sợ, Hoa Trấn Nhạc nói tiếp:
- Bởi vậy Thất Tâm chưởng bị coi là cấm học của võ lâm, các phái có người dám học trộm Thất Tâm chưởng, không chỉ phải trục xuất sư môn, còn phải bị người trong thiên hạ truy sát!
Hoa Dương Phi nói:
- Nhưng Thất Tâm chưởng đã thất truyền nhiều năm, sao lại. . .
Hoa Trấn Nhạc nói:
- Mặc dù tâm pháp sớm đã bị hủy, nhưng vẫn có người âm thầm ghi nhớ, chỉ là len lén tu luyện, không dám lộ diện! Xem ra giang hồ sắp không yên bình!
- Ý cha là gì?
- Dương Phi, giang hồ yên bình, những võ công tà môn này sẽ không dám ngang nhiên hiện thế, xem ra cũng phải thông báo cho các đại môn phái khác một tiếng!
Mai Ảnh Tuyết ở lại trên núi một đêm, ngày hôm sau cáo từ xuống núi. Hoa Dương Phi đưa tiễn tới dưới chân núi, Mai Ảnh Tuyết nói:
- Hoa công tử không cần tiễn nữa, mời!
Hoa Dương Phi nói:
- Mai cô nương dự định đi đâu?
Mai Ảnh Tuyết nói:
- Ta dự định tiếp tục điều tra tung tích của người kia, hình như Hoa công tử cũng chuẩn bị đi xa?
Hoa Dương Phi nói:
- Ta dự định tương trợ một vị bằng hữu đi Tây Vực!
- Ờ?
- Hắn gọi Sở Phong!
- A? Là hắn à!
Mai Ảnh Tuyết hơi kinh ngạc:
- Vị bằng hữu này của công tử hình như danh tiếng không tốt lắm?
Hoa Dương Phi cười nói:
- Ta kết giao bằng hữu không quan tâm danh tiếng!
Mai Ảnh Tuyết nói:
- Nghe nói hiện tại hắn làm tống giá tướng quân, đang hộ tống công chúa hòa thân?
- Đúng vậy! Người Ma giáo đang mưu đồ bí mật chặn giết công chúa!
- Nghe nói chuyện hòa thân lần này quan hệ rất trọng đại, đã như vậy, ta cùng với Hoa công tử hộ tống công chúa một đoạn đường!
Hoa Dương Phi vui vẻ nói:
- Như vậy ta thay mặt Sở huynh cảm tạ Mai đại tiểu thư!
***
Xá Thân nhai là địa phương thần bí nhất trên núi Nga Mi, dưới vách núi sâu bao nhiêu thì không người biết được, đứng ở trước Xá Thân nhai, tự có một loại khát vọng thả người bay lên, bởi vậy mấy nghìn năm qua lưu truyền đủ loại truyền thuyết, thậm chí thuật lại từ Xá Thân nhai nhảy xuống thì có thể đắc đạo thành tiên!
Diệu Ngọc đang ngồi xếp bằng ở trên Xá Thân nhai, đối mặt với biển mây mênh mông trước mắt, dưới biển mây lại sâu không thấy đáy. Nàng khẽ hợp hai mắt, hai tay ngoại phược, ngón giữa hai tay hợp lại dựng đứng, kết Tam Muội Da ấn, Thanh Kim thạch đang đặt ở trên đỉnh đầu nàng.
Diệu Ngọc bắt đầu thầm vận Thiền Mộc quyết, Thanh Kim thạch từ từ tràn ra một tầng quang mang vàng xanh, quang mang từ từ bao trùm xuống phía dưới, bao lấy toàn thân Diệu Ngọc, Diệu Ngọc rất nhanh tiến nhập vào thiền định, cả người tản ra vẻ linh khiết tinh thuần.
Trên Kim Đỉnh, Nga Mi thất tử đang luyện kiếm, Diệu Châu và Diệu Tâm đấu với nhau, chợt Diệu Châu thu lại trường kiếm và nói:
- Diệu Tâm, sao ngươi không tập trung gì vậy? Có phải nghe được Sở công tử lên làm tống giá tướng quân, nên lo lắng đến an nguy của người ta?
Diệu Tâm đỏ mặt:
- Diệu Châu, ngươi nói bậy gì đấy?
Diệu Ngôn ngắt lời:
- Hơn phân nửa là đúng rồi, Sở công tử người ta tới cùng đã khoác cho Diệu Tâm một bộ trường sam, còn ôm qua nữa mà!
Mặt Diệu Tâm càng hồng:
- Diệu Ngôn, ngay cả ngươi cũng dám nói bậy, cẩn thận ta xé nát cái miệng ngươi bây giờ!
Nhắc tới Sở Phong, thất tử khác cũng dừng lại, bắt đầu nhao nhao nghị luận.
Diệu Tâm nói:
- Sở công tử cũng lớn gan thật, lại lên làm tống giá tướng quân! Nghe nói có mấy đạo nhân mã đã xuất thủ, cũng may Sở công tử chặt được hết!
Diệu Ngôn nói:
- Nhưng mà ma giáo còn chưa xuất thủ, nếu như ma giáo xuất thủ, chỉ một mình Sở công tử, sợ rằng chỉ có chịu chết!
Mọi người trầm mặc một hồi, Diệu Tâm nói:
- Sở công tử ba lần bốn lượt đã cứu chúng ta, chúng ta chung quy không thể thấy chết không cứu?
Diệu Thiện nói:
- Nhưng sư phụ không cho phép chúng ta xuống núi, chúng ta cũng đành chịu thôi?
Diệu Châu nói:
- Nếu như Diệu Ngọc không bị phạt diện bích, để tỷ ấy đi cầu sư phụ, sư phụ có thể sẽ đáp ứng!
Diệu Tâm nói:
- Hay là chúng ta cùng đi cầu sư phụ, sư phụ nói không chừng sẽ đáp ứng?
Diệu Thiện nói:
- Không được, nói như vậy không chừng sẽ làm sư phụ tức giận!
Diệu Tâm nói:
- Sư phụ có giận cũng sẽ không đuổi chúng ta xuống núi đâu, chúng ta đi thử xem!
Diệu Tâm đi đầu, mọi người quả nhiên cùng đi tới thiện phòng của Vô Trần, khom người gọi:
- Sư phụ!
Vô Trần đang ở thiện phòng ngồi xếp bằng tĩnh tư, chợt thấy thất tử cùng đi tới, hơi khó hiểu, bèn hỏi:
- Chuyện gì?
Thất tử ngươi nhìn sang ta, ta nhìn sang ngươi, nhất thời cũng không dám mở miệng.
Vẫn là Diệu Tâm mở miệng nói:
- Chúng con cầu sư phụ chấp thuận chúng con xuống núi. . .
Vô Trần ngắt lời:
- Ta đã nói qua, việc triều đình Nga Mi chúng ta không tiện nhúng tay!
- Nhưng Sở công tử ba lần bốn lượt đã cứu chúng ta, chúng ta. . .
- Hiện tại hắn là tống giá tướng quân, là người trong triều đình, các ngươi không cần xen vào việc của người khác!
Thất tử đồng thời quì một gối và nói:
- Cầu sư phụ chấp thuận chúng con xuống núi tương trợ Sở công tử!
Vô Trần đột nhiên đứng lên, mở bừng hai mắt:
- To gan! Đứng lên!
Thất tử đứng lên, có vẻ hơi thấp thỏm.
Vô Trần quát:
- Lập tức trở lại luyện kiếm, không được nhắc lại việc này!
Thất tử chỉ có thất vọng đi khỏi đó, cả đám có vẻ ủ rũ.
Có một đệ tử vội vàng đi tới, chính là tiểu sư muội Diệu Chỉ chuyên môn thăm dò tin tức, nàng khom người nói với Vô Trần:
- Sư phụ, vừa nhận được phái Hoa Sơn truyền tin!
Nói xong đưa một mảnh giấy cho Vô Trần, Vô Trần tiếp nhận, vừa nhìn đã kinh hãi. Thất tử lúc này đang đi về hướng hậu sơn, tức thì vây quanh Diệu Chỉ hỏi này hỏi kia.
Vô Trần đi tới ngôi mộ tổ sư ở hậu sơn, Tịnh Diệt cũng không có ở trước mộ, Nàng vào ngôi mộ, đi thẳng tới trước linh đường tổ sư, khom người, nhưng nhất thời không lên tiếng.
- Vô Trần, ngươi đã đến rồi? - Linh đường truyền ra thanh âm hơi già nua của Tịnh Diệt.
Trong lòng Vô Trần đau xót:
- Sư tôn. . . khỏe chứ?
- Ta rất tốt! Diệu Ngọc tiến triển thế nào?
- Diệu Ngọc đang ở Xá Thân nhai diện bích tư quá, con đã truyền cho nó tầng thứ 8 Thiền Mộc quyết, đã tiến triển rất nhanh!
- Ừm, xem ra Thanh Kim thạch quả thực rất có trợ giúp với nó!
- Sư tôn, vừa nhận được truyền tin của phái Hoa Sơn, Thất Tâm chưởng tái hiện giang hồ!
Linh đường trầm mặc một hồi, sau đó truyền ra tiếng Tịnh Diệt nói:
- Linh Nữ sư tổ năm đó tự tay thiêu huỷ Thất Tâm tàn phổ, tới cùng vẫn có người len lén ghi nhớ. Giang hồ rối loạn, yêu tà tất xuất, tới cùng không chịu tịch mịch!
Vô Trần nói:
- Sư tôn, con muốn tự mình tới Thiên Sơn một chuyến!
- Ngươi muốn kiểm tra Thánh hỏa?
Vô Trần nói:
- Nếu như Thánh hỏa sắ bị tắt thì phải lập tức thông tri cho mỗi đại môn phái để mà đề phòng!
Tịnh Diệt nói:
- Vô Trần, hôm nay Nga Mi hoàn toàn là nhờ vào ngươi, hành sự thế nào thì ngươi tự quyết định đi!
Vô Trần khom người nói:
- Đệ tử xin cáo lui!
Nàng vừa mới xoay người, linh đường lại truyền ra tiếng Tịnh Diệt:
- Thánh hỏa thần điện ở Thiên Sơn trên đỉnh Thác Mộc Nhĩ, Vô Trần, thần điện là tế điện thần thánh của Phi Phượng tộc, không được tùy tiện xông vào, ngươi phải cẩn thận!
- Đa tạ sư tôn!
. . .
----------oOo----------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.