Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài
Chương 501
Hardy Ngô
24/10/2022
Sáng sớm ngày hôm sau.
Đầu Tô Tú Song đau như búa bổ, cô châm chậm mở mắt ra.
Trên giường rất lộn xộn, quần áo rơi lả tả dưới đất, có của đàn ông, có của phụ nữ.
Chân tay cô đau nhức, nhất là phía sau eo và giữa hai chân, vừa rát vừa nhức, nghe thấy tiếng nước truyền ra từ trong phòng tắm, cô hít một hơi thật sâu.
Tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Khi cô vẫn còn đang chìm đắm trong sự hoảng sợ thì cửa phòng tắm đã mở ra, Hoắc Dung Thành đã tắm xong, đi ra ngoài.
Anh quấn khăn tắm từ eo trở xuống, cơ thể săn chắc, cơ bụng lộ rõ, từng cử chỉ, động tác của anh đều vô cùng gợi cảm.
Thấy khuôn mặt quen thuộc của người đàn ông, Tô Tú Song đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, nhưng sợi dây trong đầu vẫn căng như cũ: “Tối qua là anh sao?”
“Cô nghĩ là ai?” Sắc mặt Hoắc Dung Thanh trầm xuống, giọng điệu không vui.
Nghe thấy lời này, cuối cùng Tô Tú Song cũng yên tâm, cô bất giác nói: “Phù, cũng may là anh.”
Đột nhiên, Hoắc Dung Thành bị câu này lấy lòng, đôi môi mỏng cười như không cười, hỏi: “Em hy vọng là tôi?”
Tô Tú Song: “….
Cô nhoẻn miệng cười, đổi sang chủ đề khác: “Thời tiết hôm nay đẹp phết”
“Mây đen dày đặc, gió thôi điên cuồng, mưa như trút nước, thời tiết này mà đẹp?” Hoắc Dung Thành khinh thường, nhìn chằm chằm cô: “Khả năng chuyển chủ đề của em tệ quá đấy”
“Tối qua, em nhiệt tình lắm đấy”
Đột nhiên, hai má Tô Tú Song đỏ bừng lên, hai tắm ôm lấy mặt.
“Cứ quấn lấy tôi kêu muốn mãi, nói rất có cảm giác, em muốn” Hoắc Dung Thành nhìn cô bằng ánh mắt mờ ám.
Tô Tú Song nghe vậy, mặt nóng rực: “Anh câm miệng lại ngay!”
Người đàn ông này sao có thể vô liêm sỉ, không cần mặt mũi như vậy chứ?
“Tối qua, chắc em không nhớ rõ đây, tôi phải giúp em nhớ lại thôi”
Tô Tú Song: “…”
Chuyện nhục nhã như này, tôi không cần phải nhớ lại, có được không?
Thật sự phải cảm ơn lòng tốt dư thừa của anh rồi!
“Hai lần em trao thân đều cho tôi hết rồi, em không cảm thấy đây là ý trời sao?” Hoắc Dung Thành tiếp tục nói, giọng điệu trầm thấp từ tính.
“Ý trời gì chứ?”
“Ý trời để cho tôi ngủ với em”
Tô Tú Song cạn lời, cô mím chặt môi lại, không muốn nói tiếp, cũng không muốn quan tâm đến anh ta nữal Anh đi tới, ngồi xuống bên giường, mở video trong điện thoại ra, chiếu trước mặt cô.
Tô Tú Song hơi nhục nhã, cô cắn nhẹ môi, nhìn sang hướng khác.
Hoắc Dung Thành nhướn mày, đôi tay to lớn giữ chặt đầu cô, bắt cô đối diện với màn hình.
Cả người Tô Tú Song cứng đờ, mặt đỏ bừng, cô ngẩng đầu lên, hung dữ nhìn anh chằm chằm!
Đầu Tô Tú Song đau như búa bổ, cô châm chậm mở mắt ra.
Trên giường rất lộn xộn, quần áo rơi lả tả dưới đất, có của đàn ông, có của phụ nữ.
Chân tay cô đau nhức, nhất là phía sau eo và giữa hai chân, vừa rát vừa nhức, nghe thấy tiếng nước truyền ra từ trong phòng tắm, cô hít một hơi thật sâu.
Tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Khi cô vẫn còn đang chìm đắm trong sự hoảng sợ thì cửa phòng tắm đã mở ra, Hoắc Dung Thành đã tắm xong, đi ra ngoài.
Anh quấn khăn tắm từ eo trở xuống, cơ thể săn chắc, cơ bụng lộ rõ, từng cử chỉ, động tác của anh đều vô cùng gợi cảm.
Thấy khuôn mặt quen thuộc của người đàn ông, Tô Tú Song đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, nhưng sợi dây trong đầu vẫn căng như cũ: “Tối qua là anh sao?”
“Cô nghĩ là ai?” Sắc mặt Hoắc Dung Thanh trầm xuống, giọng điệu không vui.
Nghe thấy lời này, cuối cùng Tô Tú Song cũng yên tâm, cô bất giác nói: “Phù, cũng may là anh.”
Đột nhiên, Hoắc Dung Thành bị câu này lấy lòng, đôi môi mỏng cười như không cười, hỏi: “Em hy vọng là tôi?”
Tô Tú Song: “….
Cô nhoẻn miệng cười, đổi sang chủ đề khác: “Thời tiết hôm nay đẹp phết”
“Mây đen dày đặc, gió thôi điên cuồng, mưa như trút nước, thời tiết này mà đẹp?” Hoắc Dung Thành khinh thường, nhìn chằm chằm cô: “Khả năng chuyển chủ đề của em tệ quá đấy”
“Tối qua, em nhiệt tình lắm đấy”
Đột nhiên, hai má Tô Tú Song đỏ bừng lên, hai tắm ôm lấy mặt.
“Cứ quấn lấy tôi kêu muốn mãi, nói rất có cảm giác, em muốn” Hoắc Dung Thành nhìn cô bằng ánh mắt mờ ám.
Tô Tú Song nghe vậy, mặt nóng rực: “Anh câm miệng lại ngay!”
Người đàn ông này sao có thể vô liêm sỉ, không cần mặt mũi như vậy chứ?
“Tối qua, chắc em không nhớ rõ đây, tôi phải giúp em nhớ lại thôi”
Tô Tú Song: “…”
Chuyện nhục nhã như này, tôi không cần phải nhớ lại, có được không?
Thật sự phải cảm ơn lòng tốt dư thừa của anh rồi!
“Hai lần em trao thân đều cho tôi hết rồi, em không cảm thấy đây là ý trời sao?” Hoắc Dung Thành tiếp tục nói, giọng điệu trầm thấp từ tính.
“Ý trời gì chứ?”
“Ý trời để cho tôi ngủ với em”
Tô Tú Song cạn lời, cô mím chặt môi lại, không muốn nói tiếp, cũng không muốn quan tâm đến anh ta nữal Anh đi tới, ngồi xuống bên giường, mở video trong điện thoại ra, chiếu trước mặt cô.
Tô Tú Song hơi nhục nhã, cô cắn nhẹ môi, nhìn sang hướng khác.
Hoắc Dung Thành nhướn mày, đôi tay to lớn giữ chặt đầu cô, bắt cô đối diện với màn hình.
Cả người Tô Tú Song cứng đờ, mặt đỏ bừng, cô ngẩng đầu lên, hung dữ nhìn anh chằm chằm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.