Cô Dâu Bướng Bỉnh Của Tổng Tài
Chương 599
Hardy Ngô
01/11/2022
“Đã xảy ra chuyện gì với tủ quân áo của tôi?”
“Bị mất thứ gì sao?”
“Không phải là có đồ bị mất! Mà là tất cả quần áo và sản phẩm trang điểm của tôi đều không thấy đâu nữa rồi, rốt cuộc là có chuyện quái gì vậy?”
Nhất thời, khuôn mặt quản gia Trương như bừng tỉnh hiểu ra, ông cười giải thích: “Mợ hai, quần áo và đồ trang điểm của cô đều được chuyển tới phòng của cậu hai hết rồi”
Tô Tú Song nhướng mày: “Tại sao?”
“Trong thời gian nằm viện, cậu hai đã dặn dò như thế, để cho cô chuyển vào phòng ngủ chính của cậu ấy”
“Mợ hai, cậu hai vẫn luôn có bệnh sạch sẽ, trừ việc quét dọn thì gân như sẽ không cho người khác tiến vào trong phòng ngủ của mình, lần này để cô chuyển vào phòng ngủ chính, đến tôi cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn”
Quản gia Trương thâm nghĩ, xem ra tối ngày 20 tháng 5, hai người đã có một đêm thật tuyệt vời và hạnh phúc, cho nên tình cảm mới có thể phát triển được nhanh đến thế.
Lồng ngực Tô Tú Song phập phồng lên xuống kịch liệt, lửa giận xông thẳng lên đỉnh đầu: “Tôi không đi, cũng không thiếu thốn gì anh ta cả! Bây giờ chú cho người chuyển đồ lại về phòng cho tôi liền đi”
“Xin lỗi mợ hai, mệnh lệnh của cậu hai, tôi không thể không tuân theo”
Quản gia Trương cong eo, vẻ mặt hào phóng xin lỗi.
Tô Tú Song bị tức đến phát điên, mặt mày đỏ bừng hết cả lên.
“Nếu không thì cô hãy thử gọi điện thương lượng với cậu hai thử xem sao?”
Thấy thế, quản gia Trương lại tốt bụng đưa ra lời đề nghị.
Gọi điện thoại sao?
Sắc mặt Tô Tú Song thay đổi.
Hôm 20 tháng 5 kia, cô đã gọi cho anh một cuộc điện thoại, tính toán cẩn thận thì cũng đã qua bốn ngày rồi, lại không hề thấy anh gọi lại cho cô một cuộc nào cả.
Còn phải gọi nữa sao?
Không thể nào!
Tuyệt đối là không thể nào!
Cô cũng không thích làm loại người mặt nóng dán vào mông lạnh.
“Thôi vậy, chú đưa chìa khóa phòng của anh ta cho tôi, tôi tự mình đi chuyển về” Tô Tú Song lại nói, mặc quần áo ẩm ướt ở trên người thật sự là vô cùng khó chịu.
“Mợ hai, chìa khóa này tôi thật sự cũng không thể đưa cho cô được” Quản gia Trương vẫn bày ra vẻ mặt có lỗi như cu.
Tô Tú Song hoàn toàn không biết làm gì nữa.
Không có cách nào khác, sống ở dưới mái nhà của người khác thì không thể không cúi đầu, quản gia Trương vốn là quản gia của nhà họ Hoắc, chắc chắn chỉ sẽ nghe lời của Hoắc Dung Thành mà thôi.
Cô lại tiếp tục nhẫn nhịn, trừ bỏ việc tiếp tục làm khó quản gia Trương, thì cũng không có tác dụng.
“Bị mất thứ gì sao?”
“Không phải là có đồ bị mất! Mà là tất cả quần áo và sản phẩm trang điểm của tôi đều không thấy đâu nữa rồi, rốt cuộc là có chuyện quái gì vậy?”
Nhất thời, khuôn mặt quản gia Trương như bừng tỉnh hiểu ra, ông cười giải thích: “Mợ hai, quần áo và đồ trang điểm của cô đều được chuyển tới phòng của cậu hai hết rồi”
Tô Tú Song nhướng mày: “Tại sao?”
“Trong thời gian nằm viện, cậu hai đã dặn dò như thế, để cho cô chuyển vào phòng ngủ chính của cậu ấy”
“Mợ hai, cậu hai vẫn luôn có bệnh sạch sẽ, trừ việc quét dọn thì gân như sẽ không cho người khác tiến vào trong phòng ngủ của mình, lần này để cô chuyển vào phòng ngủ chính, đến tôi cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn”
Quản gia Trương thâm nghĩ, xem ra tối ngày 20 tháng 5, hai người đã có một đêm thật tuyệt vời và hạnh phúc, cho nên tình cảm mới có thể phát triển được nhanh đến thế.
Lồng ngực Tô Tú Song phập phồng lên xuống kịch liệt, lửa giận xông thẳng lên đỉnh đầu: “Tôi không đi, cũng không thiếu thốn gì anh ta cả! Bây giờ chú cho người chuyển đồ lại về phòng cho tôi liền đi”
“Xin lỗi mợ hai, mệnh lệnh của cậu hai, tôi không thể không tuân theo”
Quản gia Trương cong eo, vẻ mặt hào phóng xin lỗi.
Tô Tú Song bị tức đến phát điên, mặt mày đỏ bừng hết cả lên.
“Nếu không thì cô hãy thử gọi điện thương lượng với cậu hai thử xem sao?”
Thấy thế, quản gia Trương lại tốt bụng đưa ra lời đề nghị.
Gọi điện thoại sao?
Sắc mặt Tô Tú Song thay đổi.
Hôm 20 tháng 5 kia, cô đã gọi cho anh một cuộc điện thoại, tính toán cẩn thận thì cũng đã qua bốn ngày rồi, lại không hề thấy anh gọi lại cho cô một cuộc nào cả.
Còn phải gọi nữa sao?
Không thể nào!
Tuyệt đối là không thể nào!
Cô cũng không thích làm loại người mặt nóng dán vào mông lạnh.
“Thôi vậy, chú đưa chìa khóa phòng của anh ta cho tôi, tôi tự mình đi chuyển về” Tô Tú Song lại nói, mặc quần áo ẩm ướt ở trên người thật sự là vô cùng khó chịu.
“Mợ hai, chìa khóa này tôi thật sự cũng không thể đưa cho cô được” Quản gia Trương vẫn bày ra vẻ mặt có lỗi như cu.
Tô Tú Song hoàn toàn không biết làm gì nữa.
Không có cách nào khác, sống ở dưới mái nhà của người khác thì không thể không cúi đầu, quản gia Trương vốn là quản gia của nhà họ Hoắc, chắc chắn chỉ sẽ nghe lời của Hoắc Dung Thành mà thôi.
Cô lại tiếp tục nhẫn nhịn, trừ bỏ việc tiếp tục làm khó quản gia Trương, thì cũng không có tác dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.