Chương 70: Lời thì thầm của quỷ
Đang cập nhập
24/06/2021
Ông chủ Chung nhìn thấy ba cột khói xanh lơ lửng ở trên người ông ta liền đưa tay khua khua, né tránh sang một bên: "Hai vị, cắm mấy cây hương này để tế bái sao? Có cần cắm nhiều hơn không? Tôi cho người đi mua thêm vài trăm cây đến"
Anh tôi liếc nhìn ông ta: "Ông chủ Chung, nếu như ông không định nói cho chúng tôi biết nghiệp chướng trước đây của ông thì xin hãy câm miệng, bọn tôi đang tìm chỗ đó."
Ông chủ Chung cắn môi xoắn suýt, từng bước một đi theo anh tôi.
Tôi nhìn về phía Giang Lãnh đang đứng ở một bên, hôm nay anh đang bay, chỉ có tôi và anh tôi có thể nhìn thấy anh.
Bộ dạng anh trưng lên vẻ tựa hổ như chẳng liên quan gì, tôi không nhịn được liên hỏi: "Anh biết được chỗ có vấn đề ở đâu phải không? Tại sao lại không trực tiếp nói cho bọn em biết?"
Anh cười chế giễu một tiếng: "Không phải là em cũng biết sao? Có những lời nói ra khỏi miệng chính là nghiệp chướng, thần tiên cũng có kiếp nạn."
"..Anh cũng có kiếp nạn?"
Tôi không tin lắm, anh đã thọ cùng đất trời rôi, còn có kiếp nạn gì chứ? Anh cười đầy ẩn ý, thấp giọng nói: "Đương nhiên là có, chỉ có điều là em không biết mà thôi."
Tôi chưa kịp truy hỏi, ở cách đó không xa anh trai đã gọi tôi, tôi vội vàng mang theo la bàn chạy qua đó, vừa chạy được hai bước, bên tai tôi dường như bị điện giật vậy, đột nhiên nghe được câu trong trẻo lạnh lùng: "...Đế Quân đại nhân..."
Cả người tôi cả kinh, đây là Quỷ hôn ở đâu? Quay đầu lại nhìn, trừ Giang Lãnh ra thì không có bất kỳ người hay Quỷ hồn nào xuất hiện cả.
"Sao vậy?"
Giang Lãnh lạnh lùng nhìn về phía tôi.
"Anh...có nghe thấy âm thanh gì không? Hình như em nghe thấy có một người phụ nữ gọi anh là Đế Quân đại nhân..."
Giang Lãnh khẽ nheo mắt lại, ghé sát vào tai tôi nói nhỏ: "Có phải là do tối hôm qua làm quá lâu làm cho tinh thần của em ngẩn ngơ rồi không? Nếu như mệt quá thì về nhà nghỉ ngơi thật tốt đi"
Mặt tôi đỏ lên, cái tên này, tôi nói với anh cái gì mà anh lại nói với tôi cái gì vậy chứ! Thật sự là khó có thể giao tiếp...Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!
Tôi vội vàng chạy đi tìm anh tôi.
Anh tôi đã xác định được phương hướng, đợi tôi dùng chiếc la bàn nhỏ đặc biệt này để xác định được vị trí cụ thể, tôi giữ thăng bằng cẩn thận, chiếc kim nhỏ kia run nhẹ, quay ngược lại một vòng, sau đó chiếc kim nặng nê hướng xuống.
Nó có nghĩa là gì? Không lẽ một vòng lớn như vậy đều là chô âm sao? "Lan Lăng, sao vậy?"
Anh tôi liếc mắt sang, thấp giọng hỏi: "Chắc không phải đây cũng là nơi tập kết thi thể chứ?"
"..Không biết, phạm vi lớn như vậy, đi một vòng xem sao."
Chiếc la bàn này là pháp khí của nhà họ Thẩm bên mẹ tôi, dò âm khí chuẩn hơn so với hương tơ hông của nhà họ mộ, mấy lần Giang Lãnh lấy chiếc la bàn này, có lẽ cũng đã động chân động tay trên đó.
Tôi đi về bốn hướng một lần, lúc cây kim có sự biến đổi liên để anh tôi cảm cây gậy trên mặt đất, cuối cùng xác định được phạm vi lơn như một sân bóng đá! Đã từng phát hiện được chỗ của pháp trận là ở trung tâm, xem ra là nhờ vào âm khí được chôn giấu ở phía bên dưới.
"Chú Chung, ông điều hai chiếc máy đào từ đây, có lẽ có thể đào ra được vật gì đó."
Tôi nói với chú Trung, trên mặt chú Chung thể hiện sự khó khăn, chủ thầu của ông ta đã nghỉ việc không làm nữa, muốn đưa người đi, hiện tại làm sao có thể để người ta làm việc chứ? Bất đắc dĩ, ông ta chỉ có thể thêm tiên, bàn bạc với công nhân rằng đào được đồ vật lên thì mỗi người được ba mươi triệu, quả nhiên vẫn có người muốn ham tiền không cần mạng, một đội nhỏ nhanh chóng bắt tay vào công việc.
Đào lên được một đoạn thì quả nhiên đào được một vài viên gạch xanh, trên viên gạch xanh có những vết đen lốm đốm, công nhân nói có phải là cổ mộ không, như vậy là phát tài rồi.Càng đàng xuống thì gạch ngày càng nhiều, giống như là đào được một cái nóc nhỏ của ngôi nhà cũ, máy móc đào một cách thô bạo, bên dưới truyên đến tiếng động giống như là sụt lở làm cho toàn bộ công nhân ở bên cạnh miệng hố sợ hãi chạy lên.
Quản đốc dùng đèn pha có công suất lớn nhìn, sắc mặt lập tức trảng bệch, lảo đảo đứng lên nói: "Phía dưới, hình như phía dưới là lò sát sinh..."
Sự việc nằm trong dự liệu nên tôi không cảm thấy kinh ngạc, song không biết được phía dưới đã làm gì mà đột nhiên một luồng khí âm u lạnh lẽo từ cửa hang xông ra...
"Mau dừng tay! Ngừng lại! Mấy con rùa các người ai làm loạn rôi! Lên đi lên đi! Lên hết cho tôi!"
anh tôi giận dữ hét xuống phía dưới.
Ở đây đã đào được một cái hố to như chiếc phễu, những người công nhân trèo lên, từng người một lạnh lẽo run cầm cập: "Anh ơi, ở đây, ở đây có phải là địa bàn của Diêm Vương không! Bọn tôi đã đào được một cái bia!"
Thì ra là những người công nhân này đã cho rằng là đào được một ngôi mộ cố nên từng người một đều không nghe theo chỉ dẫn mà liều mạng đào, muốn trộm thứ gì đó đem ra ngoài bán, đất nước cũng không biết được.
Kết quả là vừa đào được một nóc nhà, máy móc thò vào thì đào ra được một đống đầu lâu xương cốt cùng một tấm bia đá nhỏ màu đen, trên bia đá nhỏ viết "Quỷ môn quan".
Khóe miệng anh tôi co quắp lại rồi quay đầu nhìn về phía tôi.
Tôi cũng cảm thấy có chút lúng túng, chính chủ đứng ở bên cạnh tôi đây, vậy mà lại có thể đào ra "Quỷ môn quan, bọn tôi cảm thấy mất mặt thay cho người viết lên tấm bia này! Quả nhiên là Giang Lãnh cười một tiếng chế nhạo và cũng không thèm nhìn lên.
Nếu như Quỷ môn quan ở nơi này thì Giang Lãnh đã không cần phải lo lắng chuyện của thôn Hoàng Đạo như vậy.
"Đây hẳn là một pháp trường của sơn trại, viết Quỷ môn quan ở đây là để cho những người bị nhốt ở đây kinh sợ, dụng cụ tra tấn ở bên trong đại khái cũng được mô phỏng theo địa ngục ở trong truyền thuyết"
Tôi nói với anh tôi.
Anh tôi gật đầu nói: "Anh đi xem xem"
Chẳng mấy chốc anh tôi đã chụp những hình ảnh ở phía dưới lại, một đống xương cốt được chất đống ngổn ngang ở bên trong, còn có máy chém và móc sắt, trên móc sắt xương ức vẫn còn được treo lủng lẳng, bên cạnh đá mài còn chất một đống xương, khoa trương nhất là còn có một chiếc cối đá có miệng to, bên trong tối đến không biết được là có vật gì, dưới đáy như được dán một lớp mỏng gì đó.
Chảo dầu, móc sắt, máy chém, cối xay đá...
Đâu dường như đúng là một pháp trường, còn được mô phỏng theo cách thức của địa ngục.
"Đây...là đào tới của Quỷ môn rồi?"
Ông chủ Chung bị làm cho sợ hãi, nơi này lại có một không gian lớn như vậy ở dưới đất, may mà ông ta vẫn chưa có mở rộng tới, nếu như đào sụp chỗ này, quỷ hồn ở bên trong đều chạy ra ngoài, trên công trường của ông ta còn có người có thể sống được sao? Giang Lãnh khể khom người, thấp giọng nói: "Lễ cầu siêu không phải là việc của bọn em, bảo ông ta đi tìm pháp sư chuyên môn làm chuyện nây, chúng ta chủ yếu là nhìn mấu chốt của pháp trận."
"Ô.."
Tôi và anh tôi cũng không biết lễ cầu siêu, nếu như là một hai quỷ hồn thì có thể bắt giữ được, quy mô lớn như thế này thì cân phải được đặt trong đạo trường mới được.
Anh tôi ngậm lá bùa đồng trèo lên rồi phủi bụi ở trên người, Giang Lãnh nheo mắt nhìn về phía anh tôi, thâó giọng nói: "Bùa đồng này của anh quả thực có chút thú vị..."
"Nhà tôi chỉ truyên bùa chú trừ tà cho con trưởng và cháu đích tôn, đương nhiên là thú vị rồi"
Anh tôi kiêu ngạo, không khách khí nói.
Tôi khiêm tốn thỉnh giáo Giang Lãnh: "Ở đây cần phải mời bao nhiêu người đến đế làm pháp trận vậy, để em nói lại với chú Chung."
"Tìm người nhà họ Thẩm đến đi."
Giang Lãnh không quan tâm đến vấn đề này.
Nhà họ Thẩm, nhà họ Thẩm, lại là nhà họ Thẩm.
Tôi có chút không vui mím môi lại, Giang Lãnh thật sự là tin tưởng nhà họ Thẩm, đến cả những người phụ nữ đã từng hầu hạ anh cũng đều là nhà họ Thẩm.
Tôi đã thương lượng với chú Chung về chuyện này, nói bọn tôi không am hiểu lễ cầu siêu, mời ông ta tìm người nhà họ Thấm đến làm, bọn tôi chủ yếu là phụ trách về vấn đề pháp trận kia thôi.
Cánh tay nhuốm máu giống như đêm qua, còn có xương cốt của nữ quỷ được chạm khắc trong gỗ, như chỉ số thông minh của mãnh quỷ có lẽ đều ở trong pháp trận đó mà ra.
Còn có âm thanh không giải thích được vừa rồi "Đế Quân đại nhân..."
Thực sự là tôi đã nghe nhầm sao? Tôi nhìn về phía mặt của Giang Lãnh, nếu như tôi nghe được rồi thì anh không thể không nghe thấy.
Chẳng lẽ là anh ấy đang giấu diếm cái gì sao...
Anh tôi liếc nhìn ông ta: "Ông chủ Chung, nếu như ông không định nói cho chúng tôi biết nghiệp chướng trước đây của ông thì xin hãy câm miệng, bọn tôi đang tìm chỗ đó."
Ông chủ Chung cắn môi xoắn suýt, từng bước một đi theo anh tôi.
Tôi nhìn về phía Giang Lãnh đang đứng ở một bên, hôm nay anh đang bay, chỉ có tôi và anh tôi có thể nhìn thấy anh.
Bộ dạng anh trưng lên vẻ tựa hổ như chẳng liên quan gì, tôi không nhịn được liên hỏi: "Anh biết được chỗ có vấn đề ở đâu phải không? Tại sao lại không trực tiếp nói cho bọn em biết?"
Anh cười chế giễu một tiếng: "Không phải là em cũng biết sao? Có những lời nói ra khỏi miệng chính là nghiệp chướng, thần tiên cũng có kiếp nạn."
"..Anh cũng có kiếp nạn?"
Tôi không tin lắm, anh đã thọ cùng đất trời rôi, còn có kiếp nạn gì chứ? Anh cười đầy ẩn ý, thấp giọng nói: "Đương nhiên là có, chỉ có điều là em không biết mà thôi."
Tôi chưa kịp truy hỏi, ở cách đó không xa anh trai đã gọi tôi, tôi vội vàng mang theo la bàn chạy qua đó, vừa chạy được hai bước, bên tai tôi dường như bị điện giật vậy, đột nhiên nghe được câu trong trẻo lạnh lùng: "...Đế Quân đại nhân..."
Cả người tôi cả kinh, đây là Quỷ hôn ở đâu? Quay đầu lại nhìn, trừ Giang Lãnh ra thì không có bất kỳ người hay Quỷ hồn nào xuất hiện cả.
"Sao vậy?"
Giang Lãnh lạnh lùng nhìn về phía tôi.
"Anh...có nghe thấy âm thanh gì không? Hình như em nghe thấy có một người phụ nữ gọi anh là Đế Quân đại nhân..."
Giang Lãnh khẽ nheo mắt lại, ghé sát vào tai tôi nói nhỏ: "Có phải là do tối hôm qua làm quá lâu làm cho tinh thần của em ngẩn ngơ rồi không? Nếu như mệt quá thì về nhà nghỉ ngơi thật tốt đi"
Mặt tôi đỏ lên, cái tên này, tôi nói với anh cái gì mà anh lại nói với tôi cái gì vậy chứ! Thật sự là khó có thể giao tiếp...Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!
Tôi vội vàng chạy đi tìm anh tôi.
Anh tôi đã xác định được phương hướng, đợi tôi dùng chiếc la bàn nhỏ đặc biệt này để xác định được vị trí cụ thể, tôi giữ thăng bằng cẩn thận, chiếc kim nhỏ kia run nhẹ, quay ngược lại một vòng, sau đó chiếc kim nặng nê hướng xuống.
Nó có nghĩa là gì? Không lẽ một vòng lớn như vậy đều là chô âm sao? "Lan Lăng, sao vậy?"
Anh tôi liếc mắt sang, thấp giọng hỏi: "Chắc không phải đây cũng là nơi tập kết thi thể chứ?"
"..Không biết, phạm vi lớn như vậy, đi một vòng xem sao."
Chiếc la bàn này là pháp khí của nhà họ Thẩm bên mẹ tôi, dò âm khí chuẩn hơn so với hương tơ hông của nhà họ mộ, mấy lần Giang Lãnh lấy chiếc la bàn này, có lẽ cũng đã động chân động tay trên đó.
Tôi đi về bốn hướng một lần, lúc cây kim có sự biến đổi liên để anh tôi cảm cây gậy trên mặt đất, cuối cùng xác định được phạm vi lơn như một sân bóng đá! Đã từng phát hiện được chỗ của pháp trận là ở trung tâm, xem ra là nhờ vào âm khí được chôn giấu ở phía bên dưới.
"Chú Chung, ông điều hai chiếc máy đào từ đây, có lẽ có thể đào ra được vật gì đó."
Tôi nói với chú Trung, trên mặt chú Chung thể hiện sự khó khăn, chủ thầu của ông ta đã nghỉ việc không làm nữa, muốn đưa người đi, hiện tại làm sao có thể để người ta làm việc chứ? Bất đắc dĩ, ông ta chỉ có thể thêm tiên, bàn bạc với công nhân rằng đào được đồ vật lên thì mỗi người được ba mươi triệu, quả nhiên vẫn có người muốn ham tiền không cần mạng, một đội nhỏ nhanh chóng bắt tay vào công việc.
Đào lên được một đoạn thì quả nhiên đào được một vài viên gạch xanh, trên viên gạch xanh có những vết đen lốm đốm, công nhân nói có phải là cổ mộ không, như vậy là phát tài rồi.Càng đàng xuống thì gạch ngày càng nhiều, giống như là đào được một cái nóc nhỏ của ngôi nhà cũ, máy móc đào một cách thô bạo, bên dưới truyên đến tiếng động giống như là sụt lở làm cho toàn bộ công nhân ở bên cạnh miệng hố sợ hãi chạy lên.
Quản đốc dùng đèn pha có công suất lớn nhìn, sắc mặt lập tức trảng bệch, lảo đảo đứng lên nói: "Phía dưới, hình như phía dưới là lò sát sinh..."
Sự việc nằm trong dự liệu nên tôi không cảm thấy kinh ngạc, song không biết được phía dưới đã làm gì mà đột nhiên một luồng khí âm u lạnh lẽo từ cửa hang xông ra...
"Mau dừng tay! Ngừng lại! Mấy con rùa các người ai làm loạn rôi! Lên đi lên đi! Lên hết cho tôi!"
anh tôi giận dữ hét xuống phía dưới.
Ở đây đã đào được một cái hố to như chiếc phễu, những người công nhân trèo lên, từng người một lạnh lẽo run cầm cập: "Anh ơi, ở đây, ở đây có phải là địa bàn của Diêm Vương không! Bọn tôi đã đào được một cái bia!"
Thì ra là những người công nhân này đã cho rằng là đào được một ngôi mộ cố nên từng người một đều không nghe theo chỉ dẫn mà liều mạng đào, muốn trộm thứ gì đó đem ra ngoài bán, đất nước cũng không biết được.
Kết quả là vừa đào được một nóc nhà, máy móc thò vào thì đào ra được một đống đầu lâu xương cốt cùng một tấm bia đá nhỏ màu đen, trên bia đá nhỏ viết "Quỷ môn quan".
Khóe miệng anh tôi co quắp lại rồi quay đầu nhìn về phía tôi.
Tôi cũng cảm thấy có chút lúng túng, chính chủ đứng ở bên cạnh tôi đây, vậy mà lại có thể đào ra "Quỷ môn quan, bọn tôi cảm thấy mất mặt thay cho người viết lên tấm bia này! Quả nhiên là Giang Lãnh cười một tiếng chế nhạo và cũng không thèm nhìn lên.
Nếu như Quỷ môn quan ở nơi này thì Giang Lãnh đã không cần phải lo lắng chuyện của thôn Hoàng Đạo như vậy.
"Đây hẳn là một pháp trường của sơn trại, viết Quỷ môn quan ở đây là để cho những người bị nhốt ở đây kinh sợ, dụng cụ tra tấn ở bên trong đại khái cũng được mô phỏng theo địa ngục ở trong truyền thuyết"
Tôi nói với anh tôi.
Anh tôi gật đầu nói: "Anh đi xem xem"
Chẳng mấy chốc anh tôi đã chụp những hình ảnh ở phía dưới lại, một đống xương cốt được chất đống ngổn ngang ở bên trong, còn có máy chém và móc sắt, trên móc sắt xương ức vẫn còn được treo lủng lẳng, bên cạnh đá mài còn chất một đống xương, khoa trương nhất là còn có một chiếc cối đá có miệng to, bên trong tối đến không biết được là có vật gì, dưới đáy như được dán một lớp mỏng gì đó.
Chảo dầu, móc sắt, máy chém, cối xay đá...
Đâu dường như đúng là một pháp trường, còn được mô phỏng theo cách thức của địa ngục.
"Đây...là đào tới của Quỷ môn rồi?"
Ông chủ Chung bị làm cho sợ hãi, nơi này lại có một không gian lớn như vậy ở dưới đất, may mà ông ta vẫn chưa có mở rộng tới, nếu như đào sụp chỗ này, quỷ hồn ở bên trong đều chạy ra ngoài, trên công trường của ông ta còn có người có thể sống được sao? Giang Lãnh khể khom người, thấp giọng nói: "Lễ cầu siêu không phải là việc của bọn em, bảo ông ta đi tìm pháp sư chuyên môn làm chuyện nây, chúng ta chủ yếu là nhìn mấu chốt của pháp trận."
"Ô.."
Tôi và anh tôi cũng không biết lễ cầu siêu, nếu như là một hai quỷ hồn thì có thể bắt giữ được, quy mô lớn như thế này thì cân phải được đặt trong đạo trường mới được.
Anh tôi ngậm lá bùa đồng trèo lên rồi phủi bụi ở trên người, Giang Lãnh nheo mắt nhìn về phía anh tôi, thâó giọng nói: "Bùa đồng này của anh quả thực có chút thú vị..."
"Nhà tôi chỉ truyên bùa chú trừ tà cho con trưởng và cháu đích tôn, đương nhiên là thú vị rồi"
Anh tôi kiêu ngạo, không khách khí nói.
Tôi khiêm tốn thỉnh giáo Giang Lãnh: "Ở đây cần phải mời bao nhiêu người đến đế làm pháp trận vậy, để em nói lại với chú Chung."
"Tìm người nhà họ Thẩm đến đi."
Giang Lãnh không quan tâm đến vấn đề này.
Nhà họ Thẩm, nhà họ Thẩm, lại là nhà họ Thẩm.
Tôi có chút không vui mím môi lại, Giang Lãnh thật sự là tin tưởng nhà họ Thẩm, đến cả những người phụ nữ đã từng hầu hạ anh cũng đều là nhà họ Thẩm.
Tôi đã thương lượng với chú Chung về chuyện này, nói bọn tôi không am hiểu lễ cầu siêu, mời ông ta tìm người nhà họ Thấm đến làm, bọn tôi chủ yếu là phụ trách về vấn đề pháp trận kia thôi.
Cánh tay nhuốm máu giống như đêm qua, còn có xương cốt của nữ quỷ được chạm khắc trong gỗ, như chỉ số thông minh của mãnh quỷ có lẽ đều ở trong pháp trận đó mà ra.
Còn có âm thanh không giải thích được vừa rồi "Đế Quân đại nhân..."
Thực sự là tôi đã nghe nhầm sao? Tôi nhìn về phía mặt của Giang Lãnh, nếu như tôi nghe được rồi thì anh không thể không nghe thấy.
Chẳng lẽ là anh ấy đang giấu diếm cái gì sao...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.