Chương 15: 10.1 : Đỉnh núi Hư Không
Nana Kun
17/01/2017
Tại một căn phòng rộng lớn lạnh lẽo, sặc mùi chết chóc và máu tanh, không gian quanh đây lúc nào cũng mờ mờ ảo ảo bởi những làn khói xanh tím hư ảo, bóng một Vampire với mái tóc dài che nửa mặt đang cúi người nhận mệnh lệnh từ một đấng Vampire tối cao....
- Người có việc chi muốn giao phó cho thuộc hạ, hỡi nữ Bá tước ? - giọng cung kính.
Đấng Vampire tối cao ấy không ai khác đó chính là nữ Bá tước Vanessa Kingston, một Vampire vô cùng quyến rũ và đầy quyền lực. Vanessa luôn xuất hiện với tấm mạn che mặt màu đen, chỉ thấy mỗi đôi mắt đỏ ruby ma mị ẩn hiện bên dưới mái tóc đen suông dài đến chân. Vì lẽ đó mà chưa một ai thấy được gương mặt thật của cô ta bao giờ. Thật bí ẩn. Khoác lên mình trang phục công nương quý tộc màu đỏ máu với cổ to xoè như đuôi công với những đường nét lấy cảm hứng từ ngọn lửa ma trơi càng tôn thêm vẻ quyến rũ của Vanessa. Minh chứng cho quyền lực của cô ta đó chính là "Địa Ngục ma trượng" luôn cầm trên tay. Ma trượng cao 1m60; thân trượng được làm từ xương của ác ma Beryl thời cổ kim; đỉnh trượng là một quả cầu thuỷ tinh màu xanh đen mang một sức hút mê hoặc, tương truyền đó là hoá thân của mắt Hydra được dung luyện trong Skullcave (Đầu Lâu Động) hơn 500 năm nên chứa đầy ma lực hắc ám.
Ngồi trên chiếc ngai bằng đá magma hình đôi cánh dơi, tay cầm ma trượng, tay kia xoa xoa quả cầu thuỷ tinh trên đỉnh trượng, Vanessa nói :
- Chắc ngươi cũng biết cái chết của Lena, một trong những thuộc hạ trung thành của ta chứ ?!
- Vâng, thưa nữ Bá tước. Lena bị kết liễu bởi một nguồn sức mạnh không tầm thường. Có lẽ là sức mạnh của....một thiên thần....
- Lũ thiên thần chết tiệt - nói dứt câu, Vanessa tức giận tung ra hàng loạt Quả cầu bóng tối vào hai bức tường hai bên một cách không thương tiếc khiến chúng như vỡ vụn ra.
- Người có cần thuộc hạ đi điều tra về tung tích của hắn ?!
- Không cần, ta có nhiệm vụ quan trọng hơn giao cho ngươi... - Vanessa bỗng trở nên trầm mặc - ...cuốn sách Legendarium huyền thoại trên đỉnh núi Hư Không. Ta muốn ngươi mang nó về đây cho ta.
- Tuân lệnh...nữ Bá tước.... - tên Vampire ấy biến mất chỉ trong cái chớp mắt.
Lúc này, không biết bằng cách nào mà Daniel đã về đến lâu đài Darken, toàn thân bê bết máu, gõ cửa rầm rầm hai ba cái thì Daniel bỗng ngất đi vì kiệt sức và mất máu.
- Cậu chủ Daniel ???!!! - Chris mở cửa ra, hoảng hốt khi thấy Daniel thê thảm như thế nào nên vội dìu Daniel về phòng, những vệt máu đỏ thẫm chảy dài trên sàn nhà, trên những dãy hành lang, trên những nấc thang.
Đặt Daniel lên giường nhưng ở tư thế nằm sấp vì vết thương ở lưng của Daniel quá nặng, Chris vội đi xả khăn, thay đồ cho cậu chủ mình. Thấy Daniel mặt mày tái méc, vật vã mồ hôi, Chris biết ngay thứ mà hiện tại Daniel cần nhất đó là máu.....
Một lát sau.... .....
Daniel bắt đầu mất hết kiểm soát vì cơn khát máu, hai mắt đỏ máu long sòng sọc, các giác quan của Daniel bắt đầu linh hoạt hơn bao giờ hết. Chợt Daniel ngửi thấy mùi máu tươi xộc vào hai cánh mũi. Daniel rảo mắt nhìn khắp phòng và chợt dừng lại khi thấy một cô gái đang ngồi ở mép giường. Một cô gái với mái tóc dài ngang lưng che nửa mặt với một vết cắt ở cổ đang chảy máu (có lẽ là con mồi mà Chris mang về chăng ???). Không chần chừ, Daniel lao vào, đè cô gái kia lên giường, cắm hai chiếc răng nanh vào vết thương ở cổ mà hút máu. Mặc dù rất đau đớn nhưng cô gái kia vẫn không một tiếng kêu la, không một tiếng khóc, cứ mặc cho Daniel muốn làm gì làm (kì lạ, khó hiểu). Ở cơ thể của Daniel có một điểm đặc biệt là vết thương dù trầm trọng đến đâu đi chăng nữa thì chỉ cần uống đủ một lượng máu nhất định thì sẽ lành lặn như ban đầu như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Và vết thương ở lưng của Daniel dần hồi phục và một điều khác lại xảy đến với Daniel..... Bản tính háo sắc, mỗi khi ở gần người con gái nào là sự ham muốn của Daniel lại trỗi dậy. Giờ đây Daniel là một con quỷ hứng tình, cơn dục vọng đã che mờ lí trí. Daniel xé toạc áo sơ mi của mình ra, để lộ bộ ngực và các múi bụng săn chắc. Chỉ với một lực nhẹ là Daniel đã xé toạc chiếc sơ mi trắng form dài qua mông của cô gái kia và chuyện gì tiếp theo thì mấy chế tự hiểu nha :D (Na chuyên về tình cảm chứ hông chuyên H). Sau cả giờ đồng hồ thoả mãn, Daniel lăng đùng ra ngủ ^^ còn cô gái kia thật may mắn vì vẫn còn sống sót sau ngần ấy chuyện xảy ra, cô xé một mảnh của chiếc chăn bông để che thân và rời khỏi phòng....
Tại lâu đài Wilson.....
- Anh đã nói không là không mà. Cấm cãi - Yuki to tiếng với Uee.
- Nhưng....
- Em có biết là nguy hiểm lắm không ?! Anh sẽ không bao giờ cho em rời khỏi lâu đài này dù là nửa bước - Yuki giận đỏ mặt, quát Uee lớn tiếng.
(Chuyện gì đang xảy ra vậy trời, xẹt ngang cái hổng hiểu gì luôn)
- Anh...anh.... - Uee tức đến oà khóc, vụt chạy ra ngoài khu vườn.
Uee vừa chạy vừa khóc, nước mắt đầm đìa. Thấy Reiden đang chăm sóc khu vườn nên Uee vội lau lau nước mắt, vờ tỏ ra tươi tắn như không có chuyện gì. Nhưng nào qua mắt được Reiden (Yuki to tiếng như vậy hông nghe mới lạ)
- Rei...Reiden...anh đang làm gì vậy ?!
- Chăm sóc khu vườn một tí ấy mà. Uee...
- H...hỡ... ???
- ...hai người lại cãi nhau ?!
- Đâu...đâu có... - Uee đánh trống lảng, hơi cúi mặt để cố giấu đi đôi mắt đỏ hoe.
- Cô biết không, mỗi khi cô nói dối là bộ dạng cô lại lúng túng như thế á - Reiden nhìn bộ dạng lẩn tránh, che đậy cực dễ thương của Uee mà không nhịn được cười.
- ... .......
- Hình như....mỗi khi cô buồn....cô đều ra đây.....
- Sao anh biết ??? - Uee ngạc nhiên vì mỗi lần buồn hay giận Yuki là cô đều lẻn ra đây nhưng lẻn ra một cách âm thầm đâu ai hay.
- Ừ thì..... - Reiden gãi đầu - ......không phải chỉ mình cô buồn mới tìm đến đây đâu. Tôi....ừm....cũng vậy....
- Anh ???
- Đi theo tôi - Reiden nắm tay Uee theo lối nhỏ trải sỏi trắng dắt cô đến một nơi Reiden đã dày công chuẩn bị bấy lâu nay để dành riêng cho cô.
Trái tim Uee từ lâu đã trao cho Yuki nhưng tại sao khi Reiden nắm tay cô thì trái tim cô lại đập loạn xạ cả lên chứ ??? Chính Uee cũng không có câu trả lời thật sự cho câu hỏi này.
- Tới nơi rồi.
Reiden vén bức màn lá cây do hai cây liễu hai bên rủ xuống, một góc nhỏ khu vườn thơ mộng hiện ra trước mắt Uee khiến cô quá bất ngờ nên cũng quên đi nỗi buồn. Một chiếc xích đu gỗ được treo lên bởi hai sợi xích bạch kim được mắc chắc chắn vào cành cây si đại thụ. Cạnh đó là một vườn hoa hồng xanh đỏ được sắp xếp tỉ mỉ, cẩn thận thành dòng chữ "UEE'S" đan xen giữa màu xanh lục của lá cây trông vô cùng lãng mạn và tinh tế. Kế đó không xa là một đài phun nước hình một cô gái trong trang phục thiên thần xoã mái tóc suông dài ngồi bên hồ nước, một tay vén mái tóc, tay kia chạm mặt nước như đang đùa vui.
Tặng cô, Uee - Reiden mỉm cười hạnh phúc khi thấy vẻ mặt ngạc nhiên, phấn khích của Uee.
- Cảm ơn anh...Reiden....thật là đẹp...tôi...tôi không biết phải nói...nói như thế nào nữa.
- Hì. Chỉ cần cô cười là được.
- ... .... - Uee đỏ mặt nhìn Reiden.
- À...ừm...thì.... - Reiden gãi đầu, ấp úng - .....tôi vui nhất là lúc nhìn thấy nụ cười của cô. Không hiểu sao khi thấy cô buồn tôi.....cũng buồn.....
- Reiden......
- Uee...tôi...tôi....muốn nói với cô....tôi....ừm....
- Anh....cứ nói đi, tôi nghe....
- Có lẽ....những lời này.....không nên nói ra nhưng....tôi đã giữ nó trong lòng quá lâu rồi....tôi muốn nói....Uee....
- Yuki ??! Có chuyện rồi, tôi vào xem sao - bỗng nghe thấy Yuki dường như đang to tiếng với ai nên Uee cắt ngang (hoặc có lẽ đã biết rõ điều Reiden sắp nói ra nhưng dường như cô vẫn không thể chấp nhận nó ngay lúc này)
- Haizzz.... - Reiden thở dài nhìn bóng Uee dần khuất xa - .....muốn nói anh yêu em lại khó đến như vậy sao ?!
Tại phòng khách lâu đài Wilson đang sắp xảy ra một cuộc chiến "nhỏ"... ...
- Tên khốn kiếp. Làm sao ngươi lại tìm đến được đây ??? - Yuki bẻ tay rắc rắc.
- Bớt nói nhãm đi, ta đến đây tìm Uee chứ không phải tay đôi với ngươi.
- Tưởng lâu đài Wilson này là nơi nào mà muốn ra thì ra, vào thì vào à. Chịu chết đii. Yaaa.....
- Yuki. Dừng tay lại - Uee dang hai tay bảo vệ cho tên kia.
- Uee ???!!!! - cả hai đồng thanh.
- Yuki....Daniel là....bạn thuở bé của em... - Uee nói mà mặt lấm lét nhìn Yuki như biết mình sắp gây ra chuyện động trời gì vậy á.
1s 2s 3s, Yuki đơ 3s......
- Uee.... - mặt Yuki bắt đầu nghiêm túc, ánh mặt lạnh lùng đến đáng sợ tưởng chừng hoá băng người đối diện nữa cơ - ......em còn giấu anh bao nhiêu chuyện nữa hả ?!
- Em..... - Uee ngập ngừng.
- Ngươi cứ biết như thế là được. Ta đến đây vì em ấy, đến đây trong hoà bình - Daniel nói.
- "Vì em ấy" nghe có vẻ ngọt quá ha - ai kia bắt đầu ghen rồi kìa.
- Tin hay không tuỳ ngươi. Việc này vô cùng quan trọng đối với Uee.
- Yuki. Để hắn nói hết đi - Reiden từ ngoài bước vào nói.
- Được. Nói đi - Yuki phóng ánh mắt tia lửa điện về phía Daniel nhưng cũng kèm theo đó là ánh mắt "mau-khai-hết-cho-anh-đừng-để-anh-nổi-cáu" về phía Uee khiến cô nàng xanh mặt.
Uee biết chắc là Yuki sẽ sử dụng kỹ năng Đọc ý nghĩ với mình nên cô nàng cũng không muốn giấu Yuki nữa, mở tâm trí nhớ về ngày hôm ấy. Nhìn thấy những gì mà Uee phải trải qua, Yuki thầm cảm ơn "người yêu cũ" đã bảo vệ báu vật của mình, Yuki càng yêu Uee hơn vì biết sự thật Uee không hề phản bội mình.
- Ta nghe Chris báo cáo rằng hắn sẽ cùng một Vampire khác nhận nhiệm vụ từ nữ Bá tước Vanessa, lên đỉnh ngọn núi Hư Không để lấy quyển sách Legendarium mà thông tin trong quyển sách ấy hình như có liên quan đến.....sợi dây chuyền của Uee - Daniel nói.
- Dây chuyền của em ??? - Uee ngạc nhiên nhìn vào chuỗi dây đang đeo trên cổ.
- Ngươi nói đùa cũng khá đấy, Daniel. Hạ màn đi - Yuki vỗ tay cho sự giả tạo của Daniel.
- Thật sự ta cũng không tin là ngươi sẽ bán đứng tổ chức của ngươi - Reiden cười nhếch mép.
- Ta chẳng cần các ngươi tin làm chi - quay sang Uee - Uee...
- Hỡ ???
- Nhìn vào mắt anh...em có thấy chút giả dối nào hay không ???
- Đừng tin lời hắn - Reiden nói.
- Em đừng nhìn vào mắt hắn, hắn lừa em đấy - Yuki nói.
- ... ..... - Uee nhìn vào mắt Daniel, vẫn là đôi mắt xanh lục ngây thơ, hồn nhiên của cậu bé Daniel năm nào đấy thôi, không chút lừa dối - ....không....em tin anh nói thật.
- Hả ???? - hai anh em nhà Wilson đồng thanh.
- Hì, cảm ơn em, Uee, cảm ơn em đã tin anh - Daniel mỉm cười - Anh có thể nói dối với bất kỳ ai nhưng với em thì không. Những lời anh nói, tất cả đều là sự thật, đều xuất phát từ trái tim anh.
Tình hình lúc này vô cùng căng thẳng. Daniel nói chuyện với Uee, một bông hoa đã có chậu vô cùng lãng mạn và chân thành. Uee tin vì Uee hiểu Daniel, ánh mắt anh nói lên điều đó, suốt 12 năm nay ánh mắt đó với cô chưa bao giờ thay đổi. Còn trong đầu hai anh em nhà Wilson bây giờ là những viễn cảnh thê thảm của Daniel vì dám tán tỉnh Uee.
- Đủ rồi, ngươi có thể về, chuyện nhà bọn ta, bọn ta tự lo - Yuki tiễn khách.
- Khoan. Ta có vài lời khuyên.
- Ngươi giữ lấy mà dùng. Còn nhây nữa hai anh em ta động thủ thì đừng có trách - Reiden giúp Yuki một tay.
- Khoan đã hai anh, để anh ấy nói - Uee nhẹ nhàng nói.
- Uee nè, anh không muốn phản bội lại tổ chức nhưng....vì em anh sẽ bất chấp. Nghe kĩ lời anh nè, Vampire lần này nữ Bá tước phái đi cũng ngang tầm ả Lena, Vampire tấn công anh với em lần trước hoặc thậm chí còn mạnh hơn nữa. Em nhớ phải cẩn thận nha. Bằng mọi giá phải lấy được Legendarium, vì nó liên quan mật thiết đến nguồn gốc sức mạnh của em.
- Em biết rồi. Cảm ơn anh nhiều, Daniel.
- Ừm. Anh đi. Tạm biệt em - nói rồi Daniel tung cánh bay vút đi.
- Người có việc chi muốn giao phó cho thuộc hạ, hỡi nữ Bá tước ? - giọng cung kính.
Đấng Vampire tối cao ấy không ai khác đó chính là nữ Bá tước Vanessa Kingston, một Vampire vô cùng quyến rũ và đầy quyền lực. Vanessa luôn xuất hiện với tấm mạn che mặt màu đen, chỉ thấy mỗi đôi mắt đỏ ruby ma mị ẩn hiện bên dưới mái tóc đen suông dài đến chân. Vì lẽ đó mà chưa một ai thấy được gương mặt thật của cô ta bao giờ. Thật bí ẩn. Khoác lên mình trang phục công nương quý tộc màu đỏ máu với cổ to xoè như đuôi công với những đường nét lấy cảm hứng từ ngọn lửa ma trơi càng tôn thêm vẻ quyến rũ của Vanessa. Minh chứng cho quyền lực của cô ta đó chính là "Địa Ngục ma trượng" luôn cầm trên tay. Ma trượng cao 1m60; thân trượng được làm từ xương của ác ma Beryl thời cổ kim; đỉnh trượng là một quả cầu thuỷ tinh màu xanh đen mang một sức hút mê hoặc, tương truyền đó là hoá thân của mắt Hydra được dung luyện trong Skullcave (Đầu Lâu Động) hơn 500 năm nên chứa đầy ma lực hắc ám.
Ngồi trên chiếc ngai bằng đá magma hình đôi cánh dơi, tay cầm ma trượng, tay kia xoa xoa quả cầu thuỷ tinh trên đỉnh trượng, Vanessa nói :
- Chắc ngươi cũng biết cái chết của Lena, một trong những thuộc hạ trung thành của ta chứ ?!
- Vâng, thưa nữ Bá tước. Lena bị kết liễu bởi một nguồn sức mạnh không tầm thường. Có lẽ là sức mạnh của....một thiên thần....
- Lũ thiên thần chết tiệt - nói dứt câu, Vanessa tức giận tung ra hàng loạt Quả cầu bóng tối vào hai bức tường hai bên một cách không thương tiếc khiến chúng như vỡ vụn ra.
- Người có cần thuộc hạ đi điều tra về tung tích của hắn ?!
- Không cần, ta có nhiệm vụ quan trọng hơn giao cho ngươi... - Vanessa bỗng trở nên trầm mặc - ...cuốn sách Legendarium huyền thoại trên đỉnh núi Hư Không. Ta muốn ngươi mang nó về đây cho ta.
- Tuân lệnh...nữ Bá tước.... - tên Vampire ấy biến mất chỉ trong cái chớp mắt.
Lúc này, không biết bằng cách nào mà Daniel đã về đến lâu đài Darken, toàn thân bê bết máu, gõ cửa rầm rầm hai ba cái thì Daniel bỗng ngất đi vì kiệt sức và mất máu.
- Cậu chủ Daniel ???!!! - Chris mở cửa ra, hoảng hốt khi thấy Daniel thê thảm như thế nào nên vội dìu Daniel về phòng, những vệt máu đỏ thẫm chảy dài trên sàn nhà, trên những dãy hành lang, trên những nấc thang.
Đặt Daniel lên giường nhưng ở tư thế nằm sấp vì vết thương ở lưng của Daniel quá nặng, Chris vội đi xả khăn, thay đồ cho cậu chủ mình. Thấy Daniel mặt mày tái méc, vật vã mồ hôi, Chris biết ngay thứ mà hiện tại Daniel cần nhất đó là máu.....
Một lát sau.... .....
Daniel bắt đầu mất hết kiểm soát vì cơn khát máu, hai mắt đỏ máu long sòng sọc, các giác quan của Daniel bắt đầu linh hoạt hơn bao giờ hết. Chợt Daniel ngửi thấy mùi máu tươi xộc vào hai cánh mũi. Daniel rảo mắt nhìn khắp phòng và chợt dừng lại khi thấy một cô gái đang ngồi ở mép giường. Một cô gái với mái tóc dài ngang lưng che nửa mặt với một vết cắt ở cổ đang chảy máu (có lẽ là con mồi mà Chris mang về chăng ???). Không chần chừ, Daniel lao vào, đè cô gái kia lên giường, cắm hai chiếc răng nanh vào vết thương ở cổ mà hút máu. Mặc dù rất đau đớn nhưng cô gái kia vẫn không một tiếng kêu la, không một tiếng khóc, cứ mặc cho Daniel muốn làm gì làm (kì lạ, khó hiểu). Ở cơ thể của Daniel có một điểm đặc biệt là vết thương dù trầm trọng đến đâu đi chăng nữa thì chỉ cần uống đủ một lượng máu nhất định thì sẽ lành lặn như ban đầu như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Và vết thương ở lưng của Daniel dần hồi phục và một điều khác lại xảy đến với Daniel..... Bản tính háo sắc, mỗi khi ở gần người con gái nào là sự ham muốn của Daniel lại trỗi dậy. Giờ đây Daniel là một con quỷ hứng tình, cơn dục vọng đã che mờ lí trí. Daniel xé toạc áo sơ mi của mình ra, để lộ bộ ngực và các múi bụng săn chắc. Chỉ với một lực nhẹ là Daniel đã xé toạc chiếc sơ mi trắng form dài qua mông của cô gái kia và chuyện gì tiếp theo thì mấy chế tự hiểu nha :D (Na chuyên về tình cảm chứ hông chuyên H). Sau cả giờ đồng hồ thoả mãn, Daniel lăng đùng ra ngủ ^^ còn cô gái kia thật may mắn vì vẫn còn sống sót sau ngần ấy chuyện xảy ra, cô xé một mảnh của chiếc chăn bông để che thân và rời khỏi phòng....
Tại lâu đài Wilson.....
- Anh đã nói không là không mà. Cấm cãi - Yuki to tiếng với Uee.
- Nhưng....
- Em có biết là nguy hiểm lắm không ?! Anh sẽ không bao giờ cho em rời khỏi lâu đài này dù là nửa bước - Yuki giận đỏ mặt, quát Uee lớn tiếng.
(Chuyện gì đang xảy ra vậy trời, xẹt ngang cái hổng hiểu gì luôn)
- Anh...anh.... - Uee tức đến oà khóc, vụt chạy ra ngoài khu vườn.
Uee vừa chạy vừa khóc, nước mắt đầm đìa. Thấy Reiden đang chăm sóc khu vườn nên Uee vội lau lau nước mắt, vờ tỏ ra tươi tắn như không có chuyện gì. Nhưng nào qua mắt được Reiden (Yuki to tiếng như vậy hông nghe mới lạ)
- Rei...Reiden...anh đang làm gì vậy ?!
- Chăm sóc khu vườn một tí ấy mà. Uee...
- H...hỡ... ???
- ...hai người lại cãi nhau ?!
- Đâu...đâu có... - Uee đánh trống lảng, hơi cúi mặt để cố giấu đi đôi mắt đỏ hoe.
- Cô biết không, mỗi khi cô nói dối là bộ dạng cô lại lúng túng như thế á - Reiden nhìn bộ dạng lẩn tránh, che đậy cực dễ thương của Uee mà không nhịn được cười.
- ... .......
- Hình như....mỗi khi cô buồn....cô đều ra đây.....
- Sao anh biết ??? - Uee ngạc nhiên vì mỗi lần buồn hay giận Yuki là cô đều lẻn ra đây nhưng lẻn ra một cách âm thầm đâu ai hay.
- Ừ thì..... - Reiden gãi đầu - ......không phải chỉ mình cô buồn mới tìm đến đây đâu. Tôi....ừm....cũng vậy....
- Anh ???
- Đi theo tôi - Reiden nắm tay Uee theo lối nhỏ trải sỏi trắng dắt cô đến một nơi Reiden đã dày công chuẩn bị bấy lâu nay để dành riêng cho cô.
Trái tim Uee từ lâu đã trao cho Yuki nhưng tại sao khi Reiden nắm tay cô thì trái tim cô lại đập loạn xạ cả lên chứ ??? Chính Uee cũng không có câu trả lời thật sự cho câu hỏi này.
- Tới nơi rồi.
Reiden vén bức màn lá cây do hai cây liễu hai bên rủ xuống, một góc nhỏ khu vườn thơ mộng hiện ra trước mắt Uee khiến cô quá bất ngờ nên cũng quên đi nỗi buồn. Một chiếc xích đu gỗ được treo lên bởi hai sợi xích bạch kim được mắc chắc chắn vào cành cây si đại thụ. Cạnh đó là một vườn hoa hồng xanh đỏ được sắp xếp tỉ mỉ, cẩn thận thành dòng chữ "UEE'S" đan xen giữa màu xanh lục của lá cây trông vô cùng lãng mạn và tinh tế. Kế đó không xa là một đài phun nước hình một cô gái trong trang phục thiên thần xoã mái tóc suông dài ngồi bên hồ nước, một tay vén mái tóc, tay kia chạm mặt nước như đang đùa vui.
Tặng cô, Uee - Reiden mỉm cười hạnh phúc khi thấy vẻ mặt ngạc nhiên, phấn khích của Uee.
- Cảm ơn anh...Reiden....thật là đẹp...tôi...tôi không biết phải nói...nói như thế nào nữa.
- Hì. Chỉ cần cô cười là được.
- ... .... - Uee đỏ mặt nhìn Reiden.
- À...ừm...thì.... - Reiden gãi đầu, ấp úng - .....tôi vui nhất là lúc nhìn thấy nụ cười của cô. Không hiểu sao khi thấy cô buồn tôi.....cũng buồn.....
- Reiden......
- Uee...tôi...tôi....muốn nói với cô....tôi....ừm....
- Anh....cứ nói đi, tôi nghe....
- Có lẽ....những lời này.....không nên nói ra nhưng....tôi đã giữ nó trong lòng quá lâu rồi....tôi muốn nói....Uee....
- Yuki ??! Có chuyện rồi, tôi vào xem sao - bỗng nghe thấy Yuki dường như đang to tiếng với ai nên Uee cắt ngang (hoặc có lẽ đã biết rõ điều Reiden sắp nói ra nhưng dường như cô vẫn không thể chấp nhận nó ngay lúc này)
- Haizzz.... - Reiden thở dài nhìn bóng Uee dần khuất xa - .....muốn nói anh yêu em lại khó đến như vậy sao ?!
Tại phòng khách lâu đài Wilson đang sắp xảy ra một cuộc chiến "nhỏ"... ...
- Tên khốn kiếp. Làm sao ngươi lại tìm đến được đây ??? - Yuki bẻ tay rắc rắc.
- Bớt nói nhãm đi, ta đến đây tìm Uee chứ không phải tay đôi với ngươi.
- Tưởng lâu đài Wilson này là nơi nào mà muốn ra thì ra, vào thì vào à. Chịu chết đii. Yaaa.....
- Yuki. Dừng tay lại - Uee dang hai tay bảo vệ cho tên kia.
- Uee ???!!!! - cả hai đồng thanh.
- Yuki....Daniel là....bạn thuở bé của em... - Uee nói mà mặt lấm lét nhìn Yuki như biết mình sắp gây ra chuyện động trời gì vậy á.
1s 2s 3s, Yuki đơ 3s......
- Uee.... - mặt Yuki bắt đầu nghiêm túc, ánh mặt lạnh lùng đến đáng sợ tưởng chừng hoá băng người đối diện nữa cơ - ......em còn giấu anh bao nhiêu chuyện nữa hả ?!
- Em..... - Uee ngập ngừng.
- Ngươi cứ biết như thế là được. Ta đến đây vì em ấy, đến đây trong hoà bình - Daniel nói.
- "Vì em ấy" nghe có vẻ ngọt quá ha - ai kia bắt đầu ghen rồi kìa.
- Tin hay không tuỳ ngươi. Việc này vô cùng quan trọng đối với Uee.
- Yuki. Để hắn nói hết đi - Reiden từ ngoài bước vào nói.
- Được. Nói đi - Yuki phóng ánh mắt tia lửa điện về phía Daniel nhưng cũng kèm theo đó là ánh mắt "mau-khai-hết-cho-anh-đừng-để-anh-nổi-cáu" về phía Uee khiến cô nàng xanh mặt.
Uee biết chắc là Yuki sẽ sử dụng kỹ năng Đọc ý nghĩ với mình nên cô nàng cũng không muốn giấu Yuki nữa, mở tâm trí nhớ về ngày hôm ấy. Nhìn thấy những gì mà Uee phải trải qua, Yuki thầm cảm ơn "người yêu cũ" đã bảo vệ báu vật của mình, Yuki càng yêu Uee hơn vì biết sự thật Uee không hề phản bội mình.
- Ta nghe Chris báo cáo rằng hắn sẽ cùng một Vampire khác nhận nhiệm vụ từ nữ Bá tước Vanessa, lên đỉnh ngọn núi Hư Không để lấy quyển sách Legendarium mà thông tin trong quyển sách ấy hình như có liên quan đến.....sợi dây chuyền của Uee - Daniel nói.
- Dây chuyền của em ??? - Uee ngạc nhiên nhìn vào chuỗi dây đang đeo trên cổ.
- Ngươi nói đùa cũng khá đấy, Daniel. Hạ màn đi - Yuki vỗ tay cho sự giả tạo của Daniel.
- Thật sự ta cũng không tin là ngươi sẽ bán đứng tổ chức của ngươi - Reiden cười nhếch mép.
- Ta chẳng cần các ngươi tin làm chi - quay sang Uee - Uee...
- Hỡ ???
- Nhìn vào mắt anh...em có thấy chút giả dối nào hay không ???
- Đừng tin lời hắn - Reiden nói.
- Em đừng nhìn vào mắt hắn, hắn lừa em đấy - Yuki nói.
- ... ..... - Uee nhìn vào mắt Daniel, vẫn là đôi mắt xanh lục ngây thơ, hồn nhiên của cậu bé Daniel năm nào đấy thôi, không chút lừa dối - ....không....em tin anh nói thật.
- Hả ???? - hai anh em nhà Wilson đồng thanh.
- Hì, cảm ơn em, Uee, cảm ơn em đã tin anh - Daniel mỉm cười - Anh có thể nói dối với bất kỳ ai nhưng với em thì không. Những lời anh nói, tất cả đều là sự thật, đều xuất phát từ trái tim anh.
Tình hình lúc này vô cùng căng thẳng. Daniel nói chuyện với Uee, một bông hoa đã có chậu vô cùng lãng mạn và chân thành. Uee tin vì Uee hiểu Daniel, ánh mắt anh nói lên điều đó, suốt 12 năm nay ánh mắt đó với cô chưa bao giờ thay đổi. Còn trong đầu hai anh em nhà Wilson bây giờ là những viễn cảnh thê thảm của Daniel vì dám tán tỉnh Uee.
- Đủ rồi, ngươi có thể về, chuyện nhà bọn ta, bọn ta tự lo - Yuki tiễn khách.
- Khoan. Ta có vài lời khuyên.
- Ngươi giữ lấy mà dùng. Còn nhây nữa hai anh em ta động thủ thì đừng có trách - Reiden giúp Yuki một tay.
- Khoan đã hai anh, để anh ấy nói - Uee nhẹ nhàng nói.
- Uee nè, anh không muốn phản bội lại tổ chức nhưng....vì em anh sẽ bất chấp. Nghe kĩ lời anh nè, Vampire lần này nữ Bá tước phái đi cũng ngang tầm ả Lena, Vampire tấn công anh với em lần trước hoặc thậm chí còn mạnh hơn nữa. Em nhớ phải cẩn thận nha. Bằng mọi giá phải lấy được Legendarium, vì nó liên quan mật thiết đến nguồn gốc sức mạnh của em.
- Em biết rồi. Cảm ơn anh nhiều, Daniel.
- Ừm. Anh đi. Tạm biệt em - nói rồi Daniel tung cánh bay vút đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.