Chương 6: Yuki - Kẻ khát máu
Nana Kun
17/01/2017
Hoàng hôn dần buông xuống mang theo luồng không khí nóng bức của những ngày giữa hạ. Khoảnh khắc chập tối cũng là thời điểm thích hợp để Vampire bắt đầu đi săn như một thợ săn khát máu. Và Reiden cũng thế, thay quần áo để chuẩn bị đi săn.
- Anh đi đâu thế ? - Uee thấy Reiden chuẩn bị mở cửa ra khỏi lâu đài thì vô cùng thắc mắc.
- Đi săn - Reiden lạnh lùng đáp.
- Săn ???
- Phải, là đi săn. Uee....
- Hỡ ?
- Cô nhớ là khi tiếp xúc với anh trai tôi đừng để anh ấy ngửi thấy mùi máu tươi. Yuki sẽ không dễ kiềm chế mình như tôi đâu - Reiden dặn dò.
- Anh ấy khủng khiếp đến như vậy cơ à ??? - Uee bàng hoàng sửng sốt.
- Ừ, không phải dạng vừa đâu. Nhớ kĩ lời tôi đó...
- Ừm...
Nói rồi thoắt cái Reiden đã biến mất vào trong không khí chỉ như một cái chớp mắt. Quay trở lại với Uee, cảm thấy đói bụng, Uee xuống bếp chuẩn bị bữa tối cho mình. Mở tủ lạnh ra, Uee hoàn toàn ngạc nhiên vì nó chứa đầy thức ăn. Uee thầm nghĩ
- Reiden chu đáo thật - Uee mỉm cười.
Uee bắt tay vào việc nấu nướng từ món bò bít tết cho tới salad trộn đều trông thật bắt mắt, dậy hương lẫn vị. Cả món tráng miệng nữa chứ. Nhưng trong lúc gọt vỏ táo Uee đã sơ suất cắt trúng làm ngón tay đổ máu. Và đây sẽ là nguyên nhân khiến Uee gặp nguy hiểm chỉ trong chốc lát nữa ╮(╯▽╰)╭
Thiết nghĩ rằng bây giờ chắc Yuki cũng đã thức dậy và chắc hẳn đang rất đói. Uee dọn sẵn thức ăn ra bàn và lên phòng mời Yuki xuống ăn cùng. Thấy cửa phòng không đóng, Uee cũng quên mất là phải gõ cửa nên cứ như thế mà tự nhiên bước vào.
- Yuki ???? - Uee hoàn toàn ngạc nhiên khi trong phòng không có một bóng người - Ủa ? Anh ấy đâu rồi ?
Bất thình lình Yuki từ đâu xuất hiện ngay phía sau lưng Uee với bộ dạng không mặc áo, để lộ ra làn da trắng cùng cơ ngực săn chắc, những múi bụng và cơ bắp cuồn cuộn.
- Cô là ai ???
- Ahh.... - đột nhiên có tiếng phát ra đằng sau lưng làm Uee giật bắn mình, Uee quay lại - Hả ? Yuki ???
- Sao lại biết tên tôi ? - Yuki thắc mắc.
Uee chưa kịp phản ứng gì thì thái độ của Yuki chợt thay đổi một cách lạ lùng. Đôi mắt xám khói của Yuki biến thành màu đỏ máu và nhìn chằm chằm vào Uee. Hai chiếc răng nanh của Yuki bắt đầu mọc dài ra. Đến giờ phút này Uee cũng chẳng thể hiểu nổi lí do vì sao Yuki lại biến đổi như vậy thế nhưng trong lòng Uee đã bắt đầu dấy lên một cảm giác bất an. Bất chợt Yuki lao đến dồn Uee vào góc tường, hai tay níu lấy vai của Uee trông như là hai người yêu nhau sắp môi kề môi ấy.
- Đừng sợ, con mồi của tôi. Máu. Chỉ một chút thôi..... - lời nói của Yuki làm Uee sởn cả tóc gáy.
- Con mồi ? Máu ? - lúc này lời dặn dò khi nãy của Reiden bỗng bồng bềnh ám ảnh tâm trí Uee "...đừng để anh ấy ngửi thấy mùi máu tươi....". Uee sực nhớ đến vết thương vừa bị dao cắt trúng. Uee hốt hoảng tìm cách bỏ trốn.
- Đừng chạy, vô ích thôi - Yuki quơ tay làm cánh cửa phòng đột ngột khép chặt khiến Uee không thể nào trốn chạy - Chỉ một tí máu. Không đau đâu...
- Yu...Yuki...anh...b....bình tĩnh lại đi - không chạy ra ngoài được, Uee bèn xoay sở với hy vọng Reiden về kịp để cứu mình. Uee vừa chạy, vừa né, vừa hết lời khuyên Yuki.
Nhưng Yuki hoàn toàn bị mùi máu tươi và cơn khát máu kiểm soát tâm trí, không nghe thấy những lời Uee nói. Yuki và Uee cứ đuổi bắt như mèo vờn chuột mãi cho đến khi Uee vấp phải cạnh giường, té nhào lên chiếc giường ngủ. Yuki thấy thế cũng lao lên giường, đè Uee xuống dù cho Uee cố vùng vẫy, cào cấu để lại những dấu tích trên cơ thể Yuki nhưng vẫn không cách nào thoát ra được. Ta nói nếu mà không hiểu rõ nguyên nhân thì từ ngoài nhìn vào cứ ngỡ rằng Yuki đang cưỡng hiếp Uee không á. Uee hiện đang đứng trước mối nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, đứng trước nguy cơ bị cạn khô máu mà chẳng có ai giúp đỡ. Trong khoảnh khắc mà răng nanh của Yuki suýt chút nữa thì cắm vào cổ Uee ấy bởi Uee cảm nhận rất rõ hơi thở ấm áp của Yuki phà vào cổ mình, Uee tình cờ chụp lấy chiếc đèn ngủ trong phòng và nện vào sau gáy Yuki một phát khiến Yuki bất tỉnh dân sự ngay và luôn.
Cùng lúc ấy, Reiden có linh cảm xấu khi để cho Uee ở nhà một mình với anh trai Yuki của mình nên vội Dịch chuyển tức thời về đến lâu đài Wilson. Về đến nơi gọi hoài mà chẳng thấy Uee lên tiếng nên Reiden không khỏi lo lắng, vội vội vàng vàng chạy lên phòng Yuki. Đập ngay vào mắt Reiden là cảnh tượng Yuki đang nằm ôm chằm lấy Uee ở trên giường, Reiden cảm thấy trái tim mình như có cái gì bóp nghẹn mà chẳng thể hiểu vì sao, một cảm giác Reiden chưa từng có trong đời. Đỡ anh trai mình ra khỏi người Uee, Reiden hỏi han Uee
- Uee, cô không sao chứ ? Có bị thương chỗ nào không ? - Reiden nhìn Uee với một ánh mắt đầy sự quan tâm.
Uee không nói không rằng, ôm chằm lấy Reiden và khóc nức nở trong một sự hoảng loạn tột cùng. Điều này khiến Reiden không khỏi xót xa, trái tim Reiden cũng đã lỗi một nhịp.
- Nín đi, Uee. Mọi chuyện qua hết rồi - Reiden vẫn giữ nguyên tư thế là một chỗ dựa vững chãi cho Uee tựa vào.
- Anh đi đâu thế ? - Uee thấy Reiden chuẩn bị mở cửa ra khỏi lâu đài thì vô cùng thắc mắc.
- Đi săn - Reiden lạnh lùng đáp.
- Săn ???
- Phải, là đi săn. Uee....
- Hỡ ?
- Cô nhớ là khi tiếp xúc với anh trai tôi đừng để anh ấy ngửi thấy mùi máu tươi. Yuki sẽ không dễ kiềm chế mình như tôi đâu - Reiden dặn dò.
- Anh ấy khủng khiếp đến như vậy cơ à ??? - Uee bàng hoàng sửng sốt.
- Ừ, không phải dạng vừa đâu. Nhớ kĩ lời tôi đó...
- Ừm...
Nói rồi thoắt cái Reiden đã biến mất vào trong không khí chỉ như một cái chớp mắt. Quay trở lại với Uee, cảm thấy đói bụng, Uee xuống bếp chuẩn bị bữa tối cho mình. Mở tủ lạnh ra, Uee hoàn toàn ngạc nhiên vì nó chứa đầy thức ăn. Uee thầm nghĩ
- Reiden chu đáo thật - Uee mỉm cười.
Uee bắt tay vào việc nấu nướng từ món bò bít tết cho tới salad trộn đều trông thật bắt mắt, dậy hương lẫn vị. Cả món tráng miệng nữa chứ. Nhưng trong lúc gọt vỏ táo Uee đã sơ suất cắt trúng làm ngón tay đổ máu. Và đây sẽ là nguyên nhân khiến Uee gặp nguy hiểm chỉ trong chốc lát nữa ╮(╯▽╰)╭
Thiết nghĩ rằng bây giờ chắc Yuki cũng đã thức dậy và chắc hẳn đang rất đói. Uee dọn sẵn thức ăn ra bàn và lên phòng mời Yuki xuống ăn cùng. Thấy cửa phòng không đóng, Uee cũng quên mất là phải gõ cửa nên cứ như thế mà tự nhiên bước vào.
- Yuki ???? - Uee hoàn toàn ngạc nhiên khi trong phòng không có một bóng người - Ủa ? Anh ấy đâu rồi ?
Bất thình lình Yuki từ đâu xuất hiện ngay phía sau lưng Uee với bộ dạng không mặc áo, để lộ ra làn da trắng cùng cơ ngực săn chắc, những múi bụng và cơ bắp cuồn cuộn.
- Cô là ai ???
- Ahh.... - đột nhiên có tiếng phát ra đằng sau lưng làm Uee giật bắn mình, Uee quay lại - Hả ? Yuki ???
- Sao lại biết tên tôi ? - Yuki thắc mắc.
Uee chưa kịp phản ứng gì thì thái độ của Yuki chợt thay đổi một cách lạ lùng. Đôi mắt xám khói của Yuki biến thành màu đỏ máu và nhìn chằm chằm vào Uee. Hai chiếc răng nanh của Yuki bắt đầu mọc dài ra. Đến giờ phút này Uee cũng chẳng thể hiểu nổi lí do vì sao Yuki lại biến đổi như vậy thế nhưng trong lòng Uee đã bắt đầu dấy lên một cảm giác bất an. Bất chợt Yuki lao đến dồn Uee vào góc tường, hai tay níu lấy vai của Uee trông như là hai người yêu nhau sắp môi kề môi ấy.
- Đừng sợ, con mồi của tôi. Máu. Chỉ một chút thôi..... - lời nói của Yuki làm Uee sởn cả tóc gáy.
- Con mồi ? Máu ? - lúc này lời dặn dò khi nãy của Reiden bỗng bồng bềnh ám ảnh tâm trí Uee "...đừng để anh ấy ngửi thấy mùi máu tươi....". Uee sực nhớ đến vết thương vừa bị dao cắt trúng. Uee hốt hoảng tìm cách bỏ trốn.
- Đừng chạy, vô ích thôi - Yuki quơ tay làm cánh cửa phòng đột ngột khép chặt khiến Uee không thể nào trốn chạy - Chỉ một tí máu. Không đau đâu...
- Yu...Yuki...anh...b....bình tĩnh lại đi - không chạy ra ngoài được, Uee bèn xoay sở với hy vọng Reiden về kịp để cứu mình. Uee vừa chạy, vừa né, vừa hết lời khuyên Yuki.
Nhưng Yuki hoàn toàn bị mùi máu tươi và cơn khát máu kiểm soát tâm trí, không nghe thấy những lời Uee nói. Yuki và Uee cứ đuổi bắt như mèo vờn chuột mãi cho đến khi Uee vấp phải cạnh giường, té nhào lên chiếc giường ngủ. Yuki thấy thế cũng lao lên giường, đè Uee xuống dù cho Uee cố vùng vẫy, cào cấu để lại những dấu tích trên cơ thể Yuki nhưng vẫn không cách nào thoát ra được. Ta nói nếu mà không hiểu rõ nguyên nhân thì từ ngoài nhìn vào cứ ngỡ rằng Yuki đang cưỡng hiếp Uee không á. Uee hiện đang đứng trước mối nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, đứng trước nguy cơ bị cạn khô máu mà chẳng có ai giúp đỡ. Trong khoảnh khắc mà răng nanh của Yuki suýt chút nữa thì cắm vào cổ Uee ấy bởi Uee cảm nhận rất rõ hơi thở ấm áp của Yuki phà vào cổ mình, Uee tình cờ chụp lấy chiếc đèn ngủ trong phòng và nện vào sau gáy Yuki một phát khiến Yuki bất tỉnh dân sự ngay và luôn.
Cùng lúc ấy, Reiden có linh cảm xấu khi để cho Uee ở nhà một mình với anh trai Yuki của mình nên vội Dịch chuyển tức thời về đến lâu đài Wilson. Về đến nơi gọi hoài mà chẳng thấy Uee lên tiếng nên Reiden không khỏi lo lắng, vội vội vàng vàng chạy lên phòng Yuki. Đập ngay vào mắt Reiden là cảnh tượng Yuki đang nằm ôm chằm lấy Uee ở trên giường, Reiden cảm thấy trái tim mình như có cái gì bóp nghẹn mà chẳng thể hiểu vì sao, một cảm giác Reiden chưa từng có trong đời. Đỡ anh trai mình ra khỏi người Uee, Reiden hỏi han Uee
- Uee, cô không sao chứ ? Có bị thương chỗ nào không ? - Reiden nhìn Uee với một ánh mắt đầy sự quan tâm.
Uee không nói không rằng, ôm chằm lấy Reiden và khóc nức nở trong một sự hoảng loạn tột cùng. Điều này khiến Reiden không khỏi xót xa, trái tim Reiden cũng đã lỗi một nhịp.
- Nín đi, Uee. Mọi chuyện qua hết rồi - Reiden vẫn giữ nguyên tư thế là một chỗ dựa vững chãi cho Uee tựa vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.