Chương 54: Ngươi tên là gì?
Cat_2k1
08/11/2024
Người cứu cô không ai khác lại là chàng trai hôm qua ngủ ở dưới gốc cây cổ thụ, hắn nhìn thấy cô mạo hiểm như vậy nên bối rối hỏi.
- Ngươi muốn chết à??
Tuyết Mai bị hắn mắng nên bĩu môi tỏ vẻ ấm ức, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc đến nơi. Nhìn thấy cô bị mình doạ sợ, hẳn điều chỉnh lại tâm tình rồi đưa tay về phía cô.
- Đi theo ta, ta dẫn ngươi đến một nơi!
Cô do dự rồi cũng đặt tay lên tay hắn, hắn dẫn cô đi đến một nơi trong khu rừng. Khoảng 1 tiếng sau mới dừng lại, Tuyết Mai nhìn thấy phía trước có rất nhiều nấm nên phấn khích chạy đến hái. Chàng trai nhìn thấy dáng vẻ hoạt bát kia thì trong lòng có chút hài lòng, sau khi hái xong, cô nhìn thấy nấm đã đầy trong giỏ tre thì mới đứng dậy đi đến hồ nước gần đó đề rửa mặt.
Dòng nước trong xanh mát mẻ, hình ảnh cô phản chiếu dưới mặt nước, Tuyết Mai vừa rửa tay vừa ngắm nghía bản thân ở dưới nước. Mải mê nhìn ngắm nên cô bị trượt chân ngã xuống hồ, hồ nước khá sâu nên Tuyết Mai cố vùng vẫy trên mặt nước để kêu cứu.
Bạch Vương ở gần đó nghe tiếng nước vỗ như có ai đang đó đang vùng vẫy, hắn liếc mắt sang nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Tuyết Mai đâu. Chỉ thấy giỏ tre đựng nấm ở cạnh hồ nước, linh tính mách bảo chuyện không may xảy ra nên hắn chạy đến bên hồ nước để xem.
Hồ nước lúc này đã trở lại trạng thái yên tĩnh không còn ồn ào nữa, hắn sợ cô có khả năng bị rơi xuống nên đã nhảy xuống hồ đề tìm kiếm. Hình dạng thực của hắn dần biến đổi, thân rắn đầu có mào như rắn trong đền chùa.
Vảy mọc ngược từ dưới đuôi lên, cổ có vệt khoang, sau một lúc đã biến thành một con quái vật to lớn.
Cơ thể Tuyết Mai dần chìm xuống hổ, vì quá kiệt sức nên cô đã ngất đi. Con quái vật nhanh chóng tìm thấy cô liền đưa cô lên bờ, con quái vật to lớn dần dần hóá thành một chàng trai có vẻ đẹp hoàn mỹ.
Chàng trai mặc trên mình bộ đồ lam màu trắng, mái tóc màu trắng hơi dài được cột gọn lại. Khuôn mặt tuấn tú cùng với đôi mắt phượng, cả người toát lên một khí chất phong thái bất phàm. Hắn dùng phép của mình mà cứu cô, Tuyết Mai ho sặc sụa một lúc rồi mới tỉnh dậy, nhìn thấy hắn ở bên cạnh nên cô có cảm giác yên tâm hơn.
Thấy cô vẫn đang yếu nên hắn đành cầm lấy giỏ tre rồi bế cô trên tay trở về làng, Tuyết Mai nằm trong lòng hắn, khuôn mặt trở nên ngượng ngùng. Từ trước đến giờ cô vẫn chưa tiếp xúc thân mật với ai như vậy.
"Ở gần thế này, trông hắn ta thật đẹp! Nhưng mà....ta vẫn chưa biết tên của hắn...".
Đi được nửa đường, cô tò mò hỏi.
- Ngươi tên là gì? Ta vẫn chưa biết tên của ngươi???
Chàng trai vẫn giữ khuôn mặt điểm tĩnh, dáng vẻ lạnh lùng. Nghe cô hỏi tên nên hắn im lặng, thấy thế Tuyết Mai tiếp tục nói.
- Tên của ta là Tuyết Mai, chúng ta cũng đã gặp nhau hai lần rồi, chẳng lẽ ngươi không muốn người khác biết tên
cua minh u???
-..••
Thấy hắn vẫn giữ im lặng, cô thở dài một hơi không nói thêm gì nữa. Khi ra khỏi khu rừng, chàng trai thả Tuyết Mai xuống, cô cầm lấy giỏ tre rồi ngập ngừng nói.
- Hôm nay cảm ơn ngươi đã cứu giúp ta!
Nói xong, Tuyết Mai quay người định bước đi nhưng lại vấp chân, chàng trai theo phản xạ đỡ lấy cô.
- Cần thận!
Tay hắn đặt ngay eo cô, Tuyết Mai cũng bất ngờ nên ngơ ngác. Khi định thần lại, cô đứng lùi lại rồi ngượng ngùng bước đi, hắn thấy bóng dáng cô ngượng ngùng nên cũng không nói gì. Chỉ là, lần đầu tiên chạm vào người khác giới, hắn lại có cảm xúc rất khác lạ.
- Cảm giác này..... là gì vậy???
Tuyết Mai ung dung trở về nhà, tâm trạng của cô hồm nay rất vui, nhìn số nấm ở trong giỏ cũng đủ 3 ngày ăn của gia đình cô rồi.
Vừa vào nhà, cô lại nhìn thấy người phụ nữ mai mối hôm qua, bà vừa nhìn thấy cô liền đến gần nói.
Tuyết Mai về rồi, trùng hợp quá dì cũng có chuyện muốn trao đổi với con!Chuyện gì vậy ạ???Cô bối rối hỏi lại, người phụ nữ cười tươi.
- Gia đình bên ông chủ ngọc kia đã định ngày rồi, 1 tuần nữa họ sẽ sắp xếp dẫn họ hàng đến đây để hỏi ý gia đình con, lúc đó chỉ cần con gật đầu một cái thôi là mọi chuyện êm xuôi hết!!!
Ba mẹ Tuyết Mai nghe vậy thì cũng vui mừng không kém, mẹ của cô phấn khích hỏi.
Thật ư?? Họ sẽ đến đây hỏi cưới con gái tôi????Đương nhiền rồi, mặc dù ông chủ ngọc ẩy hơi lớn tuổi, vẻ ngoài hơi thô kệch. Nhưng mà gia đình rất có điều kiện, gả vào đó rồi không cần lo cái ăn cái mặc nữa chỉ cần hưởng thụ thôi!Người phụ nữ dùng lời lẽ ngọt ngào để tâng bốc, ba của cô thấy thế liền lên tiếng.
- Vậy là tốt rồi, gia đình chúng tôi đồng ý hôn sự này, việc mai mối lần này đành nhờ đến bà để ý rồi!
Vừa nói, ba của Tuyết Mai lấy trong túi ra một phong bì mà đưa cho người phụ nữ, nhìn thấy ba mẹ cô đều có thành ý như vậy khiến bà ta cười không khép được miệng.
- Ngươi muốn chết à??
Tuyết Mai bị hắn mắng nên bĩu môi tỏ vẻ ấm ức, đôi mắt rưng rưng như sắp khóc đến nơi. Nhìn thấy cô bị mình doạ sợ, hẳn điều chỉnh lại tâm tình rồi đưa tay về phía cô.
- Đi theo ta, ta dẫn ngươi đến một nơi!
Cô do dự rồi cũng đặt tay lên tay hắn, hắn dẫn cô đi đến một nơi trong khu rừng. Khoảng 1 tiếng sau mới dừng lại, Tuyết Mai nhìn thấy phía trước có rất nhiều nấm nên phấn khích chạy đến hái. Chàng trai nhìn thấy dáng vẻ hoạt bát kia thì trong lòng có chút hài lòng, sau khi hái xong, cô nhìn thấy nấm đã đầy trong giỏ tre thì mới đứng dậy đi đến hồ nước gần đó đề rửa mặt.
Dòng nước trong xanh mát mẻ, hình ảnh cô phản chiếu dưới mặt nước, Tuyết Mai vừa rửa tay vừa ngắm nghía bản thân ở dưới nước. Mải mê nhìn ngắm nên cô bị trượt chân ngã xuống hồ, hồ nước khá sâu nên Tuyết Mai cố vùng vẫy trên mặt nước để kêu cứu.
Bạch Vương ở gần đó nghe tiếng nước vỗ như có ai đang đó đang vùng vẫy, hắn liếc mắt sang nhìn xung quanh không thấy bóng dáng Tuyết Mai đâu. Chỉ thấy giỏ tre đựng nấm ở cạnh hồ nước, linh tính mách bảo chuyện không may xảy ra nên hắn chạy đến bên hồ nước để xem.
Hồ nước lúc này đã trở lại trạng thái yên tĩnh không còn ồn ào nữa, hắn sợ cô có khả năng bị rơi xuống nên đã nhảy xuống hồ đề tìm kiếm. Hình dạng thực của hắn dần biến đổi, thân rắn đầu có mào như rắn trong đền chùa.
Vảy mọc ngược từ dưới đuôi lên, cổ có vệt khoang, sau một lúc đã biến thành một con quái vật to lớn.
Cơ thể Tuyết Mai dần chìm xuống hổ, vì quá kiệt sức nên cô đã ngất đi. Con quái vật nhanh chóng tìm thấy cô liền đưa cô lên bờ, con quái vật to lớn dần dần hóá thành một chàng trai có vẻ đẹp hoàn mỹ.
Chàng trai mặc trên mình bộ đồ lam màu trắng, mái tóc màu trắng hơi dài được cột gọn lại. Khuôn mặt tuấn tú cùng với đôi mắt phượng, cả người toát lên một khí chất phong thái bất phàm. Hắn dùng phép của mình mà cứu cô, Tuyết Mai ho sặc sụa một lúc rồi mới tỉnh dậy, nhìn thấy hắn ở bên cạnh nên cô có cảm giác yên tâm hơn.
Thấy cô vẫn đang yếu nên hắn đành cầm lấy giỏ tre rồi bế cô trên tay trở về làng, Tuyết Mai nằm trong lòng hắn, khuôn mặt trở nên ngượng ngùng. Từ trước đến giờ cô vẫn chưa tiếp xúc thân mật với ai như vậy.
"Ở gần thế này, trông hắn ta thật đẹp! Nhưng mà....ta vẫn chưa biết tên của hắn...".
Đi được nửa đường, cô tò mò hỏi.
- Ngươi tên là gì? Ta vẫn chưa biết tên của ngươi???
Chàng trai vẫn giữ khuôn mặt điểm tĩnh, dáng vẻ lạnh lùng. Nghe cô hỏi tên nên hắn im lặng, thấy thế Tuyết Mai tiếp tục nói.
- Tên của ta là Tuyết Mai, chúng ta cũng đã gặp nhau hai lần rồi, chẳng lẽ ngươi không muốn người khác biết tên
cua minh u???
-..••
Thấy hắn vẫn giữ im lặng, cô thở dài một hơi không nói thêm gì nữa. Khi ra khỏi khu rừng, chàng trai thả Tuyết Mai xuống, cô cầm lấy giỏ tre rồi ngập ngừng nói.
- Hôm nay cảm ơn ngươi đã cứu giúp ta!
Nói xong, Tuyết Mai quay người định bước đi nhưng lại vấp chân, chàng trai theo phản xạ đỡ lấy cô.
- Cần thận!
Tay hắn đặt ngay eo cô, Tuyết Mai cũng bất ngờ nên ngơ ngác. Khi định thần lại, cô đứng lùi lại rồi ngượng ngùng bước đi, hắn thấy bóng dáng cô ngượng ngùng nên cũng không nói gì. Chỉ là, lần đầu tiên chạm vào người khác giới, hắn lại có cảm xúc rất khác lạ.
- Cảm giác này..... là gì vậy???
Tuyết Mai ung dung trở về nhà, tâm trạng của cô hồm nay rất vui, nhìn số nấm ở trong giỏ cũng đủ 3 ngày ăn của gia đình cô rồi.
Vừa vào nhà, cô lại nhìn thấy người phụ nữ mai mối hôm qua, bà vừa nhìn thấy cô liền đến gần nói.
Tuyết Mai về rồi, trùng hợp quá dì cũng có chuyện muốn trao đổi với con!Chuyện gì vậy ạ???Cô bối rối hỏi lại, người phụ nữ cười tươi.
- Gia đình bên ông chủ ngọc kia đã định ngày rồi, 1 tuần nữa họ sẽ sắp xếp dẫn họ hàng đến đây để hỏi ý gia đình con, lúc đó chỉ cần con gật đầu một cái thôi là mọi chuyện êm xuôi hết!!!
Ba mẹ Tuyết Mai nghe vậy thì cũng vui mừng không kém, mẹ của cô phấn khích hỏi.
Thật ư?? Họ sẽ đến đây hỏi cưới con gái tôi????Đương nhiền rồi, mặc dù ông chủ ngọc ẩy hơi lớn tuổi, vẻ ngoài hơi thô kệch. Nhưng mà gia đình rất có điều kiện, gả vào đó rồi không cần lo cái ăn cái mặc nữa chỉ cần hưởng thụ thôi!Người phụ nữ dùng lời lẽ ngọt ngào để tâng bốc, ba của cô thấy thế liền lên tiếng.
- Vậy là tốt rồi, gia đình chúng tôi đồng ý hôn sự này, việc mai mối lần này đành nhờ đến bà để ý rồi!
Vừa nói, ba của Tuyết Mai lấy trong túi ra một phong bì mà đưa cho người phụ nữ, nhìn thấy ba mẹ cô đều có thành ý như vậy khiến bà ta cười không khép được miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.