Chương 39: Trút hơi thở cuối cùng.
Cat_2k1
05/11/2024
Ngày hôm sau, Tuyết Mai tỉnh dậy thấy hắn vẫn ở bên cạnh ôm mình ngủ nên có chút ngượng ngùng. Khuôn mặt cô ửng đỏ nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay hắn, nhìn thấy hắn vẫn còn ngủ ngon, cô thở phào nhẹ nhõm rồi đi ra ngoài hang động. (2
Xung quanh vẫn yên tĩnh, bụng cô lúc này kêu lên vì đói nên quyết định đi tìm chút đồ để lót bụng. Không ngờ chưa đi được bao xa, Tuyết Mai bất ngờ bị một mũi tên bắn trúng vào bụng, cô nhìn sang thấy một nhóm người trốn ở gần đó dường như đã đợi sẵn từ khi nào. (2
Bọn họ vội vàng chạy đến bắt lấy cô, vì đang đuối sức nên cô không thể giãy dụa để trốn thoát được. Vết thương nhanh chóng rỉ máu mà nhỏ giọt xuống dưới đất, nếu như cô kêu lên thì hắn sẽ xuất hiện, nhưng cô không muốn hắn vì mình mà phải bị sự truy sát từ dân làng. (D)
Cuối cùng cô cũng xuất hiện!Hahaha, trốn lâu như thế giờ cũng bị bắt lại thôi!Xem ra chuyến này cô xong đời rồi!Bọn họ nhanh chóng rút lui, trở về làng ai nấy đều ngạc nhiên vì đã tìm thấy Tuyết Mai, nhưng trên bụng cô có mũi tên khiến cho máu chảy ra ướt đẫm quần áo trên người. Trưởng làng sợ tên yêu quái kia sẽ tìm đến đây giết chết bọn họ, vội lên tiếng.
- Hôm nay chúng ta nhất định phải tử hình cô ta, đợi tên yêu quái kia đến, chúng ta sẽ giết luôn cả hắn!
Dứt lời, những người khác cũng la lên đồng ý. Tuyết Mai lần nữa bị bọn họ treo lên cổng làng, một vài người đi đến ép cô uống chén thuốc độc, cô chống cự không uống thì bị họ đè mạnh vào vết thương khiến cho cô đau đớn la lên.
Sau khi ép cô uống thành công, thầy pháp sư cũng đến để đợi cô chết rồi phong ấn lại. Tuyết Mai đau đớn đưa mắt nhìn từng người mà mình quen thuộc, ông bà Hòà đứng ở một góc nhìn cô với vẻ mặt đầy áy náy, giọt nước mắt cô rơi xuống ướt đẫm mi mắt.
- Rốt cuộc, ta đã làm sai gì ư? Tại sao....tại sao ai cũng muốn ta chết??? Còn hắn, hắn chưa hại ai.....tại sao các người lại đối xử với ta như vậy????
Tuyết Mai thất vọng mà thốt lên từng câu từng chữ, bà Giao bực bội đi đền trước mặt cô mà nói.
- Là do mày dám qua lại, cấu kết với tên yêu quái đó, ai mà biết được có ngày hắn ra tay với những người khác thì sao??? Chúng ta cũng là đang giữ tính mạng nhỏ bé này thôi! (1)
Nói xong, bọn họ đổ dầu xung quanh ở dưới đất, cô bị treo lơ lửng phía trên nhìn thấy cảnh này thì không khỏi sợ hãi. Thầy pháp thấy thời gian đã đến nên bắt đầu ra lệnh.
- Đã đến giờ rồi, mau thiêu sống cô ta đi! (
Dân làng nhận được lệnh vội châm lửa, nhìn ngọn lửa đang bắt đầu cháy lan ra xung quanh, vẻ mặt của thầy pháp và trưởng làng hiện rõ đầy âm mưu.
Đúng lúc này, hắn cũng đã xuất hiện với hình dạng là một con quái vật khổng lồ, chỉ với một hơi thở cũng đủ để dập tắt ngọn lửa. Nhìn thấy con quái vật xuất hiện, ai nấy đều sợ hãi bỏ chạy tán loạn vào trong nhà trốn. Chỉ riêng thầy pháp sư cùng trưởng làng vẫn đứng đó nhìn, hắn tiến lại gần ngửi hơi thở của cô thì phát hiện cô chỉ có chút hơi tàn.
Tuyết Mai cố dùng chút sức lực còn lại mà nhìn hắn, giọng nói cô run rẩy.
- Ngươi lại đến rồi....hứccc..... nhưng mà ta cũng sắp không chống cự nổi được nữa....mong kiếp sau chúng ta có duyên sẽ gặp lại.....
Con quái vật dùng miệng mà nâng cằm cô lên như để an ủi, cô cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên miệng con quái vật, giọt nước mắt rơi xuống mặt nó. Tuyết Mai dường như không còn chút lưu luyến gì nữa mà trút hơi thở cuối cùng, con quái vật phát hiện thì đau lòng gầm lên một tiếng khiến cho nơi này bị rung lắc dữ dội.
Xung quanh vẫn yên tĩnh, bụng cô lúc này kêu lên vì đói nên quyết định đi tìm chút đồ để lót bụng. Không ngờ chưa đi được bao xa, Tuyết Mai bất ngờ bị một mũi tên bắn trúng vào bụng, cô nhìn sang thấy một nhóm người trốn ở gần đó dường như đã đợi sẵn từ khi nào. (2
Bọn họ vội vàng chạy đến bắt lấy cô, vì đang đuối sức nên cô không thể giãy dụa để trốn thoát được. Vết thương nhanh chóng rỉ máu mà nhỏ giọt xuống dưới đất, nếu như cô kêu lên thì hắn sẽ xuất hiện, nhưng cô không muốn hắn vì mình mà phải bị sự truy sát từ dân làng. (D)
Cuối cùng cô cũng xuất hiện!Hahaha, trốn lâu như thế giờ cũng bị bắt lại thôi!Xem ra chuyến này cô xong đời rồi!Bọn họ nhanh chóng rút lui, trở về làng ai nấy đều ngạc nhiên vì đã tìm thấy Tuyết Mai, nhưng trên bụng cô có mũi tên khiến cho máu chảy ra ướt đẫm quần áo trên người. Trưởng làng sợ tên yêu quái kia sẽ tìm đến đây giết chết bọn họ, vội lên tiếng.
- Hôm nay chúng ta nhất định phải tử hình cô ta, đợi tên yêu quái kia đến, chúng ta sẽ giết luôn cả hắn!
Dứt lời, những người khác cũng la lên đồng ý. Tuyết Mai lần nữa bị bọn họ treo lên cổng làng, một vài người đi đến ép cô uống chén thuốc độc, cô chống cự không uống thì bị họ đè mạnh vào vết thương khiến cho cô đau đớn la lên.
Sau khi ép cô uống thành công, thầy pháp sư cũng đến để đợi cô chết rồi phong ấn lại. Tuyết Mai đau đớn đưa mắt nhìn từng người mà mình quen thuộc, ông bà Hòà đứng ở một góc nhìn cô với vẻ mặt đầy áy náy, giọt nước mắt cô rơi xuống ướt đẫm mi mắt.
- Rốt cuộc, ta đã làm sai gì ư? Tại sao....tại sao ai cũng muốn ta chết??? Còn hắn, hắn chưa hại ai.....tại sao các người lại đối xử với ta như vậy????
Tuyết Mai thất vọng mà thốt lên từng câu từng chữ, bà Giao bực bội đi đền trước mặt cô mà nói.
- Là do mày dám qua lại, cấu kết với tên yêu quái đó, ai mà biết được có ngày hắn ra tay với những người khác thì sao??? Chúng ta cũng là đang giữ tính mạng nhỏ bé này thôi! (1)
Nói xong, bọn họ đổ dầu xung quanh ở dưới đất, cô bị treo lơ lửng phía trên nhìn thấy cảnh này thì không khỏi sợ hãi. Thầy pháp thấy thời gian đã đến nên bắt đầu ra lệnh.
- Đã đến giờ rồi, mau thiêu sống cô ta đi! (
Dân làng nhận được lệnh vội châm lửa, nhìn ngọn lửa đang bắt đầu cháy lan ra xung quanh, vẻ mặt của thầy pháp và trưởng làng hiện rõ đầy âm mưu.
Đúng lúc này, hắn cũng đã xuất hiện với hình dạng là một con quái vật khổng lồ, chỉ với một hơi thở cũng đủ để dập tắt ngọn lửa. Nhìn thấy con quái vật xuất hiện, ai nấy đều sợ hãi bỏ chạy tán loạn vào trong nhà trốn. Chỉ riêng thầy pháp sư cùng trưởng làng vẫn đứng đó nhìn, hắn tiến lại gần ngửi hơi thở của cô thì phát hiện cô chỉ có chút hơi tàn.
Tuyết Mai cố dùng chút sức lực còn lại mà nhìn hắn, giọng nói cô run rẩy.
- Ngươi lại đến rồi....hứccc..... nhưng mà ta cũng sắp không chống cự nổi được nữa....mong kiếp sau chúng ta có duyên sẽ gặp lại.....
Con quái vật dùng miệng mà nâng cằm cô lên như để an ủi, cô cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên miệng con quái vật, giọt nước mắt rơi xuống mặt nó. Tuyết Mai dường như không còn chút lưu luyến gì nữa mà trút hơi thở cuối cùng, con quái vật phát hiện thì đau lòng gầm lên một tiếng khiến cho nơi này bị rung lắc dữ dội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.