Cô Dâu Đóng Thế

Chương 36

Vũ Ngọc Hương

29/12/2023

Hai chân dài một bước kẹp ngang người tôi, giữ chặt không cho tôi cục cựa. Tôi lập tức xoay người, trái tim cũng đập thình thình, hốt hoảng trừng mắt:

– Anh… muốn gì?

– Cho cô thực hành.

Vậy là… đúng rồi! Người ta đã ghét lắm rồi, giờ lại thích bắt ép người ta sao?

– Chúng ta… chỉ là đang diễn kịch thôi mà! Em không phải… vợ anh! Làm thế… không được đâu!

Tôi hốt hoảng tìm cớ, đẩy đẩy Đạt khỏi người. Lực sĩ thỏ cũng không tài nào so được với gấu ốm, cuối cùng, chấp nhận bàn tay lớn kéo hai lớp quần mềm khỏi chân. Hai tay Đạt giữ chặt hai đùi tôi, vật đàn ông hùng dũng ma sát nhè nhẹ, sau một lực nhấn hông, đâm thẳng vào.

AAAA…

Tôi gào lên như heo bị chọc tiết. Tía má ơi, đau đến thấy ông nội! Một tay bịt miệng tôi, một tay vẫn cứng như kìm giữ chặt mông tôi, bên dưới, vật kia ra vào chầm chậm.

– Từ từ sẽ quen.

Một câu an ủi thật mát lòng mát dạ. Tôi ấm ức, hai mắt đỏ hoe nhìn Lâm Đạt. Bị anh cưỡng bức, có trong mơ tôi cũng không mơ thấy cái thứ này!



Cảm giác đau đớn dần đan xen khoái cảm, một thứ khoái cảm kỳ lạ đê mê khiến tôi thầm rủa xả bản thân. Tôi mong anh… tiếp tục! Mẹ kiếp! Con đường tăm tối này… không thể nào có đường ra sao?

Cảm nhận phía dưới hợp tác, bàn tay bịt miệng tôi chuyển xuống ngực, vén áo tôi lên. Đôi môi anh lựa chọn đỉnh đồi hồng hồng nhô cao đáp xuống, nhẹ nhàng liếm m.út. Thú vui thể xác được ca tụng… chính là thế này? Bầu má nóng như hai hòn than, tôi chỉ biết nhắm mắt lại, tận hưởng từng giây thứ hạnh phúc nguyên thủy của loài người anh đang làm với tôi. Vốn dĩ, chẳng thể chống cự, được… vậy thì hưởng thụ đi!

Âm thanh xấu hổ vô thức bật khỏi miệng tôi. Khóe miệng người kia khẽ cong, thúc hông nhanh hơn, mạnh hơn rồi khựng lại. Đạt… không dùng bao? Tôi chưa từng thực hành, nhưng vì tò mò, thực tình đã xem chuyện đó vài lần, cũng hiểu… thế này… sẽ có con!

Tôi lập tức lùi mông, dùng mọi sức bình sinh, đẩy Lâm Đạt khỏi người mình, lao thẳng vào phòng tắm, dùng nước xả thật sạch. Tôi không muốn… không muốn con tôi có người cha như Lâm Đạt!

Sau cơn hoan lạc, mồ hôi đầm đìa, cảm giác nhớp nháp bẩn thỉu, tôi đành mở vòi sen, tắm nhẹ nhàng trong làn nước ấm. Người kia tồng ngồng đẩy cửa bước vào, cơ thể nam tính đẹp đến nghẹt thở trong ánh đèn vàng như càng cuốn hút. Điểm nhấn lớn nhất giữa hai chân anh đập vào mắt tôi: thứ gớm ghiếc kia lại ngẩng lên đòi hỏi!

Vài giây ngỡ ngàng trôi qua, tôi vội lùi người về phía sau, không muốn tiếp tục!

Đạt nhếch miệng, ánh mắt tràn đầy dục vọng chiếu về những nơi trên cơ thể tôi muốn giấu giếm nhất:

– Thích làm trong này?

– Không có! Em đang tắm, anh ra ngoài đi!

– Cùng tắm đi!

Bế ngang người, anh đặt tôi vào bồn tắm lớn. Dòng nước ấm áp dâng lên che phủ cả hai cơ thể. Tôi mệt mỏi đến lả đi. Người kia không ép tôi thêm nữa, chỉ nằm nghiêng, hai mắt nheo nheo nhìn tôi khỏa thân trong làn nước trong vắt. Lần đầu tiên của tôi… bị anh cướp đi, ấm ức vẫn còn nguyên trong đầu. Lúc này mới phun ra:



– Linh San nằm viện, anh thiếu thốn quá à?

– Nói thêm câu nữa, sẽ làm tiếp!

Tôi há miệng, ngậm lại, xoay lưng lại anh. Thật là một quyết định sai lầm! Vật cứng chắc kia chỉ chờ có thế, lừ lừ tiến vào tôi. Nhẹ nhàng đưa đẩy trong làn nước ấm áp.

Không thể chống nổi bản năng, tôi vô thức rướn người phối hợp. Người kia hài lòng, vòng tay nắn bóp bầu ngực căng tràn, đôi môi mỏng mơn trớn vai tôi.

Giữ lấy tay anh, tôi nhẹ giọng:

– Anh quyết định làm chuyện này với em, tức là… đã thực sự coi em là vợ anh?

Đã cho rồi, cũng cần đòi hỏi quyền lợi chứ? Tiếc rằng, tôi quên mất một điều: mình không có quyền!

– Xem sao đã.

Cay! Cay đến muốn vùng vằng đập kẻ kia một trận cho hả! Người kia giữ chặt, không cho tôi như ý. Hài lòng, anh ôm tôi cùng khăn tắm trở lại giường. Tiếp tục trên giường cho đến khi tôi mệt lả, chẳng còn sức mà chống đối. Sáng mai, trên đường đi làm tôi sẽ mua thuốc, dù sao… có rửa nghìn lần cũng chẳng thể nào sạch được!

Chẳng biết tôi chìm vào giấc ngủ từ lúc nào… Giật mình giữa khuya, khuôn mặt đẹp đẽ kia đang đối diện tôi, hiền lành vô tội. Tội nhiều lắm, chất cao thành núi rồi! Tôi chí tay vào trán anh, ai kia vẫn ngáy đều, chẳng biết cái gì. Vô thức nở một nụ cười bất lực, một đêm nóng bỏng khiến tôi dễ tính với anh hơn sao? Không… nhất định tôi sẽ không thỏa hiệp với một kẻ xấu nết như anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Dâu Đóng Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook