Chương 42: Bị cho thôi việc
Oops La
28/04/2022
Đường Thiên Tuyết ngày càng trở nên thu mình lại như trước, chỉ có ở trước mặt Tiểu Di cô mới miễn cưỡng cười để cho con bé vui. Nói gì thì Tiểu Di cũng đã gần tám tuổi, độ tuổi có thể hiểu chuyện rồi, thể trạng của con bé cũng đang khôi phục rất tốt, cô không chắc mình có thể diễn kịch được với con bé đến khi nào, chỉ là có thể giấu được bao lâu thì giấu.
Sắp tới, Đường Thiên Tuyết còn phải cho Tiểu Di đi học, cô và Tô Dĩ Thần đã trở nên như thế, đương nhiên anh đã không còn trách nhiệm gì với Tiểu Di nữa, cô cũng không muốn nhận một đồng bố thí nào từ anh nên đã cố gắng làm việc gấp hai thậm chí là gấp ba lần bình thường.
Nhưng mọi thứ xung quanh cô luôn là chông và gai, để vượt qua nó cô không tránh khỏi phải nhận đau đớn về thân thể. Bởi gần đây, liên tục có rất nhiều tin tức viết về cô, họ viết cô vì muốn gả vào nhà hào môn mà bất chấp bỏ rơi con gái, họ nói cô kiện Đường Mạn Đình để ăn mày lòng thương hại của mọi người, hòng chiếm đoạt tài sản của Đường gia, họ viết cô xúi giục Dụ Lam Lam ra chắn trước xe của phạm nhân bỏ trốn nên mới xảy ra sự việc đau lòng, họ cho rằng đứa con bị sảy là do cô cố ý vì nó có thể là con của người khác chứ không phải của Tô Dĩ Thần, họ viết về quá khứ của cô trước đây từng lăng loàn với rất nhiều đàn ông và còn rất rất nhiều tin vịt khác nữa.
Mặt dù chỉ là nguồn tin bịa đặt, vô căn cứ, thế nhưng nó lại được lan truyền với tốc độ chóng mặt. Đường Thiên Tuyết đọc những tin này cũng vô cũng kinh ngạc, sau đó là phẫn nộ, nhưng hiện tại cô có đứng ra thanh minh thì mấy ai tin chứ, nói cung cấp chứng cứ để chứng minh bản thân mình không như những gì báo viết thì cô không có khả năng đó.
Chương 42: Bị cho thôi việc
Cô chấp nhận im lặng, phó mặc cho người khác nghĩ cô như thế nào, cô vẫn ngẩng cao đầu mà sống, không việc gì phải thấy hổ thẹn, đây cũng không phải lần đầu tiên cô đối mặt với những tin đồn như thế.
Nhưng sự việc càng lúc càng trở nên trầm trọng, vượt quá sức tưởng tượng của cô. Ở tòa soạn nơi cô làm việc có rất nhiều người gây rối, bọn họ biểu tình đòi cô phải thôi việc, họ nói cô giả tạo và vô đạo đức, làm ô uế những người làm nghề báo. Trước cửa tòa soạn có không ít rác thải bị bọn họ ném vào, đến bảo vệ cũng phải lui vào trong không làm gì được.
Cũng chính vì chuyện này mà ở tòa soạn cô phải hứng chịu không ít ánh mắt hình viên đạn của đồng nghiệp. Đến cả khi gọi cô, bọn họ cũng né tránh mà đùn đẩy qua lại, cuối cùng lại kéo một thực tập sinh vào làm thay việc của bọn họ.
"Chị, chị Thiên Tuyết, Tổng biên tập gọi chị vào văn phòng... bàn, bàn chút chuyện."
Ai cũng sợ dính vào cô sẽ xui xẻo nên đến một câu như thế này cũng không muốn nói với cô.
Cô cũng đã sớm đoán được, không cần nghĩ cũng biết là Hà Sưu tìm cô vì việc gì, nhưng cô cũng không biết anh ta sẽ giải quyết như thế nào, quả thực trong lòng cô đang rất lo lắng.
Chương 42: Bị cho thôi việc
Cô cũng đã sớm đoán được, không cần nghĩ cũng biết là Hà Sưu tìm cô vì việc gì, nhưng cô cũng không biết anh ta sẽ giải quyết như thế nào, quả thực trong lòng cô đang rất lo lắng.
"Tổng biên tập Hà, tôi đến rồi."
Hà Sưu hơi ngẩng mặt lên, nhìn nét mặt của anh ta khá là nghiêm trọng.
"Đường Thiên Tuyết, tôi đã bàn bạc với cấp trên và nhất trí sẽ cho cô thôi việc, mặc dù cô là một phóng viên giỏi, nhưng sự việc này của cô đã ảnh hưởng hưởng đến tòa soạn rất nhiều, chúng tôi không thể giữ cô ở lại thêm được nữa."
Trước khi đưa ra quyết định này, Hà Sưu đã là phải quan sát mấy ngày, tin đồn của Đường Thiên Tuyết lớn như thế, nhưng Tô Dĩ Thần lẫn T&T lại không có bất kỳ một động thái nào đứng ra bên vực. Hà Sưu trong lòng nắm chắt Đường Thiên Tuyết không còn giá trị trong mắt Tô Dĩ Thần nữa, giữ lại cô không những không được lợi ích gì mà nếu lỡ đắc tội với Tô Dĩ Thần thì chẳng khác nào tự đạp đổ chén cơm của mình, bọn họ muốn phủi tay nhanh còn kịp.
Đường Thiên Tuyết không lấy làm bất ngờ khi nghe Hà Sưu nói điều này, cũng biết bản thân đã làm ảnh hưởng đến tòa soạn. Nhưng dù có bị nói là mặt dày, cô cũng không thể để ý mất công việc này, cô còn phải nuôi con.
"Tổng biên tập Hà, có thể suy nghĩ lại không? Tôi hoàn toàn không giống như những gì trên báo viết, anh không thể vì mấy bài báo vô căn cứ mà đuổi việc tôi được."
Chương 42: Bị cho thôi việc
"Đường Thiên Tuyết, là cô không hiểu hay cố ý không hiểu vấn đề? Bọn họ đến tận tòa soạn để gây rối, vì chuyện của cô đã sắp biến tòa soạn thành bãi rác hôi hám rồi, bây giờ dù cô có thanh minh được đi chăng nữa tôi cũng khó lòng giữ cô lại, tôi không bắt cô phải bồi thường cho tổn thất của tòa soạn là đã chiếu cố cô lắm rồi. Nếu cô có bản lĩnh thì đi mà cầu cứu Tô Dĩ Thần, cậu ta chẳng phải là chồng của cô sao? Nếu cậu ta đồng ý giúp cô, tôi có thể sẽ suy nghĩ lại."
Hà Sưu cuối cùng cũng để lộ ý đồ thật sự, phải công nhận là cái bóng của Tô Dĩ Thần phủ lên Đường Thiên Tuyết rất lớn, không có anh, cô chỉ như một hạt bụi không ai để tâm, không ai cần.
Như vậy thì đã sao, trước khi có Tô Dĩ Thần cô một mình cũng sống rất tốt mà không cần sự giúp đỡ của ai hết. Bây giờ cô thà bị mất việc, cùng lắm cô làm lại từ đầu chứ nhất quyết không đi xin xỏ con người kia nữa, cô không muốn biến bản thân trở nên hèn mọn trong mắt anh thêm một lần nào nữa.
Hà Sưu thấy cô im lặng, anh ta liền nhếch miệng một cách rất đểu, anh ta khoanh tay thả lỏng dựa ra ghế, cặp mày hơi nhướng lên nói.
"Sao? Nếu không thể thì mời cô mau chóng dọn dẹp đồ đạc ngay trong hôm nay đi, công việc dang dở của cô tôi đã tự có sắp xếp."
Chương 42: Bị cho thôi việc
Đường Thiên Tuyết hít một hơi thật sâu rồi nhẹ thở ra, cô biết cô đã không thể thuyết phục được nữa rồi, vậy chỉ đành chấp nhận.
"Vậy, ba tháng lương nghỉ việc, hãy thanh toán cho tôi trong hôm nay."
Đường Thiên Tuyết vừa dứt lời, Hà Sưu ngay tức khắc thay đổi sắc mặt, anh ta đứng bật dậy, đột nhiên lại đập bàn quát cô.
"Cô gây thiệt hại đến danh tiếng của tòa soạn thì làm gì có lương nghỉ việc nào? Cô còn chần chừ nữa thì đừng trách tôi trở mặt cho bảo vệ vệ ném cô ra ngoài, cô còn tưởng mình là phu nhân nhà giàu sao?"
Dù đã biết Hà Sưu nể mặt cô chỉ vì cô còn là vợ Tô Dĩ Thần, nhưng ý tứ nói thẳng thừng như thế này, để nói không cay đắng thì cũng khó.
Nhìn thái độ của Hà Sưu gay gắt thế kia, chắc cô có ngồi ăn vạ cả ngày cũng chỉ làm cho anh ta tức giận chứ không lấy được một đồng nào. Nơi này đã không còn chứa chấp cô nữa thì cô cũng đành đi thôi.
Đường Thiên Tuyết quay trở lại bàn làm việc thì phát hiện đã có người ra tay 'giúp đỡ' cô dọn sạch hết rồi, cô chỉ việc mang nó mà rời khỏi.
Chương 42: Bị cho thôi việc
Đường Thiên Tuyết quay trở lại bàn làm việc thì phát hiện đã có người ra tay 'giúp đỡ' cô dọn sạch hết rồi, cô chỉ việc mang nó mà rời khỏi.
Nhìn những cặp mắt xung quanh, có lẽ ai cũng muốn cô biến đi nhanh càng sớm càng tốt. Đường Thiên Tuyết tự mình mỉa mai, đã bước qua tuổi thiếu niên bồng bột mà cô vẫn bị cô lập, cảm giác trong lòng lúc này có lẽ là một thứ cảm giác thảm bại toàn tập.
"Cô ta là Đường Thiên Tuyết, mau ném đi."
Mấy người dưới chân tòa soạn vẫn còn đang nháu nhàu, vừa thấy Đường Thiên Tuyết bước ra đã có người hô hoán như cô là tội phạm.
Ngay sau đó là hàng loạt thứ rau cải dập nát đã bốc mùi bay thẳng vào người cô. Bọn họ vừa ném vừa luôn miệng chửi bới.
"Đồ đàn bà ti tiện, cút đi, đừng làm bẩn mắt xã hội."
"Thứ phụ nữ rắn độc, tôi ném chết cô."
…
Đường Thiên Tuyết cố cắn răng mà cúi mặt đi thật nhanh, trên người cô dính đầy những thứ bẩn thỉu, cô ấm ức, ấm ức đến muốn chết, nhưng cô không cho phép bản thân rơi ra một giọt nước mắt nào.
Trong đám đông, một khuôn mặt quen thuộc hiện ra dưới chiếc mũ lưỡi trai. Vương Lan Chân, bà ta là người năng nổ kích động người khác nguyền rủa Đường Thiên Tuyết nhất. Không chỉ Đường Thiên Tuyết mà bà ta còn muốn kéo cả T&T lẫn Tô Dĩ Thần xuống đáy nữa, đây là cơ hội tốt để bà ta trả đũa sau khi bị Tô Dĩ Thần vạch trần ở cuộc họp cổ đông và đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà, ngay cả Tô Diệc Hải bây giờ cũng bị cách chức và bỏ rơi bà ta như con vật khiến bà ta đay nghiến vô cùng.
"Là chúng mày đã bất nhân với tao thì đừng trách tao bất nghĩa, đợi đấy tao sẽ khiến chúng mày xuống địa ngục chung với tao."
Sắp tới, Đường Thiên Tuyết còn phải cho Tiểu Di đi học, cô và Tô Dĩ Thần đã trở nên như thế, đương nhiên anh đã không còn trách nhiệm gì với Tiểu Di nữa, cô cũng không muốn nhận một đồng bố thí nào từ anh nên đã cố gắng làm việc gấp hai thậm chí là gấp ba lần bình thường.
Nhưng mọi thứ xung quanh cô luôn là chông và gai, để vượt qua nó cô không tránh khỏi phải nhận đau đớn về thân thể. Bởi gần đây, liên tục có rất nhiều tin tức viết về cô, họ viết cô vì muốn gả vào nhà hào môn mà bất chấp bỏ rơi con gái, họ nói cô kiện Đường Mạn Đình để ăn mày lòng thương hại của mọi người, hòng chiếm đoạt tài sản của Đường gia, họ viết cô xúi giục Dụ Lam Lam ra chắn trước xe của phạm nhân bỏ trốn nên mới xảy ra sự việc đau lòng, họ cho rằng đứa con bị sảy là do cô cố ý vì nó có thể là con của người khác chứ không phải của Tô Dĩ Thần, họ viết về quá khứ của cô trước đây từng lăng loàn với rất nhiều đàn ông và còn rất rất nhiều tin vịt khác nữa.
Mặt dù chỉ là nguồn tin bịa đặt, vô căn cứ, thế nhưng nó lại được lan truyền với tốc độ chóng mặt. Đường Thiên Tuyết đọc những tin này cũng vô cũng kinh ngạc, sau đó là phẫn nộ, nhưng hiện tại cô có đứng ra thanh minh thì mấy ai tin chứ, nói cung cấp chứng cứ để chứng minh bản thân mình không như những gì báo viết thì cô không có khả năng đó.
Chương 42: Bị cho thôi việc
Cô chấp nhận im lặng, phó mặc cho người khác nghĩ cô như thế nào, cô vẫn ngẩng cao đầu mà sống, không việc gì phải thấy hổ thẹn, đây cũng không phải lần đầu tiên cô đối mặt với những tin đồn như thế.
Nhưng sự việc càng lúc càng trở nên trầm trọng, vượt quá sức tưởng tượng của cô. Ở tòa soạn nơi cô làm việc có rất nhiều người gây rối, bọn họ biểu tình đòi cô phải thôi việc, họ nói cô giả tạo và vô đạo đức, làm ô uế những người làm nghề báo. Trước cửa tòa soạn có không ít rác thải bị bọn họ ném vào, đến bảo vệ cũng phải lui vào trong không làm gì được.
Cũng chính vì chuyện này mà ở tòa soạn cô phải hứng chịu không ít ánh mắt hình viên đạn của đồng nghiệp. Đến cả khi gọi cô, bọn họ cũng né tránh mà đùn đẩy qua lại, cuối cùng lại kéo một thực tập sinh vào làm thay việc của bọn họ.
"Chị, chị Thiên Tuyết, Tổng biên tập gọi chị vào văn phòng... bàn, bàn chút chuyện."
Ai cũng sợ dính vào cô sẽ xui xẻo nên đến một câu như thế này cũng không muốn nói với cô.
Cô cũng đã sớm đoán được, không cần nghĩ cũng biết là Hà Sưu tìm cô vì việc gì, nhưng cô cũng không biết anh ta sẽ giải quyết như thế nào, quả thực trong lòng cô đang rất lo lắng.
Chương 42: Bị cho thôi việc
Cô cũng đã sớm đoán được, không cần nghĩ cũng biết là Hà Sưu tìm cô vì việc gì, nhưng cô cũng không biết anh ta sẽ giải quyết như thế nào, quả thực trong lòng cô đang rất lo lắng.
"Tổng biên tập Hà, tôi đến rồi."
Hà Sưu hơi ngẩng mặt lên, nhìn nét mặt của anh ta khá là nghiêm trọng.
"Đường Thiên Tuyết, tôi đã bàn bạc với cấp trên và nhất trí sẽ cho cô thôi việc, mặc dù cô là một phóng viên giỏi, nhưng sự việc này của cô đã ảnh hưởng hưởng đến tòa soạn rất nhiều, chúng tôi không thể giữ cô ở lại thêm được nữa."
Trước khi đưa ra quyết định này, Hà Sưu đã là phải quan sát mấy ngày, tin đồn của Đường Thiên Tuyết lớn như thế, nhưng Tô Dĩ Thần lẫn T&T lại không có bất kỳ một động thái nào đứng ra bên vực. Hà Sưu trong lòng nắm chắt Đường Thiên Tuyết không còn giá trị trong mắt Tô Dĩ Thần nữa, giữ lại cô không những không được lợi ích gì mà nếu lỡ đắc tội với Tô Dĩ Thần thì chẳng khác nào tự đạp đổ chén cơm của mình, bọn họ muốn phủi tay nhanh còn kịp.
Đường Thiên Tuyết không lấy làm bất ngờ khi nghe Hà Sưu nói điều này, cũng biết bản thân đã làm ảnh hưởng đến tòa soạn. Nhưng dù có bị nói là mặt dày, cô cũng không thể để ý mất công việc này, cô còn phải nuôi con.
"Tổng biên tập Hà, có thể suy nghĩ lại không? Tôi hoàn toàn không giống như những gì trên báo viết, anh không thể vì mấy bài báo vô căn cứ mà đuổi việc tôi được."
Chương 42: Bị cho thôi việc
"Đường Thiên Tuyết, là cô không hiểu hay cố ý không hiểu vấn đề? Bọn họ đến tận tòa soạn để gây rối, vì chuyện của cô đã sắp biến tòa soạn thành bãi rác hôi hám rồi, bây giờ dù cô có thanh minh được đi chăng nữa tôi cũng khó lòng giữ cô lại, tôi không bắt cô phải bồi thường cho tổn thất của tòa soạn là đã chiếu cố cô lắm rồi. Nếu cô có bản lĩnh thì đi mà cầu cứu Tô Dĩ Thần, cậu ta chẳng phải là chồng của cô sao? Nếu cậu ta đồng ý giúp cô, tôi có thể sẽ suy nghĩ lại."
Hà Sưu cuối cùng cũng để lộ ý đồ thật sự, phải công nhận là cái bóng của Tô Dĩ Thần phủ lên Đường Thiên Tuyết rất lớn, không có anh, cô chỉ như một hạt bụi không ai để tâm, không ai cần.
Như vậy thì đã sao, trước khi có Tô Dĩ Thần cô một mình cũng sống rất tốt mà không cần sự giúp đỡ của ai hết. Bây giờ cô thà bị mất việc, cùng lắm cô làm lại từ đầu chứ nhất quyết không đi xin xỏ con người kia nữa, cô không muốn biến bản thân trở nên hèn mọn trong mắt anh thêm một lần nào nữa.
Hà Sưu thấy cô im lặng, anh ta liền nhếch miệng một cách rất đểu, anh ta khoanh tay thả lỏng dựa ra ghế, cặp mày hơi nhướng lên nói.
"Sao? Nếu không thể thì mời cô mau chóng dọn dẹp đồ đạc ngay trong hôm nay đi, công việc dang dở của cô tôi đã tự có sắp xếp."
Chương 42: Bị cho thôi việc
Đường Thiên Tuyết hít một hơi thật sâu rồi nhẹ thở ra, cô biết cô đã không thể thuyết phục được nữa rồi, vậy chỉ đành chấp nhận.
"Vậy, ba tháng lương nghỉ việc, hãy thanh toán cho tôi trong hôm nay."
Đường Thiên Tuyết vừa dứt lời, Hà Sưu ngay tức khắc thay đổi sắc mặt, anh ta đứng bật dậy, đột nhiên lại đập bàn quát cô.
"Cô gây thiệt hại đến danh tiếng của tòa soạn thì làm gì có lương nghỉ việc nào? Cô còn chần chừ nữa thì đừng trách tôi trở mặt cho bảo vệ vệ ném cô ra ngoài, cô còn tưởng mình là phu nhân nhà giàu sao?"
Dù đã biết Hà Sưu nể mặt cô chỉ vì cô còn là vợ Tô Dĩ Thần, nhưng ý tứ nói thẳng thừng như thế này, để nói không cay đắng thì cũng khó.
Nhìn thái độ của Hà Sưu gay gắt thế kia, chắc cô có ngồi ăn vạ cả ngày cũng chỉ làm cho anh ta tức giận chứ không lấy được một đồng nào. Nơi này đã không còn chứa chấp cô nữa thì cô cũng đành đi thôi.
Đường Thiên Tuyết quay trở lại bàn làm việc thì phát hiện đã có người ra tay 'giúp đỡ' cô dọn sạch hết rồi, cô chỉ việc mang nó mà rời khỏi.
Chương 42: Bị cho thôi việc
Đường Thiên Tuyết quay trở lại bàn làm việc thì phát hiện đã có người ra tay 'giúp đỡ' cô dọn sạch hết rồi, cô chỉ việc mang nó mà rời khỏi.
Nhìn những cặp mắt xung quanh, có lẽ ai cũng muốn cô biến đi nhanh càng sớm càng tốt. Đường Thiên Tuyết tự mình mỉa mai, đã bước qua tuổi thiếu niên bồng bột mà cô vẫn bị cô lập, cảm giác trong lòng lúc này có lẽ là một thứ cảm giác thảm bại toàn tập.
"Cô ta là Đường Thiên Tuyết, mau ném đi."
Mấy người dưới chân tòa soạn vẫn còn đang nháu nhàu, vừa thấy Đường Thiên Tuyết bước ra đã có người hô hoán như cô là tội phạm.
Ngay sau đó là hàng loạt thứ rau cải dập nát đã bốc mùi bay thẳng vào người cô. Bọn họ vừa ném vừa luôn miệng chửi bới.
"Đồ đàn bà ti tiện, cút đi, đừng làm bẩn mắt xã hội."
"Thứ phụ nữ rắn độc, tôi ném chết cô."
…
Đường Thiên Tuyết cố cắn răng mà cúi mặt đi thật nhanh, trên người cô dính đầy những thứ bẩn thỉu, cô ấm ức, ấm ức đến muốn chết, nhưng cô không cho phép bản thân rơi ra một giọt nước mắt nào.
Trong đám đông, một khuôn mặt quen thuộc hiện ra dưới chiếc mũ lưỡi trai. Vương Lan Chân, bà ta là người năng nổ kích động người khác nguyền rủa Đường Thiên Tuyết nhất. Không chỉ Đường Thiên Tuyết mà bà ta còn muốn kéo cả T&T lẫn Tô Dĩ Thần xuống đáy nữa, đây là cơ hội tốt để bà ta trả đũa sau khi bị Tô Dĩ Thần vạch trần ở cuộc họp cổ đông và đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà, ngay cả Tô Diệc Hải bây giờ cũng bị cách chức và bỏ rơi bà ta như con vật khiến bà ta đay nghiến vô cùng.
"Là chúng mày đã bất nhân với tao thì đừng trách tao bất nghĩa, đợi đấy tao sẽ khiến chúng mày xuống địa ngục chung với tao."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.