Chương 18
Lương Ngọc Bảo Phương
28/08/2020
Người..người thứ ba!!Câu nói này thật sự làm cô ta sốc nặng,từ
đầu nhìn thấy Nhược Thần cô ta chỉ tưởng dạng yếu đuối nhút nhát nói cái nghe
ngay ai ngờ cô lại khó đối phó như vậy chứ..Nhược Thần nhìn cô ta với ánh mắt
khinh miệt,:
- Sao??Mới vậy đã không nhịn được mà lòi đuôi hồ
ly ra à??
- C..cô!!Cô đừng tưởng như vậy là sẽ thắng,anh ấy
yêu tôi chứ không yêu cô đâu?
- Tôi bảo tên khốn đó yêu tôi lúc nào vậy??
Nhược Thần nói một câu cô ta tức luôn câu đó,từng câu từng
chữ của cô như nhát dao đâm trúng tim đen của cô ta làm cho cô ta muốn cũng
không thể cãi lại được chứ đừng nói là chửi bới đánh mắng gì đó.
Còn ngay sau bụi cây hai người đang nói chuyện thì lòi đâu
ra một người đang thò đầu ra nghe ngóng,khỏi nói cũng biết là hắn rồi nhỉ,hắn vừa
nghe vừa cười thầm.Còn vì sao hắn ở đó thì đương nhiên là lo lắng cho cô,nhìn
thấy cô đi ban đầu hắn tưởng đi WC nhưng nghĩ lại hướng nhà vệ sinh ngược lại với
hướng cô đi nên hắn đi lù lù phía sau theo dõi…không ngờ lại có thể nghe được
cô vả mặt cô ta như vậy khiến hắn thật sự không còn lo lắng gì nữa nhưng vẫn
nên đứng đó canh chừng không có gì sơ suất là hắn mất vợ như chơi chứ chả
đùa..Bữa tiệc thì nhiều trai mà cô lại là người mê trai,không vì cô ta thì chắc
giờ cô đã đứng bên cạnh một anh chàng nào đó với cái miệng chảy dài nước dãi ra
rồi!!!Mà cô ta không gọi cô đi chắc cũng bị hắn khóa chặt bên người rồi…tính hắn
mà,cản được?
- Cô đừng nghĩ như vậy sẽ thắng được tôi!
- Tôi cần thắng được cô à??Nói như đùa vậy..hơ hơ
Cô ta tức giận toan đẩy cô xuống hồ nước bên cạnh thì bị cô
lật lại khiến cô ta ngã bùm cái,lúc đó hắn định chạy ra đỡ cô mà thấy như vậy
liền dừng bước đứng yên lại đó xem tiếp….
Nghe thấy tiếng động mọi người tham dự bữa tiệc chạy ra,Nhược
Thần thấy vậy để lại cô ta dưới đó mà bỏ chạy..hắn thấy cô đi cũng đi theo.Còn
cô ta,một nữ minh tinh nổi tiếng bị ngã xuống hồ,quần áo lại nhếch nhác sẽ là một
trong những tiêu đề dành cho các nhà báo và phóng viên ở đó.Cô ta lấy tay che
người lại,bằng giọng tức giận cô ta chửi:
- ***!!Cút hết đi,ai còn dám chụp lại tao đập chết.Mẹ
con khốn kia,mày đừng để tao gặp được mày thêm lần nữa.
Câu nói đó của cô ta lập tức được mọi người ghi âm ngay sau
đó.
Còn Nhược Thần thì vào căn biệt thự đó thì bắt gặp Tư An
đang nói cười với mấy người khác:
- Công nhận nhỏ này tìm trai ghê thật!!Bên cạnh nó
toàn mấy anh trông đẹp ơi là đẹp…
Cô vừa lẩm bẩm vừa trang điểm lại,xong cô đang định chạy vào
thì bị một lực từ đằng sau lưng giữ chặt lại…:
- Đi đâu?
Ôi trời!!Giật cả mình,xém tý nữa cô còn tưởng mình bị ma
trêu nữa cơ
- Tôi đi đâu liên quan gì đến anh chứ?
- Bảo bối có chồng chưa đủ à!!Bọn họ có đẹp trai bằng anh không mà bảo bối nỡ lòng nào đi theo họ..bỏ anh một mình cô đơn thế này chứ!!
đầu nhìn thấy Nhược Thần cô ta chỉ tưởng dạng yếu đuối nhút nhát nói cái nghe
ngay ai ngờ cô lại khó đối phó như vậy chứ..Nhược Thần nhìn cô ta với ánh mắt
khinh miệt,:
- Sao??Mới vậy đã không nhịn được mà lòi đuôi hồ
ly ra à??
- C..cô!!Cô đừng tưởng như vậy là sẽ thắng,anh ấy
yêu tôi chứ không yêu cô đâu?
- Tôi bảo tên khốn đó yêu tôi lúc nào vậy??
Nhược Thần nói một câu cô ta tức luôn câu đó,từng câu từng
chữ của cô như nhát dao đâm trúng tim đen của cô ta làm cho cô ta muốn cũng
không thể cãi lại được chứ đừng nói là chửi bới đánh mắng gì đó.
Còn ngay sau bụi cây hai người đang nói chuyện thì lòi đâu
ra một người đang thò đầu ra nghe ngóng,khỏi nói cũng biết là hắn rồi nhỉ,hắn vừa
nghe vừa cười thầm.Còn vì sao hắn ở đó thì đương nhiên là lo lắng cho cô,nhìn
thấy cô đi ban đầu hắn tưởng đi WC nhưng nghĩ lại hướng nhà vệ sinh ngược lại với
hướng cô đi nên hắn đi lù lù phía sau theo dõi…không ngờ lại có thể nghe được
cô vả mặt cô ta như vậy khiến hắn thật sự không còn lo lắng gì nữa nhưng vẫn
nên đứng đó canh chừng không có gì sơ suất là hắn mất vợ như chơi chứ chả
đùa..Bữa tiệc thì nhiều trai mà cô lại là người mê trai,không vì cô ta thì chắc
giờ cô đã đứng bên cạnh một anh chàng nào đó với cái miệng chảy dài nước dãi ra
rồi!!!Mà cô ta không gọi cô đi chắc cũng bị hắn khóa chặt bên người rồi…tính hắn
mà,cản được?
- Cô đừng nghĩ như vậy sẽ thắng được tôi!
- Tôi cần thắng được cô à??Nói như đùa vậy..hơ hơ
Cô ta tức giận toan đẩy cô xuống hồ nước bên cạnh thì bị cô
lật lại khiến cô ta ngã bùm cái,lúc đó hắn định chạy ra đỡ cô mà thấy như vậy
liền dừng bước đứng yên lại đó xem tiếp….
Nghe thấy tiếng động mọi người tham dự bữa tiệc chạy ra,Nhược
Thần thấy vậy để lại cô ta dưới đó mà bỏ chạy..hắn thấy cô đi cũng đi theo.Còn
cô ta,một nữ minh tinh nổi tiếng bị ngã xuống hồ,quần áo lại nhếch nhác sẽ là một
trong những tiêu đề dành cho các nhà báo và phóng viên ở đó.Cô ta lấy tay che
người lại,bằng giọng tức giận cô ta chửi:
- ***!!Cút hết đi,ai còn dám chụp lại tao đập chết.Mẹ
con khốn kia,mày đừng để tao gặp được mày thêm lần nữa.
Câu nói đó của cô ta lập tức được mọi người ghi âm ngay sau
đó.
Còn Nhược Thần thì vào căn biệt thự đó thì bắt gặp Tư An
đang nói cười với mấy người khác:
- Công nhận nhỏ này tìm trai ghê thật!!Bên cạnh nó
toàn mấy anh trông đẹp ơi là đẹp…
Cô vừa lẩm bẩm vừa trang điểm lại,xong cô đang định chạy vào
thì bị một lực từ đằng sau lưng giữ chặt lại…:
- Đi đâu?
Ôi trời!!Giật cả mình,xém tý nữa cô còn tưởng mình bị ma
trêu nữa cơ
- Tôi đi đâu liên quan gì đến anh chứ?
- Bảo bối có chồng chưa đủ à!!Bọn họ có đẹp trai bằng anh không mà bảo bối nỡ lòng nào đi theo họ..bỏ anh một mình cô đơn thế này chứ!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.