Chương 50: Chương 49 : Tin tốt
Lương Ngọc Bảo Phương
04/01/2021
Trước khi vào chương này mình muốn chúc các bạn đang đọc truyện kể cả nam lẫn nữ 20/10 luôn luôn vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình và công việc tốt hơn, những bạn còn là học sinh thì chăm chỉ và cố gắng để được nhiều thành tích cao nhé
Chương 49 : Tin Tốt
Quen biết Lâm Phong cũng được khoảng thời gian khá lâu nên Tuấn Dương biết chỉ cần một hành động nhỏ thôi cũng sẽ khiến hắn nổi giận mà nhẫn tâm ra tay, kể cả huynh đệ hay anh em kết nghĩa thì chì cần vì một người phụ nữ cũng khiến hắn từ một con người vui vẻ mà trở thành một con quái vật hung tàn và cuồng giết người. Biết trước sự tình thế này anh đã không chấp nhận trông chừng Tư An, tưởng rằng cô gái xinh đẹp dịu dàng ai ngờ bà cô già xấu tính.. đã vậy lại còn hay dỗi nữa mới khiến anh tức điên người lên. Nhưng vì sự sống của bản thân đành phải cố gắng hầu hạ một bà cô như này thôi chứ sao nữa?? Đằng nào gia tộc cô cũng hơn anh nên có thể Tuấn Dương sẽ được hưởng một phần nhỏ vì đã chăm sóc tiểu thư mà họ yêu quý nhất.
Từ cái suy nghĩ đó Tuấn Dương chăm sóc Tư An hết mực, nào là đút đồ ăn, đến việc giặt quần áo anh cũng phải làm. Do Tư An rất ghét anh nên lúc nào cô cũng cho người làm nghỉ hết rồi các công việc còn lại đều giao lại một mình tay của Tuấn Dương đảm nhận, biết không làm gì được nên anh đành phải nghe theo không thì cái mạng già này chả còn.
\- Này này, bên kia kìa!! Dốt thế, kia nữa kìa… trái ý…ơ!! Phải nữa kìa..
Nói mệt thì mệt thật nhưng Tuấn Dương không hiểu sao mỗi lần Tư An tức giận lên nhìn trông cũng rất đang yêu ấy chứ, cô ấy ngồi trên chiếc so fa vừa chỉ đạo vừa cầm thêm mấy gói snack trên tay, thêm mấy chai nước ngọt bên cạnh thì còn gì bằng…
\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Ở bên này, Nhược Thần đang rầu rĩ bên cửa sổ vì manh mối không hề có chút tiến triển nào, cô được ông tài xế đưa đến nơi mà đã bọn họ đã đưa ông đến nhưng lúc Nhược Thần và Triết Thành đến nơi thì ngôi nhà biệt thự các kiểu đã trở thành một bãi đất trống khiến đầu óc cô trở nên lúng túng. Vừa lúc đó Triết Thành từ ngoài chạy vội vào
\- Tiểu Thần! Có tin tốt rồi đây, em lại đây xem đi!
Nhược Thần vẫn ủ rũ vì cô biết tin tức đó cũng chẳng thể khiến cô vui lên
\- Thôi! Tin tốt đó có vui đến mức nào cũng đâu có làm An Nhi sống lại được? Đối với em đó mới là tin tốt duy nhất ngay lúc này.
Triết Thành chạy đến cười tươi, đưa trước mắt cô tập tài liệu rồi nói :
\- Thì đúng là An Nhi còn sống mà! Không những không chết cô ấy còn đang được chăm sóc kĩ lưỡng là đằng khác
Nhược Thần nghe xong bỗng gương mặt trở nên tươi tỉnh, cô giật lấy tệp tài liệu từ chỗ anh, nhìn chằm chằm vào rồi ánh mắt sánh lên
\- Đ…đây là sự thật ư?? Em không nhìn nhầm chứ?? Thật sự không nhầm ư?
Triết Thành gật đầu, Nhược Thần bây giờ cùng anh đi đến nơi mà Tư An đang ở, nhưng con đường này lại một lần nữa gây khó dễ cho họ. Đi đến gần 20km thì tất cả xe ở đó đều đang chắn và xe của hai người không thể đi qua được, bất qua Nhược Thần cởi giày dùng chân đất để chạy nhưng còn hơn mấy trăm ki lô mét nữa mới tới, đi xe đã tốn hơn mấy ngày thì đi bộ thì biết tới bao giờ đây. Nhược Thần vừa chạy vừa khóc, nước mắt này không phải vì đau lòng mà là nước mắt gợi lên sự sung sướng tột độ trong lòng cô ngay lúc này, “ Thật phí phạm bao nhiêu nước mắt cho con nhỏ đó mà!! Chết hay sống cũng chả báo về gì hết“ , câu nói này được Nhược Thần lặp đi lặp lại trên con đường đến được nơi Tư An ở vì hắn biết không lâu sau ăn chắc cô sẽ tìm ra nên hắn đã bố trí tất cả kể cả tìm một nơi ngoài thành phố như này.
HẾT CHƯƠNG 49 RỒI NHA CÁC BẠN!! NẾU ĐƯỢC MỖI NGÀY MÌNH SẼ RA HAI CHƯƠNG, HÔM NÀO BÍ QUÁ MỘT CHƯƠNG NHÉ! TRONG TUẦN NÀY SẼ BÃO CHAP NỮA NGHEN
CHƯƠNG 50 ĐƯỢC CẬP NHẬT VÀO NGÀY MAI
Chương 49 : Tin Tốt
Quen biết Lâm Phong cũng được khoảng thời gian khá lâu nên Tuấn Dương biết chỉ cần một hành động nhỏ thôi cũng sẽ khiến hắn nổi giận mà nhẫn tâm ra tay, kể cả huynh đệ hay anh em kết nghĩa thì chì cần vì một người phụ nữ cũng khiến hắn từ một con người vui vẻ mà trở thành một con quái vật hung tàn và cuồng giết người. Biết trước sự tình thế này anh đã không chấp nhận trông chừng Tư An, tưởng rằng cô gái xinh đẹp dịu dàng ai ngờ bà cô già xấu tính.. đã vậy lại còn hay dỗi nữa mới khiến anh tức điên người lên. Nhưng vì sự sống của bản thân đành phải cố gắng hầu hạ một bà cô như này thôi chứ sao nữa?? Đằng nào gia tộc cô cũng hơn anh nên có thể Tuấn Dương sẽ được hưởng một phần nhỏ vì đã chăm sóc tiểu thư mà họ yêu quý nhất.
Từ cái suy nghĩ đó Tuấn Dương chăm sóc Tư An hết mực, nào là đút đồ ăn, đến việc giặt quần áo anh cũng phải làm. Do Tư An rất ghét anh nên lúc nào cô cũng cho người làm nghỉ hết rồi các công việc còn lại đều giao lại một mình tay của Tuấn Dương đảm nhận, biết không làm gì được nên anh đành phải nghe theo không thì cái mạng già này chả còn.
\- Này này, bên kia kìa!! Dốt thế, kia nữa kìa… trái ý…ơ!! Phải nữa kìa..
Nói mệt thì mệt thật nhưng Tuấn Dương không hiểu sao mỗi lần Tư An tức giận lên nhìn trông cũng rất đang yêu ấy chứ, cô ấy ngồi trên chiếc so fa vừa chỉ đạo vừa cầm thêm mấy gói snack trên tay, thêm mấy chai nước ngọt bên cạnh thì còn gì bằng…
\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Ở bên này, Nhược Thần đang rầu rĩ bên cửa sổ vì manh mối không hề có chút tiến triển nào, cô được ông tài xế đưa đến nơi mà đã bọn họ đã đưa ông đến nhưng lúc Nhược Thần và Triết Thành đến nơi thì ngôi nhà biệt thự các kiểu đã trở thành một bãi đất trống khiến đầu óc cô trở nên lúng túng. Vừa lúc đó Triết Thành từ ngoài chạy vội vào
\- Tiểu Thần! Có tin tốt rồi đây, em lại đây xem đi!
Nhược Thần vẫn ủ rũ vì cô biết tin tức đó cũng chẳng thể khiến cô vui lên
\- Thôi! Tin tốt đó có vui đến mức nào cũng đâu có làm An Nhi sống lại được? Đối với em đó mới là tin tốt duy nhất ngay lúc này.
Triết Thành chạy đến cười tươi, đưa trước mắt cô tập tài liệu rồi nói :
\- Thì đúng là An Nhi còn sống mà! Không những không chết cô ấy còn đang được chăm sóc kĩ lưỡng là đằng khác
Nhược Thần nghe xong bỗng gương mặt trở nên tươi tỉnh, cô giật lấy tệp tài liệu từ chỗ anh, nhìn chằm chằm vào rồi ánh mắt sánh lên
\- Đ…đây là sự thật ư?? Em không nhìn nhầm chứ?? Thật sự không nhầm ư?
Triết Thành gật đầu, Nhược Thần bây giờ cùng anh đi đến nơi mà Tư An đang ở, nhưng con đường này lại một lần nữa gây khó dễ cho họ. Đi đến gần 20km thì tất cả xe ở đó đều đang chắn và xe của hai người không thể đi qua được, bất qua Nhược Thần cởi giày dùng chân đất để chạy nhưng còn hơn mấy trăm ki lô mét nữa mới tới, đi xe đã tốn hơn mấy ngày thì đi bộ thì biết tới bao giờ đây. Nhược Thần vừa chạy vừa khóc, nước mắt này không phải vì đau lòng mà là nước mắt gợi lên sự sung sướng tột độ trong lòng cô ngay lúc này, “ Thật phí phạm bao nhiêu nước mắt cho con nhỏ đó mà!! Chết hay sống cũng chả báo về gì hết“ , câu nói này được Nhược Thần lặp đi lặp lại trên con đường đến được nơi Tư An ở vì hắn biết không lâu sau ăn chắc cô sẽ tìm ra nên hắn đã bố trí tất cả kể cả tìm một nơi ngoài thành phố như này.
HẾT CHƯƠNG 49 RỒI NHA CÁC BẠN!! NẾU ĐƯỢC MỖI NGÀY MÌNH SẼ RA HAI CHƯƠNG, HÔM NÀO BÍ QUÁ MỘT CHƯƠNG NHÉ! TRONG TUẦN NÀY SẼ BÃO CHAP NỮA NGHEN
CHƯƠNG 50 ĐƯỢC CẬP NHẬT VÀO NGÀY MAI
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.