Chương 44: Cảm hóa xác sống (1)
Kiều Ngọc Liên
24/09/2023
Đã đến nước này thì còn gì mà phải nể nang giả tạo với nhau nữa. Ông ta muốn tiêu hủy những bằng chứng mà thằng khốn này đang giữ trong tay, ông ta muốn thằng khốn này biến mất mãi mãi khỏi thế gian này, như vậy sẽ không còn ai phanh phui tội ác của ông ta nữa.
Tên cảnh sát trưởng đâu phải dạng vừa, viện trưởng tuổi đã lớn, làm sao đánh lại được hắn, hắn chiếm ưu thế đánh cho viện trưởng mặt mũi bầm dập, máu me be bét, nếu không phải còn sót lại một chút lý trí, có lẽ hắn đã giết chết viện trưởng luôn.
Viện trưởng không còn chút sức phản kháng nào, ông ta bị ném khỏi xe như ném một bao tải rác, nằm giữa đường thở thoi thóp, ông ta lúng búng phun khỏi miệng một ngụm máu, còn có hai chiếc răng rơi ra, ông ta nở nụ cười hằn học quỷ dị, bàn tay run rẩy cố móc điện thoại trong túi ra gọi người đến cứu.
Tên cảnh sát trưởng đâu còn tâm trí nào mà đi xét nghiệm ADN nữa, hắn chuyển hướng phóng xe như điên đến căn nhà ở ngoại ô.
Tim hắn đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài, bước chân nặng như đeo đá, run rẩy lê lết đi vào nhà. Cánh cổng sắt đã bị phá khóa mở toang hoang từ bao giờ, hắn thấy rụng rời tay chân, nếu để người của lão viện trưởng trộm được chứng cứ đi, hắn chỉ có nước bị lão ta giết người diệt khẩu.
Nghĩ vậy nên hắn lại cắn răng đi tiếp vào nhà, mặc cho người đã ướt đầm mồ hôi vì sợ hãi. Hắn bước đi thật nhẹ, căng thẳng không dám thở mạnh một tiếng.
Kéttt.....
Cánh cổng sắt phía sau lưng như bị ai đẩy, phát ra âm thanh rợn gáy. Tên cảnh sát trưởng sợ mất mật, trượt chân ngã ngồi xuống đất, hắn thở dốc quay lại nhìn cánh cổng sắt, chẳng có ai cả.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Có tiếng gì như tiếng súng từ trong nhà phát ra, tên cảnh sát trưởng bò lê bò lết trước sân nhà, không dám đi vào mà cũng chẳng dám quay lại, hắn cứ nửa ngồi nửa quỳ ở đó nhìn trân trân vào trong nhà. Trong nhà có ánh sáng màu xanh quỷ dị phát ra, lập lòe lập lòe làm hắn chỉ muốn rời khỏi nơi quỷ quái này ngay lập tức.
Bịch!
Một cái xác từ tầng trên rơi xuống sân nhà, ngay trước mặt hắn. Cái xác mặc trên người nguyên một bộ đồ đen vệ sĩ, mắt trợn ngược, miệng há ra thè cả lưỡi ra ngoài, khi tiếp xúc với mặt đất, máu thịt đã nát bét lẫn lộn, nhưng tên cảnh sát trưởng vẫn nhận ra người này, anh ta là tên thuộc hạ đắc lực của viện trưởng, người lúc nãy gọi điện thoại cho viện trưởng chính là anh ta.
Anh ta dùng chút hơi tàn cuối cùng nhìn về tên cảnh sát trưởng, tay hơi nhấc lên, ánh mắt van xin cầu cứu.
"Không... không... đừng động vào tao..."
Tên cảnh sát trưởng gào lên như điên dại, vì muốn tránh thật xa cái xác nên hắn đã chạy vào trong nhà từ lúc nào không hay.
Một chiếc ghế từ đâu bay đến đập vào đầu làm hắn choáng váng đầu óc, máu tươi từ trên đầu đầm đìa chảy ra, hắn hoảng sợ muốn phát điên, còn chưa kịp lấy lại phương hướng thì lại có rất nhiều thứ đồ đạc khác bay đến đập vào người hắn, từng thứ từng thứ một. Hắn bị đập cho người bầm dập toàn vết thương, khi ngã xuống hắn còn nghe thấy tiếng xương mình gãy răng rắc.
"Tránh ra, không phải việc của mày, đừng cản trở tao giết chết con mụ già này!"
Trong căn nhà im ắng, một giọng nói ồm ồm vang lên, lời này rõ ràng đang nói cho tên cảnh sát trưởng nghe, hắn đang mơ hồ chẳng hiểu gì, thì thấy trên mặt nhơm nhớp, có cái gì đó mềm mềm ướt ướt đang di chuyển trên mặt hắn. Hắn ngoảnh mặt về hướng đó, đập vào mắt hắn là khuôn mặt trắng bệch lộ rõ cả mạch máu xanh, là cô bồ nhí từng đầu ấp tay gối với hắn, cô ta nhờ có sự điều khiển của lão đạo sĩ, hồn nhập vào xác, lẻn theo hắn đi vào đến tận đây.
Tên cảnh sát trưởng lịm đi hôn mê tại chỗ vì quá hoảng sợ, cái xác cô bồ nhí cầm tay hắn kéo vào một góc, cô ta đã thực hiện một giao dịch với lão đạo sĩ. Vì quá căm hận tên cảnh sát trưởng khốn nạn phụ bạc, cô ta đã giao linh hồn đứa con trong bụng cho lão đạo sĩ, đổi lại lão giúp cô ta hồn nhập vào xác, đi tìm tên cảnh sát trưởng báo thù.
Trong nhà đồ đạc vẫn bay tứ tung loạn xạ, đó là cô đồng Huệ và lão đạo sĩ đang đánh nhau. Cô đồng Huệ đưa Mai và Vũ đến đây với mục đích rất đơn giản là lấy bằng chứng mang về, còn lão đạo sĩ đã tìm đủ 100 linh hồn bào thai, lão chỉ còn một bước cuối cùng là bắt Vũ làm vật tế.
Khắp căn nhà hiện tại có tổng cộng bốn cái xác, là xác bốn tên thuộc hạ viện trưởng phái đến, chúng đều bị đồ đạc bay trong nhà đập vào người quá mạnh mà chết.
Phòng khách ở tầng một đang hỗn loạn vì trận đánh nhau của cô đồng Huệ và lão đạo sĩ, thì ở trên tầng hai, Vũ và Mai đang lùng sục mọi ngóc ngách để tìm bằng chứng.
Tên cảnh sát trưởng đâu phải dạng vừa, viện trưởng tuổi đã lớn, làm sao đánh lại được hắn, hắn chiếm ưu thế đánh cho viện trưởng mặt mũi bầm dập, máu me be bét, nếu không phải còn sót lại một chút lý trí, có lẽ hắn đã giết chết viện trưởng luôn.
Viện trưởng không còn chút sức phản kháng nào, ông ta bị ném khỏi xe như ném một bao tải rác, nằm giữa đường thở thoi thóp, ông ta lúng búng phun khỏi miệng một ngụm máu, còn có hai chiếc răng rơi ra, ông ta nở nụ cười hằn học quỷ dị, bàn tay run rẩy cố móc điện thoại trong túi ra gọi người đến cứu.
Tên cảnh sát trưởng đâu còn tâm trí nào mà đi xét nghiệm ADN nữa, hắn chuyển hướng phóng xe như điên đến căn nhà ở ngoại ô.
Tim hắn đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài, bước chân nặng như đeo đá, run rẩy lê lết đi vào nhà. Cánh cổng sắt đã bị phá khóa mở toang hoang từ bao giờ, hắn thấy rụng rời tay chân, nếu để người của lão viện trưởng trộm được chứng cứ đi, hắn chỉ có nước bị lão ta giết người diệt khẩu.
Nghĩ vậy nên hắn lại cắn răng đi tiếp vào nhà, mặc cho người đã ướt đầm mồ hôi vì sợ hãi. Hắn bước đi thật nhẹ, căng thẳng không dám thở mạnh một tiếng.
Kéttt.....
Cánh cổng sắt phía sau lưng như bị ai đẩy, phát ra âm thanh rợn gáy. Tên cảnh sát trưởng sợ mất mật, trượt chân ngã ngồi xuống đất, hắn thở dốc quay lại nhìn cánh cổng sắt, chẳng có ai cả.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Có tiếng gì như tiếng súng từ trong nhà phát ra, tên cảnh sát trưởng bò lê bò lết trước sân nhà, không dám đi vào mà cũng chẳng dám quay lại, hắn cứ nửa ngồi nửa quỳ ở đó nhìn trân trân vào trong nhà. Trong nhà có ánh sáng màu xanh quỷ dị phát ra, lập lòe lập lòe làm hắn chỉ muốn rời khỏi nơi quỷ quái này ngay lập tức.
Bịch!
Một cái xác từ tầng trên rơi xuống sân nhà, ngay trước mặt hắn. Cái xác mặc trên người nguyên một bộ đồ đen vệ sĩ, mắt trợn ngược, miệng há ra thè cả lưỡi ra ngoài, khi tiếp xúc với mặt đất, máu thịt đã nát bét lẫn lộn, nhưng tên cảnh sát trưởng vẫn nhận ra người này, anh ta là tên thuộc hạ đắc lực của viện trưởng, người lúc nãy gọi điện thoại cho viện trưởng chính là anh ta.
Anh ta dùng chút hơi tàn cuối cùng nhìn về tên cảnh sát trưởng, tay hơi nhấc lên, ánh mắt van xin cầu cứu.
"Không... không... đừng động vào tao..."
Tên cảnh sát trưởng gào lên như điên dại, vì muốn tránh thật xa cái xác nên hắn đã chạy vào trong nhà từ lúc nào không hay.
Một chiếc ghế từ đâu bay đến đập vào đầu làm hắn choáng váng đầu óc, máu tươi từ trên đầu đầm đìa chảy ra, hắn hoảng sợ muốn phát điên, còn chưa kịp lấy lại phương hướng thì lại có rất nhiều thứ đồ đạc khác bay đến đập vào người hắn, từng thứ từng thứ một. Hắn bị đập cho người bầm dập toàn vết thương, khi ngã xuống hắn còn nghe thấy tiếng xương mình gãy răng rắc.
"Tránh ra, không phải việc của mày, đừng cản trở tao giết chết con mụ già này!"
Trong căn nhà im ắng, một giọng nói ồm ồm vang lên, lời này rõ ràng đang nói cho tên cảnh sát trưởng nghe, hắn đang mơ hồ chẳng hiểu gì, thì thấy trên mặt nhơm nhớp, có cái gì đó mềm mềm ướt ướt đang di chuyển trên mặt hắn. Hắn ngoảnh mặt về hướng đó, đập vào mắt hắn là khuôn mặt trắng bệch lộ rõ cả mạch máu xanh, là cô bồ nhí từng đầu ấp tay gối với hắn, cô ta nhờ có sự điều khiển của lão đạo sĩ, hồn nhập vào xác, lẻn theo hắn đi vào đến tận đây.
Tên cảnh sát trưởng lịm đi hôn mê tại chỗ vì quá hoảng sợ, cái xác cô bồ nhí cầm tay hắn kéo vào một góc, cô ta đã thực hiện một giao dịch với lão đạo sĩ. Vì quá căm hận tên cảnh sát trưởng khốn nạn phụ bạc, cô ta đã giao linh hồn đứa con trong bụng cho lão đạo sĩ, đổi lại lão giúp cô ta hồn nhập vào xác, đi tìm tên cảnh sát trưởng báo thù.
Trong nhà đồ đạc vẫn bay tứ tung loạn xạ, đó là cô đồng Huệ và lão đạo sĩ đang đánh nhau. Cô đồng Huệ đưa Mai và Vũ đến đây với mục đích rất đơn giản là lấy bằng chứng mang về, còn lão đạo sĩ đã tìm đủ 100 linh hồn bào thai, lão chỉ còn một bước cuối cùng là bắt Vũ làm vật tế.
Khắp căn nhà hiện tại có tổng cộng bốn cái xác, là xác bốn tên thuộc hạ viện trưởng phái đến, chúng đều bị đồ đạc bay trong nhà đập vào người quá mạnh mà chết.
Phòng khách ở tầng một đang hỗn loạn vì trận đánh nhau của cô đồng Huệ và lão đạo sĩ, thì ở trên tầng hai, Vũ và Mai đang lùng sục mọi ngóc ngách để tìm bằng chứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.