Chương 24
Tống Thị Phương Anh
16/11/2022
Cú xoay người đó khiến cho tôi cảm giác hụt hẫng,tôi muốn bước tới chỉ để hỏi thăm nhưng dường như chúng tôi có lẽ chỉ là những gì đã cũ…
Cảnh tới để bắt những chiếc xe sang được chuyển từ bên nước ngoài về theo diện trao tặng,họ làm chui để trốn thuế…trong công việc thì anh ta luôn luôn nghiêm túc …ánh mắt nghiêm nghị,hành động dứt khoát khi hô câu “ Bắt hết”…
Liên nắm tay Tuyết rồi kéo đi…
-Đi thôi anh ta coi như người dưng rồi
-Thì vốn dĩ đã là người dưng,chỉ là muốn bước tới để hỏi thăm xem anh ấy có khoẻ không và con của chúng tôi thế nào,nhưng dường như khó có thể mở lời…cũng khó có thể nhìn nhau…
-Thôi thì cứ như anh ta nói “ quên hết đi” hãy quên đi mà sống
-Phải…quên đi mà sống thôi…
Cảnh đứng bên trên cao đang chỉ đạo bắt hàng,anh ta nhìn Tuyết và đám người đi cùng dần xa khuất…Bảo trợ lý thở dài
-Khi nãy hình như cô ấy định hỏi gì đó…
-Tốt nhất là đã không dính dáng gì đến nhau nữa thì hãy xem nhau như người xa lạ,như thế dễ cho cả hai…
-Em biết anh làm vậy để giải thoát cho cả hai,anh cũng khó xử khi cô ấy lại là con của kẻ gây ra cái chết cho chị Linh…
-Còn tôi lại là kẻ thấy chị cô ấy sắp chết mà không cứu,duyên nợ quá nhiều ở cạnh nhau sẽ khiến đau thương ngập tràn đau thương…
Tại nhà Yến…
Cô ta điều tra về cô gái hôm trước đi cùng Cảnh ,một thám tử cho biết…
-Theo điều tra thì cô gái này là em gái của bạn cậu Cảnh ,hai người có mối quan hệ khá thân thiết…cô ta tên Lan Ngọc
-Thân đến mức nào?
-Cùng nhau ăn tối thường xuyên,cùng nhau đi xem phim
-Nói vậy khác nào đang hẹn hò
-Chính xác là kiểu như vậy,đang trong quá trình tìm hiểu…
-Tôi hiểu rồi cứ theo dõi họ cho tôi…
Thám tử vừa đi Yến bắt đầu đập hết ly trà trên bàn rồi hét lên “ Tại sao,tại sao anh lại thay đổi nhanh đến vậy,anh nói anh chờ đợi em vậy mà anh lấy người khác và cũng hẹn hò với người khác là thế nào vậy Vũ Đức Cảnh”…
Cô giúp việc ôm bé Bông lại khi thấy con bé sợ khi thấy mẹ như phát điên…
Tuyết ngồi ăn bên nhà hàng nhìn ra biển,cô với gương mặt buồn nặng trĩu,chị trưởng phòng trêu
-Này chị hỏi thật cái người mặc đồ hải quan cấp cao đấy là chồng em à
Tuyết nhìn sang Liên,Liên xua xua tay “ Trót nói rồi “
-Vâng là chồng cũ,chúng em đã chia tay hai năm trước
-Ôi thật à,thảo nào nhìn nhau cứ như không quen biết,thôi em ạ người đấy thì đầy tiền chắc lấy vợ mới rồi cũng nên
-Em cũng không rõ
-Trông cũng k xinh mà đã một đời chồng rồi cơ đấy
Mấy chị cùng làm cố tình nói chuyện khác vì thấy bà trưởng phòng vô duyên “ nào chị Trinh chị ăn thêm hàu không”
-Có có gọi cho chị đi
Tuyết đi ra bên bờ biển nhìn ra bến cảng thở dài ,Liên đi ra xin lỗi
-Nãy tao trót lỡ lời nói ra
-Thôi k sao,hành động khi nãy của anh ta làm cho tao thêm quyết tâm phải quên đi,tao chỉ mong rằng con của tao sẽ luôn được mạnh khoẻ và hạnh phúc…
-Yên tâm họ nhà giàu sẽ k để thằng bé thiếu thốn gì đâu…
Cảnh trong bữa ăn tối có hai cha con thấy Tôm cứ gẩy gẩy đồ ăn,anh ta liền hỏi
-Sao thế con,đồ không ngon à
-Mẹ Tuyết của con
Cảnh ngạc nhiên khi con nói như vậy
-Ai dậy con nói như vậy
Thằng bé cúi đầu khi Cảnh quát lớn…anh ta gọi Gió
-Dạ có tôi đây
-Hôm nay thẳng bé ở nhà gặp ai
-Cuối tuần nên Tôm ở trên cụ chơi cả ngày nay ạ
-Cô cho nó ăn nốt ,tôi lên nhà trên có việc
Cảnh đi lên gặp ông cụ…cụ đang đánh cờ với người dưới …thấy Cảnh mặt k vui vẻ ông cụ đoán ra ngay việc
-Đến để chào hỏi ông hay mày đến để ăn thịt ông đấy
-Ông dậy Tôm biết về mẹ nó phải không?
-Nó lớn rồi nó phải biết tên mẹ của nó,nhỡ ai hỏi nó mẹ con tên là gì nó lại trả lời là không biết thì có phải nhục không?
-Con sẽ nói với nó sau chứ không phải là lúc này
-Chờ anh nói chắc nó lấy vợ rồi ,nó gần ba tuổi đến nơi rồi mà k biết tên mẹ mình nghe có xót không cơ chứ,thằng chắt của tôi nó nhanh nhẹn khôn ngoan và thông minh lắm,anh cứ xem lại bản thân đi ,đã làm bố tốt chưa,thế nào là người bố tốt,là phải đủ cả bố mẹ cho con
-Ông thôi đi,cháu đã lấy vợ sinh con đúng như ông mong muốn,giờ cuộc sống của cháu ông làm ơn để cháu tự quyết định,lấy ai cháu muốn ở bên ai cháu thích…
-Từ trước đến nay mày vẫn làm như mày muốn còn gì…ngay cả việc lấy mẹ thằng Tôm là do mày tự quyết định lấy rồi khi biết nó là con gái của kẻ gây ra tai nạn cho vợ mày thì mày trút giận lên nó,nó làm gì sai,ông hỏi mày một câu như vậy thôi…
-Cháu sẽ ra khỏi nhà này nếu ông còn tiếp tục dậy thằng bé như vậy nữa…
Cảnh quay đi ông cụ vẫn đánh cờ với người dưới
-Hôm nay hai đứa vô tình gặp nhau rồi à
-Dạ vâng nhưng không ai chào hỏi ai cả
-Tôi cá với cậu ván cờ này tôi vẫn thắng
-Dạ …
Tuyết được anh Hùng chủ khách sạn mời đi ăn tối,cô liền nói
-Chúng ta đi uống rượu đi,em ăn tối rồi
-Uống rượu,à ok được thôi mời em,anh sẽ đưa em đến quán rượu ngon nhất Quảng Ninh này…
-Vâng…
Quán rượu ngon nhất vùng đất Quảng Ninh thuộc sở hữu của Vũ Đức Cảnh…
Cảnh cũng đưa Lan Ngọc tới đây để uống rượu cùng bạn bè trên tầng hai…
Tuyết và Hùng đi từ thang máy bằng kính trên tầng thượng xuống …từ trong thang máy Cảnh và Tuyết lại chạm mắt nhau khi anh ta đúng lúc nhìn ra thang máy…Tuyết quay đi đúng lúc và vào Hùng,anh ta đỡ nhẹ Tuyết
-Em chóng mặt à
-À không đâu ạ…
Cảnh thấy Hùng có cử chỉ thân mật với Tuyết,anh ta đặt ly rượu xuống bàn…Lan Ngọc bên cạnh nói thủ thỉ vào tai
-Đêm nay bố mẹ em đi vắng,anh qua nhà em ngủ nhé
-Anh phải về với con anh…
-Nó lớn rồi mà,cứ kè kè như thế sau nó quen k rời xa anh được thì chết dở ấy
-con bám bố là bình thường,anh chỉ sợ nó k bám anh thôi
-ghét anh thật,có ai yêu mà khổ như em không,muốn ở bên bạn trai một chút cũng khó
-Anh sẽ bù sau…uống đi
Cảnh chạm ly vào rượu của Lan Ngọc rồi nhìn xuống thấy Tuyết và Hùng đã biến mất vào phòng nào k hay,Cảnh ánh mắt đầy vẻ k vui…
Hùng và Tuyết ngồi đối diện nhau,anh ta lịch sự rót rượu vào ly của Tuyết
-Anh k nghĩ em thích rượu
-Hôm nay em có chuyện buồn
-Có thể nói cho anh biết vì sao không,biết đâu anh có thể chia sẻ với em
-Hôm nay em gặp lại chồng cũ sau hai năm chia tay…em có một đứa con nhưng từ khi đẻ ra con ở vs bố và em k có quyền đến thăm con
-Tại sao k có quyền
-Khó nói lắm …em sai nên em phải chịu cảnh xa con…
-Chồng em người quảng ninh à
-Vâng
-Ai,em nói tên đi anh sẽ đòi lại công bằng cho em…
-Uống đi anh,anh ta là người khó động tới
-Em cứ nói ở đất này anh cái gì cũng làm được…
Tuyết chỉ cười nhạt …
Cảnh và Tuyết vô tình chạm mặt nhau ở cửa nhà vệ sinh…lần này cả hai nhìn đối diện nhau,Tuyết có vẻ đã say trĩu mắt nhưng vẫn mở lời trước…
-Tôi biết hỏi han nhau là điều k cần thiết nhưng tôi vẫn muốn hỏi “ con trai tôi khoẻ không”
Cảnh đi lướt qua vai Tuyết và không trả lời,mặt anh ta có vẻ rất khinh khỉnh …Tuyết bật cười nhẹ như mỉa mai cho tất cả…cô lảo đảo đi ra ngoài Hùng chờ sẵn
-Em lên xe đi ,em đi vững không có cần anh đỡ
-À em ổn…em cám ơn…
Tuyết liền chạy ra góc sân để xe nôn thốc nôn tháo,Hùng đi ra vỗ lưng
-Nôn hết cho nhẹ,rượu ở đây nặng mà
Cảnh đưa bạn gái đi về thấy Hùng đang vỗ lưng Tuyết…Lan Ngọc liền phụng phịu
-Người ta yêu nhau chăm nhau thấy cưng xỉu,còn em yêu phải cục gỗ nên chấp nhận
-Đàn bà say xỉn đâu có phải là tốt,cũng k phải là những cô gái đàng hoàng…
-Sao anh nói to vậy…
Hùng quay ra nhìn thì thấy Cảnh và Lan Ngọc đi lên xe …
Tuyết lau miệng rồi cũng lên xe nằm thở “ xin lỗi hôm nay em say rồi”
Hùng mỉm cười
-Anh biết rồi…say cũng có cái vui,anh cũng tây tây rồi đây…
Cảnh đi được một đoạn thấy xe Hùng đèo Tuyết đi vụt qua,Tuyết vẻ mặt say mềm nằm ngửa cổ ở ghế phụ…Cảnh phanh xe bảo Lan Ngọc
-Em xuống xe đi a chợt nhớ ra có việc gấp em đi taxi về nhé
-Chuyện gì vậy anh
-Nói sau đi…
Lan Ngọc đứng ở đường xe Cảnh vụt đi,cô ta phụng phịu,Cảnh phóng xe đuổi theo xe Hùng…
Tuyết say mềm người ,Hùng thấy cúc áo của Tuyết bị bung một nút khiến hở khe thấy ngực cô mặc áo lót màu đen…anh ta nuốt nước bọt rồi đánh xe vào tầng hầm bế Tuyết vào thang máy…
Cảnh thấy Hùng bế vào thang máy nhưng anh ta chạy tới k kịp…thang máy đóng hiển thị ở thang đi lên tầng 5 …Cảnh liền chạy cầu thang bộ…
Cảnh chạy bộ ,mồ hôi anh ta nhễ nhại ướt đẫm chiếc áo sơ mi trắng…miệng anh ta lầm bầm “ Chết tiệt”…
Hùng đưa Tuyết vào một phòng mà không trả cô về phòng của cô…anh ta cởi bỏ áo của Tuyết rồi hôn lên cổ cô…
“ Em đẹp lắm biết không”…
Cảnh lên tới hành lang nhìn xung quanh quá rộng,k biết Hùng đi về hướng nào…anh ta liền hỏi người đang dọn dẹp
-Cô có thấy một người đàn ông bế một cô gái lên đây không
-Cái đó
-Đấy là vợ tôi cô phải nói nếu k sẽ đi tù vì tội che giấu
-Phòng 506 đấy là sếp ở đây ạ
-Chị cho tôi mượn thẻ phòng,nhanh lên…
-Anh đừng nói là tôi chỉ được k ạ,tôi đi làm kiếm tiền khó khăn lắm
-Chị yên tâm…
Cảnh nhờ chị lao công mở cửa phòng…vừa vào thấy Hùng đang kéo khoá quần của Tuyết,bên trên anh ta đã lột hết áo của cô…Cảnh như phát điên lên lao vào đấm Hùng liên tục…
“ Thằng chó chết,hôm nay một là mày chết hai là chúng ta cùng chết”
Hùng k biết rằng Cảnh là một võ sư karate đai đen thập đẳng…
-Mày là ai thằng điên này…
-Tao là chồng của đứa nằm trên giường
Hùng sợ liền xua tay
-Tôi chưa làm gì cả tôi thề mới chỉ cởi áo,anh ta cho tôi …
anh ta bị đấm liên tục đến mức sợ quá ôm mồm đầy máu me…Tuyết cử động khiến Cảnh mất tập trung làm Hùng vùng dậy ôm miệng bỏ chạy…
Cảnh áo trắng đầy máu thở hổn hển hai tay bị thương nhìn Tuyết đang ngủ ngon trên giường…anh ta ánh mắt rất buồn nhạc chuông từ điện thoại của Tuyết vang lên
“ Khi mình còn chung lối anh vẫn nói với em rằng,dù mình có xa nhau nhưng anh vẫn luôn không đổi thay,và em cứ thế mơ mộng,khúc hát yên bình ,hạnh phúc khi có anh…Rồi sự thật về anh,anh đã làm em khổ đau ,em đã khóc ,khóc hết nước mắt cũng vì anh,đến bây giờ anh đã có người thứ hai”…
Cảnh nắm chặt tay cứ đứng nhìn Tuyết đang k mảnh vải che thân nằm trên giường…
Cảnh tới để bắt những chiếc xe sang được chuyển từ bên nước ngoài về theo diện trao tặng,họ làm chui để trốn thuế…trong công việc thì anh ta luôn luôn nghiêm túc …ánh mắt nghiêm nghị,hành động dứt khoát khi hô câu “ Bắt hết”…
Liên nắm tay Tuyết rồi kéo đi…
-Đi thôi anh ta coi như người dưng rồi
-Thì vốn dĩ đã là người dưng,chỉ là muốn bước tới để hỏi thăm xem anh ấy có khoẻ không và con của chúng tôi thế nào,nhưng dường như khó có thể mở lời…cũng khó có thể nhìn nhau…
-Thôi thì cứ như anh ta nói “ quên hết đi” hãy quên đi mà sống
-Phải…quên đi mà sống thôi…
Cảnh đứng bên trên cao đang chỉ đạo bắt hàng,anh ta nhìn Tuyết và đám người đi cùng dần xa khuất…Bảo trợ lý thở dài
-Khi nãy hình như cô ấy định hỏi gì đó…
-Tốt nhất là đã không dính dáng gì đến nhau nữa thì hãy xem nhau như người xa lạ,như thế dễ cho cả hai…
-Em biết anh làm vậy để giải thoát cho cả hai,anh cũng khó xử khi cô ấy lại là con của kẻ gây ra cái chết cho chị Linh…
-Còn tôi lại là kẻ thấy chị cô ấy sắp chết mà không cứu,duyên nợ quá nhiều ở cạnh nhau sẽ khiến đau thương ngập tràn đau thương…
Tại nhà Yến…
Cô ta điều tra về cô gái hôm trước đi cùng Cảnh ,một thám tử cho biết…
-Theo điều tra thì cô gái này là em gái của bạn cậu Cảnh ,hai người có mối quan hệ khá thân thiết…cô ta tên Lan Ngọc
-Thân đến mức nào?
-Cùng nhau ăn tối thường xuyên,cùng nhau đi xem phim
-Nói vậy khác nào đang hẹn hò
-Chính xác là kiểu như vậy,đang trong quá trình tìm hiểu…
-Tôi hiểu rồi cứ theo dõi họ cho tôi…
Thám tử vừa đi Yến bắt đầu đập hết ly trà trên bàn rồi hét lên “ Tại sao,tại sao anh lại thay đổi nhanh đến vậy,anh nói anh chờ đợi em vậy mà anh lấy người khác và cũng hẹn hò với người khác là thế nào vậy Vũ Đức Cảnh”…
Cô giúp việc ôm bé Bông lại khi thấy con bé sợ khi thấy mẹ như phát điên…
Tuyết ngồi ăn bên nhà hàng nhìn ra biển,cô với gương mặt buồn nặng trĩu,chị trưởng phòng trêu
-Này chị hỏi thật cái người mặc đồ hải quan cấp cao đấy là chồng em à
Tuyết nhìn sang Liên,Liên xua xua tay “ Trót nói rồi “
-Vâng là chồng cũ,chúng em đã chia tay hai năm trước
-Ôi thật à,thảo nào nhìn nhau cứ như không quen biết,thôi em ạ người đấy thì đầy tiền chắc lấy vợ mới rồi cũng nên
-Em cũng không rõ
-Trông cũng k xinh mà đã một đời chồng rồi cơ đấy
Mấy chị cùng làm cố tình nói chuyện khác vì thấy bà trưởng phòng vô duyên “ nào chị Trinh chị ăn thêm hàu không”
-Có có gọi cho chị đi
Tuyết đi ra bên bờ biển nhìn ra bến cảng thở dài ,Liên đi ra xin lỗi
-Nãy tao trót lỡ lời nói ra
-Thôi k sao,hành động khi nãy của anh ta làm cho tao thêm quyết tâm phải quên đi,tao chỉ mong rằng con của tao sẽ luôn được mạnh khoẻ và hạnh phúc…
-Yên tâm họ nhà giàu sẽ k để thằng bé thiếu thốn gì đâu…
Cảnh trong bữa ăn tối có hai cha con thấy Tôm cứ gẩy gẩy đồ ăn,anh ta liền hỏi
-Sao thế con,đồ không ngon à
-Mẹ Tuyết của con
Cảnh ngạc nhiên khi con nói như vậy
-Ai dậy con nói như vậy
Thằng bé cúi đầu khi Cảnh quát lớn…anh ta gọi Gió
-Dạ có tôi đây
-Hôm nay thẳng bé ở nhà gặp ai
-Cuối tuần nên Tôm ở trên cụ chơi cả ngày nay ạ
-Cô cho nó ăn nốt ,tôi lên nhà trên có việc
Cảnh đi lên gặp ông cụ…cụ đang đánh cờ với người dưới …thấy Cảnh mặt k vui vẻ ông cụ đoán ra ngay việc
-Đến để chào hỏi ông hay mày đến để ăn thịt ông đấy
-Ông dậy Tôm biết về mẹ nó phải không?
-Nó lớn rồi nó phải biết tên mẹ của nó,nhỡ ai hỏi nó mẹ con tên là gì nó lại trả lời là không biết thì có phải nhục không?
-Con sẽ nói với nó sau chứ không phải là lúc này
-Chờ anh nói chắc nó lấy vợ rồi ,nó gần ba tuổi đến nơi rồi mà k biết tên mẹ mình nghe có xót không cơ chứ,thằng chắt của tôi nó nhanh nhẹn khôn ngoan và thông minh lắm,anh cứ xem lại bản thân đi ,đã làm bố tốt chưa,thế nào là người bố tốt,là phải đủ cả bố mẹ cho con
-Ông thôi đi,cháu đã lấy vợ sinh con đúng như ông mong muốn,giờ cuộc sống của cháu ông làm ơn để cháu tự quyết định,lấy ai cháu muốn ở bên ai cháu thích…
-Từ trước đến nay mày vẫn làm như mày muốn còn gì…ngay cả việc lấy mẹ thằng Tôm là do mày tự quyết định lấy rồi khi biết nó là con gái của kẻ gây ra tai nạn cho vợ mày thì mày trút giận lên nó,nó làm gì sai,ông hỏi mày một câu như vậy thôi…
-Cháu sẽ ra khỏi nhà này nếu ông còn tiếp tục dậy thằng bé như vậy nữa…
Cảnh quay đi ông cụ vẫn đánh cờ với người dưới
-Hôm nay hai đứa vô tình gặp nhau rồi à
-Dạ vâng nhưng không ai chào hỏi ai cả
-Tôi cá với cậu ván cờ này tôi vẫn thắng
-Dạ …
Tuyết được anh Hùng chủ khách sạn mời đi ăn tối,cô liền nói
-Chúng ta đi uống rượu đi,em ăn tối rồi
-Uống rượu,à ok được thôi mời em,anh sẽ đưa em đến quán rượu ngon nhất Quảng Ninh này…
-Vâng…
Quán rượu ngon nhất vùng đất Quảng Ninh thuộc sở hữu của Vũ Đức Cảnh…
Cảnh cũng đưa Lan Ngọc tới đây để uống rượu cùng bạn bè trên tầng hai…
Tuyết và Hùng đi từ thang máy bằng kính trên tầng thượng xuống …từ trong thang máy Cảnh và Tuyết lại chạm mắt nhau khi anh ta đúng lúc nhìn ra thang máy…Tuyết quay đi đúng lúc và vào Hùng,anh ta đỡ nhẹ Tuyết
-Em chóng mặt à
-À không đâu ạ…
Cảnh thấy Hùng có cử chỉ thân mật với Tuyết,anh ta đặt ly rượu xuống bàn…Lan Ngọc bên cạnh nói thủ thỉ vào tai
-Đêm nay bố mẹ em đi vắng,anh qua nhà em ngủ nhé
-Anh phải về với con anh…
-Nó lớn rồi mà,cứ kè kè như thế sau nó quen k rời xa anh được thì chết dở ấy
-con bám bố là bình thường,anh chỉ sợ nó k bám anh thôi
-ghét anh thật,có ai yêu mà khổ như em không,muốn ở bên bạn trai một chút cũng khó
-Anh sẽ bù sau…uống đi
Cảnh chạm ly vào rượu của Lan Ngọc rồi nhìn xuống thấy Tuyết và Hùng đã biến mất vào phòng nào k hay,Cảnh ánh mắt đầy vẻ k vui…
Hùng và Tuyết ngồi đối diện nhau,anh ta lịch sự rót rượu vào ly của Tuyết
-Anh k nghĩ em thích rượu
-Hôm nay em có chuyện buồn
-Có thể nói cho anh biết vì sao không,biết đâu anh có thể chia sẻ với em
-Hôm nay em gặp lại chồng cũ sau hai năm chia tay…em có một đứa con nhưng từ khi đẻ ra con ở vs bố và em k có quyền đến thăm con
-Tại sao k có quyền
-Khó nói lắm …em sai nên em phải chịu cảnh xa con…
-Chồng em người quảng ninh à
-Vâng
-Ai,em nói tên đi anh sẽ đòi lại công bằng cho em…
-Uống đi anh,anh ta là người khó động tới
-Em cứ nói ở đất này anh cái gì cũng làm được…
Tuyết chỉ cười nhạt …
Cảnh và Tuyết vô tình chạm mặt nhau ở cửa nhà vệ sinh…lần này cả hai nhìn đối diện nhau,Tuyết có vẻ đã say trĩu mắt nhưng vẫn mở lời trước…
-Tôi biết hỏi han nhau là điều k cần thiết nhưng tôi vẫn muốn hỏi “ con trai tôi khoẻ không”
Cảnh đi lướt qua vai Tuyết và không trả lời,mặt anh ta có vẻ rất khinh khỉnh …Tuyết bật cười nhẹ như mỉa mai cho tất cả…cô lảo đảo đi ra ngoài Hùng chờ sẵn
-Em lên xe đi ,em đi vững không có cần anh đỡ
-À em ổn…em cám ơn…
Tuyết liền chạy ra góc sân để xe nôn thốc nôn tháo,Hùng đi ra vỗ lưng
-Nôn hết cho nhẹ,rượu ở đây nặng mà
Cảnh đưa bạn gái đi về thấy Hùng đang vỗ lưng Tuyết…Lan Ngọc liền phụng phịu
-Người ta yêu nhau chăm nhau thấy cưng xỉu,còn em yêu phải cục gỗ nên chấp nhận
-Đàn bà say xỉn đâu có phải là tốt,cũng k phải là những cô gái đàng hoàng…
-Sao anh nói to vậy…
Hùng quay ra nhìn thì thấy Cảnh và Lan Ngọc đi lên xe …
Tuyết lau miệng rồi cũng lên xe nằm thở “ xin lỗi hôm nay em say rồi”
Hùng mỉm cười
-Anh biết rồi…say cũng có cái vui,anh cũng tây tây rồi đây…
Cảnh đi được một đoạn thấy xe Hùng đèo Tuyết đi vụt qua,Tuyết vẻ mặt say mềm nằm ngửa cổ ở ghế phụ…Cảnh phanh xe bảo Lan Ngọc
-Em xuống xe đi a chợt nhớ ra có việc gấp em đi taxi về nhé
-Chuyện gì vậy anh
-Nói sau đi…
Lan Ngọc đứng ở đường xe Cảnh vụt đi,cô ta phụng phịu,Cảnh phóng xe đuổi theo xe Hùng…
Tuyết say mềm người ,Hùng thấy cúc áo của Tuyết bị bung một nút khiến hở khe thấy ngực cô mặc áo lót màu đen…anh ta nuốt nước bọt rồi đánh xe vào tầng hầm bế Tuyết vào thang máy…
Cảnh thấy Hùng bế vào thang máy nhưng anh ta chạy tới k kịp…thang máy đóng hiển thị ở thang đi lên tầng 5 …Cảnh liền chạy cầu thang bộ…
Cảnh chạy bộ ,mồ hôi anh ta nhễ nhại ướt đẫm chiếc áo sơ mi trắng…miệng anh ta lầm bầm “ Chết tiệt”…
Hùng đưa Tuyết vào một phòng mà không trả cô về phòng của cô…anh ta cởi bỏ áo của Tuyết rồi hôn lên cổ cô…
“ Em đẹp lắm biết không”…
Cảnh lên tới hành lang nhìn xung quanh quá rộng,k biết Hùng đi về hướng nào…anh ta liền hỏi người đang dọn dẹp
-Cô có thấy một người đàn ông bế một cô gái lên đây không
-Cái đó
-Đấy là vợ tôi cô phải nói nếu k sẽ đi tù vì tội che giấu
-Phòng 506 đấy là sếp ở đây ạ
-Chị cho tôi mượn thẻ phòng,nhanh lên…
-Anh đừng nói là tôi chỉ được k ạ,tôi đi làm kiếm tiền khó khăn lắm
-Chị yên tâm…
Cảnh nhờ chị lao công mở cửa phòng…vừa vào thấy Hùng đang kéo khoá quần của Tuyết,bên trên anh ta đã lột hết áo của cô…Cảnh như phát điên lên lao vào đấm Hùng liên tục…
“ Thằng chó chết,hôm nay một là mày chết hai là chúng ta cùng chết”
Hùng k biết rằng Cảnh là một võ sư karate đai đen thập đẳng…
-Mày là ai thằng điên này…
-Tao là chồng của đứa nằm trên giường
Hùng sợ liền xua tay
-Tôi chưa làm gì cả tôi thề mới chỉ cởi áo,anh ta cho tôi …
anh ta bị đấm liên tục đến mức sợ quá ôm mồm đầy máu me…Tuyết cử động khiến Cảnh mất tập trung làm Hùng vùng dậy ôm miệng bỏ chạy…
Cảnh áo trắng đầy máu thở hổn hển hai tay bị thương nhìn Tuyết đang ngủ ngon trên giường…anh ta ánh mắt rất buồn nhạc chuông từ điện thoại của Tuyết vang lên
“ Khi mình còn chung lối anh vẫn nói với em rằng,dù mình có xa nhau nhưng anh vẫn luôn không đổi thay,và em cứ thế mơ mộng,khúc hát yên bình ,hạnh phúc khi có anh…Rồi sự thật về anh,anh đã làm em khổ đau ,em đã khóc ,khóc hết nước mắt cũng vì anh,đến bây giờ anh đã có người thứ hai”…
Cảnh nắm chặt tay cứ đứng nhìn Tuyết đang k mảnh vải che thân nằm trên giường…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.