Cô Dâu Nhỏ Bị Gạt Cưới Của Tổng Giám Đốc
Chương 26: đột nhiên tới nghỉ lễ
Nhất Vạn Vạn
22/12/2014
Mãi cho đến khi Đoan
Mộc Mộc xuất viện, Lãnh An Thần cũng không xuất hiện, tình huống như thế ở đã nằm trong dự liệu của cô, với tính tình của anh, không lập tức lôi cô ra khỏi bệnh viện về nhà nghiêm túc dạy dỗ đã là nhân từ.
Đón cô xuất viện là chú Khôn, luôn mang trên mặt nụ cười hiền từ, so với lần đầu tiên lạnh lùng “mời” cô tới hoàn toàn khác xa, có lẽ bởi vì thân phận của cô bây giờ, dù sao cũng là thiếu phu nhân của nhà họ Lãnh, nhìn phong cảnh xa lạ ngoài cửa sổ, Đoan Mộc Mộc mới phát hiện đây không phải là đường trở về Lãnh An đường: "Chú Khôn, đây là đâu?"
Khi thốt ra câu hỏi này thì trong đầu Đoan Mộc Mộc lóe lên ý nghĩ là Lãnh An Thần không cho cô trở về ngôi nhà trước đây.
Chú Khôn ngồi ở ghế phụ cạnh tài xế quay đầu lại: "Thiếu phu nhân, tôi dẫn cô đi viện trang điểm."
Đoan Mộc Mộc sửng sốt, lại nghe Chú Khôn giải thích: "Chuyện này do lão phu nhân an bài!"
Chẳng lẽ Lãnh gia lại có tiệc tùng gì sao? Đoan Mộc Mộc còn chưa hỏi tới cùng, xe đã dừng lại, cô vừa bước xuống xe, đã có người tiến lên đón, mọi chuyện về sau không cần cô quan tâm, sau một tiếng, cô đã từ Cô bé lọ lem lột xác thành mỹ nữ cao quý xinh đẹp động lòng người.
Có tiền, thật là tốt, có thể khiến người ta thay đổi được mọi thứ!
Trên đường trở về, Đoan Mộc Mộc vẫn trầm mặc, không biết có phải trời sanh mình tiện mệnh hay không, toàn thân là lễ phục cùng trang sức vô cùng thân sang trọng quý phái, khiến cô có cảm giác toàn thân như mặc khôi giáp, mọi thứ đều thấy không thoải mái.
Xe dừng lại trước biệt thự nhà họ Lãnh, còn chưa xuống xe đã cảm thấy nồng đậm không khí hân hoan, lúc này Đoan Mộc Mộc mới nhớ tới hỏi: "Chú Khôn, hôm nay là ngày đặc biệt gì sao?"
Chú Khôn quay đầu lại, ánh mắt phức tạp nhìn cô một cái: "Thưa thiếu phu nhân, hôm nay là sinh nhật thiếu gia."
Sinh nhật Lãnh An Thần? Chuyện này mà một người làm vợ như cô cư nhiên lại không biết!
"Thiếu phu nhân, xin mời!" Chú Khôn mở cửa xe ra, Đoan Mộc Mộc bước theo chú đi tới đám tiệc đông đúc.
Còn chưa tới gần, Đoan Mộc Mộc đã liếc nhìn thấy người kia đang ở trong đám đông, một thân lễ phục màu trắng cắ may thủ công rất tinh xảo, phong thái tôn quý rất rõ ràng, giống như bạch mã hoàng tử trong thần thoại, không thể nhận, người đàn ông này thật bắt mắt, bất luận ở chỗ nào.
"Bà xã!" Chẳng biết lúc nào, Lãnh An Thần đã đứng ở trước mặt của cô, cánh tay thân mật ôm eo nhỏ của cô, một cái hôn nóng bỏng không nhẹ không nặng rơi vào bên má, biểu hiện sự ân ái thân mật, hoàn toàn không nhìn ra đã từng hiềm khích, giống như bọn họ thật sự là một đôi vợ chồng ân ái.
Thân mậtnNhư vậy, khiến Đoan Mộc Mộc rất không thích ứng, cô run rẩy tránh né: "Tôi...tôi không biết hôm nay là sinh nhật của anh, cho nên. . . . . ." Cho nên món quà sinh nhật không có.
"Em chính là quà tặng tốt nhất." Anh giống như có thể nhìn thấu lòng của cô, dù cô còn chưa dứt lời, anh đã hoàn toàn biết, hơn nữa khi nói lời này, môi của anh quét nhẹ lên vành tai của cô, khiến cô cảm thấy tê dại đến run rẩy.
Đoan Mộc Mộc Tâm vô cùng kích động, cô kéo tay anh ra: "Để tôi đi chào hỏi bà nội." Nói xong, không đợi anh từ chối, liền vội vàng chạy đi.
Lão phu nhân hỏi tình trạng của cô, hai người hàn huyên một lúc, chợt Đoan Mộc Mộc cảm giác dưới thân nóng lên, như có dòng nhiệt ở đâu chảy ra, một cảm giác bất thường khiến cô kinh hãi, liền vội vàng đứng lên chạy thẳng tới phòng vệ sinh, quả nhiên, đáng chết cư nhiên lúc này cô tới ngày rồi!
Làm sao đây? Làm sao đây?
Bên người cô hiện tại không có băng vệ sinh thì không nói, đáng chết là trong WC mà ngay cả giấy vệ sinh cũng không có, càng tệ hơn nữa là chuyện này tuyệt đối không thể để lão phu nhân biết, nếu không cô chính là lừa gạt bà.
"Có cần giúp một tay không?" Đang trong lúc Đoan Mộc Mộc vô cùng lo lắng không biết như thế nào cho phải thì không ngờ Lam Y Nhiên lại xuất hiện.
Đón cô xuất viện là chú Khôn, luôn mang trên mặt nụ cười hiền từ, so với lần đầu tiên lạnh lùng “mời” cô tới hoàn toàn khác xa, có lẽ bởi vì thân phận của cô bây giờ, dù sao cũng là thiếu phu nhân của nhà họ Lãnh, nhìn phong cảnh xa lạ ngoài cửa sổ, Đoan Mộc Mộc mới phát hiện đây không phải là đường trở về Lãnh An đường: "Chú Khôn, đây là đâu?"
Khi thốt ra câu hỏi này thì trong đầu Đoan Mộc Mộc lóe lên ý nghĩ là Lãnh An Thần không cho cô trở về ngôi nhà trước đây.
Chú Khôn ngồi ở ghế phụ cạnh tài xế quay đầu lại: "Thiếu phu nhân, tôi dẫn cô đi viện trang điểm."
Đoan Mộc Mộc sửng sốt, lại nghe Chú Khôn giải thích: "Chuyện này do lão phu nhân an bài!"
Chẳng lẽ Lãnh gia lại có tiệc tùng gì sao? Đoan Mộc Mộc còn chưa hỏi tới cùng, xe đã dừng lại, cô vừa bước xuống xe, đã có người tiến lên đón, mọi chuyện về sau không cần cô quan tâm, sau một tiếng, cô đã từ Cô bé lọ lem lột xác thành mỹ nữ cao quý xinh đẹp động lòng người.
Có tiền, thật là tốt, có thể khiến người ta thay đổi được mọi thứ!
Trên đường trở về, Đoan Mộc Mộc vẫn trầm mặc, không biết có phải trời sanh mình tiện mệnh hay không, toàn thân là lễ phục cùng trang sức vô cùng thân sang trọng quý phái, khiến cô có cảm giác toàn thân như mặc khôi giáp, mọi thứ đều thấy không thoải mái.
Xe dừng lại trước biệt thự nhà họ Lãnh, còn chưa xuống xe đã cảm thấy nồng đậm không khí hân hoan, lúc này Đoan Mộc Mộc mới nhớ tới hỏi: "Chú Khôn, hôm nay là ngày đặc biệt gì sao?"
Chú Khôn quay đầu lại, ánh mắt phức tạp nhìn cô một cái: "Thưa thiếu phu nhân, hôm nay là sinh nhật thiếu gia."
Sinh nhật Lãnh An Thần? Chuyện này mà một người làm vợ như cô cư nhiên lại không biết!
"Thiếu phu nhân, xin mời!" Chú Khôn mở cửa xe ra, Đoan Mộc Mộc bước theo chú đi tới đám tiệc đông đúc.
Còn chưa tới gần, Đoan Mộc Mộc đã liếc nhìn thấy người kia đang ở trong đám đông, một thân lễ phục màu trắng cắ may thủ công rất tinh xảo, phong thái tôn quý rất rõ ràng, giống như bạch mã hoàng tử trong thần thoại, không thể nhận, người đàn ông này thật bắt mắt, bất luận ở chỗ nào.
"Bà xã!" Chẳng biết lúc nào, Lãnh An Thần đã đứng ở trước mặt của cô, cánh tay thân mật ôm eo nhỏ của cô, một cái hôn nóng bỏng không nhẹ không nặng rơi vào bên má, biểu hiện sự ân ái thân mật, hoàn toàn không nhìn ra đã từng hiềm khích, giống như bọn họ thật sự là một đôi vợ chồng ân ái.
Thân mậtnNhư vậy, khiến Đoan Mộc Mộc rất không thích ứng, cô run rẩy tránh né: "Tôi...tôi không biết hôm nay là sinh nhật của anh, cho nên. . . . . ." Cho nên món quà sinh nhật không có.
"Em chính là quà tặng tốt nhất." Anh giống như có thể nhìn thấu lòng của cô, dù cô còn chưa dứt lời, anh đã hoàn toàn biết, hơn nữa khi nói lời này, môi của anh quét nhẹ lên vành tai của cô, khiến cô cảm thấy tê dại đến run rẩy.
Đoan Mộc Mộc Tâm vô cùng kích động, cô kéo tay anh ra: "Để tôi đi chào hỏi bà nội." Nói xong, không đợi anh từ chối, liền vội vàng chạy đi.
Lão phu nhân hỏi tình trạng của cô, hai người hàn huyên một lúc, chợt Đoan Mộc Mộc cảm giác dưới thân nóng lên, như có dòng nhiệt ở đâu chảy ra, một cảm giác bất thường khiến cô kinh hãi, liền vội vàng đứng lên chạy thẳng tới phòng vệ sinh, quả nhiên, đáng chết cư nhiên lúc này cô tới ngày rồi!
Làm sao đây? Làm sao đây?
Bên người cô hiện tại không có băng vệ sinh thì không nói, đáng chết là trong WC mà ngay cả giấy vệ sinh cũng không có, càng tệ hơn nữa là chuyện này tuyệt đối không thể để lão phu nhân biết, nếu không cô chính là lừa gạt bà.
"Có cần giúp một tay không?" Đang trong lúc Đoan Mộc Mộc vô cùng lo lắng không biết như thế nào cho phải thì không ngờ Lam Y Nhiên lại xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.