Chương 44: B&G xảy ra chuyện
ngốc kute
12/11/2016
-Em thay đổi
đến thế sao ? Devil buông một câu trầm rõ ràng có thể cảm nhận được sự
thất vọng và đau khổ trong câu nói ...vậy có phải Devil đã rung động ?
Devil hoàn toàn phủ nhận cái ý nghĩ đó . Tuy có chút áy náy nhưng chỉ là áy nãy tuyệt nhiên không còn gì nữa .
Chỉ trong chốc lát anh cũng rời khỏi ,đi thẳng ra cửa ...tâm trạng không tốt chẳng có lí do gì anh phải ở lại đây cả.
-Lam Anh em đi đâu vậy?Nó thấy cô đi tới chỗ mình liên hỏi vì cách đây mấy phút nó tìm quanh hội trường cũng không thấy hình dáng Lam Anh đâu đang định chạy đi tìm thì cô xuất hiện .
-Em chỉ ra ban công hóng gió thôi , em mệt em về trước nhé . Cô cười gượng chấn an nó , gương mặt cố tỏ ra không có gì nhưng đã nhợt nhạt nhiều khiến nó lo lắng chắc hẳn đã chuyện gì xảy ra .
-Chị cũng thấy mệt , chị về chung với em . Nó muốn biết được nguyên nhân nên ngay lập tức nghĩ ra cách đấy .
Lam Anh là cô gái rất dễ xúc động tuy vẻ bề ngoài rất mạnh mẽ quái đản nhưng cô cũng là con gái .Trách nhiệm của chị không cho phép nó bỏ Lam Anh lúc này .
-Vậy cũng được . Lam Anh lại mỉm cười nhưng nụ cười có vẻ thật hơn .
Nó mỉm cười lấy điện thoại ra gọi cho Vũ Phong.
-"Vũ Phong à , giờ em đưa Lam Anh về anh có thể trở Lena về dùm em được không "
Không để Vũ Phong nó đã tắt điện thoại tiếp tục bấm số và lần nãy là gọi cho Lena .
-" Chị và Lam Anh về trước tí nữa Lena về chung với Vũ Phong nhé "
Vẫn chưa để cho cô ư hử gì nó đã tắt máy bỏ vào trong túi dẫn Lam Anh ra ngoài bãi đỗ xe định lấy xe đi về .
*Bãi đỗ xe*
Devil từng bước chậm rãi tiến tới xe của mình gương mặt vẫn lạnh như vậy , 2 tay đút túi quần chợt đôi mắt sắc bén ấy khẽ mở lớn ...phải kinh ngạc hoàn toàn kinh ngạc .
Nó và Lam Anh đi tới bãi gửi xe , từ xe nhìn 2 người có vẻ đang trò chuyện vui vẻ lắm nhưng Deivl không quan tâm điều anh quan tâm bây giờ là tại sao Lam Anh và nó lại đi chung ?
" Devil" nó không bất ngờ khi gặp anh ở đây vì theo 8 năm quen biết Devil rất ghét nơi ồn ào khi thấy anh xuất hiện ở những nơi đông người như Party là nó biết chắc anh bị bắt buộc việc ra về giữa bữa tiệc như thế là chuyện rất dễ hiểu .
Bước chân Lam Anh đứng khựng lại , nhất thời cơ thể như hóa đá .
-Lam Anh em là sao vậy ? Thấy cô tự nhiên đứng lại nó ngạc nhiên hỏi .
-Dạ không sao chỉ là đầu em hơi choáng một chút chắc là vừa nãy uống rượu . Lam Anh lắc đầu .
Lam Anh đang nói dối mà nói dối một cách rất ngu ngốc . Có phải cô quá xem thường nó không ai hiểu Lam Anh bằng nó , cô là người uống rượu rất giỏi hầu như chưa ai là đối thủ thì việc bị choáng vì rượu là VÔ LÍ .
Devil nhìn về phía 2 người rất muốn tránh mặt nhưng tại sao đôi chân lại không chịu nghe lời , ánh mắt anh nhìn sâu vào mắt Lam Anh chợt giật mình ...một đôi mắt hoàn toàn tuyệt vọng mệt mỏi đau khổ và cả hận nữa .
Lam Anh tay chân như không còn đứng vững nữa , nước mắt rất cố để giữ lại cổ họng gần như khô khóc không nói lên lời . Hôm nay cô gặp anh 2 lần và trái tim cô bị dày xéo 2 lần còn tương lại sẽ bị tổn thương thêm bao nhiêu lần nữa đây?1 ngày trước ...nơi cách Mỹ nửa vòng trái đất .
-ĐÃ ĐẾN LÚC EM PHẢI VỀ BÊN TÔI RỒI VỢ À. Tiếng hét vang cả bầu trời , hắn đang vui sướng hắn đã biết rốt cuộc trái tim của mình thuộc về ai giây phút này mãi mãi chỉ dành riêng cho hắn và người con gái hắn yêu .
-Hi vọng cậu sẽ làm cho Băng Nhi hạnh phúc suốt cuộc đời , con bé đã quá tội nghiệp rồi . Henry rocker đưa tay đặt lên vai hắn , mỉm cười ông thật sự đã nhìn đúng người tuy đã 2 năm hắn mới đến tìm ông nhưng ...sẽ cố một kết thúc có hậu cho nó ...2 người yên tâm Băng Nhi sẽ hạnh phúc khi có chàng trai này bên cạnh .
-Cám ơn ông đã giải thôi miên cho tôi , không cần ông nói tôi cũng sẽ bảo vệ cho cô ấy hạnh phúc mãi mãi . Hắn mỉm cười giọng nói vô cùng nghiêm túc và chân thành ...
-Hãy đến bên con bé ngay đi . Ông móc trong túi ra một chiếc vé máy bay đã chuẩn bị sẵn đưa cho hắn , nhiệm vụ ông hứa với 2 người bạn già có thể xem là thành công tuy Lâm Bội Duy vẫn chưa nhận lấy hình phạt nhưng ông biết chỉ trong tương lại hắn sẽ bị trừng phạt cãi bẫy giăng ra ông ta đã bị quấn lấy muốn thoát cũng không được .
-Cám ơn ông thật sự cám ơn ông . Hắn nhanh chóng chạy vào xe khởi động máy nụ cười vẫn nở trên môi ...Hắn nhớ nó chỉ muốn ôm nó thật chặt không cho chạy đi đâu nữa 2 năm qua báo hại hắn sống khổ sở " Vợ à em nhất định phải bị trừng trị dám lấy đi kí ức của anh , em hư lắm đấy " .
***********************
Chuyến bay từ New York hạ cánh lúc 22h tối giời của Mỹ .
Hắn tức tốc chạy ra khỏi cửa sân bay , một chuyến bay xa như vậy hắn không mang một chút hành lí nào cả làm nhân viên máy bay có chút tò mò kinh ngạc .
-Taxi . Hắn gọi lớn người đàn ông nước ngoài mặc trên mình bộ đồng phục tài xế taxi quay lại vui vẻ đánh xe chạy lại chỗ hắn .
-Cậu muốn đi đâu .
-Cho tôi tới ....Hắn nghe hỏi liền trả lời nhưng khựng lại lắp bắp bây giờ chắc chắn nó không có ở công ti , nhà ở chỗ nào cũng không biết vậy đi chỗ nào gặp nó đây ?
Hắn tự trách bản thân quá vội vàng không tìm hiểu trước xem nhà nó ở đâu , gương mặt đẹp trai lúng túng tay hắn vò đầu bức tai làm người tài xế khó hiểu tưởng gặp phải người điên .
-Này cậu muốn đi đâu , cậu không biết đi đâu à????
-Cho tới công ty Pinky . Hắn trả lời , đó là nơi duy nhất hắn biết thôi kệ cứ đi lên đó chắc có bảo vệ hắn sẽ hỏi số điện thoại của nó .
-Rồi cậu lên đi , khoan đã cậu có tiền trả không . Người tài xế phát hiện hắn không mang hành lí đã thế nhìn có vẻ không được bình thường nghi ngờ hỏi.
-Nhiêu đây đủ chưa . Hắn trợn tròn mắt đường đường là một chủ tịch công ty NP mà bị một tên tài xế taxi nghi nghờ không có khả năng trả tiền .
-Ha ha quá đủ ấy chứ . Hắn ta cười xuề xòa cầm 5 tờ 100$ nhét vào túi , đúng là thực dụng thật .
Chiếc xe lăn bánh chỉ mất 10 phút đã đến công ty , tâm trạng hắn bồn chồn không yên 10 phút trôi qua mà hắn cứ tưởng cả 10 tiếng nên xe vừa dừng lại chưa kịp dừng lại hẳn hắn đã mở cửa chạy ra tí nữa là té dập mặt rồi .
-Tôi muốn gặp cô Mia Wiliam . Nhìn phòng bảo vệ có một người đang gục mặt xuống hắn chạy lại chưa kip đánh thức người ta đã hỏi liền .
Người bảo vệ mơ màng nghe loáng thoáng tiếng nói liền lười nhác mở mắt .
-Cậu là ai ?
-Chủ tịch của ông đang ở đâu . Hắn trở nên bực tức đôi mắt như muốn phát lửa hắn thực sự muốn gặp nó ngay bây giờ mà cái ông bảo vệ này còn kéo dài thời gian ...đối với hắn bây giờ một giây trôi qua cũng nặng nề nữa là .
-C..hủ ..tịch đang dự một buổi party . Ông bảo vệ run cầm cập trước sự đáng sợ trong lời nói của hắn lắp bắp nói không nên lời .
-Ông cho tôi địa chỉ nhà . Thấy mình hơi quá đáng cố kiềm chế cơn bực bội xuống hàn khí có vẻ đã thu bớt về hắn nhỏ giọng hỏi .
-Đường XX số nhà XX .
-Cám ơn . Hắn mỉm cười , cúi đầu chào ông bảo vệ mở cửa xe nói số nhà cho ông tài xế chiếc xe lại lăn bánh .
-Cậu đến biệt thự của chủ tịch Pinky làm gì vậy ? Người tài xế nghe số nhà đã biết ngay là biệt thự của nó , tò mò không biết giữa nó và hắn có mối quan hệ gì?
-Bạn tôi . Hắn miễn cưỡng trả lời trong lòng như lửa đốt tại sao thời gian lại trôi qua chậm như vậy chứ ?
-Bạn gái cậu à nhìn cậu chắc cũng là người có tiền ha ha đẹp trai như cậu có bạn gái đẹp như vậy chắc sướng lắm ha . Người tài xế tiếp tục hỏi .
Hắn bực thật sự, đang vội mà gặp phải tên nhiều chuyện này . Hắn không trả lời chỉ giả vờ nhắm mắt lại ý muốn nói mình mệt rồi .
Người tài xế cũng hiểu ý không hỏi thêm gì nữa tiếp túc lái xe .
-Cậu ơi tới rồi. Người tài xế dừng lại thấy hắn vẫn chưa có động tĩnh gì liền gọi .
-Cám ơn . Hắn giật mình tỉnh dậy , mở cửa xe nhanh chân bước đến .
" reeng reeng" tiếng chuông vang lên .
Một lần hai lần....lần thứ n hắn vẫn chưa thấy ai ra mở cửa .
Hắn không bấm thêm nữa , cơ thể mệt mỏi dựa vào tường thở dốc .
Lúc trên máy bay hắn ngủ không được bao nhiêu , một chuyến đi dài làm hắn đã mất sức mới vừa xuống máy bay đã chạy ngay đi tìm nó , kết quả cơ thể vừa mệt vừa khát đầu óc ong ong nhìn 1 thành 2 vẫn không gặp được nó.
Chán nản mệt mỏi hắn trượt dài xuống , thân thể cơ hồ như rã rời nếu không có bức tường chắc hắn đã ngã phịch xuống đất .
Trời bắt đầu lạnh dần , cái lạnh thấm vào gia thịt hắn co ro cảm giác cái lạnh đang ăn dần ăn mòn lấy từng tế bào mình . Đôi môi tím tái thở từng đợt khó khăn ...
" rào rào " cơn mưa kéo đến bắt đầu nặng hạt trực tiếp rơi xuống thân thể lạnh ngắt của hắn . Cảm giác đau buốt , cơ thể càng ngày càng lạnh các bộ phận cơ thể như mất cảm giác mềm nhũn ...đôi mắt khó nhọc mở lên .
-T...IỂU..V..I. Làn môi đã tím tái mấp máy cố gắng gọi tên nó , cánh tay run rẩy đưa về phía trước ...bất lực chỉ trụ được mấy phút rơi xuống đất nơi cánh tay truyền một cảm giác đau buốt .
Tiếng xe dừng lại trước cổng , nó lấy cây dù chạy xuống định mở cửa ...thân hình người đàn ông dựa vào tường nó hoảng hốt chạy lại .
-Anh gì ơi . Đưa tay lay nhẹ vai của người đàn ông , nó cảm nhận được cơ thể của người đàn ông đang rất lạnh, tim nó nhói lên đau thắt lại một dự cảm không lành , người cúi xuống thật sát ...
-Phong ..
Nó dùng sức lay mạnh không biết tự lúc nào ...nước mắt hòa cùng mưa tạo thành một dòng chất lỏng vừa mặn vừa chát mang hương vị của băng ..cái lạnh thấm dần vào da thịt .
-Hức anh dậy đi... anh làm bị làm sao thế này ....hức hức . Ôm lấy thân hình ấy ...ôm thật chặt như muốn hòa làm một mãi mãi không xa rời bây giờ nó mới biết cái đau còn hơn cái cái chết tình yêu đem lại là như thế nào ?
Phải rất đau , trái tim cả cõi lòng như bị hàng ngàn con dao đâm vào như bị tạt nước muối ...tột cùng của nỗi đau .
" Cạch" Lam Anh chứng kiến tất cả , không chần chừ mở tung cửa xe chạy ra mặc kệ nước mưa tạt vào cơ thể , cái lạnh bây giờ đối với cô đã không còn cảm giác ...
-Chị , mau vào nhà nếu không anh ấy sẽ chết đấy . Lam Anh lay mạnh nó dùng sức hét lên át tiêng mưa đang gào thét.
-Chết ...không không Lam Anh mở cửa dùm chị . Nó nghe từ đó mà tim như muồn ngừng đập , đôi mắt hoa lên một màu mờ ảo ...mãi một lúc sao mới ý thức được bàn tay lạnh ngắt chạm vào cánh tay của cô lay nhẹ hối thúc .
Lam Anh mò ở dưới làn nước trời lại quá tối không biết cô cứa phải cái gì mà tay đau buốt tiếp xúc với nước vừa đau vừa rát , đôi tay dần dần mất cảm giác đúng lúc đó " leng keeng" .
Nở nụ cười rạng rỡ vui mừng cô sức đứng dậy , phải dựa vào tường cô mới có sức để đứng .
-Chị mau đưa anh ấy vào trong .Khi cửa đã mở , cô quay lại phía nó mà nước mắt đã rơi ...cô thật sự bị tình yêu của 2 người mà xúc động ...hình ảnh chị của cô ôm khư khư lấy thân hình lạnh ngắt của hắn là nước mắt hay nước mưa ? mà cả khuôn mặt xinh đẹp ấy đẫm nước , thân hình mảnh khảnh run lên từng đợt che chắn trước mặt người con trai ấy .
" Brừm Brừm " tiếng động cơ vang lên sau đó tắt hẳn ánh đèn chiếu vào 3 người đã ướt sũng ...
-Trời ơi ! . Lena hét không nên lời .
Cả cô và Vũ Phong vội chạy xuống xe ...
-Mau mau đưa hai người này vào nha ...nhanh lên ...Lam Anh yếu ớt nói lên từng tiếng ...sau đó cô ngã xuống đất chỉ cảm giác đất trời như chao đảo sau đó bóng tối bao chùm , cô rất mệt mỏi chỉ muốn ngủ một giấc .
-Lam Anh . Lena hét lên lo lắng chạy lại ôm lấy Lam Anh khóc nấc lên .
-Lena giúp tôi đưa Lam Anh vào nhà NHANH LÊN .Vũ Phong quát lên , làm cô tỉnh hẳn luống cuống vác Lam Anh lên vai bước từng bước loạng choạng vào nhà .
-Mia để anh đưa em vào nhà . Cậu cố gắng bế nó lên nhưng không được có một lực gì đó níu lại ...là tay tay nó đang năm chặt tay hắn không rời, một cái năm tay vô cùng chặt đến nỗi Vũ Phong đã dùng sức để gỡ ra cũng không được .
-Sao anh vẫn chưa đưa Chủ tịch vào nhà . Lena sau khi đặt được Lam Anh lên ghế sofa vội chạy ra thấy cậu vẫn ngồi đầy vì quay lưng lại lên cô không biết được Vũ Phong đang cố gắng đưa nó vào nhà .
-Haiz ...làm gì mà lắm chặt thế , Lena cô giúp tôi kéo tay hai người này ra mau .
Lena vội vàng chạy lại , nhìn người hắn ngạc nhiên rồi lại nhìn tay của nó đang nắm lấy tay hắn lòng đầy khó hiểu . Phải nhờ tiếng quát của Vũ Phong cô mới hoàn hồn nhanh chóng giúp cậu làm công việc " kéo tay " .
1 phút ...2 phút .
Phải mất 5 phút cậu và cô mới có thể kéo tay nó ra được , Lena đã bắt đầu thấy lạnh nhưng cố gắng giúp nó vào nhà .
-Alo Bác sĩ kim ông tới số nhà XX đường XX mau lên tôi cho ông đúng 10 phút mà không có mặt cận thận cái mạng già của ông đấy . Vũ Phong sau khi đưa được hắn vào thì ngồi bệt xuống đất toàn thần sũng nước rút điện thoại trong túi cũng chẳng khá khẩm hơn cậu bao nhiêu bực mình vứt đại xuống đất , nhìn thấy điện thoại bàn ở trên bàn không chần chừ bước tới bấm số .
-Anh đi thay đồ đi .Lena mãi mới dám nói , bị cậu quát vẫn còn sợ nhưng nếu không nói thì Vũ Phong sẽ bị cảm mất .
-Em sẽ giúp lam Anh và Mia thay đồ , còn anh thay đồ xong thì giúp chàng trai kia thay đồ luôn nhé .Cô nói thêm sau đó chạy vào lên phòng nó lấy đồ để lại Vũ Phong với nụ cười mỉm trên môi .
-Thôi chết nhà Mia làm gì có đồ con trai . Lena bới tung tủ cũng chẳng thấy bộ quần áo dành cho nam nào cả luống cuống cả lên .
" phải làm sao đây hix hix" Lena vò đầu bức tai chẳng biết phải làm thế nào thì 2 bộ đồ ngủ đập vào mắt .
Nhanh chóng với lấy nhìn kích cỡ ....chậc chậc tuy hơi nhỏ nhưng để hai ông kia mặc tạm vậy .
-Nè . Lena chạy xuống nhà cùng hai bộ đồ ngủ của nó đưa cho Vũ Phong , hai cái đầm mà vữa nãy cô lấy đại đi lại chỗ nó .
-Cô nghĩ cái này tôi mặc được sao HẢ ? Vũ Phong cầm lên xem thì đôi mắt như có lửa nhìn Lena quát lên ...rõ ràng đây là đồ nữ mà .
-Anh hay quá vậy kiếm đại cái chăn cuốn quanh người đi đỡ làm khổ người khác . Lena không biết lấy dũng khí đâu ra đứng bật dậy quát vào mặt cậu gương mặt đùng đùng tức giận ..
Tại sao cậu chỉ biết trách cô cơ chứ ?
-Mặc là được chứ gì làm gì mà ghê vậy . Vũ Phong cười cười giảng hòa , là cậu không muốn chấp hay là nhìn thấy đôi mắt ừng ực nước ấy ?
Lena mở to mắt ngạc nhiên , cô đang chuẩn bị tinh thần cho trận lôi đình của cậu thế mà cậu lại cho qua .
Thấy bóng dáng Vũ Phong khuẩt dần Lena cũng không suy nghĩ nhiều nữa cầm quần áo đến bên nó thay đồ cầm một cái khăn bông lau khô người mới từ từ mặc đồ vào .
-Trời ơi sao người Mia lại nóng đến như thế này cơ chứ ? Lena vẫn thấy bàn tay tiếp xúc với thân thể của nó đang nóng hừng hực nhìn cô gái đang thở khó khắn lo lắng .
" Khụ Khụ " tiếng ho của Lam Anh vang lên dồn dập , Lena giờ mới nhớ tới cô cầm bộ quần áo cùng một tấm khắn bông mới chạy lại .
-Lam Anh mình xin lỗi trời ơi sao có thể quên cậu được chứ .Cô vừa lau người cho Lam Anh mà miệng thì không ngừng trách bản thân mình , đến bây giờ cô vẫn không thể hiểu rằng tại sao 3 người ấy lại " thích tắm mưa " đến nỗi đổ bệnh như thế nữa ? Nhớ vừa nãy nhìn nó và Lam anh cùng người con trai lạ mặt ấy ngồi dưới trời mưa mà cô vẫn chưa hết hoảng sợ .
"Kích koong " tiếng chuông cửa vang lên , Lena vội vàng mặc đồ cho Lam Anh sau đó chạy ra cửa .
-Bác sĩ anh mau vào khám cho 3 người đi , họ mới dầm mưa xong . Lena chưa kịp để bác sĩ cởi áo mưa đã nói một lèo làm ông ngẩn ra cố gắng " nuốt " thông tin .
-Cô giúp tôi chuẩn bị một ít nước ấm và 3 cái khăn tay sạch nhé . Vị bác sĩ để áo mưa của mình sang một bên , nở nụ cười hiền từ nói với Lena .
-Dạ bác sĩ đợi một chút . Lena chạy vào trong bếp nấu nước .
-Cũng không tồi đấy chứ . Vũ Phong bước xuống nhìn bộ đồ ngủ tay đang thắn nốt cái dây ở eo .
-Hừm . Bác sĩ đang xem xét bệnh nhân bị cái giọng của cậu làm phân tâm , ngước mắt nhìn lên thì đập vào mắt hình ảnh " trai đẹp mà áo thì con gái " nín cười ho khan một tiếng.
-Ôi trời ông đến lúc nào thế . Vũ Phong tí nữa là cắn phải lưới , tay đưa lên chỉ thẳng vào mặt vị bác sĩ già chẳng nể nang hay giữ nghĩa gì .
-Mới vừa nãy , chàng trai này đồ còn ướt cậu giúp cậu ấy thay đồ đi , trong 3 người cậu này là bị nặng nhất đấy vừa sốt vừa suy nhược cơ thế còn thiếu ngủ nữa . Bác sĩ chỉ vào hắn nói.
-Tôi cũng chẳng biết anh ta là ai , tự nhiên làm " vũ mẫu " không công . Vũ Phong than thầm nhưng cũng đi xuống cầm bộ đồ ngủ giúp hắn thay đồ .
-Bác sĩ đây là nước ấm và khăn . Lena cầm thau nước , ba cái khăn thì vắt lên vai nhìn cứ như " cô giúp việc " ý bộ dáng ấy bất giác khiến cậu và cả bác sĩ mỉm cười lắc đầu .
-Bây giờ khăn vắt khô nước đắp lên chán 3 người đã , haiz lần đầu tiên tôi thụ lí nhiều bệnh nhân như vậy đấy . Bác sĩ hướng dẫn , sau đó thở dài nhìn về nó Lam Anh và hắn mỗi người một cái ghế sofa mà lắc đầu .
Devil hoàn toàn phủ nhận cái ý nghĩ đó . Tuy có chút áy náy nhưng chỉ là áy nãy tuyệt nhiên không còn gì nữa .
Chỉ trong chốc lát anh cũng rời khỏi ,đi thẳng ra cửa ...tâm trạng không tốt chẳng có lí do gì anh phải ở lại đây cả.
-Lam Anh em đi đâu vậy?Nó thấy cô đi tới chỗ mình liên hỏi vì cách đây mấy phút nó tìm quanh hội trường cũng không thấy hình dáng Lam Anh đâu đang định chạy đi tìm thì cô xuất hiện .
-Em chỉ ra ban công hóng gió thôi , em mệt em về trước nhé . Cô cười gượng chấn an nó , gương mặt cố tỏ ra không có gì nhưng đã nhợt nhạt nhiều khiến nó lo lắng chắc hẳn đã chuyện gì xảy ra .
-Chị cũng thấy mệt , chị về chung với em . Nó muốn biết được nguyên nhân nên ngay lập tức nghĩ ra cách đấy .
Lam Anh là cô gái rất dễ xúc động tuy vẻ bề ngoài rất mạnh mẽ quái đản nhưng cô cũng là con gái .Trách nhiệm của chị không cho phép nó bỏ Lam Anh lúc này .
-Vậy cũng được . Lam Anh lại mỉm cười nhưng nụ cười có vẻ thật hơn .
Nó mỉm cười lấy điện thoại ra gọi cho Vũ Phong.
-"Vũ Phong à , giờ em đưa Lam Anh về anh có thể trở Lena về dùm em được không "
Không để Vũ Phong nó đã tắt điện thoại tiếp tục bấm số và lần nãy là gọi cho Lena .
-" Chị và Lam Anh về trước tí nữa Lena về chung với Vũ Phong nhé "
Vẫn chưa để cho cô ư hử gì nó đã tắt máy bỏ vào trong túi dẫn Lam Anh ra ngoài bãi đỗ xe định lấy xe đi về .
*Bãi đỗ xe*
Devil từng bước chậm rãi tiến tới xe của mình gương mặt vẫn lạnh như vậy , 2 tay đút túi quần chợt đôi mắt sắc bén ấy khẽ mở lớn ...phải kinh ngạc hoàn toàn kinh ngạc .
Nó và Lam Anh đi tới bãi gửi xe , từ xe nhìn 2 người có vẻ đang trò chuyện vui vẻ lắm nhưng Deivl không quan tâm điều anh quan tâm bây giờ là tại sao Lam Anh và nó lại đi chung ?
" Devil" nó không bất ngờ khi gặp anh ở đây vì theo 8 năm quen biết Devil rất ghét nơi ồn ào khi thấy anh xuất hiện ở những nơi đông người như Party là nó biết chắc anh bị bắt buộc việc ra về giữa bữa tiệc như thế là chuyện rất dễ hiểu .
Bước chân Lam Anh đứng khựng lại , nhất thời cơ thể như hóa đá .
-Lam Anh em là sao vậy ? Thấy cô tự nhiên đứng lại nó ngạc nhiên hỏi .
-Dạ không sao chỉ là đầu em hơi choáng một chút chắc là vừa nãy uống rượu . Lam Anh lắc đầu .
Lam Anh đang nói dối mà nói dối một cách rất ngu ngốc . Có phải cô quá xem thường nó không ai hiểu Lam Anh bằng nó , cô là người uống rượu rất giỏi hầu như chưa ai là đối thủ thì việc bị choáng vì rượu là VÔ LÍ .
Devil nhìn về phía 2 người rất muốn tránh mặt nhưng tại sao đôi chân lại không chịu nghe lời , ánh mắt anh nhìn sâu vào mắt Lam Anh chợt giật mình ...một đôi mắt hoàn toàn tuyệt vọng mệt mỏi đau khổ và cả hận nữa .
Lam Anh tay chân như không còn đứng vững nữa , nước mắt rất cố để giữ lại cổ họng gần như khô khóc không nói lên lời . Hôm nay cô gặp anh 2 lần và trái tim cô bị dày xéo 2 lần còn tương lại sẽ bị tổn thương thêm bao nhiêu lần nữa đây?1 ngày trước ...nơi cách Mỹ nửa vòng trái đất .
-ĐÃ ĐẾN LÚC EM PHẢI VỀ BÊN TÔI RỒI VỢ À. Tiếng hét vang cả bầu trời , hắn đang vui sướng hắn đã biết rốt cuộc trái tim của mình thuộc về ai giây phút này mãi mãi chỉ dành riêng cho hắn và người con gái hắn yêu .
-Hi vọng cậu sẽ làm cho Băng Nhi hạnh phúc suốt cuộc đời , con bé đã quá tội nghiệp rồi . Henry rocker đưa tay đặt lên vai hắn , mỉm cười ông thật sự đã nhìn đúng người tuy đã 2 năm hắn mới đến tìm ông nhưng ...sẽ cố một kết thúc có hậu cho nó ...2 người yên tâm Băng Nhi sẽ hạnh phúc khi có chàng trai này bên cạnh .
-Cám ơn ông đã giải thôi miên cho tôi , không cần ông nói tôi cũng sẽ bảo vệ cho cô ấy hạnh phúc mãi mãi . Hắn mỉm cười giọng nói vô cùng nghiêm túc và chân thành ...
-Hãy đến bên con bé ngay đi . Ông móc trong túi ra một chiếc vé máy bay đã chuẩn bị sẵn đưa cho hắn , nhiệm vụ ông hứa với 2 người bạn già có thể xem là thành công tuy Lâm Bội Duy vẫn chưa nhận lấy hình phạt nhưng ông biết chỉ trong tương lại hắn sẽ bị trừng phạt cãi bẫy giăng ra ông ta đã bị quấn lấy muốn thoát cũng không được .
-Cám ơn ông thật sự cám ơn ông . Hắn nhanh chóng chạy vào xe khởi động máy nụ cười vẫn nở trên môi ...Hắn nhớ nó chỉ muốn ôm nó thật chặt không cho chạy đi đâu nữa 2 năm qua báo hại hắn sống khổ sở " Vợ à em nhất định phải bị trừng trị dám lấy đi kí ức của anh , em hư lắm đấy " .
***********************
Chuyến bay từ New York hạ cánh lúc 22h tối giời của Mỹ .
Hắn tức tốc chạy ra khỏi cửa sân bay , một chuyến bay xa như vậy hắn không mang một chút hành lí nào cả làm nhân viên máy bay có chút tò mò kinh ngạc .
-Taxi . Hắn gọi lớn người đàn ông nước ngoài mặc trên mình bộ đồng phục tài xế taxi quay lại vui vẻ đánh xe chạy lại chỗ hắn .
-Cậu muốn đi đâu .
-Cho tôi tới ....Hắn nghe hỏi liền trả lời nhưng khựng lại lắp bắp bây giờ chắc chắn nó không có ở công ti , nhà ở chỗ nào cũng không biết vậy đi chỗ nào gặp nó đây ?
Hắn tự trách bản thân quá vội vàng không tìm hiểu trước xem nhà nó ở đâu , gương mặt đẹp trai lúng túng tay hắn vò đầu bức tai làm người tài xế khó hiểu tưởng gặp phải người điên .
-Này cậu muốn đi đâu , cậu không biết đi đâu à????
-Cho tới công ty Pinky . Hắn trả lời , đó là nơi duy nhất hắn biết thôi kệ cứ đi lên đó chắc có bảo vệ hắn sẽ hỏi số điện thoại của nó .
-Rồi cậu lên đi , khoan đã cậu có tiền trả không . Người tài xế phát hiện hắn không mang hành lí đã thế nhìn có vẻ không được bình thường nghi ngờ hỏi.
-Nhiêu đây đủ chưa . Hắn trợn tròn mắt đường đường là một chủ tịch công ty NP mà bị một tên tài xế taxi nghi nghờ không có khả năng trả tiền .
-Ha ha quá đủ ấy chứ . Hắn ta cười xuề xòa cầm 5 tờ 100$ nhét vào túi , đúng là thực dụng thật .
Chiếc xe lăn bánh chỉ mất 10 phút đã đến công ty , tâm trạng hắn bồn chồn không yên 10 phút trôi qua mà hắn cứ tưởng cả 10 tiếng nên xe vừa dừng lại chưa kịp dừng lại hẳn hắn đã mở cửa chạy ra tí nữa là té dập mặt rồi .
-Tôi muốn gặp cô Mia Wiliam . Nhìn phòng bảo vệ có một người đang gục mặt xuống hắn chạy lại chưa kip đánh thức người ta đã hỏi liền .
Người bảo vệ mơ màng nghe loáng thoáng tiếng nói liền lười nhác mở mắt .
-Cậu là ai ?
-Chủ tịch của ông đang ở đâu . Hắn trở nên bực tức đôi mắt như muốn phát lửa hắn thực sự muốn gặp nó ngay bây giờ mà cái ông bảo vệ này còn kéo dài thời gian ...đối với hắn bây giờ một giây trôi qua cũng nặng nề nữa là .
-C..hủ ..tịch đang dự một buổi party . Ông bảo vệ run cầm cập trước sự đáng sợ trong lời nói của hắn lắp bắp nói không nên lời .
-Ông cho tôi địa chỉ nhà . Thấy mình hơi quá đáng cố kiềm chế cơn bực bội xuống hàn khí có vẻ đã thu bớt về hắn nhỏ giọng hỏi .
-Đường XX số nhà XX .
-Cám ơn . Hắn mỉm cười , cúi đầu chào ông bảo vệ mở cửa xe nói số nhà cho ông tài xế chiếc xe lại lăn bánh .
-Cậu đến biệt thự của chủ tịch Pinky làm gì vậy ? Người tài xế nghe số nhà đã biết ngay là biệt thự của nó , tò mò không biết giữa nó và hắn có mối quan hệ gì?
-Bạn tôi . Hắn miễn cưỡng trả lời trong lòng như lửa đốt tại sao thời gian lại trôi qua chậm như vậy chứ ?
-Bạn gái cậu à nhìn cậu chắc cũng là người có tiền ha ha đẹp trai như cậu có bạn gái đẹp như vậy chắc sướng lắm ha . Người tài xế tiếp tục hỏi .
Hắn bực thật sự, đang vội mà gặp phải tên nhiều chuyện này . Hắn không trả lời chỉ giả vờ nhắm mắt lại ý muốn nói mình mệt rồi .
Người tài xế cũng hiểu ý không hỏi thêm gì nữa tiếp túc lái xe .
-Cậu ơi tới rồi. Người tài xế dừng lại thấy hắn vẫn chưa có động tĩnh gì liền gọi .
-Cám ơn . Hắn giật mình tỉnh dậy , mở cửa xe nhanh chân bước đến .
" reeng reeng" tiếng chuông vang lên .
Một lần hai lần....lần thứ n hắn vẫn chưa thấy ai ra mở cửa .
Hắn không bấm thêm nữa , cơ thể mệt mỏi dựa vào tường thở dốc .
Lúc trên máy bay hắn ngủ không được bao nhiêu , một chuyến đi dài làm hắn đã mất sức mới vừa xuống máy bay đã chạy ngay đi tìm nó , kết quả cơ thể vừa mệt vừa khát đầu óc ong ong nhìn 1 thành 2 vẫn không gặp được nó.
Chán nản mệt mỏi hắn trượt dài xuống , thân thể cơ hồ như rã rời nếu không có bức tường chắc hắn đã ngã phịch xuống đất .
Trời bắt đầu lạnh dần , cái lạnh thấm vào gia thịt hắn co ro cảm giác cái lạnh đang ăn dần ăn mòn lấy từng tế bào mình . Đôi môi tím tái thở từng đợt khó khăn ...
" rào rào " cơn mưa kéo đến bắt đầu nặng hạt trực tiếp rơi xuống thân thể lạnh ngắt của hắn . Cảm giác đau buốt , cơ thể càng ngày càng lạnh các bộ phận cơ thể như mất cảm giác mềm nhũn ...đôi mắt khó nhọc mở lên .
-T...IỂU..V..I. Làn môi đã tím tái mấp máy cố gắng gọi tên nó , cánh tay run rẩy đưa về phía trước ...bất lực chỉ trụ được mấy phút rơi xuống đất nơi cánh tay truyền một cảm giác đau buốt .
Tiếng xe dừng lại trước cổng , nó lấy cây dù chạy xuống định mở cửa ...thân hình người đàn ông dựa vào tường nó hoảng hốt chạy lại .
-Anh gì ơi . Đưa tay lay nhẹ vai của người đàn ông , nó cảm nhận được cơ thể của người đàn ông đang rất lạnh, tim nó nhói lên đau thắt lại một dự cảm không lành , người cúi xuống thật sát ...
-Phong ..
Nó dùng sức lay mạnh không biết tự lúc nào ...nước mắt hòa cùng mưa tạo thành một dòng chất lỏng vừa mặn vừa chát mang hương vị của băng ..cái lạnh thấm dần vào da thịt .
-Hức anh dậy đi... anh làm bị làm sao thế này ....hức hức . Ôm lấy thân hình ấy ...ôm thật chặt như muốn hòa làm một mãi mãi không xa rời bây giờ nó mới biết cái đau còn hơn cái cái chết tình yêu đem lại là như thế nào ?
Phải rất đau , trái tim cả cõi lòng như bị hàng ngàn con dao đâm vào như bị tạt nước muối ...tột cùng của nỗi đau .
" Cạch" Lam Anh chứng kiến tất cả , không chần chừ mở tung cửa xe chạy ra mặc kệ nước mưa tạt vào cơ thể , cái lạnh bây giờ đối với cô đã không còn cảm giác ...
-Chị , mau vào nhà nếu không anh ấy sẽ chết đấy . Lam Anh lay mạnh nó dùng sức hét lên át tiêng mưa đang gào thét.
-Chết ...không không Lam Anh mở cửa dùm chị . Nó nghe từ đó mà tim như muồn ngừng đập , đôi mắt hoa lên một màu mờ ảo ...mãi một lúc sao mới ý thức được bàn tay lạnh ngắt chạm vào cánh tay của cô lay nhẹ hối thúc .
Lam Anh mò ở dưới làn nước trời lại quá tối không biết cô cứa phải cái gì mà tay đau buốt tiếp xúc với nước vừa đau vừa rát , đôi tay dần dần mất cảm giác đúng lúc đó " leng keeng" .
Nở nụ cười rạng rỡ vui mừng cô sức đứng dậy , phải dựa vào tường cô mới có sức để đứng .
-Chị mau đưa anh ấy vào trong .Khi cửa đã mở , cô quay lại phía nó mà nước mắt đã rơi ...cô thật sự bị tình yêu của 2 người mà xúc động ...hình ảnh chị của cô ôm khư khư lấy thân hình lạnh ngắt của hắn là nước mắt hay nước mưa ? mà cả khuôn mặt xinh đẹp ấy đẫm nước , thân hình mảnh khảnh run lên từng đợt che chắn trước mặt người con trai ấy .
" Brừm Brừm " tiếng động cơ vang lên sau đó tắt hẳn ánh đèn chiếu vào 3 người đã ướt sũng ...
-Trời ơi ! . Lena hét không nên lời .
Cả cô và Vũ Phong vội chạy xuống xe ...
-Mau mau đưa hai người này vào nha ...nhanh lên ...Lam Anh yếu ớt nói lên từng tiếng ...sau đó cô ngã xuống đất chỉ cảm giác đất trời như chao đảo sau đó bóng tối bao chùm , cô rất mệt mỏi chỉ muốn ngủ một giấc .
-Lam Anh . Lena hét lên lo lắng chạy lại ôm lấy Lam Anh khóc nấc lên .
-Lena giúp tôi đưa Lam Anh vào nhà NHANH LÊN .Vũ Phong quát lên , làm cô tỉnh hẳn luống cuống vác Lam Anh lên vai bước từng bước loạng choạng vào nhà .
-Mia để anh đưa em vào nhà . Cậu cố gắng bế nó lên nhưng không được có một lực gì đó níu lại ...là tay tay nó đang năm chặt tay hắn không rời, một cái năm tay vô cùng chặt đến nỗi Vũ Phong đã dùng sức để gỡ ra cũng không được .
-Sao anh vẫn chưa đưa Chủ tịch vào nhà . Lena sau khi đặt được Lam Anh lên ghế sofa vội chạy ra thấy cậu vẫn ngồi đầy vì quay lưng lại lên cô không biết được Vũ Phong đang cố gắng đưa nó vào nhà .
-Haiz ...làm gì mà lắm chặt thế , Lena cô giúp tôi kéo tay hai người này ra mau .
Lena vội vàng chạy lại , nhìn người hắn ngạc nhiên rồi lại nhìn tay của nó đang nắm lấy tay hắn lòng đầy khó hiểu . Phải nhờ tiếng quát của Vũ Phong cô mới hoàn hồn nhanh chóng giúp cậu làm công việc " kéo tay " .
1 phút ...2 phút .
Phải mất 5 phút cậu và cô mới có thể kéo tay nó ra được , Lena đã bắt đầu thấy lạnh nhưng cố gắng giúp nó vào nhà .
-Alo Bác sĩ kim ông tới số nhà XX đường XX mau lên tôi cho ông đúng 10 phút mà không có mặt cận thận cái mạng già của ông đấy . Vũ Phong sau khi đưa được hắn vào thì ngồi bệt xuống đất toàn thần sũng nước rút điện thoại trong túi cũng chẳng khá khẩm hơn cậu bao nhiêu bực mình vứt đại xuống đất , nhìn thấy điện thoại bàn ở trên bàn không chần chừ bước tới bấm số .
-Anh đi thay đồ đi .Lena mãi mới dám nói , bị cậu quát vẫn còn sợ nhưng nếu không nói thì Vũ Phong sẽ bị cảm mất .
-Em sẽ giúp lam Anh và Mia thay đồ , còn anh thay đồ xong thì giúp chàng trai kia thay đồ luôn nhé .Cô nói thêm sau đó chạy vào lên phòng nó lấy đồ để lại Vũ Phong với nụ cười mỉm trên môi .
-Thôi chết nhà Mia làm gì có đồ con trai . Lena bới tung tủ cũng chẳng thấy bộ quần áo dành cho nam nào cả luống cuống cả lên .
" phải làm sao đây hix hix" Lena vò đầu bức tai chẳng biết phải làm thế nào thì 2 bộ đồ ngủ đập vào mắt .
Nhanh chóng với lấy nhìn kích cỡ ....chậc chậc tuy hơi nhỏ nhưng để hai ông kia mặc tạm vậy .
-Nè . Lena chạy xuống nhà cùng hai bộ đồ ngủ của nó đưa cho Vũ Phong , hai cái đầm mà vữa nãy cô lấy đại đi lại chỗ nó .
-Cô nghĩ cái này tôi mặc được sao HẢ ? Vũ Phong cầm lên xem thì đôi mắt như có lửa nhìn Lena quát lên ...rõ ràng đây là đồ nữ mà .
-Anh hay quá vậy kiếm đại cái chăn cuốn quanh người đi đỡ làm khổ người khác . Lena không biết lấy dũng khí đâu ra đứng bật dậy quát vào mặt cậu gương mặt đùng đùng tức giận ..
Tại sao cậu chỉ biết trách cô cơ chứ ?
-Mặc là được chứ gì làm gì mà ghê vậy . Vũ Phong cười cười giảng hòa , là cậu không muốn chấp hay là nhìn thấy đôi mắt ừng ực nước ấy ?
Lena mở to mắt ngạc nhiên , cô đang chuẩn bị tinh thần cho trận lôi đình của cậu thế mà cậu lại cho qua .
Thấy bóng dáng Vũ Phong khuẩt dần Lena cũng không suy nghĩ nhiều nữa cầm quần áo đến bên nó thay đồ cầm một cái khăn bông lau khô người mới từ từ mặc đồ vào .
-Trời ơi sao người Mia lại nóng đến như thế này cơ chứ ? Lena vẫn thấy bàn tay tiếp xúc với thân thể của nó đang nóng hừng hực nhìn cô gái đang thở khó khắn lo lắng .
" Khụ Khụ " tiếng ho của Lam Anh vang lên dồn dập , Lena giờ mới nhớ tới cô cầm bộ quần áo cùng một tấm khắn bông mới chạy lại .
-Lam Anh mình xin lỗi trời ơi sao có thể quên cậu được chứ .Cô vừa lau người cho Lam Anh mà miệng thì không ngừng trách bản thân mình , đến bây giờ cô vẫn không thể hiểu rằng tại sao 3 người ấy lại " thích tắm mưa " đến nỗi đổ bệnh như thế nữa ? Nhớ vừa nãy nhìn nó và Lam anh cùng người con trai lạ mặt ấy ngồi dưới trời mưa mà cô vẫn chưa hết hoảng sợ .
"Kích koong " tiếng chuông cửa vang lên , Lena vội vàng mặc đồ cho Lam Anh sau đó chạy ra cửa .
-Bác sĩ anh mau vào khám cho 3 người đi , họ mới dầm mưa xong . Lena chưa kịp để bác sĩ cởi áo mưa đã nói một lèo làm ông ngẩn ra cố gắng " nuốt " thông tin .
-Cô giúp tôi chuẩn bị một ít nước ấm và 3 cái khăn tay sạch nhé . Vị bác sĩ để áo mưa của mình sang một bên , nở nụ cười hiền từ nói với Lena .
-Dạ bác sĩ đợi một chút . Lena chạy vào trong bếp nấu nước .
-Cũng không tồi đấy chứ . Vũ Phong bước xuống nhìn bộ đồ ngủ tay đang thắn nốt cái dây ở eo .
-Hừm . Bác sĩ đang xem xét bệnh nhân bị cái giọng của cậu làm phân tâm , ngước mắt nhìn lên thì đập vào mắt hình ảnh " trai đẹp mà áo thì con gái " nín cười ho khan một tiếng.
-Ôi trời ông đến lúc nào thế . Vũ Phong tí nữa là cắn phải lưới , tay đưa lên chỉ thẳng vào mặt vị bác sĩ già chẳng nể nang hay giữ nghĩa gì .
-Mới vừa nãy , chàng trai này đồ còn ướt cậu giúp cậu ấy thay đồ đi , trong 3 người cậu này là bị nặng nhất đấy vừa sốt vừa suy nhược cơ thế còn thiếu ngủ nữa . Bác sĩ chỉ vào hắn nói.
-Tôi cũng chẳng biết anh ta là ai , tự nhiên làm " vũ mẫu " không công . Vũ Phong than thầm nhưng cũng đi xuống cầm bộ đồ ngủ giúp hắn thay đồ .
-Bác sĩ đây là nước ấm và khăn . Lena cầm thau nước , ba cái khăn thì vắt lên vai nhìn cứ như " cô giúp việc " ý bộ dáng ấy bất giác khiến cậu và cả bác sĩ mỉm cười lắc đầu .
-Bây giờ khăn vắt khô nước đắp lên chán 3 người đã , haiz lần đầu tiên tôi thụ lí nhiều bệnh nhân như vậy đấy . Bác sĩ hướng dẫn , sau đó thở dài nhìn về nó Lam Anh và hắn mỗi người một cái ghế sofa mà lắc đầu .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.