Chương 17: Từ bỏ ?
ngốc kute
31/03/2014
Mưa nhỏ dần , rồi tạnh hẳn . Mặt trời lóe sáng chiếu xuống chan hòa . Người ta nói sau một trận mưa lớn sẽ thấy cầu vồng , nhưng trận mưa quá lớn nhưng cầu vồng lại không xuất hiện ...............vì đứng trước một trái tim đang chết dần cầu vồng đã chọn cách ẩn mình như đang đồng cảm cùng cô .
" cạch"
Cánh cổng của một biệt thự rất đẹp chợt mở . Một người con trai với gương mặt tuấn mĩ , mặc trên người bộ vest sang trọng tôn lên vóc dáng chuẩn của mình . Nụ cười chợt nhếch lên " tạnh rồi sao " . Ánh mắt lướt qua , người con trai này định bước vào trong lấy xe chuẩn bị ra ngoài thì ............. bỗng một vật lóe sáng lên , ánh mắt ánh lên sự tò mò . Đôi chân dài đang bước nhanh đến , rõ dần rõ dần .......
" kinh ngạc" là cảm xúc đầu tiên , đập vào mắt người con trai ấy là một cô gái với mái tóc mềm mượt như dòng suối , mái tóc che đi khuôn mặt , nhưng anh có thể chắc chắn đằng sau mái tóc ấy chắc chắn là một mỹ nhân .
-Cô có sao không . Chàng trai ấy lay lay đôi vai của cô , nhưng kết quả vẫn vậy ( người ta bị ngất ngồi đó mà lay với chả láy)
Da thịt chạm vào nhau ,sự mềm mại chuyền qua bà tay nhưng sao nóng thế .........không phải nói là rất nóng .
-Chết rồi . Chàng trai nhận thấy sự bất thường của cơ thế nóng đến lạ ,cô ấy đang sốt rất cao .
Bế xốc Lyn lên chạy thẳng vào nhà . Đặt nhẹ lên cái giường .............
Gương mặt lộ dần .
-Lyn . Chàng trai thốt lên kinh ngạc ..........cô chẳng phải là vị hôn thê của anh sao ...........
-Sao em ra nông nỗi này chứ?.Thiên Vũ đau đớn nhìn gương mặt nhợt nhạt không có sức sống của Lyn mà đau lòng .
Hấp tấp chạy xuống bếp lấy khăn tay và một chậu nước . Điều đầu tiên là phải giúp cô hạ sốt , Thiên Vũ trách mình vì không nghe lời của mẹ mình mà đuổi hết người làm đi thì bây giờ đâu phải lục tung bếp lên để kiếp cái chậu ........
-Tìm thấy rồi . Thiên Vũ lau đi những giọt mồ hôi , rồi nhanh chóng lên lầu .
-Haiz không ngờ đường đường là thiếu gia họ Trần , Trần Thiên Vũ như ta lại đi chăm sóc người bệnh , cực thật đấy .Thiên Vũ đắp khăn lên trán của Lyn càu nhàu nhưng nụ cười lại hiện diện trên môi
Trong khi Thiên Vũ phải ngồi chăm sóc Lyn thì cũng có một người đẹp trai cũng không kém cạnh đang dở khóc dở cười trong bệnh viện tình hình là thế này đây .
Sáng thức dậy , hắn vươn vai một cái mắt mở ra và đập vào mắt hắn là hình hài một cô gái à không con gái gì nổi cũng phải hơn 70 tuổi rồi đang mở to mắt đã thế còn chớp làm duyên nhìn hắn như muốn lủng luôn gương mặt đẹp trai . Và hậu quả gì rồi cũng đến hắn hết hồn bật ngửa đằng sau té chổng queo một chỗ .
-Đẹp trai quá .Sau một hồi nhìn muốn ăn tươi nuốt sống bà lão 70 tuổi này thấy hắn tứ như thế làm một câu hết sức " không đúng chủ đề"
Hắn đôi mắt vẫn kinh ngạc , lồm cồm bò dậy hắn nhìn xung quanh căn phòng chỉ duy nhất một cái giường và người nằm trên giường kia không phải nó - người con gái hắn yêu mà là một bà lão .
-Sao...lại .Hắn lắp bắp
-Cậu đẹp trai ,cậu muốn nói cái gì .Bà lão vẫn vậy gương mặt vẫn chỉ nhìn hắn ,nhưng giọng nói ngọt đến độ làm hắn buồn nôn .
-Tại sao bà lại ở đây ,Tiểu Vi đâu.Hắn phát cáu vì trình mê trai của một bà lão dù đã già thế mà hám trai thấy sợ luôn.
-Cái cô bé xinh như búp bê ấy hả , cô bé mới xuất viện rồi , nên ta mới nằm ở đây này , cậu ở lại chơi với già này nha . Bà lão vẫn chất giọng " buồn nôn " ấy nhỏ nhẹ nói với hắn .
Hắn bất ngờ " xuất viện rồi sao" , vậy là hắn đến chậm rồi . Trời ơi vậy là tối hôm qua hắn ngồi đây cứ ngỡ là nó ai ngờ lại là gặp phải một bà già hám trai .
Hắn lập tức bước đi ,không thèm chào cái bà già đó một tiếng nhưng .............người ta nói động vào lòng tự ái của người già thì .............không có kết quả đâu .
-Hừ tưởng đẹp trai là muốn làm gì thì làm sao ,ta đây lớn hơn cậu tới cả gần 50 tuổi thế mà không thèm chào một tiếng .Bà lão chợt nổi đóa lên tức giận hét to .
-TỤI BAYYYYYYYYYYYYYYYYYYY
Hắn giật mình vì tiếng hét , còn nghe thấy cả tiếng bước chân dồn dập chạy tới .
-Bà chủ . Cả đám người mặc đồ đen đồng thanh nói .
-Bắt tên đó lại .Bà lão này hóa ra là một bà chủ mafia chứ không đơn giản như hắn nghĩ , vì trên mỗi đồng phục của tên áo đen có huy hiệu của tổ chức này.
Hắn thì chìm đắm trong suy nghĩ đâu biết bọn người áo đen đang bước tới dần . Đến khi hắn bị chói chặt bởi hai tên lực lưỡng hắn mới giật mình tỉnh khỏi dòng suy nghĩ .
-Bà già hám trai hình như bà coi thường tôi rồi .Hắn nhếch môi , lắp tức dùng sức thoát khỏi 2 tên đang giữ hắn , võ hắn có thừa vì hắn đã luyện võ từ nhỏ mà .
1 giây 2 giây 3 giây
Sao hắn càng dùng sức thì hai tên này càng siết chặt hắn hơn , ...........
-Buông ra . Hắn bực mình hét lên .
-Ha ha cậu bé coi thường người của ta quá rồi đó , dám hỗn với ta như vậy sao hãy đợi đấy .Bà lão đôi mắt lạnh lùng trái ngước hoàn toàn với vẻ mặt lúc này bà lão này ............thật sự là ai tại sao lại khó hiểu như vậy .
-Đưa đi .
-Vâng . Hắn lập tức bị đưa đi ,mặc cho cố gắng vùng vẫy cố thoát khỏi thế mà vẫn không thể làm gì được , rốt cuộc một người giỏi võ như hắn còn không thể làm gì được rốt cuộc bà lão này là ai đây .
Hắn đã bị đưa đi , trong căn phòng bệnh này người ta có thể thấy một bà lão đang nở nụ cười bí hiểm ...............rất là khó hiểu một người không đơn giản và khó lắm bắt.
Hắn bị đưa vào một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố nơi đó có một bãi biển rất là đẹp . Những đợt gợn sóng nổi lên tràn vào bờ mang theo những con ốc biển rất dễ thương . Nhưng cảnh đẹp chưa được ngắm hết hắn đã bị tống vào cái biệt thự và bị nhốt luôn trong đó với tâm trạng vô cùng bực tức .
-Thả tôi ra nhanh lên . Hắn hét lên đập thình thịch vào cánh cửa đã đóng tự bao giờ .
Bất lực hắn đi xung quanh ngôi nhà xem có chỗ nào để thoát ra không . Cả tiếng đi mỏi cả giò hắn thầm khen chủ căn nhà cũng vì quá là gian xảo và cẩn thận bằng chứng hắn tìm muốn lòi 2 con mắt vẫn chẳng thấy chỗ nào có thể trốn ra .
"ọt ọt" âm thanh vang lên từ vùng bụng săn chắc . Cũng phải thôi từ tối hôm qua hắn đã bỏ vào bụng cái gì đâu .
-Hừ mi hay lắm kêu lúc nào không kêu lại kêu ngay lúc này ,CHẾT TIỆT. Hắn quát lên , đi vòng qua bếp với niềm tin là trong tủ lạnh vẫn còn có gì đó cho hắn bỏ vào bụng .
Kết quả còn hơn mong đợi của hắn nữa .Nơi này quả là rất hiện đại , nguyên một băng truyền thức ăn được bảo quản bằng những máy móc tiên tiến tối tân . Những món ăn trên đấy rất là hấp dẫn , không đợi gì thêm hắn nhanh chóng vào bạn để làm công việc " chăm sóc bé dạ dày"
-Ha ha ăn mà cũng phong độ như vậy nữa . Một bà lão đang chăm chú vào cái máy tính lâu lâu lại cười lớn nói .
Hóa ra là trong căn biệt thự có camera từng nhất chỉ nhất động của hắn đều được thu vào hết và truyền ngay qua máy tinh của bà già được mệnh danh là bà trùm mafia.
Ở nơi khác , tuyệt đẹp hơn với những cánh hoa bồ công anh bay phất phới . Trắng xóa cả một vùng trời , cánh đồng xanh mướt mơn mởn của từng lùm cỏ non mềm mại , cái xích đu cổ tích mắc vào 2 cành cây cổ thủ của cái cây với nhiều màu sắc khác nhau . Khung cảnh thật thơ mộng khiến người ta thoải mái một chút thanh thản nhưng với nó - Lưu Tiểu Vi đang bước tới với cảm xúc hỗn đôn . Để đến được đây nó đã tốn rất nhiều công sức , cả buổi nó cầm bức ảnh chạy đôn cháy đạo để hỏi người khác nhưng rất nhiều người nói không biết .May sao nó tình cờ đi ngang qua và chợt đựng khựng lại một cánh hoa bồ công anh dừng lại trên bàn tay nõn nà thon dài của nó .
Nó chầm chậm bước tới với nhưng kí ức rời rạc .............không trọn vẹn .
-Nơi đây.........rất quen thuộc . Nó cất giọng hơi trầm cho thấy vẻ mệt mỏi ẩn ẩn hiện hiện vương vẫn trong giọng nói .
Nó bước tới nhanh hơn nơi có cái cây cổ thụ rất là to và đẹp .Với những tán cây xum xuê đủ màu sắc ............bước chân dồn dập như thúc giục một kí ức rất quan trọng với nó ........
Đầu nó đau buốt , nhưng nó vẫn cố lục lọi trong khoản tối những kí ức muốn lấy lại .
" Trong cánh đồng xanh , ngay bên cạnh cây cổ thụ nhiều màu sắc . Hình ảnh cô bé với khuân mặt thiên thần đang cố chạy .
-Chị ơi bắt em đi. Cô bé đó chính là nó "
Nó ôm đầu quỳ rạp xuống miệng lẩm bẩm không thành lời , gió nhìn thấy gió nghe thấy ....
-Cô bé đó là mình sao?
"Cô bé tiếp tục chạy , mái tóc đen dài bay bay ,khuôn mặt rạng rỡ .
-Tiểu Vi em chết với chị .Giọng nói rất dịu dàng ân cần và rất là trong
Nó thấy được cô gái đó có làn da trắng như men sứ ,mái tóc quăn hình như là tự nhiên có màu nâu ......màu của hạt dẻ .
Khuôn mặt ......nó đang cố nhìn đang cố tìm lại kí ức trong mớ bòng bong rất là hỗn độn và rời rạc .............
Nụ cười ấy .......nó thấy rất là trong sáng.........ánh mắt dịu dàng to tròn với hàng lông mi cong vút.............
Khuôn mặt này ............NÓ ĐÃ NHỚ RA"
-Chị . Nó bất giác gọi rồi ngất lịm đi ...............
Người ta nói người mình yêu thương .Luôn nằm trong một góc nào đó của trái tim .Khắc sâu và tự ghi nhớ ...... Kể cả lúc mình bị mất đi .Hay quên lãng đi kí ức .Nó luôn nằm đấy chỉ cần chúng ta muốn lấy lại.......
Trong bệnh viện , trên chiếc giường mà nó đã từng nắm . Một cô gái rất rất xinh đẹp dễ thương không kém phầm lém lỉnh ngồi nhìn vào máy tính đôi lúc cười khúc khích ánh mắt sáng rỡ......chắc các bạn sẽ tự hỏi bà lão mafia đâu .........thì đây đúng là bà lão đó nhưng cái mặt nạ đó đã được vứt vào một só rồi . (Tác giả đã nói người này rất khó hiểu khó lắm bắt mà hi hi)
"Lam anh đáng yêu nghe điện thoại ......Lam anh kute nghe điện thoại ..........có anh đẹp trai đang gọi Lam anh nè............."
"-Cái gìiiiiiiiiiiiii. Hóa ra cô gái khó hiểu này tên là Lam Anh .
-Bà Chủ tôi đã tìm thấy Công Chúa Lina rồi ạ. Giọng nói nể sợ lễ phép trả lời .
-Hả? tìm được chị của ta rồi à , được lắm rất tốt ,chị ấy đang ở đâu, Lam Anh giọng càu nhàu.
-Dạ thưa hiện nay tiểu thư đang bị ngất ạ .
-Ngươi nói chị của ta bị ngất sao , làm sao lại như vậy hả .Lam Anh sau khi nghe cái tin " động trời" ấy liền lập tức giật bắn người rồi hét lên .
-Vâng ,theo tôi thấy Công Chúa Lina chỉ cần nghỉ ngơi là khỏe ạ.
-Hừm , mang chị của ta vào căn biệt thự đang nhốt Hàn Phong , ném một quả bom mê vào căn biệt thự ,khi chắc là hắn đã bất tỉnh rồi thì người mang Chị của ta vào . Cuối cùng đặt hai người cùng nằm trên chiếc giường ở phòng 2 NGƯỜI ĐÃ NGHE RÕ CHưA. Lam Anh trầm tư rồi nói cố ý nói to câu cuối .
-Dạ thuộc hạ đã nghe rõ .Tên đó nói chắc như đinh đóng cột.
-Tốt cho chị ấy ngủ thêm một chút đi kẻo chị ấy tỉnh dậy là các ngươi làm bể kế hoạch của ta là ....... Lam Anh lấp lửng , phía bên kia cũng tự động hiểu ý của chú nhân mình dạ một cái rồi cúp máy luôn"
Bỏ điện thoại lên bàn , Lam Anh nở nụ cười đểu .............nụ cười này còn đểu hơn cả nó và hắn vì nụ cười không những đểu mà còn rất ranh ma......
****Giới thiệu nhân vật mới*****
Trần Hoàng Lam Anh: 18 tuổi
Gia thế : bí ẩn
Tính cách : khó hiểu khó lắm bắt
IQ: thiên tài còn hơn thiên tài
Người quan trọng nhất: Lina tức là nó làm tất cả chỉ muốn bảo vệ nó.
Tại biệt thự của Thiên Vỹ , ngôi biệt thự có cấu trúc rất độc đáo người ta hay nói là " đẹp lạ " ấy nhỉ! Ánh nắng chan hòa của buổi sáng chiếu rọi vào khung cửa kính trong suốt chói chang. Chính nhờ vào ánh nắng này khiến nàng công chúa thức dậy ,khẽ dụi mắt , gương mặt nhăn nhó 2 tay đưa lên ôm lấy đầu sau một trận bị sốt cao .
-A , nhức đầu quá đây là đâu .Lyn nói khẽ đảo mắt xung quanh ánh mắt theo quán tính ánh lên những tia sợ hãi .
"cạnh"
Một chàng trai cao lớn khuôn mặt anh tuấn bước vào với tô cháo khói bay nghi ngút , dịu dàng nhìn Lyn cất giọng trầm ấm.
-Em đã tỉnh rồi sao .
-Thiên Vũ .Lyn kinh ngạc nhìn anh hét lên ,vì cô mới ốm dậy lên việc hét như vậy khiến đến hệ quả là một trần ho sặc sụa .
Thiên Vũ thấy thế vội đặt tô cháo lên bàn ,chạy lại vỗ lưng Lyn ân cần nói.
-Nào nào , em có sao không . Thiên Vũ nhìn Lyn
-Ưm ,cám ơn . Lyn đôi môi khô khốc mấp máy nói.
-Hi hi ,được rồi em ăn cháo đi , xin lỗi tôi chưa bao giờ vào bếp nên nấu chắc không được ngon . Thiên Vũ gãi gãi đầu giọng áy náy , điệu bộ rất dễ thương khiến Lyn bật cười mỉm.
Trong lòng cô ấm áp đến lạ ,chàng trai này mới quen cô ,tại sao lại quan tâm tới cô như vậy?
Lyn nhìn Thiên Vũ với ánh nhìn phức tạp , cất giọng mệt mỏi.
-Tại sao anh lại tốt với tôi như vậy.
-Không phải em là vợ sắp cưới của tôi sao, nào không nói gì nữa ăn thôi há to miệng nào . Thiên Vũ bưng tô cháo , múc một muỗng nhỏ đưa lên miệng thổi thổi như chỉ sợ cô ăn sẽ bị bỏng mà thôi . Ánh mắt trìu mến ra hiệu ý muốn Lyn há miệng.
Lyn nhìn Thiên Vũ , ánh mắt ươn ướt bởi vì chưa bao giờ cô được chăm sóc chu đáo thế này! giá như anh ấy cũng nhìn cô trìu mến ............giá như anh ấy cũng chỉ nhìn về hướng của cô..........giá như cô được anh đút cháo như thế này................hay là giá như vẫn là giá như..........trái tim cô quặn đau lên từng đợt..........yêu một người sao lại đau như thế chứ.....yêu cũng sai sao.
Lyn há miệng , hơi ấm của cháo bay nghi ngút , tuy cháo không được ngon nhưng lại rất vừa miệng ,cô cảm nhận được mùi vị chân thành hòa quyện với cái gì hơi mằn mặn giống như là mồ hôi vậy.
-Ngoan lắm ,nào há thêm nữa nào. Thiên Vũ cười rạng rỡ khi thấy Lyn ăn ngon lành cháo của anh như vậy .
" Thịch"
Lyn đưa tay ôm lấy tim , trái tim cô đập lệch một nhịp , vì nụ cười của Thiên Vũ sao? cô cũng không biết. Khi trái tim chịu quá nhiều tổn thương .Liệu có đủ dũng khí yêu thêm một lần nữa.........
Không thể nào như vậy được .Lyn như muốn hét lên , trái tim cô đã đập vì người con trai này ,cô đã yêu và cô biết điều đó có nghĩa là cô đã bắt đầu thích tên này........Tại Sao? câu hỏi này đang dày vò tâm trí của cô .
-Ơ em sao thế . Thiên Vũ đặt tô cháo xuống hỏi vội.
Lyn chợt giật mình dứt khỏi dòng suy nghĩ , làm sao ư? cô còn không thể biết được mình đang bị cái gì nữa , chẳng phải cô vừa bị tổn thương sao? mà bây giờ trái tim cô lại đập vì một người con trai khác.
-Anh.........Lyn quay qua đôi mắt khá là tức giận , không phải là cô giận Thiên Vũ mà cô giận chính bản thân mình.
-Có gì không .Thiên Vũ chớp chớp đôi mắt rồi mỉm cười rạng rỡ.
Điều này lại khiến Lyn đỏ mặt , cô càng cảm thấy bực mình hơn " không sao đâu chắc là mình cảm kích hắn vì cứu mình và chăm sóc mình suốt đêm qua thôi ,nào nào Lyn à mày bình tĩnh lại đi mày không thể dễ thay đổi như vậy được"
-ừm ,hưm , à cảm ơn anh.Lyn cúi mặt xuống vì muốn che đi khuân mặt đỏ ửng lên , giọng nói dịu dàng chứ không chanh chua như lần đâu 2 người gặp nhau.
-Hơ hơ không có gì vợ chồng có gì đâu mà khách sáo .Thiên Vũ cười xòa , cố ý nhấn mạnh 2 chữ " vợ chồng" , nở nụ cười đểu nhưng rất tiếc Lyn nhà ta cúi mặt xuống lên chẳng thấy được .
-Cái gì ai là vợ của anh hả .Lyn ngẩng ngay mặt lên quát ầm vang cả căn nhà .
-Ủa anh có nói em là vợ anh đâu ,ha ha cái này là em tự nhận đấy chứ ,thôi nể tình em anh chấp nhận lời đề nghị này .Thiên Vũ cười nắc nẻ nụ cười này cho thấy ý đồ được toại nguyện đây mà.
-Anh anh được lắm .Lyn bực mình bàn tay trắng nõn nắm lại thành quyền hăm dọa .
Đôi mắt tóe lửa nhìn Thiên Vũ như ăn tươi nuốt sống , anh cũng không kém cạnh nhìn lại với đôi mắt đắc thắng.
Các bạn đang đọc truyện tại santruyen.com
-Khen anh hoài ,anh ngại .Trong không khí rất dễ bốc hỏa như thế này mà Thiên Vũ này chêm thêm một câu như ngòi nổ châm cho bốc cháy nên luôn , hậu quả tiếp đến diễn ra .......
-Anh , ha ha cho anh chết này ......chết này.........chết này. Câu nói châm ngòi nổ của Thiên Vũ đã gây nên hậu quả khủng khiếp ,đó là Lyn thoát khỏi phong cách cô gái dịu dàng để trở thành một sư tử hà đông chính gốc , cầm cái gối Lyn phang tới tấp vào người Thiên Vũ , mỗi câu chết này anh lại phải chịu một cái ném đau điếng vào khuôn mặt đẹp trai của mình.
-Em được lắm , tưởng là ăn hiếp được anh sao ....MƠ ĐI. Nói rồi Thiên Vũ cũng nhân cơ hội chộp luôn cái gối trên tay Lyn nở nụ đểu.........
-Này này anh định làm gì đấy hả .Sau khi bị mất " vũ khí" Lyn ánh mắt dè chừng nhìn Thiên Vũ đề phòng.
-Em nghĩ anh sẽ làm gì với cái gối đã khiến khuôn mặt đẹp trai của anh thành ra thế này.Thiên Vũ cười gian trá ,điều này càng khiến Lyn tái mặt........
-Yên nhá , đứng đó bình tĩnh nào . Lyn đưa hai tay ra với ý định giảng hòa , khi biết chắc là đã đứng lên được trước ánh mắt tò mò của anh....... chợt Lyn hét lên
-Ha ha , muốn trả thù sao đừng mơ nữa ban ngày rồi đấy chàng trai ạ ,plè. Lyn co cẳng chạy thẳng nhanh tay mở cửa ra không quên quay lại lè lưỡi trêu trọc đã thế còn nháy mắt ra chiều đắc thắng trêu tức Thiên Vũ .
-Đứng lại ,anh mà bắt được em , thì em chết chắc.Thiên Vũ quát ầm lên vì bị lừa , không chần chừ gì thêm anh chạy lẹ ........với ý nghĩ phải bắt bằng được con nhóc ngỗ nghịch kia.
-Bắt được rồi thì hẵng tính nhá . Lyn vừa chạy vừa ngoái đầu lại trêu trọc , nói không ngoa công chúa nhà ta có năng khiếu điền kinh từ nhỏ .
Thế là một cuộc rượt đuổi nhau diễn ra sôi nổi và gay cấn , nàng chạy chàng đuổi tạo thành bức tranh ấm cúng và sinh động .
Người làm trong nhà hết nhìn cậu chủ của mình rồi lại nhìn Lyn với ánh mắt khó hiểu xen tò mò và ghen tị.
Liệu tình yêu mới đến có xoa dịu nỗi đau quá khứ .Khi tình yêu cũ bị chà đạp liệu có đủ dũng khí đối mặt. Trò chơi chính thức bắt đầu hay mở màn cho đau khổ sóng gió về sao.
" cạch"
Cánh cổng của một biệt thự rất đẹp chợt mở . Một người con trai với gương mặt tuấn mĩ , mặc trên người bộ vest sang trọng tôn lên vóc dáng chuẩn của mình . Nụ cười chợt nhếch lên " tạnh rồi sao " . Ánh mắt lướt qua , người con trai này định bước vào trong lấy xe chuẩn bị ra ngoài thì ............. bỗng một vật lóe sáng lên , ánh mắt ánh lên sự tò mò . Đôi chân dài đang bước nhanh đến , rõ dần rõ dần .......
" kinh ngạc" là cảm xúc đầu tiên , đập vào mắt người con trai ấy là một cô gái với mái tóc mềm mượt như dòng suối , mái tóc che đi khuôn mặt , nhưng anh có thể chắc chắn đằng sau mái tóc ấy chắc chắn là một mỹ nhân .
-Cô có sao không . Chàng trai ấy lay lay đôi vai của cô , nhưng kết quả vẫn vậy ( người ta bị ngất ngồi đó mà lay với chả láy)
Da thịt chạm vào nhau ,sự mềm mại chuyền qua bà tay nhưng sao nóng thế .........không phải nói là rất nóng .
-Chết rồi . Chàng trai nhận thấy sự bất thường của cơ thế nóng đến lạ ,cô ấy đang sốt rất cao .
Bế xốc Lyn lên chạy thẳng vào nhà . Đặt nhẹ lên cái giường .............
Gương mặt lộ dần .
-Lyn . Chàng trai thốt lên kinh ngạc ..........cô chẳng phải là vị hôn thê của anh sao ...........
-Sao em ra nông nỗi này chứ?.Thiên Vũ đau đớn nhìn gương mặt nhợt nhạt không có sức sống của Lyn mà đau lòng .
Hấp tấp chạy xuống bếp lấy khăn tay và một chậu nước . Điều đầu tiên là phải giúp cô hạ sốt , Thiên Vũ trách mình vì không nghe lời của mẹ mình mà đuổi hết người làm đi thì bây giờ đâu phải lục tung bếp lên để kiếp cái chậu ........
-Tìm thấy rồi . Thiên Vũ lau đi những giọt mồ hôi , rồi nhanh chóng lên lầu .
-Haiz không ngờ đường đường là thiếu gia họ Trần , Trần Thiên Vũ như ta lại đi chăm sóc người bệnh , cực thật đấy .Thiên Vũ đắp khăn lên trán của Lyn càu nhàu nhưng nụ cười lại hiện diện trên môi
Trong khi Thiên Vũ phải ngồi chăm sóc Lyn thì cũng có một người đẹp trai cũng không kém cạnh đang dở khóc dở cười trong bệnh viện tình hình là thế này đây .
Sáng thức dậy , hắn vươn vai một cái mắt mở ra và đập vào mắt hắn là hình hài một cô gái à không con gái gì nổi cũng phải hơn 70 tuổi rồi đang mở to mắt đã thế còn chớp làm duyên nhìn hắn như muốn lủng luôn gương mặt đẹp trai . Và hậu quả gì rồi cũng đến hắn hết hồn bật ngửa đằng sau té chổng queo một chỗ .
-Đẹp trai quá .Sau một hồi nhìn muốn ăn tươi nuốt sống bà lão 70 tuổi này thấy hắn tứ như thế làm một câu hết sức " không đúng chủ đề"
Hắn đôi mắt vẫn kinh ngạc , lồm cồm bò dậy hắn nhìn xung quanh căn phòng chỉ duy nhất một cái giường và người nằm trên giường kia không phải nó - người con gái hắn yêu mà là một bà lão .
-Sao...lại .Hắn lắp bắp
-Cậu đẹp trai ,cậu muốn nói cái gì .Bà lão vẫn vậy gương mặt vẫn chỉ nhìn hắn ,nhưng giọng nói ngọt đến độ làm hắn buồn nôn .
-Tại sao bà lại ở đây ,Tiểu Vi đâu.Hắn phát cáu vì trình mê trai của một bà lão dù đã già thế mà hám trai thấy sợ luôn.
-Cái cô bé xinh như búp bê ấy hả , cô bé mới xuất viện rồi , nên ta mới nằm ở đây này , cậu ở lại chơi với già này nha . Bà lão vẫn chất giọng " buồn nôn " ấy nhỏ nhẹ nói với hắn .
Hắn bất ngờ " xuất viện rồi sao" , vậy là hắn đến chậm rồi . Trời ơi vậy là tối hôm qua hắn ngồi đây cứ ngỡ là nó ai ngờ lại là gặp phải một bà già hám trai .
Hắn lập tức bước đi ,không thèm chào cái bà già đó một tiếng nhưng .............người ta nói động vào lòng tự ái của người già thì .............không có kết quả đâu .
-Hừ tưởng đẹp trai là muốn làm gì thì làm sao ,ta đây lớn hơn cậu tới cả gần 50 tuổi thế mà không thèm chào một tiếng .Bà lão chợt nổi đóa lên tức giận hét to .
-TỤI BAYYYYYYYYYYYYYYYYYYY
Hắn giật mình vì tiếng hét , còn nghe thấy cả tiếng bước chân dồn dập chạy tới .
-Bà chủ . Cả đám người mặc đồ đen đồng thanh nói .
-Bắt tên đó lại .Bà lão này hóa ra là một bà chủ mafia chứ không đơn giản như hắn nghĩ , vì trên mỗi đồng phục của tên áo đen có huy hiệu của tổ chức này.
Hắn thì chìm đắm trong suy nghĩ đâu biết bọn người áo đen đang bước tới dần . Đến khi hắn bị chói chặt bởi hai tên lực lưỡng hắn mới giật mình tỉnh khỏi dòng suy nghĩ .
-Bà già hám trai hình như bà coi thường tôi rồi .Hắn nhếch môi , lắp tức dùng sức thoát khỏi 2 tên đang giữ hắn , võ hắn có thừa vì hắn đã luyện võ từ nhỏ mà .
1 giây 2 giây 3 giây
Sao hắn càng dùng sức thì hai tên này càng siết chặt hắn hơn , ...........
-Buông ra . Hắn bực mình hét lên .
-Ha ha cậu bé coi thường người của ta quá rồi đó , dám hỗn với ta như vậy sao hãy đợi đấy .Bà lão đôi mắt lạnh lùng trái ngước hoàn toàn với vẻ mặt lúc này bà lão này ............thật sự là ai tại sao lại khó hiểu như vậy .
-Đưa đi .
-Vâng . Hắn lập tức bị đưa đi ,mặc cho cố gắng vùng vẫy cố thoát khỏi thế mà vẫn không thể làm gì được , rốt cuộc một người giỏi võ như hắn còn không thể làm gì được rốt cuộc bà lão này là ai đây .
Hắn đã bị đưa đi , trong căn phòng bệnh này người ta có thể thấy một bà lão đang nở nụ cười bí hiểm ...............rất là khó hiểu một người không đơn giản và khó lắm bắt.
Hắn bị đưa vào một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố nơi đó có một bãi biển rất là đẹp . Những đợt gợn sóng nổi lên tràn vào bờ mang theo những con ốc biển rất dễ thương . Nhưng cảnh đẹp chưa được ngắm hết hắn đã bị tống vào cái biệt thự và bị nhốt luôn trong đó với tâm trạng vô cùng bực tức .
-Thả tôi ra nhanh lên . Hắn hét lên đập thình thịch vào cánh cửa đã đóng tự bao giờ .
Bất lực hắn đi xung quanh ngôi nhà xem có chỗ nào để thoát ra không . Cả tiếng đi mỏi cả giò hắn thầm khen chủ căn nhà cũng vì quá là gian xảo và cẩn thận bằng chứng hắn tìm muốn lòi 2 con mắt vẫn chẳng thấy chỗ nào có thể trốn ra .
"ọt ọt" âm thanh vang lên từ vùng bụng săn chắc . Cũng phải thôi từ tối hôm qua hắn đã bỏ vào bụng cái gì đâu .
-Hừ mi hay lắm kêu lúc nào không kêu lại kêu ngay lúc này ,CHẾT TIỆT. Hắn quát lên , đi vòng qua bếp với niềm tin là trong tủ lạnh vẫn còn có gì đó cho hắn bỏ vào bụng .
Kết quả còn hơn mong đợi của hắn nữa .Nơi này quả là rất hiện đại , nguyên một băng truyền thức ăn được bảo quản bằng những máy móc tiên tiến tối tân . Những món ăn trên đấy rất là hấp dẫn , không đợi gì thêm hắn nhanh chóng vào bạn để làm công việc " chăm sóc bé dạ dày"
-Ha ha ăn mà cũng phong độ như vậy nữa . Một bà lão đang chăm chú vào cái máy tính lâu lâu lại cười lớn nói .
Hóa ra là trong căn biệt thự có camera từng nhất chỉ nhất động của hắn đều được thu vào hết và truyền ngay qua máy tinh của bà già được mệnh danh là bà trùm mafia.
Ở nơi khác , tuyệt đẹp hơn với những cánh hoa bồ công anh bay phất phới . Trắng xóa cả một vùng trời , cánh đồng xanh mướt mơn mởn của từng lùm cỏ non mềm mại , cái xích đu cổ tích mắc vào 2 cành cây cổ thủ của cái cây với nhiều màu sắc khác nhau . Khung cảnh thật thơ mộng khiến người ta thoải mái một chút thanh thản nhưng với nó - Lưu Tiểu Vi đang bước tới với cảm xúc hỗn đôn . Để đến được đây nó đã tốn rất nhiều công sức , cả buổi nó cầm bức ảnh chạy đôn cháy đạo để hỏi người khác nhưng rất nhiều người nói không biết .May sao nó tình cờ đi ngang qua và chợt đựng khựng lại một cánh hoa bồ công anh dừng lại trên bàn tay nõn nà thon dài của nó .
Nó chầm chậm bước tới với nhưng kí ức rời rạc .............không trọn vẹn .
-Nơi đây.........rất quen thuộc . Nó cất giọng hơi trầm cho thấy vẻ mệt mỏi ẩn ẩn hiện hiện vương vẫn trong giọng nói .
Nó bước tới nhanh hơn nơi có cái cây cổ thụ rất là to và đẹp .Với những tán cây xum xuê đủ màu sắc ............bước chân dồn dập như thúc giục một kí ức rất quan trọng với nó ........
Đầu nó đau buốt , nhưng nó vẫn cố lục lọi trong khoản tối những kí ức muốn lấy lại .
" Trong cánh đồng xanh , ngay bên cạnh cây cổ thụ nhiều màu sắc . Hình ảnh cô bé với khuân mặt thiên thần đang cố chạy .
-Chị ơi bắt em đi. Cô bé đó chính là nó "
Nó ôm đầu quỳ rạp xuống miệng lẩm bẩm không thành lời , gió nhìn thấy gió nghe thấy ....
-Cô bé đó là mình sao?
"Cô bé tiếp tục chạy , mái tóc đen dài bay bay ,khuôn mặt rạng rỡ .
-Tiểu Vi em chết với chị .Giọng nói rất dịu dàng ân cần và rất là trong
Nó thấy được cô gái đó có làn da trắng như men sứ ,mái tóc quăn hình như là tự nhiên có màu nâu ......màu của hạt dẻ .
Khuôn mặt ......nó đang cố nhìn đang cố tìm lại kí ức trong mớ bòng bong rất là hỗn độn và rời rạc .............
Nụ cười ấy .......nó thấy rất là trong sáng.........ánh mắt dịu dàng to tròn với hàng lông mi cong vút.............
Khuôn mặt này ............NÓ ĐÃ NHỚ RA"
-Chị . Nó bất giác gọi rồi ngất lịm đi ...............
Người ta nói người mình yêu thương .Luôn nằm trong một góc nào đó của trái tim .Khắc sâu và tự ghi nhớ ...... Kể cả lúc mình bị mất đi .Hay quên lãng đi kí ức .Nó luôn nằm đấy chỉ cần chúng ta muốn lấy lại.......
Trong bệnh viện , trên chiếc giường mà nó đã từng nắm . Một cô gái rất rất xinh đẹp dễ thương không kém phầm lém lỉnh ngồi nhìn vào máy tính đôi lúc cười khúc khích ánh mắt sáng rỡ......chắc các bạn sẽ tự hỏi bà lão mafia đâu .........thì đây đúng là bà lão đó nhưng cái mặt nạ đó đã được vứt vào một só rồi . (Tác giả đã nói người này rất khó hiểu khó lắm bắt mà hi hi)
"Lam anh đáng yêu nghe điện thoại ......Lam anh kute nghe điện thoại ..........có anh đẹp trai đang gọi Lam anh nè............."
"-Cái gìiiiiiiiiiiiii. Hóa ra cô gái khó hiểu này tên là Lam Anh .
-Bà Chủ tôi đã tìm thấy Công Chúa Lina rồi ạ. Giọng nói nể sợ lễ phép trả lời .
-Hả? tìm được chị của ta rồi à , được lắm rất tốt ,chị ấy đang ở đâu, Lam Anh giọng càu nhàu.
-Dạ thưa hiện nay tiểu thư đang bị ngất ạ .
-Ngươi nói chị của ta bị ngất sao , làm sao lại như vậy hả .Lam Anh sau khi nghe cái tin " động trời" ấy liền lập tức giật bắn người rồi hét lên .
-Vâng ,theo tôi thấy Công Chúa Lina chỉ cần nghỉ ngơi là khỏe ạ.
-Hừm , mang chị của ta vào căn biệt thự đang nhốt Hàn Phong , ném một quả bom mê vào căn biệt thự ,khi chắc là hắn đã bất tỉnh rồi thì người mang Chị của ta vào . Cuối cùng đặt hai người cùng nằm trên chiếc giường ở phòng 2 NGƯỜI ĐÃ NGHE RÕ CHưA. Lam Anh trầm tư rồi nói cố ý nói to câu cuối .
-Dạ thuộc hạ đã nghe rõ .Tên đó nói chắc như đinh đóng cột.
-Tốt cho chị ấy ngủ thêm một chút đi kẻo chị ấy tỉnh dậy là các ngươi làm bể kế hoạch của ta là ....... Lam Anh lấp lửng , phía bên kia cũng tự động hiểu ý của chú nhân mình dạ một cái rồi cúp máy luôn"
Bỏ điện thoại lên bàn , Lam Anh nở nụ cười đểu .............nụ cười này còn đểu hơn cả nó và hắn vì nụ cười không những đểu mà còn rất ranh ma......
****Giới thiệu nhân vật mới*****
Trần Hoàng Lam Anh: 18 tuổi
Gia thế : bí ẩn
Tính cách : khó hiểu khó lắm bắt
IQ: thiên tài còn hơn thiên tài
Người quan trọng nhất: Lina tức là nó làm tất cả chỉ muốn bảo vệ nó.
Tại biệt thự của Thiên Vỹ , ngôi biệt thự có cấu trúc rất độc đáo người ta hay nói là " đẹp lạ " ấy nhỉ! Ánh nắng chan hòa của buổi sáng chiếu rọi vào khung cửa kính trong suốt chói chang. Chính nhờ vào ánh nắng này khiến nàng công chúa thức dậy ,khẽ dụi mắt , gương mặt nhăn nhó 2 tay đưa lên ôm lấy đầu sau một trận bị sốt cao .
-A , nhức đầu quá đây là đâu .Lyn nói khẽ đảo mắt xung quanh ánh mắt theo quán tính ánh lên những tia sợ hãi .
"cạnh"
Một chàng trai cao lớn khuôn mặt anh tuấn bước vào với tô cháo khói bay nghi ngút , dịu dàng nhìn Lyn cất giọng trầm ấm.
-Em đã tỉnh rồi sao .
-Thiên Vũ .Lyn kinh ngạc nhìn anh hét lên ,vì cô mới ốm dậy lên việc hét như vậy khiến đến hệ quả là một trần ho sặc sụa .
Thiên Vũ thấy thế vội đặt tô cháo lên bàn ,chạy lại vỗ lưng Lyn ân cần nói.
-Nào nào , em có sao không . Thiên Vũ nhìn Lyn
-Ưm ,cám ơn . Lyn đôi môi khô khốc mấp máy nói.
-Hi hi ,được rồi em ăn cháo đi , xin lỗi tôi chưa bao giờ vào bếp nên nấu chắc không được ngon . Thiên Vũ gãi gãi đầu giọng áy náy , điệu bộ rất dễ thương khiến Lyn bật cười mỉm.
Trong lòng cô ấm áp đến lạ ,chàng trai này mới quen cô ,tại sao lại quan tâm tới cô như vậy?
Lyn nhìn Thiên Vũ với ánh nhìn phức tạp , cất giọng mệt mỏi.
-Tại sao anh lại tốt với tôi như vậy.
-Không phải em là vợ sắp cưới của tôi sao, nào không nói gì nữa ăn thôi há to miệng nào . Thiên Vũ bưng tô cháo , múc một muỗng nhỏ đưa lên miệng thổi thổi như chỉ sợ cô ăn sẽ bị bỏng mà thôi . Ánh mắt trìu mến ra hiệu ý muốn Lyn há miệng.
Lyn nhìn Thiên Vũ , ánh mắt ươn ướt bởi vì chưa bao giờ cô được chăm sóc chu đáo thế này! giá như anh ấy cũng nhìn cô trìu mến ............giá như anh ấy cũng chỉ nhìn về hướng của cô..........giá như cô được anh đút cháo như thế này................hay là giá như vẫn là giá như..........trái tim cô quặn đau lên từng đợt..........yêu một người sao lại đau như thế chứ.....yêu cũng sai sao.
Lyn há miệng , hơi ấm của cháo bay nghi ngút , tuy cháo không được ngon nhưng lại rất vừa miệng ,cô cảm nhận được mùi vị chân thành hòa quyện với cái gì hơi mằn mặn giống như là mồ hôi vậy.
-Ngoan lắm ,nào há thêm nữa nào. Thiên Vũ cười rạng rỡ khi thấy Lyn ăn ngon lành cháo của anh như vậy .
" Thịch"
Lyn đưa tay ôm lấy tim , trái tim cô đập lệch một nhịp , vì nụ cười của Thiên Vũ sao? cô cũng không biết. Khi trái tim chịu quá nhiều tổn thương .Liệu có đủ dũng khí yêu thêm một lần nữa.........
Không thể nào như vậy được .Lyn như muốn hét lên , trái tim cô đã đập vì người con trai này ,cô đã yêu và cô biết điều đó có nghĩa là cô đã bắt đầu thích tên này........Tại Sao? câu hỏi này đang dày vò tâm trí của cô .
-Ơ em sao thế . Thiên Vũ đặt tô cháo xuống hỏi vội.
Lyn chợt giật mình dứt khỏi dòng suy nghĩ , làm sao ư? cô còn không thể biết được mình đang bị cái gì nữa , chẳng phải cô vừa bị tổn thương sao? mà bây giờ trái tim cô lại đập vì một người con trai khác.
-Anh.........Lyn quay qua đôi mắt khá là tức giận , không phải là cô giận Thiên Vũ mà cô giận chính bản thân mình.
-Có gì không .Thiên Vũ chớp chớp đôi mắt rồi mỉm cười rạng rỡ.
Điều này lại khiến Lyn đỏ mặt , cô càng cảm thấy bực mình hơn " không sao đâu chắc là mình cảm kích hắn vì cứu mình và chăm sóc mình suốt đêm qua thôi ,nào nào Lyn à mày bình tĩnh lại đi mày không thể dễ thay đổi như vậy được"
-ừm ,hưm , à cảm ơn anh.Lyn cúi mặt xuống vì muốn che đi khuân mặt đỏ ửng lên , giọng nói dịu dàng chứ không chanh chua như lần đâu 2 người gặp nhau.
-Hơ hơ không có gì vợ chồng có gì đâu mà khách sáo .Thiên Vũ cười xòa , cố ý nhấn mạnh 2 chữ " vợ chồng" , nở nụ cười đểu nhưng rất tiếc Lyn nhà ta cúi mặt xuống lên chẳng thấy được .
-Cái gì ai là vợ của anh hả .Lyn ngẩng ngay mặt lên quát ầm vang cả căn nhà .
-Ủa anh có nói em là vợ anh đâu ,ha ha cái này là em tự nhận đấy chứ ,thôi nể tình em anh chấp nhận lời đề nghị này .Thiên Vũ cười nắc nẻ nụ cười này cho thấy ý đồ được toại nguyện đây mà.
-Anh anh được lắm .Lyn bực mình bàn tay trắng nõn nắm lại thành quyền hăm dọa .
Đôi mắt tóe lửa nhìn Thiên Vũ như ăn tươi nuốt sống , anh cũng không kém cạnh nhìn lại với đôi mắt đắc thắng.
Các bạn đang đọc truyện tại santruyen.com
-Khen anh hoài ,anh ngại .Trong không khí rất dễ bốc hỏa như thế này mà Thiên Vũ này chêm thêm một câu như ngòi nổ châm cho bốc cháy nên luôn , hậu quả tiếp đến diễn ra .......
-Anh , ha ha cho anh chết này ......chết này.........chết này. Câu nói châm ngòi nổ của Thiên Vũ đã gây nên hậu quả khủng khiếp ,đó là Lyn thoát khỏi phong cách cô gái dịu dàng để trở thành một sư tử hà đông chính gốc , cầm cái gối Lyn phang tới tấp vào người Thiên Vũ , mỗi câu chết này anh lại phải chịu một cái ném đau điếng vào khuôn mặt đẹp trai của mình.
-Em được lắm , tưởng là ăn hiếp được anh sao ....MƠ ĐI. Nói rồi Thiên Vũ cũng nhân cơ hội chộp luôn cái gối trên tay Lyn nở nụ đểu.........
-Này này anh định làm gì đấy hả .Sau khi bị mất " vũ khí" Lyn ánh mắt dè chừng nhìn Thiên Vũ đề phòng.
-Em nghĩ anh sẽ làm gì với cái gối đã khiến khuôn mặt đẹp trai của anh thành ra thế này.Thiên Vũ cười gian trá ,điều này càng khiến Lyn tái mặt........
-Yên nhá , đứng đó bình tĩnh nào . Lyn đưa hai tay ra với ý định giảng hòa , khi biết chắc là đã đứng lên được trước ánh mắt tò mò của anh....... chợt Lyn hét lên
-Ha ha , muốn trả thù sao đừng mơ nữa ban ngày rồi đấy chàng trai ạ ,plè. Lyn co cẳng chạy thẳng nhanh tay mở cửa ra không quên quay lại lè lưỡi trêu trọc đã thế còn nháy mắt ra chiều đắc thắng trêu tức Thiên Vũ .
-Đứng lại ,anh mà bắt được em , thì em chết chắc.Thiên Vũ quát ầm lên vì bị lừa , không chần chừ gì thêm anh chạy lẹ ........với ý nghĩ phải bắt bằng được con nhóc ngỗ nghịch kia.
-Bắt được rồi thì hẵng tính nhá . Lyn vừa chạy vừa ngoái đầu lại trêu trọc , nói không ngoa công chúa nhà ta có năng khiếu điền kinh từ nhỏ .
Thế là một cuộc rượt đuổi nhau diễn ra sôi nổi và gay cấn , nàng chạy chàng đuổi tạo thành bức tranh ấm cúng và sinh động .
Người làm trong nhà hết nhìn cậu chủ của mình rồi lại nhìn Lyn với ánh mắt khó hiểu xen tò mò và ghen tị.
Liệu tình yêu mới đến có xoa dịu nỗi đau quá khứ .Khi tình yêu cũ bị chà đạp liệu có đủ dũng khí đối mặt. Trò chơi chính thức bắt đầu hay mở màn cho đau khổ sóng gió về sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.