Chương 9: Dự tiệc tiếp
Nhậm Huân
11/07/2023
Bạch Ngôn kéo tay cô đến chỗ khiêu vũ nhảy.
- Anh Ngôn em không biết nhảy.
- Đừng lo tôi dậy em. em đừng quan tâm đến tay Phó Cẩn Hiên nữa.
Nhìn thấu suy nghĩ của cô, anh đã nên tiếng trước. Cô vội gật đầu. Cùng anh khiêu vũ khi bài khiêu vũ kết thúc anh và cô đến bàn Cẩn Hiên.
- trả người cho cậu.
Phó cẩn Hiên không nói gì tiếp tục uống rượu. Bỗng có một cô tiểu thư bước đến nhìn Hạ Chi Linh để đánh giá cô.
- Phó tổng mời anh một ly.
- Được mời Phan tiểu thư. Nghe danh đã lâu nay mới gặp thật vinh hạnh.
Cô gái đó toát nên vẻ thanh cao của quyền quý. cô thấy mình lạc lõng nên xin phép đi vệ sinh.
Anh và cô tiểu thư kia nói chuyện rất hợp, cô ta còn cố tình ngồi sát vào Phó Cẩn Hiên nữa. Anh cũng mặc kệ cô ta làm loạn cô ta nghĩ anh thích cô ta càng được đà lẫn tới.
Cô ta đến nhà vệ sinh thì va phải cô.
- Cô không có mắt sao?
- Cô nói ai vậy.
Hạ chi Linh không yếu thế. cô nói với cô ta.
Cô ta vừa động tay động chân với cô. cô ta tát cô và nói.
- Cô mà cũng đòi ở bên Anh Phó sao? loại nghèo hèn như cô không đáng để rửa chân cho tôi.
Cô không ngại đáp trả bằng việc tát lại cho cô ta hai cái.
Mọi người thấy có cái nhau nên vây vào xem. mọi người không ngừng chỉ chỏ. Đúng lúc Phó cẩn Hiên đi tới thì cô ta lấy tay cô tát vào mặt cô ta và lăn ra ngã.
- Á... cô sao cô lại đánh tôi. Tôi không tranh giành anh Cẩn Hiên với cô đâu.
Hạ Chi Linh cũng đến chịu cô ta diễn nhanh quá trời. cô quay lại thấy Phó Cẩn Hiên đang nhìn mình.
- Hạ Chi Linh cô vậy mà dám đánh Phan tiểu thư. Mau xin lỗi cô ấy mau nên.
- Cô ấm ức nói: con mắt nào của anh thấy tôi đánh cô ta?
Thêm vào đó cô tát thêm cho cô ta hai cái cho bõ tức. đã mang tiếng thì mang tiếng cả thể.
- Á... anh cẩn Hiên anh phải lấy lại công bằng cho em.
- Nếu tôi đánh cô tôi đánh thẳng cần phải sau lưng. Còn anh Phó Cẩn Hiên anh vậy mà không tin tôi. thì tôi không còn gì để nói với anh nữa.
Hạ Chi Linh vừa rơi nước mắt vừa nói và cô chạy thẳng ra ngoài.
- Chi Linh... chi linh
Bạch Ngôn chạy theo cô ra ngoài. Vừa đúng lúc cô ngồi xuống ven đường khóc lớn.
Bạch Ngôn chạy đến an ủi cô.
Phó cẩn Hiên sau khi Hạ Chi Linh chạy ra khỏi bữa tiệc anh cũng đẩy cô phan tiểu thư ra và không quên đe dọa cô ta.
- Từ nay cô tránh xa tôi ra một chút.
sau đó anh cũng rời đi. để lại cô phan tiểu thư kia ngượng chín mặt cũng bỏ đi. Với sự vô cùng tức giận và căm ghét hạ Chi Linh.
- Em không sao. em muốn hóng gió anh về trước đi.
Hạ Chi Linh muốn đi bộ về mặc dù Bạch Ngôn muốn đưa cô về nhưng không được. Hạ chi Linh đi bộ trong màn đêm buông xuống, trời lấp lánh các vì sao. Giá như cô cũng là ngôi sao kia. Tỏa sáng giữa đêm.
Phó Cẩn Hiên trên xe đi theo sau cô, anh thấy hết dáng vẻ đau thương của cô. Trời như trêu người mưa bắt đầu to. Anh bảo thư kí Lâm xuống xe bảo cô nên xe.
- Phu nhân cô nên xe đi trời mưa rồi.
- Anh về đi tôi tự đi bộ về.
- Cô đừng ngang nữa. thiếu gia chờ cô.
Hạ Chi Linh liếc nhìn người đàn ông trên xe không có ý nhìn cô. cô căm ghét anh hủy hoại tương lại của cô. lại còn giam cầm cô nữa chứ. Cô đâu xó gì sai đâu. Cô vậy mà cứ bước đi để mặc thư kí Lâm đứng đó với chiếc ô. Thư Kí Lâm cũng bó tay với cô.
- Sếp à. cô ấy không nên xe.
Anh tức giận bước xuống, mặc trời mưa mà không cần dù. anh đến chỗ cô bế bổng cô lên. Mặc cô vùng vẫy anh vẫn bế cô vào trong xe. Thư kí Lâm vội nên xe và lái xe đi.
- Anh làm gì vậy? định bắt cóc sao?
- Ngồi im nếu không muốn chết tại đây.
Cô mặc kệ anh nói cô vẫn đập cửa muốn xuống. Không thể cản cô Phó Cẩn Hiên liền kéo cô ngồi lên đùi anh. Tay anh nhanh chóng kéo vách ngăn sau đó là một nụ hôn mạnh bạo của Phó Cẩn Hiên.
ư..ưm..ư.. bỏ... lời nói chưa kịp nói ra bị anh nhuốt chọn vào trong rồi. Tay cô bám trặt vào hai cánh tay của anh vì sợ ngã. bỏ... ưm.. Phó.. anh vẫn tiếp tục mút môi cô đến khi cô gần ngạt thở mới buông cô ra.
- Nếu em còn bưỡng nữa tôi không biết sẽ làm gì em đâu.
- Anh đúng là đồ tồi.
- Anh Ngôn em không biết nhảy.
- Đừng lo tôi dậy em. em đừng quan tâm đến tay Phó Cẩn Hiên nữa.
Nhìn thấu suy nghĩ của cô, anh đã nên tiếng trước. Cô vội gật đầu. Cùng anh khiêu vũ khi bài khiêu vũ kết thúc anh và cô đến bàn Cẩn Hiên.
- trả người cho cậu.
Phó cẩn Hiên không nói gì tiếp tục uống rượu. Bỗng có một cô tiểu thư bước đến nhìn Hạ Chi Linh để đánh giá cô.
- Phó tổng mời anh một ly.
- Được mời Phan tiểu thư. Nghe danh đã lâu nay mới gặp thật vinh hạnh.
Cô gái đó toát nên vẻ thanh cao của quyền quý. cô thấy mình lạc lõng nên xin phép đi vệ sinh.
Anh và cô tiểu thư kia nói chuyện rất hợp, cô ta còn cố tình ngồi sát vào Phó Cẩn Hiên nữa. Anh cũng mặc kệ cô ta làm loạn cô ta nghĩ anh thích cô ta càng được đà lẫn tới.
Cô ta đến nhà vệ sinh thì va phải cô.
- Cô không có mắt sao?
- Cô nói ai vậy.
Hạ chi Linh không yếu thế. cô nói với cô ta.
Cô ta vừa động tay động chân với cô. cô ta tát cô và nói.
- Cô mà cũng đòi ở bên Anh Phó sao? loại nghèo hèn như cô không đáng để rửa chân cho tôi.
Cô không ngại đáp trả bằng việc tát lại cho cô ta hai cái.
Mọi người thấy có cái nhau nên vây vào xem. mọi người không ngừng chỉ chỏ. Đúng lúc Phó cẩn Hiên đi tới thì cô ta lấy tay cô tát vào mặt cô ta và lăn ra ngã.
- Á... cô sao cô lại đánh tôi. Tôi không tranh giành anh Cẩn Hiên với cô đâu.
Hạ Chi Linh cũng đến chịu cô ta diễn nhanh quá trời. cô quay lại thấy Phó Cẩn Hiên đang nhìn mình.
- Hạ Chi Linh cô vậy mà dám đánh Phan tiểu thư. Mau xin lỗi cô ấy mau nên.
- Cô ấm ức nói: con mắt nào của anh thấy tôi đánh cô ta?
Thêm vào đó cô tát thêm cho cô ta hai cái cho bõ tức. đã mang tiếng thì mang tiếng cả thể.
- Á... anh cẩn Hiên anh phải lấy lại công bằng cho em.
- Nếu tôi đánh cô tôi đánh thẳng cần phải sau lưng. Còn anh Phó Cẩn Hiên anh vậy mà không tin tôi. thì tôi không còn gì để nói với anh nữa.
Hạ Chi Linh vừa rơi nước mắt vừa nói và cô chạy thẳng ra ngoài.
- Chi Linh... chi linh
Bạch Ngôn chạy theo cô ra ngoài. Vừa đúng lúc cô ngồi xuống ven đường khóc lớn.
Bạch Ngôn chạy đến an ủi cô.
Phó cẩn Hiên sau khi Hạ Chi Linh chạy ra khỏi bữa tiệc anh cũng đẩy cô phan tiểu thư ra và không quên đe dọa cô ta.
- Từ nay cô tránh xa tôi ra một chút.
sau đó anh cũng rời đi. để lại cô phan tiểu thư kia ngượng chín mặt cũng bỏ đi. Với sự vô cùng tức giận và căm ghét hạ Chi Linh.
- Em không sao. em muốn hóng gió anh về trước đi.
Hạ Chi Linh muốn đi bộ về mặc dù Bạch Ngôn muốn đưa cô về nhưng không được. Hạ chi Linh đi bộ trong màn đêm buông xuống, trời lấp lánh các vì sao. Giá như cô cũng là ngôi sao kia. Tỏa sáng giữa đêm.
Phó Cẩn Hiên trên xe đi theo sau cô, anh thấy hết dáng vẻ đau thương của cô. Trời như trêu người mưa bắt đầu to. Anh bảo thư kí Lâm xuống xe bảo cô nên xe.
- Phu nhân cô nên xe đi trời mưa rồi.
- Anh về đi tôi tự đi bộ về.
- Cô đừng ngang nữa. thiếu gia chờ cô.
Hạ Chi Linh liếc nhìn người đàn ông trên xe không có ý nhìn cô. cô căm ghét anh hủy hoại tương lại của cô. lại còn giam cầm cô nữa chứ. Cô đâu xó gì sai đâu. Cô vậy mà cứ bước đi để mặc thư kí Lâm đứng đó với chiếc ô. Thư Kí Lâm cũng bó tay với cô.
- Sếp à. cô ấy không nên xe.
Anh tức giận bước xuống, mặc trời mưa mà không cần dù. anh đến chỗ cô bế bổng cô lên. Mặc cô vùng vẫy anh vẫn bế cô vào trong xe. Thư kí Lâm vội nên xe và lái xe đi.
- Anh làm gì vậy? định bắt cóc sao?
- Ngồi im nếu không muốn chết tại đây.
Cô mặc kệ anh nói cô vẫn đập cửa muốn xuống. Không thể cản cô Phó Cẩn Hiên liền kéo cô ngồi lên đùi anh. Tay anh nhanh chóng kéo vách ngăn sau đó là một nụ hôn mạnh bạo của Phó Cẩn Hiên.
ư..ưm..ư.. bỏ... lời nói chưa kịp nói ra bị anh nhuốt chọn vào trong rồi. Tay cô bám trặt vào hai cánh tay của anh vì sợ ngã. bỏ... ưm.. Phó.. anh vẫn tiếp tục mút môi cô đến khi cô gần ngạt thở mới buông cô ra.
- Nếu em còn bưỡng nữa tôi không biết sẽ làm gì em đâu.
- Anh đúng là đồ tồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.