Chương 13: Chương 13
cungthienyet
04/08/2018
"Vợ à! Anh hôn nhé!"
Mặt hắn từ từ sát mặt cô, hắn nở một nụ cười mỉm, cô trừng mắt nhìn hắn, đôi mắt bỗng có chút lấp lánh, mặt hắn nhìn ở cự ly gần thật sự là đẹp lắm
Làn da hắn mịn trơn,,cặp lông mày dài và đen, đôi mắt đen láy với lông mi dài, cái mũi thẳng, đôi môi mỏng và chiếc cằm cương nghị, khuôn mặt hài hòa góc cạnh không chê vào đâu được, phải gọi là hoàn mỹ, sắc mặt bây giờ tuy hơi nhợt nhạt nhưng nét đẹp quả thật không chê vào đâu được, lúc hắn còn sống chắc là đẹp trai lắm!
Cô cứ nhìn chằm chằm hắn miệng bất giác cảm thán
"Đẹp trai quá
~!"
Hắn nghe thấy liền từ từ đặt hai tay lên eo cô, cúi đầu miệng cong lên cười một cái, hắn ngước mắt lên nhìn cô nói
"Vợ à! Cưới em lâu vậy rồi giờ em mới biết chồng em đẹp trai à? Hơi muộn nhưng không sao! Anh sẽ tha thứ cho em lần này!"
Hắn cứ chằm chằm vào môi cô mà nhìn, đôi mắt trở nên lấp lánh, hắn nhẹ nhàng liếm môi một cái rồi cứ thế mà tiến đến
Cô nhắm mắt gồng mình, tay bấu víu vào vạt áo hắn mà giật mạnh
"Vương Nguyên
!"
"Ừm....anh đây!"
"Tôi sợ....!có thể đừng hôn không?"
"Sợ gì hả? Cưới em đến giờ anh vẫn chưa kịp xôi thịt gì cơ mà!"
Hắn ôn nhu đưa tay nhẹ nhàng vuốt gò má cô, đôi môi mỏng cong lên, từ từ nhẹ nhàng mà hôn lên gò má cô, trượt đến tai cô thì thì thầm
"Cục cưng! Ngoan! Nhắm mắt lại để anh hôn!"
Mặt hắn từ từ sát mặt cô, hắn nở một nụ cười mỉm, cô trừng mắt nhìn hắn, đôi mắt bỗng có chút lấp lánh, mặt hắn nhìn ở cự ly gần thật sự là đẹp lắm
Làn da hắn mịn trơn,,cặp lông mày dài và đen, đôi mắt đen láy với lông mi dài, cái mũi thẳng, đôi môi mỏng và chiếc cằm cương nghị, khuôn mặt hài hòa góc cạnh không chê vào đâu được, phải gọi là hoàn mỹ, sắc mặt bây giờ tuy hơi nhợt nhạt nhưng nét đẹp quả thật không chê vào đâu được, lúc hắn còn sống chắc là đẹp trai lắm!
Cô cứ nhìn chằm chằm hắn miệng bất giác cảm thán
"Đẹp trai quá
~!"
Hắn nghe thấy liền từ từ đặt hai tay lên eo cô, cúi đầu miệng cong lên cười một cái, hắn ngước mắt lên nhìn cô nói
"Vợ à! Cưới em lâu vậy rồi giờ em mới biết chồng em đẹp trai à? Hơi muộn nhưng không sao! Anh sẽ tha thứ cho em lần này!"
Hắn cứ chằm chằm vào môi cô mà nhìn, đôi mắt trở nên lấp lánh, hắn nhẹ nhàng liếm môi một cái rồi cứ thế mà tiến đến
Cô nhắm mắt gồng mình, tay bấu víu vào vạt áo hắn mà giật mạnh
"Vương Nguyên
!"
"Ừm....anh đây!"
"Tôi sợ....!có thể đừng hôn không?"
"Sợ gì hả? Cưới em đến giờ anh vẫn chưa kịp xôi thịt gì cơ mà!"
Hắn ôn nhu đưa tay nhẹ nhàng vuốt gò má cô, đôi môi mỏng cong lên, từ từ nhẹ nhàng mà hôn lên gò má cô, trượt đến tai cô thì thì thầm
"Cục cưng! Ngoan! Nhắm mắt lại để anh hôn!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.