Chương 44: Phát tiết
Ngạn Thiến
10/01/2014
Ai ngờ khất cái lại dễ dàng bắt lấy tay nàng, cánh tay
dùng một chút lực, làm thân nàng xoay một vòng tròn, đã bị hắn giam cầm
vào trong ngực, vừa động vừa không thể động, bên tai truyền đến âm thanh tựa như hơi thở của hắn: “Mỹ nhân, như thế nào biết ta thích ăn nàng?”
Vân Phi Tuyết vạn lần thật không ngờ một cái khất cái cư nhiên cũng sẽ có võ công, chẳng lẽ đêm nay nàng thật sự khó có thể đào thoát, Tiêu Nam Hiên ngươi điên rồi, che dấu hoảng hốt, lạnh lùng nói : “Buông.” Cho dù có phải thất thân, người kia cũng tuyệt đối không thể là hắn.
“Mỹ nhân, ta đã muốn nói, ngươi đêm nay là của ta.” Khất cái nhe răng cười, đầu cũng chậm chậm cúi thấp đến.
Nhìn răng nanh của hắn tràn đầy màu vàng dơ bẩn, cùng cái gương mặt kia dơ bẩn nhìn không ra hình dạng, Vân Phi Tuyết xoay đầu snag một bên, giận dữ hét: “Không được vào đụng ta. ”
“Không còn kịp rồi.” Khất cái ôm nàng cùng nhau lăn đến trên giường, tay duỗi ra, bên giường thả rèm buông xuống.
Vẫn tránh ở phòng bên cạnh, Tiêu Nam Hiên nhìn theo một lỗ rất nhỏ trên tường thấy rèm phấn hồng đã được buông xuống che dấu bong người ở trên giường, khóe môi vẫn cười lạnh đột nhiên thu hồi, mâu quang nhìn chằm chằm, con ngươi đen cho thấy cừu hận của hắn mang theo những cảm xúc phức tạp .
“Vương gia.” Tử Vân khinh hoán lên tiếng.
Hắn lại đột nhiên lập tức ôm Tử Vân, dùng sức hôn nàng, môi mang theo khí phách, mang theo phát tiết, càng mang theo cừu hận thật sâu, không để ý cảm thụ của nàng, bàn tay không hề giảm lực, tiến vào trong áo của nàng, dùng sức vuốt ve ngực phấn hồng đich nụ hoa mềm mại……..
Cảm nhận được chỗ đau, Tử Vân nhăn lại đôi mi thanh tú, nhưng không có giãy dụa, ngược lại phối hợp động tác cùng hắn, tùy ý để hắn phát tiết.
“Xoẹt.” Tiếng quần áo trên người nàng bị xé rách, lộ ra bộ ngực tuyết trắng, hai khỏa phấn hồng như quả anh đào run nhè nhẹ tựa hồ đang đợi người ngắt lấy.
Tiêu Nam Hiên mâu quang cừu hận cùng dục vọng càng thêm mãnh liệt hơn, cúi đầu liền hung hăng cắn quả anh đào của nàng, tay không chút nào thương tiếc xé bỏ tiết khố của nàng, đột nhiên dựng nàng đứng lên, làm cho hai tay nàng bám tại trên bàn, đi đến đằng sau thân thể của nàng, tay bám lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, phóng xuất ra vật đặc thù của nam nhân, tách ra hai chân của nàng, mạnh mẽ đem chính mình tiến vào thân thể của nàng, còn không có được chuẩn bị tốt,…………..
“Ngô………” Tử Vân thống khổ nhắm mắt lại, cắn chặt môi không cho chính mình phát ra tiếng kêu, nàng biết ở phía sau, hắn tựa như một con sư tử giận dữ, cần phát tiết, từng ấy năm tới nay nàng vẫn đều là như vậy, yên lặng thừa nhận theo cách trên……….
Tiêu Nam Hiên nhắm chặt hai tròng mắt, đằng sau mặt nạ bạc là dục vọng mang theo thống khổ, mãnh liệt cuồng dã tiến lên , một chút một chút, không dừng lại chút nào, không lưu tình chút nào, như muốn xuyên thấu nàng………
“A………..” Tử Vân rốt cục chịu không được, phát ra một âm thanh không thể chịu được nữa, này càng làm kích thích hắn rồi, làm cho những động tác cuồng dã càng thêm nhanh hơn……………..
****
Hồng Loan nội trướng
Bị khất cái đột nhiên đưa lên trên giường, Vân Phi Tuyết vừa muốn phản kháng, liền thấy hắn để tay chỉ đặt ở bên môi: “Hư…….”
Nàng nghi hoặc đình chỉ phản kháng, nhanh theo dõi hắn, đây là có chuyện gì?
“Tỷ tỷ, sao lại nhìn người ta như vậy, người ta hội thẹn thùng rồi.” Một thanh âm của thanh niên khoảng mười bốn, mười năm tuổi đột nhiên từ trong miệng tên khất cái phát ra, tùy tay buông nàng ra.
Vân Phi tuyết nhìn hắn chằm chằm, tỷ tỷ? Tiếng nói của trẻ con? Hơn nửa ngày mới phản ứng lại đây, “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Vân Phi Tuyết vạn lần thật không ngờ một cái khất cái cư nhiên cũng sẽ có võ công, chẳng lẽ đêm nay nàng thật sự khó có thể đào thoát, Tiêu Nam Hiên ngươi điên rồi, che dấu hoảng hốt, lạnh lùng nói : “Buông.” Cho dù có phải thất thân, người kia cũng tuyệt đối không thể là hắn.
“Mỹ nhân, ta đã muốn nói, ngươi đêm nay là của ta.” Khất cái nhe răng cười, đầu cũng chậm chậm cúi thấp đến.
Nhìn răng nanh của hắn tràn đầy màu vàng dơ bẩn, cùng cái gương mặt kia dơ bẩn nhìn không ra hình dạng, Vân Phi Tuyết xoay đầu snag một bên, giận dữ hét: “Không được vào đụng ta. ”
“Không còn kịp rồi.” Khất cái ôm nàng cùng nhau lăn đến trên giường, tay duỗi ra, bên giường thả rèm buông xuống.
Vẫn tránh ở phòng bên cạnh, Tiêu Nam Hiên nhìn theo một lỗ rất nhỏ trên tường thấy rèm phấn hồng đã được buông xuống che dấu bong người ở trên giường, khóe môi vẫn cười lạnh đột nhiên thu hồi, mâu quang nhìn chằm chằm, con ngươi đen cho thấy cừu hận của hắn mang theo những cảm xúc phức tạp .
“Vương gia.” Tử Vân khinh hoán lên tiếng.
Hắn lại đột nhiên lập tức ôm Tử Vân, dùng sức hôn nàng, môi mang theo khí phách, mang theo phát tiết, càng mang theo cừu hận thật sâu, không để ý cảm thụ của nàng, bàn tay không hề giảm lực, tiến vào trong áo của nàng, dùng sức vuốt ve ngực phấn hồng đich nụ hoa mềm mại……..
Cảm nhận được chỗ đau, Tử Vân nhăn lại đôi mi thanh tú, nhưng không có giãy dụa, ngược lại phối hợp động tác cùng hắn, tùy ý để hắn phát tiết.
“Xoẹt.” Tiếng quần áo trên người nàng bị xé rách, lộ ra bộ ngực tuyết trắng, hai khỏa phấn hồng như quả anh đào run nhè nhẹ tựa hồ đang đợi người ngắt lấy.
Tiêu Nam Hiên mâu quang cừu hận cùng dục vọng càng thêm mãnh liệt hơn, cúi đầu liền hung hăng cắn quả anh đào của nàng, tay không chút nào thương tiếc xé bỏ tiết khố của nàng, đột nhiên dựng nàng đứng lên, làm cho hai tay nàng bám tại trên bàn, đi đến đằng sau thân thể của nàng, tay bám lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, phóng xuất ra vật đặc thù của nam nhân, tách ra hai chân của nàng, mạnh mẽ đem chính mình tiến vào thân thể của nàng, còn không có được chuẩn bị tốt,…………..
“Ngô………” Tử Vân thống khổ nhắm mắt lại, cắn chặt môi không cho chính mình phát ra tiếng kêu, nàng biết ở phía sau, hắn tựa như một con sư tử giận dữ, cần phát tiết, từng ấy năm tới nay nàng vẫn đều là như vậy, yên lặng thừa nhận theo cách trên……….
Tiêu Nam Hiên nhắm chặt hai tròng mắt, đằng sau mặt nạ bạc là dục vọng mang theo thống khổ, mãnh liệt cuồng dã tiến lên , một chút một chút, không dừng lại chút nào, không lưu tình chút nào, như muốn xuyên thấu nàng………
“A………..” Tử Vân rốt cục chịu không được, phát ra một âm thanh không thể chịu được nữa, này càng làm kích thích hắn rồi, làm cho những động tác cuồng dã càng thêm nhanh hơn……………..
****
Hồng Loan nội trướng
Bị khất cái đột nhiên đưa lên trên giường, Vân Phi Tuyết vừa muốn phản kháng, liền thấy hắn để tay chỉ đặt ở bên môi: “Hư…….”
Nàng nghi hoặc đình chỉ phản kháng, nhanh theo dõi hắn, đây là có chuyện gì?
“Tỷ tỷ, sao lại nhìn người ta như vậy, người ta hội thẹn thùng rồi.” Một thanh âm của thanh niên khoảng mười bốn, mười năm tuổi đột nhiên từ trong miệng tên khất cái phát ra, tùy tay buông nàng ra.
Vân Phi tuyết nhìn hắn chằm chằm, tỷ tỷ? Tiếng nói của trẻ con? Hơn nửa ngày mới phản ứng lại đây, “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.