Chương 43: Khiêu Khích
Khô Lâu Tinh Linh
28/03/2013
Đường Linh và Mộ Tuyết không kìm được, đưa mắt nhìn nhau... Trong khi đó Lý Phong đã ăn xong, nhanh nhẹn đứng dậy: “Mình đi đây, có gì tối nay gặp, vẫn chỗ cũ nhé... Chào các bạn!”
“Được, hẹn tối nay!”
Đến khi Lý Phong khuất hẳn, Mộ Tuyết mới thu ánh mắt về, nhìn sang Đường Linh: “Bạn Đường Linh này, người đó là...?”
“Lý Phong!”
“Tôi biết, ý tôi là... cậu ấy là bạn trai của bạn?” Mộ Tuyết bạo dạn hỏi thẳng.
Đường Linh đỏ mặt, chối đây đẩy: “Chúng tôi chỉ là bạn tốt, không phải thứ quan hệ ấy...!”
“Ồ… ra vậy... Nhưng cậu ta rất khác người!” Mộ Tuyết vẻ ý tứ thâm sâu. Đường Linh khẽ gật đầu, không nói gì thêm. Vốn Mộ Tuyết muốn khai thác chút thông tin, nhưng miệng Đường Linh kín như bưng, nhất quyết không mắc bẫy...
Chuyện đùa, công chúa nhà ta còn chưa ngốc đến mức ấy... Những gì phát hiện ra, Đường Linh đương nhiên giấu kỹ... Cớ gì phải chia phần với cô ả lúc nào cũng đầy vẻ khiêu khích này? Đối với những thứ mình thích, nữ nhân nào chẳng ích kỷ giống nhau...
***********
Văn phòng của Chu Chỉ tuy không thể gọi là lộng lẫy nhưng khá rộng rãi, chiếc cửa sổ lớn gần sát mặt đất khiến vườn cây bên ngoài như tràn vào trong nhà, khung cảnh thật thoáng đãng mát mẻ.
Bước vào trong, Lý Phong đưa tay chốt ngay cửa lại. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, hắn chưa bao giờ xem người đàn bà nguy hiểm này là cô giáo, cứ đề phòng vẫn hơn...
“Hà, sinh viên Lý Phong... Mỗi lần vào phòng giáo viên cậu đều phải khoá cửa sao?” Chu Chỉ châm chọc cười nhẹ, đứng dậy khỏi ghế.
Hôm nay cô ta mặc trang phục công sở, sơ-mi cộc tay trắng, váy đen ngắn bó sát chân, cổ áo để trống hai chiếc cúc, thấp thoáng một phong cảnh mê người... trên mặt lại đang nở một nụ cười nhiều ý nghĩa... Chẳng trách nữ nhân này có thể khiến hầu như tất cả đàn ông đều điên đảo...
Nhưng trong số những ngoại lệ, hẳn phải có tên Lý Phong! Không phải vì hắn không ham sắc, trái lại... Sau khi trải qua chương trình huấn luyện của Tiểu Kim, dục vọng với nữ nhân của hắn đột nhiên tăng đến mức mãnh liệt, đặc biệt với loại hoa hồng mang gai như Chu Chỉ... Nữ nhân càng nguy hiểm, Lý Phong càng cảm thấy bị kích thích...
Nhưng điều đó còn tùy vào tính chất cuả nguy hiểm... Một khi đã xác định mục đích của đối phương là bất minh hay đe dọa đến hắn, cảm xúc sẽ ngay lập tức thu niết lại. Bài học đó, trong rừng rậm ma quỷ Lý Phong đã nếm đủ lắm rồi...
“Hmm... tôi chỉ tới đây theo lệnh của cô...” Giọng Lý Phong rất bình tĩnh, ánh mắt lóe sáng nhìn vào Chu Chỉ...
Người đàn bà này rốt cuộc muốn giở trò gì với hắn. Hiện giờ thì Lý Phong đã chắc chắn, việc mình có tên trong danh sách tuyển thẳng là liên quan đến cô ta... Chỉ có điều, vì lẽ gì mà Chu Chỉ lại có đặc quyền như vậy? Cô ta chỉ là một giáo viên thỉnh giảng thôi mà?...
“Ngồi đi! Xem ra cậu không hề coi tôi là giáo viên... Cũng không sao, lẽ nào cậu không có câu gì để hỏi?”
Chu Chỉ thản nhiên ngồi xuống đối mặt với Lý Phong, đưa một chân vắt lên chân kia, ánh mắt càng trở nên nóng bỏng... Những cử chỉ có vẻ rất tùy tiện nhưng lại gợi cảm đến kinh người...
Nam nhân… chà, nam nhân thật khó mà không mắc câu... Tất nhiên Chu Chỉ không hề muốn khiêu khích Lý Phong, chỉ là cô ta muốn ra đòn phủ đầu với hắn...
Đáng tiếc sát chiêu đắc dụng ấy lần này có vẻ không mấy thành công, Lý Phong vẫn thản nhiên gằn giọng: “Có! Nói đi, cô có mục đích gì?”
“Chà chà, sinh viên Lý Phong... Tôi là một giáo viên, đương nhiên là muốn khai thác những sinh viên có tài, cậu nghĩ tôi còn có mục đích gì?”
“Hmm... vậy sao? Thế thì cô đã đạt được mục đích... Nếu cô giáo Chu không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây!”
Nói rồi cũng không thèm nhìn lại lấy một lần, quay người đi thẳng ra cửa...
Lý Phong không muốn dây dưa thêm một phút nào. Linh giác mách bảo hắn, tốt nhất nên tránh xa người đàn bà này, cô ta hết sức nguy hiểm...
“Muốn đi à? Không dễ vậy đâu!”
Mặt Chu Chỉ thoáng cái đã lạnh tanh, tay khẽ vận lực... Chỉ chớp mắt, chiếc cốc trong tay bị bóp vụn... Những mảnh cốc vỡ bay vèo vèo như đạn bắn, tới tấp nhằm vào cổ, gáy, khuỷu chân, thắt lưng và cườm tay Lý Phong!
Chỉ cần nghe tiếng xé gió cũng biết, chỉ cần bị một mảnh vỡ bắn trúng thì tuyệt đối sẽ không dễ chịu chút nào! Tuy nhiên Lý Phong không quá bất ngờ... người đàn bà này đương nhiên không thể để hắn đi dễ dàng thế được, có điều cô ta coi hắn là gì chứ? Trước màn mưa ám khí này, nếu là sinh viên bình thường thì bỏ mạng là cái chắc!
Cự ly quá gần, tránh né là hoàn toàn không thể, Lý Phong nhanh như cắt cúi người xuống, vận lực toàn thân xiết chặt các yếu huyệt, đẩy một phần mảnh thuỷ tinh bật ngược trở lại chỗ Chu Chỉ...
Cho ngươi biết thế nào là răng trả răng! Nhưng... quái lạ! Sao cô ta không tránh...?
Trong đầu Lý Phong thoáng hiện vô số ý nghĩ, rốt cuộc vẫn đành phải thu lực lại... Dù sao Chu Chỉ cũng là một giáo viên, nếu hắn giết chết cô ta thì dù vì bất cứ lý do gì, chắc chắn phần đời còn lại coi như xong! Nữ nhân nham hiểm này rõ ràng đã nhìn thấu điểm yếu của đối phương...
Không sai, Chu Chỉ đúng là đang cố tình đùa giỡn... Tên tiểu tử này thật thú vị, đáng tiếc kiểu gì cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay cô ta, vả lại cũng còn một lý do nữa... Hôm nay cô ta mặc váy sát người, thân trên cũng là chiếc sơ mi bó, chỉ cần vận động mạnh một chút thì rất dễ rách tan...
Tuy vậy, Chu Chỉ vẫn không lường hết thực lực của đối thủ... Tuy Lý Phong đã triệt tiêu phần lớn lực đạo nhưng sức bật hầu như vẫn còn nguyên. Chỉ nháy mắt hắn đã lao xộc tới, một quyền giáng thẳng vào đại phúc Chu Chỉ...
Chu Chỉ hoàn toàn bất ngờ, như bị điện giật ngã vật ra ghế, Lý Phong nhanh chóng đè lên người cô ta, hai khuôn mặt gần như chạm vào nhau...
Chu Chỉ mặt méo xệch, mồ hôi li ti túa đầy trán... Một mỹ nhân liễu yếu đào tơ lại phải chịu cú đấm nặng trịch như vậy, không ngất xỉu đã là may lắm rồi...
Tuy nhiên Lý Phong không mảy may tỏ ra tội nghiệp, chỉ dằn giọng: “Cô Chu Chỉ, đừng giả bộ nữa! Chiêu đó với tôi không tác dụng gì đâu!”
Chu Chỉ chớp mắt mấy lần, vẻ đau đớn chuyển ngay thành nụ cười quyến rũ: “Vậy hả? Còn chiêu này thì sao...?”
Bàn tay vốn đang bị Lý Phong ép chặt bất chợt thoát ra, vòng qua lưng kéo cả người hắn áp mạnh vào ngực mình... Chỉ một thoáng, giữa hai người hầu như đã không còn một khoảng cách...!
Dù đã trải qua huấn luyện sắt đá nhưng rốt cuộc cũng vô ích, nói cho cùng, Lý Phong vẫn còn là gã trai nguyên sơ, vẻ ngoài lạnh lùng không có nghĩa trong lòng cũng lạnh lùng như vậy... Đương nhiên Chu Chỉ hiểu rất rõ điều đó...
Người Lý Phong dần nóng ran lên, mặt hai người gần như áp sát vào nhau, hàng mi chỉ cần chớp khẽ là chạm mi đối phương... Chu Chỉ chắc Lý Phong sẽ không dám làm gì, cứ nhìn thái độ của hắn là biết... nghĩ thế cô ta càng không thèm dè chừng...
Làm sao có chuyện ta phải bó tay trước một thằng nhóc! Đường đường là đội trưởng đặc nhiệm TIN, còn chưa có ai mà Chu Chỉ chưa thẳng được!
Lại một lần nữa cô ta phán đoán sai... Lý Phong trước đây chắc chắn sẽ không dám làm gì, có lẽ chỉ biết vùng ra tháo chạy... Nhưng Lý Phong bây giờ lại tiềm ẩn ma quỷ trong cơ thể, Lý Phong học sinh và Lý Phong thiết huyết đã hoà nhập làm một...
Lúc bình thường, hai thứ đó có thể tạm cân bằng, nhưng sự cân bằng đã bị vẻ khiêu khích táo tợn của Chu Chỉ phá vỡ...
“Được, hẹn tối nay!”
Đến khi Lý Phong khuất hẳn, Mộ Tuyết mới thu ánh mắt về, nhìn sang Đường Linh: “Bạn Đường Linh này, người đó là...?”
“Lý Phong!”
“Tôi biết, ý tôi là... cậu ấy là bạn trai của bạn?” Mộ Tuyết bạo dạn hỏi thẳng.
Đường Linh đỏ mặt, chối đây đẩy: “Chúng tôi chỉ là bạn tốt, không phải thứ quan hệ ấy...!”
“Ồ… ra vậy... Nhưng cậu ta rất khác người!” Mộ Tuyết vẻ ý tứ thâm sâu. Đường Linh khẽ gật đầu, không nói gì thêm. Vốn Mộ Tuyết muốn khai thác chút thông tin, nhưng miệng Đường Linh kín như bưng, nhất quyết không mắc bẫy...
Chuyện đùa, công chúa nhà ta còn chưa ngốc đến mức ấy... Những gì phát hiện ra, Đường Linh đương nhiên giấu kỹ... Cớ gì phải chia phần với cô ả lúc nào cũng đầy vẻ khiêu khích này? Đối với những thứ mình thích, nữ nhân nào chẳng ích kỷ giống nhau...
***********
Văn phòng của Chu Chỉ tuy không thể gọi là lộng lẫy nhưng khá rộng rãi, chiếc cửa sổ lớn gần sát mặt đất khiến vườn cây bên ngoài như tràn vào trong nhà, khung cảnh thật thoáng đãng mát mẻ.
Bước vào trong, Lý Phong đưa tay chốt ngay cửa lại. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, hắn chưa bao giờ xem người đàn bà nguy hiểm này là cô giáo, cứ đề phòng vẫn hơn...
“Hà, sinh viên Lý Phong... Mỗi lần vào phòng giáo viên cậu đều phải khoá cửa sao?” Chu Chỉ châm chọc cười nhẹ, đứng dậy khỏi ghế.
Hôm nay cô ta mặc trang phục công sở, sơ-mi cộc tay trắng, váy đen ngắn bó sát chân, cổ áo để trống hai chiếc cúc, thấp thoáng một phong cảnh mê người... trên mặt lại đang nở một nụ cười nhiều ý nghĩa... Chẳng trách nữ nhân này có thể khiến hầu như tất cả đàn ông đều điên đảo...
Nhưng trong số những ngoại lệ, hẳn phải có tên Lý Phong! Không phải vì hắn không ham sắc, trái lại... Sau khi trải qua chương trình huấn luyện của Tiểu Kim, dục vọng với nữ nhân của hắn đột nhiên tăng đến mức mãnh liệt, đặc biệt với loại hoa hồng mang gai như Chu Chỉ... Nữ nhân càng nguy hiểm, Lý Phong càng cảm thấy bị kích thích...
Nhưng điều đó còn tùy vào tính chất cuả nguy hiểm... Một khi đã xác định mục đích của đối phương là bất minh hay đe dọa đến hắn, cảm xúc sẽ ngay lập tức thu niết lại. Bài học đó, trong rừng rậm ma quỷ Lý Phong đã nếm đủ lắm rồi...
“Hmm... tôi chỉ tới đây theo lệnh của cô...” Giọng Lý Phong rất bình tĩnh, ánh mắt lóe sáng nhìn vào Chu Chỉ...
Người đàn bà này rốt cuộc muốn giở trò gì với hắn. Hiện giờ thì Lý Phong đã chắc chắn, việc mình có tên trong danh sách tuyển thẳng là liên quan đến cô ta... Chỉ có điều, vì lẽ gì mà Chu Chỉ lại có đặc quyền như vậy? Cô ta chỉ là một giáo viên thỉnh giảng thôi mà?...
“Ngồi đi! Xem ra cậu không hề coi tôi là giáo viên... Cũng không sao, lẽ nào cậu không có câu gì để hỏi?”
Chu Chỉ thản nhiên ngồi xuống đối mặt với Lý Phong, đưa một chân vắt lên chân kia, ánh mắt càng trở nên nóng bỏng... Những cử chỉ có vẻ rất tùy tiện nhưng lại gợi cảm đến kinh người...
Nam nhân… chà, nam nhân thật khó mà không mắc câu... Tất nhiên Chu Chỉ không hề muốn khiêu khích Lý Phong, chỉ là cô ta muốn ra đòn phủ đầu với hắn...
Đáng tiếc sát chiêu đắc dụng ấy lần này có vẻ không mấy thành công, Lý Phong vẫn thản nhiên gằn giọng: “Có! Nói đi, cô có mục đích gì?”
“Chà chà, sinh viên Lý Phong... Tôi là một giáo viên, đương nhiên là muốn khai thác những sinh viên có tài, cậu nghĩ tôi còn có mục đích gì?”
“Hmm... vậy sao? Thế thì cô đã đạt được mục đích... Nếu cô giáo Chu không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây!”
Nói rồi cũng không thèm nhìn lại lấy một lần, quay người đi thẳng ra cửa...
Lý Phong không muốn dây dưa thêm một phút nào. Linh giác mách bảo hắn, tốt nhất nên tránh xa người đàn bà này, cô ta hết sức nguy hiểm...
“Muốn đi à? Không dễ vậy đâu!”
Mặt Chu Chỉ thoáng cái đã lạnh tanh, tay khẽ vận lực... Chỉ chớp mắt, chiếc cốc trong tay bị bóp vụn... Những mảnh cốc vỡ bay vèo vèo như đạn bắn, tới tấp nhằm vào cổ, gáy, khuỷu chân, thắt lưng và cườm tay Lý Phong!
Chỉ cần nghe tiếng xé gió cũng biết, chỉ cần bị một mảnh vỡ bắn trúng thì tuyệt đối sẽ không dễ chịu chút nào! Tuy nhiên Lý Phong không quá bất ngờ... người đàn bà này đương nhiên không thể để hắn đi dễ dàng thế được, có điều cô ta coi hắn là gì chứ? Trước màn mưa ám khí này, nếu là sinh viên bình thường thì bỏ mạng là cái chắc!
Cự ly quá gần, tránh né là hoàn toàn không thể, Lý Phong nhanh như cắt cúi người xuống, vận lực toàn thân xiết chặt các yếu huyệt, đẩy một phần mảnh thuỷ tinh bật ngược trở lại chỗ Chu Chỉ...
Cho ngươi biết thế nào là răng trả răng! Nhưng... quái lạ! Sao cô ta không tránh...?
Trong đầu Lý Phong thoáng hiện vô số ý nghĩ, rốt cuộc vẫn đành phải thu lực lại... Dù sao Chu Chỉ cũng là một giáo viên, nếu hắn giết chết cô ta thì dù vì bất cứ lý do gì, chắc chắn phần đời còn lại coi như xong! Nữ nhân nham hiểm này rõ ràng đã nhìn thấu điểm yếu của đối phương...
Không sai, Chu Chỉ đúng là đang cố tình đùa giỡn... Tên tiểu tử này thật thú vị, đáng tiếc kiểu gì cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay cô ta, vả lại cũng còn một lý do nữa... Hôm nay cô ta mặc váy sát người, thân trên cũng là chiếc sơ mi bó, chỉ cần vận động mạnh một chút thì rất dễ rách tan...
Tuy vậy, Chu Chỉ vẫn không lường hết thực lực của đối thủ... Tuy Lý Phong đã triệt tiêu phần lớn lực đạo nhưng sức bật hầu như vẫn còn nguyên. Chỉ nháy mắt hắn đã lao xộc tới, một quyền giáng thẳng vào đại phúc Chu Chỉ...
Chu Chỉ hoàn toàn bất ngờ, như bị điện giật ngã vật ra ghế, Lý Phong nhanh chóng đè lên người cô ta, hai khuôn mặt gần như chạm vào nhau...
Chu Chỉ mặt méo xệch, mồ hôi li ti túa đầy trán... Một mỹ nhân liễu yếu đào tơ lại phải chịu cú đấm nặng trịch như vậy, không ngất xỉu đã là may lắm rồi...
Tuy nhiên Lý Phong không mảy may tỏ ra tội nghiệp, chỉ dằn giọng: “Cô Chu Chỉ, đừng giả bộ nữa! Chiêu đó với tôi không tác dụng gì đâu!”
Chu Chỉ chớp mắt mấy lần, vẻ đau đớn chuyển ngay thành nụ cười quyến rũ: “Vậy hả? Còn chiêu này thì sao...?”
Bàn tay vốn đang bị Lý Phong ép chặt bất chợt thoát ra, vòng qua lưng kéo cả người hắn áp mạnh vào ngực mình... Chỉ một thoáng, giữa hai người hầu như đã không còn một khoảng cách...!
Dù đã trải qua huấn luyện sắt đá nhưng rốt cuộc cũng vô ích, nói cho cùng, Lý Phong vẫn còn là gã trai nguyên sơ, vẻ ngoài lạnh lùng không có nghĩa trong lòng cũng lạnh lùng như vậy... Đương nhiên Chu Chỉ hiểu rất rõ điều đó...
Người Lý Phong dần nóng ran lên, mặt hai người gần như áp sát vào nhau, hàng mi chỉ cần chớp khẽ là chạm mi đối phương... Chu Chỉ chắc Lý Phong sẽ không dám làm gì, cứ nhìn thái độ của hắn là biết... nghĩ thế cô ta càng không thèm dè chừng...
Làm sao có chuyện ta phải bó tay trước một thằng nhóc! Đường đường là đội trưởng đặc nhiệm TIN, còn chưa có ai mà Chu Chỉ chưa thẳng được!
Lại một lần nữa cô ta phán đoán sai... Lý Phong trước đây chắc chắn sẽ không dám làm gì, có lẽ chỉ biết vùng ra tháo chạy... Nhưng Lý Phong bây giờ lại tiềm ẩn ma quỷ trong cơ thể, Lý Phong học sinh và Lý Phong thiết huyết đã hoà nhập làm một...
Lúc bình thường, hai thứ đó có thể tạm cân bằng, nhưng sự cân bằng đã bị vẻ khiêu khích táo tợn của Chu Chỉ phá vỡ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.