Chương 258: Tiểu Đội Ma Quỷ Dục Huyết Trọng Sinh
Khô Lâu Tinh Linh
28/03/2013
Tư lệnh, tình huống không ổn, hạm đội Đại Tây Dương gặp phải 1 cơn giáo lốc, tốc độ bị chậm lại 3 ngày, bây giờ phải làm sao đây?"Tham mưu trưởng sắc mặt rất khó coi, đây chính là quân tiếp viện rất trọng yếu, chỉ cần cầm cự đợi viện binh đến, sau đó liều mạng chiến đấu với người Inventer, lúc đó bọn họ có muốn chiếm được quáng khu cũng không phải là dễ, chỉ là bây giờ lại khác, một khi đối phương trụ vững được, lại được tiếp viện từ phía sau, chuyện này sẽ rất nghiêm trọng.
Mã Thiệu Nhĩ gật đầu, hàng trăm tướng quân chết trận, bây giờ đến phiên hắn rồi, xem ra người Inventer quyết tâm không sợ khai chiến, mà hắn chính là trở thành vật hy sinh, oán giận ư? Còn có ý nghĩa gì, thất bại vẫn là thất bại, chỉ bất quá lần này chưa cho hắn cơ hội để “hoàn vốn”.
Nhưng cho dù chết, cũng không thể chết oan ức như vậy được, hắn biết rõ một chỉ huy có sự tin tưởng đối với binh lính thì có ảnh hưởng như thế nào.
Mã Thiệu Nhĩ đứng lên," Ra lệnh cho toàn quân toàn lực cầm cự, chờ đợi viện binh đến, trời sẽ không tuyệt đường của người, bỏ qua tất cả các khu vực quanh trụ sở, tất cả các cơ động đều tập hợp về quáng khu!"
Mệnh lệnh đưa ra, đem tổn thất giảm xuống mức nhỏ nhất, chịu đựng, vẫn còn tốt hơn chết.
" Vâng, tư lệnh!"
Quá trình USE ra lệnh thu gọn phạm vi phòng thủ có chút hỗn loạn, căn bản đã không thể hình thành được công kích quy mô lớn, lực công kích đã yếu bớt rất nhiều, nhưng ở dưới loại tình huống này, muốn công kích quy mô lớn là không thực dụng, mà quy mô nhỏ thì lại không có tác dụng đối với người Inventer, lực lượng pháo hôi điều khiển từ xa của NUF chiếm phần lớn, những thứ đổ nát đáng chết này cũng gây ra không ít trở ngại đối với USE.
Mà lúc nyaf tại bộ tư lệnh NUF.
" Tướng quân, địch nhân phản kích rất mạnh mẽ, xem bộ dáng chắc là muốn cùng chúng ta liều mạng rồi. "
" Ha ha, Mã Thiệu Nhĩ mặc dù không tính là danh tướng, nhưng vẫn mang trong mình giòng máu quân nhân, làm cho hắn lui lại như vậy, tuyệt đối là không có khả năng, đã giao thủ nhiều năm như vậy, ai, quả thật có chút bi thương. "
" Bất quá chúng ta công kích đại quy mô như vậy sẽ không có vấn đề gì chứ. Người USE tuyệt đối là không chịu khuất phục như vậy. "
" Vậy thì sao, nghị hội đã quyết định rồi, bọn họ làm như vậy khẳng định là có đạo lý của bọn họ, chúng ta chỉ cần chấp hành mệnh lệnh, chính mình chiến đấu tốt là được. "
" Chúng ta tổn thất cũng không ít, may là có cơ giáp không người cũng ngăn cản được không ít địch nhân. "
" Hừ, chúng ta cũng không có kém, bên tám lạng bên nửa cân, bây giờ chính là đang so sánh về ý chí, người nào kiên trì đến cùng sẽ là người thắng. "
Bỗng nhiên một nhân viên công tác đột nhiên mặt biến sắc đứng dậy. " Báo cáo, tướng quân, có chuyện rồi. Kho quân hỏa cấp A ở tiền tuyến của chúng ta bị phá hủy. Kẻ đột nhập đã trốn thoát, vừa mới nhận được tin, theo như nhân viên y tế nói, tinh thần những người của phe ta chạy trốn được đang rất hoảng hốt, trong miệng không ngừng kêu “ma quỷ”. "
" Nói bậy. Nơi đó có đến 10 tiểu đội, làm sao có thể!"
Nhân viên công tác xấu hổ không nói lời nào, tin tình báo quả thật là như vậy.
" Chẳng lẻ cơ chiến tiểu đội đặc cấp của đối phương đã xâm nhập vào trong lòng chúng ta, điều này là không có khả năng, trừ phi bọn họ đã biết trước kế hoạch?"
" Ma quỷ, cái lũ ngu xuẩn, lập tức ra lệnh cho tất cả các quáng khu đề phòng, chắc hẳn đây chính là tiểu đội đặc cấp làm ra, thật đáng chết!"
Đặc Mã hung hăng đập mạnh lên mặt bàn. Qua ngu xuẩn, số quân xâm nhập của đối phương chắc chắn không vượt qua 2 tiểu đội. Nếu không nhất định sẽ bị vệ tinh phát hiện được.
Chính là cho dù là như vậy, 100 cái cơ động chiến sĩ. Hơn nữa không ngờ trụ sở phòng ngự lại bị người ta cho nổ,...... Sỉ nhục, đây chính là sự sỉ nhục của quân nhân!
Càng làm cho Đặc Mã đau lòng chính là, nơi này chính là một nơi trọng yêu để tiếp viện quân lương cho tiền tuyến, vật tư ở nơi này chiếm đến một nửa của cả chiến khu, đây quả thật là một đòn quá mạnh, tình huống đã chuyển thành cực kỳ bất lợi, nếu thật sự kéo dài chiến đấu, bên không kiên trì được đến cùng có thể chính là bọn họ!
" Thông báo cho bộ đội ở tiền tuyến, toàn lực công kích!"
" Tướng quân, như vậy thương vong của chúng ta sẽ lớn hơn nhiều, đối phương phòng ngự rất chắc chắn, có phải hay không nên….?"
" Hừ, nếu để lâu thì chúng ta sẽ thua, lập tức điều động vật tư ở phía sau, cố gắng tiếp viện số lượng vật tư như bình thường. "
" Vâng!"
Đặc Mã tức giận đến mực răng cũng cắn chặt vào nhau, vốn chiến cuộc đã nắm chắc đến 9 phần vậy mà thoáng cái đã trở nên không thể nắm bắt được, rốt cuộc là tên hộn đản nào làm ra việc này, nếu bị hắn bắt được,......vậy hãy tự tưởng tượng đi.
Lý Phong, Thản Khắc, LãoK chính là ba đầu sói đói trên sa mạc, phàm là trụ sở của người Inventer đối với họ đều là thịt, tâm nguyện của Thác Nhi vẫn còn đọng trong lòng họ, một là chữ ký của Angel, cái khác đó chính là co thể cầm được huân chương trên tay mà lui về, bây giờ hai nguyện vọng này Lý Phong sẽ giúp hắn hoàn thành.
Bây giờ Lý Phong mới thật sự hiểu được, hắn thật sự không phải vạn năng, nhưng Thác Nhi chết cũng không làm dao động được quyết tâm chiến đấu của hắn, ngược lại nó càng thêm kiên định, đây chính là một con đường không có về đường, mà hắn nhất định phải đi, bây giờ hắn càng kiên định hơn về điểm này, có chút chính là vì không ngừng chiến đấu.
Ba người đích thị đã xâm nhập sâu vào trong trận địa của người Inventer, trải qua một giờ lục lọi quan sát, lực lượng thường trú của đối phương chỉ là một chi tiểu đội, mà thúc ăn của bọn họ cũng vừa mới hết, vừa lúc kịp thời có bổ xung.
Lần này không cần chờ đến buổi tối, LãoK tìm chỗ mai phục, hắn cũng đã thay đổi sang dùng một súng ngắm hạng nặng, hắn không thể cứ dùng vũ khí “cùi bắp” mãi được, chỉ là trước đây không có điều kiện, bây giờ ba người chính là “dĩ chiến dưỡng chiến”.
Lý Phong cùng Thản Khắc, thì lén lút ẩn núp, người Inventer có một căn bệnh, luôn thích thiết kế trụ sở của mình giống như tòa thành, bốn phương đều trông rất đẹp, nhưng tầm mắt lại bị hạn chế, này đã là cái trụ sở thứ ba họ gặp rồi, trong tay Lý Phong đang cầm hai khẩu tản đạn lôi xạ, cho nên hắn căn bản không sợ bất cứ kẻ nào.
Tiến tới them 50 mét, đối phương đã phát hiện ra, bất quá thấy là Kỹ Sĩ X, phiên hiệu, Lý Phong đương nhiên là đem tên của tiểu đội rackow Lu nói ra, nhưng lần này nhưng lần này lại lập tức xuất hiện 12 cái cơ động chiến sĩ, xem ra có chút gì đó không hay.
" Buông vũ khí ra, sẽ tha không giết các ngươi!"
12 vs 2, khó trách khẩu khí lớn như vậy.
" Đội trưởng...... "Thản Khắc vừa muốn nói gì đó, Lý Phong cùng LãoK đã động thủ rồi, khiến cho Thản Khắc gấp đến độ trực tiếp dậm dậm chân, thiệt là, hắn muốn nói là lưu lại cho hắn “chén” với!
Vốn tưởng rằng chính mình đã là rất quái vật trời sinh có khí lực mạnh mẽ, nhưng bây giờ xem ra LãoK và đội trưởng mới chính là quái vật, hai tên điên, mình còn chưa kịp nói.
X 2 đạn cường khống!
Súng của đối phương vừa mới giơ lên, tám cái cơ động chiến sĩ đã ngã xuống rồi, mà súng ngắm của LãoK cũng làm ba “chú”, cuối cùng để lại cho Thản Khắc một “bé”, tên này hưng phấn lao tới, luôn mồm hô sát sát sát!
Kỹ Sĩ X của đối phương giơ đao lên đỡ, đây là vì tinh thần chiến đấu, bất quá vừa mới chạy được hai bước, đầu đã biến mất.
Thản Khắc choáng váng, xoay người quát: " LãoK, ngươi là đồ khốn, nói bao nhiêu lần rồi là phải lưu lại một cái cho lão tử, tức chết à!"
LãoK cũng không phản bác, cùng Lý Phong tiến vào bên trong trụ sở, tìm kiếm và bổ sung vật tư, không thể không nói vũ khí của người Inventer quả thật rất tuyệt, so với bên họ thì tốt hơn nhiều.
Thản Khắc không nói nhìn hai người,...... hai tên điên, cỗ máy giết chóc, xem ra hắn cũng phải thay đổi lại phương thức tác chiến một chút rồi, nếu không sau này “xuống dưới”, sẽ bị Thác Nhi cười nhạo.
" Thông báo, thông báo, tiểu đội 34, mời trả lời, mời trả lời. "
Lý Phong nhìn thoáng qua thiết bị thông tin, một cước đá nổ luôn, cũng không them lúc xoát bên trong nữa, ba người tiếp tục ra đi, trước khi đi còn tặng miễn phí một quả tạc đạn.
Kỳ thật tổn thất ở quy mô nhỏ như vậy cũng không khiến chop he NUF để ý, chính là bây giờ lại khác, đang ở lúc chiến cuộc kịch liệt nhất, phía sau lại phát sinh sự tình như vậy, giống như là đâm vào “chỗ hiểm”, Đặc Mã mặc dù không biết tiểu đội kia có lại lịch thế nào, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không cho phép họ tiếp tục làm loạn nữa, khiến cho hắn mỗi lúc đều phải đề phòng, tiểu đội đặc chiến được ra lệnh xuất phát, xem đường đi của đối phương, hiển nhiên là chạy tới quáng khu, nơi này cũng sẽ là mồ chôn cho cái tiểu đội kia, bất quá Đặc Mã vẫn nêu rõ nhiệm vụ, đó chính là tra rõ danh hiệu của tiểu đội kia, đến tột cùng là ai dám động thổ trên đầu thái tuế?
Trải qua tổn thất liên tiếp, tất cả các trụ sở của NUF đều đã bắt đầu cảnh giác, đối phương chắc hẳn là đặc loại chiến sĩ của quân khu Takelama, nhân số vào kkhoangr 10 người, sức chiến đấu kinh người, một khi phát hiện ra thì phải đưa toàn lực phòng thủ đồng thời phải phát ra tín hiệu thông báo.
Bọn Lý Phong cũng không nghĩ đến chính mình đã thành cái đinh trong mắt của người Inventer, vẫn giữ nguyên lộ tuyến, chỉ là Đặc Mã đã đoán sai một chút, bọn họ cũng không có mục tiêu cụ thể, chỉ là thấy cái gì thì hủy đi cái đó, bởi vì bọn họ cũng không phải là tiểu đội đặc chiến, bọn họ chỉ là tiểu đội 120.
Lý Phong đương nhiên rất rõ ràng tình trạng của họ trong mắt đối phương, may là bây giờ đối phương cũng không biết vị trí chính xác của họ, nếu ngụy trang không được, thiết bị phát tín hiệu trên cơ động cũng sẽ bị bọn họ phá hủy, mặc kệ tất cả, bọn họ vẫn tiến về phía trụ sở của đối phương.
Ban ngày thì hành quân, buổi tối cũng hành quân, lúc rạng sáng sẽ nghỉ ngơi một chút, ngay cả Thản Khắc vốn cường tráng như vậy cũng đã gầy đi, trên mặt LãoK cũng hiện ra nét uể oải, chỉ có ánh mắt Lý Phong là vẫn sắc bén như trước, không có vẻ gì mệt mỏi cả.
Sở dĩ phải vội vàng hành quân như vậy chính vì không để cho đối phương phản ứng kịp, đối phương biết địa điểm họ xuất hiện một lần, những trụ sở ở phụ cận nới đó sẽ tăng mạnh đề phòng, nhưng những trụ sở ở xa hơn sẽ không nghỉ đến bị bọn họ tập kích.
Mã Thiệu Nhĩ gật đầu, hàng trăm tướng quân chết trận, bây giờ đến phiên hắn rồi, xem ra người Inventer quyết tâm không sợ khai chiến, mà hắn chính là trở thành vật hy sinh, oán giận ư? Còn có ý nghĩa gì, thất bại vẫn là thất bại, chỉ bất quá lần này chưa cho hắn cơ hội để “hoàn vốn”.
Nhưng cho dù chết, cũng không thể chết oan ức như vậy được, hắn biết rõ một chỉ huy có sự tin tưởng đối với binh lính thì có ảnh hưởng như thế nào.
Mã Thiệu Nhĩ đứng lên," Ra lệnh cho toàn quân toàn lực cầm cự, chờ đợi viện binh đến, trời sẽ không tuyệt đường của người, bỏ qua tất cả các khu vực quanh trụ sở, tất cả các cơ động đều tập hợp về quáng khu!"
Mệnh lệnh đưa ra, đem tổn thất giảm xuống mức nhỏ nhất, chịu đựng, vẫn còn tốt hơn chết.
" Vâng, tư lệnh!"
Quá trình USE ra lệnh thu gọn phạm vi phòng thủ có chút hỗn loạn, căn bản đã không thể hình thành được công kích quy mô lớn, lực công kích đã yếu bớt rất nhiều, nhưng ở dưới loại tình huống này, muốn công kích quy mô lớn là không thực dụng, mà quy mô nhỏ thì lại không có tác dụng đối với người Inventer, lực lượng pháo hôi điều khiển từ xa của NUF chiếm phần lớn, những thứ đổ nát đáng chết này cũng gây ra không ít trở ngại đối với USE.
Mà lúc nyaf tại bộ tư lệnh NUF.
" Tướng quân, địch nhân phản kích rất mạnh mẽ, xem bộ dáng chắc là muốn cùng chúng ta liều mạng rồi. "
" Ha ha, Mã Thiệu Nhĩ mặc dù không tính là danh tướng, nhưng vẫn mang trong mình giòng máu quân nhân, làm cho hắn lui lại như vậy, tuyệt đối là không có khả năng, đã giao thủ nhiều năm như vậy, ai, quả thật có chút bi thương. "
" Bất quá chúng ta công kích đại quy mô như vậy sẽ không có vấn đề gì chứ. Người USE tuyệt đối là không chịu khuất phục như vậy. "
" Vậy thì sao, nghị hội đã quyết định rồi, bọn họ làm như vậy khẳng định là có đạo lý của bọn họ, chúng ta chỉ cần chấp hành mệnh lệnh, chính mình chiến đấu tốt là được. "
" Chúng ta tổn thất cũng không ít, may là có cơ giáp không người cũng ngăn cản được không ít địch nhân. "
" Hừ, chúng ta cũng không có kém, bên tám lạng bên nửa cân, bây giờ chính là đang so sánh về ý chí, người nào kiên trì đến cùng sẽ là người thắng. "
Bỗng nhiên một nhân viên công tác đột nhiên mặt biến sắc đứng dậy. " Báo cáo, tướng quân, có chuyện rồi. Kho quân hỏa cấp A ở tiền tuyến của chúng ta bị phá hủy. Kẻ đột nhập đã trốn thoát, vừa mới nhận được tin, theo như nhân viên y tế nói, tinh thần những người của phe ta chạy trốn được đang rất hoảng hốt, trong miệng không ngừng kêu “ma quỷ”. "
" Nói bậy. Nơi đó có đến 10 tiểu đội, làm sao có thể!"
Nhân viên công tác xấu hổ không nói lời nào, tin tình báo quả thật là như vậy.
" Chẳng lẻ cơ chiến tiểu đội đặc cấp của đối phương đã xâm nhập vào trong lòng chúng ta, điều này là không có khả năng, trừ phi bọn họ đã biết trước kế hoạch?"
" Ma quỷ, cái lũ ngu xuẩn, lập tức ra lệnh cho tất cả các quáng khu đề phòng, chắc hẳn đây chính là tiểu đội đặc cấp làm ra, thật đáng chết!"
Đặc Mã hung hăng đập mạnh lên mặt bàn. Qua ngu xuẩn, số quân xâm nhập của đối phương chắc chắn không vượt qua 2 tiểu đội. Nếu không nhất định sẽ bị vệ tinh phát hiện được.
Chính là cho dù là như vậy, 100 cái cơ động chiến sĩ. Hơn nữa không ngờ trụ sở phòng ngự lại bị người ta cho nổ,...... Sỉ nhục, đây chính là sự sỉ nhục của quân nhân!
Càng làm cho Đặc Mã đau lòng chính là, nơi này chính là một nơi trọng yêu để tiếp viện quân lương cho tiền tuyến, vật tư ở nơi này chiếm đến một nửa của cả chiến khu, đây quả thật là một đòn quá mạnh, tình huống đã chuyển thành cực kỳ bất lợi, nếu thật sự kéo dài chiến đấu, bên không kiên trì được đến cùng có thể chính là bọn họ!
" Thông báo cho bộ đội ở tiền tuyến, toàn lực công kích!"
" Tướng quân, như vậy thương vong của chúng ta sẽ lớn hơn nhiều, đối phương phòng ngự rất chắc chắn, có phải hay không nên….?"
" Hừ, nếu để lâu thì chúng ta sẽ thua, lập tức điều động vật tư ở phía sau, cố gắng tiếp viện số lượng vật tư như bình thường. "
" Vâng!"
Đặc Mã tức giận đến mực răng cũng cắn chặt vào nhau, vốn chiến cuộc đã nắm chắc đến 9 phần vậy mà thoáng cái đã trở nên không thể nắm bắt được, rốt cuộc là tên hộn đản nào làm ra việc này, nếu bị hắn bắt được,......vậy hãy tự tưởng tượng đi.
Lý Phong, Thản Khắc, LãoK chính là ba đầu sói đói trên sa mạc, phàm là trụ sở của người Inventer đối với họ đều là thịt, tâm nguyện của Thác Nhi vẫn còn đọng trong lòng họ, một là chữ ký của Angel, cái khác đó chính là co thể cầm được huân chương trên tay mà lui về, bây giờ hai nguyện vọng này Lý Phong sẽ giúp hắn hoàn thành.
Bây giờ Lý Phong mới thật sự hiểu được, hắn thật sự không phải vạn năng, nhưng Thác Nhi chết cũng không làm dao động được quyết tâm chiến đấu của hắn, ngược lại nó càng thêm kiên định, đây chính là một con đường không có về đường, mà hắn nhất định phải đi, bây giờ hắn càng kiên định hơn về điểm này, có chút chính là vì không ngừng chiến đấu.
Ba người đích thị đã xâm nhập sâu vào trong trận địa của người Inventer, trải qua một giờ lục lọi quan sát, lực lượng thường trú của đối phương chỉ là một chi tiểu đội, mà thúc ăn của bọn họ cũng vừa mới hết, vừa lúc kịp thời có bổ xung.
Lần này không cần chờ đến buổi tối, LãoK tìm chỗ mai phục, hắn cũng đã thay đổi sang dùng một súng ngắm hạng nặng, hắn không thể cứ dùng vũ khí “cùi bắp” mãi được, chỉ là trước đây không có điều kiện, bây giờ ba người chính là “dĩ chiến dưỡng chiến”.
Lý Phong cùng Thản Khắc, thì lén lút ẩn núp, người Inventer có một căn bệnh, luôn thích thiết kế trụ sở của mình giống như tòa thành, bốn phương đều trông rất đẹp, nhưng tầm mắt lại bị hạn chế, này đã là cái trụ sở thứ ba họ gặp rồi, trong tay Lý Phong đang cầm hai khẩu tản đạn lôi xạ, cho nên hắn căn bản không sợ bất cứ kẻ nào.
Tiến tới them 50 mét, đối phương đã phát hiện ra, bất quá thấy là Kỹ Sĩ X, phiên hiệu, Lý Phong đương nhiên là đem tên của tiểu đội rackow Lu nói ra, nhưng lần này nhưng lần này lại lập tức xuất hiện 12 cái cơ động chiến sĩ, xem ra có chút gì đó không hay.
" Buông vũ khí ra, sẽ tha không giết các ngươi!"
12 vs 2, khó trách khẩu khí lớn như vậy.
" Đội trưởng...... "Thản Khắc vừa muốn nói gì đó, Lý Phong cùng LãoK đã động thủ rồi, khiến cho Thản Khắc gấp đến độ trực tiếp dậm dậm chân, thiệt là, hắn muốn nói là lưu lại cho hắn “chén” với!
Vốn tưởng rằng chính mình đã là rất quái vật trời sinh có khí lực mạnh mẽ, nhưng bây giờ xem ra LãoK và đội trưởng mới chính là quái vật, hai tên điên, mình còn chưa kịp nói.
X 2 đạn cường khống!
Súng của đối phương vừa mới giơ lên, tám cái cơ động chiến sĩ đã ngã xuống rồi, mà súng ngắm của LãoK cũng làm ba “chú”, cuối cùng để lại cho Thản Khắc một “bé”, tên này hưng phấn lao tới, luôn mồm hô sát sát sát!
Kỹ Sĩ X của đối phương giơ đao lên đỡ, đây là vì tinh thần chiến đấu, bất quá vừa mới chạy được hai bước, đầu đã biến mất.
Thản Khắc choáng váng, xoay người quát: " LãoK, ngươi là đồ khốn, nói bao nhiêu lần rồi là phải lưu lại một cái cho lão tử, tức chết à!"
LãoK cũng không phản bác, cùng Lý Phong tiến vào bên trong trụ sở, tìm kiếm và bổ sung vật tư, không thể không nói vũ khí của người Inventer quả thật rất tuyệt, so với bên họ thì tốt hơn nhiều.
Thản Khắc không nói nhìn hai người,...... hai tên điên, cỗ máy giết chóc, xem ra hắn cũng phải thay đổi lại phương thức tác chiến một chút rồi, nếu không sau này “xuống dưới”, sẽ bị Thác Nhi cười nhạo.
" Thông báo, thông báo, tiểu đội 34, mời trả lời, mời trả lời. "
Lý Phong nhìn thoáng qua thiết bị thông tin, một cước đá nổ luôn, cũng không them lúc xoát bên trong nữa, ba người tiếp tục ra đi, trước khi đi còn tặng miễn phí một quả tạc đạn.
Kỳ thật tổn thất ở quy mô nhỏ như vậy cũng không khiến chop he NUF để ý, chính là bây giờ lại khác, đang ở lúc chiến cuộc kịch liệt nhất, phía sau lại phát sinh sự tình như vậy, giống như là đâm vào “chỗ hiểm”, Đặc Mã mặc dù không biết tiểu đội kia có lại lịch thế nào, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không cho phép họ tiếp tục làm loạn nữa, khiến cho hắn mỗi lúc đều phải đề phòng, tiểu đội đặc chiến được ra lệnh xuất phát, xem đường đi của đối phương, hiển nhiên là chạy tới quáng khu, nơi này cũng sẽ là mồ chôn cho cái tiểu đội kia, bất quá Đặc Mã vẫn nêu rõ nhiệm vụ, đó chính là tra rõ danh hiệu của tiểu đội kia, đến tột cùng là ai dám động thổ trên đầu thái tuế?
Trải qua tổn thất liên tiếp, tất cả các trụ sở của NUF đều đã bắt đầu cảnh giác, đối phương chắc hẳn là đặc loại chiến sĩ của quân khu Takelama, nhân số vào kkhoangr 10 người, sức chiến đấu kinh người, một khi phát hiện ra thì phải đưa toàn lực phòng thủ đồng thời phải phát ra tín hiệu thông báo.
Bọn Lý Phong cũng không nghĩ đến chính mình đã thành cái đinh trong mắt của người Inventer, vẫn giữ nguyên lộ tuyến, chỉ là Đặc Mã đã đoán sai một chút, bọn họ cũng không có mục tiêu cụ thể, chỉ là thấy cái gì thì hủy đi cái đó, bởi vì bọn họ cũng không phải là tiểu đội đặc chiến, bọn họ chỉ là tiểu đội 120.
Lý Phong đương nhiên rất rõ ràng tình trạng của họ trong mắt đối phương, may là bây giờ đối phương cũng không biết vị trí chính xác của họ, nếu ngụy trang không được, thiết bị phát tín hiệu trên cơ động cũng sẽ bị bọn họ phá hủy, mặc kệ tất cả, bọn họ vẫn tiến về phía trụ sở của đối phương.
Ban ngày thì hành quân, buổi tối cũng hành quân, lúc rạng sáng sẽ nghỉ ngơi một chút, ngay cả Thản Khắc vốn cường tráng như vậy cũng đã gầy đi, trên mặt LãoK cũng hiện ra nét uể oải, chỉ có ánh mắt Lý Phong là vẫn sắc bén như trước, không có vẻ gì mệt mỏi cả.
Sở dĩ phải vội vàng hành quân như vậy chính vì không để cho đối phương phản ứng kịp, đối phương biết địa điểm họ xuất hiện một lần, những trụ sở ở phụ cận nới đó sẽ tăng mạnh đề phòng, nhưng những trụ sở ở xa hơn sẽ không nghỉ đến bị bọn họ tập kích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.