Cơ Động Phong Bạo

Chương 295: Triền Miên

Khô Lâu Tinh Linh

28/03/2013

Thực lực của các giáo quan đều là tuyệt đối, nữ đội viên rất sùng bái họ, Salta một người đối phó 41 người, Tank cũng làm được như vậy bất quá so với Salta thì cực khổ hơn một chút, nhưng cả hai người bọn họ đối mặt với đội trưởng vẫn bị ….nghiền nát, đương nhiên Salta và Tank cũng đã tiến tới trình độ có thể chống cự một chút, càng bị đánh nhiều, mọi người phối hợp càng ăn ý, các loại ám chiêu cũng bắt đầu sử dụng. Chỉ bất quá tạm thời chưa phát huy được hiệu quả gì.

Được bộ tư lệnh coi trọng, tại đây họ huấn luyện đều là sử dụng Cơ Động Chiến Sĩ mới, Lý Phong cũng không để ý tới việc này, một khi diễn luyện, hắn khẳng định phá nát bảy, tám cái, mặc dù vậy, quân nhu vẫn không kêu ca, còn tỏ ra sùng kính, đây mới là thực lực của ma quỷ chiến đội, ngay cả huấn luyện cũng khủng khiếp như vậy, khác hẳn với chỗ khác, cả năm không phá hư nổi vài cái….(cười chết mất haha)

Về phần bệnh viện quân khu, bọn hắn cũng thường xuyên lui tới, bất quá bộ tư lệnh cũng có chút nhân tính, tại bên trong căn cứ thiết lập một bệnh viện nhỏ, điều tới năm danh y tới phục vụ và thường trú tại đây, đồng thời còn lên kế hoạch phát triển lâu dài.

Mặc kệ cấp trên chuẩn bị thế nào, Lý Phong cũng không coi đó là vinh dự, hắn căn bản không thèm để ý, cái hắn quan tâm chỉ là dạy cho mọi người kỹ năng sinh tồn, sau này trên chiến trường có thể áp dụng.

Sau hai lần tiến hành tiêu diệt thổ phỉ, Số 1 đã không tìm được thêm tổ chức thổ phỉ nào trong phạm vi gần tiểu đội 120 nữa, tất cả đều giải tán, chuyển đi nơi khác, hiển nhiên tại Takelama bọn họ đã không còn khả năng tồn tại, thổ phỉ cũng là người….. có người ăn mừng, một số thì cầu khẩn, ngàn vạn lần đừng bị ma quỷ tiểu đội mang ra làm mục tiêu thí nghiệm, cuộc sống luôn lo lắng, phập phồng như vậy khiến họ không cách nào chịu nổi.

Bọn họ không phải không phản kháng, nhưng vấn đề là không biết ai là mục tiêu, hơn nữa, vô luận họ trốn chỗ nào cũng bị phát hiện, lại thường bị tấn công vào lúc phòng thủ yếu kém nhất, ghê tởm hơn là …..những người này quá lợi hại.

Điềm Điềm….tiểu nhân vật đặc biệt, đồng học của Lý Phong và Salta, đối với huấn luyện, nàng hết sức cố gắng, những lúc khác, nàng thường để ý, thậm chí nhìn chằm chằm Lý Phong.

Ngoài ý muốn của nàng, trước kia, rất ít khi nàng thấy Lý Phong uống rượu, bây giờ Lý Phong uống ngày càng nhiều, nhưng uống bao nhiêu cũng không thấy say, chỉ có phảng phất thấy một chút cảm giác…

Mà bọn Tank thì rất thích uống rượu, họ thường xuyên phê bình đội trưởng lãng phí, uống như vậy mà chưa từng có phản ứng …..xin lỗi, đây là hảo tửu ….

Tâm tình tốt, mọi người cũng vui vẻ chơi đùa, sa mạc mặc dù cằn cỗi, nhưng không cái gì là không có. Nướng bọ cạp, hoa quả ở ốc đảo, rượu ngon, mỹ nữ, mặc dù không thể so với Angel nhưng lúc này cũng là một loại hưởng thụ đặc biệt. Nhất là Triệu Điềm Điềm…..Bên đống lửa, mọi người khiêu vũ rất cuồng nhiệt, nhiều lúc khiến người ta mơ màng tưởng rằng đây là một xứ sở thiên đường.

Chỉ có tại lúc này, Lý Phong mới cảm giác được ý nghĩa của chiến đấu.

Cảm giác còn sống thật tốt, tất cả mọi người còn sống thật tốt, lúc này, Lý Phong cũng có hiểu một chút cảm giác của Angel, chiến đấu không phải vì chiến đấu mà chiến đấu, mà chiến đấu vì hòa bình.

Một cái mũ rất lớn, đạo lý rất lớn, nhưng hắn thật sự nhận ra, bây giờ căn bản không thể điều hòa chiến tranh, Angel đã đúng, có lẽ, hắn cần biết tới mặt khác của cuộc sống, thế giới này cũng không phải chỉ ở quân đội mới có thể chiến đấu, còn có một địa phương khác, nơi càng thích hợp với hắn hơn. Nơi mà hắn có thể phát huy mà không cần kiêng nể gì.

Linh nhi, giờ này ngươi đang làm gì, có bình an hay không, có thuận lợi không.



Lúc này, Lý Phong rất muốn, hắn rất muốn về nhà

Thế cục chuyển biến mấy lần, nhưng rốt cục cũng chưa có động tĩnh gì, ngược lại còn có chiều hướng phát triển tốt hơn, xu hướng rất bình thản, hơn nữa giai đoạn này là giai đoạn song phương đang trong thời kỳ kinh tế phát triển, trong nửa năm, tổng giá trị sản xuất quốc dân tăng hơn 10%, vẫn đang duy trì tốc độ phát triển, dưới tình huống này, đối với chiến tranh cả hai bên đều không có hứng thú, trong lịch sử loài người, trong điều kiện tốt đẹp như vậy, hưởng thụ còn không kịp, không ai nghĩ tới chiến tranh.

Quân khu Takelama cũng không nhàn rỗi, trừ lần tấn công của đàn sa hạt biến dị vừa qua, lần này lại xuất hiện một đám Chuột khổng lồ và nhện, nhưng số lượng ít hơn nhiều, lực chiến đấu mặc dù rất mạnh, nhưng quân đội cũng dễ dàng tiêu diệt, song phương cũng không rõ tại sao lũ quái vật này lại như vậy, cũng không rõ tại sao chúng đều hoàn toàn không muốn sống, mọi nghiên cứu đều không có kết quả, tuy nhiên cũng không phải không có chỗ tốt, lợi dụng lúc này mà tiêu diệt toàn bộ, tránh phiền toái sau này.

Marshall xin được tổ chức thi đấu cơ chiến ở quân khu, nhưng không được phê chuẩn, vừa mới chiếm tiện nghi của người Inventer, giờ lại tổ chức thi đấu, diễu võ dương oai, cái này không phải là trêu chọc đối thủ ???

Tại quân khu Takelama, trong khu vực quản lý của USE đại quân tổ chức luận võ, kết quả, tiểu đội 120 lần nữa sáng tạo thần thoại, với ưu thế tuyệt đối quét ngang 36 đơn vị đoạt giải quán quân, vô luận đơn độc tác chiến hay Cơ Động Chiến Sĩ tác chiến, đều làm người ta thán phục, đều chứng minh được thực lực tuyệt đối, mà trong giải này, đội trưởng Lý Phong còn không có xuất chiến.

Đối với ….vị đội trưởng thần bí này, cả quân khu ai cũng tò mò, rất nhiều người muốn xem người huấn luyện ra tiểu đội ma quỷ là ai nhưng đứng trước tiểu đội này, không ai dám nói một lời, thực sự quá mạnh mẽ, quá đáng sợ.

Lý Phong muốn đi, mặc dù Tank và mọi người cực lực giữ lại, nhưng bây giờ Lý Phong không còn tìm được lý do gì để lưu lại, hắn là hắn, hắn chỉ nghĩ tới cuộc sống của hắn, một chút vinh quang, danh lợi, hắn hoàn toàn không để ý.

Chỉ là….không còn có thể cùng các chiến hữu chiến đấu, quả thật có một chút tiếc hận, nhưng con người có thăng có trầm, trăng có khi tròn khi khuyết, không thể chu toàn mọi việc, ly biệt cũng không phải không tốt, ít nhất cũng có thể nhớ đến nhau.

Marshall mặc dù không rõ nguyên nhân, nhưng cũng không cố gắng giữ Lý Phong, dù sao hắn chỉ là một thực tập sinh, hắn cũng viết một bức thư ca ngợi và đánh giá rất tốt về Lý Phong gửi tới Alan, đây là thân bút của một trung tướng, một quân khu tư lệnh….

Lý Phong đi trước, Salta thì đợi mọi người rồi cùng nhau trở về.

Không nghi ngờ, về nhà cảm giác thật tốt, cha mẹ cũng thực sự cao hứng, kỳ thật trong thời gian vừa qua họ rất lo lắng, nhưng bây giờ, họ rất vui mừng….trở về là tốt rồi.

Trường học cũng đã nhận được thư tín, Lý Phong cũng phát hiện hắn không còn mục tiêu gì…..thói quen nằm đọc sách đã không còn, bây giờ có nhiều thời giờ, tinh lực dư thừa, lại không thể cả ngày rèn luyện….càng không thể đọc sách, tay chân hắn buồn bực đến phát điên.

May là, Đường Linh đã trở về, tiểu công chúa xuống phi cơ liền gọi điện cho Lý Phong, nghe giọng nói quả thực rất hưng phấn, bất quá hai người còn phải nhẫn nại, nàng còn phải gặp cha mẹ, lúc này các thực tập sinh cũng đều đã lục tục trở về.

Theo Đường Linh cùng quay về còn có đám người Mộ Tuyết, tổ chức cũng chuyển tư liệu trở về, kêt quả ngoài dự liệu của mọi người, trong bảng xếp hạng, Alan học viện có bốn người được thành tích A+, một người được A, còn có người trực tiếp được đề cao mấy cấp bậc, học viện RoyalEnglish thì có vài phần xui xẻo, có năm đệ tử bị liên lụy, nhìn kết quả, ai cũng thấy được xu thế mới, tân sinh của Alan quả thật cực kỳ mạnh mẽ.



Nhất là bốn người đạt được A+, tất cả đều được chính chỉ huy quân khu, thiếu tướng tự đánh giá.

Đây là sự coi trọng tuyệt đối.

Buổi tổi, sau khi com nước xong, Đường Linh nhân tiện … "mất tích”, làm cho cha mẹ dở khóc dở cười, nhà đầu kia từ nhỏ chiều quá hóa hư, không thể quản nổi… nhưng Lý Phong tạm thời khiến họ rất hài lòng, là đệ tử biểu hiện ưu tú nhất trong quân khu, dù cho là người của GAD, nếu dùng Cơ Động Chiến Sĩ giao đấu, sợ rằng không đụng nổi đến một sợi lông của hắn, báo cáo từ quân khu Takelama cũng làm cho họ rung động rất nhiều, chiến tích của hắn khiến họ cảm thấy rất khó tin.

Lý Phong cùng Đường Linh hẹn gặp tại công viên, một ngày không gặp tựa như xa cách ba thu, lần này nửa năm không gặp,… không cần phải nói, đừng nói là buổi tối, thậm chí là ban ngày cũng không ngăn được nụ hôn nồng nhiệt của hai người.

Nửa giờ sau… hai nhân tài… thở phì phò, Đường Linh mặt đỏ hồng, không phải thẹn thùng, mà là muốn nghẹn, nàng cảm giác Lý Phong muốn đem nàng mà ăn tươi….

Xa cách quá lâu, thân thể xinh đẹp của Đường Linh một lần nữa ở trước mặt hắn, quả thật mê người, không, phải nói là tuyệt đối mê người, trải qua cuộc sống trong quân đội, Đường Linh lại càng trở nên thành thục, mị lực lại càng lớn…

:0 (65)::0 (65)::0 (65)::0 (65):

Lý Phong đã trở về.

- Đao Phong Chiến Sĩ sẽ lại tái xuất ?

- Phong Linh sẽ xuất hiện ?

Chiến tranh vũ trụ một lần nữa nổi sóng ?

Thông tin từ quân khu gây chấn động lớn, đồng đội của Lý Phong ra sao.

Mai nha mọi người

:0 (45)::0 (45)::0 (45)::0 (45)::0 (45):

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cơ Động Phong Bạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook