Chương 25
Vô Nhất Vô Bửu
05/11/2019
#25
Sáng hôm sau, sau khi dùng bữa sáng xong thì anh và cô ra về. Trước khi về người của anh đem đến hai xe tải đồ cho cô nhi viện, bảo đây là tạm thời, hôm sau sẽ chuyển đến nhiều thứ hơn.
Cửu Hi thấy mà cảm động. Xem như đám nhỏ gặp hên rồi, ngay lúc Bắc Đường Tùy biết hối lỗi.
Anh và cô cùng trở về nhà, lúc trên đường về anh thấy cô rất vui bản thân cũng vui lây theo. Tại sao ư?
Vì lâu rồi anh không thấy cô cười tươi như vậy.
Bắc gia.
" Cửu Hi sẽ về đây làm việc và làm bạn với em, em đừng buồn " Anh đưa li nước cam cho cô rồi bảo.
" Vâng..."
Bắc Đường Tùy có lẽ hỏi mọi thứ trước kia cùng Cửu Hi rồi.
" Anh có thể...cho em gọi quản gia về không "
Quản gia cũng rất tốt với cô, ông ấy chỉ sống một mình, luôn xem cô là con gái của mình, cô cũng rất quan tâm ông, nhưng mà sau khi bị đuổi...cô không biết ông sống một mình thế nào, có buồn tẻ không.
" Được, em muốn sao anh đều chấp nhận " Đường Tùy đáp.
" Cảm ơn anh..." Huyên Lâm Cảnh vui mừng, tay nắm chặt li nước cam hơn.
Cùng cô nói chuyện một lát thì Lâm Cảnh cũng ngồi yên nghe nhạc ở sofa còn anh thì về phòng giải quyết ít việc của mình.
Loay hoay một lát, khi quay lại thì anh đã thấy cô ngủ say trên sofa rồi. Nhìn Huyên Lâm Cảnh cô rất giống mèo nhỏ.
Bắc Đường Tùy đi đến bế cô lên tiến đến bậc thang trở về phòng.
Để cô ngủ say trên giường, anh nghĩ đến việc mình nên nấu gì đó để cho cô ngủ dậy có món để ăn.
" Được...đi siêu thị vậy " Bắc Đường Tùy đầy quyết tâm, hớn ha hớn hở chạy đến siêu thị.
Nửa tiếng sau.
Bắc Đường Tùy đơ người nhìn đống đồ mình mua, nhiều bịch đồ để trên bàn anh không biết làm sao cả luôn.
" Trước tiên nấu cơm vậy " Anh xắn tay áo lên, đeo tạp giề vào, lấy gạo ra đổ vào nồi.
" Mà...nấu cơm làm sao? " Bắc Đường Tùy đơ người.
Anh...trước giờ cả nấu cơm cũng không biết.
Đứng yên một chỗ lúc lâu, cuối cùng anh gọi Bắc phu nhân để cầu cứu.
" Mẹ..giúp con việc này với "
[ Cái gì? Mày lại gây chuyện à? ] Bắc phu nhân đầu dây đang ngủ, nghe anh nói mà giật mình dậy.
" Không có " Bắc Đường Tùy đáp.
[ Chứ chuyện gì mà nghe giọng con hối thúc dữ vậy? ]
" Chỉ con cách nấu cơm và sử dụng nồi cơm điện "
Rụp
Vừa nghe xong, Bắc phu nhân liền cúp máy.
" Ơ...mẹ thân yêu " Bắc Đường Tùy đơ người lần nữa, nhìn màng hình điện thoại..
Sao thế?
Sao mẹ anh lại cúp điện thoại thế này?
Năm phút sau bà gửi một đoạn ghi âm qua tài khoản của anh, anh bật lên nghe thì...
" MÀY BỊ ĐIÊN HẢ BẮC ĐƯỜNG TÙY? CẢ NẤU CƠM CÒN GỌI MẸ MÀY THÌ CHUYỆN GIƯỜNG CHIẾU CỦA MÀY CÓ NHỜ MẸ KHÔNG? "
Sáng hôm sau, sau khi dùng bữa sáng xong thì anh và cô ra về. Trước khi về người của anh đem đến hai xe tải đồ cho cô nhi viện, bảo đây là tạm thời, hôm sau sẽ chuyển đến nhiều thứ hơn.
Cửu Hi thấy mà cảm động. Xem như đám nhỏ gặp hên rồi, ngay lúc Bắc Đường Tùy biết hối lỗi.
Anh và cô cùng trở về nhà, lúc trên đường về anh thấy cô rất vui bản thân cũng vui lây theo. Tại sao ư?
Vì lâu rồi anh không thấy cô cười tươi như vậy.
Bắc gia.
" Cửu Hi sẽ về đây làm việc và làm bạn với em, em đừng buồn " Anh đưa li nước cam cho cô rồi bảo.
" Vâng..."
Bắc Đường Tùy có lẽ hỏi mọi thứ trước kia cùng Cửu Hi rồi.
" Anh có thể...cho em gọi quản gia về không "
Quản gia cũng rất tốt với cô, ông ấy chỉ sống một mình, luôn xem cô là con gái của mình, cô cũng rất quan tâm ông, nhưng mà sau khi bị đuổi...cô không biết ông sống một mình thế nào, có buồn tẻ không.
" Được, em muốn sao anh đều chấp nhận " Đường Tùy đáp.
" Cảm ơn anh..." Huyên Lâm Cảnh vui mừng, tay nắm chặt li nước cam hơn.
Cùng cô nói chuyện một lát thì Lâm Cảnh cũng ngồi yên nghe nhạc ở sofa còn anh thì về phòng giải quyết ít việc của mình.
Loay hoay một lát, khi quay lại thì anh đã thấy cô ngủ say trên sofa rồi. Nhìn Huyên Lâm Cảnh cô rất giống mèo nhỏ.
Bắc Đường Tùy đi đến bế cô lên tiến đến bậc thang trở về phòng.
Để cô ngủ say trên giường, anh nghĩ đến việc mình nên nấu gì đó để cho cô ngủ dậy có món để ăn.
" Được...đi siêu thị vậy " Bắc Đường Tùy đầy quyết tâm, hớn ha hớn hở chạy đến siêu thị.
Nửa tiếng sau.
Bắc Đường Tùy đơ người nhìn đống đồ mình mua, nhiều bịch đồ để trên bàn anh không biết làm sao cả luôn.
" Trước tiên nấu cơm vậy " Anh xắn tay áo lên, đeo tạp giề vào, lấy gạo ra đổ vào nồi.
" Mà...nấu cơm làm sao? " Bắc Đường Tùy đơ người.
Anh...trước giờ cả nấu cơm cũng không biết.
Đứng yên một chỗ lúc lâu, cuối cùng anh gọi Bắc phu nhân để cầu cứu.
" Mẹ..giúp con việc này với "
[ Cái gì? Mày lại gây chuyện à? ] Bắc phu nhân đầu dây đang ngủ, nghe anh nói mà giật mình dậy.
" Không có " Bắc Đường Tùy đáp.
[ Chứ chuyện gì mà nghe giọng con hối thúc dữ vậy? ]
" Chỉ con cách nấu cơm và sử dụng nồi cơm điện "
Rụp
Vừa nghe xong, Bắc phu nhân liền cúp máy.
" Ơ...mẹ thân yêu " Bắc Đường Tùy đơ người lần nữa, nhìn màng hình điện thoại..
Sao thế?
Sao mẹ anh lại cúp điện thoại thế này?
Năm phút sau bà gửi một đoạn ghi âm qua tài khoản của anh, anh bật lên nghe thì...
" MÀY BỊ ĐIÊN HẢ BẮC ĐƯỜNG TÙY? CẢ NẤU CƠM CÒN GỌI MẸ MÀY THÌ CHUYỆN GIƯỜNG CHIẾU CỦA MÀY CÓ NHỜ MẸ KHÔNG? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.