Chương 158: Sinh hoạt hằng ngày của nữ thần đại nhân
Bắc Khuê
28/01/2020
Dịch giả: Lãng Nhân Môn
Trong một gian phòng thí nghiệm nào đó của Kinh Đại, Hứa Ngôn và các bạn đang cùng làm thí nghiệm hóa học hữu cơ.
Đầu tiết thí nghiệm, giảng viên sẽ viết nội dung thí nghiệm lên bảng, giảng giải các trình tự và việc cần chú ý. Sinh viên sẽ ngồi ở các ghế tròn xung quanh để lắng nghe, sau khi giảng viên nói sơ bộ một lần, mọi người sẽ bắt tay vào làm thí nghiệm.
Làm thí nghiệm cần hai người một nhóm, còn việc chọn ai để hợp tác thì hoàn toàn do các sinh viên tự chọn. Bốn anh chàng ở phòng 414 cùng nhau tới phòng thí nghiệm, khi giảng viên giảng bài họ cũng ngồi cùng nhau, vậy nên lựa chọn bình thường nhất là bọn họ sẽ chia thành hai nhóm. Đường Hòa Hưng và Lương Nghị Kha là một nhóm, họ bắt đầu phân công đi giành đồ thí nghiệm.
- Hứa Ngôn, tao đi lấy lá trà với ethanol, mày đi lắp ráp máy chiết Soxhlet đi…
Lộ Lăng ngăn trước mặt Hứa Ngôn và nói với Lý Long Hoa:
- Tớ với anh ấy chung một nhóm.
- Hai anh em các người...
Lý Long Hoa sửng sốt rồi chỉ vào mặt mình:
- Thế tớ thì thế nào đây?
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ai mà biết được?
Lộ Lăng nhẹ nhàng đáp lại bằng một câu vô trách nhiệm rồi kéo Hứa Ngôn sang một bàn thí nghiệm khác.
Hứa Ngôn bị em gái kéo đi nên cũng đành theo, cậu chỉ có thể quay đầu nở một nụ cười xin lỗi với bạn cùng phòng.
Nhưng trong mắt bạn cùng phòng thì nụ cười này đúng là giống trêu tức.
- Các người có thể đừng khoe mẽ đến mức không kiêng nể gì như thế không?
Lý Long Hoa cầm cồn dùng cho thí nghiệm lên, nắm chặt trong tay, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
......
Thí nghiệm chiết suât cà phê từ trà là một thí nghiệm giảng dạy kinh điển trong sách giáo khoa, nó thể hiện đầy đủ đặc điểm của chuyên ngành này, đó là tốn thời gian. Chỉ một thí nghiệm cơ bản nhất dùng để giảng dạy mà cần phải ngồi canh ba tiếng trong phòng thí nghiệm, với các sinh viên năm nhất thì đây chính là một lời nhắc nhở, nhắc nhở các bạn sinh viên không kiên nhẫn nên quyết định chuyển chuyên ngành sớm đi thì hơn.
Ví dụ như Hạ Nhược Lâm, sau hơn hai tiếng làm thí nghiệm, cô càng kiên định với quyết tâm chuyển chuyên ngành của mình.
- Ầy, còn phải chờ bao lâu nữa?
Cô nằm bò lên bàn thí nghiệm, toàn thân chẳng khác nào bị ánh mặt trời gay gắt chiếu qua.
Bạn cùng phòng của Hạ Nhược Lâm, cũng chính là bạn làm cùng thí nghiệm của cô thì rất kiên nhẫn:
- Từ từ rồi sẽ xong mà, chúng ta còn chưa xong bước hồi lưu và chiết đâu.
- Sau đấy còn có những bước nào nữa?
- Còn có chưng cất và thăng hoa.
- Phiền quá đi mất.
Lúc này, nếu không có bàn thí nghiệm đỡ thì Hạ Nhược Lâm chính là tiêu chuẩn cho tư thế orz.
- Ơ? Tiểu Hạ, cậu xem kìa, có phải hai người kia đã làm xong thí nghiệm rồi không?
Bạn cùng phòng bỗng nói vậy.
Hạ Nhược Lâm ngẩng đầu nhìn theo hướng bạn mình chỉ, cô thấy Hứa Ngôn và Lộ Lăng. Hứa Ngôn đang bưng ống nghiệm, Lộ Lăng bước theo sau và cầm báo cáo thí nghiệm, rõ ràng là đã viết xong xuôi cả rồi.
- Họ làm nhanh vậy cơ à?
Hạ Nhược Lâm lẩm bẩm.
- Thí nghiệm kiểu này không phải là càng nhanh càng tốt, cái quan trọng là phải chiết được thành phần, làm quá nhanh thì không tốt lắm đâu.
- Để tớ đi xem thế nào.
Hạ Nhược Lâm nói xong thì lập tức đứng dậy đi qua phía hai anh em.
Một phút sau, cô lê bước chân nặng nề với tới bên bàn thí nghiệm.
Bạn cùng phòng hỏi:
- Thế nào?
- Họ làm xong rồi, giảng viên còn nói tỉ suất rút ra không tệ. Mà cả báo cáo thí nghiệm cũng xong luôn rồi. Vậy nên hai phần tử xấu kia đã có thể rút lui trước, chúng ta vẫn phải tốn thời gian ở đây.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn cùng phòng kinh ngạc:
- Sao họ có thể làm được chứ?
Hạ Nhược Lâm phờ phạc đáp:
- Từ lúc chúng ta còn đang tìm tòi thì người ta đã có mục tiêu để bắt tay vào làm luôn rồi, hơn nữa còn không hề do dự. Sau đó ở bước chờ hồi lưu và tách ra, họ đã viết xong báo cáo luôn.
......
Hứa Ngôn và Lộ Lăng ra khỏi khu thí nghiệm thì các bạn cùng lớp vẫn còn ở lại đó.
Lộ Lăng cầm di động ra xem rồi bước nhanh về phía sân bóng.
Hứa Ngôn vội vàng đuổi theo, hỏi:
- Nữ thần đại nhân, vội vàng như thế là để làm gì?
- Mi không thấy lịch thi đấu à?
Lộ Lăng không dừng bước mà quay đầu liếc Hứa Ngôn:
- Học viện vật lý với học viện môi trường sắp bắt đầu thi đấu rồi. Trận tiếp theo của chúng ta là đấu với đội thắng của trận này đấy.
Hứa Ngôn giật mình:
- Vậy là nữ thần đại nhân muốn đi điều tra tình hình quân địch à?
- Nói đúng ra là đi phân tích chiến thuật. Ta muốn thấy rõ bố trí chiến thuật và đặc điểm kĩ thuật của đội thắng, sau đó sẽ có phân tích khái quát, suy nghĩ kế hoạch.
Thấy Lộ Lăng rút một quyển sổ nhỏ và một cây bút từ ba lô ra, Hứa Ngôn có thể chắc chắn cái "phân tích khái quát" này đủ để làm cho thành viên đội bóng có thể trợn mắt há mồm, cúi rạp đầu xuống đất.
......
Gần một tiếng sau, trên khán đài của sân bóng.
Lộ Lăng ngồi trên khán đài cao, thu trọn tất cả khu vực sân bóng vào tầm mắt. Cô bé không chỉ chú ý vị trí mà còn quan sát cả các khu vực quan trọng khác của trận đấu.
Trong khi quan sát, Lộ Lăng vẫn luôn tay ghi chép từng nội dung dài trên sổ. Ngoài chữ ra còn có không ít sơ đồ và một vài kí hiệu Hứa Ngôn không hiểu lắm. Thần kì là Lộ Lăng vừa ghi chép những thứ này mà gần như không cần cúi đầu, cũng vì thế cô bé sẽ không bỏ lỡ bất kì một sự kiện quan trọng nào trên sân.
Với hành động này của em gái, Hứa Ngôn không hề ngạc nhiên. Dù sao nếu không có năng lực hơn người thì sao có thể được gọi là nữ thần chứ? Ít nhất thì trong mắt Hứa Ngôn, một cô gái thực sự có thể xưng là nữ thần cũng chỉ có Lộ Lăng, hơn nữa nguyên nhân còn không liên quan tới ngoại hình.
Trọng tài thổi hai tiếng còi, đây là dấu hiệu kết thúc nửa trận đấu.
Lộ Lăng cuối cùng cũng cúi xuống, cô bé lật nhìn mấy trang giấy mình đã viết kín mít rồi thỏa mãn gật đầu.
Hứa Ngôn hỏi dò:
- Nữ thần đại nhân, anh có giúp được gì không?
Lộ Lăng suy nghĩ rồi chỉ vào cổ mình:
- Xoa bóp giúp ta đi.
Hứa Ngôn di chuyển ra phía sau cô bé, từ từ xoa bóp.
- Mà nữ thần đại nhân này, ngoại trừ xoa bóp cổ thì anh còn đảm nhiệm được việc gì khác không?
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa Ngôn rõ ràng vẫn không cam tâm:
- Thí nghiệm trên lớp khi nãy cũng thế, nữ thần đại nhân đã làm xong thí nghiệm một mình, anh chỉ có thể mô tả lại thí nghiệm trong báo cáo theo những gì em làm mà thôi.
Lộ Lăng thuận miệng nói:
- Hiệu quả phân công công việc rất cao, rất hợp lý mà!
- Nhưng anh cảm thấy là Thánh kị sĩ của nữ thần đại nhân thì mình cũng nên rèn luyện.
- Ta đã hiểu rõ ý của mi!
Lộ Lăng quay ngoắt lại, nhìn thẳng vào mắt cậu:
- Nếu mi thực sự muốn học cách để tìm kiếm chân lý, vận dụng linh tính thì dễ thôi!
- Dễ thôi?
- Đúng thế, chỉ cần mi đến phòng thí nghiệm là được rồi! Ta sẽ nói với cô Lôi để mi và ta cùng làm thí nghiệm.
Nói xong, cô bé cũng nở một nụ cười xấu xa.
Còn Hứa Ngôn, cậu lại có cảm giác: Mẹ nó hình như ông đây lại bị lừa?
Trong một gian phòng thí nghiệm nào đó của Kinh Đại, Hứa Ngôn và các bạn đang cùng làm thí nghiệm hóa học hữu cơ.
Đầu tiết thí nghiệm, giảng viên sẽ viết nội dung thí nghiệm lên bảng, giảng giải các trình tự và việc cần chú ý. Sinh viên sẽ ngồi ở các ghế tròn xung quanh để lắng nghe, sau khi giảng viên nói sơ bộ một lần, mọi người sẽ bắt tay vào làm thí nghiệm.
Làm thí nghiệm cần hai người một nhóm, còn việc chọn ai để hợp tác thì hoàn toàn do các sinh viên tự chọn. Bốn anh chàng ở phòng 414 cùng nhau tới phòng thí nghiệm, khi giảng viên giảng bài họ cũng ngồi cùng nhau, vậy nên lựa chọn bình thường nhất là bọn họ sẽ chia thành hai nhóm. Đường Hòa Hưng và Lương Nghị Kha là một nhóm, họ bắt đầu phân công đi giành đồ thí nghiệm.
- Hứa Ngôn, tao đi lấy lá trà với ethanol, mày đi lắp ráp máy chiết Soxhlet đi…
Lộ Lăng ngăn trước mặt Hứa Ngôn và nói với Lý Long Hoa:
- Tớ với anh ấy chung một nhóm.
- Hai anh em các người...
Lý Long Hoa sửng sốt rồi chỉ vào mặt mình:
- Thế tớ thì thế nào đây?
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ai mà biết được?
Lộ Lăng nhẹ nhàng đáp lại bằng một câu vô trách nhiệm rồi kéo Hứa Ngôn sang một bàn thí nghiệm khác.
Hứa Ngôn bị em gái kéo đi nên cũng đành theo, cậu chỉ có thể quay đầu nở một nụ cười xin lỗi với bạn cùng phòng.
Nhưng trong mắt bạn cùng phòng thì nụ cười này đúng là giống trêu tức.
- Các người có thể đừng khoe mẽ đến mức không kiêng nể gì như thế không?
Lý Long Hoa cầm cồn dùng cho thí nghiệm lên, nắm chặt trong tay, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
......
Thí nghiệm chiết suât cà phê từ trà là một thí nghiệm giảng dạy kinh điển trong sách giáo khoa, nó thể hiện đầy đủ đặc điểm của chuyên ngành này, đó là tốn thời gian. Chỉ một thí nghiệm cơ bản nhất dùng để giảng dạy mà cần phải ngồi canh ba tiếng trong phòng thí nghiệm, với các sinh viên năm nhất thì đây chính là một lời nhắc nhở, nhắc nhở các bạn sinh viên không kiên nhẫn nên quyết định chuyển chuyên ngành sớm đi thì hơn.
Ví dụ như Hạ Nhược Lâm, sau hơn hai tiếng làm thí nghiệm, cô càng kiên định với quyết tâm chuyển chuyên ngành của mình.
- Ầy, còn phải chờ bao lâu nữa?
Cô nằm bò lên bàn thí nghiệm, toàn thân chẳng khác nào bị ánh mặt trời gay gắt chiếu qua.
Bạn cùng phòng của Hạ Nhược Lâm, cũng chính là bạn làm cùng thí nghiệm của cô thì rất kiên nhẫn:
- Từ từ rồi sẽ xong mà, chúng ta còn chưa xong bước hồi lưu và chiết đâu.
- Sau đấy còn có những bước nào nữa?
- Còn có chưng cất và thăng hoa.
- Phiền quá đi mất.
Lúc này, nếu không có bàn thí nghiệm đỡ thì Hạ Nhược Lâm chính là tiêu chuẩn cho tư thế orz.
- Ơ? Tiểu Hạ, cậu xem kìa, có phải hai người kia đã làm xong thí nghiệm rồi không?
Bạn cùng phòng bỗng nói vậy.
Hạ Nhược Lâm ngẩng đầu nhìn theo hướng bạn mình chỉ, cô thấy Hứa Ngôn và Lộ Lăng. Hứa Ngôn đang bưng ống nghiệm, Lộ Lăng bước theo sau và cầm báo cáo thí nghiệm, rõ ràng là đã viết xong xuôi cả rồi.
- Họ làm nhanh vậy cơ à?
Hạ Nhược Lâm lẩm bẩm.
- Thí nghiệm kiểu này không phải là càng nhanh càng tốt, cái quan trọng là phải chiết được thành phần, làm quá nhanh thì không tốt lắm đâu.
- Để tớ đi xem thế nào.
Hạ Nhược Lâm nói xong thì lập tức đứng dậy đi qua phía hai anh em.
Một phút sau, cô lê bước chân nặng nề với tới bên bàn thí nghiệm.
Bạn cùng phòng hỏi:
- Thế nào?
- Họ làm xong rồi, giảng viên còn nói tỉ suất rút ra không tệ. Mà cả báo cáo thí nghiệm cũng xong luôn rồi. Vậy nên hai phần tử xấu kia đã có thể rút lui trước, chúng ta vẫn phải tốn thời gian ở đây.
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn cùng phòng kinh ngạc:
- Sao họ có thể làm được chứ?
Hạ Nhược Lâm phờ phạc đáp:
- Từ lúc chúng ta còn đang tìm tòi thì người ta đã có mục tiêu để bắt tay vào làm luôn rồi, hơn nữa còn không hề do dự. Sau đó ở bước chờ hồi lưu và tách ra, họ đã viết xong báo cáo luôn.
......
Hứa Ngôn và Lộ Lăng ra khỏi khu thí nghiệm thì các bạn cùng lớp vẫn còn ở lại đó.
Lộ Lăng cầm di động ra xem rồi bước nhanh về phía sân bóng.
Hứa Ngôn vội vàng đuổi theo, hỏi:
- Nữ thần đại nhân, vội vàng như thế là để làm gì?
- Mi không thấy lịch thi đấu à?
Lộ Lăng không dừng bước mà quay đầu liếc Hứa Ngôn:
- Học viện vật lý với học viện môi trường sắp bắt đầu thi đấu rồi. Trận tiếp theo của chúng ta là đấu với đội thắng của trận này đấy.
Hứa Ngôn giật mình:
- Vậy là nữ thần đại nhân muốn đi điều tra tình hình quân địch à?
- Nói đúng ra là đi phân tích chiến thuật. Ta muốn thấy rõ bố trí chiến thuật và đặc điểm kĩ thuật của đội thắng, sau đó sẽ có phân tích khái quát, suy nghĩ kế hoạch.
Thấy Lộ Lăng rút một quyển sổ nhỏ và một cây bút từ ba lô ra, Hứa Ngôn có thể chắc chắn cái "phân tích khái quát" này đủ để làm cho thành viên đội bóng có thể trợn mắt há mồm, cúi rạp đầu xuống đất.
......
Gần một tiếng sau, trên khán đài của sân bóng.
Lộ Lăng ngồi trên khán đài cao, thu trọn tất cả khu vực sân bóng vào tầm mắt. Cô bé không chỉ chú ý vị trí mà còn quan sát cả các khu vực quan trọng khác của trận đấu.
Trong khi quan sát, Lộ Lăng vẫn luôn tay ghi chép từng nội dung dài trên sổ. Ngoài chữ ra còn có không ít sơ đồ và một vài kí hiệu Hứa Ngôn không hiểu lắm. Thần kì là Lộ Lăng vừa ghi chép những thứ này mà gần như không cần cúi đầu, cũng vì thế cô bé sẽ không bỏ lỡ bất kì một sự kiện quan trọng nào trên sân.
Với hành động này của em gái, Hứa Ngôn không hề ngạc nhiên. Dù sao nếu không có năng lực hơn người thì sao có thể được gọi là nữ thần chứ? Ít nhất thì trong mắt Hứa Ngôn, một cô gái thực sự có thể xưng là nữ thần cũng chỉ có Lộ Lăng, hơn nữa nguyên nhân còn không liên quan tới ngoại hình.
Trọng tài thổi hai tiếng còi, đây là dấu hiệu kết thúc nửa trận đấu.
Lộ Lăng cuối cùng cũng cúi xuống, cô bé lật nhìn mấy trang giấy mình đã viết kín mít rồi thỏa mãn gật đầu.
Hứa Ngôn hỏi dò:
- Nữ thần đại nhân, anh có giúp được gì không?
Lộ Lăng suy nghĩ rồi chỉ vào cổ mình:
- Xoa bóp giúp ta đi.
Hứa Ngôn di chuyển ra phía sau cô bé, từ từ xoa bóp.
- Mà nữ thần đại nhân này, ngoại trừ xoa bóp cổ thì anh còn đảm nhiệm được việc gì khác không?
Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa Ngôn rõ ràng vẫn không cam tâm:
- Thí nghiệm trên lớp khi nãy cũng thế, nữ thần đại nhân đã làm xong thí nghiệm một mình, anh chỉ có thể mô tả lại thí nghiệm trong báo cáo theo những gì em làm mà thôi.
Lộ Lăng thuận miệng nói:
- Hiệu quả phân công công việc rất cao, rất hợp lý mà!
- Nhưng anh cảm thấy là Thánh kị sĩ của nữ thần đại nhân thì mình cũng nên rèn luyện.
- Ta đã hiểu rõ ý của mi!
Lộ Lăng quay ngoắt lại, nhìn thẳng vào mắt cậu:
- Nếu mi thực sự muốn học cách để tìm kiếm chân lý, vận dụng linh tính thì dễ thôi!
- Dễ thôi?
- Đúng thế, chỉ cần mi đến phòng thí nghiệm là được rồi! Ta sẽ nói với cô Lôi để mi và ta cùng làm thí nghiệm.
Nói xong, cô bé cũng nở một nụ cười xấu xa.
Còn Hứa Ngôn, cậu lại có cảm giác: Mẹ nó hình như ông đây lại bị lừa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.