Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp
Chương 285: Một đơn làm ăn lớn
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
31/10/2019
Nhìn Lâm Yên tiến vào xe đua, vẻ mặt chúng đội viên ZH1 đau khổ, hai mặt nhìn nhau, vì sao nhất định phải đua với cô, lại không thể chạy thắng cô được...
Cách đó không xa, Hạ Minh Khải thì đổi một chiếc xe đua.
Lúc đội viên ZH1 chuẩn bị lên lúc, không biết từ chỗ nào, một người đàn ông trung niên mặc tây trang lại bước nhanh vào sân, dưới ánh mắt không hiểu thấu của mọi người, đi tới bên cạnh xe đua màu bạc của Lâm Yên, gõ gõ cửa xe.
Lúc này, Lâm Yên hạ cửa kính xe xuống, nhìn về phía người trung niên mặc âu phục trên mặt đầy ý cười, vẻ mặt hơi nghi hoặc một chút.
"Vị nữ sĩ này, chào cô." Người đàn ông trung niên hơi mở miệng cười.
"Ngài là?" Lâm Yên hỏi.
"Là như vậy, cô có thể cho tôi ngồi vào ghế phụ không, tôi muốn tâm sự cùng cô." Nam tử trung niên giải thích.
Lúc này, Lâm Yên đẩy cửa ghế phụ ra, nhìn người đàn ông trung niên tiến vào bên trong.
"Nữ sĩ, cô có thể gọi tôi là Martin." Người đàn ông trung niên hết sức lễ phép mở miệng.
"Lâm Yên." Lâm Yên đơn giản tự giới thiệu mình.
"Lâm tiểu thư, hạnh ngộ (hân hạnh gặp mặt)." Người đàn ông trung niên nhẹ gật đầu.
"Cái kia, Martin tiên sinh, xin hỏi ngài tìm tôi đến cùng là có chuyện gì, tôi đang vội thi đấu..." Lâm Yên nhìn về phía Martin, mặt mũi tràn đầy không hiểu thấu.
"Ha ha, Lâm tiểu thư, cuộc thi đấu này của cô, cũng không trọng yếu, Lâm tiểu thư cũng là người trong giới đua xe, hẳn phải biết, ở nước ngoài sắp quay một bộ điện ảnh kinh phí cao có liên quan tới giới đua xe." Martin cười nói.
"Bộ phim lấy Lãng Mãng làm nguyên mẫu kia?" Lâm Yên như có điều suy nghĩ, cũng nghe nói qua một chút.
"Không sai." Martin nhẹ gật đầu: "Lâm tiểu thư, thực sự không dám giấu giếm, tôi nhìn ngoại hình của cô, dáng người, đều hết sức phù hợp với một vị nhân vật trong bộ phim điện ảnh này, không biết Lâm tiểu thư có hứng thú thử một chút hay không?"
"Thích hợp với ai?" Lâm Yên vô thức thốt ra.
"Nhân vật này nha, tin tưởng Lâm tiểu thư tuyệt đối không xa lạ gì, đồng thời, nếu như có thể thử vai thành công, tin tưởng Lâm tiểu thư cũng bởi vì diễn nhân vật này mà thấy vô cùng vinh quang cùng tự hào, cô ấy chính là người nhanh nhất trên mặt đất, Tử Thần Đường Đua... Yeva!"
"A." Nghe thấy, mặt Lâm Yên không chút thay đổi nói.
Nhìn thấy vẻ mặt Lâm Yên bình thản, Martin hơi kinh ngạc, đây chính là Tử Thần Đường Đua Yeva đấy, cô bé này làm sao không nhìn thấy một chút xíu hưng phấn cùng kích động nào.
Lâm Yên tuyệt đối không nghĩ tới, chính mình đến chạy đua thi đấu, thế mà còn có thể kiếm được một đơn nghiệp vụ, thế nhưng... Chính mình diễn chính mình... Cô thật sự không có hứng thú gì, hoàn toàn không có tính khiêu chiến.
"Ước chừng đứng trước ống kính năm phút đồng hồ, nhưng tiền lương là gần bảy chữ số, cô thật sự không suy tính một chút sao?" Martin tiếp tục nói.
"Martin tiên sinh, tôi cho rằng, vai này, trừ tôi ra không còn có thể là ai khác, căn bản chính là đo ni đóng giày cho tôi!" Lâm Yên bỗng nhiên đứng dậy, nhưng lại đụng đầu vào trần xe.
Martin: "..."
Mới vừa rồi còn một mặt gió nhẹ mây bay, không có chút nào hứng thú...
"Martin tiên sinh, ngài ra ngoài đi."
Lâm Yên vuốt vuốt đầu, chợt nhanh chóng mở cửa xe, đi xuống.
Sau khi thấy Martin cũng xuống, Lâm Yên một cước gác trên động cơ xe, nhẹ giọng cười nói: "Martin tiên sinh, thế nào, giống hay không?"
"Cái kia, Lâm tiểu thư, vẫn đua chứ??"
Một bên, một vị đội viên ZH1 nào đó nhìn về phía Lâm Yên, vẻ mặt khó hiểu.
Lâm Yên cùng người đàn ông trung niên mặc tây trang này, nói chuyện gì vậy?
"Đi đi đi!" Lâm Yên phất phất tay: "So cái rắm, tôi đang nói một đơn làm ăn bảy chữ số, đừng gây sự!"
Nghe Lâm Yên nói, đám người Mộc Mộc ZH1 cùng Z Thần một mặt mộng bức, làm sao lại bàn chuyện làm ăn rồi?
Cách đó không xa, Hạ Minh Khải thì đổi một chiếc xe đua.
Lúc đội viên ZH1 chuẩn bị lên lúc, không biết từ chỗ nào, một người đàn ông trung niên mặc tây trang lại bước nhanh vào sân, dưới ánh mắt không hiểu thấu của mọi người, đi tới bên cạnh xe đua màu bạc của Lâm Yên, gõ gõ cửa xe.
Lúc này, Lâm Yên hạ cửa kính xe xuống, nhìn về phía người trung niên mặc âu phục trên mặt đầy ý cười, vẻ mặt hơi nghi hoặc một chút.
"Vị nữ sĩ này, chào cô." Người đàn ông trung niên hơi mở miệng cười.
"Ngài là?" Lâm Yên hỏi.
"Là như vậy, cô có thể cho tôi ngồi vào ghế phụ không, tôi muốn tâm sự cùng cô." Nam tử trung niên giải thích.
Lúc này, Lâm Yên đẩy cửa ghế phụ ra, nhìn người đàn ông trung niên tiến vào bên trong.
"Nữ sĩ, cô có thể gọi tôi là Martin." Người đàn ông trung niên hết sức lễ phép mở miệng.
"Lâm Yên." Lâm Yên đơn giản tự giới thiệu mình.
"Lâm tiểu thư, hạnh ngộ (hân hạnh gặp mặt)." Người đàn ông trung niên nhẹ gật đầu.
"Cái kia, Martin tiên sinh, xin hỏi ngài tìm tôi đến cùng là có chuyện gì, tôi đang vội thi đấu..." Lâm Yên nhìn về phía Martin, mặt mũi tràn đầy không hiểu thấu.
"Ha ha, Lâm tiểu thư, cuộc thi đấu này của cô, cũng không trọng yếu, Lâm tiểu thư cũng là người trong giới đua xe, hẳn phải biết, ở nước ngoài sắp quay một bộ điện ảnh kinh phí cao có liên quan tới giới đua xe." Martin cười nói.
"Bộ phim lấy Lãng Mãng làm nguyên mẫu kia?" Lâm Yên như có điều suy nghĩ, cũng nghe nói qua một chút.
"Không sai." Martin nhẹ gật đầu: "Lâm tiểu thư, thực sự không dám giấu giếm, tôi nhìn ngoại hình của cô, dáng người, đều hết sức phù hợp với một vị nhân vật trong bộ phim điện ảnh này, không biết Lâm tiểu thư có hứng thú thử một chút hay không?"
"Thích hợp với ai?" Lâm Yên vô thức thốt ra.
"Nhân vật này nha, tin tưởng Lâm tiểu thư tuyệt đối không xa lạ gì, đồng thời, nếu như có thể thử vai thành công, tin tưởng Lâm tiểu thư cũng bởi vì diễn nhân vật này mà thấy vô cùng vinh quang cùng tự hào, cô ấy chính là người nhanh nhất trên mặt đất, Tử Thần Đường Đua... Yeva!"
"A." Nghe thấy, mặt Lâm Yên không chút thay đổi nói.
Nhìn thấy vẻ mặt Lâm Yên bình thản, Martin hơi kinh ngạc, đây chính là Tử Thần Đường Đua Yeva đấy, cô bé này làm sao không nhìn thấy một chút xíu hưng phấn cùng kích động nào.
Lâm Yên tuyệt đối không nghĩ tới, chính mình đến chạy đua thi đấu, thế mà còn có thể kiếm được một đơn nghiệp vụ, thế nhưng... Chính mình diễn chính mình... Cô thật sự không có hứng thú gì, hoàn toàn không có tính khiêu chiến.
"Ước chừng đứng trước ống kính năm phút đồng hồ, nhưng tiền lương là gần bảy chữ số, cô thật sự không suy tính một chút sao?" Martin tiếp tục nói.
"Martin tiên sinh, tôi cho rằng, vai này, trừ tôi ra không còn có thể là ai khác, căn bản chính là đo ni đóng giày cho tôi!" Lâm Yên bỗng nhiên đứng dậy, nhưng lại đụng đầu vào trần xe.
Martin: "..."
Mới vừa rồi còn một mặt gió nhẹ mây bay, không có chút nào hứng thú...
"Martin tiên sinh, ngài ra ngoài đi."
Lâm Yên vuốt vuốt đầu, chợt nhanh chóng mở cửa xe, đi xuống.
Sau khi thấy Martin cũng xuống, Lâm Yên một cước gác trên động cơ xe, nhẹ giọng cười nói: "Martin tiên sinh, thế nào, giống hay không?"
"Cái kia, Lâm tiểu thư, vẫn đua chứ??"
Một bên, một vị đội viên ZH1 nào đó nhìn về phía Lâm Yên, vẻ mặt khó hiểu.
Lâm Yên cùng người đàn ông trung niên mặc tây trang này, nói chuyện gì vậy?
"Đi đi đi!" Lâm Yên phất phất tay: "So cái rắm, tôi đang nói một đơn làm ăn bảy chữ số, đừng gây sự!"
Nghe Lâm Yên nói, đám người Mộc Mộc ZH1 cùng Z Thần một mặt mộng bức, làm sao lại bàn chuyện làm ăn rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.