Có Em, Quãng Đời Còn Lại Vừa Ngọt Ngào Vừa Ấm Áp
Chương 147: Nội dung phát triển của cốt truyện có chỗ nào không đúng chỗ nào
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
31/10/2019
Thời gian không còn kịp nữa, nếu không thể tăng đẳng cấp lên... Sẽ bị trừ tiền...
Thời gian trang điểm này không khỏi cũng quá dài!
Lâm Yên bên này vừa mở trò chơi ra, lúc này, phó đạo diễn Ngô Văn Hải đi tới, thấy Lâm Yên chơi game, lập tức nghiêm mặt, "Ai, Lâm Yên, cô đây là đang làm gì, cũng sắp khai mạc, không chuẩn bị cẩn thận, còn đang chơi gì vậy?"
Vệ Từ Phong trên đầu đầy kẹp nhỏ, đang trang điểm, nhưng lực chú ý một mực ở trên người Lâm Yên, thấy thế lập tức sắc mặt âm trầm mở miệng, "Yên tỷ thích chơi game, ông cứ để cho chị ấy chơi đi, làm loạn cái gì, không biết khi người khác chơi game ghét nhất bị quấy rầy sao?"
Nói xong liền trông mong nhìn về phía Lâm Yên, "Yên tỷ Yên tỷ, chị chơi trò chơi gì, có thể gánh cả em không?"
Lâm Yên: "..."
Đa Đa: "..."
Nội dung phát triển của cốt truyện có phải có chỗ nào không đúng hay không?
Sau khi tiến vào đoàn làm phim chẳng lẽ không phải là Lâm Yên quấn quít chặt lấy Vệ Từ Phong cố gắng tạo scandal sao?
Vì cái gì giống như hoàn toàn trái ngược?
Đừng nói là Đa Đa, nhân viên công tác khác của đoàn làm phim cũng dần dần đã nhận ra không đúng.
Vốn cho là hôm nay Vệ Từ Phong khẳng định sẽ nổi trận lôi đình, Lâm Yên sẽ chịu không nổi, ai biết thái độ của Vệ Từ Phong đối với Lâm Yên lại vừa ôn hòa vừa lễ phép như thế.
Không đúng, đã không thể nói là ôn hòa lễ độ, Vệ Từ Phong ở trước mặt Lâm Yên quả thực nghe lời như thỏ con...
Phó đạo diễn Ngô Văn Hải cũng là bị vị tổ tông mày mắng cho một mặt mộng bức: "A?"
Vệ Từ Phong hạ giọng uy hiếp: "Làm sao? Nghe không hiểu tiếng người?"
Ngô Văn Hải giật nảy mình, gấp gáp vội vàng cúi đầu khom lưng mở miệng với Lâm Yên, "Ây... Được... Được... Lâm Yên... Cô chơi... Cô tiếp tục chơi..."
Ngô Văn Hải không hiểu sao bị mắng một trận, gãi đầu chạy đi tìm Phùng An Hoa, "Lão Phùng, tình huống này là như thế nào?"
Vừa rồi Vệ Từ Phong không phải còn nháo muốn đuổi người à, làm sao bây giờ liền đại biến rồi?
Nhà sản xuất Phùng dĩ nhiên sẽ không tùy tiện tiết lộ tâm tư của Vệ Từ Phong, bất quá vẫn là nghiêm túc cùng Ngô Văn Hải bàn giao, "Không quan tâm tình huống như thế nào, ông chỉ cần biết rằng, đừng đắc tội Lâm Yên là được!"
Ngô Văn Hải: "...???"
Rất nhanh, tạo hình của Vệ Từ Phong đã làm xong, cuối cùng thay trang phục liền đại công cáo thành.
Sau một lúc lâu, Vệ Từ Phong thay xong quần áo, đi ra từ trong phòng thử áo.
Thời khắc này Vệ Từ Phong đã hoàn toàn đổi trang phục Punk kim loại nặng vừa rồi, mặc một thân áo thun sạch sẽ màu trắng, quần jean màu lam nhạt, giầy thể thao màu trắng.
Tất cả vòng cổ vòng tay bông tai trên người đều tháo xuống, ngay cả mái tóc màu nâu đỏ bảo bối nhất của hắn, vậy mà cũng để cho Kevin nhuộm về màu đen, mái tóc màu đen mềm mại trơn bóng thoạt nhìn càng là nhu thuận cực kỳ, trên mặt nguyên lai có chút trang điểm nồng đậm cũng đều xoá đi, tựa hồ chỉ đánh một tầng phấn lót, kẻ lông mày, nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ.
Ngũ quan Vệ Từ Phong vốn cũng là tương đối hoàn mỹ tinh tế, sau khi trên mặt không còn trang điểm dày, bộ dáng sạch sẽ quả thực tựa như là sinh viên đại học vừa mới tiến vào trường, khi mỉm cười quả thực có thể hòa tan người ta.
Tất cả các nhân viên làm việc bên cạnh đều nhịn không được thét lên ra tiếng.
"A a a... Trời ạ! Tạo hình chó con này của Vệ Từ Phong cũng tuyệt quá đi! Này ai chịu nổi!!!"
"Quả thực là đốt cháy tâm hồn thiếu nữ ngao ngao ngao!"
...
Ngay cả đạo diễn Khương Nhất Minh nhìn cũng là một mặt hài lòng: "Rất tốt rất tốt, tạo hình này vô cùng phù hợp!"
Không nghĩ tới, Vệ Từ Phong thế mà nguyện ý nhuộm tóc?
Trước đó khi tiến vào tổ phim Vệ Từ Phong cũng đã nói, không được động tới kiểu tóc của hắn, lần trước quay buổi chọn trang phục cũng là dùng kiểu tóc của chính hắn, không nghĩ tới lần này hắn vậy mà nguyện ý duỗi thẳng tóc, còn nhuộm trở về màu đen.
Thời gian trang điểm này không khỏi cũng quá dài!
Lâm Yên bên này vừa mở trò chơi ra, lúc này, phó đạo diễn Ngô Văn Hải đi tới, thấy Lâm Yên chơi game, lập tức nghiêm mặt, "Ai, Lâm Yên, cô đây là đang làm gì, cũng sắp khai mạc, không chuẩn bị cẩn thận, còn đang chơi gì vậy?"
Vệ Từ Phong trên đầu đầy kẹp nhỏ, đang trang điểm, nhưng lực chú ý một mực ở trên người Lâm Yên, thấy thế lập tức sắc mặt âm trầm mở miệng, "Yên tỷ thích chơi game, ông cứ để cho chị ấy chơi đi, làm loạn cái gì, không biết khi người khác chơi game ghét nhất bị quấy rầy sao?"
Nói xong liền trông mong nhìn về phía Lâm Yên, "Yên tỷ Yên tỷ, chị chơi trò chơi gì, có thể gánh cả em không?"
Lâm Yên: "..."
Đa Đa: "..."
Nội dung phát triển của cốt truyện có phải có chỗ nào không đúng hay không?
Sau khi tiến vào đoàn làm phim chẳng lẽ không phải là Lâm Yên quấn quít chặt lấy Vệ Từ Phong cố gắng tạo scandal sao?
Vì cái gì giống như hoàn toàn trái ngược?
Đừng nói là Đa Đa, nhân viên công tác khác của đoàn làm phim cũng dần dần đã nhận ra không đúng.
Vốn cho là hôm nay Vệ Từ Phong khẳng định sẽ nổi trận lôi đình, Lâm Yên sẽ chịu không nổi, ai biết thái độ của Vệ Từ Phong đối với Lâm Yên lại vừa ôn hòa vừa lễ phép như thế.
Không đúng, đã không thể nói là ôn hòa lễ độ, Vệ Từ Phong ở trước mặt Lâm Yên quả thực nghe lời như thỏ con...
Phó đạo diễn Ngô Văn Hải cũng là bị vị tổ tông mày mắng cho một mặt mộng bức: "A?"
Vệ Từ Phong hạ giọng uy hiếp: "Làm sao? Nghe không hiểu tiếng người?"
Ngô Văn Hải giật nảy mình, gấp gáp vội vàng cúi đầu khom lưng mở miệng với Lâm Yên, "Ây... Được... Được... Lâm Yên... Cô chơi... Cô tiếp tục chơi..."
Ngô Văn Hải không hiểu sao bị mắng một trận, gãi đầu chạy đi tìm Phùng An Hoa, "Lão Phùng, tình huống này là như thế nào?"
Vừa rồi Vệ Từ Phong không phải còn nháo muốn đuổi người à, làm sao bây giờ liền đại biến rồi?
Nhà sản xuất Phùng dĩ nhiên sẽ không tùy tiện tiết lộ tâm tư của Vệ Từ Phong, bất quá vẫn là nghiêm túc cùng Ngô Văn Hải bàn giao, "Không quan tâm tình huống như thế nào, ông chỉ cần biết rằng, đừng đắc tội Lâm Yên là được!"
Ngô Văn Hải: "...???"
Rất nhanh, tạo hình của Vệ Từ Phong đã làm xong, cuối cùng thay trang phục liền đại công cáo thành.
Sau một lúc lâu, Vệ Từ Phong thay xong quần áo, đi ra từ trong phòng thử áo.
Thời khắc này Vệ Từ Phong đã hoàn toàn đổi trang phục Punk kim loại nặng vừa rồi, mặc một thân áo thun sạch sẽ màu trắng, quần jean màu lam nhạt, giầy thể thao màu trắng.
Tất cả vòng cổ vòng tay bông tai trên người đều tháo xuống, ngay cả mái tóc màu nâu đỏ bảo bối nhất của hắn, vậy mà cũng để cho Kevin nhuộm về màu đen, mái tóc màu đen mềm mại trơn bóng thoạt nhìn càng là nhu thuận cực kỳ, trên mặt nguyên lai có chút trang điểm nồng đậm cũng đều xoá đi, tựa hồ chỉ đánh một tầng phấn lót, kẻ lông mày, nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ.
Ngũ quan Vệ Từ Phong vốn cũng là tương đối hoàn mỹ tinh tế, sau khi trên mặt không còn trang điểm dày, bộ dáng sạch sẽ quả thực tựa như là sinh viên đại học vừa mới tiến vào trường, khi mỉm cười quả thực có thể hòa tan người ta.
Tất cả các nhân viên làm việc bên cạnh đều nhịn không được thét lên ra tiếng.
"A a a... Trời ạ! Tạo hình chó con này của Vệ Từ Phong cũng tuyệt quá đi! Này ai chịu nổi!!!"
"Quả thực là đốt cháy tâm hồn thiếu nữ ngao ngao ngao!"
...
Ngay cả đạo diễn Khương Nhất Minh nhìn cũng là một mặt hài lòng: "Rất tốt rất tốt, tạo hình này vô cùng phù hợp!"
Không nghĩ tới, Vệ Từ Phong thế mà nguyện ý nhuộm tóc?
Trước đó khi tiến vào tổ phim Vệ Từ Phong cũng đã nói, không được động tới kiểu tóc của hắn, lần trước quay buổi chọn trang phục cũng là dùng kiểu tóc của chính hắn, không nghĩ tới lần này hắn vậy mà nguyện ý duỗi thẳng tóc, còn nhuộm trở về màu đen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.