Chương 33
Mana
30/10/2019
Sau khi anh và cô làm hòa thì đã lên lịch sang Mĩ. Anh quyết định để 1 tuần nữa đi. Anh đã chuẩn bị hết cho cô. Giờ đợi Kim Ly hoàn toàn hồi phục
và đi học lại là ổn. Cô vẫn đến chỗ anh mang danh nghĩa là làm nhưng cô đâu biết gì đâu mà làm. Đến chơi với anh để anh không buồn chán sinh
nông nổi thôi.
Cứ buổi sáng đến cô nấu đồ ăn mang cho anh ăn trưa. Đến trưa chịu khó xuống dưới căn tin hâm lại đồ ăn. Bình thường nhân viên cũng không để ý lắm nhưng hôm đấy lại lạ 1 cách kì quặc. Thứ nhất khi cô xuống bằng thang máy thì rất nhiều người vào và đẩy cô ra ở tầng dưới hơn. Cô lại phải đi thang bộ xuống. Thứ 2 khi cô muốn dùng lò thì ai cũng đứng đấy khiến cô chậm trễ lại.
Do thấy cô quá lâu nên anh đã bước chân xuống dưới xem sao. Anh thư kí của anh cũng về với vợ rồi. Khi anh đi xuống dưới thì lại không thấy cô đâu.
- Tổng giám đốc, anh cần gì sao? 1 bà trưởng phòng thấy anh cứ ngó ngiêng đi lại.
- Thư kí riêng của tôi đâu rồi, chị có thấy không? Anh vừa nói mà mắt vẫn đảo quanh.
- Đâu đi cùng đàm nhân viên mới đi đâu rồi thì phải. Tôi mới thấy họ nói chuyện ở đây mà. Bà trưởng phòng nói.
Anh quay gót chạy đi kiếm. Điểm chết của máy quay chỉ có ở trong kho. Kho để mấy cái đồ linh tinh thôi. Anh thẳng ra đấy. Khi đến thấy cô đang bị 2 đứa 2 bên giữ chặt 2 tay cô. Còn tay của 1 đứa khác cầm cái hộp cơm.
- Từ 1 con lao công mà lên làm thư ký giám đốc, mày cũng lợi lộc ghê. Cô ta nói.
- Trả đây. Cô vùng vẫy.
- Trả? Tao trả mày này! Cô ta úp nguyên hộp cơm lên đầu cô. Lúc này anh định lên tiếng thì thấy cô bắt đầu có dấu hiệu tức giận.
Cô dùng giẫm lên chân đứa bên trái giữ tay mình khiến nó bỏ ra. Cô dùng tay vả cho con nhỏ còn lại. Chân cô đạp vào đứa đã úp cơm lên đầu cô khiến cô ta ngã đập ra sau. Khi đứa bị cô giẫm chân quay qua định đánh cô thì cô bắt được tay và bẻ. Cô ả hét lên đau đớn. Cô quay lại nhìn đứa đổ cơm lên đầu mình. Cô ta nhìn cô sợ hãi. Cô túm cổ cô ta ấn vào tường sau lưng.
- Mày nghĩ chúng ta giống nhau, lao công thì chúng mày có thể thắng tao sao? Cô nhếch môi.
Cô ta sợ không dám nói gì luôn. Cô bỏ cô ta ra và cầm lấy hộp cơm còn lại úp thẳng vào mặt cô ta.
- Lần sau bắt nạt ai hãy trọn đối tượng đi.
Cô cầm 2 cái vỏ nhìn ra thì thấy anh đang đứng đó nhìn. Cô lập tức đổi ánh mắt tay cầm 2 cái hộp cơm đi lại.
- Em xin lỗi, em làm đổ mắt bữa trưa rồi. Cô nói.
- Không sao, chúng ta đi ra ngoài ăn. Nhưng mà em nên về nhà thay đồ đi không... Bẩn hết rồi. Anh nhìn cô với ánh mắt nuông chiều.
- Vậy mua đồ về nhà cũ đi. Em vẫn còn mấy bộ đồ ở đấy. Cô nói.
- Đi nào. Anh khoác vai cô cùng đi.
Cả đám kia kinh ngạc nhìn cặp đôi này. Cô đứng đợi ngoài đường và anh đi lấy xe. Trong lúc đó anh gọi điện nói cho 3 người kia nghỉ việc vì tội đắc tội với phu nhân giám đốc.
Anh lấy xe ra trở cô đến siêu thị mua đồ rồi đến căn nhà nhỏ kia. Cô đến đó đi tắm rửa rồi nấu cơm. Anh ngồi nhìn điện thoại.
- Nhân An, em có muốn chụp ảnh bộ làm kỉ niệm không? Sau này có con còn cho nó biết chúng ta quen nhau ra sao chứ nhỉ? Anh chống tay nhìn cô. .
- C... Co.. Có con... Mặt cô đỏ lên.
- Ừm, sau này lấy nhau mình vẫn phải có con mà....
Anh nói tỉnh bơ còn cô mặt đỏ lên tập trung nấu cơm trưa.
- Mà anh vẫn đang không ngờ em từng bị bắt nạt mà lại không phản kháng lại đấy.
- Em quên là em có biết đánh nhau 1 chút.
- Vậy cũng quên được sao?
- Em không muốn mất hình tượng đặc biệt trước mặt Kim Ly và cả anh. Cô đặt đồ xuống bàn nhỏ đấy.
Cả 2 ngồi ăn cơm, ăn xong thì cùng rửa bát. Anh rửa còn cô úp vào dàn bát. Nhìn họ như vợ chồng son vậy.
Thời gian cứ thể hạnh phúc trôi đi. Đến ngày anh đưa cô sang Mĩ làm phẫu thuật.
Hôm đó mẹ cô đòi đi cùng nhưng ai cũng cản vì để cho 2 người này đi thôi. Kim Ly xa cô vẫn khóc rất nhiều. Khóc đến mức dỗ không nổi, Lâm Vũ còn phải dụ dỗ đủ thứ trên đời. Anh và cô chia tay Gia Đình.
An Di đã có thai được 3 tháng rồi đó. Kim Ly về đến nhà đã chạy đến ôm lấy An Di.
- Cô Di ở nhà buồn không? Tiểu bảo bảo có bắt nạt cô không? Kim Ly hồn nhiên nói.
- Tiểu bảo bảo mới được 3 tháng sao bắt nạt mẹ... À Cô Di được. Lâm Vũ cười nói.
- Tiểu bảo bảo nhanh ra đời để chị có người để bảo vệ nha. Kim Ly xoa xoa bụng An Di.
- Kim Ly sau này phải bảo vệ em nha.
- Vâng ạ. Kim Ly cười tươi khiến 2 người kia buồn.
Cái kết quả ADN của An Di và Kim Ly hoàn toàn khớp. 2 người là mẹ con, của Lâm Vũ và Kim Ly cũng vậy. Cả 2 thật sự bất ngờ với đứa con đầu tiên của mình vẫn còn sống nhưng không dám nhận, tại thấy có lỗi, có lỗi với đứa con nhỏ vừa ra đời đã bị bỏ rơi. Vỗn dĩ nó đã là điều sai trái mà cả 2 người làm
Cứ buổi sáng đến cô nấu đồ ăn mang cho anh ăn trưa. Đến trưa chịu khó xuống dưới căn tin hâm lại đồ ăn. Bình thường nhân viên cũng không để ý lắm nhưng hôm đấy lại lạ 1 cách kì quặc. Thứ nhất khi cô xuống bằng thang máy thì rất nhiều người vào và đẩy cô ra ở tầng dưới hơn. Cô lại phải đi thang bộ xuống. Thứ 2 khi cô muốn dùng lò thì ai cũng đứng đấy khiến cô chậm trễ lại.
Do thấy cô quá lâu nên anh đã bước chân xuống dưới xem sao. Anh thư kí của anh cũng về với vợ rồi. Khi anh đi xuống dưới thì lại không thấy cô đâu.
- Tổng giám đốc, anh cần gì sao? 1 bà trưởng phòng thấy anh cứ ngó ngiêng đi lại.
- Thư kí riêng của tôi đâu rồi, chị có thấy không? Anh vừa nói mà mắt vẫn đảo quanh.
- Đâu đi cùng đàm nhân viên mới đi đâu rồi thì phải. Tôi mới thấy họ nói chuyện ở đây mà. Bà trưởng phòng nói.
Anh quay gót chạy đi kiếm. Điểm chết của máy quay chỉ có ở trong kho. Kho để mấy cái đồ linh tinh thôi. Anh thẳng ra đấy. Khi đến thấy cô đang bị 2 đứa 2 bên giữ chặt 2 tay cô. Còn tay của 1 đứa khác cầm cái hộp cơm.
- Từ 1 con lao công mà lên làm thư ký giám đốc, mày cũng lợi lộc ghê. Cô ta nói.
- Trả đây. Cô vùng vẫy.
- Trả? Tao trả mày này! Cô ta úp nguyên hộp cơm lên đầu cô. Lúc này anh định lên tiếng thì thấy cô bắt đầu có dấu hiệu tức giận.
Cô dùng giẫm lên chân đứa bên trái giữ tay mình khiến nó bỏ ra. Cô dùng tay vả cho con nhỏ còn lại. Chân cô đạp vào đứa đã úp cơm lên đầu cô khiến cô ta ngã đập ra sau. Khi đứa bị cô giẫm chân quay qua định đánh cô thì cô bắt được tay và bẻ. Cô ả hét lên đau đớn. Cô quay lại nhìn đứa đổ cơm lên đầu mình. Cô ta nhìn cô sợ hãi. Cô túm cổ cô ta ấn vào tường sau lưng.
- Mày nghĩ chúng ta giống nhau, lao công thì chúng mày có thể thắng tao sao? Cô nhếch môi.
Cô ta sợ không dám nói gì luôn. Cô bỏ cô ta ra và cầm lấy hộp cơm còn lại úp thẳng vào mặt cô ta.
- Lần sau bắt nạt ai hãy trọn đối tượng đi.
Cô cầm 2 cái vỏ nhìn ra thì thấy anh đang đứng đó nhìn. Cô lập tức đổi ánh mắt tay cầm 2 cái hộp cơm đi lại.
- Em xin lỗi, em làm đổ mắt bữa trưa rồi. Cô nói.
- Không sao, chúng ta đi ra ngoài ăn. Nhưng mà em nên về nhà thay đồ đi không... Bẩn hết rồi. Anh nhìn cô với ánh mắt nuông chiều.
- Vậy mua đồ về nhà cũ đi. Em vẫn còn mấy bộ đồ ở đấy. Cô nói.
- Đi nào. Anh khoác vai cô cùng đi.
Cả đám kia kinh ngạc nhìn cặp đôi này. Cô đứng đợi ngoài đường và anh đi lấy xe. Trong lúc đó anh gọi điện nói cho 3 người kia nghỉ việc vì tội đắc tội với phu nhân giám đốc.
Anh lấy xe ra trở cô đến siêu thị mua đồ rồi đến căn nhà nhỏ kia. Cô đến đó đi tắm rửa rồi nấu cơm. Anh ngồi nhìn điện thoại.
- Nhân An, em có muốn chụp ảnh bộ làm kỉ niệm không? Sau này có con còn cho nó biết chúng ta quen nhau ra sao chứ nhỉ? Anh chống tay nhìn cô. .
- C... Co.. Có con... Mặt cô đỏ lên.
- Ừm, sau này lấy nhau mình vẫn phải có con mà....
Anh nói tỉnh bơ còn cô mặt đỏ lên tập trung nấu cơm trưa.
- Mà anh vẫn đang không ngờ em từng bị bắt nạt mà lại không phản kháng lại đấy.
- Em quên là em có biết đánh nhau 1 chút.
- Vậy cũng quên được sao?
- Em không muốn mất hình tượng đặc biệt trước mặt Kim Ly và cả anh. Cô đặt đồ xuống bàn nhỏ đấy.
Cả 2 ngồi ăn cơm, ăn xong thì cùng rửa bát. Anh rửa còn cô úp vào dàn bát. Nhìn họ như vợ chồng son vậy.
Thời gian cứ thể hạnh phúc trôi đi. Đến ngày anh đưa cô sang Mĩ làm phẫu thuật.
Hôm đó mẹ cô đòi đi cùng nhưng ai cũng cản vì để cho 2 người này đi thôi. Kim Ly xa cô vẫn khóc rất nhiều. Khóc đến mức dỗ không nổi, Lâm Vũ còn phải dụ dỗ đủ thứ trên đời. Anh và cô chia tay Gia Đình.
An Di đã có thai được 3 tháng rồi đó. Kim Ly về đến nhà đã chạy đến ôm lấy An Di.
- Cô Di ở nhà buồn không? Tiểu bảo bảo có bắt nạt cô không? Kim Ly hồn nhiên nói.
- Tiểu bảo bảo mới được 3 tháng sao bắt nạt mẹ... À Cô Di được. Lâm Vũ cười nói.
- Tiểu bảo bảo nhanh ra đời để chị có người để bảo vệ nha. Kim Ly xoa xoa bụng An Di.
- Kim Ly sau này phải bảo vệ em nha.
- Vâng ạ. Kim Ly cười tươi khiến 2 người kia buồn.
Cái kết quả ADN của An Di và Kim Ly hoàn toàn khớp. 2 người là mẹ con, của Lâm Vũ và Kim Ly cũng vậy. Cả 2 thật sự bất ngờ với đứa con đầu tiên của mình vẫn còn sống nhưng không dám nhận, tại thấy có lỗi, có lỗi với đứa con nhỏ vừa ra đời đã bị bỏ rơi. Vỗn dĩ nó đã là điều sai trái mà cả 2 người làm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.