Chương 36: Anh không cho phép.
Sue
13/07/2021
Quân Hàm tay xỏ túi quần đi vào, dáng người to lớn cộng thêm cái tác phong ung dung khiến anh trở nên quyến rũ lạ thường.
"A-Anh...Không phải nên ở phòng chờ sao?"
"Đến giúp em tập đi!"
Nghe xong câu này, gương mặt ai đó thoáng có nét ngại ngùng.
"Vô liêm sỉ!" Nhạc Hy mặc dù nói không to nhưng Quân Hàm nghe không rơi một chữ. Anh chậm rãi ngắm nhìn cô trong gương từ phía sau, chiếc cằm tì lên hõm vai nõn nà của thiếu nữ đang ngồi trước mặt, cả người hơi khom xuống.
"Em xinh thật!"
Một tích tắc cả hai đều im lặng, bỗng Nhạc Hy mở lời:
"Anh nghĩ sau này em có thể mặc váy cưới lần thứ hai không?"
Nhận ra mình vừa lỡ miệng, lại thấy khuôn mặt kia dần biến sắc, cô mới nói tiếp:
"Em rút lại lời vừa rồi!"
"Tốt nhất đây nên là lần cuối em bước vào lễ đường."
Quân Hàm nói xong, không biết vì lí do gì bản thân lại phát dục. Anh bế cô ngồi lên lòng, bàn tay to lớn vén váy luồn vào trong khua loạn.
Nhạc Hy do bị kích thích quá lớn nên tự động rên rỉ mấy tiếng. Cô mẫn cảm quá...
"Đ-Đừng.."
"Không phải em 'rất thích' sao?"
Quân Hàm nhấn mạnh đôi ba chữ, đủ khiến cô ngượng đo mặt.
Cộc...cộc
Tiếng gõ cửa bất chợt vang lên làm động tác khiêu khích của anh buộc phải dừng lại.
"Có chuyện gì?"
"Thưa thiếu gia, Vương phu nhân có nhắc: Sắp tới giờ cử hành hôn lễ."
Giọng nhân viên nam vừa kết, Quân Hàm liền thả Nhạc Hy xuống, vừa chỉnh lại quần áo vừa nói: "Biết rồi!"
Còn cô, như được giải thoát khỏi con thú hoang dã, trong lòng bớt lo lắng đi một phần.
Quân Hàm nhẹ nhàng đỡ cô đứng dậy, để Nhạc Hy lững thững đi vài bước hệt đứa trẻ mới lớn.
"Em có chắc tự đi được không?"
Nhạc Hy không trả lời, anh thấy thế liền giúp cô tập đi vài vòng rồi bế cô đặt lên sopha.
"Nếu đau quá thì nói với anh một tiếng, đừng có cố."
Quân Hàm dây dưa với cô một lúc rồi đi ra ngoài, để Nhạc Hy ở lại một mình khổ sở.
Cũng may, không lâu sau thì có người hầu dìu cô ra ngoài, hình như cô ta biết thừa cô bị làm sao nên cả chặng đường cứ hỏi "Tiểu thư có vững không?" rồi thì "Tiểu thư cẩn thận một chút!".
Đúng là trớ trêu thay.
Quân Hàm, anh cứ chờ đấy. Quân tử mười năm báo thù chưa muộn.
Quả thực lễ cưới của hai người rất đẹp, vừa bước đến cổng, Nhạc Hy liền thấy chú rể của mình đang đứng đó, ánh mắt dán chặt lên người cô. Đó không phải duy nhất vì tất cả những cặp mắt khác đều như vậy.
Cao Dương là người đỡ cô đi đoạn còn lại, do anh ta là nam nhân nên Nhạc Hy không phải gồng sức nhiều quá. Cứ tưởng như vậy là xong, ai ngờ anh ta cao cao tại thượng mà phán câu xanh rờn:
"Có ngày rồi chết ở trên giường!"
Nhạc Hy trong lòng tức lắm nhưng không làm được gì. Hồi ở Bắc Kinh, cái thái độ của cô không nhạt nhẽo thì cũng là vô tâm vô phế, chứ lấy đâu ra cái sự nóng nảy như trước khi rời nhà thế này.
Hầu như mọi người hôm nay đều có mặt đủ: Quan Điểu Nghi và Lăng Mộc Uy cũng ở hàng ghế đầu; họ nhìn cô với dáng vẻ tiếc nuối. Hai mươi sáu - cái tuổi vẫn có thể thoả sức ăn chơi, thác loạn.
Hôn lễ được cử hành với nhiều tiếng máy ảnh và sự trầm trồ vì không ngờ Quân Hàm còn 'chu đáo' đến mức đem cả một dàn siêu xe giá trên trời trực sẵn ngoài cổng chính chỉ để rước dâu. Ngoài ra, bên trong được đầu tư sân khấu, màn hình lớn vô cùng hoành tráng, đến ngưỡng mà cô có cảm giác đây như là một lễ trao giải hay kỉ niệm đặc biệt lớn của đất nước.
"Vương Quân Hàm, con có đồng ý..."
Không đợi cha sứ nói xong, anh liền bộp chộp ngắt lời, dáng vẻ còn mang chút vội vàng:
"Con như nào cũng đều đồng ý làm chồng cô ấy!"
Khán đài phía dưới ồ lên ngạc nhiên một phen, xem ra cặp vợ chồng này đến với nhau là do tình cảm chân chính gây dựng rồi.
"Triệu Nhạc Hy, con có nguyện đi cùng người này đến..."
"Chắc chắn rồi!"
Đây chính là tình huống khó xử nhất trong ngần ấy năm làm cha xứ của ông, cái quái gì đang xảy ra? Không phải chỉ mất có hai, ba phút hay sao? Đâu cần phải liên tiếp từ chú rể đến cô dâu chặn họng lão già này cơ chứ?
"Ta tuyên bố, hai con chính thức trở thành vợ chồng!"
Theo đó là một tràng vỗ tay rôm rả, Quân Hàm nãy giờ đứng ngồi không yên nên thời cơ vừa tiến vào, anh ngay sau đó ấn xuống môi Nhạc Hy một nụ hôn.
Hai người có vẻ cẩu huyết và khiến rất nhiều người ganh tỵ.
Cho dù là đám cưới của họ nhưng cũng không cần quá mặn nồng trước mặt dân tình thế kia. Lại nói, Quân Hàm và Nhạc Hy vốn đã tương đồng và nổi bật về nhan sắc, nay lại tuyên bố chuyện đại trọng như vậy, đúng thật là 'chướng tai gai mắt'.
"A-Anh...Không phải nên ở phòng chờ sao?"
"Đến giúp em tập đi!"
Nghe xong câu này, gương mặt ai đó thoáng có nét ngại ngùng.
"Vô liêm sỉ!" Nhạc Hy mặc dù nói không to nhưng Quân Hàm nghe không rơi một chữ. Anh chậm rãi ngắm nhìn cô trong gương từ phía sau, chiếc cằm tì lên hõm vai nõn nà của thiếu nữ đang ngồi trước mặt, cả người hơi khom xuống.
"Em xinh thật!"
Một tích tắc cả hai đều im lặng, bỗng Nhạc Hy mở lời:
"Anh nghĩ sau này em có thể mặc váy cưới lần thứ hai không?"
Nhận ra mình vừa lỡ miệng, lại thấy khuôn mặt kia dần biến sắc, cô mới nói tiếp:
"Em rút lại lời vừa rồi!"
"Tốt nhất đây nên là lần cuối em bước vào lễ đường."
Quân Hàm nói xong, không biết vì lí do gì bản thân lại phát dục. Anh bế cô ngồi lên lòng, bàn tay to lớn vén váy luồn vào trong khua loạn.
Nhạc Hy do bị kích thích quá lớn nên tự động rên rỉ mấy tiếng. Cô mẫn cảm quá...
"Đ-Đừng.."
"Không phải em 'rất thích' sao?"
Quân Hàm nhấn mạnh đôi ba chữ, đủ khiến cô ngượng đo mặt.
Cộc...cộc
Tiếng gõ cửa bất chợt vang lên làm động tác khiêu khích của anh buộc phải dừng lại.
"Có chuyện gì?"
"Thưa thiếu gia, Vương phu nhân có nhắc: Sắp tới giờ cử hành hôn lễ."
Giọng nhân viên nam vừa kết, Quân Hàm liền thả Nhạc Hy xuống, vừa chỉnh lại quần áo vừa nói: "Biết rồi!"
Còn cô, như được giải thoát khỏi con thú hoang dã, trong lòng bớt lo lắng đi một phần.
Quân Hàm nhẹ nhàng đỡ cô đứng dậy, để Nhạc Hy lững thững đi vài bước hệt đứa trẻ mới lớn.
"Em có chắc tự đi được không?"
Nhạc Hy không trả lời, anh thấy thế liền giúp cô tập đi vài vòng rồi bế cô đặt lên sopha.
"Nếu đau quá thì nói với anh một tiếng, đừng có cố."
Quân Hàm dây dưa với cô một lúc rồi đi ra ngoài, để Nhạc Hy ở lại một mình khổ sở.
Cũng may, không lâu sau thì có người hầu dìu cô ra ngoài, hình như cô ta biết thừa cô bị làm sao nên cả chặng đường cứ hỏi "Tiểu thư có vững không?" rồi thì "Tiểu thư cẩn thận một chút!".
Đúng là trớ trêu thay.
Quân Hàm, anh cứ chờ đấy. Quân tử mười năm báo thù chưa muộn.
Quả thực lễ cưới của hai người rất đẹp, vừa bước đến cổng, Nhạc Hy liền thấy chú rể của mình đang đứng đó, ánh mắt dán chặt lên người cô. Đó không phải duy nhất vì tất cả những cặp mắt khác đều như vậy.
Cao Dương là người đỡ cô đi đoạn còn lại, do anh ta là nam nhân nên Nhạc Hy không phải gồng sức nhiều quá. Cứ tưởng như vậy là xong, ai ngờ anh ta cao cao tại thượng mà phán câu xanh rờn:
"Có ngày rồi chết ở trên giường!"
Nhạc Hy trong lòng tức lắm nhưng không làm được gì. Hồi ở Bắc Kinh, cái thái độ của cô không nhạt nhẽo thì cũng là vô tâm vô phế, chứ lấy đâu ra cái sự nóng nảy như trước khi rời nhà thế này.
Hầu như mọi người hôm nay đều có mặt đủ: Quan Điểu Nghi và Lăng Mộc Uy cũng ở hàng ghế đầu; họ nhìn cô với dáng vẻ tiếc nuối. Hai mươi sáu - cái tuổi vẫn có thể thoả sức ăn chơi, thác loạn.
Hôn lễ được cử hành với nhiều tiếng máy ảnh và sự trầm trồ vì không ngờ Quân Hàm còn 'chu đáo' đến mức đem cả một dàn siêu xe giá trên trời trực sẵn ngoài cổng chính chỉ để rước dâu. Ngoài ra, bên trong được đầu tư sân khấu, màn hình lớn vô cùng hoành tráng, đến ngưỡng mà cô có cảm giác đây như là một lễ trao giải hay kỉ niệm đặc biệt lớn của đất nước.
"Vương Quân Hàm, con có đồng ý..."
Không đợi cha sứ nói xong, anh liền bộp chộp ngắt lời, dáng vẻ còn mang chút vội vàng:
"Con như nào cũng đều đồng ý làm chồng cô ấy!"
Khán đài phía dưới ồ lên ngạc nhiên một phen, xem ra cặp vợ chồng này đến với nhau là do tình cảm chân chính gây dựng rồi.
"Triệu Nhạc Hy, con có nguyện đi cùng người này đến..."
"Chắc chắn rồi!"
Đây chính là tình huống khó xử nhất trong ngần ấy năm làm cha xứ của ông, cái quái gì đang xảy ra? Không phải chỉ mất có hai, ba phút hay sao? Đâu cần phải liên tiếp từ chú rể đến cô dâu chặn họng lão già này cơ chứ?
"Ta tuyên bố, hai con chính thức trở thành vợ chồng!"
Theo đó là một tràng vỗ tay rôm rả, Quân Hàm nãy giờ đứng ngồi không yên nên thời cơ vừa tiến vào, anh ngay sau đó ấn xuống môi Nhạc Hy một nụ hôn.
Hai người có vẻ cẩu huyết và khiến rất nhiều người ganh tỵ.
Cho dù là đám cưới của họ nhưng cũng không cần quá mặn nồng trước mặt dân tình thế kia. Lại nói, Quân Hàm và Nhạc Hy vốn đã tương đồng và nổi bật về nhan sắc, nay lại tuyên bố chuyện đại trọng như vậy, đúng thật là 'chướng tai gai mắt'.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.