Chương 35: Mất ngủ
Đan Hy
22/05/2024
Vân Kiều sau khi bị Tử Nam đuổi xuống xe thì cô ta vô cùng tức giận,dù
gì thì cô ta cũng là tiểu thư gia đình giàu có mà lại bị một người đàn
ông đối xử như vậy,hơn 6 năm thì cô ta vẫn không có được trái tim của
người mình yêu.
Tử Nam anh lúc nào cũng vì con nhỏ đó mà từ chối em hết,nếu mà em biết được hai người mà còn qua lại với nhau thì em sẽ cho nó sống không bằng chết.
Đặng Tố Di mày có cái gì mà khiến cho anh ấy phải lưu luyến chứ …Còn tao thì cái gì cũng hơn mày mà,từ gia đình cho đến học vấn và cả địa vị xã hội luôn.
Vân Kiều đi lên phòng thay quần áo ra rồi sau đó nằm xuống giường đắp mặt nạ, ngày nào cô ta cũng sống một cuộc sống tận hưởng như thế này hết,đúng là con nhà giàu thích thật đấy.
[ Reng …reng..]
[ Alo con nghe đây bác gái …]
[ Con về nhà rồi sao Vân Kiều…]
[ Dạ con về rồi..]
[ Ngày mai chúng ta đi mua sắm đi sẵn tiện bác dẫn con tham quan công ty của nhà bác luôn …]
[ Dạ được …]
Nói chuyện xong với bà Thừa Hương thì Vân Kiều cũng cúp máy, bây giờ tuy không được lòng anh ấy nhưng mẹ anh ấy lại rất quan tâm cô. Nhưng mà ở nhà chính còn có thêm bà vợ bé của Mạc Thống nữa, không biết bà vợ bé ra sao và như thế nào nữa. Mà nghe đâu vợ bé của Mạc Thống rất là trẻ thì phải.
Mà thôi kệ đi chỉ cần cưới được anh ấy mà thôi,còn mấy chuyện khác thì cô sẽ không quan tâm đâu.
___@@
Tố Di sau khi trở về nhà thì cô cứ ở lì trong nhà, ngày hôm nay cô không có đi bán nữa …
Tần Quyên hôm nay cũng không có ở nhà cho nên cô cũng không nấu ăn,mà thay vào đó thì cô ăn mỳ gói. Ăn xong thì cô cũng dọn dẹp cho gọn rồi đi vào trong phòng nghỉ ngơi.
Tố Di nằm nghiên người trên giường rồi nghĩ đến những gì mà hôm nay Tử Nam đã nói. Bất giác nước mắt của cô lại rơi xuống, cũng như mọi lần mà thôi chỉ cần cô nghĩ đe đến Tử Nam thì cô lại khóc,mắt của cô nó giống như là nó lập trình vậy, chỉ cần nghĩ đến anh là lại không cầm lòng của mình được.
Đêm nay lại là một đêm dài đối với cô nữa rồi,cô nằm co ro trên giường rồi nhớ lại cái ôm của anh …6 năm trôi qua rồi nhưng anh ấy vẫn cứ như vậy,vẫn điềm đạm và tốt với cô như trước.
Thà là anh ấy hận cô thì cô thấy mọi thứ nó dễ dàng hơn,chứ anh ấy lúc nào cũng quan tâm cô hết thì cô thấy bản thân mình thật có lỗi.Năm xưa cô đã phụ tấm chân tình của anh ấy khiến anh ấy phải tự tử, cho nên hiện tại cô cũng không muốn anh ấy vì cô mà làm bất kỳ chuyện gì hay là phải cãi nhau với người nhà nữa..
Không những có riêng cô mất ngủ mà Tử Nam cũng vậy,anh không ngủ được. Anh ngồi làm việc cho đến khuya,bây giờ chỉ có công việc mới giúp anh hạn chế suy nghĩ lại,chứ nếu không anh phát điên mất.
Tử Nam làm việc xong thì cũng đưa đầu ra sau ghế thư giãn một chút,tay thì ấn lên thái dương của mình..
" Haiz, mệt quá đi …"
Áp lực công việc không nhiều như chuyện tình cảm của anh. Suốt 6 năm qua anh không thể quên hình ảnh của người con gái ấy, không thể nào bỏ ra khỏi đầu của anh được. Phải nói là anh không muốn quên Tố Di, hình xăm trên người vẫn còn,anh không có xoá đi bất kỳ một dấu vết nào cả. Đã thế anh còn xăm nhiều hơn nữa để nó nhắc nhở anh vào cái năm 18 tuổi,anh đã có một tình yêu cuồng nhiệt như thế nào.
Tố Di rốt cuộc thì thời gian qua em đã giấu anh những gì và đâu mới là sự thật đây.Đang yên đang lành cái tự nhiên cô đòi chia tay khiến cho anh vô cùng hụt hẫng …
Hỏi thì cô không nói,anh bảo vệ sĩ đi điều tra thì vẫn chưa có kết quả. Bây giờ anh như đang ngồi trên đống lửa vậy,thật sự mà nói thì anh đang phân vân là năm đó không biết có ai ép cô ấy hay không nữa. Nếu đúng là như vậy thì chắc anh chết mất,bao năm qua chắc cô ấy đã chịu rất nhiều khổ sở và thiệt thòi.
Tử Nam anh lúc nào cũng vì con nhỏ đó mà từ chối em hết,nếu mà em biết được hai người mà còn qua lại với nhau thì em sẽ cho nó sống không bằng chết.
Đặng Tố Di mày có cái gì mà khiến cho anh ấy phải lưu luyến chứ …Còn tao thì cái gì cũng hơn mày mà,từ gia đình cho đến học vấn và cả địa vị xã hội luôn.
Vân Kiều đi lên phòng thay quần áo ra rồi sau đó nằm xuống giường đắp mặt nạ, ngày nào cô ta cũng sống một cuộc sống tận hưởng như thế này hết,đúng là con nhà giàu thích thật đấy.
[ Reng …reng..]
[ Alo con nghe đây bác gái …]
[ Con về nhà rồi sao Vân Kiều…]
[ Dạ con về rồi..]
[ Ngày mai chúng ta đi mua sắm đi sẵn tiện bác dẫn con tham quan công ty của nhà bác luôn …]
[ Dạ được …]
Nói chuyện xong với bà Thừa Hương thì Vân Kiều cũng cúp máy, bây giờ tuy không được lòng anh ấy nhưng mẹ anh ấy lại rất quan tâm cô. Nhưng mà ở nhà chính còn có thêm bà vợ bé của Mạc Thống nữa, không biết bà vợ bé ra sao và như thế nào nữa. Mà nghe đâu vợ bé của Mạc Thống rất là trẻ thì phải.
Mà thôi kệ đi chỉ cần cưới được anh ấy mà thôi,còn mấy chuyện khác thì cô sẽ không quan tâm đâu.
___@@
Tố Di sau khi trở về nhà thì cô cứ ở lì trong nhà, ngày hôm nay cô không có đi bán nữa …
Tần Quyên hôm nay cũng không có ở nhà cho nên cô cũng không nấu ăn,mà thay vào đó thì cô ăn mỳ gói. Ăn xong thì cô cũng dọn dẹp cho gọn rồi đi vào trong phòng nghỉ ngơi.
Tố Di nằm nghiên người trên giường rồi nghĩ đến những gì mà hôm nay Tử Nam đã nói. Bất giác nước mắt của cô lại rơi xuống, cũng như mọi lần mà thôi chỉ cần cô nghĩ đe đến Tử Nam thì cô lại khóc,mắt của cô nó giống như là nó lập trình vậy, chỉ cần nghĩ đến anh là lại không cầm lòng của mình được.
Đêm nay lại là một đêm dài đối với cô nữa rồi,cô nằm co ro trên giường rồi nhớ lại cái ôm của anh …6 năm trôi qua rồi nhưng anh ấy vẫn cứ như vậy,vẫn điềm đạm và tốt với cô như trước.
Thà là anh ấy hận cô thì cô thấy mọi thứ nó dễ dàng hơn,chứ anh ấy lúc nào cũng quan tâm cô hết thì cô thấy bản thân mình thật có lỗi.Năm xưa cô đã phụ tấm chân tình của anh ấy khiến anh ấy phải tự tử, cho nên hiện tại cô cũng không muốn anh ấy vì cô mà làm bất kỳ chuyện gì hay là phải cãi nhau với người nhà nữa..
Không những có riêng cô mất ngủ mà Tử Nam cũng vậy,anh không ngủ được. Anh ngồi làm việc cho đến khuya,bây giờ chỉ có công việc mới giúp anh hạn chế suy nghĩ lại,chứ nếu không anh phát điên mất.
Tử Nam làm việc xong thì cũng đưa đầu ra sau ghế thư giãn một chút,tay thì ấn lên thái dương của mình..
" Haiz, mệt quá đi …"
Áp lực công việc không nhiều như chuyện tình cảm của anh. Suốt 6 năm qua anh không thể quên hình ảnh của người con gái ấy, không thể nào bỏ ra khỏi đầu của anh được. Phải nói là anh không muốn quên Tố Di, hình xăm trên người vẫn còn,anh không có xoá đi bất kỳ một dấu vết nào cả. Đã thế anh còn xăm nhiều hơn nữa để nó nhắc nhở anh vào cái năm 18 tuổi,anh đã có một tình yêu cuồng nhiệt như thế nào.
Tố Di rốt cuộc thì thời gian qua em đã giấu anh những gì và đâu mới là sự thật đây.Đang yên đang lành cái tự nhiên cô đòi chia tay khiến cho anh vô cùng hụt hẫng …
Hỏi thì cô không nói,anh bảo vệ sĩ đi điều tra thì vẫn chưa có kết quả. Bây giờ anh như đang ngồi trên đống lửa vậy,thật sự mà nói thì anh đang phân vân là năm đó không biết có ai ép cô ấy hay không nữa. Nếu đúng là như vậy thì chắc anh chết mất,bao năm qua chắc cô ấy đã chịu rất nhiều khổ sở và thiệt thòi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.