Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu
Chương 4
Mai Tử
12/07/2013
Lại nhiều trở ngại
Duy nhất không có phương tiện
Nhiều lắm là không thể vui sướng mà hô to em yêu anh……
*~*
Sau khi trải qua lần đầu tiên mây mưa hoan ái, Nhan Bái Dung và Hạng Dư Khang thuận lý thành chương mà trở thành người yêu.
Một tháng nay, tiếp nhận đầy đủ hạnh phúc thỏa mãn nhục dục, trong
lòng của Nhan Bái Dung lúc nào cũng là đều ngọt ngào mật mật .
Một ngày chạng vạng, cô ngồi ở đại lý xe chờ Hạng Dư Khang giao xe xong, sau đó cùng anh đến trường học đi học.
Trên mặt cô hạnh phúc biến hóa đến khó chữa, làm người ta yêu thích
và ngưỡng mộ, làm cho con gái của ông chủ ở bên cạnh nhìn trộm cô cũng
ghen tị đỏ mắt.
「 Này! Cô không biết là cô đợi ở trong này thực khiến người ghét
sao?」 Lại Tả Huyên híp mắt, rồi trừng mắt nói với Nhan Bái Dung.
Nhan Bái Dung mặc quần áo và trang sức sang quý, làm cho Lại Tả
Huyên cảm thấy cực không vừa mắt, ở trong đại lý xe đây bày đầy dụng cụ
sửa xe, hoa lệ của Nhan Bái Dung có vẻ thực đột ngột.
Nhan Bái Dung liếc xéo Lại Tả Huyên một cái, không thèm để ý đối của vô lễ của cô ấy,「 Sẽ không! Tôi cùng mọi người chung đụng rất khá, trừ
cô ra, thì không có ai chán ghét tôi.」 Nể mặt chú Quý, nên cô không muốn để ý tới Lại Tả Huyên luôn căm tức nhìn cô.
「 Phải không? Đừng tưởng rằng cô có tiền, mọi người đều phải nịnh bợ cô, tôi cũng không ăn cái gì của cô!」 Thừa dịp ba đi ra ngoài ăn tiệc
và những người tài xế không ở đây, nên Lại Tả Huyên quyết định nói trắng ra với Nhan Bái Dung.
Không chỉ có ba cô, hình như mỗi người ở chỗ này đều rất thích thiên kim tiểu thư này, Lại Tả Huyên nghĩ đến liền chán nản.
Nói thật ra , cô cảm thấy mình cũng không xấu, những người thích cô
đều nói cô duyên dáng, nhưng vì sao ở trước mặt Nhan Bái Dung cô lại
thua chứ? Cô đơn thuần mà cho rằng, tất cả là vì Nhan Bái Dung là tiểu
thư có tiền!
Nhan Bái Dung nháy mắt mấy cái, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mặt lộ vẻ
giận của Lại Tả Huyên,「 Có sao? Mọi người có nịnh bợ tôi sao? Tôi không
cho là như vậy, là do cô suy nghĩ nhiều quá đi?」 Không muốn tranh cãi
với Lại Tả Huyên, cô cúi đầu, đem tầm mắt hướng về phía tạp chí thịnh
hành trên tay.
Nhan Bái Dung không ngờ động tác không thèm để ý tới của mình, ở đáy mắt của Lại Tả Huyên nhìn thấy lại giống như là coi rẻ, cô ấy nổi trận
lôi đình:「 Cô đừng quá kiêu ngạo, con gái giống như cô vậy, anh Khang
chỉ là vui đùa mà thôi, cô đừng tự cho là đúng!」
Đúng vậy, sở dĩ cô gây rắc rối với Nhan Bái Dung, hoàn toàn là vì cô ấy liên quan đến tình địch.
Bốn năm trước, vừa gặp Hạng Dư Khang, thì cô đã thích anh, cho nên
đối với chuyện đột nhiên anh nhảy ra một người bạn gái, cô không chỉ
không tiếp nhận nổi, còn dấy lên lòng đố kị hừng hực,
Mà cô chán nản nhất chính là, Nhan Bái Dung trở thành bạn gái của Hạng Dư Khang, lại chính là do tay của ba cô thúc đẩy !
Chẳng lẽ ba cô không biết cô yêu đơn phương anh Khang sao? Nếu ba không muốn giúp cho cô, thì cô tự mình tranh thủ!
Cô muốn cho Nhan Bái Dung biết, đại tiểu thư như cô ấy không xứng
với Hạng Dư Khang vĩ đại, nhất định sau này anh ấy sẽ vì nuông chiều từ
bé của cô ấy mà đưa ra chia tay!
Nhan Bái Dung không thể không buông tạp chí mà mình giả vờ chuyên
tâm đọc, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Lại Tả Huyên,「 Cô có biết hiện tại cô đang nói cái gì hay không hả?」
Vì sao cô ấy không thể thông minh mà dừng tay chứ? Không nên tự mình chỉ thẳng ra Hạng Dư Khang căn bản không thích cô ấy sao?
Từ ngày đầu tiên biết Lại Tả Huyên, thì trong lòng Nhan Bái Dung
biết rõ Lại Tả Huyên cũng ái mộ Hạng Dư Khang, chẳng qua là Hạng Dư
Khang xem Lại Tả Huyên cô sinh viên năm hai ở trước mắt như em gái, phụ
lòng tình cảm của cô gái.
Lại Tả Huyên ngẩng mặt, không sợ mà nói:「 Tôi rất rõ ràng!」
「 Được rồi! Tôi đã biết.」 Nhan Bái Dung chẳng muốn giả bộ, nên đành
chịu mà lắc đầu,「 Tôi hiểu được cô bất mãn với tôi là vì Khang thích
tôi, nhưng mà, cho dù tôi không phải là bạn gái của Khang, anh ấy cũng
sẽ không thích cô!」
Cô ấy lãng phí bốn năm cũng không thể làm cho Hạng Dư Khang thích cô ấy, dựa vào cái gì cho rằng Hạng Dư Khang sẽ chia tay với bạn gái, sau
đó thích cô ấy?
Lời nói sắc bén của Nhan Bái Dung làm cho Lại Tả Huyên nhất thời bụi đầy trên mặt, thập phần khốn quẫn, cũng càng tức giận hơn,「 Cô quản tôi làm gì! Chuyện của tôi không cần cô quan tâm, cô hẳn là nên lo lắng anh Khang sắp không cần cô đi!」
Nhan Bái Dung trợn trắng mắt,「 A! Chuyện của tôi cũng không cần cô
quan tâm!」 Nói xong, không muốn so đo với cô ấy nữa nên lại cầm tạp chí
lên.
「 Cô……」 Lại Tả Huyên tức giận đến mức giơ chân, đưa tay muốn đoạt tạp chí trên tay Nhan Bái Dung.
「 Hai người đang nói chuyện phiếm sao? Tiểu Dung.」Hạng Dư Khang chấm dứt một ngày công tác rồi đem xe dừng xong, từ bên ngoài đi vào đại lý
xe, ngăn cản một trận xung đột có khả năng phát sinh.
「 Anh Khang –」
「Khang –」
Hai cô gái cùng đem ân oán bỏ qua một bên, vui sướng nhìn về phía Hạng Dư Khang.
Hạng Dư Khang đi về phía Nhan Bái Dung đang chờ đợi anh, cánh tay
duỗi dài ra, tóm cô đến trước người, không chút để ý Lại Tả Huyên đang
kinh ngạc nhìn bọn họ, dùng chóp mũi đụng cái trán của cô.「 Chờ lâu
chưa? Đã đói bụng chưa, muốn anh chở em đi ăn cơm chiều trước hay
không?」
「 Em không đói bụng, em mua Hamburg, chúng ta trên đường đến trường
học ăn.」 Nhan Bái Dung dán vào Hạng Dư Khang, sớm quên mất không vui mới vừa rồi, ngẩng mặt dịu dàng cười nói.
Hạng Dư Khang nhẹ nhàng nói,「 Ừ, anh sợ không kịp vào tiết đầu tiên, chúng ta ăn ngay ở trên đường đi!」 Có lẽ ý thức được không như ngày
thường, anh chuyển sang nhìn về phía Lại Tả Huyên đang yên lặng,「 A? A
Huyên, sao không thấy chú Quý đâu?」
Lúc này bình thường Lại Hữu Quý sẽ nhảy ra giễu cợt anh và Nhan Bái Dung anh anh em em muốn buồn nôn mà?
Không dễ dàng gì Hạng Dư Khang chú ý tới cô, thế nhưng mở miệng lại
hỏi ba cô, vẻ mặt xinh đẹp của Lại Tả Huyên nhất thời mất đi sáng rọi,「
Ông ấy đi uống rượu mừng rồi!」
「Đây cái chìa khóa xe anh giao cho em, Dũng nhận ca của anh sắp đến
rồi, phiền toái em nói với anh ta, anh đậu xe ở bên ngoài.」 Hoàn toàn
không phát giác thất vọng ở trên mặt của Lại Tả Huyên, Hạng Dư Khang tự
nhiên mà dặn dò.
「 Được……」 Lại Tả Huyên vẻ mặt đưa đám nhìn cái chìa khóa xe tắc xi nơi bàn tay.
「 Cám ơn em nha, A Huyên! Chúng ta đi .」Nói vừa xong, thì Hạng Dư
Khang ôm lấy Nhan Bái Dung xoay người đi, để lại Lại Tả Huyên ghen tị
nhìn hai người rời đi.
Nói là làm bạn đi học với Hạng Dư Khang, kỳ thật là ở trường học
Nhan Bái Dung ở bên ngoài quán cà phê xem tạp chí giết thời gian, chờ
Hạng Dư Khang tan học.
Hôm nay Hạng Dư Khang tan học sớm, Nhan Bái Dung theo anh đi về phía đậu xe máy, anh đem mũ bảo hiểm giao cho cô,「 Đội đi!」
Nhan Bái Dung ngoan ngoãn tiếp nhận và mang lên trên đầu, bộ dáng
đáng yêu làm cho khóe miệng của Hạng Dư Khang không khỏi rung rung.
「 Anh cười cái gì? Có phải cười bộ dáng em rất ngốc hay không!」 Nhan Bái Dung lo lắng sờ sờ mũ bảo hiểm, chỉ sợ khuôn mặt xinh xắn của mình
bị mũ bảo hiểm bao trùm nên thoạt nhìn rất ngốc.
「 Không phải! Em đội lên rất đáng yêu.」 Hạng Dư Khang rầu rĩ mà cười nói, đang nhớ lại tình hình lần đầu tiên Nhan Bái Dung ngồi xe máy.
Gia đình giàu có làm cho Nhan Bái Dung từ nhỏ ra vào đều ngồi xe hơi riêng, chờ cô được mười tám tuổi thi đậu bằng lái xe, thì Nhan Bá
Nguyên yêu thương con gái lập tức đưa cho cô một chiếc xe hơi cao cấp,
cho nên cô căn bản không cơ hội ngồi xe máy.
Anh nhớ rõ lần đầu tiên muốn cô ngồi ở sau xe máy, thì lúc đó mắt
của cô trừng lớn, quả thực đem xe máy trở thành nước lũ và thú dữ.
「 Anh muốn em ngồi cái này?」 Sau khi cô khôi phục tâm trí, chỉ vào xe máy của anh, sợ hãi hỏi anh.
「 Đúng!」 Hạng Dư Khang gật đầu, anh luôn lấy xe máy làm như công cụ
thay đi bộ, hơn nữa từ lúc còn trẻ anh đã tha thiết bão xe, dùng tiền để mua loại xe máy này, anh tuyệt không sẽ đau lòng.
「 Nhưng mà…… Nhưng mà em……」 Chưa từng ngồi xe máy càng không nói đến được chở, Nhan Bái Dung kinh hãi lui về sau.
Hạng Dư Khang lúc này vẫn không biết cô chưa từng ngồi xe máy,「 Anh
chỉ có một mũ bảo hiểm, em đội trước đi, anh biết gần chỗ này có một cửa hàng bán mũ bảo hiểm, chúng ta đi mua trước, nhưng phải cẩn thận đừng
để bị cảnh sát bắt được…… A? Em làm sao vậy?」 Thấy sắc mặt Nhan Bái Dung sợ hãi, anh lên tiếng hỏi.
「Khang, em cảm thấy thật đáng sợ, thật nguy hiểm……」 chỉ cần nghĩ đến tin tức tai nạn xe cộ ghê người nhìn thấy trên báo, thì Nhan Bái Dung
trông thấy xe máy liền lùi bước.
「 Cái gì?! Vì sao em sợ hãi?」 Hạng Dư Khang khó hiểu.
「 Em chưa từng ngồi xe máy……』 Nhan Bái Dung ấp úng nói.
Hạng Dư Khang kinh hãi nhìn cô,「 Em chưa từng ngồi xe máy?!」 Hoàn
toàn không nghĩ tới trên đời này lại có người chưa từng ngồi xe máy.
「 Đúng!」Ánh mắt ngạc nhiên của Hạng Dư Khang làm cho Nhan Bái Dung ngượng ngùng thừa nhận.
Hạng Dư Khang nghĩ nghĩ, hiểu rõ bối cảnh xuất thân của cô có lẽ làm cho cô không có duyên ngồi xe máy,「 Yên tâm, xe máy cũng không đáng sợ, nếu thật sự nguy hiểm, em nghĩ trên phố Đài Bắc lại có người nhiều cưỡi nó đi như vậy sao?」
Anh cho cô một nụ cười thoải mái,「 Anh sẽ thật cẩn thận, bằng không em ôm chặt anh, ngồi xem một chút, em sẽ rất thích !」
Cuối cùng, vì anh luôn cam đoan xe máy cũng không như nguy hiểm như
trong tưởng tượng của cô, chỉ cần quen thuộc con đường, tuân thủ quy tắc giao thông, đại khái sẽ không có phát sinh ngoài ý muốn.
Nhưng mà, anh không nghĩ tới, chờ sau khi cô ngồi lên xe máy, thì
hoàn toàn không nhượng bộ đối phương như lúc trước, mà lại thích cảm
giác thi đua với gió.
Lúc này, Nhan Bái Dung ngồi ở phía sau Hạng Dư Khang, hai tay siết
chặt phần eo của anh, cằm để ở trên lưng anh,「Khang……」 Cô thích được
chở, bởi vì cô có thể thân mật ôm lấy anh, hơn nữa tùy theo anh muốn đi
chỗ nào.
「 Chuyện gì?」 Hạng Dư Khang chuyên chú nhìn phía trước, cũng không có quay đầu lại.
「 Tối nay để cho em ở chỗ của anh, được không?」 Nhan Bái Dung tựa
vào người của Hạng Dư Khang, âm lượng nói hơi lớn so với tiếng gió.
Hạng Dư Khang đột nhiên dừng xe máy ở ven đường, tháo mũ bảo hiểm
xuống, Nhan Bái Dung mờ mịt nhìn về phía anh không biết vì sao anh dừng
lại.「Tối hôm nay thật sự em có thể ở chỗ của anh sao?」 Ngữ khí của anh
vô cùng hưng phấn.
「 Đúng.」 Nhan Bái Dung thẹn thùng mà gật đầu.
「 Nhưng mà, cha mẹ em sẽ không……」 Hạng Dư Khang biết Nhan Bái Dung
giấu diếm cha mẹ chuyện hai người kết giao, anh biến sắc, giọng điệu
nghiêm khắc,「 Đừng vì muốn ở một đêm cùng anh, mà lừa gạt ba mẹ em……」
Anh sợ cô vì ở cùng một chỗ với anh, không tiếc giấu diếm lừa cha mẹ nói đêm nay ở nhà bạn gái.
「 Nếu anh lo lắng em nói dối, em có thể nói cho anh biết em không có.」 Nhan Bái Dung vội vàng làm sáng tỏ,
「 Em đã nói cho người nhà em biếy, hiện tại em đang cùng anh kết giao……」 Cho nên cô mới dám lớn mật mở miệng yêu cầu ngủ lại.
Một tháng nay, cô đi sớm về trễ, không ngừng cự tuyệt ý tốt giới
thiệu thanh niên tài tuấn của mẹ, sớm khiến cho người nhà phỏng đoán. Cô cẩn thận ngẫm lại, kết giao với Hạng Dư Khang cũng sẽ có một ngày sáng
tỏ, dứt khoát là tự mình đầu thú trước.
Huống hồ, đối tượng cô kết giao cũng không phải là người đã có gia
đình, sao phải lén lút chứ, bộ dạng như trong lòng có quỷ? Cho nên, ngày hôm qua sau khi cự tuyệt mẹ an bài xem mặt, thì cô thẳng thắn thành
thật nói ra chuyện kết giao với Hạng Dư Khang.
Tuy rằng cha mẹ đối với chuyện cô có bạn trai thì vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng hiểu được, con gái có quyền lựa chọn đối tượng của mình,
ngoại trừ dặn dò cô chú ý nhân phẩm gia thế bên nhà trai, cũng không có
nói gì nữa.
「 Thật sự, em đã nói cho cha mẹ em biết?!」 Hạng Dư Khang thật cao
hứng vì cô nguyện ý thẳng thắn thành khẩn chuyện kết giao của hai người
với cha mẹ,「 Nhưng cha mẹ em, bọn họ sẽ không để ý gia thế chúng ta khác biệt quá lớn sao?」
Cho dù anh chưa bao giờ nhắc tới quá khứ kinh khủng của mình với
Nhan Bái Dung, nhưng mà, anh thực hoài nghi, anh không xu dính túi, cảnh đời lẻ loi, có cha mẹ gia đình bình thường nào sẽ tiếp nhận anh?
Nhan Bái Dung nhanh chóng đánh gãy nghi hoặc của Hạng Dư Khang,「Ba
mẹ em bọn họ rất thoáng, chỉ cần người em thích, bọn họ đều có thể đồng
ý.」 Tuy rằng thực tế cũng không phải là như thế, bởi vì cô vẫn chưa nói
nhiều với cha mẹ về chuyện của Hạng Dư Khang.
Nhưng theo đối tượng xem mặt mà mẹ chọn, thì cho dù là ai cũng có
thể nhìn ra được, cha mẹ cô rất để ý con rể tương lai có môn đăng hộ đối hay không.
Cho nên bọn họ chưa đào ra được nhiều bối cảnh có liên quan đến Hạng Dư Khang từ miệng con gái, đại khái cho rằng con gái sẽ có suy nghĩ
giống như bọn họ, nhất định là chọn bạn trai có tình trạng gia đình
tương đương; Nhưng không biết, bạn trai mà con gái chọn chính là bọn họ
cảm thấy tệ nhất, và lựa chọn giấu diếm sự thật với bọn họ.
「 Phải không?』 Hạng Dư Khang yên lặng nhìn Nhan Bái Dung.
「 Đúng vậy! Anh không cần suy nghĩ nhiều!」 Nhan Bái Dung chột dạ
chuyển mắt đi,「 Rốt cuộc là anh có muốn chở em đến nhà anh hay không?
Không muốn thì em trở về nhà vậy!」
Cô làm bộ muốn nhảy xuống xe, kỳ thật mục đích chính là di chuyển lực chú ý của anh.
Hạng Dư Khang nhẹ nhàng kéo cô về, đầu ngón tay điểm nhẹ lên mũ bảo
hiểm trên đầu cô,「 Biết rõ anh sẽ không cho em về nhà, mà còn dùng những lời như vậy để uy hiếp anh!」
Khi hai người tình cảm lưu luyến chưa công bố với cha mẹ cô, cho nên sau khi tan học thì phải lập tức đưa cô về nhà, rất khó để cho cô ngủ
lại; Hiện tại nếu mọi người nhà cô đã biết bọn họ yêu nhau, thì anh mới
không để cho cô về nhà đâu!
Tuy rằng anh gõ mép mũ, nhưng mà Nhan Bái Dung vẫn giả bộ rất đau mà xoa xoa đầu,「 Ai bảo anh dừng xe ở chỗ này không đi, người ta nghĩ rằng anh không có ý định đưa em đi đến chỗ của anh.」 Cô tủi thân nói.
「 Được! Chúng ta đi ngay lập tức, bằng không có người nói anh bắt
nạt em.」 Anh đội mũ bảo hiểm, rồi một lần nữa khởi động xe máy.
Nhan Bái Dung lại lần nữa ôm Hạng Dư Khang, trong lòng ấm áp dễ chịu .「 Vốn chính là như vậy, anh chính là thích bắt nạt người thôi!」
Ánh trăng mê người, Hạng Dư Khang ở dưới ánh trăng dịu dàng chở Nhan Bái Dung trở về chỗ thuê. Anh thật may mắn, Nhan Bái Dung luôn luôn cẩm y ngọc thực lại không có ghét anh nghèo túng, nguyện ý cùng anh ở trong phòng nhỏ đơn sơ.
「 A! Khang, anh mua máy điều hòa mới à?」 Nhan Bái Dung giống như là
phát hiện đại lục mới, chỉ vào máy điều hòa đặt ở cửa sổ hưng phấn hỏi.
Hạng Dư Khang từ tủ lạnh lấy đồ uống ra đưa cho Nhan Bái Dung,「
Không phải máy điều hòa mới, là máy điều hòa second-hand mà A Dũng ở đại lý bán cho anh.」
Nhan Bái Dung lập tức buông đồ uống trên tay, cao hứng mở máy điều
hòa ra,「 Thật vậy sao? Vậy về sau sẽ không nóng đến đổ mồ hôi cả người
……」 Hạng Dư Khang ở tầng năm, nóng bức ban ngày giữa mùa hè thường dừng
lại đến ban đêm, cho dù có mở cửa sổ ra, thì vẫn không thể đuổi đi hơi
nóng này.
Vì muốn cho cô ở lại thoải mái một chút, nên anh mới mua cái máy
điều hòa này. Cô đã không chê anh là tên nhà nghèo, sao anh có thể không quan tâm săn sóc cô, vì tâm ý của cô mà không cố gắng chút chứ?
Nhan Bái Dung đương nhiên biết vì tiết kiệm chi tiêu hằng ngày, Hạng Dư Khang dọn đến đây đã nhiều năm cũng không chịu mua máy điều hòa, lần này tốn một khoản tiền, hoàn toàn đều là vì cô.
Trong đôi mắt cô lóe lên nước mắt cảm động,「Khang…… Cám ơn anh.」 Cái này so với những người theo đuổi lấy lòng cô kỳ thật là bé nhỏ không
đáng kể, nhưng cô lại bị làm cho cảm động rồi.
Hạng Dư Khang lấy tay chỉ nhẹ đầu của Nhan Bái Dung, lộ ra nụ cười xấu hổ,「 Ngốc! Này thì có là gì, vì sao lại cảm tạ chứ?」
「 Đáng ghét! Sao mắng người ta ngốc?」 Nhan Bái Dung mất hứng nắm lấy của Hạng Dư Khang, ngăn cản anh tiếp tục bắt nạt mình.
「 Ha ha, không phải sao?」 Hạng Dư Khang rút ngón tay từ trong lòng
bàn tay nhỏ của Nhan Bái Dung ra, thừa dịp cô chưa chuẩn bị, chớp mắt
một cái xoay người đè cô ngã lên trên giường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.