Chương 16: Hồn Ma Trong Biệt Thự (2)
Rainy
18/01/2024
Chiếc xe đậu trước cửa ngôi biệt thự số 88, Đường Mộc Nhi và Tạ Lâm mở cửa xe bước ra đứng nhìn từ cổng sắt vào trong. Đường Mộc Nhi có thể cảm nhận được âm khí từ đây. Tạ Lâm cũng thấy điều đó.
Cô quan sát thấy đây là một biệt thự hiện đại ba tầng sơn màu trắng đã bị ố bẩn. Khuôn viên rất rộng, trồng nhiều cây cỏ cũng đã lâu không ai chăm sóc.
“Có vẻ như nơi này đã bị bỏ hoang sau khi bị hồn ma kia ám.” Đường Mộc Nhi đoán.
“Tôi cũng nghĩ vậy.” Vương Lân nói.
“Bây giờ chúng ta vào luôn chứ?” Tạ Lâm hỏi. Ngôn Tình Nữ Phụ
“Không nên, ông đã cho chúng ta số điện thoại để liên lạc với người nào đó, thông tin là rất quan trọng, vậy nên đừng vội.” Đường Mộc Nhi đáp, cô bấm số điện thoại và gọi đi “Alo, tôi là Đường Mộc Nhi, cháu của Đường Thân.”
“Vậy là cô đã tới để thanh tẩy hồn ma trong biệt thự chúng tôi à?” Phía bên kia là giọng một phụ nữ, cô ấy có vẻ rất vui khi nhận được cuộc gọi này.
“Vâng, chúng tôi có thể gặp chị chứ?”
“Được thôi, mọi người đang ở đâu?”
“Ngay trước tòa biệt thự ma ám đây.”
“Mọi người vào quán cà phê gần đó nhé, tôi sẽ tới ngay.”
Đường Mộc Nhi truyền đạt lại cuộc nói chuyện vừa nãy rồi cả ba đi đến quán cà phê chờ đợi. Đúng là không lâu sau, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng bước vào quán và gọi điện cho cô.
Đường Mộc Nhi giơ tay lên, người phụ nữ nhìn thấy và bước tới, ngồi xuống bên cạnh Đường Mộc Nhi, cô ấy lên tiếng “Xin chào, tôi là Trang Thanh. Lúc trước, tôi đã liên hệ để nhờ ông Đường Thân giúp đỡ.”
“Rất vui được gặp chị. Như đã giới thiệu, tôi là Đường Mộc Nhi, còn đây là trợ thủ của tôi, Tạ Lâm, còn một hồn ma nữa là Vương Lân, đệ tử của ông tôi nhưng chắc chị không thấy được đâu.” Đường Mộc Nhi nói.
‘Hồn.. hồn ma sao?” Trang Thanh có vẻ lo ngại khi nghe điều đó..
“Chị yên tâm, anh ấy là một hồn ma tốt, ma cũng có ma này ma kia mà.” Đường Mộc Nhi cười đáp.
Trang Thanh nghe thế cũng dẹp sự lo lắng sang một bên, cô ấy nói “ Nếu mọi người giúp được tôi thanh tẩy hồn ma kia thì tôi sẽ mang ơn mọi người rất nhiều. Tất nhiên, tôi cũng sẽ trả thù lao hậu hĩnh.”
“Vâng, chị cứ tin tưởng chúng tôi. Tôi đã có thâm niên hành nghề trừ ma được một tuần rồi, tỉ lệ thành công là 100%. Bây giờ chị có thể kể rõ về hồn ma đó hay không?”
Trang Thanh không rõ mình nên yên tâm về tỉ lệ trừ ma 100% hay lo lắng về thâm niên một tuần. Nhưng giờ cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng. Cô bắt đầu kể.
****
Trang Thanh là một ca sĩ khá nổi tiếng, cô kết hôn với một doanh nhân giàu có là Hứa Khang. Cô chuyển tới sống ở căn biệt thự số 88 đường Nhật Quang cùng chồng. Ở cùng họ còn có em trai của Hứa Khang là Hứa Văn.
Ban đầu cô không để ý nhiều nhưng sau vài tháng thì cô luôn có cảm giác gì đó khó chịu khi đi ngang qua phòng của Hứa Văn. Trang Thanh không rõ cảm giác đó là do đâu nhưng nó ngày càng lớn. Và một ngày, cô cũng có cảm giác đó khi lại gần Hứa Văn.
Trang Thanh là người tin vào ma quỷ, cô nghi ngờ em chồng mình đang luyện ma pháp gì đó. Khi đọc truyện của Đường Thân, cô có thấy ông ghi rằng một số người có khả năng cảm nhận âm khí tốt hơn người bình thường. Có thể là do tổ tiên họ từng có người làm thầy trừ ma nên năng lực được di truyền một phần cho họ, hoặc đơn giản là một dạng thiên bẩm trời ban.
Một hôm nhân lúc Hứa Văn vắng nhà, Trang Thanh đã dùng chìa khóa dự phòng để lẻn vào phòng hắn. Không ngoài dự đoán, khắp phòng của Hứa Văn chỉ toàn là sách tà thuật và một đống thứ đồ pháp khắp phòng. Có vẻ hắn đang thực hiện một loại ma pháp nào đó.
Mặc dù đó là suy đoán của cô, Trang Thanh vẫn cảm thấy choáng váng trước phát hiện này, nó vẫn là cái gì đó khó lòng mà tin được. Đã lỡ vào đến đây, cô phải tìm hiểu cho bằng được cậu em chồng này đang dự định làm trò tà đạo gì.
Thứ đầu tiên cô nghĩ đến chính là cuốn sách đang để mở trên giường. Đây là loại sách hiện đại, còn rất mới, khác với suy nghĩ của cô rằng các sách ma pháp này là loại sách cổ ố vàng.
Trang Thanh cầm cuốn sách lên để xem, trang bìa rất đơn sơ, không ghi tựa đề, chắc chắc không phải sách chính thống, cô tò mò không biết Hứa Văn đã tìm được nó ở đâu. Nhưng bây giờ chưa phải lúc nghĩ về chuyện đó, cô dồn sự tập trung vào trang sách hiện đang mở.
Sau khi đọc sơ qua nội dung, cô hiểu rằng đây là một loại thuật đoạt hồn, có thể dùng để điều khiển người khác. Cô rùng mình trước loại tà thuật độc ác này, xem tiếp phần sau, cô càng khẳng định được rằng đây đúng là thứ Hứa Văn đang thực hiện.
“Ghim hình người muốn đoạt hồn lên trung tâm của trận pháp và phủ một tấm vải đỏ lên.” Trang Thanh chú ý đoạn này, cô đưa mắt nhìn tấm vải đỏ rồi đưa tay giở nó lên. Cô muốn biết ai là người mà Hứa Văn đang muốn ra tay độc ác.
Một lần nữa, cô lạnh hết cả sống lưng khi thấy bức hình của Hứa Khang.
Cô quan sát thấy đây là một biệt thự hiện đại ba tầng sơn màu trắng đã bị ố bẩn. Khuôn viên rất rộng, trồng nhiều cây cỏ cũng đã lâu không ai chăm sóc.
“Có vẻ như nơi này đã bị bỏ hoang sau khi bị hồn ma kia ám.” Đường Mộc Nhi đoán.
“Tôi cũng nghĩ vậy.” Vương Lân nói.
“Bây giờ chúng ta vào luôn chứ?” Tạ Lâm hỏi. Ngôn Tình Nữ Phụ
“Không nên, ông đã cho chúng ta số điện thoại để liên lạc với người nào đó, thông tin là rất quan trọng, vậy nên đừng vội.” Đường Mộc Nhi đáp, cô bấm số điện thoại và gọi đi “Alo, tôi là Đường Mộc Nhi, cháu của Đường Thân.”
“Vậy là cô đã tới để thanh tẩy hồn ma trong biệt thự chúng tôi à?” Phía bên kia là giọng một phụ nữ, cô ấy có vẻ rất vui khi nhận được cuộc gọi này.
“Vâng, chúng tôi có thể gặp chị chứ?”
“Được thôi, mọi người đang ở đâu?”
“Ngay trước tòa biệt thự ma ám đây.”
“Mọi người vào quán cà phê gần đó nhé, tôi sẽ tới ngay.”
Đường Mộc Nhi truyền đạt lại cuộc nói chuyện vừa nãy rồi cả ba đi đến quán cà phê chờ đợi. Đúng là không lâu sau, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng bước vào quán và gọi điện cho cô.
Đường Mộc Nhi giơ tay lên, người phụ nữ nhìn thấy và bước tới, ngồi xuống bên cạnh Đường Mộc Nhi, cô ấy lên tiếng “Xin chào, tôi là Trang Thanh. Lúc trước, tôi đã liên hệ để nhờ ông Đường Thân giúp đỡ.”
“Rất vui được gặp chị. Như đã giới thiệu, tôi là Đường Mộc Nhi, còn đây là trợ thủ của tôi, Tạ Lâm, còn một hồn ma nữa là Vương Lân, đệ tử của ông tôi nhưng chắc chị không thấy được đâu.” Đường Mộc Nhi nói.
‘Hồn.. hồn ma sao?” Trang Thanh có vẻ lo ngại khi nghe điều đó..
“Chị yên tâm, anh ấy là một hồn ma tốt, ma cũng có ma này ma kia mà.” Đường Mộc Nhi cười đáp.
Trang Thanh nghe thế cũng dẹp sự lo lắng sang một bên, cô ấy nói “ Nếu mọi người giúp được tôi thanh tẩy hồn ma kia thì tôi sẽ mang ơn mọi người rất nhiều. Tất nhiên, tôi cũng sẽ trả thù lao hậu hĩnh.”
“Vâng, chị cứ tin tưởng chúng tôi. Tôi đã có thâm niên hành nghề trừ ma được một tuần rồi, tỉ lệ thành công là 100%. Bây giờ chị có thể kể rõ về hồn ma đó hay không?”
Trang Thanh không rõ mình nên yên tâm về tỉ lệ trừ ma 100% hay lo lắng về thâm niên một tuần. Nhưng giờ cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài tin tưởng. Cô bắt đầu kể.
****
Trang Thanh là một ca sĩ khá nổi tiếng, cô kết hôn với một doanh nhân giàu có là Hứa Khang. Cô chuyển tới sống ở căn biệt thự số 88 đường Nhật Quang cùng chồng. Ở cùng họ còn có em trai của Hứa Khang là Hứa Văn.
Ban đầu cô không để ý nhiều nhưng sau vài tháng thì cô luôn có cảm giác gì đó khó chịu khi đi ngang qua phòng của Hứa Văn. Trang Thanh không rõ cảm giác đó là do đâu nhưng nó ngày càng lớn. Và một ngày, cô cũng có cảm giác đó khi lại gần Hứa Văn.
Trang Thanh là người tin vào ma quỷ, cô nghi ngờ em chồng mình đang luyện ma pháp gì đó. Khi đọc truyện của Đường Thân, cô có thấy ông ghi rằng một số người có khả năng cảm nhận âm khí tốt hơn người bình thường. Có thể là do tổ tiên họ từng có người làm thầy trừ ma nên năng lực được di truyền một phần cho họ, hoặc đơn giản là một dạng thiên bẩm trời ban.
Một hôm nhân lúc Hứa Văn vắng nhà, Trang Thanh đã dùng chìa khóa dự phòng để lẻn vào phòng hắn. Không ngoài dự đoán, khắp phòng của Hứa Văn chỉ toàn là sách tà thuật và một đống thứ đồ pháp khắp phòng. Có vẻ hắn đang thực hiện một loại ma pháp nào đó.
Mặc dù đó là suy đoán của cô, Trang Thanh vẫn cảm thấy choáng váng trước phát hiện này, nó vẫn là cái gì đó khó lòng mà tin được. Đã lỡ vào đến đây, cô phải tìm hiểu cho bằng được cậu em chồng này đang dự định làm trò tà đạo gì.
Thứ đầu tiên cô nghĩ đến chính là cuốn sách đang để mở trên giường. Đây là loại sách hiện đại, còn rất mới, khác với suy nghĩ của cô rằng các sách ma pháp này là loại sách cổ ố vàng.
Trang Thanh cầm cuốn sách lên để xem, trang bìa rất đơn sơ, không ghi tựa đề, chắc chắc không phải sách chính thống, cô tò mò không biết Hứa Văn đã tìm được nó ở đâu. Nhưng bây giờ chưa phải lúc nghĩ về chuyện đó, cô dồn sự tập trung vào trang sách hiện đang mở.
Sau khi đọc sơ qua nội dung, cô hiểu rằng đây là một loại thuật đoạt hồn, có thể dùng để điều khiển người khác. Cô rùng mình trước loại tà thuật độc ác này, xem tiếp phần sau, cô càng khẳng định được rằng đây đúng là thứ Hứa Văn đang thực hiện.
“Ghim hình người muốn đoạt hồn lên trung tâm của trận pháp và phủ một tấm vải đỏ lên.” Trang Thanh chú ý đoạn này, cô đưa mắt nhìn tấm vải đỏ rồi đưa tay giở nó lên. Cô muốn biết ai là người mà Hứa Văn đang muốn ra tay độc ác.
Một lần nữa, cô lạnh hết cả sống lưng khi thấy bức hình của Hứa Khang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.