Chương 5: Công ty là một nơi nguy hiểm
An Thiếu Vũ
22/03/2017
Ngày hôm sau, Tiếu Khắc và Phan Triệu Dương tách ra làm việc. Phan Triệu Dương đi phòng Tiêu Thụ, Tiếu Khắc đẩy xe đi tới phòng Sáng Tạo. Có hai cô nàng đứng trong phòng trà nước vừa rửa cốc, vừa thảo luận gì đó.
Tiếu Khắc đi vào, hai người lập tức ngậm miệng không nói gì nữa. Tiếu
Khắc không có hứng thú với nội dung nói chuyện của hai người đó, cậu cúi đầu đổi nước ở bên cạnh.
“Cậu là người mới tới phòng Hậu Cần đúng không, tên là gì vậy?” Một người trong đó đột nhiên đi tới, tựa vào bàn cười hỏi, ánh mắt còn không ngừng đảo qua đảo lại trên người Tiếu Khắc. Dáng người Tiếu Khắc cũng không phải thuộc loại tam giác mê người, thoạt nhìn qua còn cảm thấy cậu chưa phát dục đầy đủ. Nhưng Tiếu Khắc có một đôi chân dài hết sức hoàn mỹ, chiếc quần bò ống thẳng trên người cậu càng làm tôn lên đôi chân gần như đạt đến trình độ hoàn mỹ.
“Tiếu Khắc.” Tiếu Khắc đổi xong bình nước lập tức đẩy xe rời đi lại bị cô nàng chặn ngang lại giữ chặt.
Cô nàng mặc rất đẹp, mỗi một cm trên người cô đều thể hiện ra cô cực kì chú trọng từng chi tiết. Cho dù là giày cao gót da dê hay là móng tay vẽ hoa mai bóng trau chuốt, đều cho thấy cô tuyệt đối là người phụ nữ thành đạt. Tay cô nàng nhẹ nhàng xoa mông Tiếu Khắc, trong mùi hương thanh thanh của nước trà. Giọng cô nàng khoái trá kèm theo chút kiềm chế: “Dáng người cậu thật đẹp, lúc trước làm việc gì vậy?”
Tiếu Khắc né khỏi bàn tay người phụ nữ, nói: “Tôi thích đàn ông.”
Người phụ nữ cười nói: “Nói đùa không tồi, tôi thích.”
“Thật sự.” Mặt Tiếu Khắc cực kì nghiêm túc, một chút cũng không nhìn ra là cậu đang nói đùa. Sau đó cậu bỏ lại cô nàng đã hóa đá cùng một cô nàng khác đang cười như điên trong phòng trà nước, tiêu sái rời đi. Bắt đầu từ lúc này, Tiếu Khắc vì một trận này đã thành nổi tiếng công ty, điều này tạm thời chưa nói tới.
Nơi dừng chân cuối cùng của Tiếu Khắc là phòng quản lí trên tầng cao nhất. Tiếu Khắc nhớ lại một câu của Phan Triệu Dương sáng nay: “Ném phòng Sáng Tạo cho cậu là tớ đã đủ không biết xấu hổ lắm rồi, nếu ném luôn cả văn phòng quản lý cho cậu, tớ không phải là người, nhưng hôm nay tớ thật sự không chịu được nữa.”
Thật ra Tiếu Khắc cảm thấy cũng không sao cả. Khi cậu tới cũng đã có người chờ ở gian trà nước. Vì sao lại dùng từ “chờ”, đó là do khi người nọ thấy cậu đi vào, phát ra một tiếng ồ, sau đó hỏi: “Hôm nay Phan Triệu Dương không đi làm?”
“Đến rồi.”
Người nọ chờ nửa ngày cũng không thấy câu tiếp theo, tiếp tục hỏi: “Ở đây không phải là cậu ta phụ trách sao, vì sao lại là cậu đến?”
“Tiêu chảy.”
Người nọ đợi nửa ngày cũng vẫn không thấy câu tiếp theo, chỉ có thể lại hỏi: “Vì sao cậu ta lại tiêu chảy?”
Câu hỏi này thực sự là khó Tiếu Khắc, cậu vừa đứng vừa nghĩ, vẻ mặt nghiêm túc đáp trả: “Miệt mài quá độ.”
Buổi tối, Tiếu Khắc mua chân gà và cà ri ở cửa, rồi tự làm cho mình một nồi cà ri hầm để ăn, mãi đến khi no sắp nôn ra mới buông bát đũa. Tiếu Khắc dọn dẹp phòng bếp không còn một hạt bụi, quét tước phòng một chút mới bắt đầu vào game.
Tin tức công hội: Toái Tâm đăng nhập.
【 công hội 】Xác Không Mang Quần: Chị dâu đăng nhập ()/ chúng tiểu nhân mau quỳ xuống nghênh đón.
【 công hội 】Bò Nhỏ Leo Cây: m(_ _)m Hội trưởng phu nhân vạn thọ vô cương.
【 công hội 】Em Mới Mười Lăm: 囧Tiểu nhân tiếp giá chậm trễ, xin chuộc lỗi với chị dâu.
【 công hội 】Toái Tâm: Bình thân đi.
Tiếu Khắc mở kênh bang hội lên, quả nhiên Công Tử Tiêu không online. Ngay cả gió Thổi Đũng Quần Lạnh và Dữ Thú Đồng Hành bình thường giờ này đều ngâm mình ở trên mạng cũng không online. Công Tử Tiêu không online thì không có cách nào đánh phó bản, vì thế cho những người khác đi đánh phó bản nhỏ kiếm trang bị, dù sao thì boss sau cũng không dễ đánh như boss trước.
【 mật 】Hạo Kiếp: Nghe nói công hội bọn cậu đánh được boss thứ nhất rồi?
【 mật 】Toái Tâm: Đừng có chế giễu tớ.
【 mật 】Hạo Kiếp: Chậc chậc, mười ba lần. Cậu thật là dũng mãnh. Cái mỹ danh một đêm mười ba lần của cậu đã truyền khắp nam bắc server, người người đều tặng biệt hiệu Chàng Mười Ba Lần Một Đêm. Ha ha ha ha ha
【 mật 】Toái Tâm: …..
【 thế giới 】Toái Tâm: Hạo Kiếp, cậu mẹ nó đến sân PK cho ông đây, ông đây nhất định sẽ cho cậu biết vì sao hoa cúc lại có màu hồng!
【 thế giới 】Song Hỉ: Chàng Mười Ba Lần Một Đêm, chậc chậc, cầu chụp ảnh chung.
【 thế giới 】Cagalli 3000: Mười ba lần ư, Hạo Kiếp huynh, anh không thể chịu được đâu【 thế giới 】Cung Thú Lưỡng Tương Nghi: Đừng nói lung tung, CP của Toái Tâm rõ ràng là Công Tử Tiêu, anh ấy bây giờ còn chưa đăng nhập, khẳng định là tối qua quá mệt, Toái Tâm huynh V5.
【 thế giới 】Mai Danh: Nghịch CP của tôi, hu hu hu.
Khi Toái Tâm tới sân PK, Hạo Kiếp đã chờ được một lúc. Hạo Kiếp là võ sĩ lá chắn, Toái Tâm là kẻ trộm đột kích. Hai người, một bên là máu dày tấn công thấp, môt bên là máu mỏng tấn công cao, thao tác của hai người lại cùng sắc bén đến hàng cao thủ. Tới tới lui lui gần 20 phút vẫn chưa ai giết chết được ai, thi đấu bình thường như thế này sẽ quyết định bằng lượng máu của hai người, ai có nhiều hơn thì sẽ có ưu thế áp đảo.
Cuối cùng Hạo Kiếp cũng không thể vượt qua Toái Tâm, ngã xuống khi lượng máu của Toái Tâm vẫn còn lại 20%. Sau đó Toái Tâm nhấp chuột vào NPC để rời khỏi đấu trường bởi vì cậu đã nhìn thấy tin từ hệ thống.
Tin tứccông hội: Công Tử Tiêu đăng nhập.
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, hôm nay anh bị bắt đi xem mắt nên về trễ, nhưng em yên tâm, anh tuyệt đối chung thủy với em, chắc chắn không phản bội em (⊙v⊙).
【 công hội 】Toái Tâm: ….. Anh tốt nhất là phản bội tôi nhanh lên, tôi đã không chờ nổi nữa rồi.
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em đêm qua thật sự rất dũng mãnh
【 công hội 】Em Mới Mười Lăm: Lão đại, những lời này của anh có ý gì khác sao?
【 công hội 】Hạt Dưa: Em Mới Mười Lăm, tôi cảm thấy đề tài những lời này, cậu không nên tham gia thảo luận.
【 công hội 】Em Mới Mười Lăm: …..
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, chỉ là đây là lần đầu tiên công hội bọn anh có thể đánh boss phó bản nên bọn anh đều rất vui sướng. Anh biết em muốn Tiên Hạc, chúng ta đi kiếm đi ()/
【 công hội 】Toái Tâm: Cũng được, nếu ra thì roll.
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Tổ đội kiếm Tiên Hạc, tham gia thì gõ 1.
【 công hội 】Hạt Dưa: 1
【 công hội 】Em Mới Mười Lăm: 1
【 công hội 】Bò Nhỏ Leo Cây: 1
Trong lúc Công Tử Tiêu đang gọi người, Toái Tâm đã đến cửa phó bản kéo người.Ở cửa phó bản cũng có hai người đang kéo. Toái Tâm vừa mới nhấn phím kéo người, phát hiện mình đã vào trận chiến. Hai người này thuộc Rồng Phun, tế ti phụ trách khống chế, cung gió[1] phụ trách công kích, cột máu Toái Tâm nhanh chóng còn có 50%. Chức nghiệp đạo tặc này sợ nhất là bị đối phương giành thế chủ động trước, Toái Tâm mặc áo choàng biến mất thoát khỏi trận chiến xong, lập tức nhấn tàng hình.
Hai người kia thả ra 2 kỹ năng AOE ở gần đó, may là Toái Tâm đã sớm rời chỗ đó. Sau đó Toái Tâm vọt đến sau lưng Tế Ti, hai đánh một không chột cũng què, cậu phải giành lại tấn công. Cung gió phát hiện ra Toái Tâm, lập tức công kích. Toái Tâm thấy thời gian CD[2] của áo choàng còn chưa kết thúc, bèn phóng một cái bảo vệ, công kích của cung gió tiếp tục đánh đến gần Tế Ti. Mắt thấy Toái Tâm sắp nằm đất trước Tế Ti, đột nhiên một lá chắn tự nhiên màu xanh che lên cơ thể cậu, tiếp theo là thêm hai cái trị liệu, máu Toái Tâm đầy lại. Sau đó năm người Nam Đường lấy ưu thế tuyệt đối xử lí đội ngũ hai người Rồng Phun.
【 đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Em yêu, có phải bọn anh đến thật đúng lúc không? (⊙v⊙)
【 loa 】Em Mới Mười Lăm: Dám động đến bang chủ phu nhân của Nam Đường chúng tôi, ai cũng giết!
【 loa 】Công Tử Tiêu: Động đến vợ tôi, một người bọn này cũng sẽ không tha!
【 loa 】Hạt Dưa: Động đến bang chủ phu nhân của chúng tôi, trước cắt dưa chuột sau bạo hoa cúc【 đội ngũ 】Toái Tâm: Mấy người đừng có dọa người, mau cút về đánh phó bản cho tôi.
【 đội trưởng đội ngũ】Công Tử Tiêu: Không thích.
Bởi vì đây là phó bản cũ cho nên dù là nhóm người Nam Đường cũng có thể dễ dàng vượt qua. Do phó bản này không cần di chuyển nhiều, và chỉ có hai vị trí, T mà kéo tốt, những người khác có thể đánh toàn lực. Đương nhiên Tiên Hạc không phải anh muốn thì anh lấy. Sau khi Boss ngã, Toái Tâm tiến đến sờ thi thể.
【đội ngũ 】Toái Tâm: [Tiên Hạc Bảo Bảo ] Ai muốn?
【 đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Cho trẻ con đi, dù sao nó mới có mười lăm.
【 đội ngũ 】Bò Nhỏ Leo Cây: Đồng ý
【 đội ngũ 】Hạt Dưa: Đồng ý +1
【 đội ngũ 】Em Mới Mười Lăm: …..
Tin tức đội ngũ: Em Mới Mười Lăm nhận được [Tiên Hạc Bảo Bảo ]
Năm người vừa ra khỏi cửa phó bản, Tiếu Khắc đã không nhịn được chửi thành tiếng. Rồng Phun dám tổ đội mười mấy người chờ bọn họ ra khỏi cửa. Từ phía xa nhìn lại thấy đủ loại chức nghiệp. Năm người Nam Đường cũng không quay đầu trốn vào trong phó bản. Năm người sóng vai đứng ở cửa, rất có không khí của một cuộc đại chiến.
【 công hội 】Hạt Dưa: Tiên Hạc phó bản, nhanh đến trợ giúp.
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em mau vào phó bản đi, có chồng em ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho em chết.
Tiếu Khắc suy nghĩ một chút, yên lặng nhấn kỹ năng ẩn thân. Sau đó, vừa đem những người vừa gõ 1 trong kênh công hội gia nhập vào đội ngũ, vừa kéo người đến gần. Người được thêm vào đội ngũ đã gần đủ mười người, người ở phía bên kia sắp bắt đầu. Trang bị người Nam Đường vẫn còn tương đối tốt, bốn người thế mà cũng chống chọi được 30 giây. Đủ thời gian cho Tiếu Khắc chuẩn bị, sau khi làm xong cậu lập tức choàng áo biến mất.
Sau khi đợi người Nam Đường đến đủ liền tới phiên Nam Đường phản công. Người Nam Đường sống lại thêm buff, mười người dễ dàng đánh ngã mười lăm người đối phương rồi giết chết. Người Rồng Phun sống lại, sau đó đều trốn vào phó bản bắt đầu chỉnh đốn.
【 đội ngũ 】Toái Tâm: Phân hai người bảo vệ điểm kéo người, giữ lấy điểm kéo người, đừng để bọn họ kéo người qua.
【 đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Em yêu, mình kề vai chiến đấu, thật sự là một đôi uyên ương số khổ (@^_^@) Nếu hai người chúng ta đều bị chết, liệu có thể biến thành con bướm không bay bay không nhỉ【 đội ngũ 】Toái Tâm: Đưa đội trưởng cho tôi.
Tin tức đội ngũ: Bạn đã được đưa lên làm đội trưởng.
Tin tức đội ngũ: Công Tử Tiêu bị cấm nói.
【công hội】Công Tử Tiêu: T^T Em yêu, em thật tàn nhẫn.
Người của Rồng Phun đang trong phó bản sau khi chuẩn bị tốt liền vọt ra. Người Nam Đường giống như một đám lưu manh bị cấm dục đã lâu ào ào xông lên, giữ nhóm vú em của Rồng Phun lại chém một loạt. Những người khác của Rồng Phun bỏ qua Công Tử Tiêu da dày thịt béo, ngược lại đi công kích mấy người công cao máu ít. Mấy tên đáng khinh khác ở phía sau ném độc, cả đám lại không bắt được anh, tức đến mức giậm chân.
Đoàn quân cứu viện của Rồng Phun sau nghìn gian vạn khổ ngồi tọa kỵ bay tới gia nhập chiến đấu. Sau khi gia nhập chiến đấu, tình thế lại lập tức xoay chuyển, người Nam Đường bắt đầu tháo chạy. Những người khác trong công hội nghe nói hội trưởng với phu nhân bị bao vây, lập tức đi tới gia nhập đội ngũ. Cứ như thế, hai bên công hội không ngừng có người đến. Tình thế bây giờ đang ở trong tình huống như một cái pudding lắc lư trái phải.
【 đội ngũ 】Hạt Dưa: Lag quá.
【 đội ngũ 】Kéo Tiên Sinh: Lag lag lag lag lag chết tôi rồi, trang bị của tôi đã hỏng thành màu đỏ rồi.
Tình thế đến mức này, chính là anh hùng không hỏi nơi xuất thân, thì hỏi tốc độ mạng của anh hùng. Trên cơ bản cho dù là thao tác hay di chuyển gì cũng đều là mây bay rồi, người có thể sống bây giờ phải là người có cấu hình máy tính cao và tốc độ mạng nhanh. Cuối cùng, người Nam Đường rốt cuộc giết chết toàn bộ người Rồng Phun, trong đội ngũ bùng nổ một trận hoan hô.
【công hội 】Công Tử Tiêu: Những người hôm nay tới sẽ được tôi trả toàn bộ chi phí sửa đồ.
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
Hương vị *** nồng đậm trong phòng còn chưa bay, Phan Triệu Dương úp mặt vào gối khóc ô ô: “Tôi hận anh. Tôi vốn muốn đi đánh phó bản với chị dâu, anh là đồ cầm thú.”
Đỗ Tranh ôm lấy Phan Triệu Dương, hôn lên trán cậu, an ủi: “Không sao đâu, chị dâu sẽ hiểu thôi, dù sao nhu cầu của anh là không thể chờ đợi được. CD[2] của anh đã xong rồi, chúng ta làm tiếp lần nữa đi.”
“Cầm thú, tôi muốn logout, tôi muốn khiếu nại anh với GM[3]!”
“Cậu là người mới tới phòng Hậu Cần đúng không, tên là gì vậy?” Một người trong đó đột nhiên đi tới, tựa vào bàn cười hỏi, ánh mắt còn không ngừng đảo qua đảo lại trên người Tiếu Khắc. Dáng người Tiếu Khắc cũng không phải thuộc loại tam giác mê người, thoạt nhìn qua còn cảm thấy cậu chưa phát dục đầy đủ. Nhưng Tiếu Khắc có một đôi chân dài hết sức hoàn mỹ, chiếc quần bò ống thẳng trên người cậu càng làm tôn lên đôi chân gần như đạt đến trình độ hoàn mỹ.
“Tiếu Khắc.” Tiếu Khắc đổi xong bình nước lập tức đẩy xe rời đi lại bị cô nàng chặn ngang lại giữ chặt.
Cô nàng mặc rất đẹp, mỗi một cm trên người cô đều thể hiện ra cô cực kì chú trọng từng chi tiết. Cho dù là giày cao gót da dê hay là móng tay vẽ hoa mai bóng trau chuốt, đều cho thấy cô tuyệt đối là người phụ nữ thành đạt. Tay cô nàng nhẹ nhàng xoa mông Tiếu Khắc, trong mùi hương thanh thanh của nước trà. Giọng cô nàng khoái trá kèm theo chút kiềm chế: “Dáng người cậu thật đẹp, lúc trước làm việc gì vậy?”
Tiếu Khắc né khỏi bàn tay người phụ nữ, nói: “Tôi thích đàn ông.”
Người phụ nữ cười nói: “Nói đùa không tồi, tôi thích.”
“Thật sự.” Mặt Tiếu Khắc cực kì nghiêm túc, một chút cũng không nhìn ra là cậu đang nói đùa. Sau đó cậu bỏ lại cô nàng đã hóa đá cùng một cô nàng khác đang cười như điên trong phòng trà nước, tiêu sái rời đi. Bắt đầu từ lúc này, Tiếu Khắc vì một trận này đã thành nổi tiếng công ty, điều này tạm thời chưa nói tới.
Nơi dừng chân cuối cùng của Tiếu Khắc là phòng quản lí trên tầng cao nhất. Tiếu Khắc nhớ lại một câu của Phan Triệu Dương sáng nay: “Ném phòng Sáng Tạo cho cậu là tớ đã đủ không biết xấu hổ lắm rồi, nếu ném luôn cả văn phòng quản lý cho cậu, tớ không phải là người, nhưng hôm nay tớ thật sự không chịu được nữa.”
Thật ra Tiếu Khắc cảm thấy cũng không sao cả. Khi cậu tới cũng đã có người chờ ở gian trà nước. Vì sao lại dùng từ “chờ”, đó là do khi người nọ thấy cậu đi vào, phát ra một tiếng ồ, sau đó hỏi: “Hôm nay Phan Triệu Dương không đi làm?”
“Đến rồi.”
Người nọ chờ nửa ngày cũng không thấy câu tiếp theo, tiếp tục hỏi: “Ở đây không phải là cậu ta phụ trách sao, vì sao lại là cậu đến?”
“Tiêu chảy.”
Người nọ đợi nửa ngày cũng vẫn không thấy câu tiếp theo, chỉ có thể lại hỏi: “Vì sao cậu ta lại tiêu chảy?”
Câu hỏi này thực sự là khó Tiếu Khắc, cậu vừa đứng vừa nghĩ, vẻ mặt nghiêm túc đáp trả: “Miệt mài quá độ.”
Buổi tối, Tiếu Khắc mua chân gà và cà ri ở cửa, rồi tự làm cho mình một nồi cà ri hầm để ăn, mãi đến khi no sắp nôn ra mới buông bát đũa. Tiếu Khắc dọn dẹp phòng bếp không còn một hạt bụi, quét tước phòng một chút mới bắt đầu vào game.
Tin tức công hội: Toái Tâm đăng nhập.
【 công hội 】Xác Không Mang Quần: Chị dâu đăng nhập ()/ chúng tiểu nhân mau quỳ xuống nghênh đón.
【 công hội 】Bò Nhỏ Leo Cây: m(_ _)m Hội trưởng phu nhân vạn thọ vô cương.
【 công hội 】Em Mới Mười Lăm: 囧Tiểu nhân tiếp giá chậm trễ, xin chuộc lỗi với chị dâu.
【 công hội 】Toái Tâm: Bình thân đi.
Tiếu Khắc mở kênh bang hội lên, quả nhiên Công Tử Tiêu không online. Ngay cả gió Thổi Đũng Quần Lạnh và Dữ Thú Đồng Hành bình thường giờ này đều ngâm mình ở trên mạng cũng không online. Công Tử Tiêu không online thì không có cách nào đánh phó bản, vì thế cho những người khác đi đánh phó bản nhỏ kiếm trang bị, dù sao thì boss sau cũng không dễ đánh như boss trước.
【 mật 】Hạo Kiếp: Nghe nói công hội bọn cậu đánh được boss thứ nhất rồi?
【 mật 】Toái Tâm: Đừng có chế giễu tớ.
【 mật 】Hạo Kiếp: Chậc chậc, mười ba lần. Cậu thật là dũng mãnh. Cái mỹ danh một đêm mười ba lần của cậu đã truyền khắp nam bắc server, người người đều tặng biệt hiệu Chàng Mười Ba Lần Một Đêm. Ha ha ha ha ha
【 mật 】Toái Tâm: …..
【 thế giới 】Toái Tâm: Hạo Kiếp, cậu mẹ nó đến sân PK cho ông đây, ông đây nhất định sẽ cho cậu biết vì sao hoa cúc lại có màu hồng!
【 thế giới 】Song Hỉ: Chàng Mười Ba Lần Một Đêm, chậc chậc, cầu chụp ảnh chung.
【 thế giới 】Cagalli 3000: Mười ba lần ư, Hạo Kiếp huynh, anh không thể chịu được đâu【 thế giới 】Cung Thú Lưỡng Tương Nghi: Đừng nói lung tung, CP của Toái Tâm rõ ràng là Công Tử Tiêu, anh ấy bây giờ còn chưa đăng nhập, khẳng định là tối qua quá mệt, Toái Tâm huynh V5.
【 thế giới 】Mai Danh: Nghịch CP của tôi, hu hu hu.
Khi Toái Tâm tới sân PK, Hạo Kiếp đã chờ được một lúc. Hạo Kiếp là võ sĩ lá chắn, Toái Tâm là kẻ trộm đột kích. Hai người, một bên là máu dày tấn công thấp, môt bên là máu mỏng tấn công cao, thao tác của hai người lại cùng sắc bén đến hàng cao thủ. Tới tới lui lui gần 20 phút vẫn chưa ai giết chết được ai, thi đấu bình thường như thế này sẽ quyết định bằng lượng máu của hai người, ai có nhiều hơn thì sẽ có ưu thế áp đảo.
Cuối cùng Hạo Kiếp cũng không thể vượt qua Toái Tâm, ngã xuống khi lượng máu của Toái Tâm vẫn còn lại 20%. Sau đó Toái Tâm nhấp chuột vào NPC để rời khỏi đấu trường bởi vì cậu đã nhìn thấy tin từ hệ thống.
Tin tứccông hội: Công Tử Tiêu đăng nhập.
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, hôm nay anh bị bắt đi xem mắt nên về trễ, nhưng em yên tâm, anh tuyệt đối chung thủy với em, chắc chắn không phản bội em (⊙v⊙).
【 công hội 】Toái Tâm: ….. Anh tốt nhất là phản bội tôi nhanh lên, tôi đã không chờ nổi nữa rồi.
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em đêm qua thật sự rất dũng mãnh
【 công hội 】Em Mới Mười Lăm: Lão đại, những lời này của anh có ý gì khác sao?
【 công hội 】Hạt Dưa: Em Mới Mười Lăm, tôi cảm thấy đề tài những lời này, cậu không nên tham gia thảo luận.
【 công hội 】Em Mới Mười Lăm: …..
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Em yêu, chỉ là đây là lần đầu tiên công hội bọn anh có thể đánh boss phó bản nên bọn anh đều rất vui sướng. Anh biết em muốn Tiên Hạc, chúng ta đi kiếm đi ()/
【 công hội 】Toái Tâm: Cũng được, nếu ra thì roll.
【 công hội 】Công Tử Tiêu: Tổ đội kiếm Tiên Hạc, tham gia thì gõ 1.
【 công hội 】Hạt Dưa: 1
【 công hội 】Em Mới Mười Lăm: 1
【 công hội 】Bò Nhỏ Leo Cây: 1
Trong lúc Công Tử Tiêu đang gọi người, Toái Tâm đã đến cửa phó bản kéo người.Ở cửa phó bản cũng có hai người đang kéo. Toái Tâm vừa mới nhấn phím kéo người, phát hiện mình đã vào trận chiến. Hai người này thuộc Rồng Phun, tế ti phụ trách khống chế, cung gió[1] phụ trách công kích, cột máu Toái Tâm nhanh chóng còn có 50%. Chức nghiệp đạo tặc này sợ nhất là bị đối phương giành thế chủ động trước, Toái Tâm mặc áo choàng biến mất thoát khỏi trận chiến xong, lập tức nhấn tàng hình.
Hai người kia thả ra 2 kỹ năng AOE ở gần đó, may là Toái Tâm đã sớm rời chỗ đó. Sau đó Toái Tâm vọt đến sau lưng Tế Ti, hai đánh một không chột cũng què, cậu phải giành lại tấn công. Cung gió phát hiện ra Toái Tâm, lập tức công kích. Toái Tâm thấy thời gian CD[2] của áo choàng còn chưa kết thúc, bèn phóng một cái bảo vệ, công kích của cung gió tiếp tục đánh đến gần Tế Ti. Mắt thấy Toái Tâm sắp nằm đất trước Tế Ti, đột nhiên một lá chắn tự nhiên màu xanh che lên cơ thể cậu, tiếp theo là thêm hai cái trị liệu, máu Toái Tâm đầy lại. Sau đó năm người Nam Đường lấy ưu thế tuyệt đối xử lí đội ngũ hai người Rồng Phun.
【 đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Em yêu, có phải bọn anh đến thật đúng lúc không? (⊙v⊙)
【 loa 】Em Mới Mười Lăm: Dám động đến bang chủ phu nhân của Nam Đường chúng tôi, ai cũng giết!
【 loa 】Công Tử Tiêu: Động đến vợ tôi, một người bọn này cũng sẽ không tha!
【 loa 】Hạt Dưa: Động đến bang chủ phu nhân của chúng tôi, trước cắt dưa chuột sau bạo hoa cúc【 đội ngũ 】Toái Tâm: Mấy người đừng có dọa người, mau cút về đánh phó bản cho tôi.
【 đội trưởng đội ngũ】Công Tử Tiêu: Không thích.
Bởi vì đây là phó bản cũ cho nên dù là nhóm người Nam Đường cũng có thể dễ dàng vượt qua. Do phó bản này không cần di chuyển nhiều, và chỉ có hai vị trí, T mà kéo tốt, những người khác có thể đánh toàn lực. Đương nhiên Tiên Hạc không phải anh muốn thì anh lấy. Sau khi Boss ngã, Toái Tâm tiến đến sờ thi thể.
【đội ngũ 】Toái Tâm: [Tiên Hạc Bảo Bảo ] Ai muốn?
【 đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Cho trẻ con đi, dù sao nó mới có mười lăm.
【 đội ngũ 】Bò Nhỏ Leo Cây: Đồng ý
【 đội ngũ 】Hạt Dưa: Đồng ý +1
【 đội ngũ 】Em Mới Mười Lăm: …..
Tin tức đội ngũ: Em Mới Mười Lăm nhận được [Tiên Hạc Bảo Bảo ]
Năm người vừa ra khỏi cửa phó bản, Tiếu Khắc đã không nhịn được chửi thành tiếng. Rồng Phun dám tổ đội mười mấy người chờ bọn họ ra khỏi cửa. Từ phía xa nhìn lại thấy đủ loại chức nghiệp. Năm người Nam Đường cũng không quay đầu trốn vào trong phó bản. Năm người sóng vai đứng ở cửa, rất có không khí của một cuộc đại chiến.
【 công hội 】Hạt Dưa: Tiên Hạc phó bản, nhanh đến trợ giúp.
【 phụ cận 】Công Tử Tiêu: Em yêu, em mau vào phó bản đi, có chồng em ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho em chết.
Tiếu Khắc suy nghĩ một chút, yên lặng nhấn kỹ năng ẩn thân. Sau đó, vừa đem những người vừa gõ 1 trong kênh công hội gia nhập vào đội ngũ, vừa kéo người đến gần. Người được thêm vào đội ngũ đã gần đủ mười người, người ở phía bên kia sắp bắt đầu. Trang bị người Nam Đường vẫn còn tương đối tốt, bốn người thế mà cũng chống chọi được 30 giây. Đủ thời gian cho Tiếu Khắc chuẩn bị, sau khi làm xong cậu lập tức choàng áo biến mất.
Sau khi đợi người Nam Đường đến đủ liền tới phiên Nam Đường phản công. Người Nam Đường sống lại thêm buff, mười người dễ dàng đánh ngã mười lăm người đối phương rồi giết chết. Người Rồng Phun sống lại, sau đó đều trốn vào phó bản bắt đầu chỉnh đốn.
【 đội ngũ 】Toái Tâm: Phân hai người bảo vệ điểm kéo người, giữ lấy điểm kéo người, đừng để bọn họ kéo người qua.
【 đội trưởng đội ngũ 】Công Tử Tiêu: Em yêu, mình kề vai chiến đấu, thật sự là một đôi uyên ương số khổ (@^_^@) Nếu hai người chúng ta đều bị chết, liệu có thể biến thành con bướm không bay bay không nhỉ【 đội ngũ 】Toái Tâm: Đưa đội trưởng cho tôi.
Tin tức đội ngũ: Bạn đã được đưa lên làm đội trưởng.
Tin tức đội ngũ: Công Tử Tiêu bị cấm nói.
【công hội】Công Tử Tiêu: T^T Em yêu, em thật tàn nhẫn.
Người của Rồng Phun đang trong phó bản sau khi chuẩn bị tốt liền vọt ra. Người Nam Đường giống như một đám lưu manh bị cấm dục đã lâu ào ào xông lên, giữ nhóm vú em của Rồng Phun lại chém một loạt. Những người khác của Rồng Phun bỏ qua Công Tử Tiêu da dày thịt béo, ngược lại đi công kích mấy người công cao máu ít. Mấy tên đáng khinh khác ở phía sau ném độc, cả đám lại không bắt được anh, tức đến mức giậm chân.
Đoàn quân cứu viện của Rồng Phun sau nghìn gian vạn khổ ngồi tọa kỵ bay tới gia nhập chiến đấu. Sau khi gia nhập chiến đấu, tình thế lại lập tức xoay chuyển, người Nam Đường bắt đầu tháo chạy. Những người khác trong công hội nghe nói hội trưởng với phu nhân bị bao vây, lập tức đi tới gia nhập đội ngũ. Cứ như thế, hai bên công hội không ngừng có người đến. Tình thế bây giờ đang ở trong tình huống như một cái pudding lắc lư trái phải.
【 đội ngũ 】Hạt Dưa: Lag quá.
【 đội ngũ 】Kéo Tiên Sinh: Lag lag lag lag lag chết tôi rồi, trang bị của tôi đã hỏng thành màu đỏ rồi.
Tình thế đến mức này, chính là anh hùng không hỏi nơi xuất thân, thì hỏi tốc độ mạng của anh hùng. Trên cơ bản cho dù là thao tác hay di chuyển gì cũng đều là mây bay rồi, người có thể sống bây giờ phải là người có cấu hình máy tính cao và tốc độ mạng nhanh. Cuối cùng, người Nam Đường rốt cuộc giết chết toàn bộ người Rồng Phun, trong đội ngũ bùng nổ một trận hoan hô.
【công hội 】Công Tử Tiêu: Những người hôm nay tới sẽ được tôi trả toàn bộ chi phí sửa đồ.
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
Hương vị *** nồng đậm trong phòng còn chưa bay, Phan Triệu Dương úp mặt vào gối khóc ô ô: “Tôi hận anh. Tôi vốn muốn đi đánh phó bản với chị dâu, anh là đồ cầm thú.”
Đỗ Tranh ôm lấy Phan Triệu Dương, hôn lên trán cậu, an ủi: “Không sao đâu, chị dâu sẽ hiểu thôi, dù sao nhu cầu của anh là không thể chờ đợi được. CD[2] của anh đã xong rồi, chúng ta làm tiếp lần nữa đi.”
“Cầm thú, tôi muốn logout, tôi muốn khiếu nại anh với GM[3]!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.