Cô Giáo Đáng Ghét, Anh Yêu Em Mất Rồi
Chương 34: Hàn Long!! Tôi Muốn Thách Đấu (P2)
Thỏ
18/01/2016
+ Món quà??? Là gì vậy chứ?_Vị khách bí ẩn hoang mang
Tút...tút...tút...nói xong Linh đã cúp máy. Ngay sau đó, Linh vội vàng chạy tới trường Lanter. Mái tóc tung bay trước gió, bồng bềnh như nhịp điệu của những cơn sóng. Cô chạy nhanh đến nỗi cả đôi guốc cũng đành phải ra đi vì gãy gót. Vừa tới cổng trường, Linh sửa soạn lại cho gọn gàng, mái tóc buộc lên trông gọn hơn, chiếc guốc bị gày gót lúc nãy bị cô cầm lên và bẻ luôn cả hai chiếc. Cô lao vào bên trong trường, bất ngờ tông trúng Mina, cô hơi hoảng nhưng cũng lấy lại bình tĩnh để nói chuyện.
- Xin lỗi. Em không cố ý tông vào chị đâu. Chị, em nhờ chị xử lí việc này giúp em. Xíu nữa em sẽ gửi cho chị một đoạn video, em nhờ chị gửi nó cho Loli. Chị copy thêm một bản nữa rồi gửi qua cho Hàn Long giúp em. Cảm ơn chị trước, em đi nha! Bye chị._Nói xong Linh chạy vút vào lớp, Mina vẫn còn hơi mơ màng
Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng chốc đã gần trưa. Vừa nghe thấy tiếng trống, Linh vội vàng đi xuống dưới chờ xe. Thiên lẽo đẽo theo sau, thấy Thiên đi theo Linh cau mày lại, nhưng cũng không khiến tim mình ngừng đập được. Ánh mắt Thiên nhìn vào cô, ánh mắt ngọt ngào và lãng mạn y như ngày hôm qua. Linh vừa quay lại, Thiên đã kéo Linh lại gần và ôm chặt lấy cô, tay Thiên kéo lấy mái tóc của cô mà cuộn tròn lại, đôi lúc còn xoa đầu cô nữa.
- Em nghe hết chuyện đó rồi. Xin lỗi vì không giúp được gì cho chị. Xin lỗi, em chỉ có thể giữ chị lại như thế này mà thôi. Xin chị, đừng bỏ đi được không? Em có thể từ bỏ tất cả chỉ cần chị ở cạnh em. Đừng đi đâu hết...Đừng..._Thiên vừa nói, nước mắt cậu cũng rơi theo. Ôm chặt lấy Linh, không muốn để Linh đi gặp cái tên Hàn Long đó. Cậu chỉ muốn bảo vệ Linh nhưng nó lại quá khó.
- Tôi...tôi...rất sợ...Nhưng...tôi lại không thể từ chối ba tôi được. Tôi cũng muốn...được...nhưng... Tôi xin lỗi._Linh quay mặt đi. Mặc cho phía sau Thiên vẫn còn đang rơi nước mắt vì cô, vì cái sự vô tình ấy.
Ra tới cổng, cô vẫn không thể quay đầu lại. Tại sao lại như vậy? Cô tự hỏi rằng có phải mình đã ngu ngốc thích Thiên hay không? Cái ý nghĩ đó vẫn lơ lửng trong đầu cô, vẫn không thể bước chân vào trong xe, nhưng bác tài xế đã gõ vào cửa để cô bình tâm lại. Chiếc xe rời khỏi trường. Về nhà cô hơi ngạc nhiên khi mọi chuyện đã theo đúng kế hoạch của cô. Hàn Long vẫn đứng chờ ở trước cổng từ sáng cho đến bây giờ đã gần 6h đồng hồ (trâu ^^), bên trong của chính là một cô bé tầm tuổi Hân đang dứng dựa vào cửa, khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt dường như không còn muốn nhìn xung quanh nữa. Cô nghẹn ngào bảo Hàn Long ra về. Hàn Long vẫn nhất quyết không đi. Gia Linh vẫn đứng đó nhìn, không bước tới vì sợ bị lộ. Người con gái lạ mặt vẫn không dám quay mặt về phía Hàn Long, dường như họ có tình cảm với nhau từ lâu rồi nhưng bị ngăn cách bởi cánh của tình yêu ấy.
Tiếng điện thoại của cô reo lên khiến hai người họ giật mình. Biết là cô đến, họ giả vờ như đang gây sự, tính qua mặt Gia Linh nhưng không ngờ rằng người lạ mặt đó đã bị cô gắn sau áo một chiếc máy ghi âm, theo dõi nên suốt quá trình nói chuyện đã được máy lưu lại và mã hóa sáng máy tính của Linh. Hàn Long vẫn vẻ mặt lạnh lùng, vẫn cái giọng máu lạnh mà bước đến chỗ Linh. Hàn Long lúc này có thể nói là cơn giận trong người của cậu có thể khiến cả gia đình cô tan nát, nhưng cậu không làm vậy. Mặt làm như không có chuyện gì vừa xảy ra, vui vẻ nói:
- Cô cũng cao tay nhỉ? Biết dùng luôn cả mấy cái chiêu này luôn sao? Tôi nghĩ là cô sẽ liều nhưng không phải là liều lĩnh đến mức này... Cô đã đi quá giới hạn của sự cho phép rổi đấy biết chưa.!_Hắn bước đến và đạp vào chân Linh, Linh như muốn ngã quỵ nhưng vẫn đứng dậy nói tiếp
- Thích vậy lắm đúng không? Anh không bao giờ nghĩ cho tâm trang của người khác ngoài anh. Cũng chưa bao giờ quan tâm đến nhưng việc mà anh đã làm. Thì tôi cũng chỉ là làm lại như thế với anh. Chẳng phải đó là điều mà anh muốn sao? Đồ ích kỉ!!_Linh căm phẫn, ngã quỵ xuống đất. Không nhấc nổi chân, cô đành gọi Thiên đến
Chờ đợi gần nửa tiếng Thiên mới tới nơi, lúc này Linh cũng lết tới trước cổng, vẫn ngồi yên đó mà không thể đứng lên. Thiên lo lắng chạy tới đỡ Linh dậy, vừa lo lắng vừa hỏi han:
- Chị có sao không? Ai đã làm như thế? Chị...nói em biết đi.
- Cậu...đưa tôi đến bệnh viện được không?... Tôi đau lắm... Không có sức noi chuyện với cậu nữa đâu._Linh lảng tránh, sợ Thiên biết sẽ không tốt cho kế hoạch của mình. Cô biết mình trước sau cũng sẽ bị tên Hàn Long hành hạ. Nhưng nó cũng đã nằm trong kế hoạch của cô, chỉ là cô không ngờ hắn ta ra tay nặng như thế mà thôi.
Thiên mặt mày cau có đưa Linh tới bệnh viện. Dù cô nói rằng mình không sao, nhưng Thiên biết chắc chắn chỉ có một người làm ra chuyện này. Cậu đã nhờ Gia Hân hẹn hắn ra sau cổng trường Lanter. Và cho dù cô không nói, Thiên cũng sẽ điều tra rõ chuyện này. Sau khi khám xong, Thiên trò chuyện cùng ông bác sĩ
- Cô ấy sao rồi? Bị thương có nặng lắm không bác sĩ?_ Thiên lo lắng
- Chân phải bị đạp khá mạnh nên bị chấn thuông ở phần đầu gối. Chân trái chỉ bị trật khớp thôi, cũng không nghiêm trọng lắm. Chân phải sẽ tạm thời bó bột, không cho bệnh đi lại nhiều, tránh co chân quá mạnh hay quá nhanh. Sau một tuần, hãy tập đi lại bình thường, đừng chạy với tốc độ nhanh. Thôi, có gì chút nữa y tá sẽ dẫn cậu xuống quầy thuốc. Giờ tôi bận chút việc, cậu qua thăm bệnh nhân được rồi đấy._Bác sĩ bình thản bước ra khỏi cửa, Thiên cũng đi qua phòng bệnh để thăm Gia Linh
Vừa bước tới cửa phòng bệnh, Thiên nhìn thấy ba mẹ Linh đứng đó, vẻ mặt có chút nghiêm trọng. Sợ cả hai lo lắng Thiên nói vài câu để an ủi rồi đưa họ ra về bảo rằng cậu có thể chăm sóc cho Linh đến ngày mai. Ba Linh lúc đầu không cho, nhưng vì mẹ Linh không phản đối gì nên ba cũng chiều ý. Sau khi đuổi được hai vị phụ huynh ra về thì cũng là lúc Linh bất chợt tỉnh dậy, đầu óc có hơi choáng váng do lúc tới cửa bệnh viện do sơ ý nên va đầu vào cánh cửa. Thế là một ngày dài chịu đau đớn ấy cũng kết thúc vì bây giờ cô đã nằm trên giường bệnh. Thiên bước vào nhẹ nhàng.
- Chị. Tỉnh chưa thế?_Thiên hỏi
- Tỉnh rồi. Mà tôi đâu có bị gì nặng mà cậu làm ghê thế. Chỉ là vết thương ngoài da chứ có sao đâu._Linh không quan tâm, đánh "bộp bộp" vào chân của mình.
Linh cố gắng chịu đựng mặc dù chân đau lắm. Nhưng đau thì đã sao, chỉ cần kế hoạch của cô thành công thì có đau cô cũng chịu nữa. Cô sợ nếu như có vấn đề gì với cái kế hoạch điên rồ thì có thể ba cô sẽ giết cô mất. Linh vẫn lo sợ cho Thiên nhiều hơn vì bây giờ cậu chắc đã bị ba của cô theo dõi rồi. Nếu không đưa cậu ra khỏi tầm mắt của ba cô thì chắc chắn cả cậu cũng bị liên lụy. Linh kiếm cớ để Thiên đi ra ngoài, cô bảo Thiên ra ngoài mua cho cô một ít bánh kẹo vì nếu chỉ có trái cây thôi thì cô sẽ không thể ăn nổi. Thiên cũng đồng ý ra ngoài. Cô gọi điện cho Loli để chuẩn bị kế hoạch tiếp theo của cô. Cô vẫn mặc kệ tên Hàn Long đứng trước cửa nhà cô để chờ người con gái mà hắn ta yêu ra. Một người con gái chưa bao giờ yêu hắn.
Người con gái này không phải thiên kim tiểu thư hay con nhà quyền quý nào cả. Chỉ là một đứa trẻ mồ côi sống trong cô nhi viện từ khi rất nhỏ. Sau khi lớn ra khỏi cô nhi viện và bắt đầu sống tự lập. Trong một lần tìm việc, cô gặp được Hàn Long. Sau vài lần gặp mặt họ thân thiết hơn rất nhiều. Lâu dần nảy sinh tình cảm lúc nào không hay. Họ đã dự sẽ nói chuyện cưới hỏi, nhưng bị gia đình Hàn Long ngăn cản vì gia đình của người con gái này. Do bị gia đình Hàn Long uy hiếp nên cô đành mở lời chia tay với Hàn Long.
*******************
Giới thiệu chút:
Phạm Hàn Long: Năm nay 20t. Con trai của một chủ tịch tập đoàn lớn. Chỉ biết hưởng thủ tài sản của gia đình. Do bị gia đình bắt ép phải cưới con gái của Trần gia nên mỗi khi gặp Linh là cậu lại giở thủ đoạn để cô bị thương. Vì gia đình hắn có thế lực nên ba mẹ Linh cũng không dám làm gì hắn.
Lưu Ngọc Ân: Bằng tuổi Gia Linh. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống trong cô nhi viện. Là bạn gái cũ của Hàn Long.
Loli - Cánh tay trái của Gia Linh (Trợ lý 1): Năm nay chỉ mới 18t, nhưng lại rất am hiểu về công nghệ thông tin. Những vấn đề quan trọng đều do Loli phụ trách. Giữ vai trò quan trọng trong bang Tiểu Linh
Yumi - Cánh tay phải của Gia Linh ( Trợ lý 2): Bằng tuổi Loli, thích tự sướng và đi phá đám các bang khác. Chuyên gia về việc làm giả một số dụng cụ hỗ trợ như máy ghi âm, máy quay phim mini... Do tính cách khá đặc biệt nên thường bị bang chủ cho đi thăm dò tình hình các bang phái khác. Giữ vai trò quan trọng trong bang Tiểu Linh
*******************
Hết chap 34 rồi ^^
Tút...tút...tút...nói xong Linh đã cúp máy. Ngay sau đó, Linh vội vàng chạy tới trường Lanter. Mái tóc tung bay trước gió, bồng bềnh như nhịp điệu của những cơn sóng. Cô chạy nhanh đến nỗi cả đôi guốc cũng đành phải ra đi vì gãy gót. Vừa tới cổng trường, Linh sửa soạn lại cho gọn gàng, mái tóc buộc lên trông gọn hơn, chiếc guốc bị gày gót lúc nãy bị cô cầm lên và bẻ luôn cả hai chiếc. Cô lao vào bên trong trường, bất ngờ tông trúng Mina, cô hơi hoảng nhưng cũng lấy lại bình tĩnh để nói chuyện.
- Xin lỗi. Em không cố ý tông vào chị đâu. Chị, em nhờ chị xử lí việc này giúp em. Xíu nữa em sẽ gửi cho chị một đoạn video, em nhờ chị gửi nó cho Loli. Chị copy thêm một bản nữa rồi gửi qua cho Hàn Long giúp em. Cảm ơn chị trước, em đi nha! Bye chị._Nói xong Linh chạy vút vào lớp, Mina vẫn còn hơi mơ màng
Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng chốc đã gần trưa. Vừa nghe thấy tiếng trống, Linh vội vàng đi xuống dưới chờ xe. Thiên lẽo đẽo theo sau, thấy Thiên đi theo Linh cau mày lại, nhưng cũng không khiến tim mình ngừng đập được. Ánh mắt Thiên nhìn vào cô, ánh mắt ngọt ngào và lãng mạn y như ngày hôm qua. Linh vừa quay lại, Thiên đã kéo Linh lại gần và ôm chặt lấy cô, tay Thiên kéo lấy mái tóc của cô mà cuộn tròn lại, đôi lúc còn xoa đầu cô nữa.
- Em nghe hết chuyện đó rồi. Xin lỗi vì không giúp được gì cho chị. Xin lỗi, em chỉ có thể giữ chị lại như thế này mà thôi. Xin chị, đừng bỏ đi được không? Em có thể từ bỏ tất cả chỉ cần chị ở cạnh em. Đừng đi đâu hết...Đừng..._Thiên vừa nói, nước mắt cậu cũng rơi theo. Ôm chặt lấy Linh, không muốn để Linh đi gặp cái tên Hàn Long đó. Cậu chỉ muốn bảo vệ Linh nhưng nó lại quá khó.
- Tôi...tôi...rất sợ...Nhưng...tôi lại không thể từ chối ba tôi được. Tôi cũng muốn...được...nhưng... Tôi xin lỗi._Linh quay mặt đi. Mặc cho phía sau Thiên vẫn còn đang rơi nước mắt vì cô, vì cái sự vô tình ấy.
Ra tới cổng, cô vẫn không thể quay đầu lại. Tại sao lại như vậy? Cô tự hỏi rằng có phải mình đã ngu ngốc thích Thiên hay không? Cái ý nghĩ đó vẫn lơ lửng trong đầu cô, vẫn không thể bước chân vào trong xe, nhưng bác tài xế đã gõ vào cửa để cô bình tâm lại. Chiếc xe rời khỏi trường. Về nhà cô hơi ngạc nhiên khi mọi chuyện đã theo đúng kế hoạch của cô. Hàn Long vẫn đứng chờ ở trước cổng từ sáng cho đến bây giờ đã gần 6h đồng hồ (trâu ^^), bên trong của chính là một cô bé tầm tuổi Hân đang dứng dựa vào cửa, khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt dường như không còn muốn nhìn xung quanh nữa. Cô nghẹn ngào bảo Hàn Long ra về. Hàn Long vẫn nhất quyết không đi. Gia Linh vẫn đứng đó nhìn, không bước tới vì sợ bị lộ. Người con gái lạ mặt vẫn không dám quay mặt về phía Hàn Long, dường như họ có tình cảm với nhau từ lâu rồi nhưng bị ngăn cách bởi cánh của tình yêu ấy.
Tiếng điện thoại của cô reo lên khiến hai người họ giật mình. Biết là cô đến, họ giả vờ như đang gây sự, tính qua mặt Gia Linh nhưng không ngờ rằng người lạ mặt đó đã bị cô gắn sau áo một chiếc máy ghi âm, theo dõi nên suốt quá trình nói chuyện đã được máy lưu lại và mã hóa sáng máy tính của Linh. Hàn Long vẫn vẻ mặt lạnh lùng, vẫn cái giọng máu lạnh mà bước đến chỗ Linh. Hàn Long lúc này có thể nói là cơn giận trong người của cậu có thể khiến cả gia đình cô tan nát, nhưng cậu không làm vậy. Mặt làm như không có chuyện gì vừa xảy ra, vui vẻ nói:
- Cô cũng cao tay nhỉ? Biết dùng luôn cả mấy cái chiêu này luôn sao? Tôi nghĩ là cô sẽ liều nhưng không phải là liều lĩnh đến mức này... Cô đã đi quá giới hạn của sự cho phép rổi đấy biết chưa.!_Hắn bước đến và đạp vào chân Linh, Linh như muốn ngã quỵ nhưng vẫn đứng dậy nói tiếp
- Thích vậy lắm đúng không? Anh không bao giờ nghĩ cho tâm trang của người khác ngoài anh. Cũng chưa bao giờ quan tâm đến nhưng việc mà anh đã làm. Thì tôi cũng chỉ là làm lại như thế với anh. Chẳng phải đó là điều mà anh muốn sao? Đồ ích kỉ!!_Linh căm phẫn, ngã quỵ xuống đất. Không nhấc nổi chân, cô đành gọi Thiên đến
Chờ đợi gần nửa tiếng Thiên mới tới nơi, lúc này Linh cũng lết tới trước cổng, vẫn ngồi yên đó mà không thể đứng lên. Thiên lo lắng chạy tới đỡ Linh dậy, vừa lo lắng vừa hỏi han:
- Chị có sao không? Ai đã làm như thế? Chị...nói em biết đi.
- Cậu...đưa tôi đến bệnh viện được không?... Tôi đau lắm... Không có sức noi chuyện với cậu nữa đâu._Linh lảng tránh, sợ Thiên biết sẽ không tốt cho kế hoạch của mình. Cô biết mình trước sau cũng sẽ bị tên Hàn Long hành hạ. Nhưng nó cũng đã nằm trong kế hoạch của cô, chỉ là cô không ngờ hắn ta ra tay nặng như thế mà thôi.
Thiên mặt mày cau có đưa Linh tới bệnh viện. Dù cô nói rằng mình không sao, nhưng Thiên biết chắc chắn chỉ có một người làm ra chuyện này. Cậu đã nhờ Gia Hân hẹn hắn ra sau cổng trường Lanter. Và cho dù cô không nói, Thiên cũng sẽ điều tra rõ chuyện này. Sau khi khám xong, Thiên trò chuyện cùng ông bác sĩ
- Cô ấy sao rồi? Bị thương có nặng lắm không bác sĩ?_ Thiên lo lắng
- Chân phải bị đạp khá mạnh nên bị chấn thuông ở phần đầu gối. Chân trái chỉ bị trật khớp thôi, cũng không nghiêm trọng lắm. Chân phải sẽ tạm thời bó bột, không cho bệnh đi lại nhiều, tránh co chân quá mạnh hay quá nhanh. Sau một tuần, hãy tập đi lại bình thường, đừng chạy với tốc độ nhanh. Thôi, có gì chút nữa y tá sẽ dẫn cậu xuống quầy thuốc. Giờ tôi bận chút việc, cậu qua thăm bệnh nhân được rồi đấy._Bác sĩ bình thản bước ra khỏi cửa, Thiên cũng đi qua phòng bệnh để thăm Gia Linh
Vừa bước tới cửa phòng bệnh, Thiên nhìn thấy ba mẹ Linh đứng đó, vẻ mặt có chút nghiêm trọng. Sợ cả hai lo lắng Thiên nói vài câu để an ủi rồi đưa họ ra về bảo rằng cậu có thể chăm sóc cho Linh đến ngày mai. Ba Linh lúc đầu không cho, nhưng vì mẹ Linh không phản đối gì nên ba cũng chiều ý. Sau khi đuổi được hai vị phụ huynh ra về thì cũng là lúc Linh bất chợt tỉnh dậy, đầu óc có hơi choáng váng do lúc tới cửa bệnh viện do sơ ý nên va đầu vào cánh cửa. Thế là một ngày dài chịu đau đớn ấy cũng kết thúc vì bây giờ cô đã nằm trên giường bệnh. Thiên bước vào nhẹ nhàng.
- Chị. Tỉnh chưa thế?_Thiên hỏi
- Tỉnh rồi. Mà tôi đâu có bị gì nặng mà cậu làm ghê thế. Chỉ là vết thương ngoài da chứ có sao đâu._Linh không quan tâm, đánh "bộp bộp" vào chân của mình.
Linh cố gắng chịu đựng mặc dù chân đau lắm. Nhưng đau thì đã sao, chỉ cần kế hoạch của cô thành công thì có đau cô cũng chịu nữa. Cô sợ nếu như có vấn đề gì với cái kế hoạch điên rồ thì có thể ba cô sẽ giết cô mất. Linh vẫn lo sợ cho Thiên nhiều hơn vì bây giờ cậu chắc đã bị ba của cô theo dõi rồi. Nếu không đưa cậu ra khỏi tầm mắt của ba cô thì chắc chắn cả cậu cũng bị liên lụy. Linh kiếm cớ để Thiên đi ra ngoài, cô bảo Thiên ra ngoài mua cho cô một ít bánh kẹo vì nếu chỉ có trái cây thôi thì cô sẽ không thể ăn nổi. Thiên cũng đồng ý ra ngoài. Cô gọi điện cho Loli để chuẩn bị kế hoạch tiếp theo của cô. Cô vẫn mặc kệ tên Hàn Long đứng trước cửa nhà cô để chờ người con gái mà hắn ta yêu ra. Một người con gái chưa bao giờ yêu hắn.
Người con gái này không phải thiên kim tiểu thư hay con nhà quyền quý nào cả. Chỉ là một đứa trẻ mồ côi sống trong cô nhi viện từ khi rất nhỏ. Sau khi lớn ra khỏi cô nhi viện và bắt đầu sống tự lập. Trong một lần tìm việc, cô gặp được Hàn Long. Sau vài lần gặp mặt họ thân thiết hơn rất nhiều. Lâu dần nảy sinh tình cảm lúc nào không hay. Họ đã dự sẽ nói chuyện cưới hỏi, nhưng bị gia đình Hàn Long ngăn cản vì gia đình của người con gái này. Do bị gia đình Hàn Long uy hiếp nên cô đành mở lời chia tay với Hàn Long.
*******************
Giới thiệu chút:
Phạm Hàn Long: Năm nay 20t. Con trai của một chủ tịch tập đoàn lớn. Chỉ biết hưởng thủ tài sản của gia đình. Do bị gia đình bắt ép phải cưới con gái của Trần gia nên mỗi khi gặp Linh là cậu lại giở thủ đoạn để cô bị thương. Vì gia đình hắn có thế lực nên ba mẹ Linh cũng không dám làm gì hắn.
Lưu Ngọc Ân: Bằng tuổi Gia Linh. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống trong cô nhi viện. Là bạn gái cũ của Hàn Long.
Loli - Cánh tay trái của Gia Linh (Trợ lý 1): Năm nay chỉ mới 18t, nhưng lại rất am hiểu về công nghệ thông tin. Những vấn đề quan trọng đều do Loli phụ trách. Giữ vai trò quan trọng trong bang Tiểu Linh
Yumi - Cánh tay phải của Gia Linh ( Trợ lý 2): Bằng tuổi Loli, thích tự sướng và đi phá đám các bang khác. Chuyên gia về việc làm giả một số dụng cụ hỗ trợ như máy ghi âm, máy quay phim mini... Do tính cách khá đặc biệt nên thường bị bang chủ cho đi thăm dò tình hình các bang phái khác. Giữ vai trò quan trọng trong bang Tiểu Linh
*******************
Hết chap 34 rồi ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.