Cơ Giáp Sư Phế Vật Là Người Mạnh Nhất Các Hành Tinh
Chương 31:
Căng Dĩ
12/07/2024
Xích tinh tố đậm đặc ập vào trước mặt, Xích Tinh Thiên Túc bỗng dồn sức mạnh, xúc tu đỏ tươi há to, mắt thấy sắp cắn trúng phần đầu của Thời Uẩn.
Cô chợt ngừng thở, bản năng tìm cách sống sót đã khiến cô nắm lấy một cái chân nào đó, dùng tốc độ nhanh hơn Xích Tinh Thiên Túc đâm dao găm vào phần bụng của nó.
Dao găm sắc bén đâm thủng thân mềm của Xích Tinh Thiên Túc, máu tươi màu xanh thẫm theo xích tinh tố như đom đóm phun ra ngoài, bắn tung tóe lên kính phòng hộ của Thời Uẩn.
Mu bàn tay của cô nổi gân xanh, dùng sức chuyển động dao găm xuống dưới, mổ bụng Xích Tinh Thiên Túc.
Cùng lúc đó, tinh thần lực lặng lẽ bám vào bề ngoài cơ thể cô nhảy nhót kích động, dưới tình huống cô không biết giống như ngựa hoang thoát cương nhảy vào trong thân mềm của Xích Tinh Thiên Túc, lật tung tinh thể màu xanh thẫm ở sâu trong bụng.
Sau tiếng vỡ nát không quá rõ ràng, Xích Tinh Thiên Túc điên cuồng run rẩy chi đủ, rồi sau đó hơi thở toàn vô.
Máu tươi màu xanh thẫm chen chúc nhau trào ra ngoài, còn kèm theo trứng đỏ mềm mại, đây là trứng của Xích Tinh Thiên Túc.
Xác của Xích Tinh Thiên Túc trên đồ cách ly đè lên người Thời Uẩn, trông vừa nhơm nhớp vừa buồn nôn.
Cô lảo đảo một bước.
Tinh thần lực lặng lẽ quay về như thể đã ăn no nê một bữa, chỗ trung tâm từ màu xanh thẫm lột xác thành màu vàng nhạt, hóa thân thành đom đóm ngày mùa hè lượn vòng trong nguồn suối tinh thần lực của cô.
Cơ thể mệt mỏi và ý thức rõ ràng đã khiến cô có ảo giác linh hồn đã rời khỏi thân xác.
Thời Uẩn nặng nề thở hổn hển, kéo xác của Xích Tinh Thiên Túc từ trên người ném xuống dưới đất.
Sau khi mổ bụng Xích Tinh Thiên Túc, Thời Uẩn như trút được gánh nặng.
Đợi đến khi con Xích Tinh Thiên Túc tiếp theo công kích cô, cô mặt không cảm xúc né tránh, hơn nữa quả quyết đâm dao găm vào sườn bụng của nó, giết chết nó giống như cách bào chế.
Trong số những người có mặt tại đây chỉ có Giang Dư Phong và cô là cầm dao găm chiến đấu.
Động tác của Giang Dư Phong như nước chảy mây trôi, trong chiến đấu sống chết còn có thể tạo ra cảm giác thưởng thức cái đẹp.
Còn cô thì đơn giản thô bạo, cách thức xử lý cũng máu me nhất, một đao chém xuống nếu Xích Tinh Thiên Túc không chết ngay tại chỗ thì dứt khoát mổ bụng.
Lúc Văn Khiêm cầm súng năng lượng lui tới đây đã há hốc mồm.
Số lượng Xích Tinh Thiên Túc quá nhiều, đồng loạt khởi xướng tiến công, nên cậu ta hoàn toàn không rảnh bận tâm đến những người khác.
Thấy Thời Uẩn bình tĩnh kéo Xích Tinh Thiên Túc đang quấn lấy phần chân của cô xuống, Văn Khiêm không nhịn được lên tiếng: “Súng năng lượng của cậu đâu?”
Thời Uẩn hơi mơ màng, hai giây sau mới phản ứng lại Văn Khiêm đang nói chuyện với mình, cô duỗi tay lau vết máu màu xanh thẫm trên kính phòng hộ, khàn giọng đáp: “Tôi không mang theo.”
Nói đúng hơn là cô hoàn toàn không biết sinh viên trường Học viện quân sự Đông Thanh được dùng súng thương.
Văn Khiêm mím môi, nhân lúc Xích Tinh Thiên Túc không còn đồng loạt tấn công giống như trước đó, đã đưa súng năng lượng tới trước mặt Thời Uẩn: “Cậu cầm lấy đi.”
Thời Uẩn ngạc nhiên nhìn cậu ta, cậu ta cười hì hì nói: “Cậu cầm dao găm đánh với bọn chúng quá nguy hiểm, thể năng của tôi cao hơn cậu, nên cậu hãy đứng sau lưng tôi đi.”
Thiếu niên tóc xoăn không cao hơn Thời Uẩn là mấy, chút tàn nhang trên gò má khiến cậu ta trông có vẻ thật thà chất phác, buổi sáng cậu ta còn kiêng kỵ đủ kiểu không biết nên bắt chuyện với cô như thế nào, nhưng hiện giờ ở trong hoàn cảnh nguy hiểm lại có thể giao súng năng lượng bảo toàn tính mạng cho cô.
Cô chợt ngừng thở, bản năng tìm cách sống sót đã khiến cô nắm lấy một cái chân nào đó, dùng tốc độ nhanh hơn Xích Tinh Thiên Túc đâm dao găm vào phần bụng của nó.
Dao găm sắc bén đâm thủng thân mềm của Xích Tinh Thiên Túc, máu tươi màu xanh thẫm theo xích tinh tố như đom đóm phun ra ngoài, bắn tung tóe lên kính phòng hộ của Thời Uẩn.
Mu bàn tay của cô nổi gân xanh, dùng sức chuyển động dao găm xuống dưới, mổ bụng Xích Tinh Thiên Túc.
Cùng lúc đó, tinh thần lực lặng lẽ bám vào bề ngoài cơ thể cô nhảy nhót kích động, dưới tình huống cô không biết giống như ngựa hoang thoát cương nhảy vào trong thân mềm của Xích Tinh Thiên Túc, lật tung tinh thể màu xanh thẫm ở sâu trong bụng.
Sau tiếng vỡ nát không quá rõ ràng, Xích Tinh Thiên Túc điên cuồng run rẩy chi đủ, rồi sau đó hơi thở toàn vô.
Máu tươi màu xanh thẫm chen chúc nhau trào ra ngoài, còn kèm theo trứng đỏ mềm mại, đây là trứng của Xích Tinh Thiên Túc.
Xác của Xích Tinh Thiên Túc trên đồ cách ly đè lên người Thời Uẩn, trông vừa nhơm nhớp vừa buồn nôn.
Cô lảo đảo một bước.
Tinh thần lực lặng lẽ quay về như thể đã ăn no nê một bữa, chỗ trung tâm từ màu xanh thẫm lột xác thành màu vàng nhạt, hóa thân thành đom đóm ngày mùa hè lượn vòng trong nguồn suối tinh thần lực của cô.
Cơ thể mệt mỏi và ý thức rõ ràng đã khiến cô có ảo giác linh hồn đã rời khỏi thân xác.
Thời Uẩn nặng nề thở hổn hển, kéo xác của Xích Tinh Thiên Túc từ trên người ném xuống dưới đất.
Sau khi mổ bụng Xích Tinh Thiên Túc, Thời Uẩn như trút được gánh nặng.
Đợi đến khi con Xích Tinh Thiên Túc tiếp theo công kích cô, cô mặt không cảm xúc né tránh, hơn nữa quả quyết đâm dao găm vào sườn bụng của nó, giết chết nó giống như cách bào chế.
Trong số những người có mặt tại đây chỉ có Giang Dư Phong và cô là cầm dao găm chiến đấu.
Động tác của Giang Dư Phong như nước chảy mây trôi, trong chiến đấu sống chết còn có thể tạo ra cảm giác thưởng thức cái đẹp.
Còn cô thì đơn giản thô bạo, cách thức xử lý cũng máu me nhất, một đao chém xuống nếu Xích Tinh Thiên Túc không chết ngay tại chỗ thì dứt khoát mổ bụng.
Lúc Văn Khiêm cầm súng năng lượng lui tới đây đã há hốc mồm.
Số lượng Xích Tinh Thiên Túc quá nhiều, đồng loạt khởi xướng tiến công, nên cậu ta hoàn toàn không rảnh bận tâm đến những người khác.
Thấy Thời Uẩn bình tĩnh kéo Xích Tinh Thiên Túc đang quấn lấy phần chân của cô xuống, Văn Khiêm không nhịn được lên tiếng: “Súng năng lượng của cậu đâu?”
Thời Uẩn hơi mơ màng, hai giây sau mới phản ứng lại Văn Khiêm đang nói chuyện với mình, cô duỗi tay lau vết máu màu xanh thẫm trên kính phòng hộ, khàn giọng đáp: “Tôi không mang theo.”
Nói đúng hơn là cô hoàn toàn không biết sinh viên trường Học viện quân sự Đông Thanh được dùng súng thương.
Văn Khiêm mím môi, nhân lúc Xích Tinh Thiên Túc không còn đồng loạt tấn công giống như trước đó, đã đưa súng năng lượng tới trước mặt Thời Uẩn: “Cậu cầm lấy đi.”
Thời Uẩn ngạc nhiên nhìn cậu ta, cậu ta cười hì hì nói: “Cậu cầm dao găm đánh với bọn chúng quá nguy hiểm, thể năng của tôi cao hơn cậu, nên cậu hãy đứng sau lưng tôi đi.”
Thiếu niên tóc xoăn không cao hơn Thời Uẩn là mấy, chút tàn nhang trên gò má khiến cậu ta trông có vẻ thật thà chất phác, buổi sáng cậu ta còn kiêng kỵ đủ kiểu không biết nên bắt chuyện với cô như thế nào, nhưng hiện giờ ở trong hoàn cảnh nguy hiểm lại có thể giao súng năng lượng bảo toàn tính mạng cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.