Chương 2: Sắt Thép Phòng Ngự
Mã Nghĩ Lao Nguyệt
06/09/2021
Bên trong hang động , người đàn ông một mắt cẩn thận quan sát con sói đang bất tỉnh qua ống nhòm, hắn thở phào khi thấy máu chảy ra từ miệng vết thương bởi viên đạn lúc nãy.
Trùng thú và dã thú thời đại mới rất khôn, chuyện giả chết để dụ thợ săn đến gần, rồi giết họ một cách không hề hao tâm tổn lực đã xuất hiện nhiều. Những người thợ săn hoang dã coi thường sự khôn ngoan của chúng, đều đã trở thành thức ăn cho chúng từ lâu.
" Đi kéo xác con sói qua đây rồi tiêm lọ thuốc tê liệt vào cơ thể hai con còn lại, nếu may mắn thì hôm nay có thể săn được đại trùng thú rồi. "
Một người đàn ông với vết sẹo trên mặt đứng dậy, nhìn xung quanh và sau khi xác nhận rằng không có gì nguy hiểm thì anh ta mới một tay cầm súng , tay kia rút lưỡi kiếm mảnh mai từ thắt lưng ra, giống như một con dao găm kéo dài.
Ra khỏi hang , hắn nhanh chóng đi về phía con sói đang nằm bất động .
Thuốc tê cũng chỉ có tác dụng hạn chế đối với đại trùng thú và dã thú,đối với thân thể cường tráng của con sói kia không chừng hơn năm phút nữa nó sẽ tỉnh lại, phải giết càng sớm càng tốt sau đó mang đi.
Tề uyên nín thở, bình tĩnh chờ đợi người thợ săn đến gần .
Lưỡi kiếm sắc bén trên tay người đàn ông mặt sẹo có màu xám bạc, lưỡi kiếm mảnh, hai bên có khắc những rãnh sâu, máu từ đây trào ra nhiều vô cùng .
Phụt!
Sau khi người đàn ông mặt sẹo đến gần, hắn bắn một phát súng xuyên thủng bụng con sói, lưỡi kiếm xuyên qua lớp lông bảo vệ trực tiếp đâm thẳng vào tim nó.
Mùi máu tanh bốc lên nồng nặc, thân thể con sói co giật rồi từ từ ngừng hẳn. Người đàn ông mặt sẹo rút lưỡi kiếm ra gạt vết máu lên người Tề Uyên ,lưỡi kiếm chạm vào cơ thể khiến lưng Tề Uyên ớn lạnh, chỉ cần hắn xoay nhẹ cổ tay cũng có thể khiến Tề Uyên mất mạng giống con sói kia vậy.
Thu hồi lại lưỡi kiếm , người đàn ông mặt sẹo lấy ra một ống kim dày chứa đầy thuốc tê trên cánh tay.
Ánh sáng từ khóe mắt quét qua khe hở, Tề Uyên lập tức hiểu ra kế hoạch của đối phương, không khỏi thầm kêu gào, phòng ngự thép không thể chống lại tê dược.
Ngay khi Tề Uyên chuẩn bị khởi động "phòng ngự thép", nhân cơ hội phát động rắc rối, một tiếng súng lớn lại phá tan sự yên tĩnh của vùng hoang vu.
Đoàng !
Người đàn ông mặt sẹo run rẩy, anh ta đã quá quen thuộc với phát súng này, đó là tiếng súng AK của ông chủ bọn họ.
Lão đại nổ súng, chính là bọn địch mới đã xuất hiện rồi !
Người đàn ông mặt sẹo lập tức quay đầu lại, chỉ thấy con sói đã chết ban nãy xuất hiện trong tầm mắt của hắn từ lúc nào, nó đang lao thẳng về phía hắn.
Xem ra phát súng vừa rồi rõ ràng không ảnh hưởng nhiều đến con sói , bộ lông cứng cáp chống lại phần lớn tác động của viên đạn, nhưng nó vẫn để lại một lỗ to bằng ngón tay cái trên cơ thể .
“Cứu mạng!”
Người đàn ông mặt sẹo ngay lập tức tê cóng da đầu ,hét lên một tiếng lớn .
Hắn cũng chỉ là một người bình thường , ngay cả khi cầm súng trường hắn cũng chưa chắc đủ sức chống lại một con sói khổng lồ cao hơn một thước.
Đoàng !
Một tiếng súng nữa lại vang lên, con sói chạy loạn xạ, trên người nó có thêm vết thương, nhưng điều đó không hề làm nó sợ hãi, thậm chí còn không ảnh hưởng đến tốc độ chạy của nó.
Nhìn thấy con sói chạy lại gần, hắn tuyệt vọng giơ súng gầm lên và bóp cò về phía con sói
Con sói chạy cực nhanh, nếu không phải người có năng lực phi thường thì cực kỳ khó để có thể bắn trúng được .
Phát súng cuối cùng của người đàn ông mặt sẹo bắn lên trong sự sợ hãi, viên đạn bay sượt qua cơ thể của con sói , chỉ làm gãy vài sợi lông bạc. Trước khi bóp cò một lần nữa, con sói đã lao tới và ngoạm chặt vào cổ anh.
Thi thể đứt đầu !
Con sói ném xác người mặt sẹo xuống , nó gầm lên một tiếng giận dữ , sau đó quay người đi về phía những tên thợ săn đang ẩn mình trong hang.
Cái chết của người bạn đồng hành và sự tấn công hung dữ của bầy sói đã khiến những thợ săn hoang dã còn lại cảm thấy kinh hãi, làm họ muốn trốn đâu đó cho thật nhanh .
Đoàng !
Người đàn ông một mắt gầm gừ giận dữ trong khi bắn.
" Hãy để tôi trả thù cho người bạn, người anh em của mình, nhất định phải giết chết con sói kia, nếu không giết được nó, nó sẽ đuổi theo chúng ta cho đến cho chúng ta chết . Với tốc độ của nó , chúng ta chắc hẳn sẽ khó mà quay trở về an toàn. "
Con mắt trái duy nhất của người đàn ông một mắt co rút nhanh chóng , một hình chữ thập mờ nhạt xuất hiện trong đồng tử của anh ta.
Đây là khả năng phi thường duy nhất của anh ta - mục tiêu thứ nhất !
Chính vì khả năng phi thường này mà người đàn ông một mắt đã có thể đánh được con sói đang chạy loạn kia !
Cũng chính bởi khả năng này đã giúp anh nhiều lần săn thành công chuột răng đen. Nhưng trông hắn thật nhợt nhạt và yếu ớt khi đối mặt với sự tấn công trực diện của con sói .
Cho dù khẩu AK trong tay có tác dụng của súng bắn tỉa, mỗi phát bắn đều trúng mục tiêu, nhưng vẫn chỉ có thể gây sát thương nhẹ cho con sói chứ không thể giết chết hoàn toàn được .
“Đáng chết!”
Người đàn ông một mắt kêu lên trong lòng, chiêu thứ nhất ngắm bắn không tăng đáng kể thực lực, nhưng trong số rất các năng lực bậc nhất, cũng rất rất lợi hại , nếu có thể hợp tác với khẩu súng thời đại mới , hoàn toàn có thể chọn ra hai, thậm chí là ba con sói để bắn .
Đáng tiếc!
Trong toàn bộ thị trấn, chỉ có duy nhất một khẩu súng thời đại mới, có thể nghiền nát đầu lâu trong tay của thủ lĩnh sĩ tu, đó là một khẩu súng lục ổ quay đáng sợ có khả năng bắn nát đầu con sói này thành từng mảnh chỉ với một phát bắn !
Đoàng ! Đoàng !
Hai người thợ săn kia đang định bỏ chạy thì ngừng lại, bắt đầu bóp cò về phía con sói , nhưng chỉ là một viên đạn cũng khó mà để lại vết thương cho nó.
Họ chỉ là những người bình thường, tụ tập lại với nhau vẫn còn một tia hy vọng giết được con sói này, một khi đã tách ra thì chỉ có thể trở thành miếng mồi ngon của con sói kia mà thôi.
Người đàn ông một mắt gầm lên, hạ họng súng và bóp cò một lần nữa.
Đoàng !
Cú bắn này cuối cùng đã trúng thành công khớp chân trước của con sói trước khi nó bước vào hang động .
Con sói bất giác khuỵu xuống trước chân phải của mình , mặc dù nó không ngã nhưng tốc độ của nó chắc chắn sẽ phải chậm lại.
“Dùng đao!”
Người đàn ông gầm lên và ném khẩu AK trong tay xuống, rút một con dao găm đen như mực từ bắp chân của mình, và lao về phía con sói đang khuỵu xuống do phát súng của hắn.
Trong cận chiến, một con dao còn đe dọa hơn cả một khẩu súng.
Hai người thợ săn kia liếc nhau, nghiến răng nghiến lợi, cũng rút dao găm lao về phía con sói .
Ba người gầm lên chiến đấu cùng nhau, hòng giết chết con sói .
Bên kia, khi con sói quay đầu lao vào trận chiến, Tề Uyên biết rằng thời cơ đã đến.
" Liệu tiêu hao một tấn sắt thép, một điểm tài năng , thắp sáng thiên phú —— sắt thép phòng ngự.”
“ Đúng vậy !”
Điểm thiên phú và sợi xích hợp nhất với nhau, khoảnh khắc sợi xích biến mất khỏi mắt cá chân, Tề Uyên cảm thấy mặt đất bên dưới hơi sụp xuống, như thể có thứ gì đó bị khoét rỗng dưới đất vậy !
Sợi xích không khóa trên mặt đất, cuối sợi xích đặt xuống đất bị khóa bằng một khối sắt to nặng, tình cờ bị cây thiên phú bắt được.
Tề Uyên vốn đang lo lắng không có đủ thép để thắp sáng quả cầu ánh sáng màu xám, thấy vậy liền thả lỏng người.
Đột nhiên quả cầu màu xám được thắp sáng lên !
Điểm thiên phú và thép hóa thành một luồng năng lượng xông vào trong cơ thể, Tề Uyên lập tức cảm thấy một cỗ năng lượng mạnh mẽ không gì sánh được xông thẳng vào tứ chi.
“Đây là sắt thép phòng ngự! Đây là sắt thép chi lực!”
Năng lượng mạnh mẽ mang lại cho Tề Uyên cảm giác vô cùng an toàn.
Bên trong hang động còn đang hỗn loạn, không ai để ý rằng người bên dưới đã thoát ra ngoài.
Sau khi thoát khỏi xiềng xích, không để ý đến bản thân, Tề Uyên lặng lẽ đứng dậy, cầm lấy khẩu súng trường và con dao dài từ người đàn ông mặt sẹo.
Tề Uyên vốn định lẻn đi, sau khi xem qua trận pháp trong sơn động, Tề Uyên nghĩ tới điều gì đó rồi chậm rãi tiến đến gần.
Con sói mang bản tính khát máu của loài sói và gan dạ của dã thú, cho nên dù đã bị trúng vài phát súng nhưng nó không hề lùi bước khi đối mặt với 3 tên thợ săn trước mặt. Tuy nhiên, sói cũng chỉ là một trùng thú. Sau khi giết chết hai người thợ săn hoang dã, thì nó cũng bị trúng đòn phản công chí mạng của tên thợ săn còn lại.
Hai con dao găm sắc nhọn đâm xuống những lỗ đạn trên cơ thể của nó. Điều này còn kinh hoàng hơn so với những viên đạn lúc nãy,nó làm tổn thương nghiêm trọng đến các cơ quan nội tạng của con sói.
"Ha ha ha ha ha"
“Súc sinh! Cuối cùng vẫn là ta thắng!”
Nhìn con hũ lang nát bươm, người đàn ông một mắt dựa vào tảng đá cười phun ra một ngụm máu, tay trái của hắn đã bị nó cắn đứt lìa, hắn liền dùng tay phải cầm khẩu AK đứng đối diện với con sói có thể ngã xuống bất cứ lúc nào mà nổ súng liên lục,những viên đạn còn lại đang lao ra một cách điên cuồng !
Đoàng ! Đoàng ! Đoàng !
Cơ thể khổng lồ của con sói tiếp tục hứng chịu thêm những loạt đạn khiến máu từ miệng vết thương tuôn ra ồ ạt,những tia sáng cuối cùng của sự sống trôi qua dưới cơn mưa của những viên đạn kim loại cho đến khi nó ngã xuống.
Cơ thể khổng lồ của con sói tiếp tục hứng chịu thêm những vết thương đang tuôn máu như mưa, và tia sáng cuối cùng của sự sống trôi qua dưới sự bắn ra của viên đạn kim loại, cho đến khi ngã xuống .
Nghỉ ngơi một lúc người đàn ông một mắt khó khăn đứng lên,tuy rằng con sói đã chết nhưng hắn vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm. Vùng hoang dã đang thay đổi,nó thậm chí còn nguy hiểm hơn. Những kẻ thù nguy hiểm đang ngủ dưới lòng đất có thể thức dậy từ trong bóng tối bất cứ lúc nào,chúng còn đáng sợ hơn cả những con trùng thú này.
Sau khi băng bó qua loa những vết thương trên người mình, người đàn ông một mắt liền rút ra một con dao dài bắt đầu phân xác con sói ra từng mảnh. Vì là loài trùng thú nguy hiểm nên xác của chúng có giá trị rất lớn,có thể đổi lấy hàng nghìn đô la.
Ở thị trấn,số tiền này có thể mang lại cho hắn ta một cuộc sống xa hoa,tận hưởng đầy nước và thức ăn không bị ô nhiễm trong vòng một tháng,đồng thời hắn có thể sở hữu từ năm đến mười người phụ nữ cùng một lúc. Nếu may mắn,hắn ta có thể mua được một lọ thuốc tiến hoá ,làm lành lại cánh tay bị đứt lìa kia của mình.
Đối với người trong thị trấn thì lọ thuốc tiến hoá này có thể tạo ra những khả năng phi thường,là thứ vô cùng xa xỉ,tiếp đến là nước ngọt và thực phẩm!
Người đàn ông một mắt vất vả nhặt những chiếc móng vuốt của con sói, và cạy những chiếc nanh từ trong miệng nó sau đó ném tất cả vào túi. Cuối cùng, hắn đào ra hai nhãn cầu khổng lồ từ hốc mắt và đặt chúng vào trong chai thủy tinh.
Mặc dù bộ lông của con sói cũng có giá trị tương đương, nhưng sau khi chỉ còn một cánh tay, việc lột sạch bộ lông của một con sói thực sự quá khó khăn,vì vậy hắn chỉ có thể tiếc nuối bỏ cuộc.
Sau khi xử lý xong con sói,người đàn ông một mắt thở hổn hển đứng dậy,chuẩn bị ném xác nó ra bên ngoài.
Thời điểm người đàn ông một mắt bước ra khỏi hang động, một tiếng súng không hề báo trước đột nhiên vang lên, hắn ta lập tức co rút đồng tử ,thân thể vô thức lùi lại cố gắng lui về trong sơn động !
Đoàng !
Viên đạn găm thẳng vào tảng đá ở cửa hang, để lại một lỗ đạn sâu !
“ Chết tiệt ! Như vậy mà vẫn không trúng ”
Tề Uyên nhìn lỗ thủng do viên đạn để lại, không khỏi chửi thầm. Là một cao thủ súng ống, cậu vốn dĩ đã có thể kiểm soát được trận tập kích lần này,nhưng không ngờ lại bị hụt !
Người đàn ông một mắt lui vào trong hang nhanh chóng khôi phục tâm trạng hoảng loạn khi bị tập kích, sau khi nhìn thấy lỗ đạn trên tảng đá, khóe miệng hắn ta bất chợt nở một nụ cười tàn nhẫn.
Thể chất của người bình thường trong thời đại mới mạnh hơn nhiều so với những người trong thời đại cũ . Nhưng điều này không có nghĩa là mỗi người bình thường trong thời đại mới đều là một tay súng giỏi có khả năng thắng hắn ta trong mảng súng ống.
Một kẻ vô dụng, ngay cả khi có súng trong tay cũng không thể bắn trúng mục tiêu ở cự ly gần thì sao hắn có thể bảo vệ bản thân.
Người đàn ông một mắt tay cầm súng nhắm ngay cửa hang chỉ cần người ở đó dám xuất hiện thì viên đạn này hoàn toàn có thể một phát bắn thủng đầu của hắn.
Ở khoảng cách này,cho dù chỉ có một tay thì với khả năng nhắm mục tiêu thứ nhất thì hắn hoàn toàn có thể ngắm bắn tự động!
Phát bắn trượt đó khiến Tề Uyên đang mai phục bên ngoài sơn động lập tức lúng túng,lúc này nếu muốn rời đi thì cũng đã quá muộn. Với tài thiện xạ của đối thủ khi săn sói thì việc bỏ trốn bây giờ là điều không thể.
So với tài thiện xạ của mình,bây giờ mà bắn súng vào đó thì sẽ là một quyết định vô cùng ngu ngốc. Sau khi bình tĩnh lại,Tề Uyên bắt đầu nghĩ biện pháp đối phó
"Bây giờ mình đã có một hàng phòng thủ bằng thép. Nhưng không biết liệu có thể chịu được lực bắn của viên đạn hay không. Ngay cả khi bị trúng đạn, mình cũng có thể có cơ hội thoát chết trong lần bắn thứ nhất . Mình vẫn còn cơ hội để trở lại."
Bản năng sợ hãi sức mạnh của súng ống khiến tề Uyên khó khăn trong việc hạ quyết tâm đối chiến với đối thủ, mặc dù cậu có phòng ngự bằng thép cũng khó có thể xóa bỏ cảm giác sợ hãi này.
Bầu không khí đột nhiên yên ắng lạ thường, mùi máu tanh khuếch tán trong không khí kích thích thần kinh của cả hai bên. Sau màn đấu trí căng thẳng, người đàn ông một mắt mở lời phá tan bầu không khí trầm mặc.
"Anh bạn bên ngoài, chúng ta không ân oán không oán, sao phải làm khó lẫn nhau!"
Tề Uyên không bắt chuyện ngay,vì như thế rất dễ để lộ vị trí của mình, nếu một khi sơ ý bắt chuyện lại ,đặc biệt là lúc đối mặt với một thợ săn hoang dã thì kết cục của anh chắc chắn rất bi thảm.
" Tiếp tục giằng co sẽ không có lợi gì cho chúng ta ."
Người đàn ông một mắt nói với giọng yếu ớt: "Sau khi trời tối, những xác chết ở đây chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của kẻ thù . Tôi không muốn chết trong tay những kẻ đó . Tôi cũng không nghĩ là cậu muốn đối mặt với những con quái vật dị dạng đó".
Những kẻ bẩn thỉu!
Nghe thấy những lời này,trái tim Tề Uyên không thể kìm chế mà co rút lại,tựa hồ ẩn chứa sự sợ hãi tột cùng đối với những từ đó.
Trong ký ức lúc trước của cơ thể này, những kẻ tâm địa bẩn thỉu đó tuy không mạnh hơn trùng thú , nhưng lại nguy hiểm hơn trùng thú rất nhiều . Chúng là những kẻ khốn nạn di động và rất khó tiêu diệt!
"Hai , ba giờ nữa trời sẽ tối. Từ đây đi bộ đến điểm tập kết gần nhất cũng phải mất ít nhất hai giờ."
Tề Uyên vốn còn hơi thờ ơ, đột nhiên nhớ tới một chuyện.
"Mình dường như không biết đường! Ở đây lại không có bản đồ !"
Tề Uyên nhất thời cảm thấy bất an , nếu như qua đêm ở nơi hoang vu nguy hiểm này thì còn gì nguy hiểm hơn chứ.
" Bắt tên đó ra rồi để hắn dẫn đường à ? "
Từng ý nghĩ nổi lên rồi lại bị dập tắt, Tề Uyên từ từ suy nghĩ về thời đại mới, cuối cùng anh thấy tình hình của mình dường như càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
Phòng ngự thép cấp 1 nghe có vẻ rất mạnh mẽ, nhưng nếu gặp phải những kẻ bẩn thỉu kia ,e rằng chỉ có thể đánh trong nước mắt!
Trong lúc do dự, Tề Uyên vô thức đưa ý thức của mình vào cây thiên phú , cố gắng tìm đường từ đây.
Quả cầu ánh sáng tượng trưng cho phòng thủ bằng thép, nó đã được thắp sáng và trở thành ánh sáng duy nhất trong vô vàng quả cầu màu xám khác.
Tề Uyên tinh ý phát hiện ra số lượng quả cầu màu xám đã giảm xuống, mặc dù rất khó để tính toán số lượng của nó. Nhưng nhìn thoáng qua thì mật độ của các quả cầu màu xám đã thưa thớt hơn một nửa so với lúc đầu.
"Những quả cầu màu xám đã biến đi đâu? Tại sao chúng lại biến mất?"
"Quả cầu màu xám đã biến mất sau khi mình thắp sáng 'phòng ngự thép'. Có thể đã xảy ra xung đột giữa các khả năng phi thường, hay là chúng không thể kết hợp với nhau ? "
Tề Uyên xoa cằm, cậu bắt đầu suy đoán lý do tại sao lại có rất nhiều quả cầu màu xám biến mất.
Một phần của quả cầu màu xám, tức là sự biến mất của tài năng có khả năng phi thường, nó không ảnh hưởng lớn đến bản thân hắn . Hắn chỉ có thể nhận được điểm tài năng sau khi đăng nhập thành công.
Mặc dù không biết mức độ khó khăn của điểm đăng nhập tiếp theo là gì , nhưng từ đây có thể thấy độ khó của các điểm đăng nhập tiếp theo chắc chắn sẽ không dễ dàng !
Tề Uyên đột nhiên nhìn ra mấu chốt!
Trước sự ý thức rõ ràng , Tề Uyên mơ hồ nhận thức được sự tồn tại của điểm đăng nhập cách đây mười km về phía Bắc, và nó tồn tại nhiều hơn một điểm đăng nhập.
Tuy rằng vị trí của điểm đăng nhập tiếp theo chỉ là khoảng cách ước chừng, nhưng phương hướng rất rõ ràng, ít nhất nó cũng chỉ ra hướng đi cho Tề Uyên.
Tề Uyên chợt nhận ra rằng phương hướng đó hẳn là hướng đi đến điểm tập kết.
Khi Tề Uyên vô thức nhìn về phía Bắc , nơi là điểm đăng nhập tiếp theo, nhưng cậu ta không hề nhận ra rằng nguy hiểm đang cận kề. Khi cậu đang tập trung tìm đường đến điểm đăng nhập thì người đàn ông một mắt đang trốn trong hang động đã lặng lẽ di chuyển đến khu vực lân cận của lối ra hang động.
Khi đến gần cửa hang, người đàn ông một mắt bỗng nhiên cong người, hai chân mạnh mẽ đạp về phía sau, thân hình nhanh chóng bổ nhào về phía trước, vẽ một đường vòng cung trên không trung.
Giữa không trung, người đàn ông một mắt tay nâng AK, mười phần xanh lục trong ánh mắt toát ra sát ý lạnh lùng. Xuyên qua tầm nhìn, nhắm thẳng vào mục tiêu !
Đoàng !
Người đàn ông một mắt nổ súng, họng súng phun ra tia lửa đỏ thẫm, một viên đạn bằng đồng bay ra khỏi họng súng trực tiếp bay về phía Tề Uyên . Trước vẻ mặt kinh ngạc của cậu ánh mắt hắn không chút che giấu mà toả ra sát khí !
Trùng thú và dã thú thời đại mới rất khôn, chuyện giả chết để dụ thợ săn đến gần, rồi giết họ một cách không hề hao tâm tổn lực đã xuất hiện nhiều. Những người thợ săn hoang dã coi thường sự khôn ngoan của chúng, đều đã trở thành thức ăn cho chúng từ lâu.
" Đi kéo xác con sói qua đây rồi tiêm lọ thuốc tê liệt vào cơ thể hai con còn lại, nếu may mắn thì hôm nay có thể săn được đại trùng thú rồi. "
Một người đàn ông với vết sẹo trên mặt đứng dậy, nhìn xung quanh và sau khi xác nhận rằng không có gì nguy hiểm thì anh ta mới một tay cầm súng , tay kia rút lưỡi kiếm mảnh mai từ thắt lưng ra, giống như một con dao găm kéo dài.
Ra khỏi hang , hắn nhanh chóng đi về phía con sói đang nằm bất động .
Thuốc tê cũng chỉ có tác dụng hạn chế đối với đại trùng thú và dã thú,đối với thân thể cường tráng của con sói kia không chừng hơn năm phút nữa nó sẽ tỉnh lại, phải giết càng sớm càng tốt sau đó mang đi.
Tề uyên nín thở, bình tĩnh chờ đợi người thợ săn đến gần .
Lưỡi kiếm sắc bén trên tay người đàn ông mặt sẹo có màu xám bạc, lưỡi kiếm mảnh, hai bên có khắc những rãnh sâu, máu từ đây trào ra nhiều vô cùng .
Phụt!
Sau khi người đàn ông mặt sẹo đến gần, hắn bắn một phát súng xuyên thủng bụng con sói, lưỡi kiếm xuyên qua lớp lông bảo vệ trực tiếp đâm thẳng vào tim nó.
Mùi máu tanh bốc lên nồng nặc, thân thể con sói co giật rồi từ từ ngừng hẳn. Người đàn ông mặt sẹo rút lưỡi kiếm ra gạt vết máu lên người Tề Uyên ,lưỡi kiếm chạm vào cơ thể khiến lưng Tề Uyên ớn lạnh, chỉ cần hắn xoay nhẹ cổ tay cũng có thể khiến Tề Uyên mất mạng giống con sói kia vậy.
Thu hồi lại lưỡi kiếm , người đàn ông mặt sẹo lấy ra một ống kim dày chứa đầy thuốc tê trên cánh tay.
Ánh sáng từ khóe mắt quét qua khe hở, Tề Uyên lập tức hiểu ra kế hoạch của đối phương, không khỏi thầm kêu gào, phòng ngự thép không thể chống lại tê dược.
Ngay khi Tề Uyên chuẩn bị khởi động "phòng ngự thép", nhân cơ hội phát động rắc rối, một tiếng súng lớn lại phá tan sự yên tĩnh của vùng hoang vu.
Đoàng !
Người đàn ông mặt sẹo run rẩy, anh ta đã quá quen thuộc với phát súng này, đó là tiếng súng AK của ông chủ bọn họ.
Lão đại nổ súng, chính là bọn địch mới đã xuất hiện rồi !
Người đàn ông mặt sẹo lập tức quay đầu lại, chỉ thấy con sói đã chết ban nãy xuất hiện trong tầm mắt của hắn từ lúc nào, nó đang lao thẳng về phía hắn.
Xem ra phát súng vừa rồi rõ ràng không ảnh hưởng nhiều đến con sói , bộ lông cứng cáp chống lại phần lớn tác động của viên đạn, nhưng nó vẫn để lại một lỗ to bằng ngón tay cái trên cơ thể .
“Cứu mạng!”
Người đàn ông mặt sẹo ngay lập tức tê cóng da đầu ,hét lên một tiếng lớn .
Hắn cũng chỉ là một người bình thường , ngay cả khi cầm súng trường hắn cũng chưa chắc đủ sức chống lại một con sói khổng lồ cao hơn một thước.
Đoàng !
Một tiếng súng nữa lại vang lên, con sói chạy loạn xạ, trên người nó có thêm vết thương, nhưng điều đó không hề làm nó sợ hãi, thậm chí còn không ảnh hưởng đến tốc độ chạy của nó.
Nhìn thấy con sói chạy lại gần, hắn tuyệt vọng giơ súng gầm lên và bóp cò về phía con sói
Con sói chạy cực nhanh, nếu không phải người có năng lực phi thường thì cực kỳ khó để có thể bắn trúng được .
Phát súng cuối cùng của người đàn ông mặt sẹo bắn lên trong sự sợ hãi, viên đạn bay sượt qua cơ thể của con sói , chỉ làm gãy vài sợi lông bạc. Trước khi bóp cò một lần nữa, con sói đã lao tới và ngoạm chặt vào cổ anh.
Thi thể đứt đầu !
Con sói ném xác người mặt sẹo xuống , nó gầm lên một tiếng giận dữ , sau đó quay người đi về phía những tên thợ săn đang ẩn mình trong hang.
Cái chết của người bạn đồng hành và sự tấn công hung dữ của bầy sói đã khiến những thợ săn hoang dã còn lại cảm thấy kinh hãi, làm họ muốn trốn đâu đó cho thật nhanh .
Đoàng !
Người đàn ông một mắt gầm gừ giận dữ trong khi bắn.
" Hãy để tôi trả thù cho người bạn, người anh em của mình, nhất định phải giết chết con sói kia, nếu không giết được nó, nó sẽ đuổi theo chúng ta cho đến cho chúng ta chết . Với tốc độ của nó , chúng ta chắc hẳn sẽ khó mà quay trở về an toàn. "
Con mắt trái duy nhất của người đàn ông một mắt co rút nhanh chóng , một hình chữ thập mờ nhạt xuất hiện trong đồng tử của anh ta.
Đây là khả năng phi thường duy nhất của anh ta - mục tiêu thứ nhất !
Chính vì khả năng phi thường này mà người đàn ông một mắt đã có thể đánh được con sói đang chạy loạn kia !
Cũng chính bởi khả năng này đã giúp anh nhiều lần săn thành công chuột răng đen. Nhưng trông hắn thật nhợt nhạt và yếu ớt khi đối mặt với sự tấn công trực diện của con sói .
Cho dù khẩu AK trong tay có tác dụng của súng bắn tỉa, mỗi phát bắn đều trúng mục tiêu, nhưng vẫn chỉ có thể gây sát thương nhẹ cho con sói chứ không thể giết chết hoàn toàn được .
“Đáng chết!”
Người đàn ông một mắt kêu lên trong lòng, chiêu thứ nhất ngắm bắn không tăng đáng kể thực lực, nhưng trong số rất các năng lực bậc nhất, cũng rất rất lợi hại , nếu có thể hợp tác với khẩu súng thời đại mới , hoàn toàn có thể chọn ra hai, thậm chí là ba con sói để bắn .
Đáng tiếc!
Trong toàn bộ thị trấn, chỉ có duy nhất một khẩu súng thời đại mới, có thể nghiền nát đầu lâu trong tay của thủ lĩnh sĩ tu, đó là một khẩu súng lục ổ quay đáng sợ có khả năng bắn nát đầu con sói này thành từng mảnh chỉ với một phát bắn !
Đoàng ! Đoàng !
Hai người thợ săn kia đang định bỏ chạy thì ngừng lại, bắt đầu bóp cò về phía con sói , nhưng chỉ là một viên đạn cũng khó mà để lại vết thương cho nó.
Họ chỉ là những người bình thường, tụ tập lại với nhau vẫn còn một tia hy vọng giết được con sói này, một khi đã tách ra thì chỉ có thể trở thành miếng mồi ngon của con sói kia mà thôi.
Người đàn ông một mắt gầm lên, hạ họng súng và bóp cò một lần nữa.
Đoàng !
Cú bắn này cuối cùng đã trúng thành công khớp chân trước của con sói trước khi nó bước vào hang động .
Con sói bất giác khuỵu xuống trước chân phải của mình , mặc dù nó không ngã nhưng tốc độ của nó chắc chắn sẽ phải chậm lại.
“Dùng đao!”
Người đàn ông gầm lên và ném khẩu AK trong tay xuống, rút một con dao găm đen như mực từ bắp chân của mình, và lao về phía con sói đang khuỵu xuống do phát súng của hắn.
Trong cận chiến, một con dao còn đe dọa hơn cả một khẩu súng.
Hai người thợ săn kia liếc nhau, nghiến răng nghiến lợi, cũng rút dao găm lao về phía con sói .
Ba người gầm lên chiến đấu cùng nhau, hòng giết chết con sói .
Bên kia, khi con sói quay đầu lao vào trận chiến, Tề Uyên biết rằng thời cơ đã đến.
" Liệu tiêu hao một tấn sắt thép, một điểm tài năng , thắp sáng thiên phú —— sắt thép phòng ngự.”
“ Đúng vậy !”
Điểm thiên phú và sợi xích hợp nhất với nhau, khoảnh khắc sợi xích biến mất khỏi mắt cá chân, Tề Uyên cảm thấy mặt đất bên dưới hơi sụp xuống, như thể có thứ gì đó bị khoét rỗng dưới đất vậy !
Sợi xích không khóa trên mặt đất, cuối sợi xích đặt xuống đất bị khóa bằng một khối sắt to nặng, tình cờ bị cây thiên phú bắt được.
Tề Uyên vốn đang lo lắng không có đủ thép để thắp sáng quả cầu ánh sáng màu xám, thấy vậy liền thả lỏng người.
Đột nhiên quả cầu màu xám được thắp sáng lên !
Điểm thiên phú và thép hóa thành một luồng năng lượng xông vào trong cơ thể, Tề Uyên lập tức cảm thấy một cỗ năng lượng mạnh mẽ không gì sánh được xông thẳng vào tứ chi.
“Đây là sắt thép phòng ngự! Đây là sắt thép chi lực!”
Năng lượng mạnh mẽ mang lại cho Tề Uyên cảm giác vô cùng an toàn.
Bên trong hang động còn đang hỗn loạn, không ai để ý rằng người bên dưới đã thoát ra ngoài.
Sau khi thoát khỏi xiềng xích, không để ý đến bản thân, Tề Uyên lặng lẽ đứng dậy, cầm lấy khẩu súng trường và con dao dài từ người đàn ông mặt sẹo.
Tề Uyên vốn định lẻn đi, sau khi xem qua trận pháp trong sơn động, Tề Uyên nghĩ tới điều gì đó rồi chậm rãi tiến đến gần.
Con sói mang bản tính khát máu của loài sói và gan dạ của dã thú, cho nên dù đã bị trúng vài phát súng nhưng nó không hề lùi bước khi đối mặt với 3 tên thợ săn trước mặt. Tuy nhiên, sói cũng chỉ là một trùng thú. Sau khi giết chết hai người thợ săn hoang dã, thì nó cũng bị trúng đòn phản công chí mạng của tên thợ săn còn lại.
Hai con dao găm sắc nhọn đâm xuống những lỗ đạn trên cơ thể của nó. Điều này còn kinh hoàng hơn so với những viên đạn lúc nãy,nó làm tổn thương nghiêm trọng đến các cơ quan nội tạng của con sói.
"Ha ha ha ha ha"
“Súc sinh! Cuối cùng vẫn là ta thắng!”
Nhìn con hũ lang nát bươm, người đàn ông một mắt dựa vào tảng đá cười phun ra một ngụm máu, tay trái của hắn đã bị nó cắn đứt lìa, hắn liền dùng tay phải cầm khẩu AK đứng đối diện với con sói có thể ngã xuống bất cứ lúc nào mà nổ súng liên lục,những viên đạn còn lại đang lao ra một cách điên cuồng !
Đoàng ! Đoàng ! Đoàng !
Cơ thể khổng lồ của con sói tiếp tục hứng chịu thêm những loạt đạn khiến máu từ miệng vết thương tuôn ra ồ ạt,những tia sáng cuối cùng của sự sống trôi qua dưới cơn mưa của những viên đạn kim loại cho đến khi nó ngã xuống.
Cơ thể khổng lồ của con sói tiếp tục hứng chịu thêm những vết thương đang tuôn máu như mưa, và tia sáng cuối cùng của sự sống trôi qua dưới sự bắn ra của viên đạn kim loại, cho đến khi ngã xuống .
Nghỉ ngơi một lúc người đàn ông một mắt khó khăn đứng lên,tuy rằng con sói đã chết nhưng hắn vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm. Vùng hoang dã đang thay đổi,nó thậm chí còn nguy hiểm hơn. Những kẻ thù nguy hiểm đang ngủ dưới lòng đất có thể thức dậy từ trong bóng tối bất cứ lúc nào,chúng còn đáng sợ hơn cả những con trùng thú này.
Sau khi băng bó qua loa những vết thương trên người mình, người đàn ông một mắt liền rút ra một con dao dài bắt đầu phân xác con sói ra từng mảnh. Vì là loài trùng thú nguy hiểm nên xác của chúng có giá trị rất lớn,có thể đổi lấy hàng nghìn đô la.
Ở thị trấn,số tiền này có thể mang lại cho hắn ta một cuộc sống xa hoa,tận hưởng đầy nước và thức ăn không bị ô nhiễm trong vòng một tháng,đồng thời hắn có thể sở hữu từ năm đến mười người phụ nữ cùng một lúc. Nếu may mắn,hắn ta có thể mua được một lọ thuốc tiến hoá ,làm lành lại cánh tay bị đứt lìa kia của mình.
Đối với người trong thị trấn thì lọ thuốc tiến hoá này có thể tạo ra những khả năng phi thường,là thứ vô cùng xa xỉ,tiếp đến là nước ngọt và thực phẩm!
Người đàn ông một mắt vất vả nhặt những chiếc móng vuốt của con sói, và cạy những chiếc nanh từ trong miệng nó sau đó ném tất cả vào túi. Cuối cùng, hắn đào ra hai nhãn cầu khổng lồ từ hốc mắt và đặt chúng vào trong chai thủy tinh.
Mặc dù bộ lông của con sói cũng có giá trị tương đương, nhưng sau khi chỉ còn một cánh tay, việc lột sạch bộ lông của một con sói thực sự quá khó khăn,vì vậy hắn chỉ có thể tiếc nuối bỏ cuộc.
Sau khi xử lý xong con sói,người đàn ông một mắt thở hổn hển đứng dậy,chuẩn bị ném xác nó ra bên ngoài.
Thời điểm người đàn ông một mắt bước ra khỏi hang động, một tiếng súng không hề báo trước đột nhiên vang lên, hắn ta lập tức co rút đồng tử ,thân thể vô thức lùi lại cố gắng lui về trong sơn động !
Đoàng !
Viên đạn găm thẳng vào tảng đá ở cửa hang, để lại một lỗ đạn sâu !
“ Chết tiệt ! Như vậy mà vẫn không trúng ”
Tề Uyên nhìn lỗ thủng do viên đạn để lại, không khỏi chửi thầm. Là một cao thủ súng ống, cậu vốn dĩ đã có thể kiểm soát được trận tập kích lần này,nhưng không ngờ lại bị hụt !
Người đàn ông một mắt lui vào trong hang nhanh chóng khôi phục tâm trạng hoảng loạn khi bị tập kích, sau khi nhìn thấy lỗ đạn trên tảng đá, khóe miệng hắn ta bất chợt nở một nụ cười tàn nhẫn.
Thể chất của người bình thường trong thời đại mới mạnh hơn nhiều so với những người trong thời đại cũ . Nhưng điều này không có nghĩa là mỗi người bình thường trong thời đại mới đều là một tay súng giỏi có khả năng thắng hắn ta trong mảng súng ống.
Một kẻ vô dụng, ngay cả khi có súng trong tay cũng không thể bắn trúng mục tiêu ở cự ly gần thì sao hắn có thể bảo vệ bản thân.
Người đàn ông một mắt tay cầm súng nhắm ngay cửa hang chỉ cần người ở đó dám xuất hiện thì viên đạn này hoàn toàn có thể một phát bắn thủng đầu của hắn.
Ở khoảng cách này,cho dù chỉ có một tay thì với khả năng nhắm mục tiêu thứ nhất thì hắn hoàn toàn có thể ngắm bắn tự động!
Phát bắn trượt đó khiến Tề Uyên đang mai phục bên ngoài sơn động lập tức lúng túng,lúc này nếu muốn rời đi thì cũng đã quá muộn. Với tài thiện xạ của đối thủ khi săn sói thì việc bỏ trốn bây giờ là điều không thể.
So với tài thiện xạ của mình,bây giờ mà bắn súng vào đó thì sẽ là một quyết định vô cùng ngu ngốc. Sau khi bình tĩnh lại,Tề Uyên bắt đầu nghĩ biện pháp đối phó
"Bây giờ mình đã có một hàng phòng thủ bằng thép. Nhưng không biết liệu có thể chịu được lực bắn của viên đạn hay không. Ngay cả khi bị trúng đạn, mình cũng có thể có cơ hội thoát chết trong lần bắn thứ nhất . Mình vẫn còn cơ hội để trở lại."
Bản năng sợ hãi sức mạnh của súng ống khiến tề Uyên khó khăn trong việc hạ quyết tâm đối chiến với đối thủ, mặc dù cậu có phòng ngự bằng thép cũng khó có thể xóa bỏ cảm giác sợ hãi này.
Bầu không khí đột nhiên yên ắng lạ thường, mùi máu tanh khuếch tán trong không khí kích thích thần kinh của cả hai bên. Sau màn đấu trí căng thẳng, người đàn ông một mắt mở lời phá tan bầu không khí trầm mặc.
"Anh bạn bên ngoài, chúng ta không ân oán không oán, sao phải làm khó lẫn nhau!"
Tề Uyên không bắt chuyện ngay,vì như thế rất dễ để lộ vị trí của mình, nếu một khi sơ ý bắt chuyện lại ,đặc biệt là lúc đối mặt với một thợ săn hoang dã thì kết cục của anh chắc chắn rất bi thảm.
" Tiếp tục giằng co sẽ không có lợi gì cho chúng ta ."
Người đàn ông một mắt nói với giọng yếu ớt: "Sau khi trời tối, những xác chết ở đây chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của kẻ thù . Tôi không muốn chết trong tay những kẻ đó . Tôi cũng không nghĩ là cậu muốn đối mặt với những con quái vật dị dạng đó".
Những kẻ bẩn thỉu!
Nghe thấy những lời này,trái tim Tề Uyên không thể kìm chế mà co rút lại,tựa hồ ẩn chứa sự sợ hãi tột cùng đối với những từ đó.
Trong ký ức lúc trước của cơ thể này, những kẻ tâm địa bẩn thỉu đó tuy không mạnh hơn trùng thú , nhưng lại nguy hiểm hơn trùng thú rất nhiều . Chúng là những kẻ khốn nạn di động và rất khó tiêu diệt!
"Hai , ba giờ nữa trời sẽ tối. Từ đây đi bộ đến điểm tập kết gần nhất cũng phải mất ít nhất hai giờ."
Tề Uyên vốn còn hơi thờ ơ, đột nhiên nhớ tới một chuyện.
"Mình dường như không biết đường! Ở đây lại không có bản đồ !"
Tề Uyên nhất thời cảm thấy bất an , nếu như qua đêm ở nơi hoang vu nguy hiểm này thì còn gì nguy hiểm hơn chứ.
" Bắt tên đó ra rồi để hắn dẫn đường à ? "
Từng ý nghĩ nổi lên rồi lại bị dập tắt, Tề Uyên từ từ suy nghĩ về thời đại mới, cuối cùng anh thấy tình hình của mình dường như càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
Phòng ngự thép cấp 1 nghe có vẻ rất mạnh mẽ, nhưng nếu gặp phải những kẻ bẩn thỉu kia ,e rằng chỉ có thể đánh trong nước mắt!
Trong lúc do dự, Tề Uyên vô thức đưa ý thức của mình vào cây thiên phú , cố gắng tìm đường từ đây.
Quả cầu ánh sáng tượng trưng cho phòng thủ bằng thép, nó đã được thắp sáng và trở thành ánh sáng duy nhất trong vô vàng quả cầu màu xám khác.
Tề Uyên tinh ý phát hiện ra số lượng quả cầu màu xám đã giảm xuống, mặc dù rất khó để tính toán số lượng của nó. Nhưng nhìn thoáng qua thì mật độ của các quả cầu màu xám đã thưa thớt hơn một nửa so với lúc đầu.
"Những quả cầu màu xám đã biến đi đâu? Tại sao chúng lại biến mất?"
"Quả cầu màu xám đã biến mất sau khi mình thắp sáng 'phòng ngự thép'. Có thể đã xảy ra xung đột giữa các khả năng phi thường, hay là chúng không thể kết hợp với nhau ? "
Tề Uyên xoa cằm, cậu bắt đầu suy đoán lý do tại sao lại có rất nhiều quả cầu màu xám biến mất.
Một phần của quả cầu màu xám, tức là sự biến mất của tài năng có khả năng phi thường, nó không ảnh hưởng lớn đến bản thân hắn . Hắn chỉ có thể nhận được điểm tài năng sau khi đăng nhập thành công.
Mặc dù không biết mức độ khó khăn của điểm đăng nhập tiếp theo là gì , nhưng từ đây có thể thấy độ khó của các điểm đăng nhập tiếp theo chắc chắn sẽ không dễ dàng !
Tề Uyên đột nhiên nhìn ra mấu chốt!
Trước sự ý thức rõ ràng , Tề Uyên mơ hồ nhận thức được sự tồn tại của điểm đăng nhập cách đây mười km về phía Bắc, và nó tồn tại nhiều hơn một điểm đăng nhập.
Tuy rằng vị trí của điểm đăng nhập tiếp theo chỉ là khoảng cách ước chừng, nhưng phương hướng rất rõ ràng, ít nhất nó cũng chỉ ra hướng đi cho Tề Uyên.
Tề Uyên chợt nhận ra rằng phương hướng đó hẳn là hướng đi đến điểm tập kết.
Khi Tề Uyên vô thức nhìn về phía Bắc , nơi là điểm đăng nhập tiếp theo, nhưng cậu ta không hề nhận ra rằng nguy hiểm đang cận kề. Khi cậu đang tập trung tìm đường đến điểm đăng nhập thì người đàn ông một mắt đang trốn trong hang động đã lặng lẽ di chuyển đến khu vực lân cận của lối ra hang động.
Khi đến gần cửa hang, người đàn ông một mắt bỗng nhiên cong người, hai chân mạnh mẽ đạp về phía sau, thân hình nhanh chóng bổ nhào về phía trước, vẽ một đường vòng cung trên không trung.
Giữa không trung, người đàn ông một mắt tay nâng AK, mười phần xanh lục trong ánh mắt toát ra sát ý lạnh lùng. Xuyên qua tầm nhìn, nhắm thẳng vào mục tiêu !
Đoàng !
Người đàn ông một mắt nổ súng, họng súng phun ra tia lửa đỏ thẫm, một viên đạn bằng đồng bay ra khỏi họng súng trực tiếp bay về phía Tề Uyên . Trước vẻ mặt kinh ngạc của cậu ánh mắt hắn không chút che giấu mà toả ra sát khí !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.