Cơ Giới Huyết Nhục

Chương 7: Ta Muốn Đi Đào Quặng

Mã Nghĩ Lao Nguyệt

17/09/2021

Cường ”chột” đã chết?

Mặc dù sự xuất hiện của Tề Uyên, Mạc Lâm đã lờ mờ đoán được sự sống chết của Cường "chột", nhưng khi nghe tin tức từ miệng của Tề Uyên, Mạc Lâm vẫn có chút không thể tin được. Với sức mạnh của Cường "chột", bình thường là người có năng lực siêu việc cũng rất khó để giết hắn, vì sao Tề Uyên có thể làm điều đó.

Không nói đến riêng Cường "chột", mà là ba anh em dưới trướng Cường "chột", mỗi người đều là một nhân vật không hề đơn giản, bàn tay của họ không chỉ nhuốm máu của người thường mà còn dính cả máu của Trùng Thú, mấy người này bỏ mạng, có thể do chết trong nanh vuốt của Trùng Thú, nhưng không bao giờ ngờ ta một ngày bị giết bởi một người bình thường ngày hôm qua mình có thể dễ dàng đánh chết.

Trừ khi người này đã thức tỉnh một năng lực đặc biệt nào đó vô cùng mạnh mẽ!

Cường "chột" chết, Tề Uyên còn sống quay trở lại!

Sự tương phản quá lớn khiến Mạc Lâm tràn đầy sợ hãi.

Mặc dù trong quán rượu bị cấm sử dụng vũ lực, nhưng Mạc Lâm vẫn cảm thấy nguy cơ tử vong đang uy hiếp, hắn không có ý muốn giải thích, Tề Uyên xuất hiện ở đây, hiển nhiên không phải ở đây để nghe mình giải thích.

Một người bị mình đánh gục và bán hắn với giá mười nhân dân tệ, bất ngờ được đánh thức bởi một năng lực mạnh mẽ,hắn ta sẽ dùng cách thức gì đối xử với mình như thế nào? Nỗi sợ hãi trong đó đã khiến Mạc Lâm có xúc động cầm súng tự sát !

Súng!

Đúng rồi, trên người mình vẫn còn một khẩu súng!

Mạc Lâm giống như là bám được cọng rơm cứu mạng, tay phải lặng lẽ sờ đằng sau, cầm súng lục giấu ở sau eo, bên trong súng còn có hai viên viên đạn!Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

Trong quán rượu không được dùng súng, càng không được phép giết người, vi phạm điều này sẽ bị bắt đi khai thác mỏ. Mặc dù hầm mỏ rất nguy hiểm, nhưng so với chết trong tay Tề Uyên, Mạc Lâm tình nguyện đi đào quặng còn hơn!

Một vài thợ săn gần đó nhìn thấy động tác nhỏ của Mạc Lâm, sắc mặt của hơi thay đổi, đồng thời che đi những điểm yếu hại trên thân thể, bị giết bởi một viên đạn lạc trong quán rượu, chắc chắn đó là phương thức chết ngu ngốc nhất.

"Trả thù bằng một đòn chí mạng,người thanh niên này còn không biết đối phương có súng. Chắc là xui xẻo rồi!" Có người thì thào nói nhỏ.

“Xui xẻo?” Người bên cạnh chế nhạo một tiếng, “Hắn không hề có chút sợ hãi, ngươi nghĩ hắn sẽ sợ súng ống sao, đây chỉ là loại súng lục cũ kỹ không giết được chuột răng đen ! "

“Thanh niên này có thể ngăn cản được viên đạn ư?” Có người kinh ngạc hỏi.

Mặc dù là người có năng lực siêu việt cấp 1 đã khống chế được sức mạnh cường đại hơn người thường, nhưng mối đe dọa từ súng thông thường cũng đủ giết người. Những người có năng lực siêu việt cấp 1 chết dưới súng thường thậm chí cũng không ít hơn so với vào miệng của trùng thú.

Một thợ săn hoang dã với trên mặt có vết sẹo lén lút liếc nhìn trộm Tề Uyên một cái, phát hiện đối phương không hề để ý đến mình, lúc này mới nhấp một ngụm rượu mạnh và thì thầm:

"Hắn ta mình có thể đỡ đạn được hay không ta không biết, nhưng ta chắc chắn rằng một người thợ săn có thể đơn độc giết chết hai con hủ lang sẽ không bao giờ phạm phải một sai lầm ngu ngốc như vậy."

“Một mình giết chết hai con hủ lang!”

Những người uống rượu xung quanh đồng thời hít một ngụm khí lạnh.



Hủ lang này là một trùng thú nguy hiểm, từ lâu đã trở thành ranh giới phân chia những người chiến đấu cấp cao của Hắc Thạch trấn, bởi nó không chỉ có bộ lông cứng và nanh vuốt sắc bén, mà còn có sức mạnh của tốc độ bậc nhất!

Một người mạnh mẽ đến mức có thể săn hủ lang một mình, cho dù là thợ săn hoang dã hay chiến binh căn cứ, đều khiến ai nấy phải chú ý đến sự tồn tại của người đó,điều này đại diện cho hoặc người đó có năng lực phi thường, hoặc có trang bị máy móc thiết bị võ trang vô cùng mạnh mẽ.

Loại người có sức mạnh như vậy săn lùng xung quanh Hắc Thạch trấn, đủ để đối phó với hầu hết các mối nguy hiểm. Nếu bằng lòng làm việc dưới trướng với thủ lĩnh Tư Đồ, hoặc Từ Khôi gần đây đang chiêu binh bãi mã, chắc chắn có thể nhận được phần thưởng rất hậu hĩnh!

Riêng việc một mình giết hai con hủ lang, trong số hàng nghìn người ở Hắc Thạch trấn, số người có thể trở về nguyên vẹn tuyệt đối không bao giờ vượt quá trên đầu ngón tay.

Những người uống rượu xung quanh nhìn về phía Tề Uyên, ánh mắt đầy kinh ngạc và khiếp sợ. Kẻ mạnh dù ở nơi đâu cũng phải được tôn trọng.

Còn Mạc Lâm, ngoài sự trào phúng, ánh mắt còn lại dành cho hắn đều là sự thương hại, hắn muốn dùng khẩu súng lục cũ mà đám thợ săn hoang dã khinh thường dùng để chống lại một kẻ mạnh có thể một mình giết chết hai con hủ lang, còn không bằng tự mình một súng tự sát, ít nhất bằng cách này có thể chịu ít sự tra tấn hơn một chút.

Khi kỷ nguyên mới thống trị, làm cho sinh mệnh của người bình thường mạnh mẽ hơn người của kỷ nguyên cũ, nhưng nhược điểm lớn nhất là quá trình tử vong của những tên xui xẻo không nhanh chóng được như trước, khi rơi vào trong tay một người có năng lực siêu việt, cái chết người đó mong đợi sẽ vô cùng dài lâu!

Quá trình tử vong thậm chí so với cái chết còn đau khổ khó chịu đựng hơn.

Toàn bộ lực chú ý của Mạc Lâm, đều tập trung ở trên người Tề Uyên, cũng không chú ý ta ánh mắt biến hóa trên mặt của những vị khách khác trong quán rượu, hắn nuốt nước miếng, thanh âm khô khốc nói:

“Lần trước làm ra việc đó là ta không có mắt, chỉ cần tha mạng cho ta, ta có thể vì ngươi làm bất cứ chuyện gì, cho dù là làm chó, ta cũng nguyện ý!”

Dưới sự đe dọa của cái chết, Mạc Lâm đã hoàn toàn buông bỏ tôn nghiêm của mình, cho dù là làm một con chó, vẫn tốt hơn là chết.

Tề Uyên nghe vậy liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt nói:

“Làm chó của ta, ngươi cũng xứng?”

Mặt Mạc Lâm lập tức hồng lên, sắc mặt liên tục thay đổi vài lần, ý thức được bản thân đã không có đường lui sau,nội tâm dâng lên ngang tàng, lấy súng lục giấu ở sau eo ra.

“Là ngươi bức ta!” Mạc Lâm gầm lên giận dữ, liên tục khởi động cò súng.

Phanh! Phanh!

Mạc Lâm không ngần ngại bắn ra hai viên đạn duy nhất còn lại trong băng đạn, bất chấp việc có vô tình làm bị thương người khác hay không.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

Trong nháy mắt lửa nóng dâng lên, đồng thời những thợ săn hoang dã xung quanh thân thể đã căng cứng. Mặc dù khẩu súng lục loại này này rất khó để giết họ, nhưng sẽ rất rắc rối nếu bắn trúng điểm yếu hại.

Đối mặt với Mạc Lâm điên cuồng, Tề Uyên vẫn ngồi ở vị trí ban đầu, bất động, vẻ mặt không thay đổi.

Sau khi bị Cường "chột" bắn trúng bằng khẩu AK giữa trán, nhưng được Sắt thép phòng ngự chống trả hoàn hảo, Tề Uyên đã kiềm chế được nỗi sợ hãi trước súng đạn, loại súng lục cũ kĩ này ở trong mắt hắn chỉ là một món đồ chơi!

Mạc Lâm điên cuồng áp sát hai cú , tất cả đều trúng Tề Uyên, một phát trúng giữa ngực và bụng, còn một phát trúng giữa cổ họng.



Đang! Đang!

m thanh của một viên đạn vang lên giữa không khí, không phải là tiếng xuyên thẳng vào máu thịt mà giống như tiếng va chạm giữa các kim loại, vô cùng thanh thúy.

Nhìn Tề Uyên không tổn hao chút nào, bình tĩnh lấy xuống hai viên đạn đã biến dạng trên người, sau đó đặt lên bàn, chỉ để lại hai dấu vết nhàn nhạt màu đỏ, Mạc Mâm càng trở nên tuyệt vọng.

Hắn quả nhiên thức tỉnh rồi năng lực siêu việt rồi!

Nhìn thấy một màn khiến người khác hết sức khó tin này, khách xung quanh quán rượu lập tức mở to hai mắt mà nhìn.

“Viên đạn trúng từ phía trước, vậy mà hắn ta thậm chí không bị rách da!"

"Đây là loại năng lực gì? Phòng thủ tăng cường bậc một dường như không có sức phòng thủ mạnh như vậy! "

" Đây không phải là phòng thủ tăng cường cấp hai chứ? "

"Với năng lực phòng thủ này, không trách có thể giết hai con hủ lang một mình!"

“Toàn bộ Hắc Thạch trấn, hẳn là chỉ rất ít có thể phá vỡ phòng thủ của hắn ta!”

……

Trong khi mọi người thảo luận, Mạc Lâm đột nhiên ngã xuống đất, hận không thể dùng súng giết Tề Uyên, hắn là một tên ác ma!

Người phục vụ lại xuất hiện bên cạnh Mạc Lâm, tay phải toát lên vẻ lạnh lẽo, hắn ta vừa nhấc Mạc Lâm lên khỏi mặt đất vừa nói.

"Trong quán rượu không được phép sử dụng súng, càng không được phép giết người. Đây là quy tắc do thủ lĩnh Tư Đồ đặt ra, bất cứ ai vi phạm quy tắc sẽ bị trừng phạt!"Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở PAGE FB The Calantha -dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

"Nếu ngươi không ngại, có thể đưa hắn ta để ta giải quyết! "

Mặc dù Tề Uyên có dã tâm giết Mạc Lâm, nhưng quán rượu là địa bàn của Tư Đồ. Rõ ràng giết ở đây không phải là lựa chọn tốt, đang chuẩn bị gật đầu, Mạc Lâm như đã tìm thấy cứu tinh và nói lớn:

"Đúng vậy, không được phép giết người trong quán rượu, ngươi không thể giết ta! Ta đã vi phạm quy tắc của thủ lĩnh Tư Đồ, ta sẵn sàng chấp nhận hình phạt, ta sẵn sàng đến khu mỏ để đào quặng!

Đào quặng?

Hình phạt cho tội giết người trong quán rượu là đào quặng?

Tề Uyên ánh mắt quỷ dị nhìn Mạc Lâm.

Ta đã chuẩn bị tha cho ngươi rồi, ngươi lại đột nhiên nói cho ta biết giết người sẽ bị đi đào quặng, ngươi đúng là gấp không chờ nổi vô cùng muốn chết?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cơ Giới Huyết Nhục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook