Chương 132: Một đêm dài (17)
Trương Lang Vương
05/12/2017
_ Ta bỏ cuộc.
Sau lần giao thủ đầu tiên, hai bên chưa xuất quá ba chiêu, lão nhất mũi diều hâu đã thốt lên ba chữ đó.
Lão nhất đích thân ra trận, đám anh em chí tình chí nghĩa kia đương nhiên phải bu vào cổ vũ. Cổng tinh thần tổ hợp của tổ đội cho phép cả đám cùng vào zone s, khoảng khắc bắt đầu và kết thúc ngắn ngủi của lần giao chiến vừa rồi bọn họ đều thấy rõ.
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, khi họ chưa chuẩn bị xong tâm lý thì hai người trong sàn đấu đã xong việc của mình. Cảm xúc chưa đến thì bên kia đã tới, để lại sự hụt hẫng vô cùng.
Chín người từ nhị đến thập, chín cái miệng mở ra không đóng lại được. Là bỏ cuộc đó, chính là lão nhất bỏ cuộc đó.
Quy tắc đã thỏa thuận trước, vẫn là 50 trận đấu liên tục, chỉ khác là mỗi trận trị giá 2 vạn tinh thần tệ. Tiếng bỏ cuộc kia chính lời tạm biệt với 100 vạn tinh thần tệ, 100 vạn,là 100 vạn.
Lão bát lẩm bẩm, 100 vạn, 100 vạn,trời! Chính là một triệu tinh thần tệ. May là trong zone s có nín thở cũng không chết, nếu không hôm nay là ngày cuối cùng hưởng dương của lão bát rồi.
Lão thập hai tay nắm lấy cổ áo của lão lục, giằng níu không nói nên lời. Rồi lại quay sang nắm lấy cổ áo của lão tứ, nhìn hốc mắt đỏ hoe của lão tứ, lão thập quỵ xuống, tay ôm mặt rung rung.
Đám người còn lại cũng không tốt gì hơn, nhìn thê thảm như người chiến bại về từ cuộc chiến. Có chăng là lão nhị Bao Bất Đồng vẫn còn giữ được chút bình tĩnh, bàn tay siết lấy cánh tay, giữ cho cả hai đừng run nữa.
1 triệu tinh thần tệ, số tiền này đủ để đám bọn họ bịt mặt làm việc mờ ám trong đêm, rồi vĩnh viễn thay tên đổi họ mà lòng vẫn thấy bình yên.
Độ tuổi của các thành viên trong tổ đội xấp xỉ nhau, hơn kém 30. Đây sẽ là kí ức đau thương nhất mà họ có trong những năm tháng từng trôi qua, một nỗi đau có thể đo đạc bằng con số 1 triệu.
Khi cơn đau qua đi, lý trí trở về vị trí cũ, cả đám người như bừng tỉnh, tất cả cùng một suy nghĩ.
" Liệu tên mũi diều hâu kia có cho là bọn họ gài hắn, rồi chia đều số tiền kia vào khoản nợ đã có hay không? Xét về đạo đức của lão nhất, việc đó là hoàn toàn có thể ".
Cả đám bọn họ nhìn nhau, không ai nói một lời nào, chín đầu như một.
Liệu..
Có nên..
Tranh thủ ý thức lão nhất vẫn còn trong zone s.
Ai đó trở về thế giới thật trước, rồi..
Một người vun tay chém vào không khí một cái.
Người khác lắc đầu, co bốn ngón tay, chìa ra ngón cái, là động tác kéo ngang qua cổ.
Người nữa lấy ngón trỏ chọt chọt, là vị trí thẳng vào tim.
Đó là một cuộc họp nội bộ nghiêm túc của nhóm con nợ mãn tính. Tạm dừng lại ở đây, khi có kết quả cuối cùng sẽ nói tiếp.
Không chỉ bọn họ,khi danh tự công khai của một lão nhất hiện ra trong đấu trường ảo, sẽ có rất nhiều người đưa ánh mắt tò mò nhìn vào. Ban tổ chức của đấu trường cũng sẽ tăng thứ hạn ưu tiên của trận đấu, đưa nó lên hàng đầu và thu phí cá cược tự phát.
Nói chung là có trăm nghìn ánh mắt nhìn vào. Chưa nói những người chậm chân khi nghe tin sẽ mua bản chiếu lại tường thuật trận đấu.
Một lão nhất của tổ đội tinh anh được đánh giá cao nhất thuộc quân đoàn trang bị hạng nhẹ cận chiến cơ giới, chấp nhận thất bại sau lần giao thủ đầu tiên, chắc chắn sẽ là tin sốt dẻo, xứng đáng để nằm trên trang nhất của bất kỳ tạp chí lá rau muống nào.
Đương nhiên đó là báo giấy, còn truyền thông mạng tinh thần thì nhanh hơn nhiều.
_ Xin chào tất cả người tinh anh đang xem truyền hình trực tiếp trong miền ảo ảnh ( zone s), có mặt ở đây với tôi ngay lúc này chính là nhà nghiên cứu lâu năm, nổi tiếng và có kinh nghiệm trong lĩnh vực chiến đấu đối kháng bằng năng lượng tinh thần, người có rất nhiều công trình nghiên cứu chưa từng được công nhận và hiện đang nắm giữ kỉ lục về thành tích đó, xin giới thiệu với mọi người, tiên sinh Vô Vô Khoát.
Vâng thưa tiên sinh, đầu tiên tôi xin thay mặt mọi người gửi lời cám ơn việc tiên sinh không ngại mất ngủ để ngay lập tức nhận phỏng vấn của chúng tôi. Xin Vô Vô Khoát tiên sinh nói ra phân tích của bản thân về trận đấu vừa rồi.
Vô Vô Khoát tiên sinh là hội viên cấp cao của zone s, ông chọn hình đại diện trong zone s là hình ảnh thật ngoài đời của mình... cách đây 50 năm.
Ông mặc toàn thân bộ trang phục màu trắng có lô gô chữ " bá" là mặt hàng cao cấp nhất dòng sản phẩm mới này. Cổ tay ông đưa cao so với khung hình máy quay, lộ ra cái vòng đeo tay bằng ngọc trắng được nạm lô gô bằng cẩm thạch màu đỏ, thay vì vuốt râu, cổ tay ông lắc lắc, đây là động tác thiếu nam tính rất nghệ thuật:
_ Đầu tiên tôi phải gửi lời cám ơn đến nhãn hàng thời trang cấp cao " mua một lần, nợ một đời ". Chính vì suy nghĩ về mức giá và chế độ trả góp của sản phẩm mới " còng tay gây nợ " này, suốt đêm nay tôi không ngủ được. Chính vì vậy tôi mới có thể lập tức ở đây khi nhận được yêu cầu của quý đài.
Nhận xét về trận đấu vừa rồi? Ừm, tôi nghĩ thật ra không có gì để nhận xét hết, chỉ đơn giản là một người thắng và một người chấp nhận thua thôi. Điều quan trọng hơn cần phải nói, chính là về mẫu trang sức này, nó...
_ Nhưng đây là trận đấu được ban quản lý đấu trường ảo thăng hạng đánh giá, chắc chắn phải có gì đặc biệt trong đó chứ. Mong tiên sinh có thể chia sẻ thêm về điều đó.
Tiên sinh Vô Vô Khoác có chút không vui vì bị biên tập viên chặn lại khi đang ngon trớn quảng cáo. Dù sao ông cũng nên ra thêm chút sức:
_ Điều đặc biệt ở đây chính là thân phận của người vừa nhận thua. Hai thân phận của người đó, cả hai đều đặc biệt.
Một chính là thân phận lão nhất trong tổ đội tinh anh của quân đội địa cầu.
Một cái nữa chính là thân phận đại thiếu gia của một đại gia tộc, ta không tiện nói nhiều ở đây, chỉ là mọi người nên biết gia tộc này là gia tộc cực kỳ có sức ảnh hưởng đến địa cầu, cũng như thu nhập hàng tháng của ta.
Ta có lời khen dành cho lão nhất vừa nhận thua. Việc đó không có gì bất ngờ, vì vốn trận đấu vừa rồi cơ bản là không công bằng.
Vì sao ư? Chính là vì thân phận lão nhất tương đương với thân phận đặc thù sư, mà trong đấu trường ảo thì không cho phép sử dụng năng lượng đặc thù.
Thêm một điều nữa, sàn đấu hạng trung cơ bản là dành cho người tinh anh dưới cấp hoàng kim, biểu hiện của người tinh anh đối thủ vừa rồi, ta cam đoan 8, 9 phần là giảm cấp để tham gia.
_ Hình như trước đây đã từng có hiện tượng này rồi, là một vị viện trưởng hoàng kim chà trộn vào sàn hạng trung để gian lận cá cược, liệu lần này..
Tay phóng viên kia khá hí hửng vì khai thác được đề tài thú vị, còn tiên sinh Vô Vô Khoác thì không vui như vậy, ông nói với giọng đinh ninh:
_ Ta nghĩ mọi người nên hiểu cho đúng, đó không phải là gian lận, đó là vi hành thí luyện, là tạo cơ hội cho các chiến sĩ bạch ngân có thêm cơ hội luyện tập.
Còn về cá cược, ta cảm thấy không có gì sai cả, lần đó ta cá cược tự phát vòng ngoài hơn một trăm trận, đều thắng cả trăm, ta tuyệt đối thấy là không có gì sai cả.
Một việc nữa, mới đây thôi ta đã ngồi nhậu với ông ấy. Chắc chắn người kia không phải ông ấy, nếu không ta đã lại biết trước để cược nữa rồi.
Ngươi hiểu chưa?
Tiên sinh Vô Vô Khoác tặng phóng viên một cái nhìn cảnh cáo. Ông không thể để yên khi có người nói xấu đồng phạm của mình. Là người chuyên nghiệp. Ông tiếp tục việc bình luận đang dang dở:
_ Về lời khen, đó là dành cho sự phân tích chính xác của lão nhất kia, mà biểu hiện là việc nhận thua.
Việc của lão nhất không phải là đánh đấm, mà là quân sư. Phải có cái đầu lạnh để tạo được hiệu quả cao nhất cho tổ đội. Đứng trước đối thủ quá mạnh, dứt khoát rút lui để bảo toàn là thông minh nhất, việc nhanh chóng ra quyết định sau ba chiêu là minh chứng của sức phán đoán tuyệt vời.
Ta có lời chúc mừng gửi đến hắn cũng như gia tộc của hắn.
Tiên sinh Vô Vô Khoác nháy mắt một cách lộ liễu:
_ Còn vị đối thủ kia, hãy liên lạc với ta. Ta tin chúng ta sẽ có mối làm ăn tuyệt vời.
Một lần nữa xin chú ý.
Tiên sinh Vô Vô Khoác lại làm cái động tác không mấy nam tính kia:
_ Còng tay gây nợ, chắc chắn sẽ như dây nhợ siết chặt túi tiền của bạn. Hãy đặt hàng ngay hôm nay, với chế độ khuyến mãi hấp dẫn, mua một còng tay, tặng dầu ăn ngay.
Tại thế giới thật, trong phòng của lão nhất, người đang có đôi mắt hình viên đạn.
_ Muỗi,muỗi nhiều muỗi quá, ta tính lấy năng lượng tinh thần giết hết bọn nó. Chính là muốn bảo vệ đội phó đó.
_ Đội phó đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ sờ vào cổ để xem mạch đội phó đập có đều hay không.
_ Sợi dây nào? À, sợi dây thừng này, là..là..là để gói quà, đúng vậy, bọn ta định tặng quà bất ngờ cho đội phó.
_ Ta chỉ đang định cạo râu, cây đao này là dao cạo râu của ta. Đội phó biết rồi đó, ta da mặt dày nên râu phải siêu cứng mới xuyên qua được.
_ Là ai, là ai đặt cây kiếm này vào tay ta. Hả, là ai.
_ Dạo gần đây ta có sở thích mới, đi đâu cũng phải cầm theo cây búa tạ này.Đội phó thấy sao? Rất oai phong đúng không.
_ Ta không biết gì hết, ta không biết gì hết, là bọn họ, chính là bọn họ ép ta..ặc..ặc..các ngươi, buông tay.. ra.
_ Chén trà này nguội rồi, để ta rót chén khác cho đội phó. - Xèo xèo, âm thanh vang lên ở chỗ nước "trà" đổ đi.
...
Sau một hồi nhốn nháo.
Lão nhị Bao Bất Đồng sau khi cẩn thận nhét lại con dao găm nhỏ vào ngực áo, ân cần hỏi thăm lão nhất:
_ Đội phó có sao không, đám anh em thật rất lo lắng cho đội phó đó. Thật không thể nào ngờ được, tên Bắc Đẩu kia lại nham hiểm như vậy, từng bước gạt chúng ta vào tròng. Là lỗi của chúng ta, vì quá lương thiện mà dễ tin người.
_ Đúng vậy, là do bọn ta quá lương thiện.
_ Hèn gì hồi nhỏ mẹ cứ gọi ta là ngốc tử.
_ Tin thật nhiều, bị gạt cũng thật nhiều.
_ Hỏi nhân thế, có mấy ai là thật lòng.
_ Cứ tưởng là lợi, ai mà ngờ được chứ.
_ Biết làm sao đây, bản chất của chúng ta là quá thánh thiện rồi, có muốn sửa cũng không sửa được.
Nhìn đám hồ nháo kia, lão nhất nản không chịu được.
Cảm giác của lão nhất lúc này giống như bị ong chích vào chỗ kiến cắn. Muốn bao nhiêu khó chịu có bấy nhiêu, dòng máu đang chảy trong người của lão nhất đang gào thét, cắn quả đắng này, y thật không cam tâm.
Lão nhất rít lên qua kẽ răng:
_ Một ngàn vạn tinh thần tệ..
Đôi mắt sắc bén giấu sau cái mũi ưng của lão nhất. Như lưỡi hái đặt trên đầu chín người kia. Bọn họ như chim non thin thít trước cái lưỡi le liếm của rắn hổ mang - chính là cam chịu số phận.
Chỉ hận một điều, vừa nãy mà bớt run tay hơn một chút, thì tốt rồi.
_ Một ngàn vạn tinh thần tệ.
Lão nhất rít lên lần thứ hai, đôi mắt càng thêm lạnh lẽo.
Bỗng:
_ Không là gì cả. Việc này không liên quan gì đến các ngươi.
Phù.
Phù
Phù...
9 lần phù.
_ Nhìn bản mặt các ngươi kìa, hay là muốn chung tay san sẻ với ta.
Nụ cười lại xuất hiện trên mặt của lão nhất.
9 cái miệng đồng lòng:
_ Chúng ta đương nhiên là muốn san sẻ.. nỗi buồn với đội phó rồi. He he he.
_Nín, không cần các ngươi, món nợ này tự khắc sẽ có người đòi lại giúp ta.
Ngyên tắc rất đơn giản, làm nam nhi nếu ra đường bị thua thiệt thì phải làm gì, đương nhiên là phải chạy đi kiếm 500 anh em tới cùng giải quyết rồi.
Lão nhất bật máy truyền tin lên:
Tít, tít, đầu dây bên kia:
_ Gì đó lão nhất, ực ực khà.. à..khà. Ta bận lắm.
_ Đội trưởng ơi, lão đại ơi, đại ca ơi, hu,hic, báo thù cho đệ. Đệ bị người ta ức hiếp.
_ Ực, ực, khà, ta chưa có say, tên gian xảo ngươi đừng có gạt ta. Ngươi không ức hiếp người khác thì thôi, làm gì có chuyện ngược lại.
_ Là thật đó lão đại, đệ mà nói điêu cho phi thuyền đâm bể đầu lão nhị. Lão nhị, nói gì đi.
Lão nhị vô thức lấy tay che đầu,chĩa mỏ vô:
_ Đội trưởng ơi, đội phó nói thật đó, là có người trong đấu trường ảo lừa gạt đám bọn đệ. Danh dự, tinh thần, nhân phẩm là chuyện nhỏ, quan trọng là hắn gạt luôn 1000 vạn tinh thần tệ của đội phó.
Rầm. Tiếng đập bàn vang lên ở đầu bên kia.
_ Là thật?
_ Phải, là thật.
_ Hừ, kẻ nào mà dám..khoan đã, đấu trường ảo.. Có phải vị viện trưởng kia không.
_ Không phải.
_ Hoàng kim?
_ Cũng không phải.
Rầm. Tiếng đập bàn lại vang lên.
_ Hừ,kẻ nào mà dám làm tổn thương huynh đệ của Trương Bạo ta, giỏi lắm. Có ta ở đây, chắc chắn sẽ đòi lại công đạo cho anh em. Chờ ta.
Tít tít, tắt máy.
Lão nhị:
_Đội phó chắc chắn người đó không phải là hoàng kim.
Cái quạt trắng phe phẩy:
_ Ngươi không tin ánh mắt của ta?
_ Không phải, không phải, đương nhiên là tin rồi.
Lão nhị Bao Bất Đồng sum soe,
_ Lần này tốt rồi, đội trưởng là gần chuẩn hoàng kim, được mệnh danh là vô địch cấp bạch ngân. Chắc chắn sẽ cho tên kia bài học thích đáng.
Vậy, - lão nhị nhẹ giọng - còn tiền cược.?
Cái quạt phe phẩy nhanh hơn:
_ Nợ một, thì trả mười.
Sau lần giao thủ đầu tiên, hai bên chưa xuất quá ba chiêu, lão nhất mũi diều hâu đã thốt lên ba chữ đó.
Lão nhất đích thân ra trận, đám anh em chí tình chí nghĩa kia đương nhiên phải bu vào cổ vũ. Cổng tinh thần tổ hợp của tổ đội cho phép cả đám cùng vào zone s, khoảng khắc bắt đầu và kết thúc ngắn ngủi của lần giao chiến vừa rồi bọn họ đều thấy rõ.
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, khi họ chưa chuẩn bị xong tâm lý thì hai người trong sàn đấu đã xong việc của mình. Cảm xúc chưa đến thì bên kia đã tới, để lại sự hụt hẫng vô cùng.
Chín người từ nhị đến thập, chín cái miệng mở ra không đóng lại được. Là bỏ cuộc đó, chính là lão nhất bỏ cuộc đó.
Quy tắc đã thỏa thuận trước, vẫn là 50 trận đấu liên tục, chỉ khác là mỗi trận trị giá 2 vạn tinh thần tệ. Tiếng bỏ cuộc kia chính lời tạm biệt với 100 vạn tinh thần tệ, 100 vạn,là 100 vạn.
Lão bát lẩm bẩm, 100 vạn, 100 vạn,trời! Chính là một triệu tinh thần tệ. May là trong zone s có nín thở cũng không chết, nếu không hôm nay là ngày cuối cùng hưởng dương của lão bát rồi.
Lão thập hai tay nắm lấy cổ áo của lão lục, giằng níu không nói nên lời. Rồi lại quay sang nắm lấy cổ áo của lão tứ, nhìn hốc mắt đỏ hoe của lão tứ, lão thập quỵ xuống, tay ôm mặt rung rung.
Đám người còn lại cũng không tốt gì hơn, nhìn thê thảm như người chiến bại về từ cuộc chiến. Có chăng là lão nhị Bao Bất Đồng vẫn còn giữ được chút bình tĩnh, bàn tay siết lấy cánh tay, giữ cho cả hai đừng run nữa.
1 triệu tinh thần tệ, số tiền này đủ để đám bọn họ bịt mặt làm việc mờ ám trong đêm, rồi vĩnh viễn thay tên đổi họ mà lòng vẫn thấy bình yên.
Độ tuổi của các thành viên trong tổ đội xấp xỉ nhau, hơn kém 30. Đây sẽ là kí ức đau thương nhất mà họ có trong những năm tháng từng trôi qua, một nỗi đau có thể đo đạc bằng con số 1 triệu.
Khi cơn đau qua đi, lý trí trở về vị trí cũ, cả đám người như bừng tỉnh, tất cả cùng một suy nghĩ.
" Liệu tên mũi diều hâu kia có cho là bọn họ gài hắn, rồi chia đều số tiền kia vào khoản nợ đã có hay không? Xét về đạo đức của lão nhất, việc đó là hoàn toàn có thể ".
Cả đám bọn họ nhìn nhau, không ai nói một lời nào, chín đầu như một.
Liệu..
Có nên..
Tranh thủ ý thức lão nhất vẫn còn trong zone s.
Ai đó trở về thế giới thật trước, rồi..
Một người vun tay chém vào không khí một cái.
Người khác lắc đầu, co bốn ngón tay, chìa ra ngón cái, là động tác kéo ngang qua cổ.
Người nữa lấy ngón trỏ chọt chọt, là vị trí thẳng vào tim.
Đó là một cuộc họp nội bộ nghiêm túc của nhóm con nợ mãn tính. Tạm dừng lại ở đây, khi có kết quả cuối cùng sẽ nói tiếp.
Không chỉ bọn họ,khi danh tự công khai của một lão nhất hiện ra trong đấu trường ảo, sẽ có rất nhiều người đưa ánh mắt tò mò nhìn vào. Ban tổ chức của đấu trường cũng sẽ tăng thứ hạn ưu tiên của trận đấu, đưa nó lên hàng đầu và thu phí cá cược tự phát.
Nói chung là có trăm nghìn ánh mắt nhìn vào. Chưa nói những người chậm chân khi nghe tin sẽ mua bản chiếu lại tường thuật trận đấu.
Một lão nhất của tổ đội tinh anh được đánh giá cao nhất thuộc quân đoàn trang bị hạng nhẹ cận chiến cơ giới, chấp nhận thất bại sau lần giao thủ đầu tiên, chắc chắn sẽ là tin sốt dẻo, xứng đáng để nằm trên trang nhất của bất kỳ tạp chí lá rau muống nào.
Đương nhiên đó là báo giấy, còn truyền thông mạng tinh thần thì nhanh hơn nhiều.
_ Xin chào tất cả người tinh anh đang xem truyền hình trực tiếp trong miền ảo ảnh ( zone s), có mặt ở đây với tôi ngay lúc này chính là nhà nghiên cứu lâu năm, nổi tiếng và có kinh nghiệm trong lĩnh vực chiến đấu đối kháng bằng năng lượng tinh thần, người có rất nhiều công trình nghiên cứu chưa từng được công nhận và hiện đang nắm giữ kỉ lục về thành tích đó, xin giới thiệu với mọi người, tiên sinh Vô Vô Khoát.
Vâng thưa tiên sinh, đầu tiên tôi xin thay mặt mọi người gửi lời cám ơn việc tiên sinh không ngại mất ngủ để ngay lập tức nhận phỏng vấn của chúng tôi. Xin Vô Vô Khoát tiên sinh nói ra phân tích của bản thân về trận đấu vừa rồi.
Vô Vô Khoát tiên sinh là hội viên cấp cao của zone s, ông chọn hình đại diện trong zone s là hình ảnh thật ngoài đời của mình... cách đây 50 năm.
Ông mặc toàn thân bộ trang phục màu trắng có lô gô chữ " bá" là mặt hàng cao cấp nhất dòng sản phẩm mới này. Cổ tay ông đưa cao so với khung hình máy quay, lộ ra cái vòng đeo tay bằng ngọc trắng được nạm lô gô bằng cẩm thạch màu đỏ, thay vì vuốt râu, cổ tay ông lắc lắc, đây là động tác thiếu nam tính rất nghệ thuật:
_ Đầu tiên tôi phải gửi lời cám ơn đến nhãn hàng thời trang cấp cao " mua một lần, nợ một đời ". Chính vì suy nghĩ về mức giá và chế độ trả góp của sản phẩm mới " còng tay gây nợ " này, suốt đêm nay tôi không ngủ được. Chính vì vậy tôi mới có thể lập tức ở đây khi nhận được yêu cầu của quý đài.
Nhận xét về trận đấu vừa rồi? Ừm, tôi nghĩ thật ra không có gì để nhận xét hết, chỉ đơn giản là một người thắng và một người chấp nhận thua thôi. Điều quan trọng hơn cần phải nói, chính là về mẫu trang sức này, nó...
_ Nhưng đây là trận đấu được ban quản lý đấu trường ảo thăng hạng đánh giá, chắc chắn phải có gì đặc biệt trong đó chứ. Mong tiên sinh có thể chia sẻ thêm về điều đó.
Tiên sinh Vô Vô Khoác có chút không vui vì bị biên tập viên chặn lại khi đang ngon trớn quảng cáo. Dù sao ông cũng nên ra thêm chút sức:
_ Điều đặc biệt ở đây chính là thân phận của người vừa nhận thua. Hai thân phận của người đó, cả hai đều đặc biệt.
Một chính là thân phận lão nhất trong tổ đội tinh anh của quân đội địa cầu.
Một cái nữa chính là thân phận đại thiếu gia của một đại gia tộc, ta không tiện nói nhiều ở đây, chỉ là mọi người nên biết gia tộc này là gia tộc cực kỳ có sức ảnh hưởng đến địa cầu, cũng như thu nhập hàng tháng của ta.
Ta có lời khen dành cho lão nhất vừa nhận thua. Việc đó không có gì bất ngờ, vì vốn trận đấu vừa rồi cơ bản là không công bằng.
Vì sao ư? Chính là vì thân phận lão nhất tương đương với thân phận đặc thù sư, mà trong đấu trường ảo thì không cho phép sử dụng năng lượng đặc thù.
Thêm một điều nữa, sàn đấu hạng trung cơ bản là dành cho người tinh anh dưới cấp hoàng kim, biểu hiện của người tinh anh đối thủ vừa rồi, ta cam đoan 8, 9 phần là giảm cấp để tham gia.
_ Hình như trước đây đã từng có hiện tượng này rồi, là một vị viện trưởng hoàng kim chà trộn vào sàn hạng trung để gian lận cá cược, liệu lần này..
Tay phóng viên kia khá hí hửng vì khai thác được đề tài thú vị, còn tiên sinh Vô Vô Khoác thì không vui như vậy, ông nói với giọng đinh ninh:
_ Ta nghĩ mọi người nên hiểu cho đúng, đó không phải là gian lận, đó là vi hành thí luyện, là tạo cơ hội cho các chiến sĩ bạch ngân có thêm cơ hội luyện tập.
Còn về cá cược, ta cảm thấy không có gì sai cả, lần đó ta cá cược tự phát vòng ngoài hơn một trăm trận, đều thắng cả trăm, ta tuyệt đối thấy là không có gì sai cả.
Một việc nữa, mới đây thôi ta đã ngồi nhậu với ông ấy. Chắc chắn người kia không phải ông ấy, nếu không ta đã lại biết trước để cược nữa rồi.
Ngươi hiểu chưa?
Tiên sinh Vô Vô Khoác tặng phóng viên một cái nhìn cảnh cáo. Ông không thể để yên khi có người nói xấu đồng phạm của mình. Là người chuyên nghiệp. Ông tiếp tục việc bình luận đang dang dở:
_ Về lời khen, đó là dành cho sự phân tích chính xác của lão nhất kia, mà biểu hiện là việc nhận thua.
Việc của lão nhất không phải là đánh đấm, mà là quân sư. Phải có cái đầu lạnh để tạo được hiệu quả cao nhất cho tổ đội. Đứng trước đối thủ quá mạnh, dứt khoát rút lui để bảo toàn là thông minh nhất, việc nhanh chóng ra quyết định sau ba chiêu là minh chứng của sức phán đoán tuyệt vời.
Ta có lời chúc mừng gửi đến hắn cũng như gia tộc của hắn.
Tiên sinh Vô Vô Khoác nháy mắt một cách lộ liễu:
_ Còn vị đối thủ kia, hãy liên lạc với ta. Ta tin chúng ta sẽ có mối làm ăn tuyệt vời.
Một lần nữa xin chú ý.
Tiên sinh Vô Vô Khoác lại làm cái động tác không mấy nam tính kia:
_ Còng tay gây nợ, chắc chắn sẽ như dây nhợ siết chặt túi tiền của bạn. Hãy đặt hàng ngay hôm nay, với chế độ khuyến mãi hấp dẫn, mua một còng tay, tặng dầu ăn ngay.
Tại thế giới thật, trong phòng của lão nhất, người đang có đôi mắt hình viên đạn.
_ Muỗi,muỗi nhiều muỗi quá, ta tính lấy năng lượng tinh thần giết hết bọn nó. Chính là muốn bảo vệ đội phó đó.
_ Đội phó đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ sờ vào cổ để xem mạch đội phó đập có đều hay không.
_ Sợi dây nào? À, sợi dây thừng này, là..là..là để gói quà, đúng vậy, bọn ta định tặng quà bất ngờ cho đội phó.
_ Ta chỉ đang định cạo râu, cây đao này là dao cạo râu của ta. Đội phó biết rồi đó, ta da mặt dày nên râu phải siêu cứng mới xuyên qua được.
_ Là ai, là ai đặt cây kiếm này vào tay ta. Hả, là ai.
_ Dạo gần đây ta có sở thích mới, đi đâu cũng phải cầm theo cây búa tạ này.Đội phó thấy sao? Rất oai phong đúng không.
_ Ta không biết gì hết, ta không biết gì hết, là bọn họ, chính là bọn họ ép ta..ặc..ặc..các ngươi, buông tay.. ra.
_ Chén trà này nguội rồi, để ta rót chén khác cho đội phó. - Xèo xèo, âm thanh vang lên ở chỗ nước "trà" đổ đi.
...
Sau một hồi nhốn nháo.
Lão nhị Bao Bất Đồng sau khi cẩn thận nhét lại con dao găm nhỏ vào ngực áo, ân cần hỏi thăm lão nhất:
_ Đội phó có sao không, đám anh em thật rất lo lắng cho đội phó đó. Thật không thể nào ngờ được, tên Bắc Đẩu kia lại nham hiểm như vậy, từng bước gạt chúng ta vào tròng. Là lỗi của chúng ta, vì quá lương thiện mà dễ tin người.
_ Đúng vậy, là do bọn ta quá lương thiện.
_ Hèn gì hồi nhỏ mẹ cứ gọi ta là ngốc tử.
_ Tin thật nhiều, bị gạt cũng thật nhiều.
_ Hỏi nhân thế, có mấy ai là thật lòng.
_ Cứ tưởng là lợi, ai mà ngờ được chứ.
_ Biết làm sao đây, bản chất của chúng ta là quá thánh thiện rồi, có muốn sửa cũng không sửa được.
Nhìn đám hồ nháo kia, lão nhất nản không chịu được.
Cảm giác của lão nhất lúc này giống như bị ong chích vào chỗ kiến cắn. Muốn bao nhiêu khó chịu có bấy nhiêu, dòng máu đang chảy trong người của lão nhất đang gào thét, cắn quả đắng này, y thật không cam tâm.
Lão nhất rít lên qua kẽ răng:
_ Một ngàn vạn tinh thần tệ..
Đôi mắt sắc bén giấu sau cái mũi ưng của lão nhất. Như lưỡi hái đặt trên đầu chín người kia. Bọn họ như chim non thin thít trước cái lưỡi le liếm của rắn hổ mang - chính là cam chịu số phận.
Chỉ hận một điều, vừa nãy mà bớt run tay hơn một chút, thì tốt rồi.
_ Một ngàn vạn tinh thần tệ.
Lão nhất rít lên lần thứ hai, đôi mắt càng thêm lạnh lẽo.
Bỗng:
_ Không là gì cả. Việc này không liên quan gì đến các ngươi.
Phù.
Phù
Phù...
9 lần phù.
_ Nhìn bản mặt các ngươi kìa, hay là muốn chung tay san sẻ với ta.
Nụ cười lại xuất hiện trên mặt của lão nhất.
9 cái miệng đồng lòng:
_ Chúng ta đương nhiên là muốn san sẻ.. nỗi buồn với đội phó rồi. He he he.
_Nín, không cần các ngươi, món nợ này tự khắc sẽ có người đòi lại giúp ta.
Ngyên tắc rất đơn giản, làm nam nhi nếu ra đường bị thua thiệt thì phải làm gì, đương nhiên là phải chạy đi kiếm 500 anh em tới cùng giải quyết rồi.
Lão nhất bật máy truyền tin lên:
Tít, tít, đầu dây bên kia:
_ Gì đó lão nhất, ực ực khà.. à..khà. Ta bận lắm.
_ Đội trưởng ơi, lão đại ơi, đại ca ơi, hu,hic, báo thù cho đệ. Đệ bị người ta ức hiếp.
_ Ực, ực, khà, ta chưa có say, tên gian xảo ngươi đừng có gạt ta. Ngươi không ức hiếp người khác thì thôi, làm gì có chuyện ngược lại.
_ Là thật đó lão đại, đệ mà nói điêu cho phi thuyền đâm bể đầu lão nhị. Lão nhị, nói gì đi.
Lão nhị vô thức lấy tay che đầu,chĩa mỏ vô:
_ Đội trưởng ơi, đội phó nói thật đó, là có người trong đấu trường ảo lừa gạt đám bọn đệ. Danh dự, tinh thần, nhân phẩm là chuyện nhỏ, quan trọng là hắn gạt luôn 1000 vạn tinh thần tệ của đội phó.
Rầm. Tiếng đập bàn vang lên ở đầu bên kia.
_ Là thật?
_ Phải, là thật.
_ Hừ, kẻ nào mà dám..khoan đã, đấu trường ảo.. Có phải vị viện trưởng kia không.
_ Không phải.
_ Hoàng kim?
_ Cũng không phải.
Rầm. Tiếng đập bàn lại vang lên.
_ Hừ,kẻ nào mà dám làm tổn thương huynh đệ của Trương Bạo ta, giỏi lắm. Có ta ở đây, chắc chắn sẽ đòi lại công đạo cho anh em. Chờ ta.
Tít tít, tắt máy.
Lão nhị:
_Đội phó chắc chắn người đó không phải là hoàng kim.
Cái quạt trắng phe phẩy:
_ Ngươi không tin ánh mắt của ta?
_ Không phải, không phải, đương nhiên là tin rồi.
Lão nhị Bao Bất Đồng sum soe,
_ Lần này tốt rồi, đội trưởng là gần chuẩn hoàng kim, được mệnh danh là vô địch cấp bạch ngân. Chắc chắn sẽ cho tên kia bài học thích đáng.
Vậy, - lão nhị nhẹ giọng - còn tiền cược.?
Cái quạt phe phẩy nhanh hơn:
_ Nợ một, thì trả mười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.