Có Giỏi Thì Anh Làm Chồng Tôi Đi!
Chương 55
Cung Lộ Khả Khả
18/11/2023
Địa điểm thứ 10 của chương trình "Xách ba lô lên và đi" là một thị trấn nhỏ ven biển, cũng là một điểm du lịch khá nổi tiếng.
Vốn là như những tập trước, An Kha Đình và Lâm Uy Trạch cùng team, nhưng tập lần này bên khách mời có 2 nam diễn viên nên chia lại nhóm của Yên Ly và Trần Mạn Tinh, xét điểm tổng hợp của ai cao nhất từ những tập trước thì sẽ phân lại cùng nhóm với Lâm Uy Trạch và An Kha Đình.
Thế là An Kha Đình và Trần Mạn Tinh một team, Lâm Uy Trạch và Yên Ly một team.
Chia đội chỉ là hợp tác với nhau lúc làm nhiệm vụ mà thôi, còn khi xếp phòng ngủ thì nam với nam, nữ với nữ.
Lâm Uy Trạch nghe vậy liền yên tâm hẳn!
Nhiệm vụ đầu tiên là làm đồ lưu niệm từ những vỏ sò sau đó bán lấy tiền, làm việc này thì khéo tay cũng góp một phần thành công, khỏi phải nói, người khéo tay nhất trong nhóm khách mời là Yên Ly. An Kha Đình chưa biết điều này nên còn đang rất hi vọng là Trần Mạn Tinh sẽ biết làm gì đó, nhưng kết quả là Trần Mạn Tinh buông một câu: "Tôi chỉ biết bán, không biết làm đâu."
An Kha Đình: "Mặt cậu lúc nào cũng lạnh lùng như thế thì bán ai mua?"
Trần Mạn Tinh: "Ai nói? Cậu chỉ cần làm cho tôi rồi xem tôi bán, tôi cho sáng mắt!"
Trần Mạn Tinh trước đây làm idol trong một nhóm nhạc nữ, nhưng sau này nhóm tan rã, cô nàng hoạt động solo, đi theo con đường ngự tỷ lạnh lùng ngầu lòi.
An Kha Đình đành ngồi nguyên buổi sáng, làm đau hết cả lưng mới ra được mấy món đồ không biết có ai mua không. Trần Mạn Tinh vừa nhìn thì mặt đã nhăn lại nhưng không bình phẩm gì, cô gom đồ rồi dọn dẹp lại chỗ An Kha Đình vừa làm, sau đó xách giỏ ra ngoài.
An Kha Đình và Trần Mạn Tinh, cả hai đều không hi vọng gì ở đối phương, thế nhưng kết quả thu được lại khiến người ta bất ngờ!
Trần Mạn Tinh gặp fan, sau đó mấy người họ đã mua hết giỏ đồ lưu niệm của nhóm cô, nhóm bán trong thời gian nhanh nhất và được ưu tiên chọn món ăn trưa.
An Kha Đình có thêm niềm tin vào cô bạn này, cậu cười vui vẻ: "Cậu được đấy, nhiệm vụ lần này nhờ cả vào cậu rồi!"
Trần Mạn Tinh: "Còn cậu thì mau mau ra chương mới giùm tôi, cẩn thận không tôi leak chuyện cậu và Lâm Uy Trạch đang hẹn hò ra đấy!"
An Kha Đình đánh đang ăn liền rơi đũa nghe cái "bộp", Trần Mạn Tinh vẫn cúi đầu ăn.
"Không có camera, cậu có gì mà phải bất ngờ?"
An Kha Đình không bất ngờ sao nổi, cậu còn thấy sợ hãi nữa là!
"Cậu, cậu, sao cậu biết?"
Trần Mạn Tinh chậm rãi trả lời: "Bây giờ cậu cũng tính là thần tượng của tôi rồi, chuyện gì của cậu tôi cũng biết, tôi còn có một chân trong đảng "Cây bình an" của cậu và Lâm Uy Trạch cơ!"
An Kha Đình biết "Cây bình an" là gì, chỉ là tin này nối tiếp tin kia khiến cậu bị sốc, liếc mắt nhìn xung quanh để đảm bảo không ai để ý đến góc này.
"Cậu còn biết chuyện gì nữa không?"
Trần Mạn Tinh rất thong thả mà nhai hết miếng cơm trong miệng, sau đó mới từ tốn nói.
"Chị Yên Ly và Cao Nhất Hàm thích em gái cậu."
Tin này so với tin kia quả thực muốn làm người ta máu dồn lên não đây mà, mất mấy phút An Kha Đình mới tiêu hóa hết lượng thông tin này!
"Cậu chắc chứ?"
"Tôi là người không thích nói đùa, hơn nữa tôi từng nhìn thấy trong ví của chị Yên Ly có ảnh chụp của An Tư Lạc, Cao Nhất Hàm thì chính miệng cậu ta thừa nhận, muốn không biết cũng khó."
Hóa ra tôi mới là người không biết gì cả!
Cả buổi chiều cứ không có camera lia đến là An Kha Đình hết thở dài lại thở ngắn, Lâm Uy Trạch chú ý đến tâm trạng của cậu, hoàn thành xong nhiệm vụ của ngày đầu tiên, anh nhanh chóng đi ra tìm cậu.
"Hôm nay em sao vậy, nhóm em làm tốt lắm mà?"
An Kha Đình không biết có nên nói chuyện hôm nay cho Lâm Uy Trạch nghe không, nhưng đắn đo hồi lâu, cuối cùng kéo anh lên phòng tâm sự.
Lâm Uy Trạch nghe xong cũng bất ngờ không kém An Kha Đình, chỉ là anh không quá mức như cậu.
"Thì, dù sao đó cũng là chuyện riêng của em gái em, người ta thích nhỏ nhưng chắc gì nhỏ đã thích lại, em không cần quá lo."
"Không ngờ Trần Mạn Tinh lại biết nhiều như vậy, sau này em không dám làm gì đắc tội cậu ta mất."
Lâm Uy Trạch cười cười: "Không đến mức đó đâu, chẳng phải em là thần tượng của Trần Mạn Tinh à?"
"À với cả, có thể nhờ cô ấy dạy em hát nhảy, cô ấy là idol mà."
An Kha Đình thấy Lâm Uy Trạch nói cũng có lí, thêm một người bạn là bớt đi một kẻ thù, mặc dù Trần Mạn Tinh nói mình là fan của cậu nhưng An Kha Đình vẫn cảm thấy cô nàng này đôi khi có chút đáng sợ, nhưng tính cách thì không xấu, nếu có thể kết bạn thì cũng tốt!
Vốn là như những tập trước, An Kha Đình và Lâm Uy Trạch cùng team, nhưng tập lần này bên khách mời có 2 nam diễn viên nên chia lại nhóm của Yên Ly và Trần Mạn Tinh, xét điểm tổng hợp của ai cao nhất từ những tập trước thì sẽ phân lại cùng nhóm với Lâm Uy Trạch và An Kha Đình.
Thế là An Kha Đình và Trần Mạn Tinh một team, Lâm Uy Trạch và Yên Ly một team.
Chia đội chỉ là hợp tác với nhau lúc làm nhiệm vụ mà thôi, còn khi xếp phòng ngủ thì nam với nam, nữ với nữ.
Lâm Uy Trạch nghe vậy liền yên tâm hẳn!
Nhiệm vụ đầu tiên là làm đồ lưu niệm từ những vỏ sò sau đó bán lấy tiền, làm việc này thì khéo tay cũng góp một phần thành công, khỏi phải nói, người khéo tay nhất trong nhóm khách mời là Yên Ly. An Kha Đình chưa biết điều này nên còn đang rất hi vọng là Trần Mạn Tinh sẽ biết làm gì đó, nhưng kết quả là Trần Mạn Tinh buông một câu: "Tôi chỉ biết bán, không biết làm đâu."
An Kha Đình: "Mặt cậu lúc nào cũng lạnh lùng như thế thì bán ai mua?"
Trần Mạn Tinh: "Ai nói? Cậu chỉ cần làm cho tôi rồi xem tôi bán, tôi cho sáng mắt!"
Trần Mạn Tinh trước đây làm idol trong một nhóm nhạc nữ, nhưng sau này nhóm tan rã, cô nàng hoạt động solo, đi theo con đường ngự tỷ lạnh lùng ngầu lòi.
An Kha Đình đành ngồi nguyên buổi sáng, làm đau hết cả lưng mới ra được mấy món đồ không biết có ai mua không. Trần Mạn Tinh vừa nhìn thì mặt đã nhăn lại nhưng không bình phẩm gì, cô gom đồ rồi dọn dẹp lại chỗ An Kha Đình vừa làm, sau đó xách giỏ ra ngoài.
An Kha Đình và Trần Mạn Tinh, cả hai đều không hi vọng gì ở đối phương, thế nhưng kết quả thu được lại khiến người ta bất ngờ!
Trần Mạn Tinh gặp fan, sau đó mấy người họ đã mua hết giỏ đồ lưu niệm của nhóm cô, nhóm bán trong thời gian nhanh nhất và được ưu tiên chọn món ăn trưa.
An Kha Đình có thêm niềm tin vào cô bạn này, cậu cười vui vẻ: "Cậu được đấy, nhiệm vụ lần này nhờ cả vào cậu rồi!"
Trần Mạn Tinh: "Còn cậu thì mau mau ra chương mới giùm tôi, cẩn thận không tôi leak chuyện cậu và Lâm Uy Trạch đang hẹn hò ra đấy!"
An Kha Đình đánh đang ăn liền rơi đũa nghe cái "bộp", Trần Mạn Tinh vẫn cúi đầu ăn.
"Không có camera, cậu có gì mà phải bất ngờ?"
An Kha Đình không bất ngờ sao nổi, cậu còn thấy sợ hãi nữa là!
"Cậu, cậu, sao cậu biết?"
Trần Mạn Tinh chậm rãi trả lời: "Bây giờ cậu cũng tính là thần tượng của tôi rồi, chuyện gì của cậu tôi cũng biết, tôi còn có một chân trong đảng "Cây bình an" của cậu và Lâm Uy Trạch cơ!"
An Kha Đình biết "Cây bình an" là gì, chỉ là tin này nối tiếp tin kia khiến cậu bị sốc, liếc mắt nhìn xung quanh để đảm bảo không ai để ý đến góc này.
"Cậu còn biết chuyện gì nữa không?"
Trần Mạn Tinh rất thong thả mà nhai hết miếng cơm trong miệng, sau đó mới từ tốn nói.
"Chị Yên Ly và Cao Nhất Hàm thích em gái cậu."
Tin này so với tin kia quả thực muốn làm người ta máu dồn lên não đây mà, mất mấy phút An Kha Đình mới tiêu hóa hết lượng thông tin này!
"Cậu chắc chứ?"
"Tôi là người không thích nói đùa, hơn nữa tôi từng nhìn thấy trong ví của chị Yên Ly có ảnh chụp của An Tư Lạc, Cao Nhất Hàm thì chính miệng cậu ta thừa nhận, muốn không biết cũng khó."
Hóa ra tôi mới là người không biết gì cả!
Cả buổi chiều cứ không có camera lia đến là An Kha Đình hết thở dài lại thở ngắn, Lâm Uy Trạch chú ý đến tâm trạng của cậu, hoàn thành xong nhiệm vụ của ngày đầu tiên, anh nhanh chóng đi ra tìm cậu.
"Hôm nay em sao vậy, nhóm em làm tốt lắm mà?"
An Kha Đình không biết có nên nói chuyện hôm nay cho Lâm Uy Trạch nghe không, nhưng đắn đo hồi lâu, cuối cùng kéo anh lên phòng tâm sự.
Lâm Uy Trạch nghe xong cũng bất ngờ không kém An Kha Đình, chỉ là anh không quá mức như cậu.
"Thì, dù sao đó cũng là chuyện riêng của em gái em, người ta thích nhỏ nhưng chắc gì nhỏ đã thích lại, em không cần quá lo."
"Không ngờ Trần Mạn Tinh lại biết nhiều như vậy, sau này em không dám làm gì đắc tội cậu ta mất."
Lâm Uy Trạch cười cười: "Không đến mức đó đâu, chẳng phải em là thần tượng của Trần Mạn Tinh à?"
"À với cả, có thể nhờ cô ấy dạy em hát nhảy, cô ấy là idol mà."
An Kha Đình thấy Lâm Uy Trạch nói cũng có lí, thêm một người bạn là bớt đi một kẻ thù, mặc dù Trần Mạn Tinh nói mình là fan của cậu nhưng An Kha Đình vẫn cảm thấy cô nàng này đôi khi có chút đáng sợ, nhưng tính cách thì không xấu, nếu có thể kết bạn thì cũng tốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.