Cô Hàng Xóm Hôm Nay Cũng Rất Dễ Thương
Chương 13: Đứa trẻ ngốc
Nhung BaBy
06/07/2023
So với buổi sáng,buổi tối có
nhiều người trên xe bus hơn.Phải mất 12 điểm dừng để đến chỗ của mẹ
tôi,Tử Mặc bây giờ muốn tìm một chỗ ngồi,nhưng tiếc là không có. Chiếc xe bus ọp ẹp suốt quãng đường,Tử Mặc lấy điện thoại ra
và vuốt màn hình.Cậu nhấp vào Wechat của Nhược Giai,nhưng không gửi tin
nhắn cho cô ấy mà mở vòng kết nối bạn bè ra để kiểm tra.
Cô ấy thậm chí còn đăng một vòng bạn bè vào lúc 9 giờ sáng,với một bức ảnh trong một phòng họp nào đó và cô gái nhỏ đăng một dòng chữ tràn ngập năng lượng:'Bắt đầu tập luyện.'
Tử Mặc hầu như không bao giờ thích các cô gái,cẩn thận nhấp vào các bức ảnh khác và khóe miệng anh cong lên sau đó cho cô một lượt thích.
Nhược Giai không siêng đăng bài trên Moments,đôi khi mỗi tháng một lần,hoặc hai và ba tháng chỉ một lần.Nội dung không giống như hầu hết các cô gái chụp ảnh đồ ăn trong nhà hàng,hay đăng các bài báo du lịch,ảnh tự sướng,v.v..chính tôi,món tráng miệng tự tay tôi làm,những chú chó nhỏ dễ thương ở nhà,nhưng trái cây dại hái từ ngôi làng không tên,những dài trắng nhỏ được bắt bằng cọc tre,những chú mèo gấu mặt xám trong bếp lò....
Cô ấy không có bất kì tài năng nào đặc biệt như Tử Mặc nhưng vòng tròn bạn bè của cô ấy đầy sức sống và đây là điều mà Tử Mặc thiếu.
Tử Mặc càng xem càng cảm thấy Nhược Giai thật thú vị,cô ấy thực sự lớn lên ở một thị trấn nhỏ sao?
Vừa xem đã thấy thú vj,một tin nhắn từ mẹ tôi hiện lên wechat.Tử Mặc đeo tai nghe và bật video,mẹ anh không xuất hiện trên màn hình nhưng có hai đứa lolita nhỏ ngu ngốc.
"Anh trai!''
Hai tiểu lolita gọn gàng gọi anh trai,Tử Mặc đeo tai nghe cũng có thể nghe rõ ràng,thanh âm non nớt khiến lỗ tai ngứa ngáy.
Khóe miệng Tử Mặc cũng tự nhiên gợi lên một nụ cười,nhìn hai tiểu lolita:''Làm sao vậy,hai người lại lén lút mẹ nghịch điện thoại a!''
"Không phải lén lút,mẹ bảo em gọi điện thoại cho anh xem bây giờ đã ra khỏi lớp.''
Âm thanh vẫn gọn gàng ngăn nắp khiến Tử Mặc liên tưởng đến một bản sao,hai chị em thực sự đã được sao chép.
"Anh....anh....''
"Giống như gà mái đẻ trống,sao vậy?''
"Bọn em rất nhớ anh,tối nay anh có về ăn tối không?''
"Có.''
"Anh bây giờ đang ở đâu?''
"Vẫn dang ở trên đường.''
"Anh,em là Momo,Yanyan muốn ăn kem,anh mua cho cô ấy một cái đi.''
"Em là Momo!Yanyan lại nói dối!''
Hai chị em vừa cùng làm đã chia tay nhau ngay lập tức,Tử Mặc bị choáng ngợp bơi hai em gái đang nói chuyện với nhau,nhưng anh thực sựu không thể phân biệt được ai là MOmo ai là Yanyan. trong video.
Hai cô em gái này là con ruột của mẹ tôi,nếu một nửa có quan hệ huyết thống với Tử Mặc thì cả hai lại hợp thành một.
Hạ Mạt là chị,Hạ Nghiên là em gái,sang năm mới ốn tuổi,hai chị em là song sinh giống hệt nhau.
Tuy rằng quan hệ giữa Tử Mặc và chú Hạ không đặc biệt thân thiết nhưng Tử Mặc và hai cô em gái nhỏ này lại rất thân thiết,dù sao họ cũng lớn lên cũng chú Hạ,hai chị em rất thích thú,khi còn nhỏ,họ cùng nhau khóc rất to,khi tôi đứng dậy,mẹ tôi không thể làm gì được,nhưng cái ôm của Tử Mặc lai có tác dụng.
"Mẹ đến rồi!Tạm biệt anh!Em phải bí mật đem kém đến đây!
Tử Mặc vừa muốn nói gì đó,mơ hồ nghe được âm thanh của mẹ sau đó hai tiểu loli liền đặt điện thoại xuống,vội vàng chạy đi.
Này,bạn muốn anh trai hay kem?
.......
Tuy rằng không ở cũng mẹ,nhưng Tử Mặc vẫn có chìa khóa cùng phòng của mình,cho nên đón năm mới trở về nơi này,v.v..
Mới bước vào phòng,hai tiểu loli mông cao chạy vọt tới,từ trái sang phải ôm lấy chân hắn.
''Anh trai--!''
"Tiểu Mặc đã trở lại.''
"Chú Văn.''
Hạ Văn trong phòng khách cũng nghe rõ âm thanh và đi tới,Tử Mặc nhẹ giọng gọi chúng ấy là chú Văn,Chú Văn đối xử với anh rất tốt và anh ấy đã ở cùng anh ấy rất lâu dưới cùng một mái nhà.
Tử Mặc dù sao cũng không phải là một đứa trẻ nữa,cũng đã buông thả chuyện cha mẹ ly hôn từ lâu,mâu thuẫn không thể giải quyết thù cứ như vậy ly hôn cũng tốt,tránh cho tình cảm bất hào,cơm bữa cãi vã,...và gây khó khăn khi gặp nhau.
Mẹ đang nấu cơm trong bếp,Tử Mặc đi tới đã gắp một miếng thịt,nhưng anh ấy không giúp được gì,vì vậy anh ấy đã trở về phòng với chiếc cặp đi học của mình.
Hạ Mạt cùng Hạ Nghiên thấy bàn tay của Tử Mặc âm thầm động đậu,hai mắt nhìn nhau,lập tức đi vào.
"Nó có thể là!''
"Yên lặng,đóng cửa lại."Tử Mặc nói.
Hạ Mạt đã hưng phấn che miệng lại,Hạ Nghiên thân thể nhỏ bé tê liệt đẩy của ra sau đó đóng của vào.Sau đó hai tiểu loli ngoan ngoãn đứng ở bên Tử Mặc,hai đôi nhỏ bé đặt ở trên đùi hắn,đôi mắt to long lanh như có phép thuật bất đắc dĩ nhìn hắn,từ trong cặp sách lấy ra một hộp kem.
Có thể nhìn bằng mắt thường,sắc mặt của hai tiểu loli nhỏ thay đổi đáng kinh ngạc và tâm trạng của các cô em gái bay lên như giọt nước.
"Đảm bảo đủ!''
"Chỉ có một phần thôi mà nhóc,đừng ăn nhiều kem như vậy,cẩn thận sâu răng,hai đứa cùng nhau ăn đi,lát nữa ăn ít,mẹ sẽ biết,mẹ lại mua cho con.''
"Sau này em sẽ ăn nhiều vào!'' Hạ Mạt nói.
"Em cũng muốn ăn nhiều!''Hạ Nghiên cũng nói.
Tử Mặc giúp họ xé nắp và đưa thìa cho Tiểu Mạt.Sau đó Hạ Mạt đưa thìa cho Hạ Nghiên.Hạ Mạt đào một muỗng kem lớn,vươn đôi tay trắng nõn và non nớt trước mặt Tử Mặt:"Anh ơi,ăn trước đi!''
"Anh không ăn,em ăn đi!''
"A,mau ăn đi."
Sau đó Tử Mặc mở miệng và anh kem đầy trái tim của em mình.
"Anh ơi,ăn miếng nữa đi.''
"Được,được,ăn đi.''
Thây vậy,hai cô em ăn kem một cách tự tin,như được ngâm mình trong vị ngọt của kem,gương mặt hai cô em cũng trở nên ngọt ngào.
Tử Mặc bật máy tính lên và tìm hiểu về các gia sư,Hạ Mạt và Hạ Nghiên đang ngồi bên giường anh,đôi chân ngắn cũn lủng lẳng không chạm đất được,bạn ăn kem từng miếng một,tò mò nhìn,tại những gì anh trai của bạn đã làm.
"Anh,tại sao anh không mang Tiểu Mạn về?''
"Tiểu Mạn nhìn thấy hai đứa liền sợ hãi.''
"Sau này anh trai có dẫn bạn gái về không?''
"Em còn nhỏ,ai dạy em cái này!''
"Mẹ nói rằng không ai chăm sóc anh,vì vậy ước anh có thể tìm được một người bạn gái.'' Tiểu Hạ nói.
"Nếu anh có bạn gái,em sẽ cho cô ấy ăn kem.'' Hạ Mạt nói.
"Trông rất miễn cưỡng phải không?''
"Ta co chút không nỡ.....''
Tử Mặc cười và nói:''Được rồi,hay là nh tìm một người chị có thể làm kem,để em có thể vô tư ăn kem.''
Hạ Mạt và Hạ Nghiên nghe vậy,nghiêng đầu suy nghĩ một hồi,thanh âm ngọt ngào lại đồng thanh nói:''Vậy thì anh phải cũng cô ấy cả đời sống thật tốt!''
Cô ấy thậm chí còn đăng một vòng bạn bè vào lúc 9 giờ sáng,với một bức ảnh trong một phòng họp nào đó và cô gái nhỏ đăng một dòng chữ tràn ngập năng lượng:'Bắt đầu tập luyện.'
Tử Mặc hầu như không bao giờ thích các cô gái,cẩn thận nhấp vào các bức ảnh khác và khóe miệng anh cong lên sau đó cho cô một lượt thích.
Nhược Giai không siêng đăng bài trên Moments,đôi khi mỗi tháng một lần,hoặc hai và ba tháng chỉ một lần.Nội dung không giống như hầu hết các cô gái chụp ảnh đồ ăn trong nhà hàng,hay đăng các bài báo du lịch,ảnh tự sướng,v.v..chính tôi,món tráng miệng tự tay tôi làm,những chú chó nhỏ dễ thương ở nhà,nhưng trái cây dại hái từ ngôi làng không tên,những dài trắng nhỏ được bắt bằng cọc tre,những chú mèo gấu mặt xám trong bếp lò....
Cô ấy không có bất kì tài năng nào đặc biệt như Tử Mặc nhưng vòng tròn bạn bè của cô ấy đầy sức sống và đây là điều mà Tử Mặc thiếu.
Tử Mặc càng xem càng cảm thấy Nhược Giai thật thú vị,cô ấy thực sự lớn lên ở một thị trấn nhỏ sao?
Vừa xem đã thấy thú vj,một tin nhắn từ mẹ tôi hiện lên wechat.Tử Mặc đeo tai nghe và bật video,mẹ anh không xuất hiện trên màn hình nhưng có hai đứa lolita nhỏ ngu ngốc.
"Anh trai!''
Hai tiểu lolita gọn gàng gọi anh trai,Tử Mặc đeo tai nghe cũng có thể nghe rõ ràng,thanh âm non nớt khiến lỗ tai ngứa ngáy.
Khóe miệng Tử Mặc cũng tự nhiên gợi lên một nụ cười,nhìn hai tiểu lolita:''Làm sao vậy,hai người lại lén lút mẹ nghịch điện thoại a!''
"Không phải lén lút,mẹ bảo em gọi điện thoại cho anh xem bây giờ đã ra khỏi lớp.''
Âm thanh vẫn gọn gàng ngăn nắp khiến Tử Mặc liên tưởng đến một bản sao,hai chị em thực sự đã được sao chép.
"Anh....anh....''
"Giống như gà mái đẻ trống,sao vậy?''
"Bọn em rất nhớ anh,tối nay anh có về ăn tối không?''
"Có.''
"Anh bây giờ đang ở đâu?''
"Vẫn dang ở trên đường.''
"Anh,em là Momo,Yanyan muốn ăn kem,anh mua cho cô ấy một cái đi.''
"Em là Momo!Yanyan lại nói dối!''
Hai chị em vừa cùng làm đã chia tay nhau ngay lập tức,Tử Mặc bị choáng ngợp bơi hai em gái đang nói chuyện với nhau,nhưng anh thực sựu không thể phân biệt được ai là MOmo ai là Yanyan. trong video.
Hai cô em gái này là con ruột của mẹ tôi,nếu một nửa có quan hệ huyết thống với Tử Mặc thì cả hai lại hợp thành một.
Hạ Mạt là chị,Hạ Nghiên là em gái,sang năm mới ốn tuổi,hai chị em là song sinh giống hệt nhau.
Tuy rằng quan hệ giữa Tử Mặc và chú Hạ không đặc biệt thân thiết nhưng Tử Mặc và hai cô em gái nhỏ này lại rất thân thiết,dù sao họ cũng lớn lên cũng chú Hạ,hai chị em rất thích thú,khi còn nhỏ,họ cùng nhau khóc rất to,khi tôi đứng dậy,mẹ tôi không thể làm gì được,nhưng cái ôm của Tử Mặc lai có tác dụng.
"Mẹ đến rồi!Tạm biệt anh!Em phải bí mật đem kém đến đây!
Tử Mặc vừa muốn nói gì đó,mơ hồ nghe được âm thanh của mẹ sau đó hai tiểu loli liền đặt điện thoại xuống,vội vàng chạy đi.
Này,bạn muốn anh trai hay kem?
.......
Tuy rằng không ở cũng mẹ,nhưng Tử Mặc vẫn có chìa khóa cùng phòng của mình,cho nên đón năm mới trở về nơi này,v.v..
Mới bước vào phòng,hai tiểu loli mông cao chạy vọt tới,từ trái sang phải ôm lấy chân hắn.
''Anh trai--!''
"Tiểu Mặc đã trở lại.''
"Chú Văn.''
Hạ Văn trong phòng khách cũng nghe rõ âm thanh và đi tới,Tử Mặc nhẹ giọng gọi chúng ấy là chú Văn,Chú Văn đối xử với anh rất tốt và anh ấy đã ở cùng anh ấy rất lâu dưới cùng một mái nhà.
Tử Mặc dù sao cũng không phải là một đứa trẻ nữa,cũng đã buông thả chuyện cha mẹ ly hôn từ lâu,mâu thuẫn không thể giải quyết thù cứ như vậy ly hôn cũng tốt,tránh cho tình cảm bất hào,cơm bữa cãi vã,...và gây khó khăn khi gặp nhau.
Mẹ đang nấu cơm trong bếp,Tử Mặc đi tới đã gắp một miếng thịt,nhưng anh ấy không giúp được gì,vì vậy anh ấy đã trở về phòng với chiếc cặp đi học của mình.
Hạ Mạt cùng Hạ Nghiên thấy bàn tay của Tử Mặc âm thầm động đậu,hai mắt nhìn nhau,lập tức đi vào.
"Nó có thể là!''
"Yên lặng,đóng cửa lại."Tử Mặc nói.
Hạ Mạt đã hưng phấn che miệng lại,Hạ Nghiên thân thể nhỏ bé tê liệt đẩy của ra sau đó đóng của vào.Sau đó hai tiểu loli ngoan ngoãn đứng ở bên Tử Mặc,hai đôi nhỏ bé đặt ở trên đùi hắn,đôi mắt to long lanh như có phép thuật bất đắc dĩ nhìn hắn,từ trong cặp sách lấy ra một hộp kem.
Có thể nhìn bằng mắt thường,sắc mặt của hai tiểu loli nhỏ thay đổi đáng kinh ngạc và tâm trạng của các cô em gái bay lên như giọt nước.
"Đảm bảo đủ!''
"Chỉ có một phần thôi mà nhóc,đừng ăn nhiều kem như vậy,cẩn thận sâu răng,hai đứa cùng nhau ăn đi,lát nữa ăn ít,mẹ sẽ biết,mẹ lại mua cho con.''
"Sau này em sẽ ăn nhiều vào!'' Hạ Mạt nói.
"Em cũng muốn ăn nhiều!''Hạ Nghiên cũng nói.
Tử Mặc giúp họ xé nắp và đưa thìa cho Tiểu Mạt.Sau đó Hạ Mạt đưa thìa cho Hạ Nghiên.Hạ Mạt đào một muỗng kem lớn,vươn đôi tay trắng nõn và non nớt trước mặt Tử Mặt:"Anh ơi,ăn trước đi!''
"Anh không ăn,em ăn đi!''
"A,mau ăn đi."
Sau đó Tử Mặc mở miệng và anh kem đầy trái tim của em mình.
"Anh ơi,ăn miếng nữa đi.''
"Được,được,ăn đi.''
Thây vậy,hai cô em ăn kem một cách tự tin,như được ngâm mình trong vị ngọt của kem,gương mặt hai cô em cũng trở nên ngọt ngào.
Tử Mặc bật máy tính lên và tìm hiểu về các gia sư,Hạ Mạt và Hạ Nghiên đang ngồi bên giường anh,đôi chân ngắn cũn lủng lẳng không chạm đất được,bạn ăn kem từng miếng một,tò mò nhìn,tại những gì anh trai của bạn đã làm.
"Anh,tại sao anh không mang Tiểu Mạn về?''
"Tiểu Mạn nhìn thấy hai đứa liền sợ hãi.''
"Sau này anh trai có dẫn bạn gái về không?''
"Em còn nhỏ,ai dạy em cái này!''
"Mẹ nói rằng không ai chăm sóc anh,vì vậy ước anh có thể tìm được một người bạn gái.'' Tiểu Hạ nói.
"Nếu anh có bạn gái,em sẽ cho cô ấy ăn kem.'' Hạ Mạt nói.
"Trông rất miễn cưỡng phải không?''
"Ta co chút không nỡ.....''
Tử Mặc cười và nói:''Được rồi,hay là nh tìm một người chị có thể làm kem,để em có thể vô tư ăn kem.''
Hạ Mạt và Hạ Nghiên nghe vậy,nghiêng đầu suy nghĩ một hồi,thanh âm ngọt ngào lại đồng thanh nói:''Vậy thì anh phải cũng cô ấy cả đời sống thật tốt!''
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.