Cơ Hội Cuối: Liệu Kịp Nói Yêu Em
Chương 56: Sự thấu hiểu tạo nên chúng ta của bây giờ
Kiều Uyển Ninh
22/07/2023
3 giờ sáng
- Ưm... ông xã...
Tiếng gọi của Hạ Di Giai vang lên trong cơn mê giữa không gian tĩnh lặng bất chợt làm Bách Ảnh Quân giật mình thức giấc. Anh mở mắt nhìn xuống cô gái đang nằm gọn trong lòng mình, bàn tay khẽ vuốt ve lưng cô, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía gương mặt cô nhỏ giọng cưng chiều:
- Anh đây! Anh đây!
Hạ Di Giai trong cơn mơ màng nũng nịu dụi đầu vào ngực anh, bàn tay cô đặt trên người anh khẽ co lại vỗ vài cái, hàng chân mày khẽ cau lại giọng nhõng nhẽo:
- Ông xã, em khát nước!
Mệnh lệnh của cô vợ nhỏ đưa ra ngay lập tức được Bách Ảnh Quân tiếp nhận, anh ngồi bật dậy với tay sang chiếc tủ kế bên rót một ly nước rồi lại dịu dàng xoay sang xoa nhẹ gương mặt cô thủ thỉ:
- Giai nhi ngoan, dậy uống nước nào.
Vừa dứt câu đôi tay Bách Ảnh Quân liền kéo chú mèo nhỏ bật dậy, một tay anh đỡ lưng Hạ Di Giai, một tay anh đút nước sát vào miệng cô cho cô dễ uống. Hạ Di Giai cũng rất ngoan ngoãn phối hợp theo, cô ngồi dậy với gương mặt ngái ngủ, bàn tay đưa lên dụi dụi mắt rồi ngoan ngoãn bê ly nước uống hết.
Sau khi uống nước xong Bách Ảnh Quân lại dịu dàng đỡ Hạ Di Giai nằm xuống, anh vòng tay ôm lấy cô vợ nhỏ của mình trong lòng cưng chiều hôn lên trán cô rồi kê cầm sát vào đỉnh đầu cô thủ thỉ:
- Bảo bối ngoan, mau ngủ tiếp đi!
- Ưm... ông xã ngủ ngon!
- Bảo bối ngủ ngon!
5 giờ sáng
Hạ Di Giai đang say giấc nồng thì choàng tỉnh giấc, cô tham lam vùi đầu vào cổ chồng mình hít lấy hương bạc hà quen thuộc rồi nghịch ngợm hôn hôn chọt chọt vào má anh.
Sau một hồi nghịch chán, Hạ Di Giai quyết định xuống giường xắn tay vào bếp làm cho chồng mình một bữa sáng thật ngon. Cô tung tăng chạy u xuống giường rồi lại chạy vù vào nhà bếp mở tủ lạnh tìm thực phẩm.
Loay hoay một hồi cuối cùng cô lấy từ tủ lạnh ra một ít thịt bò, thịt bằm rồi cà rốt các thứ chuẩn bị chiến đấu. Sau một hồi cặm cụi cuối cùng Hạ Di Giai cũng cho ra một bàn thức ăn sáng nhìn vô cùng thịnh soạn.
Bàn tiệc hoành tráng đẹp mắt được bày ra với một vài món ăn cơ bản, trên bàn có súp hải sản, mì ý thịt bò và còn thêm há cảo cá. Xung quanh những món chính đó là một vài đồ ăn phụ chẳng hạn như xúc xích chiên, bánh tart trứng, mứt dâu và bánh mì sandwich. Chưa hết trên mỗi đĩa thức ăn đều được trang trí hài hòa cộng thêm mỗi người đều có một ly sữa, nhìn vào đủ thấy người nấu kỳ công thế nào.
Mỗi buổi sáng chồng cô đều sẽ uống cà phê vì thế nên Hạ Di Giai lo rằng lâu dần nó sẽ không tốt cho sức khỏe. Không phải Hạ Di Giai nghiêm khắc nhưng sự thật là Bách Ảnh Quân có bệnh dạ dày vô cùng nghiêm trọng. Lúc trước khi cưới cô mỗi ngày anh đều sẽ uống cà phê thay cho cả bữa trưa lẫn bữa sáng. Chưa kể khi đêm về phải làm việc khuya lại uống cà phê mà lơ là sức khỏe.
Thời điểm đó cả ngày nhiều khi Bách Ảnh Quân chỉ ăn có một lần, mỗi lần đều chỉ là miễn cưỡng ăn một chút sau đó lại lao vào xử lý văn kiện đến quên cả thời gian. Lúc ấy anh mới đảm nhiệm chức tổng tài, gánh nặng trên vai là cả một tập đoàn to lớn, mỗi ngày nhiều nhất cũng chỉ ngủ có 2, 3 tiếng đồng hồ khiến Vũ Kiều vô cùng lo lắng.
Cứ trôi qua một thời gian dài sinh hoạt như thế dẫn đến hậu quả là Bách Ảnh Quân phải nhập viện vì bị căn bệnh dạ dày hành hạ. Thời gian đó trong anh hốc hác hẳn đi, cứ ăn vào là sẽ đau không chịu nỗi, suốt một tháng trời chỉ toàn ăn cháo với cháo.
Mãi sau này khi cưới Hạ Di Giai về rồi cô mới bắt đầu bắt Bách Ảnh Quân phải sinh hoạt lại tử tế. Cô buộc anh phải ăn sáng và ăn tối cùng cô mỗi ngày để dễ dàng kiểm soát chuyện ăn uống. Nhiều lúc cô sẽ bất chợt đến công ty vào buổi trưa để mang cơm ăn cùng anh, cũng từ đó mà hình thành thói quen hai người cùng ngồi ăn sáng.
Lúc đầu Bách Ảnh Quân còn khá chống cự nhưng sau vài tuần thì cuối cùng anh cũng không còn phản kháng, cứ thế trải qua bữa sáng và bữa tối cùng cô. Sau một thời gian dài sửa lại nếp sinh hoạt thì bệnh tình của Bách Ảnh Quân cuối cùng cũng không còn tái phát. Anh ít bị đau dạ dày hơn rồi cuối cùng là không còn đau nữa, nhưng chuyện không dừng lại ở đó.
Mặc dù ăn sáng và ăn tối cùng cô nhưng có nhiều khi anh vẫn bỏ bữa, những buổi sáng vội có việc gấp cần xử lý, những bữa tối tiệc tùng về muộn, thỉnh thoảng vẫn thường bỏ bữa. Chưa kể thói quen uống cà phê của Bách Ảnh Quân cũng không chịu thay đổi, anh thường sẽ uống 4, 5 ly một ngày nên đó chính là vấn đề khiến Hạ Di Giai lo lắng.
Hôm nay cô quyết tâm thay đổi thói quen đó của chồng nên đã đích thân nấu một nồi sữa hạt thật lớn. Cô cho vào đó đậu nành rồi bỏ thêm đường phèn, kỹ tử sau đó đun trên bếp để nguội rồi mang cho Bách Ảnh Quân uống. Vì sợ anh mới bắt đầu uống sẽ không quen nên Hạ Di Giai đã cố tình đánh bông một ít cà phê cho thêm lên mặt cốc.
Chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ, cô hí hửng tung tăng chạy lên phòng gọi chồng dậy. Mở cửa bước vào phòng, cô chạy vù lại phía chiếc giường nơi Bách Ảnh Quân vẫn còn đang say giấc, đặt lên má anh một nụ hôn rồi híp mắt cười vui vẻ gọi:
- Ông xã ơi, mau dậy ăn sáng thôi nào!
- Ưm... ông xã...
Tiếng gọi của Hạ Di Giai vang lên trong cơn mê giữa không gian tĩnh lặng bất chợt làm Bách Ảnh Quân giật mình thức giấc. Anh mở mắt nhìn xuống cô gái đang nằm gọn trong lòng mình, bàn tay khẽ vuốt ve lưng cô, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía gương mặt cô nhỏ giọng cưng chiều:
- Anh đây! Anh đây!
Hạ Di Giai trong cơn mơ màng nũng nịu dụi đầu vào ngực anh, bàn tay cô đặt trên người anh khẽ co lại vỗ vài cái, hàng chân mày khẽ cau lại giọng nhõng nhẽo:
- Ông xã, em khát nước!
Mệnh lệnh của cô vợ nhỏ đưa ra ngay lập tức được Bách Ảnh Quân tiếp nhận, anh ngồi bật dậy với tay sang chiếc tủ kế bên rót một ly nước rồi lại dịu dàng xoay sang xoa nhẹ gương mặt cô thủ thỉ:
- Giai nhi ngoan, dậy uống nước nào.
Vừa dứt câu đôi tay Bách Ảnh Quân liền kéo chú mèo nhỏ bật dậy, một tay anh đỡ lưng Hạ Di Giai, một tay anh đút nước sát vào miệng cô cho cô dễ uống. Hạ Di Giai cũng rất ngoan ngoãn phối hợp theo, cô ngồi dậy với gương mặt ngái ngủ, bàn tay đưa lên dụi dụi mắt rồi ngoan ngoãn bê ly nước uống hết.
Sau khi uống nước xong Bách Ảnh Quân lại dịu dàng đỡ Hạ Di Giai nằm xuống, anh vòng tay ôm lấy cô vợ nhỏ của mình trong lòng cưng chiều hôn lên trán cô rồi kê cầm sát vào đỉnh đầu cô thủ thỉ:
- Bảo bối ngoan, mau ngủ tiếp đi!
- Ưm... ông xã ngủ ngon!
- Bảo bối ngủ ngon!
5 giờ sáng
Hạ Di Giai đang say giấc nồng thì choàng tỉnh giấc, cô tham lam vùi đầu vào cổ chồng mình hít lấy hương bạc hà quen thuộc rồi nghịch ngợm hôn hôn chọt chọt vào má anh.
Sau một hồi nghịch chán, Hạ Di Giai quyết định xuống giường xắn tay vào bếp làm cho chồng mình một bữa sáng thật ngon. Cô tung tăng chạy u xuống giường rồi lại chạy vù vào nhà bếp mở tủ lạnh tìm thực phẩm.
Loay hoay một hồi cuối cùng cô lấy từ tủ lạnh ra một ít thịt bò, thịt bằm rồi cà rốt các thứ chuẩn bị chiến đấu. Sau một hồi cặm cụi cuối cùng Hạ Di Giai cũng cho ra một bàn thức ăn sáng nhìn vô cùng thịnh soạn.
Bàn tiệc hoành tráng đẹp mắt được bày ra với một vài món ăn cơ bản, trên bàn có súp hải sản, mì ý thịt bò và còn thêm há cảo cá. Xung quanh những món chính đó là một vài đồ ăn phụ chẳng hạn như xúc xích chiên, bánh tart trứng, mứt dâu và bánh mì sandwich. Chưa hết trên mỗi đĩa thức ăn đều được trang trí hài hòa cộng thêm mỗi người đều có một ly sữa, nhìn vào đủ thấy người nấu kỳ công thế nào.
Mỗi buổi sáng chồng cô đều sẽ uống cà phê vì thế nên Hạ Di Giai lo rằng lâu dần nó sẽ không tốt cho sức khỏe. Không phải Hạ Di Giai nghiêm khắc nhưng sự thật là Bách Ảnh Quân có bệnh dạ dày vô cùng nghiêm trọng. Lúc trước khi cưới cô mỗi ngày anh đều sẽ uống cà phê thay cho cả bữa trưa lẫn bữa sáng. Chưa kể khi đêm về phải làm việc khuya lại uống cà phê mà lơ là sức khỏe.
Thời điểm đó cả ngày nhiều khi Bách Ảnh Quân chỉ ăn có một lần, mỗi lần đều chỉ là miễn cưỡng ăn một chút sau đó lại lao vào xử lý văn kiện đến quên cả thời gian. Lúc ấy anh mới đảm nhiệm chức tổng tài, gánh nặng trên vai là cả một tập đoàn to lớn, mỗi ngày nhiều nhất cũng chỉ ngủ có 2, 3 tiếng đồng hồ khiến Vũ Kiều vô cùng lo lắng.
Cứ trôi qua một thời gian dài sinh hoạt như thế dẫn đến hậu quả là Bách Ảnh Quân phải nhập viện vì bị căn bệnh dạ dày hành hạ. Thời gian đó trong anh hốc hác hẳn đi, cứ ăn vào là sẽ đau không chịu nỗi, suốt một tháng trời chỉ toàn ăn cháo với cháo.
Mãi sau này khi cưới Hạ Di Giai về rồi cô mới bắt đầu bắt Bách Ảnh Quân phải sinh hoạt lại tử tế. Cô buộc anh phải ăn sáng và ăn tối cùng cô mỗi ngày để dễ dàng kiểm soát chuyện ăn uống. Nhiều lúc cô sẽ bất chợt đến công ty vào buổi trưa để mang cơm ăn cùng anh, cũng từ đó mà hình thành thói quen hai người cùng ngồi ăn sáng.
Lúc đầu Bách Ảnh Quân còn khá chống cự nhưng sau vài tuần thì cuối cùng anh cũng không còn phản kháng, cứ thế trải qua bữa sáng và bữa tối cùng cô. Sau một thời gian dài sửa lại nếp sinh hoạt thì bệnh tình của Bách Ảnh Quân cuối cùng cũng không còn tái phát. Anh ít bị đau dạ dày hơn rồi cuối cùng là không còn đau nữa, nhưng chuyện không dừng lại ở đó.
Mặc dù ăn sáng và ăn tối cùng cô nhưng có nhiều khi anh vẫn bỏ bữa, những buổi sáng vội có việc gấp cần xử lý, những bữa tối tiệc tùng về muộn, thỉnh thoảng vẫn thường bỏ bữa. Chưa kể thói quen uống cà phê của Bách Ảnh Quân cũng không chịu thay đổi, anh thường sẽ uống 4, 5 ly một ngày nên đó chính là vấn đề khiến Hạ Di Giai lo lắng.
Hôm nay cô quyết tâm thay đổi thói quen đó của chồng nên đã đích thân nấu một nồi sữa hạt thật lớn. Cô cho vào đó đậu nành rồi bỏ thêm đường phèn, kỹ tử sau đó đun trên bếp để nguội rồi mang cho Bách Ảnh Quân uống. Vì sợ anh mới bắt đầu uống sẽ không quen nên Hạ Di Giai đã cố tình đánh bông một ít cà phê cho thêm lên mặt cốc.
Chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ, cô hí hửng tung tăng chạy lên phòng gọi chồng dậy. Mở cửa bước vào phòng, cô chạy vù lại phía chiếc giường nơi Bách Ảnh Quân vẫn còn đang say giấc, đặt lên má anh một nụ hôn rồi híp mắt cười vui vẻ gọi:
- Ông xã ơi, mau dậy ăn sáng thôi nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.