Chương 35: Bữa Ăn Hằng Ngày (1)
Trần Đăng
14/01/2024
Thời điểm Tô Cẩn tỉnh lại, phát hiện bên trong phòng im ắng , chỉ có một tiểu cung nữ đứng hầu ngoài rèm không nhúc nhích, bên ngoài đã tối, cũng không biết là mấy giờ rồi , Tô Cẩn hỏi: "Giờ gì rồi?"
Cung nữ xoay người nhìn thấy cô, vui vẻ ra mặt: "Cô cô tỉnh rồi?" Một bên vỗ vỗ tay, bên ngoài dưới mái hiên lập tức tiến vào mấy cung nữ, bưng chậu nước khăn mặt, tiến vào giúp cô rửa mặt súc miệng, sau đó vội vã thay đổi y phục nữ quan, vấn tóc, cung nữ kia vừa vội không ngưng tay vừa nói: "Cao công công ở tiền điện phái người đến, biết cô cô đang nghỉ ngơi, liền bảo chúng nô tì canh giữ, nếu cô cô tỉnh liền thỉnh người đến tiền điện, bệ hạ đang chờ cô cô hầu hạ dùng bữa."
Tô Cẩn sửng sốt: "Sao không gọi ta dậy sớm hơn, bây giờ đã là giờ nào rồi?"
Cung nữ cười nói: "Giờ Tuất một khắc, Cao công công bên kia dặn dò, nói cô cô trên đường hầu hạ vất vả, không cần gọi dậy, chờ người tỉnh rồi qua đó mới dùng, người vừa tỉnh, tiểu thái giám đợi ở cửa đã chạy như bay đi báo tin rồi."
Tô Cẩn tâm tình có chút phức tạp, liếc mắt nhìn tiểu cung nữ độ tuổi mới mười ba mười bốn, mặc một thân cung trang xanh nhạt, mồm miệng lanh lợi, nụ cười trong trẻo, mặt mày tươi vui, lại có lún đồng tiền bên miệng, hỏi nàng: "Ngươi tên là gì"
Tiểu cung nữ cười nói: "Nô tì Như Tú, được phân phó đi theo cô cô làm việc lặt vặt, Nghiêm công công là tổng quản viện này, mấy vị tỷ tỷ bên này là Như Mai, Như Lan, Như Cúc, Như Liên, đều là nhất đẳng cung nữ, phân biệt chịu trách nhiệm ăn mặc ở đi lại trong viện của cô cô, ngoại viện còn có mười mấy cung nữ cùng nội thị, chủ yếu phụ trách vẩy nước quét nhà, đều là mấy ngày trước Cao công công phái người về chọn lựa, cô cô có việc cứ sai phái."Dịch truyện: Maya Dtruyen.com
Mấy cung nữ cùng tiến lên hành lễ, Tô Cẩn nhìn sang, thấy bọn họ đều có dáng vẻ đều thanh tú, cử chỉ hào phóng, động tác nhanh nhẹn, thì gật gật đầu, Như Tú thấy toàn thân nàng đã thu thập thỏa đáng thì vội thưa: "Nô tì đi cùng người đến Tử Thần cung, Yến công công đã đi trước sắp xếp rồi."
Tô Cẩn đứng lên, dưới sự dẫn đường của Như Tú đến tiền điện, địa phương dùng thiện là Đông Noãn các của Tử Thần điện, cách viện Tô Cẩn khá gần, sau khi vào Đông Noãn các, bên trong đã bày xong bảy tám bàn ăn lớn nhỏ, bên ngoài đứng hai mươi thái giám áo xanh, mỗi người cầm một hộp thức ăn hình rồng thiếp vàng, Nghiêm Sương cũng đứng hầu bên ngoài, nhìn thấy Tô Cẩn tiến vào, mới khoanh tay theo Tô Cẩn tiến vào trong Noãn các. Lưu Tầm đã ngồi ngay ngắn ở phía trên, nhìn thấy Tô Cẩn tiến vào, khẽ mỉm cười, Cao Vĩnh Phúc bước lên phía trước đón nàng đến ngồi ở ghế phía dưới bên trái Lưu Tầm, mấy ngày này Lưu Tầm dùng bữa đều khiến Tô Cẩn ăn cùng, bây giờ hồi cung vẫn còn như vậy, Tô Cẩn ban đầu còn tưởng là thực sự đến đứng hầu thiện, không ngờ lại như thế này, trên đường hành quân có thể không nói quy củ, đế vương cùng tướng sĩ dùng bữa cũng là câu chuyện mọi người ca tụng, nhưng không ở trong cung mới như vậy, cô hơi có chút bất an, nhẹ nhàng hỏi Cao Vĩnh Phúc đang đứng bên cạnh: "Không phải nói đến hầu hạ bệ hạ dùng bữa sao?"
Cao Vĩnh Phúc nhẹ giọng nói: "Cùng dùng bữa cũng là hầu hạ a, bệ hạ thấy người tâm tình tốt dùng bữa thấy ngon, đây là cách hầu hạ tốt nhất."
Tô Cẩn không nói gì, liếc mắt nhìn Lưu Tầm nghe đến rõ ràng đang ngồi ở trên, y vừa lúc đang nhìn y phục mới thay của Tô Cẩn, trên nền gấm xanh sậm thêu những đường nét phượng hoàng tinh xảo, vật liệu tơ tằm khiến phượng hoàng kia phản phất phát ra lam quang nhàn nhạt, mềm mại dán sát dáng người xinh đẹp của Tô Cẩn, khiến cho làn da nàng trong trắng sáng trong suốt như pha lê, Mái tóc dài đen tuyền và óng ả của cô chỉ được giữ bằng một chiếc lược đồi mồi và trải dài sau lưng, đôi bông tai lam bảo thạch đeo trên dái tai buông thõng tinh xảo, khẽ đung đưa khiến chúng yên tĩnh và lành lạnh lạ thường.
Y gật gật đầu: "Y phục mới không tệ, thượng phục cục bên kia dụng tâm, Cao Vĩnh Phúc đi xuống thì thưởng các nàng."
Cao Vĩnh Phúc vội vàng thưa: "Vâng, dùng bữa chưa ạ?"
Lưu Tầm gật đầu, Cao Vĩnh Phúc vỗ vỗ tay, người bưng hộp đựng thức ăn bên ngoài nối nhau đi vào, mở nắp hộp ra, hai mươi đĩa thức ăn bày đầy bàn, phần lớn là nguyên liệu thô, chính giữa là một cái nồi nóng hổi, bên trong là súp gà vàng óng đang sôi ùng ục, Cao Vĩnh Phúc từ trong hộp đựng thức ăn lấy vài món ăn đưa đến trước mặt Lưu Tầm, thưa: "Vạn tuế gia, tuyết mới rơi, nô tài kêu ngự thiện phòng làm nồi lẩu gà, lại chuẩn bị thêm vài loại thịt dê, thịt hưu, thịt cá, rất tươi ngon."
Lưu Tầm gật gật đầu, hướng Tô Cẩn cười nói: "Muốn ăn cái gì thì để Nghiêm Sương giúp nàng thả."
Tô Cẩn liếc nhìn đủ loại nguyên liệu lớn lớn nhỏ nhỏ trên bàn, biết nếu không ai giúp, một mình mình sợ rằng chỉ có thể gắp một hai loại, đành phải gật gật đầu, Nghiêm Sương sớm cầm trên tay một đôi đũa bạc dài, gắp một chút thịt hưu bỏ vào trong nồi, rồi lại đến giúp Tô Cẩn điều chế nước chấm, Lưu Tầm nhìn thịt nhất thời còn chưa chín, liền hỏi Tô Cẩn: "Nơi ở có hài lòng không? Có cái gì không ổn, cứ gọi người đi sửa."
Tô Cẩn gật gật đầu: "Vẫn rất tốt."
Lưu Tầm biết nàng như trước không chú ý, cũng không biết những thứ đó tốt hay xấu, nên cũng không nghĩ nàng nói lấy lệ, tiếp tục giọng điệu ôn hòa nói: "Nếu người hầu hạ không dụng tâm, cứ nói với Nghiêm Sương, hắn tự sẽ xử lý, buổi sáng thì năm ngày một buổi đại triều, ba ngày một buổi tiểu triều, đúng giờ mão hai khắc thượng triều, nàng không cần theo trẫm lên triều, nhưng ta biết nàng buổi sáng sẽ dậy luyện võ, có thể để Nghiêm Sương dẫn nàng đến sân tập nhỏ để luyện võ, rồi dùng đồ ăn sáng ở tại viện tử của mình, giờ Thìn hai khắc sau khi tảo triều kết thúc, nàng lại đến ngự thư phòng làm việc là được, nếu có gì không thoải mái, không đến cũng được, nói với Nghiêm Sương bên kia hoặc Cao Vĩnh Phúc bên này một tiếng là được."
Khi thịt chín, Nghiêm Sương nhanh tay nhanh chân dùng đũa gắp lên, Tô Cẩn ngồi ngay ngắn ăn, ăn cơm không nói, Lưu Tầm cũng đoan đoan chính chính bắt đầu dùng bữa.
Cung nữ xoay người nhìn thấy cô, vui vẻ ra mặt: "Cô cô tỉnh rồi?" Một bên vỗ vỗ tay, bên ngoài dưới mái hiên lập tức tiến vào mấy cung nữ, bưng chậu nước khăn mặt, tiến vào giúp cô rửa mặt súc miệng, sau đó vội vã thay đổi y phục nữ quan, vấn tóc, cung nữ kia vừa vội không ngưng tay vừa nói: "Cao công công ở tiền điện phái người đến, biết cô cô đang nghỉ ngơi, liền bảo chúng nô tì canh giữ, nếu cô cô tỉnh liền thỉnh người đến tiền điện, bệ hạ đang chờ cô cô hầu hạ dùng bữa."
Tô Cẩn sửng sốt: "Sao không gọi ta dậy sớm hơn, bây giờ đã là giờ nào rồi?"
Cung nữ cười nói: "Giờ Tuất một khắc, Cao công công bên kia dặn dò, nói cô cô trên đường hầu hạ vất vả, không cần gọi dậy, chờ người tỉnh rồi qua đó mới dùng, người vừa tỉnh, tiểu thái giám đợi ở cửa đã chạy như bay đi báo tin rồi."
Tô Cẩn tâm tình có chút phức tạp, liếc mắt nhìn tiểu cung nữ độ tuổi mới mười ba mười bốn, mặc một thân cung trang xanh nhạt, mồm miệng lanh lợi, nụ cười trong trẻo, mặt mày tươi vui, lại có lún đồng tiền bên miệng, hỏi nàng: "Ngươi tên là gì"
Tiểu cung nữ cười nói: "Nô tì Như Tú, được phân phó đi theo cô cô làm việc lặt vặt, Nghiêm công công là tổng quản viện này, mấy vị tỷ tỷ bên này là Như Mai, Như Lan, Như Cúc, Như Liên, đều là nhất đẳng cung nữ, phân biệt chịu trách nhiệm ăn mặc ở đi lại trong viện của cô cô, ngoại viện còn có mười mấy cung nữ cùng nội thị, chủ yếu phụ trách vẩy nước quét nhà, đều là mấy ngày trước Cao công công phái người về chọn lựa, cô cô có việc cứ sai phái."Dịch truyện: Maya Dtruyen.com
Mấy cung nữ cùng tiến lên hành lễ, Tô Cẩn nhìn sang, thấy bọn họ đều có dáng vẻ đều thanh tú, cử chỉ hào phóng, động tác nhanh nhẹn, thì gật gật đầu, Như Tú thấy toàn thân nàng đã thu thập thỏa đáng thì vội thưa: "Nô tì đi cùng người đến Tử Thần cung, Yến công công đã đi trước sắp xếp rồi."
Tô Cẩn đứng lên, dưới sự dẫn đường của Như Tú đến tiền điện, địa phương dùng thiện là Đông Noãn các của Tử Thần điện, cách viện Tô Cẩn khá gần, sau khi vào Đông Noãn các, bên trong đã bày xong bảy tám bàn ăn lớn nhỏ, bên ngoài đứng hai mươi thái giám áo xanh, mỗi người cầm một hộp thức ăn hình rồng thiếp vàng, Nghiêm Sương cũng đứng hầu bên ngoài, nhìn thấy Tô Cẩn tiến vào, mới khoanh tay theo Tô Cẩn tiến vào trong Noãn các. Lưu Tầm đã ngồi ngay ngắn ở phía trên, nhìn thấy Tô Cẩn tiến vào, khẽ mỉm cười, Cao Vĩnh Phúc bước lên phía trước đón nàng đến ngồi ở ghế phía dưới bên trái Lưu Tầm, mấy ngày này Lưu Tầm dùng bữa đều khiến Tô Cẩn ăn cùng, bây giờ hồi cung vẫn còn như vậy, Tô Cẩn ban đầu còn tưởng là thực sự đến đứng hầu thiện, không ngờ lại như thế này, trên đường hành quân có thể không nói quy củ, đế vương cùng tướng sĩ dùng bữa cũng là câu chuyện mọi người ca tụng, nhưng không ở trong cung mới như vậy, cô hơi có chút bất an, nhẹ nhàng hỏi Cao Vĩnh Phúc đang đứng bên cạnh: "Không phải nói đến hầu hạ bệ hạ dùng bữa sao?"
Cao Vĩnh Phúc nhẹ giọng nói: "Cùng dùng bữa cũng là hầu hạ a, bệ hạ thấy người tâm tình tốt dùng bữa thấy ngon, đây là cách hầu hạ tốt nhất."
Tô Cẩn không nói gì, liếc mắt nhìn Lưu Tầm nghe đến rõ ràng đang ngồi ở trên, y vừa lúc đang nhìn y phục mới thay của Tô Cẩn, trên nền gấm xanh sậm thêu những đường nét phượng hoàng tinh xảo, vật liệu tơ tằm khiến phượng hoàng kia phản phất phát ra lam quang nhàn nhạt, mềm mại dán sát dáng người xinh đẹp của Tô Cẩn, khiến cho làn da nàng trong trắng sáng trong suốt như pha lê, Mái tóc dài đen tuyền và óng ả của cô chỉ được giữ bằng một chiếc lược đồi mồi và trải dài sau lưng, đôi bông tai lam bảo thạch đeo trên dái tai buông thõng tinh xảo, khẽ đung đưa khiến chúng yên tĩnh và lành lạnh lạ thường.
Y gật gật đầu: "Y phục mới không tệ, thượng phục cục bên kia dụng tâm, Cao Vĩnh Phúc đi xuống thì thưởng các nàng."
Cao Vĩnh Phúc vội vàng thưa: "Vâng, dùng bữa chưa ạ?"
Lưu Tầm gật đầu, Cao Vĩnh Phúc vỗ vỗ tay, người bưng hộp đựng thức ăn bên ngoài nối nhau đi vào, mở nắp hộp ra, hai mươi đĩa thức ăn bày đầy bàn, phần lớn là nguyên liệu thô, chính giữa là một cái nồi nóng hổi, bên trong là súp gà vàng óng đang sôi ùng ục, Cao Vĩnh Phúc từ trong hộp đựng thức ăn lấy vài món ăn đưa đến trước mặt Lưu Tầm, thưa: "Vạn tuế gia, tuyết mới rơi, nô tài kêu ngự thiện phòng làm nồi lẩu gà, lại chuẩn bị thêm vài loại thịt dê, thịt hưu, thịt cá, rất tươi ngon."
Lưu Tầm gật gật đầu, hướng Tô Cẩn cười nói: "Muốn ăn cái gì thì để Nghiêm Sương giúp nàng thả."
Tô Cẩn liếc nhìn đủ loại nguyên liệu lớn lớn nhỏ nhỏ trên bàn, biết nếu không ai giúp, một mình mình sợ rằng chỉ có thể gắp một hai loại, đành phải gật gật đầu, Nghiêm Sương sớm cầm trên tay một đôi đũa bạc dài, gắp một chút thịt hưu bỏ vào trong nồi, rồi lại đến giúp Tô Cẩn điều chế nước chấm, Lưu Tầm nhìn thịt nhất thời còn chưa chín, liền hỏi Tô Cẩn: "Nơi ở có hài lòng không? Có cái gì không ổn, cứ gọi người đi sửa."
Tô Cẩn gật gật đầu: "Vẫn rất tốt."
Lưu Tầm biết nàng như trước không chú ý, cũng không biết những thứ đó tốt hay xấu, nên cũng không nghĩ nàng nói lấy lệ, tiếp tục giọng điệu ôn hòa nói: "Nếu người hầu hạ không dụng tâm, cứ nói với Nghiêm Sương, hắn tự sẽ xử lý, buổi sáng thì năm ngày một buổi đại triều, ba ngày một buổi tiểu triều, đúng giờ mão hai khắc thượng triều, nàng không cần theo trẫm lên triều, nhưng ta biết nàng buổi sáng sẽ dậy luyện võ, có thể để Nghiêm Sương dẫn nàng đến sân tập nhỏ để luyện võ, rồi dùng đồ ăn sáng ở tại viện tử của mình, giờ Thìn hai khắc sau khi tảo triều kết thúc, nàng lại đến ngự thư phòng làm việc là được, nếu có gì không thoải mái, không đến cũng được, nói với Nghiêm Sương bên kia hoặc Cao Vĩnh Phúc bên này một tiếng là được."
Khi thịt chín, Nghiêm Sương nhanh tay nhanh chân dùng đũa gắp lên, Tô Cẩn ngồi ngay ngắn ăn, ăn cơm không nói, Lưu Tầm cũng đoan đoan chính chính bắt đầu dùng bữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.