Chương 25: CHƯƠNG 25
Tư Không Mão Mão
24/12/2014
"Cháu cần phải
biết rõ chuyện này, chúng ta không thể sử dụng ca khúc có lai lịch bất
minh, đến lúc bị khởi kiện ra tòa thì đều là chuyện không tốt với tất cả mọi người." Long Thành không yên lòng nói. Ngôn Nại còn nhỏ tuổi,
chuyến đi này có nhiều thứ cô không biết, chỉ khi trong tay có bản quyền của ca khúc, hắn mới yên tâm.
Ngôn Nại có nghĩ qua nếu cô có thể vào trong tiều thuyết này, như vậy người khác cũng có khả năng tiến vào đây, nhưng như vậy thì sao chứ? Có bản lĩnh thì hắn cứ đứng ra, thu thập chứng cứ đi kiện cô? Hơn nữa cô cũng chưa nói ca khúc này là do cô sáng tác, cô cũng không cần sợ hãi hay chột dạ.
"Không cần lo lắng, sẽ không xảy ra tranh chấp gì đâu." Đôi mắt to tròn, trắng đen rõ ràng của Ngôn Nại tràn đầy xác định và thản nhiên.
"Vậy cũng tốt, gọi bạn học của cháu không cùng chúng ta tham gia party được sao?" Long Thành gật đầu một cái, vì cẩn thận để đạt được mục đích, hắn phải về công ty nói chuyện với Ngôn tổng một chút, hắn luôn rất cẩn thận trong công việc, cho nên S. nirvanaqi từ khi ra mắt đến nay, không có một scandal không hay nào xuất hiện.
"Về sau có cơ hội chúng ta lại đi, hôm nay khuya lắm rồi, cháu muốn về nhà làm việc một chút, không làm xong bài tập, giáo viên sẽ không bỏ qua cho tôi." Ngôn Nại lần nữa uyển chuyển cự tuyệt, gọi bạn học đến rồi cùng với S. nirvanaqi đi party, thân phận kia của cô sẽ bị bại lộ. Lại nói trên tay cô bị muỗi đốt một nốt lớn cần phải về nhà làm tiêu sưng ngay, hôm nay cô mệt mỏi muốn chết, ngay thời điểm buổi biểu diễn ra được một nửa đã muốn ngủ. Sau vì cứu S. Nirvanaqi cô đã tiêu hao rất nhiều thể lực, cô tìm một cái cớ không có kẽ hở để mình có thể thoát thân, bài tập!
"... ......" Cô nương, ngươi lấy cớ có thể giả thêm một chút sao? Ngày mai chủ nhật được nghỉ học, có vô số lịch sử đen tối lấy lý do về nhà làm bài tập, hai chữ để hình dung, quá giả dối!
Ngôn Nại kiên trì, bọn họ cũng không miễn cưỡng cô, trên khuôn mặt của trợ lý Tiểu Mạch tràn đầy vẻ hâm mộ đối với Ngôn Nại, đưa Ngôn Nại ra khỏi trung tâm tập thể hình, lần này hắn tìm đến Ngôn Nại nhờ tới giúp một tay, thật sự là quá sáng suất rồi, nếu không phải chuyện lần này không nên để người khác biết, nhất định hắn sẽ nói cho toàn công ty biết.
Phương Đình Na đợi Ngôn Nại ở cửa trung tâm tập thể hình, tài xế nhà họ Phương tới đón các cô, Phương Đình Na nói với mấy người Đổng Song Song, nói Ngôn Nại ra ngoài muộn một chút, bảo các cô về trước, tài xế nhà cô ấy sẽ đến đón, lát nữa sẽ đưa Ngôn Nại về nhà sau. Mấy người Đổng Song Song nghe vậy cũng đi về nhà trước.
Đổng Song Song cảm thấy cô bạn ngồi cùng bàn quả thật rất lợi hại, rất xuất sắc, vẫn
còn ở trước mặt Phác Kha tâng bốc cô mấy câu, cô cảm giác rất hạnh phúc. Cô đã bảo trong tay Ngôn Nại có nhiều vé xem biểu diễn mà, cô ấy giữ tuyệt chiêu bí mật thật tốt, bọn họ đưa cô ấy vé biểu diễn vì mời cậu ấy làm khách mời thần bí của S. Nirvana? Thì ra Ngôn Nại cũng giống như cô, đều là fan hâm mộ của ban nhạc S. nirvanaqi, Đổng Song Song rút cuộc đã biết mọi việc rồi.
Không lâu sau, Phương Đình Na chờ Ngôn Nại đến, cô đem Ngôn Nại về Hào Đình trước. Tại sao Ngôn Nại lại xuất hiện trên truyền thông, Phương Đình Na không hỏi cô ấy, đây đều liên quan đến việc kinh doanh giải trí của nhà cô ấy, nếu Ngôn Nại nói muốn cô giúp cô ấy một tay, chỉ cần Ngôn Nại mở miệng, cô dù có chết cũng không từ chối.
Ngôn Nại về đến nhà, Ngôn Diễn đang rất không để ý hình tượng nằm trên ghế salon xem ti vi, trong ngực ôm con chó nhỏ. Trong khoảng thời gian này, cô không phải cả ngày ở công ty, thì chính là đến trường học, chuẩn bị thức ăn cho nó, mỗi lần đều làm vào buổi sáng trước khi ra ngoài, một lần chuẩn bị là chuẩn bị luôn thức ăn cả ngày cho nó. Nó không chỉ lớn gấp đôi, bụng còn mập lên một vòng, không còn hình tượng nhỏ nhắn, tròn vo đáng yêu như ngày xưa nữa, bây giờ Ngôn Nại đã không ôm nổi nó. Không ngờ Ngôn Diện lại ôm nó, một người một chó rất thân thiết, hắn buổi tối ở nhà buồn tẻ, nó một chú chó cũng tịch mịch.
"Tiểu Nại, em có nghĩ muốn làm nghệ sĩ không? Anh giúp em, tuyệt đối sẽ để em đứng trên đỉnh vinh quang chói lọi! Ba không quản em, cho nên em nghĩ muốn cái gì thì làm cái đó!" Ngôn Diễn lười biếng nói, em gái hắn vừa xuất hiện trên truyền hình, toàn bộ tiểu minh tinh khác đều bị lu mờ, hắn nhìn nghệ sĩ rất chính xác, ánh mắtt rất sắc bén, nếu không, tùy tiện chơi đùa với các nghệ sĩ nổi tiếng cũng như chơi bạc cá độ lớn, rất nguy hiểm. Ngôn Nại có khí chất tự nhiên của nghệ sĩ, nếu để em gái trở thành nghệ sĩ, ba nhất định giận đến hộc máu. Nhớ năm đó khi hắn muốn làm đạo diễn, ba đã đánh đuổi hắn như thế nào?
Trở thành nghệ sĩ? Ngôn Nại chưa từng nghĩ đến, cô chỉ dùng thời gian suy nghĩ nửa phút để trả lời Ngôn Diễn, ca sĩ, ngày ngày phải ca hát nhảy múa; diễn viên, ngày ngày bị đạo diễn quát đến quát đi. Cô mới không cần Đ-Â-U! Dưới trướng công ty giải trí Ngôn thị có rất nhiều nghệ sĩ, cô cũng không cần ở công ty nhà mình cạnh tranh cùng với họ. Cô bây giờ, chỉ muốn trợ giúp ba Ngôn bồi dưỡng nghệ sĩ mà thôi.
"Không cần, không bị thương thì chính là chết, làm nghệ sĩ quá mệt mỏi, em không làm." Ngôn Nại nói hai chữ không, biểu đạt mãnh liệt cô không muốn.
"Người trẻ tuổi chịu chút khổ sở có là gì? Nếm mật nằm gai, mới có thể người trên vạn người ( nguyên câu: ‘nếm trải trong khổ đau, mới là Nhân Thượng Nhân’ nàng xem ta edit câu này thế đã được chưa?), câu danh ngôn này em đã nghe chưa? Em làm nghệ sĩ sẽ không có người dám ức hiếp em, danh tiếng càng lớn thì công ty càng có lợi." Ngôn Diễn không tức giận, tiếp tục khuyên giải Ngôn Nại, hắn muốn thuyết phục cô.
"Hừ, chỉ cần anh làm việc tốt, đối với công ty đã có lợi rồi." Ngôn Nại nói xong xoay người đi vào phòng, đem Ngôn Diễn ném ra sau ót, tối nay cô cần cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba Bang nuôi nghệ sĩ của công ty, có máy giám sát thì không dùng, có phải đặc biệt ngu không? Đặc biệt là cô xuất hiện trong bộ tiểu thuyết này, là một vai phụ của vai phụ, kết quả sau này chính là một vật hi sinh thê thảm, không có hào quang của nữ chủ, cô lợi dụng những gì mình biết trước, giữ vững Ngôn thị, giữ vững nhà họ Ngôn, cô chỉ thay đổi Ngôn Nại ở trong tiểu thuyết, cô không hại người khác, việc này không có ảnh hưởng!
"Hừ, chỉ cần anh làm việc tốt, đối với công ty đã có lợi rồi." Ngôn Nại nói xong xoay người đi vào phòng, đem Ngôn Diễn ném ra sau ót, tối nay cô cần cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba Bang nuôi nghệ sĩ của công ty, có máy giám sát thì không dùng, có phải đặc biệt ngu không? Đặc biệt là cô xuất hiện trong bộ tiểu thuyết này, là một vai phụ của vai phụ, kết quả sau này chính là một vật hi sinh thê thảm, không có hào quang của nữ chủ, cô lợi dụng những gì mình biết trước, giữ vững Ngôn thị, giữ vững nhà họ Ngôn, cô chỉ thay đổi Ngôn Nại ở trong tiểu thuyết, cô không hại người khác, việc này không có ảnh hưởng!
Ngày thứ hai, sáng sớm Ngôn Nại chạy bộ rồi về nhà dọn dẹp, mở sách số học ra, phía trên tất cả là những chú giải của Clarence cho cô, suy nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi, nhìn chữ viết tinh tế trong sách, tâm trạng của cô trở nên rất tốt.
Buổi sáng, Ngôn Nại nhận được điện thoại của ba Ngôn, về chuyện ngày hôm qua cô biểu diễn bài hát đó. Ba Ngôn muốn Ngôn Nại cho hắn một câu trả lời chắc chắn, Ngôn Nại đem những lời hôm qua nói với Long Thành nói lại một lần nữa, hơn nữa nói cho ba Ngôn cô còn một vài ca khúc nữa, đều là ca khúc nghe rất hay, những bài này có thể để các nghệ sĩ trong công ty thể hiện, chỉ là nghệ sĩ nào được hát, phải có sự đồng ý của cô, cô cũng không muốn đưa những bài hát này cho người của Dung Quý Hàn, khiến cho người của hắn nổi tiếng, trong Ngôn thị có quá nhiều người của Dung Quý Hàn rồi, cô muốn giải quyết.
Ba Ngôn đối với vị nhạc sĩ Tiền Sinh kia trong lời của Ngôn Nại rất có hứng thú, ông muốn Ngôn Nại đem người này đầu quân cho Ngôn thị, ông sẽ đối xử với người kia thật tốt. Có thể đem ca khúc cho Ngôn Nại, nhất định có quan hệ rất tốt với cô, ba Ngôn rất chắc chắn, trong điện thoại hắn vẫn thuyết phục Ngôn Nại và người nhạc sĩ Tiền Sinh kia, không ngừng khen Tiền Sinh có tài, hắn chân thành muốn gặp vị kia một lần, rất có thành ý mời hắn đến Ngôn thị. Có thể để cho nghệ sĩ trở lên nổi tiếng là rất khó, công ty cần rất nhiều người có tài năng, một tác phẩm tốt có thể tiết kiệm cho công ty rất nhiều thời gian và tiền bạc đầu tư cho nghệ sĩ.
Ngôn Nại bi thương rồi, đối với việc này ba Ngôn rất cương quyết làm cho cô rất khổ sở, người mau cúp điện thoại đi, mẹ Ngôn gọi người ăn cơm trưa rồi.
Ngôn Nại bảo đảm tất cả các tác phẩm tốt của Tiền Sinh đều sẽ cho công ty dùng, đồng ý lấy thêm một ca khúc cho S. Nirvanaqi, album Pretty Boy mới của bọn họ còn thiếu một bài, Ngôn Nại sẽ tìm ca khúc mới bổ sung. Thật tốt khi cô biết đàn tranh, piano, nên viết các ca khúc nhạc bình thường không khó lắm, nếu không biết đàn, lời hát cũng không viết được chắc khi hát tối qua sẽ run cầm cập như mèo con.
Cô nhớ lại khi mấy người S. Nirvanaqi biểu diễn ca khúc Petty Boy, phiên bản nhóm nhạc nam nên biểu diễn thế nào đây? Tự tin sao? Nếu biểu diễn theo hướng ngại ngùng, đáng yêu, vậy mấy cô gái hủ nữ trong nước sẽ tăng cao mấy! Cô phải tìm một ca khúc nào để phù hợp với album mới để nó trở nên hấp dẫn đây? Trước tiên cô làm bài tập, làm một học sinh giỏi, làm bài tập là quan trọng nhất.
Thứ hai đi học, ở trường trung học R, Ngôn Nại từ một nhân vật vô danh tiểu tốt một đường thẳng tiến nhảy lên vị trí đầu bảng những người được biết đến nhiều nhất, không thể không nói đến công lao của các bạn học ở lớp 12 ban 6 khoa Văn. Thực ra thì Ngôn Nại không thường xuyên đến trường, bây giờ không ai chú ý đến Ngôn Nại, lần này cô một bài hát thành danh, cuộc sống bình thường dường như đã cách cô quá xa. Hot boy piano - hoàng tử Diệp Gia Thịnh ở trường trung học R này đã ba năm, hắn ta không thần bí. Hoa khôi của trường như Bạch Phú Mỹ, Chung Hải Phỉ nhưng người ta nhận xét Ngôn Nại xinh đẹp hơn họ, cô và cô nàng nhà giàu Phương Đình Na có quan hệ rất tốt, cô dùng chiếc túi xách số lượng hạn chế nổi tiếng kia.... Mọi người chú ý đến cô rất nhiều.
Mấy ngày qua, số lượng người vây xung quanh xem xét Ngôn Nại khá nhiều, trong trường học cũng như ngoài trường, Ngôn Nại ngồi ở trong phòng học, trừ trong thời gian giải lao đi WC, căn bản cô không bước chân ra khỏi lớp học. Bọn họ xem kệ bọn họ, cô học bài của cô.
Mỗi ngày trong ngăn kéo bàn học của cô ấn đầy thư tình và quà tặng, cô đều mang về nhà. Cô đối với cuộc sống rất nghiêm túc, đối với những thứ người khác đưa cho cô, cô cũng sẽ không tỏ ra kiêu ngạo mà vứt bỏ, sẽ không lấy điều đó để khoe khoang, cô mang tất cả về phòng mình cất đi. Đối với thư tình của học đệ trung học năm nhất, cô xem xong còn chỉ ra nhiều lỗi chính tả trong đó.
Vì chuyện này, Ngôn Diễn cười cô không ít lần vì chuyện này, cười cô đối với chuyện gì cũng quá mức nghiêm túc.
Diệp Gia Thịnh đến lớp 12 ban 6 khoa Văn tìm Ngôn Nại, gây xôn xao toàn trường, chẳng lẽ hot boy cũng coi trọng Ngôn Nại? Diệp Gia Thịnh học lớp 12 ban 1 khoa Tự Nhiên. Em họ đến tìm cô, Ngôn Nại rất thoải mái ra gặp, điều này làm cho những nam sinh nhút nhát không dám hẹn gặp Ngôn Nại tức đến đấm ngực dậm chân hối hận.
Trên hành lang ngoài phòng học, một đôi trai thanh gái lịch đang đứng nhìn thẳng vào mắt đối phương, những bạn học muốn đi ngang qua cũng tự động chuyển sang đi đường khác.
"Ngôn Nại, còn nửa tháng nữa chính là sinh nhật 18 tuổi của chị, chị định làm lễ trưởng thành như thế nào?" Thanh âm của Diệp Gia Thịnh có chút cứng nhắc, âm trung mang theo chút tâm tư không tốt hỏi.
Ở trong nhà giàu có, người lớn rất coi trọng lễ trưởng thành của bọn họ, muốn tổ chức lớn, sinh nhật của Ngôn Nại và ngày 20 tháng 9, cô sẽ trở thành người lớn. Tuổi có thể tự do làm những điều mình muốn, thật tốt.
"Không biết, nghe theo sự sắp xếp của ba mẹ đi." Ngôn Nại căn bản không nhớ ngày sinh nhật của cô, lễ trưởng thành làm cái gì đó càng đơn giản càng tốt, thổi mấy cây nến sinh nhật và ước ba điều ước, nguyện vọng thứ nhất của cô là anh trai nam phụ của mình có thể trở nên nổi bật hơn người, nguyện vọng thứ hai là đem Dung Quý Hàn dứt khoát gạt ra khỏi đầu, nguyện vọng thứ ba là Thẩm Hoan Tình di cư ra nước ngoài.
"Cô nói lễ trưởng thành của chị nhà họ Diệp sẽ làm!" Cô chẳng lẽ không nói với chị ấy sao? Mấy ngày trước cô đến tìm mẹ hắn thượng lượng về lễ trưởng thành của Ngôn Nại, hắn ở bên cạnh nghe được.
Ngôn Nại nói cô không muốn nghe theo sự sắp xếp của ba mẹ, đối với nhóm người kia ở nhà họ Diệp, cô không ứng phó được, không muốn tổ chức sinh nhật của cô ở đây, đến đó cũng giống như ra trận đánh giặc vậy.
Ngôn Nại nghe được tin tức này giống như dẫm trúng phải bom vậy, nản lòng nản trí trở về lớp học. Mẹ Ngôn tại sao lại muốn tổ chức lễ trưởng thành cho cô ở nhà họ Diệp a? Người nhà họ Diệp đối với nàng mà nói đều là người xấu xa, gặp mặt chẳng có chuyện gì tốt lành cả.
Buổi chiều tan học, cô và Phương Đình Na mới ra khỏi cổng trưởng đã bị người ta chặn lại, mấy nữ sinh ánh mắt hung dữ nhìn họ. Dẫn đầu là một nữ sinh, một tay bắt lấy tay Ngôn Nại, lấy ra một con dao nhỏ đặt bên eo Ngôn Nại, trước mặt mọi người uy hiếp Ngôn Nại, "Đừng la, ngươi vừa kêu thì tay ta sẽ run, đâm vào đâu liền không tốt đâu."
Thật tàn nhẫn!
Ngôn Nại đã khi nào gặp phải trường hợp này, cô bị dọa sợ rồi, bên cạnh eo cô có một con dao nhỏ chĩa vào cô, chỉ cần nữ sinh kia thoáng dùng lực, dao sắc đâm vào là chảy máu. Cô bị nữ sinh kia ôm, nhìn như rất thân mật, họ muốn đưa cô đi đâu không biết. Phương Đình Na cũng đi theo, cô ấy có cơ hội chạy trốn, Ngôn Nại cũng muốn bảo cô ấy chạy mau, nhưng cô ấy không yên lòng để lại Ngôn Nại một mình.
Hai người cô bị đưa đến một ngõ tối, mấy nữ sinh rốt cuộc nói rõ ý muốn của họ, họ muốn Ngôn Nại chụp ảnh khiêu dâm, với lý do cô đoạt bạn trai của người khác.
Sau khi nghe xong Ngôn Nại dở khóc dở cười, nói bạn trai là Diệp Gia Thịnh, cô biết gặp phải người của nhà họ Diệp chẳng có gì tốt đẹp cả.
"Diệp Gia Thịnh là em họ của tôi, các người không nên hiểu lầm." Ngôn Nại cho là chỉ cần cô nói rõ mọi chuyện hiểu lầm sẽ được giải quyết, tất cả sẽ không có chuyện gì.
"Đừng cho chúng ta đến đây chỉ để hù dọa, cái gì mà anh em với lại cha nuôi, các ngươi thích thì nhận anh trai rồi lại nhận em trai, Diệp thiếu gia không phải người mà các ngươi có thể trèo cao, ngoan ngoãn cởi quần áo ra cho ta chụp vài tấm." Nữ sinh kia lấy điện thoại di động ra, mở chức năng chụp hình.
Ngôn Nại không biết võ, Phương Đình Na cũng không biết, họ khinh người quá đáng, ỷ đông hiếp yếu, Ngôn Nại rất bối rối, cô còn tiếp tục thảo luận với họ vấn đề anh em trai, nói rõ Diệp Gia Thịnh là em họ của cô, nhưng mà họ không tin, nếu như đúng là chị em họ, tại sao ba năm trong trường, họ luôn chú ý đến Diệp Gia Thịnh lại không biết? Diệp Gia Thịnh cùng Chung Hải Phỉ mới là một đôi, nữ nhân ở đâu chui ra này lại khiến Phỉ Phỉ đau lòng.
Ngôn Nại đang trì hoãn thời gian, cô nắm chặt điện thoại di động trong túi áo, nhấn một cái, ấn loạn mấy cái, cô cầu nguyện điện thoại của cô có thể kết nối, còn gọi điện thoại cho người nào thì cô không biết, cô cố ý lớn tiếng mấy lần nhắc đến vị trí của các cô, người đâu mau lại đây cứu các nàng với.
Đúng lúc Dung Quý Hàn lái xe đến đoạn đường gần trường trung học R, hắn nhận được điện thoại của Ngôn Nại, nếu là trước kia hắn sẽ trực tiếp bỏ qua, lần này hắn nhận, đã rất lâu rồi Ngôn Nại không tìm đến hắn.... ......
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn độc giả "Mực Lăng" cho ta một quả bom!
Cảm ơn độc giả "Nhưng Du" cho ta một quả bom!
Cảm ơn độc giả "Quấn Tiểu Bạch" cho ta một quả bom!
Ngôn Nại có nghĩ qua nếu cô có thể vào trong tiều thuyết này, như vậy người khác cũng có khả năng tiến vào đây, nhưng như vậy thì sao chứ? Có bản lĩnh thì hắn cứ đứng ra, thu thập chứng cứ đi kiện cô? Hơn nữa cô cũng chưa nói ca khúc này là do cô sáng tác, cô cũng không cần sợ hãi hay chột dạ.
"Không cần lo lắng, sẽ không xảy ra tranh chấp gì đâu." Đôi mắt to tròn, trắng đen rõ ràng của Ngôn Nại tràn đầy xác định và thản nhiên.
"Vậy cũng tốt, gọi bạn học của cháu không cùng chúng ta tham gia party được sao?" Long Thành gật đầu một cái, vì cẩn thận để đạt được mục đích, hắn phải về công ty nói chuyện với Ngôn tổng một chút, hắn luôn rất cẩn thận trong công việc, cho nên S. nirvanaqi từ khi ra mắt đến nay, không có một scandal không hay nào xuất hiện.
"Về sau có cơ hội chúng ta lại đi, hôm nay khuya lắm rồi, cháu muốn về nhà làm việc một chút, không làm xong bài tập, giáo viên sẽ không bỏ qua cho tôi." Ngôn Nại lần nữa uyển chuyển cự tuyệt, gọi bạn học đến rồi cùng với S. nirvanaqi đi party, thân phận kia của cô sẽ bị bại lộ. Lại nói trên tay cô bị muỗi đốt một nốt lớn cần phải về nhà làm tiêu sưng ngay, hôm nay cô mệt mỏi muốn chết, ngay thời điểm buổi biểu diễn ra được một nửa đã muốn ngủ. Sau vì cứu S. Nirvanaqi cô đã tiêu hao rất nhiều thể lực, cô tìm một cái cớ không có kẽ hở để mình có thể thoát thân, bài tập!
"... ......" Cô nương, ngươi lấy cớ có thể giả thêm một chút sao? Ngày mai chủ nhật được nghỉ học, có vô số lịch sử đen tối lấy lý do về nhà làm bài tập, hai chữ để hình dung, quá giả dối!
Ngôn Nại kiên trì, bọn họ cũng không miễn cưỡng cô, trên khuôn mặt của trợ lý Tiểu Mạch tràn đầy vẻ hâm mộ đối với Ngôn Nại, đưa Ngôn Nại ra khỏi trung tâm tập thể hình, lần này hắn tìm đến Ngôn Nại nhờ tới giúp một tay, thật sự là quá sáng suất rồi, nếu không phải chuyện lần này không nên để người khác biết, nhất định hắn sẽ nói cho toàn công ty biết.
Phương Đình Na đợi Ngôn Nại ở cửa trung tâm tập thể hình, tài xế nhà họ Phương tới đón các cô, Phương Đình Na nói với mấy người Đổng Song Song, nói Ngôn Nại ra ngoài muộn một chút, bảo các cô về trước, tài xế nhà cô ấy sẽ đến đón, lát nữa sẽ đưa Ngôn Nại về nhà sau. Mấy người Đổng Song Song nghe vậy cũng đi về nhà trước.
Đổng Song Song cảm thấy cô bạn ngồi cùng bàn quả thật rất lợi hại, rất xuất sắc, vẫn
còn ở trước mặt Phác Kha tâng bốc cô mấy câu, cô cảm giác rất hạnh phúc. Cô đã bảo trong tay Ngôn Nại có nhiều vé xem biểu diễn mà, cô ấy giữ tuyệt chiêu bí mật thật tốt, bọn họ đưa cô ấy vé biểu diễn vì mời cậu ấy làm khách mời thần bí của S. Nirvana? Thì ra Ngôn Nại cũng giống như cô, đều là fan hâm mộ của ban nhạc S. nirvanaqi, Đổng Song Song rút cuộc đã biết mọi việc rồi.
Không lâu sau, Phương Đình Na chờ Ngôn Nại đến, cô đem Ngôn Nại về Hào Đình trước. Tại sao Ngôn Nại lại xuất hiện trên truyền thông, Phương Đình Na không hỏi cô ấy, đây đều liên quan đến việc kinh doanh giải trí của nhà cô ấy, nếu Ngôn Nại nói muốn cô giúp cô ấy một tay, chỉ cần Ngôn Nại mở miệng, cô dù có chết cũng không từ chối.
Ngôn Nại về đến nhà, Ngôn Diễn đang rất không để ý hình tượng nằm trên ghế salon xem ti vi, trong ngực ôm con chó nhỏ. Trong khoảng thời gian này, cô không phải cả ngày ở công ty, thì chính là đến trường học, chuẩn bị thức ăn cho nó, mỗi lần đều làm vào buổi sáng trước khi ra ngoài, một lần chuẩn bị là chuẩn bị luôn thức ăn cả ngày cho nó. Nó không chỉ lớn gấp đôi, bụng còn mập lên một vòng, không còn hình tượng nhỏ nhắn, tròn vo đáng yêu như ngày xưa nữa, bây giờ Ngôn Nại đã không ôm nổi nó. Không ngờ Ngôn Diện lại ôm nó, một người một chó rất thân thiết, hắn buổi tối ở nhà buồn tẻ, nó một chú chó cũng tịch mịch.
"Tiểu Nại, em có nghĩ muốn làm nghệ sĩ không? Anh giúp em, tuyệt đối sẽ để em đứng trên đỉnh vinh quang chói lọi! Ba không quản em, cho nên em nghĩ muốn cái gì thì làm cái đó!" Ngôn Diễn lười biếng nói, em gái hắn vừa xuất hiện trên truyền hình, toàn bộ tiểu minh tinh khác đều bị lu mờ, hắn nhìn nghệ sĩ rất chính xác, ánh mắtt rất sắc bén, nếu không, tùy tiện chơi đùa với các nghệ sĩ nổi tiếng cũng như chơi bạc cá độ lớn, rất nguy hiểm. Ngôn Nại có khí chất tự nhiên của nghệ sĩ, nếu để em gái trở thành nghệ sĩ, ba nhất định giận đến hộc máu. Nhớ năm đó khi hắn muốn làm đạo diễn, ba đã đánh đuổi hắn như thế nào?
Trở thành nghệ sĩ? Ngôn Nại chưa từng nghĩ đến, cô chỉ dùng thời gian suy nghĩ nửa phút để trả lời Ngôn Diễn, ca sĩ, ngày ngày phải ca hát nhảy múa; diễn viên, ngày ngày bị đạo diễn quát đến quát đi. Cô mới không cần Đ-Â-U! Dưới trướng công ty giải trí Ngôn thị có rất nhiều nghệ sĩ, cô cũng không cần ở công ty nhà mình cạnh tranh cùng với họ. Cô bây giờ, chỉ muốn trợ giúp ba Ngôn bồi dưỡng nghệ sĩ mà thôi.
"Không cần, không bị thương thì chính là chết, làm nghệ sĩ quá mệt mỏi, em không làm." Ngôn Nại nói hai chữ không, biểu đạt mãnh liệt cô không muốn.
"Người trẻ tuổi chịu chút khổ sở có là gì? Nếm mật nằm gai, mới có thể người trên vạn người ( nguyên câu: ‘nếm trải trong khổ đau, mới là Nhân Thượng Nhân’ nàng xem ta edit câu này thế đã được chưa?), câu danh ngôn này em đã nghe chưa? Em làm nghệ sĩ sẽ không có người dám ức hiếp em, danh tiếng càng lớn thì công ty càng có lợi." Ngôn Diễn không tức giận, tiếp tục khuyên giải Ngôn Nại, hắn muốn thuyết phục cô.
"Hừ, chỉ cần anh làm việc tốt, đối với công ty đã có lợi rồi." Ngôn Nại nói xong xoay người đi vào phòng, đem Ngôn Diễn ném ra sau ót, tối nay cô cần cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba Bang nuôi nghệ sĩ của công ty, có máy giám sát thì không dùng, có phải đặc biệt ngu không? Đặc biệt là cô xuất hiện trong bộ tiểu thuyết này, là một vai phụ của vai phụ, kết quả sau này chính là một vật hi sinh thê thảm, không có hào quang của nữ chủ, cô lợi dụng những gì mình biết trước, giữ vững Ngôn thị, giữ vững nhà họ Ngôn, cô chỉ thay đổi Ngôn Nại ở trong tiểu thuyết, cô không hại người khác, việc này không có ảnh hưởng!
"Hừ, chỉ cần anh làm việc tốt, đối với công ty đã có lợi rồi." Ngôn Nại nói xong xoay người đi vào phòng, đem Ngôn Diễn ném ra sau ót, tối nay cô cần cẩn thận suy nghĩ về chuyện ba Bang nuôi nghệ sĩ của công ty, có máy giám sát thì không dùng, có phải đặc biệt ngu không? Đặc biệt là cô xuất hiện trong bộ tiểu thuyết này, là một vai phụ của vai phụ, kết quả sau này chính là một vật hi sinh thê thảm, không có hào quang của nữ chủ, cô lợi dụng những gì mình biết trước, giữ vững Ngôn thị, giữ vững nhà họ Ngôn, cô chỉ thay đổi Ngôn Nại ở trong tiểu thuyết, cô không hại người khác, việc này không có ảnh hưởng!
Ngày thứ hai, sáng sớm Ngôn Nại chạy bộ rồi về nhà dọn dẹp, mở sách số học ra, phía trên tất cả là những chú giải của Clarence cho cô, suy nghĩ thông suốt mọi chuyện rồi, nhìn chữ viết tinh tế trong sách, tâm trạng của cô trở nên rất tốt.
Buổi sáng, Ngôn Nại nhận được điện thoại của ba Ngôn, về chuyện ngày hôm qua cô biểu diễn bài hát đó. Ba Ngôn muốn Ngôn Nại cho hắn một câu trả lời chắc chắn, Ngôn Nại đem những lời hôm qua nói với Long Thành nói lại một lần nữa, hơn nữa nói cho ba Ngôn cô còn một vài ca khúc nữa, đều là ca khúc nghe rất hay, những bài này có thể để các nghệ sĩ trong công ty thể hiện, chỉ là nghệ sĩ nào được hát, phải có sự đồng ý của cô, cô cũng không muốn đưa những bài hát này cho người của Dung Quý Hàn, khiến cho người của hắn nổi tiếng, trong Ngôn thị có quá nhiều người của Dung Quý Hàn rồi, cô muốn giải quyết.
Ba Ngôn đối với vị nhạc sĩ Tiền Sinh kia trong lời của Ngôn Nại rất có hứng thú, ông muốn Ngôn Nại đem người này đầu quân cho Ngôn thị, ông sẽ đối xử với người kia thật tốt. Có thể đem ca khúc cho Ngôn Nại, nhất định có quan hệ rất tốt với cô, ba Ngôn rất chắc chắn, trong điện thoại hắn vẫn thuyết phục Ngôn Nại và người nhạc sĩ Tiền Sinh kia, không ngừng khen Tiền Sinh có tài, hắn chân thành muốn gặp vị kia một lần, rất có thành ý mời hắn đến Ngôn thị. Có thể để cho nghệ sĩ trở lên nổi tiếng là rất khó, công ty cần rất nhiều người có tài năng, một tác phẩm tốt có thể tiết kiệm cho công ty rất nhiều thời gian và tiền bạc đầu tư cho nghệ sĩ.
Ngôn Nại bi thương rồi, đối với việc này ba Ngôn rất cương quyết làm cho cô rất khổ sở, người mau cúp điện thoại đi, mẹ Ngôn gọi người ăn cơm trưa rồi.
Ngôn Nại bảo đảm tất cả các tác phẩm tốt của Tiền Sinh đều sẽ cho công ty dùng, đồng ý lấy thêm một ca khúc cho S. Nirvanaqi, album Pretty Boy mới của bọn họ còn thiếu một bài, Ngôn Nại sẽ tìm ca khúc mới bổ sung. Thật tốt khi cô biết đàn tranh, piano, nên viết các ca khúc nhạc bình thường không khó lắm, nếu không biết đàn, lời hát cũng không viết được chắc khi hát tối qua sẽ run cầm cập như mèo con.
Cô nhớ lại khi mấy người S. Nirvanaqi biểu diễn ca khúc Petty Boy, phiên bản nhóm nhạc nam nên biểu diễn thế nào đây? Tự tin sao? Nếu biểu diễn theo hướng ngại ngùng, đáng yêu, vậy mấy cô gái hủ nữ trong nước sẽ tăng cao mấy! Cô phải tìm một ca khúc nào để phù hợp với album mới để nó trở nên hấp dẫn đây? Trước tiên cô làm bài tập, làm một học sinh giỏi, làm bài tập là quan trọng nhất.
Thứ hai đi học, ở trường trung học R, Ngôn Nại từ một nhân vật vô danh tiểu tốt một đường thẳng tiến nhảy lên vị trí đầu bảng những người được biết đến nhiều nhất, không thể không nói đến công lao của các bạn học ở lớp 12 ban 6 khoa Văn. Thực ra thì Ngôn Nại không thường xuyên đến trường, bây giờ không ai chú ý đến Ngôn Nại, lần này cô một bài hát thành danh, cuộc sống bình thường dường như đã cách cô quá xa. Hot boy piano - hoàng tử Diệp Gia Thịnh ở trường trung học R này đã ba năm, hắn ta không thần bí. Hoa khôi của trường như Bạch Phú Mỹ, Chung Hải Phỉ nhưng người ta nhận xét Ngôn Nại xinh đẹp hơn họ, cô và cô nàng nhà giàu Phương Đình Na có quan hệ rất tốt, cô dùng chiếc túi xách số lượng hạn chế nổi tiếng kia.... Mọi người chú ý đến cô rất nhiều.
Mấy ngày qua, số lượng người vây xung quanh xem xét Ngôn Nại khá nhiều, trong trường học cũng như ngoài trường, Ngôn Nại ngồi ở trong phòng học, trừ trong thời gian giải lao đi WC, căn bản cô không bước chân ra khỏi lớp học. Bọn họ xem kệ bọn họ, cô học bài của cô.
Mỗi ngày trong ngăn kéo bàn học của cô ấn đầy thư tình và quà tặng, cô đều mang về nhà. Cô đối với cuộc sống rất nghiêm túc, đối với những thứ người khác đưa cho cô, cô cũng sẽ không tỏ ra kiêu ngạo mà vứt bỏ, sẽ không lấy điều đó để khoe khoang, cô mang tất cả về phòng mình cất đi. Đối với thư tình của học đệ trung học năm nhất, cô xem xong còn chỉ ra nhiều lỗi chính tả trong đó.
Vì chuyện này, Ngôn Diễn cười cô không ít lần vì chuyện này, cười cô đối với chuyện gì cũng quá mức nghiêm túc.
Diệp Gia Thịnh đến lớp 12 ban 6 khoa Văn tìm Ngôn Nại, gây xôn xao toàn trường, chẳng lẽ hot boy cũng coi trọng Ngôn Nại? Diệp Gia Thịnh học lớp 12 ban 1 khoa Tự Nhiên. Em họ đến tìm cô, Ngôn Nại rất thoải mái ra gặp, điều này làm cho những nam sinh nhút nhát không dám hẹn gặp Ngôn Nại tức đến đấm ngực dậm chân hối hận.
Trên hành lang ngoài phòng học, một đôi trai thanh gái lịch đang đứng nhìn thẳng vào mắt đối phương, những bạn học muốn đi ngang qua cũng tự động chuyển sang đi đường khác.
"Ngôn Nại, còn nửa tháng nữa chính là sinh nhật 18 tuổi của chị, chị định làm lễ trưởng thành như thế nào?" Thanh âm của Diệp Gia Thịnh có chút cứng nhắc, âm trung mang theo chút tâm tư không tốt hỏi.
Ở trong nhà giàu có, người lớn rất coi trọng lễ trưởng thành của bọn họ, muốn tổ chức lớn, sinh nhật của Ngôn Nại và ngày 20 tháng 9, cô sẽ trở thành người lớn. Tuổi có thể tự do làm những điều mình muốn, thật tốt.
"Không biết, nghe theo sự sắp xếp của ba mẹ đi." Ngôn Nại căn bản không nhớ ngày sinh nhật của cô, lễ trưởng thành làm cái gì đó càng đơn giản càng tốt, thổi mấy cây nến sinh nhật và ước ba điều ước, nguyện vọng thứ nhất của cô là anh trai nam phụ của mình có thể trở nên nổi bật hơn người, nguyện vọng thứ hai là đem Dung Quý Hàn dứt khoát gạt ra khỏi đầu, nguyện vọng thứ ba là Thẩm Hoan Tình di cư ra nước ngoài.
"Cô nói lễ trưởng thành của chị nhà họ Diệp sẽ làm!" Cô chẳng lẽ không nói với chị ấy sao? Mấy ngày trước cô đến tìm mẹ hắn thượng lượng về lễ trưởng thành của Ngôn Nại, hắn ở bên cạnh nghe được.
Ngôn Nại nói cô không muốn nghe theo sự sắp xếp của ba mẹ, đối với nhóm người kia ở nhà họ Diệp, cô không ứng phó được, không muốn tổ chức sinh nhật của cô ở đây, đến đó cũng giống như ra trận đánh giặc vậy.
Ngôn Nại nghe được tin tức này giống như dẫm trúng phải bom vậy, nản lòng nản trí trở về lớp học. Mẹ Ngôn tại sao lại muốn tổ chức lễ trưởng thành cho cô ở nhà họ Diệp a? Người nhà họ Diệp đối với nàng mà nói đều là người xấu xa, gặp mặt chẳng có chuyện gì tốt lành cả.
Buổi chiều tan học, cô và Phương Đình Na mới ra khỏi cổng trưởng đã bị người ta chặn lại, mấy nữ sinh ánh mắt hung dữ nhìn họ. Dẫn đầu là một nữ sinh, một tay bắt lấy tay Ngôn Nại, lấy ra một con dao nhỏ đặt bên eo Ngôn Nại, trước mặt mọi người uy hiếp Ngôn Nại, "Đừng la, ngươi vừa kêu thì tay ta sẽ run, đâm vào đâu liền không tốt đâu."
Thật tàn nhẫn!
Ngôn Nại đã khi nào gặp phải trường hợp này, cô bị dọa sợ rồi, bên cạnh eo cô có một con dao nhỏ chĩa vào cô, chỉ cần nữ sinh kia thoáng dùng lực, dao sắc đâm vào là chảy máu. Cô bị nữ sinh kia ôm, nhìn như rất thân mật, họ muốn đưa cô đi đâu không biết. Phương Đình Na cũng đi theo, cô ấy có cơ hội chạy trốn, Ngôn Nại cũng muốn bảo cô ấy chạy mau, nhưng cô ấy không yên lòng để lại Ngôn Nại một mình.
Hai người cô bị đưa đến một ngõ tối, mấy nữ sinh rốt cuộc nói rõ ý muốn của họ, họ muốn Ngôn Nại chụp ảnh khiêu dâm, với lý do cô đoạt bạn trai của người khác.
Sau khi nghe xong Ngôn Nại dở khóc dở cười, nói bạn trai là Diệp Gia Thịnh, cô biết gặp phải người của nhà họ Diệp chẳng có gì tốt đẹp cả.
"Diệp Gia Thịnh là em họ của tôi, các người không nên hiểu lầm." Ngôn Nại cho là chỉ cần cô nói rõ mọi chuyện hiểu lầm sẽ được giải quyết, tất cả sẽ không có chuyện gì.
"Đừng cho chúng ta đến đây chỉ để hù dọa, cái gì mà anh em với lại cha nuôi, các ngươi thích thì nhận anh trai rồi lại nhận em trai, Diệp thiếu gia không phải người mà các ngươi có thể trèo cao, ngoan ngoãn cởi quần áo ra cho ta chụp vài tấm." Nữ sinh kia lấy điện thoại di động ra, mở chức năng chụp hình.
Ngôn Nại không biết võ, Phương Đình Na cũng không biết, họ khinh người quá đáng, ỷ đông hiếp yếu, Ngôn Nại rất bối rối, cô còn tiếp tục thảo luận với họ vấn đề anh em trai, nói rõ Diệp Gia Thịnh là em họ của cô, nhưng mà họ không tin, nếu như đúng là chị em họ, tại sao ba năm trong trường, họ luôn chú ý đến Diệp Gia Thịnh lại không biết? Diệp Gia Thịnh cùng Chung Hải Phỉ mới là một đôi, nữ nhân ở đâu chui ra này lại khiến Phỉ Phỉ đau lòng.
Ngôn Nại đang trì hoãn thời gian, cô nắm chặt điện thoại di động trong túi áo, nhấn một cái, ấn loạn mấy cái, cô cầu nguyện điện thoại của cô có thể kết nối, còn gọi điện thoại cho người nào thì cô không biết, cô cố ý lớn tiếng mấy lần nhắc đến vị trí của các cô, người đâu mau lại đây cứu các nàng với.
Đúng lúc Dung Quý Hàn lái xe đến đoạn đường gần trường trung học R, hắn nhận được điện thoại của Ngôn Nại, nếu là trước kia hắn sẽ trực tiếp bỏ qua, lần này hắn nhận, đã rất lâu rồi Ngôn Nại không tìm đến hắn.... ......
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn độc giả "Mực Lăng" cho ta một quả bom!
Cảm ơn độc giả "Nhưng Du" cho ta một quả bom!
Cảm ơn độc giả "Quấn Tiểu Bạch" cho ta một quả bom!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.