Chương 2
Tư Không Mão Mão
24/12/2014
“Ngôn tiểu thư, ngã có đau không?” Âm thanh trào phúng không có chút che dấu vang lên trên đỉnh đầu của cô.
Ngôn Nại hốt hoảng đứng dậy, má của cô nhẹ ửng đỏ, đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với một người đàn ông xa lạ, hơi thở của người đó phả vào gáy của cô, làm cho cô vừa thẹn lại vừa sợ.
“Đúng. Thật sự không dậy nổi.” Cô níu bờ vai anh ta, từ trong ngực anh ta đứng lên.
“Giả vờ cái gì.” Lương Trạch Vũ cười khinh miệt, vẻ đẹp anh tuấn lộ ra sự lạnh lùng.
Cánh tay của Ngôn Nại còn trên bả vai của Lương Trạch Vũ như sờ tới gai, liền vội vàng giật tay lại, sắc mặt càng thêm tái nhợt, trong lòng buồn rầu, chính chủ gây họa cho cô rồi nha, cô không biết phải tiếp xúc với người khác phái như thế nào, ngoài người thân ra thì cô chỉ trò chuyện với thầy giáo mà thôi, huống hồ người đứng trước mắt đây lại rất hận cô. Đường đường là một đại nam nhân lại bị cưỡng ép bán mình, đây là một chuyện cực kì sỉ nhục, có thể là một vết nhơ đi theo suốt cuộc đời.
Cô nên nói cái gì bây giờ?
“Tôi………..” Ngôn Nại nhếch môi đỏ mọng, nửa ngày cũng không nói được một câu, thẳng đến khi bị Phương Đình Na lôi đi.
Ngôn Nại trở về căn nhà xa lạ, trong một căn phòng khác, nằm trên giường không phải của mình, nhìn ra bầu trời xa lạ ngoài cửa sổ, nước mắt không ngừng chảy ra, những gương mặt thân thuộc hiện lên trước mặt, nước mắt thấm ướt cả gối, cô nhớ đến ba mẹ, đến ông nội, đến Kiều Jenny, còn có cả con chó Samo Điềm Khuyên mà cô nuôi. Cô còn có thể quay trở về không? Ba cùng mẹ ra nước ngoài xem thi đấu còn chưa về, ông nội giao cô luyện viết chữ nhưng cô vẫn chưa hoàn thành, cô hứa với Kiều Jenny mai đến nhà cô làm bánh ngọt, còn thức ăn của Điềm Khuyên đã hết rồi mà cô vẫn chưa đi mua…..
Cô bây giờ không dám đi soi gương, đó là khuôn mặt hoàn toàn xa lạ, điểm tương đồng duy nhất với cô chính là sự non nớt của tuổi trẻ. Rửa đi phấn trang điểm trên mặt, sắc mặt có chút nhợt nhạt nhưng cũng không mất đi vẻ đẹp vốn có, bây giờ chỉ là một cô gái, sau này, chắc chắn sẽ là một người phụ nữ quyến rũ, cuốn hút.
Mấy ngày tiếp theo, Ngôn Nại đều không ra khỏi cửa, chỉ rầu rĩ ở trong nhà, ngay cả ba của Ngôn Nại là Ngôn Húc Dương bình thường luôn bận rộn công việc cũng nhận ra cô không bình thường. Mẹ của Ngôn Nại là Diệp Như cũng không đi đánh bài như mọi ngày mà ở nhà hỏi han con gái. Chỉ là Ngôn Nại cả cửa phòng cũng không bước ra nửa bước, đến giờ ăn thì có người đặt cơn trước cửa, mẹ Ngôn hỏi một câu, cô đáp lại một câu nhưng cũng không nói ra vấn đề trọng tâm.
Hai anh em nhà họ Ngôn, anh trai kiêu ngạo còn em gái thì ngang ngược. Trong nhà lớn nhất là mẹ Ngôn, mẹ rất cưng chiều hai anh em. Nhà họ Ngôn chỉ có một mình Ngôn Húc Dương chống đỡ, cho dù không có đối thủ, nhà Ngôn cũng không thể vững được bao lâu, huống hồ lại có một đàn sói vây quanh chờ đợi nhà Ngôn suy sụp, lúc đó cũng là ngày Ngôn Nại xong đời.
Ngôn Nại nắm chặt tay, cô không có khả năng đấu với nữ chính, cũng không có sức để xây dựng một sự nghiệp, cô chỉ có thể thận trọng, mấu chốt quan trọng chính là anh trai kiêu ngạo kia. Không sợ, không sợ, cô đang nắm trong tay nội dung của câu chuyện mà! Cô cũng có thể xem thêm các tiểu thuyết khác để tham khảo học hỏi.
“Tiểu Nại, con đang nghĩ gì vậy? Ba nói chuyện mà con không nghe thấy?” Mẹ Ngôn đưa tay đẩy nhẹ Ngôn Nại. Ngôn Húc Dương ngồi đối diện cô, nhìn Ngôn Nại thất thần.
“Dạ?” Ngôn Nại lấy lại tinh thần, thu đi tính khí ngạo mạn thường ngày, một cô gái đáng yêu cùng với giọng nói ngọt như kẹo đường, làm cho người khác xúc động chỉ muốn che chở cho cô.
“Ba hỏi tại sao mấy ngày hôm nay con không ra ngoài chơi? Có phải là tiền không đủ?” Mẹ Ngôn nói lại câu hỏi của ba Ngôn.
“Con chỉ là không muốn ra ngoài chơi thôi.” Cô không biết Ngôn Nại chơi cái gì? Bây giờ, cô đang nghỉ dài hạn, cách ngày tựu trường hơn hai tháng, đối người nguyên chủ hay cúp cua làm sao biết giáo viên chủ nhiệm có hình dáng gì. Đi chơi cùng với những người bạn kia? Đi bar? Cô không thích. Đua xe? Cô chạy xa với tốc độ 25km/h, Kiều Jenny từng nói người đi bộ còn đi nhanh hơn cô lái xe. Bám đuôi Dung Quý Hàn? Đó là nam chủ được không, cô còn muốn sống thêm mấy năm, cô suy tính sau này thấy anh ta liền đi đường vòng đây, có thể tránh bao xa thì tránh. Chị dâu Trầm Hoan Tình khi còn ở nhà họ Ngôn sống không tốt lắm, nguyên chủ vì tên họ Dung kia mà đối chọi gay gắt với Trầm Hoan Tình, nhiều lần ngu ngốc khiêu khích đối chọi, cuối cùng đến vách núi không kịp ghìm cương ngựa, lãnh nhận hậu quả!
Ba Ngôn lòng mềm nhũn, khuôn mặt nghiêm túc ôn hòa đi rất nhiều, con gái không có bộ dáng vênh váo hung hăng mà là bộ dáng mảnh mai hiền hòa làm ông rất thích, bình thường hai anh em là một đôi luôn gây chuyện làm lòng ông rất buồn phiền. Lúc đầu, ông không đồng ý cho con trai cưới nghệ sĩ vào cửa, hơn nữa công ty của nhà lại là công ty giải trí. Mới ba năm đã muốn bỏ, ly hôn là chuyện nhỏ, chỉ thiếu chút nữa là một xác chết hai mạng, tôi nghiệp cho cháu của ông chưa sinh ra đời kia. Con gái lại si mê người rất có dã tâm, ông cực kì không đồng ý.
“Con còn nhỏ, tình cảm nam nữ bây giờ còn quá sớm để bàn đến, ba cũng thấy Dung Quý Hàn cũng không thích hợp với con. Còn có hai nam nghệ sĩ của công ty con cũng đừng tìm họ gây phiền phức nữa. Đừng có học theo anh con.”
Ngôn Nại đùa giỡn Ân Lê cùng Lương Vũ Trạch là bởi vì bị ba mình phản đối chuyện tình yêu với Dung Quý Hàn, cô ta cố ý tìm việc khiêu khích ba mà thôi. Ngôn Nại thích Dung Quý Hàn ai cũng biết, cô thích hắn hai năm, lần đầu gặp đã yêu.
Thật sự là một cô gái trưởng thành sớm, nghĩ đến cô ngay cả người thầm mến cũng không có, chưa bao giờ đụng vào một chàng trai nào, đối với cô tim đập nhanh, tình yêu chết đi sống lại chính là đàn gảy tai trâu. (Sen: Giống mình T^T.)
Ngôn Nại gật đầu, ba Ngôn đúng là con mắt hỏa nhãn kim tinh (Sen: Ai biết hỏa nhãn kim tinh là gì thì giúp mình nha!), Dung Quý Hàn đúng là không thích hợp với cô, người thích hợp với hắn là Thẩm Hoan Tình, những người dành Dung Quý Hàn với nữ chính đều không có kết cục tốt, nam chính vĩnh viễn phải là của nữ chính!
“Dạ. Con hứa từ nay về sau sẽ không quấy rầy Dung Quý Hàn, bây giờ con không thích anh ta nữa, ba cứ tin ở con.” Trong sách có ba lần nhắc đến ba Ngôn, một là ở vũ hội, Dung Quý Hàn châm chọc Ngôn Nại và Ngôn Diễn, ba Ngôn bảo vệ hai con, lần hai là khi công ty xảy ra việc, ba Ngôn đấu với Dung Quý Hàn, cuối cùng khi công ty suy sụp, Ngôn Diễn vào tù, Ngôn Nại bị điên, ba Ngôn trong bệnh viện biết được tin tức liền tức giận rồi chết.
Thực ra ba Ngôn là một người đàn ông tốt, nếu không phải vì hai đưa con của mình sẽ không phải chết sớm như vậy. Ngôn Nại muốn thay đổi vận mệnh của ba Ngôn, vận mệnh bi thảm của Ngôn Nại, vận mệnh tan nhà nát cửa của nhà Ngôn, nhiệm vụ hàng đầu là cải tạo anh trai khốn nạn, cách xa nữ chủ, hăm hở mà vươn lên.
Ba Ngôn kinh ngạc, ông nghĩ khi nhắc đến Dung Quý Hàn trước mặt Ngôn Nại con bé sẽ hướng ông hét choi tai, sao bây giờ lại ngoan ngoãn đồng ý? Còn lập lời thề son sắt không bao giờ…….. quấn lấy Dung Quý Hàn? Đã có chuyện gì xảy ra mà Ngôn Nại lại không thích Dung Quý Hàn, xem ra đây có thể là lý do mấy ngày nay Ngôn Nại thay đổi, mặc kệ như thế nào mọi chuyện cũng đang thay đổi theo hướng tốt. Ba Ngôn thầm tính toán, đối với tình huống hiện tại cảm thấy rất vừa lòng. Con trai không có tiền đồ, ông vẫn có thể trông đợi ở con gái rồi. Công ty giải trí Ngôn thị của ông là công ty đi đầu, trong giới phân cao thấp với ông là công ty của Quý Hàn, sức lực và tâm trí của ông rất mệt mỏi, ngoài mẹ của ông giúp sức một số việc ra mọi chuyện đều phải qua tay ông, trong nhà này chỉ có một mình ông gánh vác.
“Ba vừa nhận tin tức chị dâu của con đang chuẩn bị làm việc lại, đã kí hợp đồng với công ty giải trí rồi.” Sắc mặt ba Ngôn ngưng trọng lại, công ty giải trí kia là của Dung Quý Hàn, năm năm trước Dung Quý Hàn bước ra ngoài giới giải trí vào thời điểm trở thành ảnh đế, sau đó, tự mình mở công ty giả trí Ngôi Sao, ngắn ngủi hai năm từ một công ty nhỏ đã trở thành một thế lực lớn, đứng thứ tư trong ngành giải trí trong nước. Có lời đồn nhờ có một tập đoàn lớn đứng ở phía sau.
Ngôn Nại im lặng, đã tới đoạn Thẩm Hoan Tình kí hợp đồng với công ty giải trí của Dung Quý Hàn rồi sao? Vậy là cháu gái nhỏ Thẩm Tâm ra đời rồi. Trước kia Quý Hàn có cảm tốt với Hoan Tình, tuy chưa đến thích nhưng mà đối với tâm vốn lạnh lùng của Quý Hàn là đã là đặc biệt rồi, không bao lâu sau hai người họ sẽ yêu nhau, sau đó cùng bước vào lễ đường. Công ty Ngôi Sao thâu tóm công ty của Ngôn gia trở thành lão đại của ngành giải trí. Dung Quý Hàn tài năng rất cao, sau lưng còn có tập đoàn quốc tế, đó là công ty của gia tộc do anh trao hắn quản lý, công ty Ngôi Sao chỉ là đồ chơi của hắn mà thôi, hắn ta còn làm bạn của người trong hắc bang, nghĩ đến đây khí lạnh trong người Ngôn Nại bốc lên.
Kỳ thật Dung Quý Hàn muốn thâu tóm Ngôn thị cách nhanh nhất là cưới Ngôn Nại, nhưng hắn khinh thường cách này, hắn muốn từng bước từng bước thâu tóm Ngôn thị chính là vì hồng nhan, Thẩm Hoan Tình muốn trả thù! Không được cô phải nhanh chóng hành động.
“Ba, mẹ, con muốn dọn ra ngoài ở với anh trai.” Ngôn Nại nói.
Ngôn Nại hốt hoảng đứng dậy, má của cô nhẹ ửng đỏ, đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với một người đàn ông xa lạ, hơi thở của người đó phả vào gáy của cô, làm cho cô vừa thẹn lại vừa sợ.
“Đúng. Thật sự không dậy nổi.” Cô níu bờ vai anh ta, từ trong ngực anh ta đứng lên.
“Giả vờ cái gì.” Lương Trạch Vũ cười khinh miệt, vẻ đẹp anh tuấn lộ ra sự lạnh lùng.
Cánh tay của Ngôn Nại còn trên bả vai của Lương Trạch Vũ như sờ tới gai, liền vội vàng giật tay lại, sắc mặt càng thêm tái nhợt, trong lòng buồn rầu, chính chủ gây họa cho cô rồi nha, cô không biết phải tiếp xúc với người khác phái như thế nào, ngoài người thân ra thì cô chỉ trò chuyện với thầy giáo mà thôi, huống hồ người đứng trước mắt đây lại rất hận cô. Đường đường là một đại nam nhân lại bị cưỡng ép bán mình, đây là một chuyện cực kì sỉ nhục, có thể là một vết nhơ đi theo suốt cuộc đời.
Cô nên nói cái gì bây giờ?
“Tôi………..” Ngôn Nại nhếch môi đỏ mọng, nửa ngày cũng không nói được một câu, thẳng đến khi bị Phương Đình Na lôi đi.
Ngôn Nại trở về căn nhà xa lạ, trong một căn phòng khác, nằm trên giường không phải của mình, nhìn ra bầu trời xa lạ ngoài cửa sổ, nước mắt không ngừng chảy ra, những gương mặt thân thuộc hiện lên trước mặt, nước mắt thấm ướt cả gối, cô nhớ đến ba mẹ, đến ông nội, đến Kiều Jenny, còn có cả con chó Samo Điềm Khuyên mà cô nuôi. Cô còn có thể quay trở về không? Ba cùng mẹ ra nước ngoài xem thi đấu còn chưa về, ông nội giao cô luyện viết chữ nhưng cô vẫn chưa hoàn thành, cô hứa với Kiều Jenny mai đến nhà cô làm bánh ngọt, còn thức ăn của Điềm Khuyên đã hết rồi mà cô vẫn chưa đi mua…..
Cô bây giờ không dám đi soi gương, đó là khuôn mặt hoàn toàn xa lạ, điểm tương đồng duy nhất với cô chính là sự non nớt của tuổi trẻ. Rửa đi phấn trang điểm trên mặt, sắc mặt có chút nhợt nhạt nhưng cũng không mất đi vẻ đẹp vốn có, bây giờ chỉ là một cô gái, sau này, chắc chắn sẽ là một người phụ nữ quyến rũ, cuốn hút.
Mấy ngày tiếp theo, Ngôn Nại đều không ra khỏi cửa, chỉ rầu rĩ ở trong nhà, ngay cả ba của Ngôn Nại là Ngôn Húc Dương bình thường luôn bận rộn công việc cũng nhận ra cô không bình thường. Mẹ của Ngôn Nại là Diệp Như cũng không đi đánh bài như mọi ngày mà ở nhà hỏi han con gái. Chỉ là Ngôn Nại cả cửa phòng cũng không bước ra nửa bước, đến giờ ăn thì có người đặt cơn trước cửa, mẹ Ngôn hỏi một câu, cô đáp lại một câu nhưng cũng không nói ra vấn đề trọng tâm.
Hai anh em nhà họ Ngôn, anh trai kiêu ngạo còn em gái thì ngang ngược. Trong nhà lớn nhất là mẹ Ngôn, mẹ rất cưng chiều hai anh em. Nhà họ Ngôn chỉ có một mình Ngôn Húc Dương chống đỡ, cho dù không có đối thủ, nhà Ngôn cũng không thể vững được bao lâu, huống hồ lại có một đàn sói vây quanh chờ đợi nhà Ngôn suy sụp, lúc đó cũng là ngày Ngôn Nại xong đời.
Ngôn Nại nắm chặt tay, cô không có khả năng đấu với nữ chính, cũng không có sức để xây dựng một sự nghiệp, cô chỉ có thể thận trọng, mấu chốt quan trọng chính là anh trai kiêu ngạo kia. Không sợ, không sợ, cô đang nắm trong tay nội dung của câu chuyện mà! Cô cũng có thể xem thêm các tiểu thuyết khác để tham khảo học hỏi.
“Tiểu Nại, con đang nghĩ gì vậy? Ba nói chuyện mà con không nghe thấy?” Mẹ Ngôn đưa tay đẩy nhẹ Ngôn Nại. Ngôn Húc Dương ngồi đối diện cô, nhìn Ngôn Nại thất thần.
“Dạ?” Ngôn Nại lấy lại tinh thần, thu đi tính khí ngạo mạn thường ngày, một cô gái đáng yêu cùng với giọng nói ngọt như kẹo đường, làm cho người khác xúc động chỉ muốn che chở cho cô.
“Ba hỏi tại sao mấy ngày hôm nay con không ra ngoài chơi? Có phải là tiền không đủ?” Mẹ Ngôn nói lại câu hỏi của ba Ngôn.
“Con chỉ là không muốn ra ngoài chơi thôi.” Cô không biết Ngôn Nại chơi cái gì? Bây giờ, cô đang nghỉ dài hạn, cách ngày tựu trường hơn hai tháng, đối người nguyên chủ hay cúp cua làm sao biết giáo viên chủ nhiệm có hình dáng gì. Đi chơi cùng với những người bạn kia? Đi bar? Cô không thích. Đua xe? Cô chạy xa với tốc độ 25km/h, Kiều Jenny từng nói người đi bộ còn đi nhanh hơn cô lái xe. Bám đuôi Dung Quý Hàn? Đó là nam chủ được không, cô còn muốn sống thêm mấy năm, cô suy tính sau này thấy anh ta liền đi đường vòng đây, có thể tránh bao xa thì tránh. Chị dâu Trầm Hoan Tình khi còn ở nhà họ Ngôn sống không tốt lắm, nguyên chủ vì tên họ Dung kia mà đối chọi gay gắt với Trầm Hoan Tình, nhiều lần ngu ngốc khiêu khích đối chọi, cuối cùng đến vách núi không kịp ghìm cương ngựa, lãnh nhận hậu quả!
Ba Ngôn lòng mềm nhũn, khuôn mặt nghiêm túc ôn hòa đi rất nhiều, con gái không có bộ dáng vênh váo hung hăng mà là bộ dáng mảnh mai hiền hòa làm ông rất thích, bình thường hai anh em là một đôi luôn gây chuyện làm lòng ông rất buồn phiền. Lúc đầu, ông không đồng ý cho con trai cưới nghệ sĩ vào cửa, hơn nữa công ty của nhà lại là công ty giải trí. Mới ba năm đã muốn bỏ, ly hôn là chuyện nhỏ, chỉ thiếu chút nữa là một xác chết hai mạng, tôi nghiệp cho cháu của ông chưa sinh ra đời kia. Con gái lại si mê người rất có dã tâm, ông cực kì không đồng ý.
“Con còn nhỏ, tình cảm nam nữ bây giờ còn quá sớm để bàn đến, ba cũng thấy Dung Quý Hàn cũng không thích hợp với con. Còn có hai nam nghệ sĩ của công ty con cũng đừng tìm họ gây phiền phức nữa. Đừng có học theo anh con.”
Ngôn Nại đùa giỡn Ân Lê cùng Lương Vũ Trạch là bởi vì bị ba mình phản đối chuyện tình yêu với Dung Quý Hàn, cô ta cố ý tìm việc khiêu khích ba mà thôi. Ngôn Nại thích Dung Quý Hàn ai cũng biết, cô thích hắn hai năm, lần đầu gặp đã yêu.
Thật sự là một cô gái trưởng thành sớm, nghĩ đến cô ngay cả người thầm mến cũng không có, chưa bao giờ đụng vào một chàng trai nào, đối với cô tim đập nhanh, tình yêu chết đi sống lại chính là đàn gảy tai trâu. (Sen: Giống mình T^T.)
Ngôn Nại gật đầu, ba Ngôn đúng là con mắt hỏa nhãn kim tinh (Sen: Ai biết hỏa nhãn kim tinh là gì thì giúp mình nha!), Dung Quý Hàn đúng là không thích hợp với cô, người thích hợp với hắn là Thẩm Hoan Tình, những người dành Dung Quý Hàn với nữ chính đều không có kết cục tốt, nam chính vĩnh viễn phải là của nữ chính!
“Dạ. Con hứa từ nay về sau sẽ không quấy rầy Dung Quý Hàn, bây giờ con không thích anh ta nữa, ba cứ tin ở con.” Trong sách có ba lần nhắc đến ba Ngôn, một là ở vũ hội, Dung Quý Hàn châm chọc Ngôn Nại và Ngôn Diễn, ba Ngôn bảo vệ hai con, lần hai là khi công ty xảy ra việc, ba Ngôn đấu với Dung Quý Hàn, cuối cùng khi công ty suy sụp, Ngôn Diễn vào tù, Ngôn Nại bị điên, ba Ngôn trong bệnh viện biết được tin tức liền tức giận rồi chết.
Thực ra ba Ngôn là một người đàn ông tốt, nếu không phải vì hai đưa con của mình sẽ không phải chết sớm như vậy. Ngôn Nại muốn thay đổi vận mệnh của ba Ngôn, vận mệnh bi thảm của Ngôn Nại, vận mệnh tan nhà nát cửa của nhà Ngôn, nhiệm vụ hàng đầu là cải tạo anh trai khốn nạn, cách xa nữ chủ, hăm hở mà vươn lên.
Ba Ngôn kinh ngạc, ông nghĩ khi nhắc đến Dung Quý Hàn trước mặt Ngôn Nại con bé sẽ hướng ông hét choi tai, sao bây giờ lại ngoan ngoãn đồng ý? Còn lập lời thề son sắt không bao giờ…….. quấn lấy Dung Quý Hàn? Đã có chuyện gì xảy ra mà Ngôn Nại lại không thích Dung Quý Hàn, xem ra đây có thể là lý do mấy ngày nay Ngôn Nại thay đổi, mặc kệ như thế nào mọi chuyện cũng đang thay đổi theo hướng tốt. Ba Ngôn thầm tính toán, đối với tình huống hiện tại cảm thấy rất vừa lòng. Con trai không có tiền đồ, ông vẫn có thể trông đợi ở con gái rồi. Công ty giải trí Ngôn thị của ông là công ty đi đầu, trong giới phân cao thấp với ông là công ty của Quý Hàn, sức lực và tâm trí của ông rất mệt mỏi, ngoài mẹ của ông giúp sức một số việc ra mọi chuyện đều phải qua tay ông, trong nhà này chỉ có một mình ông gánh vác.
“Ba vừa nhận tin tức chị dâu của con đang chuẩn bị làm việc lại, đã kí hợp đồng với công ty giải trí rồi.” Sắc mặt ba Ngôn ngưng trọng lại, công ty giải trí kia là của Dung Quý Hàn, năm năm trước Dung Quý Hàn bước ra ngoài giới giải trí vào thời điểm trở thành ảnh đế, sau đó, tự mình mở công ty giả trí Ngôi Sao, ngắn ngủi hai năm từ một công ty nhỏ đã trở thành một thế lực lớn, đứng thứ tư trong ngành giải trí trong nước. Có lời đồn nhờ có một tập đoàn lớn đứng ở phía sau.
Ngôn Nại im lặng, đã tới đoạn Thẩm Hoan Tình kí hợp đồng với công ty giải trí của Dung Quý Hàn rồi sao? Vậy là cháu gái nhỏ Thẩm Tâm ra đời rồi. Trước kia Quý Hàn có cảm tốt với Hoan Tình, tuy chưa đến thích nhưng mà đối với tâm vốn lạnh lùng của Quý Hàn là đã là đặc biệt rồi, không bao lâu sau hai người họ sẽ yêu nhau, sau đó cùng bước vào lễ đường. Công ty Ngôi Sao thâu tóm công ty của Ngôn gia trở thành lão đại của ngành giải trí. Dung Quý Hàn tài năng rất cao, sau lưng còn có tập đoàn quốc tế, đó là công ty của gia tộc do anh trao hắn quản lý, công ty Ngôi Sao chỉ là đồ chơi của hắn mà thôi, hắn ta còn làm bạn của người trong hắc bang, nghĩ đến đây khí lạnh trong người Ngôn Nại bốc lên.
Kỳ thật Dung Quý Hàn muốn thâu tóm Ngôn thị cách nhanh nhất là cưới Ngôn Nại, nhưng hắn khinh thường cách này, hắn muốn từng bước từng bước thâu tóm Ngôn thị chính là vì hồng nhan, Thẩm Hoan Tình muốn trả thù! Không được cô phải nhanh chóng hành động.
“Ba, mẹ, con muốn dọn ra ngoài ở với anh trai.” Ngôn Nại nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.